Chương 392: Phản kích kinh người
Ô Sơn
17/03/2013
Mà hiện tại, Phong Linh Nhi lại có điểm đỡ trái hở phải.
- Kỳ quái…
Trong lòng Dương Thiên Lôi âm thầm cảm thấy buồn bực:
- Tại sao nàng lại cố tình không bộc lộ thực lực của mình?
Đã sớm biết được bí mật của Phong Linh Nhi từ miệng mấy người Phong Vô Kỵ, Dương Thiên Lôi đương nhiên không tin là Phong Linh Nhi chỉ có chút thực lực ấy. Nhưng lại không rõ vì sao Phong Linh Nhi lại làm vậy.
Đồng dạng, hai người Triệu Sang và Lý Tiêu cũng chẳng rõ tại sao, đều kềm lòng không được mà nhìn về phía Phong Vô Kỵ đang ngồi ở chủ tịch đài, khi thấy vẻ mặt của Phong Vô Kỵ chẳng có bất kỳ dịdạng gì thì hai người mới yên lòng.
Đám người Dương Thiên Lôi thì không rõ lắm chuyện gì đang xảy ra, nhưng Phong Vô Kỵ lại biết rõ, bởi vì đây là kết quả sau khi hắn và Phong Linh Nhi thương lượng qua lúc nãy.
Thương Mang Tử là đệ tử của Thương Huyền Phủ.
Mặc dù không thể từ trên người của Thương Mang Tử lý giải được thực lực thật sự của Thương Huyền Bác, nhưng ít ra cũng có thểbiết được chút ít.
Cho nên, Phong Vô Kỵ để cho Phong Linh Nhi làm ra vẻ yếu thế đểkích ra thực lực thật sự của Thương Mang Tử. Để Phong Linh Nhi có thể nhận thức được rõ ràng hơn về tuyệt học của Thương Huyền Phủ. Như vậy thì lúc gặp phải Thương Huyền Bác. Nàng có thể tạo ra nhiều trường hợp ‘ngoài ý muốn’ hơn nữa để có cơ hội giết chết Thương Huyền Bác.
Thương Mang Tử vốn tưởng là trận đấu này chẳng có được mấy phần hy vọng thắng, cho nên ngay từ đầu liền không giữ lại gì. Trực tiếp thi triển ra tuyệt học của Thương Huyền Phủ là Thương Huyền Phệ Thần Quyết, hy vọng có thể khiến đối thủ trở tay không kịp, chiếm được tiên cơ.
Để hắn hưng phấn chính là hắn cư nhiên đã làm được!
Điều này khiến cho Thương Mang Tử có thêm tự tin rất nhiều, trong nháy mắt, dũng khí liền tăng vọt, từng đạo thần thông pháp thuật nhẹ nhàng lưu loát phát ra từ trong tay của hắn, khiến cho Phong Linh Nhi ứng phó không kịp. Nguy hiểm gia tăng!
Nhưng mỗi lần thấy Phong Linh Nhi sẽ thua thì lại nàng lại kêu khẽmột tiếng, phảng phất giống như một tiểu vũ trụ phát nổ vậy, trong nháy mắt pháp lực bản thân lại đề thăng hơn phân nữa, thoát được kết cục bại trận trong hiểm nghèo. Hơn nữa gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn kia lại lộ ra thêm một tia thống khổ, càng thêm trắng bệch.
Thương Mang Tử liền kết luận là Phong Linh Nhi cũng như đèn sắp cạn dầu mà thôi. Cho nên chiến ý lại tăng cao hơn nữa, sau khi thi triển xong Thương Huyền Phệ Thần Quyết thì lại không chút do dựmà xuất ra Thương Huyền Chiến Thần Quyết càng cường đại hơn nữa!
Trong nháy mắt, khí tức toàn thân càng trở nên cường đại hơn. Tuy rằng thân thể cũng không biến hóa chút nào. Nhưng lại có cảm giác giống như Chiến Thần hàng lâm. Thoáng cái đã vĩ ngạn hơn mấy lần, càng kinh khủng hơn mấy lần. Mỗi lần công kích đều mang theo uy lực như núi băng đổ sụp. Khiến cho Phong Linh Nhi nétránh càng thêm vất vả, tình thế càng lúc càng trở nên nguy cấp!
- Ha ha ha… Phong Linh Nhi. Ngươi cũng chỉ biết rúc đầu trốn thôi sao? Có bản lĩnh thì đánh một trận đàng hoàng với Thương Mang Tử ta! Còn nếu không có bản lĩnh thì chịu thua sớm đi!
Mắt thấy Phong Linh Nhi đã sắp không chống đỡ nỗi nữa. Thương Mang Tử liền cười một tràng rồi ngạo nghễ nói. Toàn thân dưới tác dụng của tâm pháp Thương Huyền Chiến Thần Quyết đều phát ra vẻ cuồng ngạo và phong phạm cường giả không ai bì nổi.
- Hừ, ngươi chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao? Nếu như không cóbiện pháp đánh bại ta thật sự thì ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết chắc đâu! Khụ khụ…
Thân hình của Phong Linh Nhi lướt nhanh tới. thanh âm thanh thúy mang theo một tia suy yếu nhưng lại nói rất quật cường. Vô luận làthanh âm hay khí tức của nàng cũng đều giống như đã tới cực hạn.
- Được lắm! Nếu đã như vậy thì để ta cho ngươi xem công kích cực mạnh của Thương Mang Tử ta!
Thương Mang Tử lạnh giọng nói, đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Chiến Thần là ta, ta là chiến thần! Phá!
