Huyền Thiên

Chương 450: Ngẫm lại liền kích động sao?

Ô Sơn

17/03/2013

Đúng lúc này, Phong Linh Nhi mở thả bàn tay nhỏ nhắn che trên mặt xuống. Khuôn mặt đỏ tươi, kiều diễm ướt át, cũng không bị mặc sắc trì thủy ảnh hưởng chút nào, tựa hồ nước ao này chỉ là biến thành màu đen, không ảnh hưởng gì đến da thịt cả

- Dựa theo bộ dáng của ta, huy động nhu hòa, tâm thần dung nhập vào trong đó, cảm thụ lực cản của nước, thậm chí sự chấn động của từng Thủy nguyên tố!

Dương Thiên Lôi đi đến bên người Phong Linh Nhi ôm đầu một cái, trầm giọng nói. Lúc nói chuyện thì mặc sắc trì thủy xung quanh hắn, dĩ nhiên lại phát ra chấn động rất nhỏ.

- Cái này… Sư đệ… Sư tỷ… Sư tỷ không nhìn thấy động tác của ngươi a

- Cũng đúng… Ta ngược lại quên mất, nước ao biến thành đen, ngươi không thể nhìn thấy gì cả…

Dương Thiên Lôi nói xong đột nhiên tới gần Phong Linh Nhi.

- A… Sư đệ…

- Vứt bỏ thanh kiến nam nữ! Hiện tại, chúng ta chỉ là đang tu luyện! Tu luyện!

Dương Thiên Lôi nghiêm túc nói, quyết đoạn đi đến cạnh Phong Linh Nhi.

- Nhắm mắt lại, mở rộng tâm thần, hảo hảo cảm ngộ!

Dương Thiên Lôi dừng ở trước Phong Linh Nhi đang đỏ bừng cả mặt, thanh âm bình thản lại tràn ngập mê hoặc nói.

- Nha… Sư đệ… Ngươi đừng sờ loạn có được không?

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Phong Linh Nhi đã dàng dụa nước mắt, bộ dạng này, thần sắc kia…

- Ách…

Dương Thiên Lôi có chút há hốc mồm, là thật hay giả đây? Cô gái ngốc này… Nhưng mặc kệ là thật hay giả, Phong Linh Nhi đã nói như vậy, lại làm ra biểu lộ thế này, khiến cho Dương Thiên Lôi vốn định thu hồi chút lợi tức, thuận tiện trừng phạt Phong Linh Nhi tội biến nước hồ thành đen cũng không dám quá đáng nữa.

- Nhắm mắt lại đi!

Dương Thiên Lôi nhẹ gật đầu, thu hồi tâm tình hèn mọn bỉ ổi của mình lại, nói ra.

Linh Nhi chậm rãi nhắm mắt lại, buông lỏng tâm thần.

Đúng lúc này, bàn tay của Dương Thiên Lôi nhẹ chạm vào lưng ngọc trắng nõn mê người của Phong Linh Nhi, trực tiếp đặt tay lên mệnh môn của nàng, thân thể Phong Linh Nhi thoáng run rẩy, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh.

Dưới mệnh môn một chút chính là cặp mông đầy đặn đang nhếch lên của Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi có thể hơi cảm ứng được một chút đường cong mỹ diệu kia, nhưng cũng không dám "sờ loạn" xuống dưới, sau khi dung nhập một tia thần niệm và pháp lực vào trong cơ thể Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi thao túng thân thể mềm mại của nàng, chậm rãi bắt đầu động tác.

Phong Linh Nhi lẳng lặng yên thể ngộ cảm thụ giữa thân thể và gợn nước

Hơn một canh giờ sau, Dương Thiên Lôi chậm rãi thu hồi khí tức của mình, nói khẽ:

- Tốt rồi, sư tỷ, ngươi chậm rãi tu luyện đi, hai canh giờ sau, ta trở lại thăm ngươi!

Linh nhi lên tiếng, liền chậm rãi nhắm mắt lại, dựa theo sự dạy bảo củaDương Thiên Lôi, bắt đầu tu luyện.



Dương Thiên Lôi ra khỏi phòng tắm liền trực tiếp rời khỏi phòng, thân hình nhoáng một cái liền đến gian phòng của Trần Thiến. Phong Linh Nhi không thể trấn an linh hồn đang xao động của hắn, chỉ có thể đên chỗ Trần Thiến để tìm kiếm sự an ủi thôi.

Lúc Dương Thiên Lôi vừa đến gần cửa ra vào của Trần Thiến, còn chưa kịp gõ cửa, vậy mà đã tự động mở ra.

- Dương tiên sinh, chào mừng ngài! Chủ nhân đang đợi ngài trong phòng tu luyện!

Khiến cho tròng mắt Dương Thiên Lôi thiếu chút nữa rơi xuống đất chính là người nghênh đón lại là hai phục vụ viên xinh đẹp. Nếu chỉ xinh đẹp thôi thì cũng không có gì, nhưng mấu chốt nhất là, hai phục vụ viên này, vậy mà cơ hồ lộ ra trọn vẹn, so với một tầng lụa mỏng của Bạch Tố Tố và Bạch Trinh Trinh lúc trước con lộ ra nhiều hơn. Cũng là lụa mỏng, nhưng lụa mỏng của nhị nữ này chỉ có hai mảnh, một mảnh thì che ở bộ ngực sữa có che cũng như không che, che lại càng lộ ra vẻ hấp dẫn, mà một mảnh khác thì giống như là lá cây vậy, quấn quanh bên hông.

Cảnh này khiến Dương Thiên Lôi ngẩn người, con mắt có chút đăm đăm, trong nội tâm càng ngoài ý muốn. Dù sao, Dương Thiên Lôi lúc qua gian phong của Phong Linh Nhi thì hai phục vụ viên kia ăn mặc rất hợp quy tắc a, sao bên Trần Thiến lại như vậy?

Đồng thời lúc hai nàng phục vụ viên nói chuyện thì đã phân biệt một trái một phải khoác lấy cánh tay Dương Thiên Lôi, bộ ngực sữa no đủ lập tức dán lên cánh hắn, trận trận mùi thơm cơ thể tươi mát tập kích vào lỗ mũi Dương Thiên Lôi, ghé mắt liền có thể thấy được hai điểm đỏ tươi nhổ lên

"Nha đầu kia làm trò gì thế? Chẳng lẽ muốn khiêu chiến cực hạn của ca sao? " Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, vội vàng ổn định tâm thần, cũng không thể ngay cả mặt mũi cũng chưa gặp đã nhận thua được, vậy thì thật quá mất mặt rồi.



- Dương công công, ngươi đã đến rồi sao?



Lúc hai phục vụ viên ăn mặc hở hang dẫn Dương Thiên Lôi bước vào phong tu luyện, Trần Thiến đang ngồi xếp bằng trên tịch đoàn, lập tức mang theo vẻ mĩm cười, thanh âm ám muội và thân thiết nói.

- Sát

Chứng kiến tràng cảnh trong phòng tu luyện, Dương Thiên Lôi càng trợn tròn mắt, ta kháo, cái này cũng con mẹ nó quá khoa trương đi?

Lại có hơn mười nữ tử ăn mặc hở hang đến cực hạn, ngay cả khu rừng rậm nhiệt đới cũng như ẩn như hiện, chứ đừng nói chi đến hai điểm đỏ tươi, ta kháo, nha đầu kia đến cùng bày trò gì đây? Chẳng lẽ đang muốn dụ dỗ ca sao?

- Khanh khách… Thấy được không? Ngươi xem, bổn tiểu thư có phải đối với ngươi không tệ không? Tuy rằng ngươi không thể làm chuyện kia, nhưng ta cho ngươi nhìn no mắt a… Tấu nhạc, nhảy múa!

Trần Thiến nhìn Dương Thiên Lôi mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ, lập tức đắc ý nói:

- Đến đây đi, đêm nay, ta sẽ cho ngươi kiến thức vũ đạo nam nhân thích xem nhất, nổi danh nhất của Hỗn Loạn thương hội!

Theo thanh âm của Trần Thiến vang lên, tiêng đàn êm tai, nhưng lại mang theo một tia kiều diễm chậm rãi vang lên, cùng lúc đó, bốn phương tám hướng trong phòng tu luyện, hơn mười thiếu nữ nhao nhao nhảy múa, lúc Trần Thiến nhìn đến Dương Thiên Lôi đang dán chặt vào những thiếu nữ kia, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý, thần sắc đột nhiên biến đổi, bỗng nhiên ra tay!

Đột nhiên tập kích!

Bành!

Cho dù Dương Thiên Lôi đã phục hồi lại tinh thần nhưng vẫn không phản ứng kịp, liền bị Trần Thiến một chiêu đánh bay, nha đầu kia quả thật hung ác, chỉ một chiêu, liền khiến cho Dương Thiên Lôi khí huyết cuồn cuộn, thiếu chút nữa đã thổ cả huyết ra ngoài, hắn lập tức đùng đùng nổi giận!

- Bọn tỷ muội, bắt đầu múa nào…, kêu lên!

Một chiêu đắc thủ, khiến cho Trần Thiến vô cùng đắc ý, cũng không truy kích Dương Thiên Lôi mà đắc ý ra lệnh.

Lập tức, tư thế của hơn mười thiếu nữ càng thêm mê người, trâu bò hơn chính là, môi đào vậy mà khẽ hé mở, hàm răng hơi lộ ra, phát ra từng trận thanh âm rên rỉ khiến toàn thân Dương Thiên Lôi run rẩy, tư thế kia, thần sắc kia, thanh âm kia… Hô ứng lẫn nhau với tiếng đàn… Cái này quả thật con mẹ nó so với "Thập Bát Mô" còn kích thích hơn!

- Trần Thiến, ngươi vậy mà lại muốn dùng các nàng để nhiễu loạn tâm thần ca sao? Quá ngây thơ rồi! Nếu ngươi cỡi hết, nói không chừng ca sẽ thật bị mê hoặc đấy!

Dương Thiên Lôi thật sự nổi giận, cũng không quản nhiều nữa, vội vàng thu nhiếp tâm thần, hai con ngươi màu đen trần trụi dừng trên người Trần Thiến, nói.

- Phi, Dương công công, ngươi đừng có nằm mộng, tỷ sao có thể dùng thân mình để hấp dẫn ngươi được?

- Là ngươi bức ca ra tuyệt chiêu đấy!

Khóe miệng Dương Thiên Lôi bỗng nhếch lên, ánh mắt lạnh lùng nói.

- Tuyệt chiêu? Đến đi, để bổn tiểu thư kiến thức một chút tuyệt chiêu của Dương công công ngươi!

- Tốt! Ngươi mở to mắt ra mà nhìn này!

Dương Thiên Lôi thanh âm còn chưa dứt, đã bỗng nhiên phát ra hơn mười đạo thần niệm cường đại, trong chốc lát chúng thiếu nữ liền ngã trên đất ngất đi, mà trên người hắn bỗng phát ra một tiếng "Oanh"…

Lúc trông thấy Dương Thiên Lôi đánh xỉu hơn mười thiếu nữ, Trần Thiến hơi kinh hãi, không nghĩ đến định lực của Dương Thiên Lôi lại tốt như vậy, tên này không phải kém nhất là mặt này sao? Cái này so với biểu diễn ở quán rượu còn kích thích hơn a, sao lại đánh xỉu chứ?

Chỉ là, Trần Thiến không kịp nghĩ nhiều…, một tiếng "A" đầy sợ hãi đã phát ra từ trong miệng nàng, nha đầu kia vậy mà lại trực tiếp bưng kín mặt!

- Vô sỉ! Ngươi là tên đại lưu manh! Lăn, mau cút nhanh ra ngoài…

Trần Thiến đỏ bừng cả khuôn mặt gầm rú nói.

- A…

Tiếng của Trần Thiến còn chưa dứt, liền cảm giác được thân thể bị chặn ngang ôm chặc lấy, hai bàn tay lớn không chút lưu tình giữ chặt ngực nàng, càng hèn mọn bỉ ổi hơn chính là, lần này tuyệt đối không phải là nắm xong liền rời đi, mà là trực tiếp đè chặt, không ngừng vuốt ve, càng khiến cho Trần Thiến tâm hoảng ý loạn chính là, sau tai, cổ của nàng vậy mà…

- Lưu manh đáng chết, ah ah ah…

Trần Thiến cố lấy lực lượng lớn nhất, muốn tránh thoát, nhưng nàng đã triệt để kích thích lửa giận của người nào đó nên cho dù giãy dụa thế nào cũng không thoát được…

Mà sau một lúc ngắn ngủi, trong óc Trần Thiến bỗng rống rỗng, còn cái rắm khí lực để giãy dụa? Nàng chỉ hận không thể giết chết gia hỏa vô sĩ Dương Thiên Lôi này, vậy mà toàn thân lại vô lực, rơi vào bi kịch không cách nào phản kháng…

Cuối cùng vẫn là do Trần Thiến quá coi thường sự hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi.

Ngay lúc Trần Thiến triệt để thôi giãy dụa, muốn òa khóc lên thì thân thể bỗng nhiên buông lỏng, người nào đó vậy mà lại rời xa thân thể nàng nhanh như chớp.

- Ngươi vô sỉ, hạ lưu, đại sắc lang! Cút nhanh lên… Cút… Ta không so đo với ngươi nữa! Không… Ngươi đừng đi, có bản lĩnh thì ngươi tới đây? Đến đây đi… Cưỡng bức ta đi! Không… Ngươi cút nhanh lên!



Trần Thiến tê tâm liệt phế mà tru lên nói, ngay cả bản thân cũng không biết mình đang nói gì nữa

Nàng thật sự không nghĩ đến Dương Thiên Lôi lại vô sỉ đến trình độ này, nàng muốn dùng hơn mười thiếu nữ xinh đẹp để mê hoặc Dương Thiên Lôi, khiến cho hắn phân tâm. Nhưng gia hỏa vô sỉ này… không ngờ sau khi đánh xỉu chúng nữ, lại trực tiếp xé nát đạo bào của mình…

Đây là khái niệm gì chứ?

Trần Thiến cuối cùng vẫn là hoa cúc khuê nữ a, tuy rằng biết rõ Dương Thiên Lôi không thể làm gì, khiến nàng không có nhiều cảnh giác lắm, nhưng trông thấy một nam nhân trần truồng, hơn nữa món đồ chơi kia còn hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang chỉ về phía nàng, bảo sao nàng thể thừa nhận được?

Cho nên, cơ hồ trong nháy mắt, Trần Thiến xuất phát từ phản ứng bản năng liền bưng kín mặt của mình.

Vì vậy bi kịch diễn ra.

- Ha ha ha ha… Trần đại tiểu thư, ngươi rốt cục là so đo hay không đây?

Gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này, đắc chí nói. Cái này choáng nha, sau nhiều lần bạo lộ, ở trước mặt mĩ nữ, hoàn toàn trở thành bạo lộ cuồng điển hình, mà không chút thẹn với lương tâm.

- Biến thái, sắc lang, tranh thủ thời gian mặc quần áo đi! Ngươi cái tên gia hỏa hèn hạ vô sỉ hạ lưu này, vậy mà lại dùng loại thủ đoạn này…

Trần Thiến vẫn không dám nhìn Dương Thiên Lôi, tức giận nói.

- Dừng! Ca chỉ là dùng kỳ nhân chi đạo trị lại kỳ nhân chi thân thôi. Chỉ có điều, ca không giống với người nào đó, bởi vì dáng người của mình quá kém, không tin tưởng, ngược lại để tiểu lâu la ra trận trợ giúp! "

- Ngươi mới dáng người quá kém, không có có lòng tin!

Nghe được lời của Dương Thiên Lôi…, Trần Thiến lập tức nổi giận, ngay cả xấu hổ cũng quên đi, phẫn nộ nhìn về phía Dương Thiên Lôi, chỉ là mới vừa nhìn Dương Thiên Lôi một cái liền phát ra tiếng kêu sợ hãi.

- Dáng ngươi của ca chính là điển hình của nam nhân, mộng tưởng của nữ nhân! Ngươi xem, không phải bỗng chốc đã khiến người quỳ xuống rồi sao? Ha ha ha… "

- Phi, vô sỉ! Nếu không phải biết rõ ngươi là công công… Ta… Ta không giết ngươi không được!

- Ha ha ha, hãy bớt sàm ngôn đi, đến đây đi, để bản công công kiến thức thực lực chân chính của ngươi!

- Ngươi mặc quần áo trước đi đã!

- Mặc rồi!

Dương Thiên Lôi mặc lại một kiện áo bào, đắc chí nói.

Trần Thiến hé mở bàn tay nhỏ bé lộ ra một khe hở nhìn thoáng qua, sau khi xác định Dương Thiên Lôi thật sự đã mặc xong quần áo, lập tức ánh mắt phẫn nộ, cơ hồ phun ra lửa nhìn chằm chằm vào bộ mặt đắc ý như muốn ăn đòn của Dương Thiên Lôi, nói:

- Đêm nay, bổn tiểu thư phải biến ngươi thành công công chính thức, không riêng gì tuyệt học của ngươi không thể làm chuyện đó, mà ta phải khiến ngươi vĩnh viễn không thể làm chuyện đó!

Khí tức của Trần Thiến bỗng nhiên tăng vọt đến khủng bố, mang theo một ngọn gió lạnh buốt, xuyên qua đũng quần Dương Thiên Lôi khiến cho hắn lập tức cả kinh:

- Trần Thiến, ngươi không làm thật đấy chứ?

- Trừ phi ngươi có bản lĩnh tránh được, nếu không, bổn tiểu thư nói lời giữ lời, nếu đã để cho bổn tiểu thư thấy được, vậy thì phải hủy diệt nó! Nếu không bổn tiểu thư…

- Ngẫm lại liền kích động sao?

- Phi! Ngươi cái tên biến thái, lưu manh đáng chết…

Trần Thiến sắp hỏng đến nơi rồi, sao lại có người vô sỉ như vậy chứ?

- Ha ha, ta chợt phát hiện…

Dương Thiên Lôi ra vẻ thần bí dừng lại một chút.

- Phát hiện cái gì?

- Trần đại tiểu thư, ngươi chính là tri kỉ của ca a… mấy ưu điểm của ta, đều bị ngươi nói ra cả rồi, hắc hắc…

- Đi chết đi!

Trần Thiến gầm lên một tiếng, một bộ thần sắc lão nương không phát uy, còn tưởng là lão nương là mèo bệnh.

Từng đạo khe hở huyền ảo, bỗng nhiên phát ra từ mi tâm Trần Thiến, cùng lúc đó, bàn tay nhỏ bé của nàng kết xuất từng pháp ấn vô cùng huyền ảo, đánh về phía Dương Thiên Lôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook