Huyền Thiên

Chương 790: Máu gà máu chó (hạ)!

Ô Sơn

17/03/2013

Tống Hiểu Phân lắc đầu, thanh âm run rẩy nói :

- Nhìn qua thì là Thiên Lôi, nhưng cảm ứng được là Hiên Viên Cửu Dương, rõ ràng là khí tức của hắn không sai được. Mai tỷ, đã xảy ra chuyện gì?

Dù cho tu vi của Lý Hàn Mai cường đại, giờ khắc này, cùng bắt đầu run rẩy theo Tống Hiểu Phân, hai người không kìm lòng được lui về phía sau hai bước.

- Sao lại thế này? Sao lại thế này?

Lý Hàn Mai không trả lời câu hỏi của Tống Hiểu Phân, ngược lại tràn ngập kinh hãi cùng không thể tưởng tượng nổi lẩm bẩm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của hai người, lúc này đều trở nên tái nhợt.

- Không, hắn là Thiên Lôi! Hiểu Phân, Hiên Viên Cửu Dương cùng thủ hạ của hắn đã chết rồi, chết cả rồi... Không lẽ... Linh hồn nhập thân sao?

Lý Hàn Mai nghĩ đến cảnh tượng quỷ dị Hiên Viên Cửu Dương cùng mười nữ bảo tiêu tự sát, nghĩ đến Dương Thiên Lôi cũng chính vào lúc đó bỗng nhiên ngã xuống đất, rồi lại nghe được lời nói của Tống Hiểu Phân, giờ khắc này, nàng biết, đây không phải là tác dụng phụ sau khi Dương Thiên Lôivận dụng lực lượng của người tu đạo, mà khẳng định có quan hệ với Hiên Viên Cửu Dương.

- Mai tỷ... Làm sao bây giờ?

Tống Hiểu Phân hỏi.

- Không biết nữa, chị phải hỏi một chút.

Lý Hàn Mai đè nén sợ hãi trong lòng, cầm lấy điện thoại, trực tiếp bấm số.

- Mai Mai, gia gia đã sắp xếp xong xuôi, đang ở trên đường?

Trong nháy mắt điện thoại kết nối, thanh âm uy nghiêm của một vị lão nhân liền vang lên.

- Gia gia, gia gia có thể liên hệ với Thanh Long gia gia giúp cháu được không? Cháu có việc rất gấp muốn hỏi ông ấy...

Lý Hàn Mai cố lấy dũng khí nói. Từ khi còn bé, Thanh Long chính là thần tượng trong lòng nàng.

Thần thoại, không gì làm không được, lại tràn ngập sắc thái truyền thuyết. Giờ phút này, đối mặt với chuyện tình ly kỳ như thế, nàng liền nghĩ tới Thanh Long, có lẽ chỉ có Thanh Long tinh thông bác cổ, hiểu biết đủ loại chuyện thần bí của bàng môn tà đạo mới có thể cho nàng đáp án.

- Nga? Thanh Long hẳn là đang chiến đấu a, gia gia đã thuyết phục được gia hỏa quật cường này giúp tổ chức các cháu. Chuyện gì mà trọng yếu vậy, không thể nói cho gia gia được sao? Mặc dù gia gia không có tu vi như Thanh Long, không hiểu biết bằng hắn, nhưng không kém hơn bao nhiêu đâu...

- À gia gia này, một người sống sờ sờ, nhưng trong nháy mắt có một người khác chết đi thì liền té xỉu, mà khí tức của hắn lại giống hệt của người chết kia, loại tình huống này, gia gia có biết không? Gia gia gặp tình huống này bao giờ chưa?

- Cháu gặp phải tình huống này sao?

Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, thanh âm lão giả mang theo chút kinh ngạc hỏi.



- Không!

Trong lòng Lý Hàn Mai không yên nói. Nàng không dám nói ra Dương Thiên Lôi gặp loại tình huống này, bởi vì nàng rất sợ cục diện sẽ phát triển vượt khỏi tầm khống chế của nàng.

- Nói dối!

Lão giả trầm giọng nói :

- Có phải người của Hiên Viên Kiếm Tông làm không? Nếu như là người thường, chẳng qua là linh hồn nhập thân, máu gà, máu chó tạt vào là có thể đuổi đi. Nếu như người của các cháu bị linh hồn người Hiên Viên Kiếm Tông nhập vào thì nhanh chóng giết đi, càng nhanh càng tốt. Bằng không, một khi linh hồn cắn nuốt xong, các cháu muốn giết cũng không dễ dàng đâu.

Ba!

Sắc mặt Lý Hàn Mai nháy mắt tái nhợt, lời nói của gia gia, trực tiếp rút cạn toàn bộ khí lực của nàng, di động rơi trên mặt đất.

- Mai tỷ, Mai tỷ!

Tống Hiểu Phân gấp gáp kêu gọi Lý Hàn Mai đang dại ra.

- Không, không thể giết, Hiểu Phân, chúng ta không thể giết, hắn là Thiên Lôi, có đúng hay không? Linh hồn nhập thân... Chúng ta đi tìm máu gà, máu chó!

- Mai tỷ, rốt cuộc chuyện này là sao, chị nói em nghe với? Chị bình tĩnh một chút...

Vốn Tống Hiểu Phân đã hoang mang lo sợ, giờ phút này còn phải nhắc nhở Lý Hàn Mai dường như đang bị rối loạn thần kinh.

- Bình tĩnh... Đúng vậy bình tĩnh.

Lý Hàn Mai thì thào nói, tựa hồ thật sự lãnh tĩnh trở lại :

- Hiểu Phân, lên xe, chúng ta lên đường rồi nói, đừng sợ, hắn là Thiên Lôi, chẳng qua là bị linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương nhập thân. Chúng ta phải nhanh chóng cứu Thiên Lôi.

Sau khi hai người lên xe, Lý Hàn Mai chạy như bay trên đường cao tốc, kể lại toàn bộ những chuyện đã xảy ra trong thời gian Tống Hiểu Phân ngủ.

Kết quả, một tiểu nữ nhân khờ cùng một đại nữ nhân khờ, với tốc độ hai trăm km/h, bằng thời gian nhanh nhất, sau khi ở trên đường cao tốc nhìn thấy ánh đèn thưa thớt, hai người liền trực tiếp dừng xe trên đường, Lý Hàn Mai ôm lấy Dương Thiên Lôi vẫn trong trạng thái hôn mê "thống khổ" cùng Tống Hiểu Phân nhảy ra khỏi đường, đi về phía ánh đèn gần nhất.

Còn Dương Thiên Lôi hoàn toàn không có nhận thấy được, một hồi máu chó, máu gà sắp buông xuống người hắn...

Khi chạy vào một thôn xóm, Lý Hàn Mai để cho Tống Hiểu Phân ôm Dương Thiên Lôi chờ ở cửa thôn, nàng thì giống như hóa thành u linh, trực tiếp vọt vào trong thôn.

Nơi này là ngoại ô Ma Đô, cũng đã đô thị hóa, dù cho tu vi của Lý Hàn Mai kinh người, nhưng phải mất nửa tiếng, mới một tay mang theo một con chó đen lớn bị đánh hôn mê, một tay mang theo hai con gà trống lớn còn đang giãy dụa, đều không phát ra thanh âm.

- Đến đây, đến đây!

Sau khi Lý Hàn Mai trở lại, trực tiếp giơ tay chém xuống, cũng bất chấp thương xót tiểu động vật, dùng thái đao trộm được, cắt đứt đầu một con gà trống, máu gà phọt ra, bắn vào đầu Dương Thiên Lôi xui xẻo.



- Mau, cởi quần áo Thiên Lôi ra!

Đại nữ nhân khờ Lý Hàn Mai nói.

- Nha...

Tiểu nữ nhân khờ lên tiếng, không chút nào do dự, bàn tay nhỏ bé rất nhanh cởi quần áo trên người Dương Thiên Lôi ra. Sau khi Lý Hàn Mai tưới hết máu gà lên mặt Dương Thiên Lôi thì lại giết một con khác, tiếp tục tưới.

Dương Thiên Lôi bi kịch, mặt mũi đều là máu gà, thậm chí cã lỗ tai cũng dính một ít, thật sự là rất bi kịch...

Duy nhất đáng ăn mừng chính là, đại nữ nhân khờ không có vạch miệng Dương Thiên Lôi ra để chuốc máu gà vào trong bụng.

- Cởi toàn bộ ra!

Khi nhìn thấy trên người Dương Thiên Lôi còn thừa lại một cái quần lót, đại nữ nhân khờ không chút do dự nói.

Mặc dù tiểu nữ nhân khờ lúc này rất sợ hãi, rất lo lắng, nghe thấy lời nói của Lý Hàn Mai, vẫn là có chút thẹn thùng, bất quá không hề có chút do dự nào, nhắm mắt lại, cởi quần lót của Dương Thiên Lôi ra.

Dương Thiên Lôi bi kịch thật rồi, "tiểu đệ đệ" của mình xuất hiện lồ lộ ngay trước mặt hai nữ nhân khờ.

Phốc —!

Thái đao trong tay Lý Hàn Mai giống như bảo đao chém sắt như chém bùn, đầu của con chó đen, trực tiếp rớt sang một bên, máu chó theo đà phọt mạnh ra.

- Gia gia tôi nói.

- Ách... Coi như tôi chưa nói.

- Gia gia tôi còn nói, nếu như người của Hiên Viên Kiếm Tông tử vong, vả lại linh hồn nhập thân, vậy nhất định phải giết đi càng nhanh càng tốt...

- Nga?

Nghe thấy lời nói của Lý Hàn Mai, vốn Dương Thiên Lôi đang đau đầu không biết phải giải thích thế nào, lập tức có biện pháp, nói :

- Vậy gia gia của cô hẳn là biết rất nhiều về Hiên Viên Kiếm Tông đúng không?

- Chắc là vậy...

- Thế thì đơn giản rồi. Cô hiện tại gọi điện cho gia gia cô, hỏi ông ấy người của Hiên Viên Kiếm Tông sau khi cắn nuốt linh hồn đối phương, sẽ có tình huống như thế nào, nếu như không giết sẽ có hậu quả gì.

Tuy rằng Lý Hàn Mai không biết Dương Thiên Lôi vì sao nói như vậy, nhưng vẫn cầm điện thoại lên, trực tiếp bấm số gọi gia gia nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook