Chương 495: Mộng Huyễn Tinh
Ô Sơn
17/03/2013
- Ngươi...
Dương Thiên Lôi nói cả buổi, lập tức khiến cho Chu Giác Thuần đỏ mặt tía tai, mọi người nào biết đâu rằng Dương Thiên Lôi đã biết rõ tên của tên này, còn tưởng rằng Dương Thiên Lôi cố ý châm chọc, nhưng cũng thật con mẹ nó trùng hợp a?
- PHỐC...
Hai người Trần Đình, Kỷ Tiêu Vân lập tức nhịn không được, cười phun ra tiếng, bất quá lại tranh thủ thời gian bưng kín miệng của mình, nhưng bộ ngực sữa cao vút kia...
- Khục khục...
Trong phòng mọi người đều phát ra tiếng ho khan, biểu lộ trên mặt, phải gọi là đang cố gắng nhịn lại.
- Huynh đệ?
Dương Thiên Lôi nhìn Chu Giác Thuần sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, làm ra vẻ như rất kỳ quái và vô tội nói:
- Xin hỏi đại danh?
- Chu Giác Thuần!
- Trư Khiếu (? ) ?
Dương Thiên Lôi lớn tiếng nói, thần tình trên mặt liền biến, bề ngoài có vẻ như cực độ khiếp sợ.
- Chu Giác Thuần! ! !
- Rõ rồi, Trư Khiếu (? ) ... Tên rất hay, tên rất hay, thật không ngờ danh phủ kỳ thực... Như sấm bên tai, như sấm bên tai... Duyên phận, đến đây nào, lần đầu tiên gặp Trưhuynh, chúng ta liền làm 50 bình! Nếu không cứ như vậy ngươi lại xem thường ta, xem thường ta cũng không có sao, ta chỉ là một tiểu nhân vật của Nguyên Thủy Tinh Vực thôi, mấu chốt nhất là, tiểu Thiến xinh đẹp xem thường nhất là nam nhân không uống được rượu, cho nên, ta phải uống ah, vì tiểu Thiến xinh đẹp của ta, liều chết cũng phải uống! Đến!
Đồng thời khi nói chuyện, Dương Thiên Lôi phất phất tay, lập tức từ trên ngăn tủ bày đầy rượu quý, Kim Ô Liệt Nhật liền chậm rãi bay lên, rơi xuống bàn:
- Kỷ huynh, làm phiền ngươi gọi phục vụ viên mang chừng một ngàn bình Kim Ô Liệt Nhật lên đây, chừng này không đủ! Uống rượu khác thì lại khó con, đàn ông thì phải uống Kim Ô Liệt Nhật mới đủ đô!
- Tiểu Thiến xinh đẹp, phối hợp với ca một chút a, cho dù là một ánh mắt ám muội cũng được... Ca cho người xem ca làm thế nào chơi chết bọn hắn!
- Thiên Lôi, ngươi thật có thể uống nhiều như vậy sao? Có được hay không đây?
Trần Thiến tuy rằng im lặng, nhưng vẫn rất phối hợp, vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Đi! Đàn ông chân chính, sao có thể nói không được? Chết cũng được!
Dương Thiên Lôi hào khí lăng vân nói.
50 bình Kim Ô Liệt Nhật.
Chu Giác Thuần bị Dương Thiên Lôi khích tương, nên bề ngoài lộ ra đầy đủ khí chất của đàn ông chân chính, bởi vì hắn nhìn kiểu gì cũng thấy Dương Thiên Lôi là vì làm Trần Thiến vui nên mới làm vậy, hắn không tin Dương Thiên Lôi có thể uống liền với mình 50 bình Kim Ô Liệt Nhật.
Trên thực tế, khi hai người bắt đầu lộ ra vẻ mãnh liệt, Dương Thiên Lôi quả thật biểu hiện ra bộ dạng lung lay sắp đổ, không ngừng làm cho Chu Giác Thuần tin tưởng, nhưng sau 50 bình, tên rất có khí chất này lại thực sự giống như một con heo, bò lăn ra bàn ngủ.
Nhìn bộ dạng mất mặt kia, không cần phải nói nữa, càng bi kịch chính là, mọi người trông thấy ánh mắt chán ghét của Trần Thiến, thậm khí ngay cả nâng người hắn lên cũng không có
- Đên đây đi, để cho đàn ông chân chính của Nguyên Thủy Tinh Vực ta, nhận thức những đệ tử thiên tài của các đại gia tộc các ngươi đi! Kỷ huynh, ngươi theo ta giới thiệu mọi người đi, uống xong với một người, ta nhận thức một người! Mỗi một người ngươi mời 50 bình, kính hết mới thôi! Các ngươi đều không có ý kiến gì chứ?
Dương Thiên Lôi bề ngoài có vẻ như mơ mơ màng màng, nhưng lại hào khí lăng vân nói.
- Đương nhiên không có ý kiến!
Một thiếu niên có thần sắc bình tĩnh trong số mọi người, dẫn đầu nói.
- Ngươi... Các ngươi thì sao?
Dương Thiên Lôi lại mắt say lờ đờ mông lung nhìn về phía những người khác, lớn giọng nói.
- Không có!
- Chúng ta cũng không có ý kiến! Chỉ cần ngươi có thể kiên trì thì không vấn đề!
Một thiếu niên khác trong mắt mang theo một tia khinh thường nói. Tuy rằng không thể không bội phục tửu lượng của Dương Thiên Lôi, nhưng theo hắn thấy thì đây chính làmột tên ngu xuẩn hết chỗ nói, rõ ràng đã uống quá chén, lại còn giả làm anh hùng, cuối cùng sẽ trở thành một nhân vật cẩu hùng thôi.
- Vậy tốt, thiên tài của Vô Cực Tinh Vực quả nhiên sảng khoái, Thiến Thiến, ca tỏ vẻ áp lê (? ) rất lớn, bất quá vì ngươi, ta liều chết cũng phải uống! Ân, các ngươi đều đã đápứng, ai đổi ý, thì cứ ngoan ngoãn ra khỏi hàng ngũ, tránh xuất hiện việc xấu hổ, ý của ta các ngươi hiểu chứ?
- Yên tâm, không phải chỉ là say một trận thôi sao? Kẻ hèn này tên Tần Nghị, đến đây đi!
Lúc này, Tần Nghị sớm đã quyết định trình tự thoải mái đứng ra, nói với Dương Thiên Lôi. Hắn không nghĩ còn có thể chịu được thêm Dương Thiên Lôi 50 bình nữa mà không ngã!
Những người được sắp xếp ở sau lại càng lực lượng mười phần, xa luân chiến, nếu còn không thể thắng được Dương Thiên Lôi, còn lăn lộn cái rắm à? Bọn hắn có hơn mười người, để vài người no bể bụng là đã có thể biến Dương Thiên Lôi thì hắc hùng rồi!
Nhưng nguyên một đám tràn đầy tin tưởng đi lên, sau đó lại nguyên một đám bi kịch biến thành heo dưới mặt bàn
Sau năm người liên tục, sự tin tưởng của những người này cũng bắt đầu dao động
Nhưng vì Dương Thiên Lôi ngay từ đầu đã gom bọn họ thành một thể, đã làm ra hứa hẹn, lúc này đã đâm lao thì đành theo lao, phải chiến đấu đến cuối cùng thôi!
Kết quả là, đại quân suốt mười tám người, vậy mà lại oanh oanh liệt liệt ngã lăn ra đất, cuối cùng, chỉ còn lại một “Mỹ nhân” từ đầu đến cuối vẫn bảo trì một vẻ tươi cười nhàn nhạt, Hạ Quân Trúc!
- Ta cũng không uống rượu, nếu bọn hắn đã đáp ứng ngươi, ta liền theo ngươi uống 50 bình vậy! Ta gọi là Hạ Quân Trúc, hạ trong Thiên hạ, quân trong quân tử, trúc trong cây trúc! Dương huynh đệ, mời!
Ánh mắt Hạ Quân Trúc lóng lánh quang mang nhàn nhạt, nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi tựa hồ càng uống càng tỉnh nói.
Tích Trúc Điện, không tranh quyền thế. Hắn tuy rằng được mời đến Trần gia, cũng biết cần phải làm chuyện gì, nhưng mục đích của hắn cũng không phải là Trần Thiến, chỉ làứng phó mẫu thân của Trần Thiến thôi. Mà lần này đi theo mọi người, mục đích của hắn cũng chỉ là vì đi Mộng Huyễn Tinh lịch lãm rèn luyện mà thôi.
Cho nên, khi mọi người rút thăm quyết định trước sau xuất hiện chèn ép Dương Thiên Lôi, hắn căn bản không có tham gia, cũng biểu lộ bản thân không có ý cùng bọn họ tranh đoạt Trần Thiến.
Cho nên, từ đầu đến cuối, hắn thủy chung vẫn là người thanh tỉnh nhất
Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
Hạ Quân Trúc rất rõ ràng, từ đầu tới cuối, tên gia hỏa này chẳng qua là bị Dương Thiên Lôi chơi mà thôi, chỉ là muốn làm được việc ấy, cũng không phải ai cũng có thể làmđược, mười bảy người, tám trăm năm mươi bình Kim Ô Liệt Nhật, đây là khái niệm gì chứ?
Chương 495: Mộng Huyễn Tinh. (Hạ)
- Hạ Quân Trúc? Ngươi... Thì miễn đi, nữ nhân có thể ngoại lệ!
Dương Thiên Lôi phất phất tay, hào phóng nói.
Chỉ là, câu nói kia của Dương Thiên Lôi, lại khiến bọn người Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến thiếu chút nữa đã không nhịn được phun cả ra ngoài.
Mà Hạ Quân Trúc thì cười nhạt một tiếng, nói:
- Dương huynh đệ, ngươi hiểu lần rồi, ta là nam nhân, chỉ là trời sinh tướng mạo như thế, cũng không phải là ta muốn vậy, thật khiến ngươi chê cười rồi!
- Nam nhân?
“Khanh khách... Thiên Lôi, hắn chính là đệ nhất mỹ nam tử của Vô Cực Tinh Vực mà chúng ta đã nói với ngươi đấy!
Trần Đình nhịn không được vừa cười vừa nói. Nàng và Kỷ Tiêu Vân ngược lại đã bị khí độ của Hạ Quân Trúc chinh phục, ánh mắt nhìn về phía Hạ Quân Trúc cũng mang theo một tia kính nể.
- Trần tỷ quá khen, Dương huynh đệ mới thật sự là nhân trung long phượng, được xưng tụng là‘ mỹ nam ’ chính thức. Thực không dám dấu diếm, tướng mạo này của ta cũng là việc mà bình sinh ta tiếc nuối nhất. Giang hồ đồn đãi, các ngươi cũng đừng diễu cợt ta nữa.
Hạ Quân Trúc thản nhiên nói:
- Dương huynh đệ, nào, ta mời ngươi!
- Cao thủ!
Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, lời nói cử chỉ của Hạ Quân Trúc này, quả thật khiến cho người khác căn bản không thể nào công kích được, hơn nữa theo ánh mắt của bọn người Trần Thiến cũng có thể nhìn ra là họ rất có hảo cảm với người này.
- Thật có lỗi, thật có lỗi... Không nghĩ tới lại là ‘ huynh đệ ’, nào, Móa!
Dương Thiên Lôi nói.
Hai người nhẹ nhàng chạm bình rượu, Dương Thiên Lôi liền trực tiếp rót vào trong miệng, Hạ Quân Trúc tựa hồ nhíu nhíu mày, nhưng vẫn ngửa đầu uống một ngụm
Ngay sau đó, hai người lại liên tiếp chạm bình, sau mấy bình liên tục, sắc mặt của Hạ Quân Trúc đã đỏ bừng, nhưng ánh mắt lại thanh tịnh, không hề say chút nào, chỉ là thoạt nhìn càng thêm “Vũ mị” mà thôi.
Sau khi 50 bình vào bụng, Hạ Quân Trúc trực tiếp đứng lên, nói:
- Không thắng tửu lực, ta xin được cáo lui trước. Dương huynh đệ, các vị, cáo từ!
- Hạ huynh, ngươi nghỉ ngơi ở đâu? Để ta tiễn ngươi!
Kỷ Tiêu Lam nói.
- Không cần Kỷ huynh đệ, ta ở ngay ở Hải Thiên khách sạn. Bọn hắn cũng đều ở bên dưới, ngươi bảo phục vụ viên đưa bọn hắn về đi!
Hạ Quân Trúc khẽ nhíu mày nhìn thoáng qua mọi người nằm lăn dưới mặt đất, nói xong liền trực tiếp quay người mà đi.
- Ta kháo..
Ngay khi Hạ Quân Trúc vừa rời đi, Dương Thiên Lôi liền phiền muộn mà kêu một tiếng, nói:
- Vậy mà cũng không khiến hắn đổ được! Sớm biết như vậy đã cùng uống với hắn 100 bình rồi! Tên này không đơn giản!
- Đúng vậy a, lớn lên lại dễ nhìn, lại có phong độ, muội phu, nhưng hắn chính là tình địch của ngươi, tiểu Thiến của chúng ta nói không chừng sẽ động tâm đấy...
Trần Đình nhìn cửa phòng nói.
- Đình Đình chết tiệt, sợ là ngươi động tâm a? Ta thèm thích loại này mỹ nam giống nữ nhân này!
Trần Thiến lập tức nói.
- Tốt rồi, thu thập chiến trường, phục vụ viên, đưa bọn họ trở về cả đi!
Phục vụ viên sớm đã ở ngoại nhận mệnh lập tức nôi đuôi nhau vào, cẩn thận luồng xuống dưới bàn, kéo nguyên một đám “Thiếu niên thiên tài” như heo chết, đi ra ngoài.
- Lại nói, Tiếu Kiến Nhân kia không có tới, xem ra hẳn là đã nhận được tin tức.
Dương Thiên Lôi nói.
- Thôi đi, hắn không tìm được ngươi còn chưa tính làm gì. Ngươi bây giờ còn chưa đi qua Vô Cực Tinh Vực, nhưng chỉ sợ ngoài ba nhà chúng ta ra, ngươi đều đã đắc tội cảrồi!
Trần Thiến trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi nói, nhưng trong lòng lại thầm ngọt ngào. Những tên thiên tài này, ở trước mặt tên nam nhân vô sỉ này, quả thực chả khác nào não tàn, nhưng đây cũng là vì nàng cả, nàng đương nhiên có chút đắc ý rồi.
Sau khi rất nhanh thu thập xong tất cả, bọn người Kỷ Tiêu Lam liền nhao nhao trở về phòng của mình, Trần Thiến đương nhiên cũng theo mọi người trở về, chỉ là, sau một lát, nha đầu kia lại lần nữa chạy tới, lần nữa quay lại gian phòng của Dương Thiên Lôi, nàng thế nhưng nhớ rõ Dương Thiên Lôi đã từng nói sẽ nói rõ mọi chuyện cho nàng biết
...
Hạ Quân Trúc nhanh sau khi trở lại phòng, liền trức tiếp tiến nhập vào trong phòng tu luyện, khoanh chân ngồi xuống, đấu rượu, lại đang ở trước mặt mọi người, không ai dámăn gian cả, vận chuyển pháp lực luyện hóa. Hạ Quân Trúc sở dĩ uống vừa nhanh lại mãnh liệt, hơn nữa sau khi uống xong liền lập tức ly khai, đơn giản là vì hắn chỉ dựa vào ýchí để chèo chống, tranh thủ thời gian trở về luyện hóa mà thôi. May mắn, hắn còn giữ vững được. Đối với tên gia hỏa Dương Thiên Lôi uống nhiều bình như vậy mà ngay cảcái rắm cũng không có này, trong nội tâm không thể không bội phục.
- Hẳn là hắn a?
Sau khi Hạ Quân Trúc bức toàn bộ tửu kình của Kim Ô Liệt Nhật ra, trên khuôn mặt tuyệt mỹ như nữ nhân kia, lại tràn ra một tia ánh sáng nhàn nhạt, ánh mắt như có điều suynghĩ nói.
...
Ngày hôm sau, sáng sớm, bọn người Dương Thiên Lôi, Trần Thiến, Kỷ Tiêu Lam liền ra khỏi gian phòng, Hạ Quân Trúc và mười bảy tên thiếu niên kia, vậy mà đã sớm chờđợi trong đại sảnh.
Đêm qua toàn quân bị diệt, khiến cho đám thiên tài bọn họ mất hết cả mặt mũi, nhưng bây giờ lại không có chút biểu hiện nào cả, phảng phất như đêm qua căn bản không cógì phát sinh vậy.
- Trần tỷ, Kỷ huynh đệ, chúng ta muốn đi Mộng Huyễn Tinh chơi đùa một chút, cái kia, Dương huynh đệ, các ngươi muốn cùng đi với nhau sao?
Chu Giác Thuần lại lần nữa là người đầu tiên nói, ánh mắt mang theo một tia khiêu khích nói ra.
- Chúng ta cũng quyết định đi Mộng Huyễn Tinh!
Kỷ Tiêu Lam nói ra.
- Cùng đi đi! Nhiều người mới náo nhiệt!
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói. Tên này cho đến giờ còn không biết lịch lãm rèn luyện ở Mộng Huyễn Tinh đến tột cùng là gì, bất quá trông thấy ánh mắt khiêu khích của bọn người Chu Giác Thuần, hắn đương nhiên sẽ không tránh né. Quản ngươi là thiên tài chó má gì đó, ca đều sẽ xử đẹp!
- Vậy thì tốt quá. Chúng ta đúng là có ý này! Đi một chút đi! “ Chu Giác Thuần lập tức đắc ý nói nói.
...
Mộng Huyễn Tinh.
Trải qua truyền tống ba giờ trong tinh không toại đạo, mọi người cuối cùng cũng đến nơi. Khiến Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn chính là, bát phương khi đi ra khỏi tinh không truyền tống thông đạo, mà ngay cả trong không trung, đều lơ lưng vô số cung điện cực lớn, mà chính hắn cũng cảm giác có chút bay bổng, có chút dùng sức, căn bản không cần vận dụng pháp lực thần niệm gì cả, liền có thể phiêu đãng đến không trung, phảng phất cái tinh cầu này, căn bản không có lực hút vậy.
Khi Dương Thiên Lôi thả thần niệm ra dò xét chung quanh, lập tức được biết cung điện phiêu phù trên ở không trung đều là dùng lực và trận pháp cố định lại.
Dương Thiên Lôi nói cả buổi, lập tức khiến cho Chu Giác Thuần đỏ mặt tía tai, mọi người nào biết đâu rằng Dương Thiên Lôi đã biết rõ tên của tên này, còn tưởng rằng Dương Thiên Lôi cố ý châm chọc, nhưng cũng thật con mẹ nó trùng hợp a?
- PHỐC...
Hai người Trần Đình, Kỷ Tiêu Vân lập tức nhịn không được, cười phun ra tiếng, bất quá lại tranh thủ thời gian bưng kín miệng của mình, nhưng bộ ngực sữa cao vút kia...
- Khục khục...
Trong phòng mọi người đều phát ra tiếng ho khan, biểu lộ trên mặt, phải gọi là đang cố gắng nhịn lại.
- Huynh đệ?
Dương Thiên Lôi nhìn Chu Giác Thuần sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, làm ra vẻ như rất kỳ quái và vô tội nói:
- Xin hỏi đại danh?
- Chu Giác Thuần!
- Trư Khiếu (? ) ?
Dương Thiên Lôi lớn tiếng nói, thần tình trên mặt liền biến, bề ngoài có vẻ như cực độ khiếp sợ.
- Chu Giác Thuần! ! !
- Rõ rồi, Trư Khiếu (? ) ... Tên rất hay, tên rất hay, thật không ngờ danh phủ kỳ thực... Như sấm bên tai, như sấm bên tai... Duyên phận, đến đây nào, lần đầu tiên gặp Trưhuynh, chúng ta liền làm 50 bình! Nếu không cứ như vậy ngươi lại xem thường ta, xem thường ta cũng không có sao, ta chỉ là một tiểu nhân vật của Nguyên Thủy Tinh Vực thôi, mấu chốt nhất là, tiểu Thiến xinh đẹp xem thường nhất là nam nhân không uống được rượu, cho nên, ta phải uống ah, vì tiểu Thiến xinh đẹp của ta, liều chết cũng phải uống! Đến!
Đồng thời khi nói chuyện, Dương Thiên Lôi phất phất tay, lập tức từ trên ngăn tủ bày đầy rượu quý, Kim Ô Liệt Nhật liền chậm rãi bay lên, rơi xuống bàn:
- Kỷ huynh, làm phiền ngươi gọi phục vụ viên mang chừng một ngàn bình Kim Ô Liệt Nhật lên đây, chừng này không đủ! Uống rượu khác thì lại khó con, đàn ông thì phải uống Kim Ô Liệt Nhật mới đủ đô!
- Tiểu Thiến xinh đẹp, phối hợp với ca một chút a, cho dù là một ánh mắt ám muội cũng được... Ca cho người xem ca làm thế nào chơi chết bọn hắn!
- Thiên Lôi, ngươi thật có thể uống nhiều như vậy sao? Có được hay không đây?
Trần Thiến tuy rằng im lặng, nhưng vẫn rất phối hợp, vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Đi! Đàn ông chân chính, sao có thể nói không được? Chết cũng được!
Dương Thiên Lôi hào khí lăng vân nói.
50 bình Kim Ô Liệt Nhật.
Chu Giác Thuần bị Dương Thiên Lôi khích tương, nên bề ngoài lộ ra đầy đủ khí chất của đàn ông chân chính, bởi vì hắn nhìn kiểu gì cũng thấy Dương Thiên Lôi là vì làm Trần Thiến vui nên mới làm vậy, hắn không tin Dương Thiên Lôi có thể uống liền với mình 50 bình Kim Ô Liệt Nhật.
Trên thực tế, khi hai người bắt đầu lộ ra vẻ mãnh liệt, Dương Thiên Lôi quả thật biểu hiện ra bộ dạng lung lay sắp đổ, không ngừng làm cho Chu Giác Thuần tin tưởng, nhưng sau 50 bình, tên rất có khí chất này lại thực sự giống như một con heo, bò lăn ra bàn ngủ.
Nhìn bộ dạng mất mặt kia, không cần phải nói nữa, càng bi kịch chính là, mọi người trông thấy ánh mắt chán ghét của Trần Thiến, thậm khí ngay cả nâng người hắn lên cũng không có
- Đên đây đi, để cho đàn ông chân chính của Nguyên Thủy Tinh Vực ta, nhận thức những đệ tử thiên tài của các đại gia tộc các ngươi đi! Kỷ huynh, ngươi theo ta giới thiệu mọi người đi, uống xong với một người, ta nhận thức một người! Mỗi một người ngươi mời 50 bình, kính hết mới thôi! Các ngươi đều không có ý kiến gì chứ?
Dương Thiên Lôi bề ngoài có vẻ như mơ mơ màng màng, nhưng lại hào khí lăng vân nói.
- Đương nhiên không có ý kiến!
Một thiếu niên có thần sắc bình tĩnh trong số mọi người, dẫn đầu nói.
- Ngươi... Các ngươi thì sao?
Dương Thiên Lôi lại mắt say lờ đờ mông lung nhìn về phía những người khác, lớn giọng nói.
- Không có!
- Chúng ta cũng không có ý kiến! Chỉ cần ngươi có thể kiên trì thì không vấn đề!
Một thiếu niên khác trong mắt mang theo một tia khinh thường nói. Tuy rằng không thể không bội phục tửu lượng của Dương Thiên Lôi, nhưng theo hắn thấy thì đây chính làmột tên ngu xuẩn hết chỗ nói, rõ ràng đã uống quá chén, lại còn giả làm anh hùng, cuối cùng sẽ trở thành một nhân vật cẩu hùng thôi.
- Vậy tốt, thiên tài của Vô Cực Tinh Vực quả nhiên sảng khoái, Thiến Thiến, ca tỏ vẻ áp lê (? ) rất lớn, bất quá vì ngươi, ta liều chết cũng phải uống! Ân, các ngươi đều đã đápứng, ai đổi ý, thì cứ ngoan ngoãn ra khỏi hàng ngũ, tránh xuất hiện việc xấu hổ, ý của ta các ngươi hiểu chứ?
- Yên tâm, không phải chỉ là say một trận thôi sao? Kẻ hèn này tên Tần Nghị, đến đây đi!
Lúc này, Tần Nghị sớm đã quyết định trình tự thoải mái đứng ra, nói với Dương Thiên Lôi. Hắn không nghĩ còn có thể chịu được thêm Dương Thiên Lôi 50 bình nữa mà không ngã!
Những người được sắp xếp ở sau lại càng lực lượng mười phần, xa luân chiến, nếu còn không thể thắng được Dương Thiên Lôi, còn lăn lộn cái rắm à? Bọn hắn có hơn mười người, để vài người no bể bụng là đã có thể biến Dương Thiên Lôi thì hắc hùng rồi!
Nhưng nguyên một đám tràn đầy tin tưởng đi lên, sau đó lại nguyên một đám bi kịch biến thành heo dưới mặt bàn
Sau năm người liên tục, sự tin tưởng của những người này cũng bắt đầu dao động
Nhưng vì Dương Thiên Lôi ngay từ đầu đã gom bọn họ thành một thể, đã làm ra hứa hẹn, lúc này đã đâm lao thì đành theo lao, phải chiến đấu đến cuối cùng thôi!
Kết quả là, đại quân suốt mười tám người, vậy mà lại oanh oanh liệt liệt ngã lăn ra đất, cuối cùng, chỉ còn lại một “Mỹ nhân” từ đầu đến cuối vẫn bảo trì một vẻ tươi cười nhàn nhạt, Hạ Quân Trúc!
- Ta cũng không uống rượu, nếu bọn hắn đã đáp ứng ngươi, ta liền theo ngươi uống 50 bình vậy! Ta gọi là Hạ Quân Trúc, hạ trong Thiên hạ, quân trong quân tử, trúc trong cây trúc! Dương huynh đệ, mời!
Ánh mắt Hạ Quân Trúc lóng lánh quang mang nhàn nhạt, nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi tựa hồ càng uống càng tỉnh nói.
Tích Trúc Điện, không tranh quyền thế. Hắn tuy rằng được mời đến Trần gia, cũng biết cần phải làm chuyện gì, nhưng mục đích của hắn cũng không phải là Trần Thiến, chỉ làứng phó mẫu thân của Trần Thiến thôi. Mà lần này đi theo mọi người, mục đích của hắn cũng chỉ là vì đi Mộng Huyễn Tinh lịch lãm rèn luyện mà thôi.
Cho nên, khi mọi người rút thăm quyết định trước sau xuất hiện chèn ép Dương Thiên Lôi, hắn căn bản không có tham gia, cũng biểu lộ bản thân không có ý cùng bọn họ tranh đoạt Trần Thiến.
Cho nên, từ đầu đến cuối, hắn thủy chung vẫn là người thanh tỉnh nhất
Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
Hạ Quân Trúc rất rõ ràng, từ đầu tới cuối, tên gia hỏa này chẳng qua là bị Dương Thiên Lôi chơi mà thôi, chỉ là muốn làm được việc ấy, cũng không phải ai cũng có thể làmđược, mười bảy người, tám trăm năm mươi bình Kim Ô Liệt Nhật, đây là khái niệm gì chứ?
Chương 495: Mộng Huyễn Tinh. (Hạ)
- Hạ Quân Trúc? Ngươi... Thì miễn đi, nữ nhân có thể ngoại lệ!
Dương Thiên Lôi phất phất tay, hào phóng nói.
Chỉ là, câu nói kia của Dương Thiên Lôi, lại khiến bọn người Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến thiếu chút nữa đã không nhịn được phun cả ra ngoài.
Mà Hạ Quân Trúc thì cười nhạt một tiếng, nói:
- Dương huynh đệ, ngươi hiểu lần rồi, ta là nam nhân, chỉ là trời sinh tướng mạo như thế, cũng không phải là ta muốn vậy, thật khiến ngươi chê cười rồi!
- Nam nhân?
“Khanh khách... Thiên Lôi, hắn chính là đệ nhất mỹ nam tử của Vô Cực Tinh Vực mà chúng ta đã nói với ngươi đấy!
Trần Đình nhịn không được vừa cười vừa nói. Nàng và Kỷ Tiêu Vân ngược lại đã bị khí độ của Hạ Quân Trúc chinh phục, ánh mắt nhìn về phía Hạ Quân Trúc cũng mang theo một tia kính nể.
- Trần tỷ quá khen, Dương huynh đệ mới thật sự là nhân trung long phượng, được xưng tụng là‘ mỹ nam ’ chính thức. Thực không dám dấu diếm, tướng mạo này của ta cũng là việc mà bình sinh ta tiếc nuối nhất. Giang hồ đồn đãi, các ngươi cũng đừng diễu cợt ta nữa.
Hạ Quân Trúc thản nhiên nói:
- Dương huynh đệ, nào, ta mời ngươi!
- Cao thủ!
Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, lời nói cử chỉ của Hạ Quân Trúc này, quả thật khiến cho người khác căn bản không thể nào công kích được, hơn nữa theo ánh mắt của bọn người Trần Thiến cũng có thể nhìn ra là họ rất có hảo cảm với người này.
- Thật có lỗi, thật có lỗi... Không nghĩ tới lại là ‘ huynh đệ ’, nào, Móa!
Dương Thiên Lôi nói.
Hai người nhẹ nhàng chạm bình rượu, Dương Thiên Lôi liền trực tiếp rót vào trong miệng, Hạ Quân Trúc tựa hồ nhíu nhíu mày, nhưng vẫn ngửa đầu uống một ngụm
Ngay sau đó, hai người lại liên tiếp chạm bình, sau mấy bình liên tục, sắc mặt của Hạ Quân Trúc đã đỏ bừng, nhưng ánh mắt lại thanh tịnh, không hề say chút nào, chỉ là thoạt nhìn càng thêm “Vũ mị” mà thôi.
Sau khi 50 bình vào bụng, Hạ Quân Trúc trực tiếp đứng lên, nói:
- Không thắng tửu lực, ta xin được cáo lui trước. Dương huynh đệ, các vị, cáo từ!
- Hạ huynh, ngươi nghỉ ngơi ở đâu? Để ta tiễn ngươi!
Kỷ Tiêu Lam nói.
- Không cần Kỷ huynh đệ, ta ở ngay ở Hải Thiên khách sạn. Bọn hắn cũng đều ở bên dưới, ngươi bảo phục vụ viên đưa bọn hắn về đi!
Hạ Quân Trúc khẽ nhíu mày nhìn thoáng qua mọi người nằm lăn dưới mặt đất, nói xong liền trực tiếp quay người mà đi.
- Ta kháo..
Ngay khi Hạ Quân Trúc vừa rời đi, Dương Thiên Lôi liền phiền muộn mà kêu một tiếng, nói:
- Vậy mà cũng không khiến hắn đổ được! Sớm biết như vậy đã cùng uống với hắn 100 bình rồi! Tên này không đơn giản!
- Đúng vậy a, lớn lên lại dễ nhìn, lại có phong độ, muội phu, nhưng hắn chính là tình địch của ngươi, tiểu Thiến của chúng ta nói không chừng sẽ động tâm đấy...
Trần Đình nhìn cửa phòng nói.
- Đình Đình chết tiệt, sợ là ngươi động tâm a? Ta thèm thích loại này mỹ nam giống nữ nhân này!
Trần Thiến lập tức nói.
- Tốt rồi, thu thập chiến trường, phục vụ viên, đưa bọn họ trở về cả đi!
Phục vụ viên sớm đã ở ngoại nhận mệnh lập tức nôi đuôi nhau vào, cẩn thận luồng xuống dưới bàn, kéo nguyên một đám “Thiếu niên thiên tài” như heo chết, đi ra ngoài.
- Lại nói, Tiếu Kiến Nhân kia không có tới, xem ra hẳn là đã nhận được tin tức.
Dương Thiên Lôi nói.
- Thôi đi, hắn không tìm được ngươi còn chưa tính làm gì. Ngươi bây giờ còn chưa đi qua Vô Cực Tinh Vực, nhưng chỉ sợ ngoài ba nhà chúng ta ra, ngươi đều đã đắc tội cảrồi!
Trần Thiến trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi nói, nhưng trong lòng lại thầm ngọt ngào. Những tên thiên tài này, ở trước mặt tên nam nhân vô sỉ này, quả thực chả khác nào não tàn, nhưng đây cũng là vì nàng cả, nàng đương nhiên có chút đắc ý rồi.
Sau khi rất nhanh thu thập xong tất cả, bọn người Kỷ Tiêu Lam liền nhao nhao trở về phòng của mình, Trần Thiến đương nhiên cũng theo mọi người trở về, chỉ là, sau một lát, nha đầu kia lại lần nữa chạy tới, lần nữa quay lại gian phòng của Dương Thiên Lôi, nàng thế nhưng nhớ rõ Dương Thiên Lôi đã từng nói sẽ nói rõ mọi chuyện cho nàng biết
...
Hạ Quân Trúc nhanh sau khi trở lại phòng, liền trức tiếp tiến nhập vào trong phòng tu luyện, khoanh chân ngồi xuống, đấu rượu, lại đang ở trước mặt mọi người, không ai dámăn gian cả, vận chuyển pháp lực luyện hóa. Hạ Quân Trúc sở dĩ uống vừa nhanh lại mãnh liệt, hơn nữa sau khi uống xong liền lập tức ly khai, đơn giản là vì hắn chỉ dựa vào ýchí để chèo chống, tranh thủ thời gian trở về luyện hóa mà thôi. May mắn, hắn còn giữ vững được. Đối với tên gia hỏa Dương Thiên Lôi uống nhiều bình như vậy mà ngay cảcái rắm cũng không có này, trong nội tâm không thể không bội phục.
- Hẳn là hắn a?
Sau khi Hạ Quân Trúc bức toàn bộ tửu kình của Kim Ô Liệt Nhật ra, trên khuôn mặt tuyệt mỹ như nữ nhân kia, lại tràn ra một tia ánh sáng nhàn nhạt, ánh mắt như có điều suynghĩ nói.
...
Ngày hôm sau, sáng sớm, bọn người Dương Thiên Lôi, Trần Thiến, Kỷ Tiêu Lam liền ra khỏi gian phòng, Hạ Quân Trúc và mười bảy tên thiếu niên kia, vậy mà đã sớm chờđợi trong đại sảnh.
Đêm qua toàn quân bị diệt, khiến cho đám thiên tài bọn họ mất hết cả mặt mũi, nhưng bây giờ lại không có chút biểu hiện nào cả, phảng phất như đêm qua căn bản không cógì phát sinh vậy.
- Trần tỷ, Kỷ huynh đệ, chúng ta muốn đi Mộng Huyễn Tinh chơi đùa một chút, cái kia, Dương huynh đệ, các ngươi muốn cùng đi với nhau sao?
Chu Giác Thuần lại lần nữa là người đầu tiên nói, ánh mắt mang theo một tia khiêu khích nói ra.
- Chúng ta cũng quyết định đi Mộng Huyễn Tinh!
Kỷ Tiêu Lam nói ra.
- Cùng đi đi! Nhiều người mới náo nhiệt!
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói. Tên này cho đến giờ còn không biết lịch lãm rèn luyện ở Mộng Huyễn Tinh đến tột cùng là gì, bất quá trông thấy ánh mắt khiêu khích của bọn người Chu Giác Thuần, hắn đương nhiên sẽ không tránh né. Quản ngươi là thiên tài chó má gì đó, ca đều sẽ xử đẹp!
- Vậy thì tốt quá. Chúng ta đúng là có ý này! Đi một chút đi! “ Chu Giác Thuần lập tức đắc ý nói nói.
...
Mộng Huyễn Tinh.
Trải qua truyền tống ba giờ trong tinh không toại đạo, mọi người cuối cùng cũng đến nơi. Khiến Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn chính là, bát phương khi đi ra khỏi tinh không truyền tống thông đạo, mà ngay cả trong không trung, đều lơ lưng vô số cung điện cực lớn, mà chính hắn cũng cảm giác có chút bay bổng, có chút dùng sức, căn bản không cần vận dụng pháp lực thần niệm gì cả, liền có thể phiêu đãng đến không trung, phảng phất cái tinh cầu này, căn bản không có lực hút vậy.
Khi Dương Thiên Lôi thả thần niệm ra dò xét chung quanh, lập tức được biết cung điện phiêu phù trên ở không trung đều là dùng lực và trận pháp cố định lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.