Huyền Thiên

Chương 74: Nhị tỷ bưu hãn (thượng_ha)

Ô Sơn

16/03/2013

Nhưng đám người Dương Thiên Lôi, Phong Mã Ngưu, và Mộc Tử Vi lại như hài tử hiếu kỳ, tràn ngập tò mò. Nhất là Phong Mã Ngưu chân đất áo vải này, càng tấm tắc luôn miệng. Tuy nhiên, đối tượng khiến hắn tấm tắc không phải là quy mô kiến trúc hùng vĩ, to lớn của hoàng cung, cũng không phải là cung điện tinh xảo mỹ lệ, mà là các cung nữ xinh đẹp đi qua đi lại không ngớt trong hoàng cung.

May là ba người Dương Thiên Ngạo, Dương Thiên Lệ, Mộc Tử Vi đi trước, không nhìn thấy bộ dáng giương nay múa vuốt của tên này, bằng không Dương Thiên Lôi thân là lão đại cũng cảm thấy thật mất mặt.

- Chậc chậc! Lão đại, mỹ nữ trong hoàng cũng quả thật cũng quá nhiều đi. Trách không được mọi người đều thích làm Hoàng đế, có nhiều cung nữ như vậy. Tam cung lục viện thập nhị phi kia chẳng phải càng trâu bò hơn sao?

Phong Mã Ngưu nhẹ giọng nói bên tai Dương Thiên Lôi, nhìn chằm chằm vào cặp mông bự của một cung nữ, mắt cũng không thèm nháy một lần.

- Sặc! Trình độ thưởng thức của ngươi có thể cao hơn một chút không? Biết cái gì gọi là cảnh giới không? Mặt mũi của lão đại ta đều bị ngươi làm mất hết rồi…

- Khục khục… Lão đại, ta không phải là kìm lòng không được sao? Ta thích nhất là mông lớn. Huynh xem, cái mông kia thật lớn… Thật khiến người ta khó chịu mà…

Vẻ mặt Dương Thiên Lôi đen thui, trực tiếp đạp một cước lên cái mông Phong Mã Ngưu, làm ra bộ ta không quen biết ngươi, bước nhanh về phía trước. Chỉ là, mới đi được vài bước, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên dừng lại. Một thân ảnh vô cùng quen thuộc xuất hiện trước mắt hắn, chỉ cách vài trăm thước.

Tuy rằng cự ly khá xa, cũng chỉ thấy được bóng lưng, nhưng Dương Thiên Lôi liếc mắc liền khẳng định, người đó chính là Tử Hàm muội muội thân ái của hắn.

Chỉ là, khiến Dương Thiên Lôi nghi hoặc cùng buồn bực và phiền muộn chính là, bên người Tử Hàm muội muội không ngờ còn có thêm một con ruồi đáng ghét. Tên thất phu này sao lại có thể ở bên cạnh Tử Hàm muội muội? Lẽ nào bọn họ cùng nhau tới tham gia yến hội sao?

Hầu như trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi nghĩ đến tình huống của hai người Mộc Tử Vi và Phong Mã Ngưu, một loại dự cảm không tốt nhất thời bùng lên trong lòng hắn. Trương gia, tuy rằng Dương Thiên Lôi không hiểu rõ lắm, nhưng tiếp xúc trong khoảng thời gian này, nhiều ít gì cũng hiểu được một điểm. Trương gia tuy rằng không phải một trong năm đại gia tộc, nhưng cũng coi như một thế gia vọng tộc. Lẽ nào Trương gia và Lôi gia bắt tay nhau cùng tham gia yến hội? Khả năng này vô cùng lớn. Nhưng vì lý do gì khiến hai nhà hợp tác với nhau đây? Với tính cuồng ngạo của đám người Lôi gia, e rằng sẽ không quá coi trọng Trương gia. Nguyên nhân lớn nhất, chính là Trương Tử Hàm.

Nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi rốt cuộc không thể kiên nhẫn nữa. Thân hình có vẻ hơi đơn bạc của hắn, cơ hồ là trong nháy mắt như được gắn thêm động cơ, “Oanh” một tiếng, liền xông ra ngoài.

- Cửu đệ, đệ làm gì vậy?

Dương Thiên Lệ nhất thời cả kinh la lớn. Chỉ là Dương Thiên Lôi lại dường như không hề nghe thấy, nhanh như chớp vọt về phía trước.

Dương Thiên Lệ không rõ ràng lắm chuyện gì xảy ra, nhưng cũng không chút do dự, thân hình nhoáng lên liền đuổi theo Dương Thiên Lôi. Phong Mã Ngưu vừa thấy lão đại như vậy cũng bất chấp cái gì mông lớn, hai chân lập tức như Phong Hỏa Luân, mang theo một trận cuồng phong phóng đi. Mộc Tử Vi và Dương Thiên Ngạo cũng do dự một chút rồi đuổi theo, để lại đám cung nữ với vẻ mặt ngơ ngác mờ mịt, không hiểu chuyện gì xảy ra.

Xa xa, Dương Thiên Lôi thấy Lôi Hoành mang theo vẻ mặt nịnh nọt nghiêng đầu nói gì đó với Trương Tử Hàm đứng bên cạnh, mặt mày hớn hở, hiển nhiên trong lòng phi thường hưng phấn và vui vẻ.

Đúng vậy! Khi Lôi Hoành biết được đại ca Lôi Chấn đã dựa theo ý tứ của hắn mà tiếp xúc với Trương gia, cũng được gia chủ Trương gia Trương Vân Sơn cho một câu trả lời thuyết phục, hắn thực sự là rất cao hứng. Trong khoảng thời gian ngắn ngay cả uy hiếp lớn nhất là Dương Thiên Lôi cũng bị hắn ném ra khỏi đầu. Theo hắn xem ra, nếu Trương Vân Sơn đã đáp ứng cuộc hôn nhân này, hơn nữa hai gia tộc còn bắt tay nhau cùng tham gia yến hội lần này, chuyện hắn và Trương Tử Hàm ở cùng một chỗ cũng coi như là ván đã đóng thuyền, nắm chắc trong tay rồi. Điều này sao có thể khiến hắn không cao hứng cho được? Mặc dù Trương Tử Hàm đối với hắn vẫn xa cách, lạnh nhạt, nhưng hắn cũng không cần phải lo lắng.

Dương Thiên Lôi rất muốn một cước đạp bay tên khốn kiếp kia đi. Nhưng dù sao đây cũng là trong Hoàng cung, hơn nữa, Dương Thiên Lôi cũng rõ ràng mình có lẽ không phải đối thủ của Lôi Hoành. Huống chi, đôi khi cũng không nhất định phải dùng vũ lực mới có thể giải quyết vấn đề.

- Tử Hàm!

Tâm tình Trương Tử Hàm vốn đang bấn loạn chợt nghe được thanh âm của Dương Thiên Lôi từ phía sau truyền tới, nhất thời kinh hỉ quay đầu qua, liếc mắt liền thấy Dương Thiên Lôi đang chạy như bay về phía mình. Khuôn mặt vốn vô cảm của Trương Tử Hàm khi đối diện với Lôi Hoành lập tức trở nên rạng rỡ tươi cười, như ánh nắng trong suốt vừa bừng lên sau cơn mưa, tràn ngập phong tình quyến rũ. Đừng nói Dương Thiên Lôi, kể cả Dương Thiên Lệ đang theo phía sau nhìn thấy cũng phải ngẩn ngơ.

Nhất tiếu khuynh nhân thành, tái tiếu khuynh nhân quốc.

Lôi Hoành vốn một mực biểu hiện tính kiên nhẫn, rốt cục lúc này cũng không nhịn được nữa. Trương Tử Hàm trước mặt mình vẫn lãnh đạm nghiêm nghị, đối với mình càng ngày càng hờ hững, nhưng tên Tiểu Bạch si Dương Thiên Lôi kia vừa xuất hiện, nàng không ngờ lại cười xán lạn như vậy. Đây là ý gì? Điều này khiến mặt Lôi Hoành nhất thời trầm xuống, trong mắt lóe ra quang mang ngoan độc nhìn thẳng vào Dương Thiên Lôi đang bước nhanh đến. Bỗng nhiên hắn ngang ngược muốn đưa tay ôm ngang vai Trương Tử Hàm. Hắn muốn tuyên bố chủ quyền của mình.

Thương hương tiếc ngọc? Hắn tự cảm thấy mình đã rất kiên trì rồi. Nếu như không phải thực sự thích Trương Tử Hàm đến phát cuồng, hắn đã sớm không nhịn được. Không ngờ mình dễ dàng tha thứ như vậy, ngược lại lại nhận được kết quả này. Điều này đối với bất luận nam nhân nào mà nói, đều là vô cùng nhục nhã.



- Ngươi định làm gì?

Khi tay Lôi Hoành vừa đặt lên vai Trương Tử Hàm, nàng bỗng nhiên giật mình, lập tức thò tay không chút khách khí mà đẩy mạnh ra, giận dữ nói.

- Làm gì? Trương Tử Hàm! Ta nhẫn nại cũng có giới hạn thôi. Đừng quên quan hệ hiện tại giữa hai chúng ta!

Lôi Hoành kiêu ngạo đáp.

- Quan hệ hiện tại?

Trong lòng Dương Thiên Lôi hơi nghi hoặc, nhìn khuôn mặt tái nhợt, phẫn nộ mà ủy khuất của Trương Tử Hàm, trong lòng hắn không khỏi đau xót. Hắn không hề có ý định dừng lại, trực tiếp đi tới bên cạnh Trương Tử Hàm, nắm chặt bàn tay nhỏ bé đang run nhè nhẹ của nàng, ngạo nghễ chắn trước mặt Trương Tử Hàm, ánh mắt băng lãnh như hai thanh lợi kiếm hung hăng hướng về phía Lôi Hoành.

-o0o-

Một cảm giác khủng bố dị thường chợt lóe lên trong đầu Lôi Hoành. Hắn kìm lòng không được khiếp đảm lui về phía sau một bước. Không riêng gì Lôi Hoành, tất cả mọi người xung quanh đều cảm thụ được khí tức băng lãnh đến cực điểm đó. Bọn họ đều không khỏi khiếp sợ nhìn về phía Dương Thiên Lôi.

- Aaaaa!

Lôi Hoành gầm lên giận dữ, thân hình nhoáng lên, nhanh như thiểm điện tấn công về phía Dương Thiên Lôi.

Dám cướp đi Trương Tử Hàm ngay trong tay Lôi Hoành khiến hắn hoàn toàn mất hết mặt mũi, tôn nghiêm của nam nhân đã bị khiêu khích nghiêm trọng. Nhưng Lôi Hoành đường đường một Tinh Giả cấp sáu đỉnh phong lại bị một Tinh Giả cấp ba như Dương Thiên Lôi bỗng nhiên phóng ra khí tức dọa lùi càng khiến hắn xấu hổ và giận dữ không chịu nổi. Khuôn mặt có thể coi là anh tuấn của hắn lập tức trở nên dữ tợn và khủng bố. Hắn rốt cục đã không nhịn nổi lửa giận trong lòng.

Chỉ là, hắn vừa mới phóng xuất ra khí tức cuồn cuộn liền cảm giác trước mắt tối sầm. Ngay sau đó, trên mặt truyền đến một trận đau nhức, toàn thân bật ngửa ra sau ngã xuống đất.

Một thân ảnh giống như quỷ mỵ xuất hiện trước người Dương Thiên Lôi. Đôi chân thon dài hiên ngang đứng đó, mái tóc dài không gió mà bay, ánh mắt lãnh khốc mà tràn đầy bướng bỉnh, ăn mặc khêu gợi, khí tức băng lãnh… Tất cả tạo thành một hình ảnh tuyệt mỹ mà lại vô cùng dữ dội.

Cũng không hề tỏ ra chút yếu kém, Dương Thiên Lôi đang nhằm phía Lôi Hoành phóng tới, bỗng nhiên thấy trước mắt xuất hiện một mỹ nữ dũng mãnh, nhất thời trợn tròn mắt. May mắn là hắn đã kịp thời thắng gấp lại!

Chỉ là, sau khi thân hình Dương Thiên Lệ hơi dừng lại, mọi người còn chưa kịp phản ứng, nàng bỗng nhiên lại tiếp tục xông về phía Lôi Hoành.

“Bịch! Bịch! Ba! Ba!...”

Tiếng quyền cước giao phong liên tiếp truyền đến tai mọi người, khiến tất cả người xem đều choáng váng. Tận đến mấy giây sau, khi nhận ra Lôi Hoành mọi người mới hiểu được chuyện gì xảy ra, nhất thời đều xuất thủ!

Nhưng mà Dương Thiên Lệ bỗng nhiên huyền hoặc ra vô số quyền ảnh, nghênh đón công kích của từng người, một chiều liền bức lui toàn bộ.

- Cẩn thận! Tuyệt học Dương gia “Thiên thủ Quan Âm!

Một người lớn tiếng quát lên.

Đúng lúc này, Dương Thiên Lệ kêu khẽ một tiếng, đá một cước vào mông Lôi Hoành, khiến hắn nhất thời hét thảm một tiếng, như đạn pháo bay đi xa mấy trượng mới ầm ầm rơi xuống đất.

- Dám khi dễ đệ đệ ta, lão nương liền đánh ngươi thành đầu heo!



Dương Thiên Lệ phủi phủi tay, ánh mắt hung mãnh quét qua đám người Lôi gia, khinh thường nói.

Nói thì dài dòng, kỳ thật từ khi phát sinh xung đột đến bây giờ bất quá chỉ là mấy giây mà thôi. Tuy nhiên, dù sao đây cũng là Hoàng cung, kỳ thật ngay từ đầu hộ vệ tuần tra đã phát hiện ra, nhưng đám người đó nếu đã có thể ở trong cung làm hộ vệ, mắt người nào lại không tinh? Những người hôm nay có tư cách tiến nhập vào đây đều không phải người một một hộ vệ nho nhỏ như bọn họ có thể giải quyết. Cho nên, bọn hon tuy rằng nhìn thấy, cũng chỉ là nhắm một mắt mở một mắt cho qua, miễn cho phải đắc tội với bất kỳ bên nào chính mình cũng đều không gánh nổi.

- Đỡ Lôi Hoành lên, chúng đi!

Một người tuổi tác có vẻ lớn nhất trong đám người Lôi Hoành, sau khi nhìn thoáng qua Dương Thiên Lệ và Dương Thiên Lôi trầm giọng nói. Người này biết Dương Thiên Lệ, bởi vì hắn cũng là thành viên Nội đường Hoàng gia, cho nên hắn biết rõ Dương Thiên Lệ, biệt hiệu “Hỏa Bạo Mã Nữ” kinh khủng thế nào. Thành tích của Dương Thiên Lệ trong kỳ khảo nghiệm của Nội đường Hoàng gia năm ngoái là vị trí thứ nhì, Tinh Giả song thuộc tính cấp bảy đại thành, gần bằng tuyệt thế thiên tài tiểu công chúa Sở Hương Hương.

Đương nhiên, Sở Hương Hương cũng không phải thắng nàng trên phương diện cảnh giới. Sở Hương Hương năm ngoái bất quá là Tinh Giả cấp sáu đỉnh phong, hiện tại mới chỉ vừa mới tấn cấp Tinh Giả cấp bảy. Nhưng nàng có thiên phú kinh diễm, lại bằng vào võ kỹ cường đại có được từ Nội đường Hoàng gia mới được xếp hạng thứ nhất.

Hơn nữa, phía sau Dương Thiên Lệ còn có Dương Thiên Ngạo. Hắn cũng rất rõ ràng, tuy rằng Dương Thiên Ngạo tính cách ôn hòa, cũng không thích cùng người khác tranh cường đấu trí, nhưng thực lực của hắn cũng không chênh lệch bao nhiêu so với Dương Thiên Lệ. Thành tích khảo nghiệm của hắn năm ngoái xếp hàng thứ năm, hơn nữa tốc độ tiến bộ kinh người. Hiện tại thực lực chân chính của hắn e rằng cao hơn cả Dương Thiên Lệ. Hai người đó ở cùng một chỗ, cho dù mấy người bọn họ liên thủ cũng chỉ có thể bị chà đạp mà thôi.

Nhìn một đám tiểu nhân xám xịt mà đi xa, trong lòng Dương Thiên Lôi cũng thật chấn động a. Tuy vẫn biết rằng nhị tỷ rất hung mãnh, nhưng không nghĩ tới lại hung mãnh tới trình độ này!

Trương Tử Hàm cũng ngây ngốc nhìn Dương Thiên Lệ gợi cảm, nóng bỏng, mạnh mẽ, mà xinh đẹp trước mặt.

- Thế nào? Tỷ tỷ lợi hại không?

Dương Thiên Lệ cười duyên đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm, nhéo nhéo khuôn mặt còn đang đờ ra của Dương Thiên Lôi, đắc ý nói.

- Khụ khụ… Nhị tỷ, đây là chuyện giữa đệ và tên ngu ngốc kia. Tỷ xen vào làm gì?

Kinh ngạc qua đi, Dương Thiên Lôi có chút phiền muộn nói.

Người này là một người vô cùng coi trọng mặt mũi, vô cùng đề cao chủ nghĩa nam nhân. Trong lòng hắn, nam nhân bảo vệ nữ nhân của mình là thiên kinh địa nghĩa, vì nữ nhân của mình mà chiến cũng là chuyện đương nhiên phải làm.

Tuy rằng hắn không dám tin tưởng mình có thể thắng được Lôi Hoành, nhưng cũng không có nghĩa là hắn sợ Lôi Hoành, nhất là vừa rồi dưới cơn phẫn nộ, hắn cảm giác tiểu vũ trụ của mình đã bạo phát, chỉ có điều bị Dương Thiên Lệ khiến cho đình chỉ mà thôi.

- Tỷ không xen vào lẽ nào nhìn đệ chịu đòn a? Tinh Giả cấp ba cũng dám khiêu chiến Tinh Giả cấp sáu? Đệ đúng là nam nhân đích thực! Cũng biết bảo hộ tiểu muội muội xinh đẹp rồi, còn không giới thiệu với tỷ tỷ sao?

Ánh mắt Dương Thiên Lệ có chút ý tứ hàm xúc nhìn Trương Tử Hàm nói.

- Đệ đương nhiên là nam nhân đích thực. Nàng tên là Trương Tử Hàm. Tử Hàm, đây là nhị tỷ của ta, Dương Thiên Lệ!

Dương Thiên Lôi rất tự nhiên kéo tay Trương Tử Hàm, cực kỳ vô sỉ nói:

- Mau gọi nhị tỷ đi!

Tuy rằng Lôi Hoành đã bị đuổi đi, nhưng Trương Tử Hàm lại vui vẻ không nổi. Dù sao việc nàng vừa làm cũng đã phản lại ước nguyện ban đầu của gia gia, rất có thể tạo thành tổn thất rất lớn cho Trương gia. Cho nên, tâm trạng của nàng lúc này rất sa sút, có chút không yên lòng. Chỉ là khi Dương Thiên Lôi kéo tay nàng vô cùng thân thiết, trực tiếp gọi mình là “Tử Hàm” không nói, còn nói cái gì “Gọi nhị tỷ”, khiến Trương Tử Hàm giật mình tỉnh táo lại một chút, biết người này lại bắt đầu vô sỉ, ăn đậu hũ của mình, nàng liền đỏ bừng mặt, nhất thời theo thói quen vươn bàn tay nhỏ bé nhéo lỗ tai Dương Thiên Lôi:

- Ngươi gọi ta là gì? Ai gì gì với ngươi?

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook