Huyền Thiên

Chương 361: Lục Diệu Âm

Ô Sơn

17/03/2013

Nhưng thứ thật sự khiến hắn khiếp sợ và nghi hoặc chính là lúc thu được tin tức của Dương Thiên Lôi, muốn tiếp tục thâm nhập, cư nhiên lại hiện ra khí tức của Trương Tử Hàm và Dương gia Lộ Miểu Ân! Khí tức của Trương Tử Hàm phi thường yếu ớt, nhưng khí tức của Lộ Miểu Ân cư nhiên lại phi thường rõ ràng và cường đại, dường như ngay cả khí tức của Dương Thiên Lôi cũng bị át mất!

- Lộ Miểu Ân… Lục Diệu Âm! Lẽ nào, mẫu thân của Thiên Lôi chính là Lục Diệu Âm thật hay sao? Nhưng vì sao khi thôi diễn Thiên Lôi lại bắt được khí tức của nàng và Trương Tử Hàm? Lẽ nào… Phong Vô Kỵ nghĩ tới đây, trong mắt bỗng nhiên lóe lên một tia chợt hiểu. (Tên mẹ của Dương Thiên Lôi là Lộ Miểu Ân – Lù Miăo Yin còn Lục Diệu Âm thì là Lu Miào Yín, cùng âm)

- Đúng! Hỗn loạn không gian! Thiên Lôi tuy rằng không sao cả, nhưng đã lạc vào hỗn loạn không gian, muốn tìm được hắn… phải cần có cảm ứng của hắn và người thân cận với hắn nhất! Trương Tử Hàm và hắn đã là đạo lữ song tu thật sự, Lộ Miểu Ân lại là mẫu thân ruột của hắn… nhất định là vậy! Phong Vô Kỵ kinh hỉ mà nói.

- Tồn tại cường đại…. tin tức này tất nhiên là hắn cố ý truyền cho ta, để ta đi giải cứu Thiên Lôi đây! Phong Vô Kỵ lại khiếp sợ thốt lên.

Phong Vô Kỵ nói xong, đột nhiên xé rách không gian, biến mất trên Tiên Linh đảo.



Nhạn Môn Quan.

Không bao lâu sau khi Phong Vô Kỵ rời khỏi, bốn mươi vạn đại quân của Mộc gia liền chạy tới. Mộc Thành Sâm ra lệnh một tiếng, bốn mươi vạn đại quân nhất thời gào thét, giống như mãnh hổ hạ sơn, lao ra khỏi Nhạn Môn Quan, bắt đầu thu phục thành trì!

Nạp Lan đế quốc mất đi Tiên thiên cao thủ thì sao có thể là đối thủ của tinh tinh Cát Ương đế quốc?

Huống hồ gì Cát Ương đế quốc còn có ba trăm cao thủ của Trảm Không kiếm phái trợ uy!

Binh lính của Nạp Lan đế quốc trực tiếp tản ra, binh bại như núi đổ!

Bất quá, đám người Dương Huyền Phong, Dương Thiên Lệ, Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Lục Thanh Âm, Dương Thiên Ngạo, Phong Mã Ngưu, Võ Đại Lang cũng không đuổi theo cùng với đại quân mà lại tràn ngập lo lắng ở lại trong Nhạn Môn Quan đợi Phong Vô Kỵ trở về.

Lúc Trương Tử Hàm và Lục Thanh Âm trở về, một canh giờ trôi qua, hai canh giờ trôi qua, trong nháy mắt đã qua hết một ngày, thế nhưng vẫn không thấy Phong Vô Kỵ trở về!

Mỗi người đều trở nên càng lúc càng lo lắng.

Đúng lúc này, đại quân của Dương gia, dưới sự lãnh đạo của Dương Hồng Toàn đã chạy tới Nhạn Môn Quan!

Lúc Dương Hồng Toàn vừa mới nhìn thấy mọi người thì tràn ngập kinh hỉ, nhưng khi thấy vẻ mặt của mọi người, dường như đã ý thức được gì đó, sau khi được giải thích rõ ràng tình huống xong thì gương mặt già nua nhất thời lại càng thêm già nua, tham gia vào trong nhóm người chờ đợi.

Còn Dương gia quân thì tiến quân thần tộc, hợp lại với Mộc gia quân.

Lấy lại đất đai, tiếp nhận thành trì và quặng mỏ đã trở thành kết cục không thể tránh khỏi.

Một ngày rưỡi.

Trong nháy mắt đã là một ngày rưỡi. mọi người ở đây lại càng thêm lo lắng, hư không bỗng nhiên truyền đến một trận dao động, tiếp theo sau đó, thân ảnh già nua của Phong Vô Kỵ liền xuất hiện trước mắt mọi người, trong nháy mắt khi nhìn thấy Phong Vô Kỵ, trong lòng mọi người đều kinh hỉ, nhưng khi thấy vẻ mặt già nua của Phong Vô Kỵ cũng rất khó coi, hơn nữa lại về một mình, trong lòng mọi người nhất thời trầm xuống.

- Đừng lo, hai ả yêu nữ kia trọng thương bỏ chạy, Thiên Lôi chỉ là gặp một chút khó khăn thôi. Ngươi là phụ thân của Thiên Lôi? Phong Vô Kỵ sau khi chậm rãi hạ xuống trước mặt mọi người liền hỏi ngắn gọn.

- Đúng vậy, tiền bối. Dương Huyền Phong cung kính đáp.



- Muốn cứu Thiên Lôi thì cần phải có mẫu thân của hắn là Lộ Miểu Ân cũng chính là sư tỷ của Thanh Âm môn…Lục Diệu Âm! Trong đôi mắt già nua của Phong Vô Kỵ lóe lên hai đạo tinh quang, trầm giọng nói.

- A? sư tỷ, nàng chính là đại sư tỷ của ta sao? Lục Thanh Âm liền nói với vẻ kích động. Tuy rằng nàng chưa bao giờ gặp mặt, nhưng đối với Thiên Âm môn đã bị diệt sạch mà nói thì việc biết rõ vị đệ tử mà sư phụ Lục Linh Tê của mình đắc ý nhất, thương yêu nhất vẫn còn sống, khiến nàng vô cùng kích động, loại cảm giác này, cũng giống như đột nhiên gặp lại người thân vậy.

- Miểu Ân….thật sự là… Hai người Dương Huyền Phong và Dương Hồng Toàn cũng giật mình hỏi lại.

- Không sai! Nàng chính là hóa phàm nhập thế Lục Diệu Âm. Phong Vô Kỵ nói.

Khẳng định như vậy là vì hắn cảm ứng được khí tức phi thường cường đại trên người Dương Thiên Lôi, thậm chí ngay cả khí tức của Dương Thiên Lôi cũng đều không bằng.

Tuy rằng Phong Vô Kỵ không biết vì sao Lục Diệu Âm hóa phàm nhập thế có thể làm được điều ấy, nhưng có thể khẳng định đây là chuyện mà người khác tuyệt đối không thể làm được, cho dù là hắn đi nữa cũng không thể làm được.

Hơn nữa hắn đoán tồn tại khủng bố luôn bảo hộ Dương Thiên Lôi có phải là Lục Diệu Âm hay không?

Một tuyệt thế thiên tài trong vòng một trăm năm đã vô thanh vô tức tiến vào Thần đạo cấp năm, sau khi hóa phàm nhập thế sẽ có tu vi kinh người cỡ nào, Phong Vô Kỵ cũng không dám nói trước.

- Đi thôi, chúng ta đến Dương gia của các ngươi! Phong Vô Kỵ nói xong bỗng nhiên vung tay áo lên, mọi người được thu vào càn khôn tụ, thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất ở Nhạn Dang Quan.

Cát Ương đế quốc, Cực Dương thành.

Trong hư không bỗng nhiên truyền đến một trận dao động, thân ảnh của Phong Vô Kỵ nhất thời xuất hiện ở bên trên Cực Dương Thành. Một đạo lưu quang hiện lên, Trương Tử Hàm được phóng thích ra khỏi càn khôn tụ của Phong Vô Kỵ, trực tiếp biến thành một đạo kiếm quang đi trước dẫn đường đến Dương gia.

Chỉ một lát sau liền đi tới trên bầu trời ở Dương gia, trực tiếp đáp xuống trong Dương gia.

- Gia chủ, thiếu gia!

Khi Dương Hồng Toàn và Dương Huyền Phong mang theo mọi người đi tới biệt viện của Lộ Miểu Ân ở, tiểu nha hoàn đứng ở trước của là Tiêu Thanh, lúc vừa nhìn thấy nhiều người xuất hiện trước mặt mình như vậy, nhất là thấy hai người Dương Huyền Phong và Dương Hồng Toàn cùng xuất hiện, nhất thời kinh hãi quỳ xuống đất, cung kính nói.

- Miểu Ân đâu? Dương Huyền Phong trực tiếp hỏi.

- Thiếu phu nhân… ở trong phòng.. Tiêu Thanh không biết xảy ra chuyện gì, nhưng vốn thông minh lanh lợi, nhìn vẻ mặt của mọi người thì nàng liền biết tất nhiên không phải chuyện nhỏ.

- Tiền bối, ngài chờ một lát ta gọi Miểu Ân đi ra! Dương Huyền Phong cung kính nói với Phong Vô Kỵ, nói xong liền muốn đẩy cửa đi vào.

- Thiếu gia…. Tiêu Thanh đột nhiên lại chặn trước cửa, vẻ mặt nơm nớp lo sợ. Mặc dù biết rõ là tình huống đặc biệt, nhưng nàng là nha hoàn bên cạnh Lộ Miểu Ân, đối với lời căn dặn của chủ nhân mà nàng kính trọng nhất đương nhiên nhớ rõ trong lòng, rụt rè nói: - Thiếu phu nhân đã lệnh cho nô tì, mấy ngày nay, bất luận là ai cũng không được quấy rầy người…

- Ừ, ngươi đi xuống đi, Miểu Ân sẽ không trách ngươi! Dương Thiên Lôi vừa nói vừa trực tiếp đẩy cửa tiến vào. Mọi người cũng đi theo vào trong việc.

- Miểu Ân!

Đúng lúc này, Dương Huyền Phong vừa bước vào trong phòng liền kêu lên một tiếng đầy kinh hãi. Thân hình của Dương Thiên Lệ nhoáng lên một cái liền vọt theo vào trong.

- Chưởng giáo… không xong, ngài mau vào xem đi! Phong Vô Kỵ khẽ nhíu mày, thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất ngay tại chỗ. Dương Hồng Toàn, Sở Hương Hương, Lục Thanh Âm và Trương Tử Hàm cùng với Mộc Tử Vi cũng vội vã chạy vào.



- Làm sao có thể. Lúc Phong Vô Kỵ dung nhập thần niệm vào trong người của Lộ Miểu Ân, nhất thời khiếp sợ mở to hai mắt ra nhìn. Người có tu vi Thần đạo cấp bảy đỉnh phong như hắn cư nhiên lại khiếp sợ, hiển nhiên là gặp phải một chuyện không thể tin nổi.

- Tiền bối, Miểu Ân làm sao vậy? Dương Huyền Phong vội vàng hỏi.

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của mọi người, Phong Vô Kỵ mặc dù biết có nói ra thì cũng không mấy ai hiểu được, nhưng vẫn nói ra: - Hòa phàm…. Nguyên thần phong ấn của nàng cư nhiên lại không ở trong người của nàng! Sinh nguyên toàn thân đang dần lụi tàn…. Lúc Phong Vô Kỵ nói tới đây, trong mắt đột nhiên lóe lên hai đạo tinh quang: - Ta hiểu rồi! Hương Hương, Thiên Lệ, Thanh Âm, mấy người các ngươi luân phiên truyền pháp lực vào cho nàng! Tử Hàm, hiện tại toàn bộ đều nhờ vào ngươi!

- Toàn bộ đều nhờ vào ta? Trương Tử Hàm không rõ lời của Phong Vô Kỵ là có ý gì, kinh ngạc hỏi lại.

- Ân, bản tôn hao phí ngàn năm thọ nguyên, thôi diễn ra hoàn cảnh của Thiên Lôi, biết được hiện tại hắn đang bị lạc trong hỗn loạn không gian, mà tin tức thu được chính là muốn tìm được hắn trong hỗn loạn không gian thì chỉ có mẫu thân Lộ Miểu Ân của hắn và ngươi. Vốn là khí tức của mẫu thân hắn mãnh liệt hơn, nếu như có thể được thì đương nhiên sẽ dễ dàng hơn. Bất quá bây giờ lại không thể được. Mà trên người Dương Thiên Lôi cũng còn khí tức của ngươi, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng lại là hy vọng duy nhất! Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi thôi! Phong Vô Kỵ nói.

- Vâng!

- Miều Ân nàng…. Dương Huyền Phong vẫn còn hoang mang lo sợ, hắn căn bản không rõ cái gì là nguyên thần hay hỗn loạn không gian, ở trước mặt đám người Phong Vô Kỵ, hắn chỉ là một phàm nhân, Mà chuyện xảy ra trên người Lộ Miểu Ân đã hoàn toàn vượt xa phạm trù hiểu biết của hắn.

- Đan dược này, mỗi ngày một viên. Hương Hương, mấy người các ngươi luân phiên thúc dục dược lực và quán thâu pháp lực, nếu như có thể duy trì tới lúc cứu được Thiên Lôi về thì nàng cũng sẽ được cứu. Chúng ta đi thôi! Ngay cả Phong Vô Kỵ cũng không dám khẳng định. Bởi vì loại hiện tượng quỷ dị như nguyên thân rời xác này cho tới bây giờ hắn vẫn chưa thấy qua, tuy rằng hắn rất muốn tìm hiểu rõ, hơn nữa, nếu như hắn thật sự muốn biết được thân thế thật sự của Dương Thiên Lôi cùng với những gì Lộ Miểu Ân đã trải qua mà nói thì tất nhiên cũng có thể tìm hiểu được, nhưng lúc này đây không phải lức hao phí tinh lực vào chuyện này, việc khẩn cấp trước mắt chính là mau chóng cứu được Dương Thiên Lôi về. sinh mệnh của Lộ Miểu Ân mới có thể vãn hồi.

Bởi vì trên người Dương Thiên Lôi còn có khí tức cực kỳ cường đại của Lộ Miểu Ân lưu lại. Tuy rằng Phong Vô Kỵ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng mơ hồ cảm thấy được, rất có thể là do nguyên thần của Lộ Miểu Ân. Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được, tại sao trên người Dương Thiên Lôi lại ẩn chứa khí tức của mẫu thân cường đại tới vậy.

Không gian một trận ba động, Phong Vô Kỵ liền dắt theo Trương Tử Hàm biến mất trước mặt mọi người.

Lộ Miểu Ân, Lục Diệu Âm.

Phong ấn nguyên thần, hóa phàm nhập thế. Phong ấn nguyên thần là một loại hành vi đập nồi dìm thuyền, không có bất kỳ đường lui nào.

Một khi phong ấn nguyên thần, một thân thần niệm và pháp lực cũng không thể nào vận dụng được nữa. Cũng chỉ có sau khi hoàn thành hóa phàm mới có thể tự động giải khai.

Mục đích của hóa phàm chính là, một là ngưng luyện bản tâm, hai là rèn luyện nhục thân.

Ngưng luyện bản tâm chính là thông qua sự tẩy rửa thất tình lục dục của thế gian, khiến bản tâm càng thêm trong suốt, không nhiễm một hạt bụi nào, là mấu chốt khi trừ tâm ma.

Rèn luyện nhục thân, ở giai đoạn cuối của Hậu thiên Tinh giả mới là rèn luyện nhục thân thật sự, một khi bước vào Tiên thiên, sự rèn luyện đối với nhục thân sẽ có hạn, mà sau khi thăng cấp tới Thần đạo thì nhục thân lại càng không có rèn luyện gì. Tuy rằng theo tu vi tăng lên thì nhục thân cũng sẽ càng ngày càng mạnh, nhưng loại mạnh này lại không phải sức mạnh thật sự của từng tế bào nơi nhục thân.

Mà dưới tình trạng mỗi lần năng lượng ẩn chứa trong tu vi của mình thay đổi, đa số những tu luyện giả có nhục thân tương đối cường đại, ở Thần đạo cấp năm, cấp sáu, thậm chí cả cấp bảy cũng vẫn không đủ dùng để kềm hãm tu vi của mình đề cao. Nhưng, tuyệt đại đa số tu luyện giả trước Thần đạo cấp tám đều phải hóa phàm một lần, thậm chí hai lần để đề thăng cường độ nhục thân của chính mình. Bởi vì, sau Thần đạo cấp tám, yêu cầu đối với cường độ nhục thân là vô cùng cao.

Phong Vô Kỵ lúc là Thần đạo cấp sáu cũng đã hóa phàm độ kiếp. Bất quá mục đích lớn nhất của hắn khi hóa phàm độ kiếp chính là dùng tình kiếp ngưng luyện bản tâm.

Mà Lộ Miểu Ân, là tuyệt thế thiên tài trong vòng trăm năm liền tấn cấp tới Thần đạo cấp năm, mục đích hóa phàm quan trọng nhất chính là rèn luyện nhục thân.

Hóa phàm nhập thế, nàng bước chân vào Cát Ương đế quốc, Cực Dương học viên. Vốn tưởng rằng chỉ cần nàng thành công tấn cấp tới Tiên Thiên thì liền có thể hóa phàm thành công, Chính là nàng lại gặp phải tảng đá thần bí kia phá vỡ. Phá vỡ toàn bộ dự liệu của nàng. Qủy dị hơn chính là không phát sinh quan hệ cùng bất kỳ nam nhân nào mà lại mang thai Dương Thiên Lôi. Càng quỷ dị hơn chính là sau khi Dương Thiên Lôi ra đời, phong ấn nguyên thần của nàng thế nhưng lại tiến vào trong người của Dương Thiên Lôi, không những như thế, ngay cả tinh thần chi lực mà nàng thối luyện được sau khi hóa phàm cũng đều bị hấp thu không còn một mảnh.

Hơn nữa, lúc Dương Thiên Lôi ở bên cạnh nàng, vô luận là tinh thần chi lực mà nàng thối luyện được thế nào cũng đều biến mất một cách quỷ dị, dường như cũng đều bị Dương Thiên Lôi hấp thu.

Nàng vốn có thể thông qua việc giết Dương Thiên Lôi mà lấy lại nguyên thần của mình, nhưng nàng căn bản không làm được. Trái lại, sau khi hắn được sinh ra, nàng liền đặt hết toàn bộ yêu thương vào hắn, nhìn hắn khôn lớn từng ngày, nàng vô cùng bình tĩnh, nàng thậm chí cảm thấy được, cho dù cả đời của nàng cũng không thể khôi phục tu vi thì nàng cũng cam tâm tình nguyện. chỉ cần Dương Thiên Lôi được khỏe mạnh khôn lớn là được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook