Huyền Thiên

Chương 413: Nhất kiếm chi uy, ngạo thế thương sinh!

Ô Sơn

17/03/2013

Cho nên, Thương Huyền Bác không do dự, hắn lên tiếng, cũng lăng không mà đứng, đem khí tức tăng lên tới cực hạn, phất tay đánh ra một đạo kiếm quang cực lớn có uy năng hủy thiên diệt địa.

Pháp lực bàng bạc như núi, dưới thần niệm cường hãn của Thần Đạo Lục cấp đỉnh phong, Thương Huyền Bác đã không cần thi triển ra tuyệt học của Thương Huyền Phủ, chỉ vô cùng đơn giản, một kiếm bình thường, cũng có thể chém giết Dương Thiên Lôi!

Hắn muốn giết chết Dương Thiên Lôi, nhưng cũng không muốn trong một chiêu liền giết Dương Thiên Lôi.

Bởi vì, làm như thế không thể nào phát tiết ra hận ý ngập trời của hắn.

Cho nên, hắn muốn từ từ mài chết Dương Thiên Lôi, làm cho Dương Thiên Lôi ở trước mặt trăm vạn tu luyện giả, biến thành một trò hề trước lực uy hiếp của tử vong!

Nhưng mà, một kiếm vô cùng đơn giản này, trong mắt bọn người Trương Tử Hàm, lại tràn ngập sợ hãi!

Bởi vì lực lượng ẩn chứa trong một kiếm này, không phải các nàng có thể chống lại.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên Dương Thiên Lôi quát lên một tiếng, trong chốc lát ẩn chứa hào quang vô tận, cổ khí tức này ẩn chứa huyền ảo vô cùng vô tận, đột nhiên từ trên người hắn phát ra.

Dương Thiên Lôi lại đánh ra một quyền vô cùng đơn giản.

Một đấm cực lớn, lóng lánh huyễn lệ ẩn chứa hào quang bảy màu, đồng dạng ẩn chứa pháp lực bàng bạc như núi, ầm ầm nghênh đón kiếm quang cực lớn của Thương Huyền Bác.

Không có khủng bố như kiếm quang của Thương Huyền Bác, dù là pháp lực hay thần niệm thì cũng không cùng một cấp độ!

Nhưng mà, thời điểm Dương Thiên Lôi đánh ra một quyền này, tất cả các nhân vật cự đầu đều hoảng sợ mở to mắt, đúng là không thể tin vào những gì mà mình nhìn thấy.

Nắm đấm tản ra hào quang bảy màu, không ngờ ẩn chứa ba mươi sáu đạo trận pháp vô cùng huyền ảo, đây là gì?

Ba mươi sáu loại thần thông!

Dương Thiên Lôi trong nháy mắt này, không cần kết thủ ấn và pháp quyết gì, liền đồng thời đánh ra ba mươi sáu loại thần thông kết hợp thành một thần thông mới.

Một quyền này làm cho tất cả mọi người khiếp sợ, còn hơn xa so với việc Dương Thiên Lôi thi triển các tuyệt học của môn phái khác.

- Oanh!

Đột nhiên có một tiếng nổ kinh thiên vang lên, Dương Thiên Lôi vẫn đứng đó, thân hình không động chút nào, mà Thần Đạo Lục cấp đỉnh phong chi cảnh Thương Huyền Bác, thân hình lại lắc lư một chút.

Cho dù rất tiểu, thậm chí không thể phát giác, nhưng mà theo một ý nào đó, tất cả cao thủ ở đây đều cảm nhận được!

Mỗi người đều hoảng sợ mở to mắt!

- Lợi hại!

Tuy Thương Huyền Bác khiếp sợ, nhưng không cảm thấy phật lòng, dù sao hắn cũng không ẩn chứa bất cứ trận pháp gì, chỉ thúc dục pháp lực một cách đơn thuần mà thôi, chỉ cần hắn tùy tiện thi triển ra một thần thông bí quyết, uy lực của nó sẽ tăng lên rất mạnh.

- Ta muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì đến lúc nào, hừ!

Thương Huyền Bác hừ lạnh một tiếng, lại đánh ra một đạo kiếm quang nữa.

Vẫn là một đạo kiếm quang đơn giản, nhưng có điểm khác, lần này hắn kết xuất ra một đạo pháp quyết.

Chỉ điểm khác nhau này, uy lực của kiếm quang đã tăng lên gấp mấy lần, mang theo thiên uy, chém về phía Dương Thiên Lôi!

- Chỉ bằng vào thứ này mà muốn giết ta sao?

Dương Thiên Lôi khinh thường nói.

Làm cho tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc là, Dương Thiên Lôi lại đánh ra một quyền giống hệt chiêu thứ nhất.

Đồng dạng là ba mươi sáu loại thần thông, nhưng cũng có chỗ khác biệt, đó là pháp lực trong đó đã tăng vọt lên gấp mấy lần!

Đơn thuần là pháp lực tăng vọt, điều này có nghĩa là gì?

Ý nghĩa, một quyền vừa rồi cũng Dương Thiên Lôi đã đạt tới cực hạn, nhưng lúc này hắn vẫn còn mạnh hơn nữa!

- Oanh!

Sau một tiếng nỏ mạnh, Thương Huyền Bác vẫn không thể tạo thành thương tổn cho Dương Thiên Lôi, lần này hắn thực sự khiếp sợ. Đồng dạng, Dương Thiên Lôi cũng không muốn tiếp tục loại công kích thăm dò nhàm chán này nữa.

Cơ hồ chỉ cùng một thời gian, thân hình hai người, nhanh như tia chớp, bắt đầu đại chiến chân chân chính chính!

- Rầm rầm rầm…



Từng tiếng nổ mạnh khủng bố. Trong chốc lát đã tràn ngập lôi đài, ngay cả kết giới vô cùng cường hãn, đang từ từ xuất hiện chấn động!

Thương Huyền Bác thu lại lòng khinh thị. Thực lực thể hiện ra, ngay cả tất cả chưởng giáo chí tôn cũng vô cùng khiếp sợ, rất nhiều chưởng giáo chí tôn không thể không thừa nhận, dù là bọn họ cũng không phải là đối thủ của Thương Huyền Bác!

Nhưng mà, trong mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, nhưng không người nào khiếp sợ vì Thương Huyền Bác!

Mà tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người siêu cấp biến thái Dương Thiên LÔi!

Dù đối mặt với truyền thừa đạo khí Thương Huyền Phủ của Thương Huyền Bác, mà tên siêu cấp biến thái này lại tay không tấc sắt. Cũng không có thúc dục bất cứ pháp bảo nào, cả người lóe ra hào quang bảy mày, giống như Chiến Thần đang hàng lâm xuống nhân giân. Mỗi một quyền, mỗi một cước, đều ẩn chứa pháp lực bàng bạc trong đó, ẩn chứa vô số đạo thần thông pháp tắc!

Giống như thân thể của hắn chính là pháp bảo vô cùng cường hãn!

Bưu hãn, còn cần lý do sao?

Lần đầu tiên Dương Thiên Lôi bày ra thực lực chân chánh của mình trước mặt mọi người.

Không có giữ lại, bộc phát tất cả! Hơn nữa là bằng vào thực lực của chính mình! Không có mượn nhờ thực lực của Lăng Hi, tiểu Bạch và lực lượng của Bách Lý Thiên Thiên.

Hắn liên tục tấn cấp, hắn cần một trận đại chiến oanh oanh liệt liệt, làm như vậy để củng cố cảnh giới tăng lên nhanh chóng của hắn!

Không hề nghi ngờ, chiến đấu sinh tử với Thương Huyền Bác,đối với hắn mà nói, chính là đá mài đao tốt nhất!

Đồng dạng, cũng làm cho Dương Thiên Lôi chính thức thể nghiệm thân thể của mình rốt cuộc mạnh mẽ như thế nào!

Dưới sự rèn luyện bằng Tam Muội Chân Hỏa của hai yêu nữ, hắn cũng hoàn hảo không tổn hao gì, hắn sợ gì chứ?

Huống chi hiện tại hắn là Thần Đạo Ngũ cấp đỉnh phong, so sánh với loại rác rưởi Thần Đạo Lục cấp đỉnh phong Thương Huyền Bác, chênh lệch không chỉ một cấp bậc.

Loại chênh lệch này, ở trước mặt thể chất biến thái của Dương Thiên Lôi, nó tuổi gì chứ?

Tất cả tu luyện giả ở trong diễn võ trường. Tất cả cao thủ đều bị sự biến thái của Dương Thiên Lôi làm cho chấn kinh!

Cho đến lúc này, tuy chiến đấu chưa có kết quả. Nhưng tất cả mọi người, kể Cổ Đức Nhân, đều đã biết rõ kết quả.

Thương Huyền Bác chỉ là đồ chơi của Dương Thiên Lôi mà thôi.

Thực lực mà hắn thể hiện, Thương Huyền Bác đã bộc lộ ra tất cả tuyệt học và cả truyền thừa đạo khí Thương Huyền Phủ, thế hắn còn có thể thi triển ra cái gì?

Không có!

Nhưng mà, Dương Thiên Lôi thì sao?

Ngay cả một kiện pháp bảo hắn còn không lấy ra, thậm chí cả giáp mềm cũng không thèm mặc, con mẹ nó đây là khái niệm gì?

Biến thái!

Chỉ có biến thái, mới có thể hình dung sự bưu hãn và cường đại của Dương Thiên Lôi.

Đơn thuần bằng vào pháp lực và thần thông của bản thân, lại có thể hoàn toàn áp chết Thương Huyền Bác đã bộc phát ra toàn bộ thực lực.

Hơn nữ là hắn hung hãn đến độ chiến đấu cận thân, không sợ chết.

- Trong Thương Huyền đại lục đã không còn ai có thể ngăn cản sự phát triển của hắn rồi.

Lông mày Cổ Đức Nhân nhíu lại, hắn muốn ném một hòn đá hạ hai con chim, hiển nhiên đã không thể nào thực hiện được.

Dương Thiên Lôi là con chim. Nhưng đã biến thành một con Hùng Ưng ngạo thị thiên địa, dù là hắn ra tay chính diện, cũng đừng mơ tưởng chém giết được hắn.

Mà một con chim khác, trước khi bắt đầu thi đấu, vô hình trung đã phá hủy tất cả mưu kết mà hắn bày bố.

Người ta luyện hóa chính là gia gia của mình, không có chứng cớ thì làm sao có thể phục chúng?

Một hòn đá ném hai chim, toàn bộ thất bại, còn chọc giận đệ tử hắn yêu mến nhất Bộ Kinh Thiên, không chào mà đi…

Vào lúc này, Cổ Đức Nhân cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, giống như bị người ta đánh gãy răng chảy máu, cũng phải nhịn xuống nuốt vào trong bụng!

- Không có khả năng! Không có khả năng! Làm sao ngươi có thể mạnh như vậy?

Khi Thương Huyền Bác đã đem toàn bộ thần thông pháp tắc, pháp lực, thần niệm dung nhập vào trong cơ thể, làm cho thân thể biến thành kim cương bất hoại thể, lấy thân thể làm vũ khí, thời điểm này lại bị người ta đánh thành đầu heo, Thương Huyền Bác tru lên tê tâm liệt phế. Dù thế nào đi nữa hắn cũng không thể nghĩ tới Dương Thiên Lôi lại cường đại đến trình độ này.



Thương Huyền Chiến Thần Quyết, tính toán con mẹ nó *** chó? Dương Thiên Lôi mới đúng là Chiến Thần!

- Đặt trên người ta thì không có gì là không có khả năng! Còn nhớ rõ lúc nãy ta vừa nói gì không? Ta muốn cho người trong thiên hạ nhìn rõ, hành vi hèn hạ của ngươi! Loại người như ngươi là cặn bã, dù là chết, cũng đừng hòng làm cho trăm vạn tu luyện có một tia đồng tình với ngươi!

Âm thanh Dương Thiên Lôi lạnh lùng. Vang vọng cả diễn võ trường.

Mọi người nghe Dương Thiên Lôi nói, đều cảm thấy nghi hoặc khó hiểu, dù là Cổ Đức Nhân cũng khó hiểu. Bởi vì Cổ Đức Nhân nắm giữa hành vi luyện hóa hai tên cao thủ Thần Đạo rất rõ, dù lúc này hắn có bộc lộ ra, cũng sẽ bị chối bỏ sạch sẽ! Trí kế của Thương Huyền Bác, tâm cơ và lãnh huyết, đúng là vượt qua sức tưởng tượng của Cổ Đức Nhân.

Nhưng mà, Dương Thiên Lôi lại nói muốn vạch trần hành vi hèn hẹ của Thương Huyền Bác!

Hắn lấy cái gì vạch trần? Làm thế nào vạch trần? Vạch trần cái gì?

- Không! Không có khả năng, dù ta có chết. Cũng muốn ngươi chôn cùng!

Khi tất cả phòng ngực của Thương Huyền Bác bị một quyền của Dương Thiên Lôi phá hủy, phun ra một ngụm máu tươi, đột nhiên phát ra tiếng tru tê tâm liệt phế. Tên gia hỏa này, không ngờ lại ngu như Lôi Hoành, điên cuồng phóng tới Dương Thiên Lôi, muốn kíp nổ thân thể, nguyên thần và truyền thừa đạo khí Thương Huyền Phủ, đồng quy vu tận với Dương Thiên Lôi!

- Muốn chết? Không dễ dàng như vậy.

Dương Thiên Lôi đã sớm dự liệu được, làm cho mọi người khiếp sợ khi ngực bụng của hắn bành trướng, giống như khí thôn sơn hà, thiên địa linh khí điên cuồng dung nhập vào trong ngực và bụng của hắn, làm cho ngực bụng của hắn bành trướng lên gấp đôi, bỗng nhiên Dương Thiên Lôi hét ra một tiếng:

- Đốn!

Âm như chuông lớn, tản ra hạo nhiên chính khí, dù là trăm vạn tu luyện giả ngoài kết giới, đều có cảm giác như âm thanh đó đang vang vọng sâu trong tâm linh của mình, trong nháy mắt, sinh ra cảm giác mờ mịt giống như linh hồn xuất khiếu!

Thời điểm âm thanh xuất hiện, bỗng nhiên trong mi tâm của Dương Thiên Lôi phát ra ngàn vạn đạo ngũ sắc quang hoa, từng đạo ngũ sắc hoa quang kia, giống như rất rộng lớn, vô biên vô hạ, khí tức thần thánh, trong chốc lát liền bao phủ lên người Thương Huyền Bác!

- Ma!

Âm phù thứ hai, thân ảnh điên cuồng Thương Huyền Bác đang ngưng tụ.

- Đây này…

Mọi người đồng thời đứng dậy, Thương Huyền Bác đã hoàn toàn dừng lại, đột nhiên ôm lấy đầu mình, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết! Giống như đang lâm vào cảnh tượng khủng bố!

- Bá di kiện!

Đúng lúc này, đột nhiên Dương Thiên Lôi tuôn ra ba đạo âm phù mạnh mẽ, ngưng tụ thành từng đạo phù văn quỷ dị, đánh vào mi tâm Thương Huyền Bác!

Cũng vào lúc này Thương Huyền Bác bỗng nhiên an tĩnh lại, thần sắc lầm vao ngây ngốc, lâm vào trong ngũ sắc quang hoa, giống như một con thuyền nhỏ đang ở bên biển cả mênh mông, lại giống như có trăm vạn người đang tụng niệm kinh văn.

Làm cho tất cả mọi người kinh ngạc là, từ trong âm thanh vô biên vô hạn đó, lại có một tiếng chuông buổi sáng, có thể gột rửa linh hồn và nguyên thần của Thương Huyền Bác, thoát ly thân thể của hắn. Quỷ dị hơn là sau khi linh hồn của Thương Huyền Bác bay lên, trong chốc lát phân biệt ra ba cổ năng lượng cực kỳ yếu ớt!

Hơn trăm vạn tu luyện giả, mở to mắt khiếp sợ, nhìn thấy một màn quỷ dị này! Bọn họ không rõ ràng lắm, Dương Thiên Lôi đang làm cái gì!

Chỉ có một số ít cao thủ trên đài như Cổ Đức Nhân, Vu Nhân Kiệt, Lâm Vô Kỵ, Phong Vô Kỵ và những siêu cấp cao thủ đều lầm vào tâm tình khiếp sợ tột đỉnh.

Tánh mạng lạc ấn.

Dương Thiên Lôi đang từ trong nguyên thần của Thương Huyền Bác, bức ra ba đạo tánh mạng lạc ấn!

Đây là thần thông bực nào?

Không có người nào biết!

Ngũ sắc hoa quang càng ngày càng trở nên mãnh liệt, âm thanh càng ngày càng lớn hơn!

Ba đạo tánh mạng lạc ấn này, dưới sự chiếu rọi của ngũ sắc quang hoa, càng ngày càng lớn hơn!

Mười phút, đúng mười phút sau, trước mặt trăm vạn tu luyện giả, xuất hiện ba đạo thân ảnh!

Đó chính là thân ảnh của Thương Huyền Không và hai gã Thần Đạo Ngũ cấp!

- Thương Huyền Bác Thương Huyền Không, các ngươi hèn hạ vô sỉ, chết không yên lành! Chết không yên lành!

Vào thời khắc này hai gã cao thủ Thần Đạo Ngũ cấp, đúng lúc này bộc phát ra oán niệm vô cùng mãnh liệt!

- Ha ha ha, ta trả giá toàn bộ tâm huyết để bồi dưỡng cháu trai của ta… Ta muốn giúp hắn, ta sẽ vì Thương Huyền Phủ mà chết… Thành toàn cho hắn, thành toàn cho hắn, ha ha ha ha…

Cùng lúc đó, tánh mạng lạc ấn của Thương Huyền Không, trong âm thanh cũng tràn ngập thống khổ và vô tận tuyệt vọng.

Oanh! Đúng là lúc này đã lợi dụng thần thông của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, "Siêu độ", hơn nữa còn cưỡng ép ba đạo táng mạng lạc ấn từ trong nguyên thần của Thương Huyền Bác ra, hơn nữa Dương Thiên Lôi còn kích phát ra oán niệm lúc sắp chết của bọn chúng, thần niệm của hắn và Lăng Hi không thể chống đỡ nổi, dù là hai người đều không nghĩ tới thần thông này lại khủng bố như vậy, sau khi cắn răng kiên trì cho ba đạo tánh mạng lạc ấn phát tiết ra oán niệm, đột nhiên trong óc của hai người truyền ra một tiếng nổ vang.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook