Chương 458: Không còn lựa chọn nào khác
Ô Sơn
17/03/2013
- Hắn đang diễn trò!
Hai con ngươi tuyệt mĩ tràn ngập lo lắng của Phong Linh Nhi, đúng lúc này bỗng nhiên lóng lánh ra một vòng kinh hỉ, thầm nói trong lòng. Lúc này mới có bao nhiêu? Đến tận giờ, thân thể của Dương Thiên Lôi chẳng qua chỉ mới bành trướng gấp bốn năm lần thôi! Loại bành trướng này, sao có thể khiến hắn bạo thể mà vong được?
Lúc này, liên tưởng đến lời nói ban nãy của Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi lập tức tâm như gương sáng, hoàn toàn an tâm. Trong nội tâm đối với sự hèn mọn bỉ ổi của vị sư đệ này, càng dị thường im lặng, ai gặp phải địch nhân như vậy, chính là một chuyện bi ai a. . .
. . .
- Ah -- ah -- "
Tiếng kêu của Dương Thiên Lôi càng lúc càng giống như hèo bị mổ, tiếng kêu đầy tê tâm phế liệt, đầy thống khổ. . . Nhưng thân thểcàng lúc càng lớn của hắn, vẫn không bị nổ tung, chỉ là thoạt nhìn tùy thời đều có thể nổ mà thôi!
- Lão tử bất chấp tất cả rồi!
Mắt thấy 3000 vạn sinh hồn vừa phát ra lần nữa cũng bị hút sạch, Võ Tinh Hồn rất sợ thân thể của Dương Thiên Lôi sẽ co rút lại nên, ngay lúc hắn con chưa tiêu hóa hết sinh hồn liền trực tiếp tế ra tất cả sinh hồn trong cơ thể, không thành công cũng thành nhân!
- Ah ah ah. . .
Tiếng kêu của Dương Thiên càng lúc càng lớn. Thân thể giờ khắc này cũng đã bành trướng ra gấp bảy tám lần, kinh khủng hơn chính là, bụng a, lồng ngực, thỉnh thoảng lại phồng lên một chút, tính huống giống như đang có sinh hồn trùng kích trong thân thể vậy, mỗi một lần trùng kích liền khiến vô số người xem dưới lôi đài phát ra một tiếng thét kinh hãi. Gia hỏa vô sỉ này, hoàn toàn là đang khiêu chiến sự thừa nhận cực hạn trong nội tâm của tất cả mọi người. . .
Nhưng thân thể của hắn vẫn không nổ tung, hắn vẫn kêu thảm nhưtrước, kêu đến nổi tất cả mọi người đều kinh hồn táng đảm.
Tràng cảnh Dương Thiên Lôi nổ tung giống như khí cầu, huyết nhục bay tứ tán thời thời khắc khắc sẽ xuất hiện trong đầu mọi người. . .
Rốt cục, mắt thấy tất cả sinh hồn đều đã bị Dương Thiên Lôi hút vào trong cơ thể, mà tên này vẫn không có bạo thể mà vong, tất cảmọi người đều khiếp sợ mở to mắt mà nhìn, còn vẻ mặt của VõTinh Hồn lại đầy sợ hãi.
- Ha ha ha. . . Tiểu tử nghèo kiết xác, còn nữa không cứ phóng đến đây đi, nếu lại đến thêm mấy ngàn vạn nữa, ca giờ liền nhận thua luôn. . .
- Ngươi. . .
Võ Tinh Hồn nghe được lời của Dương Thiên Lôi... trong nội tâm cảm thấy vô cùng bi ai, đến lúc này, hắn nào còn có thể keo kiệt, hắn ngược lại cũng muốn phóng ra thêm nữa a, bởi vì hắn nhìn ra được, chỉ cần thêm một chút nữa, Dương Thiên Lôi nhất định sẽxong đời, nhưng bi kịch chính là, hắn đã không còn nữa. Suốt một trăm triệu sinh hồn, ngoài trừ gần ngàn vạn hắn đã thiêu đốt ra, đều đã bị Dương Thiên Lôi hấp thu!
Thấy gương mặt Võ Tinh Hồn hoảng sợ, hối hận, bi ai, Dương Thiên Lôi đã có thể để xác định, tên này giờ ngay cả rắm cũng không có nữa rồi. Trong chốc lát, tên này cũng không thống khổkêu la nữa, bỗng nhiên đứng lên, thân thể của hắn dưới ánh nhìn soi mói của tất cả mọi người, vậy mà lại co rút lại, rất nhanh liền khôi phục lại như cũ, lần nữa lộ ra khuôn mặt đẹp trai khiến Thiên địa không dung, đúng lúc này, vẻ mặt hắn lãnh khốc, ánh mắt lạnh lùng dị thường dừng lại trên người Võ Tinh Hồn, lạnh giọng nói:
- Một trăm triệu sinh hồn, mỗi một cái đều từng là tánh mạng còn sống, bọn hắn có cha, có mẹ, có thân nhân, loại người cặn bã nhưngươi. . . Lõa thể chạy đi!
Nghe được lời của Dương Thiên Lôi... tất cả mọi người khẽ giật mình, nhưng lập tức lại bộc phát ra tiếng hò hét như núi như biển:
- Nguyện đánh bạc thì phải nguyện chịu thua, chay đi, chạy đi. . .
Đương nhiên, tiếng hò hét này đều phát do nam nhân và một số ít nữ nhân bưu hãn phát ra, về phần Phong Linh Nhi, Kỷ Tiêu Vân, Trần Đình và phần đông thiếu nữ thì xấu hổ đỏ mặt, chuyển khuôn mặt qua một bên.
- Lõa thể chạy. . .
Võ Tinh Hồn toàn thân run rẩy dừng lại trên người Dương Thiên Lôi, giờ khắc này, tuy rằng lửa giận công tâm, nhưng hắn vẫn biết rõ, nếu như quả thật lõa thể mà chạy trước mặt vô số tu luyện giảthể này thì... hắn chết chắc rồi. Dù cho hắn là đệ tử thiên tài của VũHồn Điện, Vũ Hồn Điện cũng sẽ vì danh dự mà không hề do dựchém giết hắn. Vũ Hồn Điện, đệ tử thiên tài như hắn có bao nhiêu? Người có ưu thế hơn so với hắn cũng không ít, sớm đã bước vào Thần Đạo bát cấp cũng rất nhiều, thậm chí Thần Đạo cửu cấp cũng có. Hắn tính là cái lông gì?
Nhưng là, nguyện đánh bạc phải nguyện chịu thua. Nhất là vào trường hợp này, hắn lại há có thể trái với điều ước?
Nghĩ đến đủ loại hậu quá mà mình sắp sửa đối mặt, thân thể run rẩy của Võ Tinh Hồn vậy mà dần bình tĩnh lại, ánh mắt của hắn, tại thời khắc này, ánh ra hào quang lạnh lùng, không biết sợ!
Hắn không còn lựa chọn nào khác!
- Oanh --!
Khiến cho tất cả mọi người không thể tưởng tưởng được chính là, giờ khắc này, nhục thân của Võ Tinh Hồn vậy mà lại trực tiếp hóa thành bột mịn, lấy thân thể hắn làm hạch tâm, trong phạm vi hơn mười trượng, trở thành một mảnh huyết vụ!
Cùng lúc đó, thanh âm của Võ Tinh Hồn truyền ra:
- Ta thua!
Hủy diệt nhục thân!
Tất cả mọi người sợ ngây người, nhưng tu luyện giả đa hô hào cũng đồng thời ngậm miệng lại, khiếp sợ nhìn nguyên thần đang phiêu phiêu mà ra của Võ Tinh Hồn!
Hắn vậy mà lại tử hủy nhục thân của mình!
Cái này ý vị như thế nào?
Nếu không chuyển thế trọng sinh, thì cũng phải đoạt phách nhục thân, còn không thì phải cải tạo nhục thân, nhưng cho dù là cách nào thì tu vi của hắn cũng sẽ tổn thất rất lớn!
- Sự nhục nhã ngày hôm nay, ngày khác, Võ Tinh Hồn ta tất sẽhoàn trả gấp trăm lần!
Ngay lúc trọng tài khiếp sợ tuyến bố sự thắng lợi của Dương Thiên Lôi, hơn nữa mở ra kết giới, Võ Tinh Hồn lạnh giọng nói với Dương Thiên Lôi. Đồng thời lúc nói chuyện, nguyên thần hóa thành một đạo lưu quang, đi tới trước mặt để tự Mạnh gia tới cùng hắn, đệ tửMạnh gia trực tiếp thu hồi nguyên thần của Võ Tinh Hồn lại, phẫn nộ xoay người rời đi.
Kết quả như vậy, thật ngoài dự liệu của mọi người.
Dù là Dương Thiên Lôi cũng có chút khiếp sợ loại tâm tính tráng sĩchặt tay của Võ Tinh Hồn.
Đương nhiên, nếu như Dương Thiên Lôi rõ tình cảnh của Võ Tinh Hồn thì cũng sẽ không cho rằng như vậy nữa. Bời vì đây đã là lựa chọn tốt nhất của Võ Tinh Hồn rồi.
. . .
Sau một lát, trận đấu liền lần nữa bắt đầu. Dương Thiên Lôi rất nhanh đầu nhập vào trong chiến đấu mới.
Sau hơn hai canh giờ, Dương Thiên Lôi rốt cục cũng giành được thắng lợi mười trận, lại lần nữa giành được tư cách tấn cấp.
Lúc Dương Thiên Lôi hoàn thành trận đấu chỉ có Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến, Triệu Nguyên, Trần Cường là hoàn thành chiến đấu sớm hơn hắn một chút
Mà Triệu Hưng vẫn đang chiến đấu gian nan như trước, hắn hoàn toàn là cắn răng kiên trì, nhưng hắn đã bị Khương Nhất Lang đánh trọng thương, cuối cùng vẫn không tránh khỏi kết cục thất bại, lúc đấu trận thứ chín đã thua trên tay một gã tu luyện giả, bị đo đài trong sự tiếc nuối. . .
Chiến đấu tầng thứ năm chấm dứt, Kỷ gia, Trần gia, Triệu gia, chỉcòn lại bốn người Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến, Triệu Nguyên, Trần Cường. Mà Mạnh gia, Long gia lại toàn bộ tấn cấp, như cũ vẫn lànăm người Mạnh Phàm Huy, Mạnh Phàm Quang, Mạnh Phàm Hỏa, Mạnh Phàm Băng và Long Vi Vi, ngược lại càng có ưu thế giơ so với tam đại gia tộc.
Bất quá, vì có Dương Thiên Lôi nên toàn bộ người trợ quyền của Mạnh gia trợ đều đã bị loại, cuối cùng lại khiến lực lượng của hai phe tạm thời ngang nhau
. . .
- Sư tỷ, hôm nay ngươi cứ tu luyện trong phòng ta đi, ta còn cómột chút việc, không thuận tiện lắm. . .
Lúc Phong Linh Nhi ôm cánh tay Dương Thiên Lôi cùng về Hỗn Loạn khách sạn trước mặt mọi người, muốn cùng hắn đi vào phòng thì Dương Thiên Lôi bỗng nhiên có chút xoắn xuýt nói.
- Nha. . .
Phong Linh Nhi có chút kinh ngạc, Dương Thiên Lôi có thể cóchuyện gì chứ? Ngoại trừ tu luyện. . . Mình tu luyện trong phòng tắm, hắn tu luyện trong phòng tu luyện, có vẻ như không ảnh hưởng gì đến nhau a? Làm gì phải. . Phong Linh Nhi lập tức nghĩđến hai mỹ thiếu nữ Hồ tộc trong phòng mình, chẳng lẽ sư đệ hắn muốn. . . Nghĩ đến đây, sắc mặt Phong Linh Nhi đỏ lên, nàng vốn đã muốn xoay người đi đến gian phòng của mình, vậy mà ngừng lại, bỗng nhiên nói:
- Sư đệ, sư tỷ ảnh hưởng đến ngươi sao? Ta. . . Ta tu luyện trong phòng tắm. . . Có lẽ không có vấn đề gì chứ? Hơn nữa. . . Sư tỷ hiện giờ đang ở vào giai đoạn lĩnh ngộ, tùy thời sẽ gặp phải vấn đề, cần sư đệ hỗ trợ. . .
- Phòng tắm?
Đúng lúc này, thanh âm của Lăng Hi xuất hiện trong óc Dương Thiên Lôi.
- Ách. . . Cái này, Lăng Hi, không phải như ngươi nghĩ đâu. . .
- Cái gì mà không phải như ta nghĩ? Ta nghĩ gì hả? Trong lòng cóquỷ, không đánh đã khai. . . Hừ, ngươi muốn làm gì thì làm, về sau ta cũng không xen vào chuyện của ngươi nữa! Ngươi cũng không cần phải giải thích với ta!
Lăng Hi nói.
- Đi đi, đợi lát nữa ngươi nhìn sẽ hiểu.
Dương Thiên Lôi cũng lời nói nhiều, che che lấp lấp cũng không phải là việc hắn muốn, hơn nữa giữa hắn và Phong Linh Nhi thực sự không có gì, tuy rằng hắn muốn có chút gì đó, nhưng dù sao cũng không có phát sinh, đúng không? Huống chi, hắn hiện giờ quảthật là đang truyền thụ cho Phong Linh Nhi tuyệt học 'Thái Cực'.
- Nếu đã vậy thì cứ thế đi, ngươi cứ tu luyện ở chỗ ta!
Dương Thiên Lôi nói.
- Ân!
Phong Linh Nhi mặt sắc ửng đỏ nói. Kỳ thật vừa rồi nàng nói xong cũng đã hối hận. Dù sao, nàng chỉ là sư tỷ của Dương Thiên Lôi thôi, dựa vào gì mà can thiệp vào sinh hoạt của sư đệ chứ?
- Sư tỷ, đợi lát nữa dù ngươi có làm gì, ngươi cũng không cần nói chuyện có được không?
Sau khi hai người về đến phòng Dương Thiên Lôi lần này đã có kinh nghiệm, không dám nói lời nào, mà truyền âm cho Phong Linh Nhi nói.
Phong Linh Nhi phi thường kỳ quái, không rõ Dương Thiên Lôi đang giở trò gì, bất quá vẫn truyền âm lên tiếng.
- Sư tỷ, ngươi tiên tiến vào trong nước đi, xong rồi thì kêu ta, ta nhìn tình huống, sau khi chỉ đạo ngươi xong, ta lại bắt đầu tu luyện đây!
- Ân!
Phong Linh Nhi cảm giác Dương Thiên Lôi hôm nay rất quy củ, cũng rất chính khí, loại quy củ và chính khí ngày hoàn toàn khác với sự lừa dối mình vứt bỏ cái gì mà nam nữ thành kiến hai hôm trước. Tuy rằng không biết hôm nay Dương Thiên Lôi vì sao lại quái dịnhư thế, trong hồ lô bán thuốc gì. Nhưng đối với Phong Linh Nhi mà nói, đây cũng không phải là chuyện xấu. Cho nên, nàng mỉm cười đi vào phòng tắm, rất nhanh liền thoát hết y phục, chìm thân thể tràn ngập hấp dẫn của mình vào trong hắc sắc trì thủy.
- Sư đệ, sư tỷ tốt rồi, ngươi vào đi!
Lúc Phong Linh Nhi chỉ còn lại cái đầu nhô lên khỏi mặt nước liền hô lên
Thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái liền đi tới trong phòng tắm, nói:
- Ngươi bắt đầu đi, ta nhìn xem!
- Ân!
Phong Linh Nhi chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào trong tinh yếu của 'Thái Cực', hai tay chậm rãi khoanh tròn dưới nước, cảm thụ được lực cản của nước và trận pháp do mình ngưng tụthành.
- Thấy được chưa? Tuy rằng là ở hồ tắm, nhưng ta đã sớm biến hồtắm thành hắc sắc, căn bản không nhìn được gì cả. Mà tuyệt học ta truyền thụ cho nàng, chỉ có dùng da thịt tiếp xúc với nước, lĩnh ngộảo diệu trong đó, mới có thể chính thức nắm giữ được.
- Ngươi truyền nàng tuyệt học gì
- Căn cứ vào Huyền Thiên Chân Kinh và Càn Khôn Như Ý Quyền của Trần gia, cộng thêm một chút lĩnh ngộ của bản thân mà sáng chế ra tuyệt học Thái Cực! Ta biểu diễn cho ngươi xem!
Dương Thiên Lôi nói xong với Lăng Hi, bỗng nhiên đi tới một nơi cách xa Phong Linh Nhi, bay bổng mà chém ra một chưởng, lập tức giống như lúc biểu diễn cho Phong Linh Nhi xem, nước hồ đen nhưmực một phân thành hai!
Lúc Lăng Hi thấy một màn như vậy, lập tức lộ ra một tia kinh ngạc, sau khi khiếp sợ trong ngắn ngủi, bỗng nhiên nói:
- Ta cũng muốn học!
- Ách. . . Lăng Hi, ngươi nói thật?
- Đương nhiên!
- Tốt, để hôm nào đó ta dạy ngươi! Cam đoan sẽ khiến ngươi học được!
- Không, ta muốn học ngay bây giờ!
- Khục khục. . . Không phải chứ? Lăng Hi, sư tỷ của ta, nàng. . .
- Hừ, sớm muộn cũng phải biết, cần gì dấu diếm?
Nói đến đây, một đạo bạch quang bỗng nhiên từ mi tâm Dương Thiên Lôi bật ra, Lăng Hi vậy mà lại trực tiếp xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.
Thân ảnh tuyệt mĩ, khuynh quốc khuynh thành, hoàn mỹ không tỳ vết kia, nhất là nghĩ đến Lăng Hi nói cũng muốn học 'Thái Cực', giảhỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này lập tức hơi nhiệt huyết sôi trào.
- Sư tỷ, ngươi dừng một chút đã!
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi không thể chờ được nữa nói với Phong Linh Nhi, lập tức cắt đứt sự tu luyện của nàng.
- Ah. . .
Lúc Phong Linh Nhi mở to mắt, trông thấy bên người Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nhiều hơn một nữ tử, đột nhiên kinh hô một tiếng, liền kìm lòng không được bưng kín hạ bộ dưới hắc sắc trì thủy, màkhi chứng kiến khuôn mặt và thân hình hoàn hảo không chút tì vết của Lăng Hi, Phong Linh Nhi ngơ ngác nói không ra lời.
Hai con ngươi tuyệt mĩ tràn ngập lo lắng của Phong Linh Nhi, đúng lúc này bỗng nhiên lóng lánh ra một vòng kinh hỉ, thầm nói trong lòng. Lúc này mới có bao nhiêu? Đến tận giờ, thân thể của Dương Thiên Lôi chẳng qua chỉ mới bành trướng gấp bốn năm lần thôi! Loại bành trướng này, sao có thể khiến hắn bạo thể mà vong được?
Lúc này, liên tưởng đến lời nói ban nãy của Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi lập tức tâm như gương sáng, hoàn toàn an tâm. Trong nội tâm đối với sự hèn mọn bỉ ổi của vị sư đệ này, càng dị thường im lặng, ai gặp phải địch nhân như vậy, chính là một chuyện bi ai a. . .
. . .
- Ah -- ah -- "
Tiếng kêu của Dương Thiên Lôi càng lúc càng giống như hèo bị mổ, tiếng kêu đầy tê tâm phế liệt, đầy thống khổ. . . Nhưng thân thểcàng lúc càng lớn của hắn, vẫn không bị nổ tung, chỉ là thoạt nhìn tùy thời đều có thể nổ mà thôi!
- Lão tử bất chấp tất cả rồi!
Mắt thấy 3000 vạn sinh hồn vừa phát ra lần nữa cũng bị hút sạch, Võ Tinh Hồn rất sợ thân thể của Dương Thiên Lôi sẽ co rút lại nên, ngay lúc hắn con chưa tiêu hóa hết sinh hồn liền trực tiếp tế ra tất cả sinh hồn trong cơ thể, không thành công cũng thành nhân!
- Ah ah ah. . .
Tiếng kêu của Dương Thiên càng lúc càng lớn. Thân thể giờ khắc này cũng đã bành trướng ra gấp bảy tám lần, kinh khủng hơn chính là, bụng a, lồng ngực, thỉnh thoảng lại phồng lên một chút, tính huống giống như đang có sinh hồn trùng kích trong thân thể vậy, mỗi một lần trùng kích liền khiến vô số người xem dưới lôi đài phát ra một tiếng thét kinh hãi. Gia hỏa vô sỉ này, hoàn toàn là đang khiêu chiến sự thừa nhận cực hạn trong nội tâm của tất cả mọi người. . .
Nhưng thân thể của hắn vẫn không nổ tung, hắn vẫn kêu thảm nhưtrước, kêu đến nổi tất cả mọi người đều kinh hồn táng đảm.
Tràng cảnh Dương Thiên Lôi nổ tung giống như khí cầu, huyết nhục bay tứ tán thời thời khắc khắc sẽ xuất hiện trong đầu mọi người. . .
Rốt cục, mắt thấy tất cả sinh hồn đều đã bị Dương Thiên Lôi hút vào trong cơ thể, mà tên này vẫn không có bạo thể mà vong, tất cảmọi người đều khiếp sợ mở to mắt mà nhìn, còn vẻ mặt của VõTinh Hồn lại đầy sợ hãi.
- Ha ha ha. . . Tiểu tử nghèo kiết xác, còn nữa không cứ phóng đến đây đi, nếu lại đến thêm mấy ngàn vạn nữa, ca giờ liền nhận thua luôn. . .
- Ngươi. . .
Võ Tinh Hồn nghe được lời của Dương Thiên Lôi... trong nội tâm cảm thấy vô cùng bi ai, đến lúc này, hắn nào còn có thể keo kiệt, hắn ngược lại cũng muốn phóng ra thêm nữa a, bởi vì hắn nhìn ra được, chỉ cần thêm một chút nữa, Dương Thiên Lôi nhất định sẽxong đời, nhưng bi kịch chính là, hắn đã không còn nữa. Suốt một trăm triệu sinh hồn, ngoài trừ gần ngàn vạn hắn đã thiêu đốt ra, đều đã bị Dương Thiên Lôi hấp thu!
Thấy gương mặt Võ Tinh Hồn hoảng sợ, hối hận, bi ai, Dương Thiên Lôi đã có thể để xác định, tên này giờ ngay cả rắm cũng không có nữa rồi. Trong chốc lát, tên này cũng không thống khổkêu la nữa, bỗng nhiên đứng lên, thân thể của hắn dưới ánh nhìn soi mói của tất cả mọi người, vậy mà lại co rút lại, rất nhanh liền khôi phục lại như cũ, lần nữa lộ ra khuôn mặt đẹp trai khiến Thiên địa không dung, đúng lúc này, vẻ mặt hắn lãnh khốc, ánh mắt lạnh lùng dị thường dừng lại trên người Võ Tinh Hồn, lạnh giọng nói:
- Một trăm triệu sinh hồn, mỗi một cái đều từng là tánh mạng còn sống, bọn hắn có cha, có mẹ, có thân nhân, loại người cặn bã nhưngươi. . . Lõa thể chạy đi!
Nghe được lời của Dương Thiên Lôi... tất cả mọi người khẽ giật mình, nhưng lập tức lại bộc phát ra tiếng hò hét như núi như biển:
- Nguyện đánh bạc thì phải nguyện chịu thua, chay đi, chạy đi. . .
Đương nhiên, tiếng hò hét này đều phát do nam nhân và một số ít nữ nhân bưu hãn phát ra, về phần Phong Linh Nhi, Kỷ Tiêu Vân, Trần Đình và phần đông thiếu nữ thì xấu hổ đỏ mặt, chuyển khuôn mặt qua một bên.
- Lõa thể chạy. . .
Võ Tinh Hồn toàn thân run rẩy dừng lại trên người Dương Thiên Lôi, giờ khắc này, tuy rằng lửa giận công tâm, nhưng hắn vẫn biết rõ, nếu như quả thật lõa thể mà chạy trước mặt vô số tu luyện giảthể này thì... hắn chết chắc rồi. Dù cho hắn là đệ tử thiên tài của VũHồn Điện, Vũ Hồn Điện cũng sẽ vì danh dự mà không hề do dựchém giết hắn. Vũ Hồn Điện, đệ tử thiên tài như hắn có bao nhiêu? Người có ưu thế hơn so với hắn cũng không ít, sớm đã bước vào Thần Đạo bát cấp cũng rất nhiều, thậm chí Thần Đạo cửu cấp cũng có. Hắn tính là cái lông gì?
Nhưng là, nguyện đánh bạc phải nguyện chịu thua. Nhất là vào trường hợp này, hắn lại há có thể trái với điều ước?
Nghĩ đến đủ loại hậu quá mà mình sắp sửa đối mặt, thân thể run rẩy của Võ Tinh Hồn vậy mà dần bình tĩnh lại, ánh mắt của hắn, tại thời khắc này, ánh ra hào quang lạnh lùng, không biết sợ!
Hắn không còn lựa chọn nào khác!
- Oanh --!
Khiến cho tất cả mọi người không thể tưởng tưởng được chính là, giờ khắc này, nhục thân của Võ Tinh Hồn vậy mà lại trực tiếp hóa thành bột mịn, lấy thân thể hắn làm hạch tâm, trong phạm vi hơn mười trượng, trở thành một mảnh huyết vụ!
Cùng lúc đó, thanh âm của Võ Tinh Hồn truyền ra:
- Ta thua!
Hủy diệt nhục thân!
Tất cả mọi người sợ ngây người, nhưng tu luyện giả đa hô hào cũng đồng thời ngậm miệng lại, khiếp sợ nhìn nguyên thần đang phiêu phiêu mà ra của Võ Tinh Hồn!
Hắn vậy mà lại tử hủy nhục thân của mình!
Cái này ý vị như thế nào?
Nếu không chuyển thế trọng sinh, thì cũng phải đoạt phách nhục thân, còn không thì phải cải tạo nhục thân, nhưng cho dù là cách nào thì tu vi của hắn cũng sẽ tổn thất rất lớn!
- Sự nhục nhã ngày hôm nay, ngày khác, Võ Tinh Hồn ta tất sẽhoàn trả gấp trăm lần!
Ngay lúc trọng tài khiếp sợ tuyến bố sự thắng lợi của Dương Thiên Lôi, hơn nữa mở ra kết giới, Võ Tinh Hồn lạnh giọng nói với Dương Thiên Lôi. Đồng thời lúc nói chuyện, nguyên thần hóa thành một đạo lưu quang, đi tới trước mặt để tự Mạnh gia tới cùng hắn, đệ tửMạnh gia trực tiếp thu hồi nguyên thần của Võ Tinh Hồn lại, phẫn nộ xoay người rời đi.
Kết quả như vậy, thật ngoài dự liệu của mọi người.
Dù là Dương Thiên Lôi cũng có chút khiếp sợ loại tâm tính tráng sĩchặt tay của Võ Tinh Hồn.
Đương nhiên, nếu như Dương Thiên Lôi rõ tình cảnh của Võ Tinh Hồn thì cũng sẽ không cho rằng như vậy nữa. Bời vì đây đã là lựa chọn tốt nhất của Võ Tinh Hồn rồi.
. . .
Sau một lát, trận đấu liền lần nữa bắt đầu. Dương Thiên Lôi rất nhanh đầu nhập vào trong chiến đấu mới.
Sau hơn hai canh giờ, Dương Thiên Lôi rốt cục cũng giành được thắng lợi mười trận, lại lần nữa giành được tư cách tấn cấp.
Lúc Dương Thiên Lôi hoàn thành trận đấu chỉ có Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến, Triệu Nguyên, Trần Cường là hoàn thành chiến đấu sớm hơn hắn một chút
Mà Triệu Hưng vẫn đang chiến đấu gian nan như trước, hắn hoàn toàn là cắn răng kiên trì, nhưng hắn đã bị Khương Nhất Lang đánh trọng thương, cuối cùng vẫn không tránh khỏi kết cục thất bại, lúc đấu trận thứ chín đã thua trên tay một gã tu luyện giả, bị đo đài trong sự tiếc nuối. . .
Chiến đấu tầng thứ năm chấm dứt, Kỷ gia, Trần gia, Triệu gia, chỉcòn lại bốn người Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến, Triệu Nguyên, Trần Cường. Mà Mạnh gia, Long gia lại toàn bộ tấn cấp, như cũ vẫn lànăm người Mạnh Phàm Huy, Mạnh Phàm Quang, Mạnh Phàm Hỏa, Mạnh Phàm Băng và Long Vi Vi, ngược lại càng có ưu thế giơ so với tam đại gia tộc.
Bất quá, vì có Dương Thiên Lôi nên toàn bộ người trợ quyền của Mạnh gia trợ đều đã bị loại, cuối cùng lại khiến lực lượng của hai phe tạm thời ngang nhau
. . .
- Sư tỷ, hôm nay ngươi cứ tu luyện trong phòng ta đi, ta còn cómột chút việc, không thuận tiện lắm. . .
Lúc Phong Linh Nhi ôm cánh tay Dương Thiên Lôi cùng về Hỗn Loạn khách sạn trước mặt mọi người, muốn cùng hắn đi vào phòng thì Dương Thiên Lôi bỗng nhiên có chút xoắn xuýt nói.
- Nha. . .
Phong Linh Nhi có chút kinh ngạc, Dương Thiên Lôi có thể cóchuyện gì chứ? Ngoại trừ tu luyện. . . Mình tu luyện trong phòng tắm, hắn tu luyện trong phòng tu luyện, có vẻ như không ảnh hưởng gì đến nhau a? Làm gì phải. . Phong Linh Nhi lập tức nghĩđến hai mỹ thiếu nữ Hồ tộc trong phòng mình, chẳng lẽ sư đệ hắn muốn. . . Nghĩ đến đây, sắc mặt Phong Linh Nhi đỏ lên, nàng vốn đã muốn xoay người đi đến gian phòng của mình, vậy mà ngừng lại, bỗng nhiên nói:
- Sư đệ, sư tỷ ảnh hưởng đến ngươi sao? Ta. . . Ta tu luyện trong phòng tắm. . . Có lẽ không có vấn đề gì chứ? Hơn nữa. . . Sư tỷ hiện giờ đang ở vào giai đoạn lĩnh ngộ, tùy thời sẽ gặp phải vấn đề, cần sư đệ hỗ trợ. . .
- Phòng tắm?
Đúng lúc này, thanh âm của Lăng Hi xuất hiện trong óc Dương Thiên Lôi.
- Ách. . . Cái này, Lăng Hi, không phải như ngươi nghĩ đâu. . .
- Cái gì mà không phải như ta nghĩ? Ta nghĩ gì hả? Trong lòng cóquỷ, không đánh đã khai. . . Hừ, ngươi muốn làm gì thì làm, về sau ta cũng không xen vào chuyện của ngươi nữa! Ngươi cũng không cần phải giải thích với ta!
Lăng Hi nói.
- Đi đi, đợi lát nữa ngươi nhìn sẽ hiểu.
Dương Thiên Lôi cũng lời nói nhiều, che che lấp lấp cũng không phải là việc hắn muốn, hơn nữa giữa hắn và Phong Linh Nhi thực sự không có gì, tuy rằng hắn muốn có chút gì đó, nhưng dù sao cũng không có phát sinh, đúng không? Huống chi, hắn hiện giờ quảthật là đang truyền thụ cho Phong Linh Nhi tuyệt học 'Thái Cực'.
- Nếu đã vậy thì cứ thế đi, ngươi cứ tu luyện ở chỗ ta!
Dương Thiên Lôi nói.
- Ân!
Phong Linh Nhi mặt sắc ửng đỏ nói. Kỳ thật vừa rồi nàng nói xong cũng đã hối hận. Dù sao, nàng chỉ là sư tỷ của Dương Thiên Lôi thôi, dựa vào gì mà can thiệp vào sinh hoạt của sư đệ chứ?
- Sư tỷ, đợi lát nữa dù ngươi có làm gì, ngươi cũng không cần nói chuyện có được không?
Sau khi hai người về đến phòng Dương Thiên Lôi lần này đã có kinh nghiệm, không dám nói lời nào, mà truyền âm cho Phong Linh Nhi nói.
Phong Linh Nhi phi thường kỳ quái, không rõ Dương Thiên Lôi đang giở trò gì, bất quá vẫn truyền âm lên tiếng.
- Sư tỷ, ngươi tiên tiến vào trong nước đi, xong rồi thì kêu ta, ta nhìn tình huống, sau khi chỉ đạo ngươi xong, ta lại bắt đầu tu luyện đây!
- Ân!
Phong Linh Nhi cảm giác Dương Thiên Lôi hôm nay rất quy củ, cũng rất chính khí, loại quy củ và chính khí ngày hoàn toàn khác với sự lừa dối mình vứt bỏ cái gì mà nam nữ thành kiến hai hôm trước. Tuy rằng không biết hôm nay Dương Thiên Lôi vì sao lại quái dịnhư thế, trong hồ lô bán thuốc gì. Nhưng đối với Phong Linh Nhi mà nói, đây cũng không phải là chuyện xấu. Cho nên, nàng mỉm cười đi vào phòng tắm, rất nhanh liền thoát hết y phục, chìm thân thể tràn ngập hấp dẫn của mình vào trong hắc sắc trì thủy.
- Sư đệ, sư tỷ tốt rồi, ngươi vào đi!
Lúc Phong Linh Nhi chỉ còn lại cái đầu nhô lên khỏi mặt nước liền hô lên
Thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái liền đi tới trong phòng tắm, nói:
- Ngươi bắt đầu đi, ta nhìn xem!
- Ân!
Phong Linh Nhi chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào trong tinh yếu của 'Thái Cực', hai tay chậm rãi khoanh tròn dưới nước, cảm thụ được lực cản của nước và trận pháp do mình ngưng tụthành.
- Thấy được chưa? Tuy rằng là ở hồ tắm, nhưng ta đã sớm biến hồtắm thành hắc sắc, căn bản không nhìn được gì cả. Mà tuyệt học ta truyền thụ cho nàng, chỉ có dùng da thịt tiếp xúc với nước, lĩnh ngộảo diệu trong đó, mới có thể chính thức nắm giữ được.
- Ngươi truyền nàng tuyệt học gì
- Căn cứ vào Huyền Thiên Chân Kinh và Càn Khôn Như Ý Quyền của Trần gia, cộng thêm một chút lĩnh ngộ của bản thân mà sáng chế ra tuyệt học Thái Cực! Ta biểu diễn cho ngươi xem!
Dương Thiên Lôi nói xong với Lăng Hi, bỗng nhiên đi tới một nơi cách xa Phong Linh Nhi, bay bổng mà chém ra một chưởng, lập tức giống như lúc biểu diễn cho Phong Linh Nhi xem, nước hồ đen nhưmực một phân thành hai!
Lúc Lăng Hi thấy một màn như vậy, lập tức lộ ra một tia kinh ngạc, sau khi khiếp sợ trong ngắn ngủi, bỗng nhiên nói:
- Ta cũng muốn học!
- Ách. . . Lăng Hi, ngươi nói thật?
- Đương nhiên!
- Tốt, để hôm nào đó ta dạy ngươi! Cam đoan sẽ khiến ngươi học được!
- Không, ta muốn học ngay bây giờ!
- Khục khục. . . Không phải chứ? Lăng Hi, sư tỷ của ta, nàng. . .
- Hừ, sớm muộn cũng phải biết, cần gì dấu diếm?
Nói đến đây, một đạo bạch quang bỗng nhiên từ mi tâm Dương Thiên Lôi bật ra, Lăng Hi vậy mà lại trực tiếp xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.
Thân ảnh tuyệt mĩ, khuynh quốc khuynh thành, hoàn mỹ không tỳ vết kia, nhất là nghĩ đến Lăng Hi nói cũng muốn học 'Thái Cực', giảhỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này lập tức hơi nhiệt huyết sôi trào.
- Sư tỷ, ngươi dừng một chút đã!
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi không thể chờ được nữa nói với Phong Linh Nhi, lập tức cắt đứt sự tu luyện của nàng.
- Ah. . .
Lúc Phong Linh Nhi mở to mắt, trông thấy bên người Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nhiều hơn một nữ tử, đột nhiên kinh hô một tiếng, liền kìm lòng không được bưng kín hạ bộ dưới hắc sắc trì thủy, màkhi chứng kiến khuôn mặt và thân hình hoàn hảo không chút tì vết của Lăng Hi, Phong Linh Nhi ngơ ngác nói không ra lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.