Theo thanh âm của Thương Mang Tử, năng lượng thiên địa đột nhiên hội tụ lại chỗ hắn với tốc độ rất kinh khủng. Theo như trăm vạn tu luyện giả ở đây xem thì mỗi người đều thấy rõ, thân thể của Thương Mang Tử cư nhiên lại bành trướng lên gấp đôi, cơ thịt, gân mạch, xương cốt toàn thân đều phát ra tiếng răng rắc thanh thúy, giống như đã biến thành chiến thần thật sự vậy, ngay cả thanh kiếm lớn trong tay, trong nháy mắt cũng biến thành to lớn không gìsánh được. Một kiếm chém ra, nhất thời, một đạo kiếm quang cực lớn phát ra khí tức hủy thiên diệt địa, chém về phía Phong Linh Nhi với tốc độ kinh người!
- Mạnh thật!
- Lợi hại thật!
- Mỹ nữ gặp nạn rồi!
Trong đám người nhất thời phát ra từng đột kinh hô, tuyệt đại đa số người ở đây đều đã thấy được bộ dạng suy yếu của Phong Linh Nhi. Tâm của vô số đệ tử trong Trảm Không kiếm phái, Vu gia bảo, Tinh Diệu thương hội nhất thời liền giật thót lên. Hai mắt trừng lớn, khẩn trương tới cực điểm, trong lòng đông đảo đệ tử của Tinh Diệu thương hội chỉ là hơi thất vọng mà thôi, chứ không quan tâm thật sự như Trảm Không kiếm phái và Vu gia bảo.
Bản thân mấy đệ tử của Tinh Diệu thương hội chỉ là vâng mệnh ủng hộ Trảm Không kiếm phái mà thôi. Bọn họ cũng không hiểu, tại sao lại phải ủng hộ Trảm Không kiếm phái? Trong bát đại môn phái, thực lực của Trảm Không kiếm phái vô luận là thế nào đi nữa cũng chẳng phải mạnh nhất. muốn ủng hộ thì cũng có thể ủng hộTạo Hóa Môn, Thương Huyền Phủ hoặc Long Tượng cốc thì đúng hơn, nhưng lúc bọn họ vừa tới thì lại được lệnh là phải ủng hộTrảm Không kiếm phái. Cũng may là Trảm Không kiếm phái cũng biểu hiện ra thực lực khá cưỡng hãn, khiến cho trong lòng của bọn họ dễ chịu hơn rất nhiều. Nhưng hiện tại, Phong Linh Nhi cư nhiên lại không thắng nổi cả Thương Mang Tử, điều này thật sự khiến bọn họ thất vọng. Thế nhưng, đúng lúc này, trên người Phong Linh Nhi vẫn luôn bị áp chế đột nhiên vang lên tiếng chuông ngân thanh thúy uyển chuyển vô cùng êm tai!
Tiếng chuông kia phảng phất như tạp loạn vô chưởng, thế nhưng mỗi hồi chuông lại vang vọng trong lòng tất cả tu luyện giả có mặt ở đây. Cũng thẳng tới lúc này, mọi người đột nhiên mới ý thức được một vấn đề, trong quá trình chiến đấu kịch liệt tới như vậy màtrên người Phong Linh Nhi vẫn không phát ra chút thanh âm nào, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy sẽ thất bại thì lại vang lên. Hơn nữa thanh âm đó lại còn chấn động nhân tâm như vậy!
Cùng lúc đó, mọi người cũng cực kỳ sửng sốt thấy được một màn!
Phong Linh Nhi mãi lo né tránh trong nháy mắt cư nhiên lại ổn định được thân hình, giống như là đối mặt với cỗ kiếm quang không thểné tránh kia vậy. Bàn tay như ngọc của nàng xẹt qua từng đạo tàn ảnh, nhìn như thong thả nhưng thật ra đã nhanh tới cực hạn màxuất ra từng đạo thủ ấn!
- Kỳ quái…
Trong lòng Dương Thiên Lôi âm thầm cảm thấy buồn bực:
- Tại sao nàng lại cố tình không bộc lộ thực lực của mình?
Đã sớm biết được bí mật của Phong Linh Nhi từ miệng mấy người Phong Vô Kỵ, Dương Thiên Lôi đương nhiên không tin là Phong Linh Nhi chỉ có chút thực lực ấy. Nhưng lại không rõ vì sao Phong Linh Nhi lại làm vậy.
Đồng dạng, hai người Triệu Sang và Lý Tiêu cũng chẳng rõ tại sao, đều kềm lòng không được mà nhìn về phía Phong Vô Kỵ đang ngồi ở chủ tịch đài, khi thấy vẻ mặt của Phong Vô Kỵ chẳng có bất kỳ dịdạng gì thì hai người mới yên lòng.
Đám người Dương Thiên Lôi thì không rõ lắm chuyện gì đang xảy ra, nhưng Phong Vô Kỵ lại biết rõ, bởi vì đây là kết quả sau khi hắn và Phong Linh Nhi thương lượng qua lúc nãy.
Thương Mang Tử là đệ tử của Thương Huyền Phủ.
Mặc dù không thể từ trên người của Thương Mang Tử lý giải được thực lực thật sự của Thương Huyền Bác, nhưng ít ra cũng có thểbiết được chút ít.
Cho nên, Phong Vô Kỵ để cho Phong Linh Nhi làm ra vẻ yếu thế đểkích ra thực lực thật sự của Thương Mang Tử. Để Phong Linh Nhi có thể nhận thức được rõ ràng hơn về tuyệt học của Thương Huyền Phủ. Như vậy thì lúc gặp phải Thương Huyền Bác. Nàng có thể tạo ra nhiều trường hợp ‘ngoài ý muốn’ hơn nữa để có cơ hội giết chết Thương Huyền Bác.
Thương Mang Tử vốn tưởng là trận đấu này chẳng có được mấy phần hy vọng thắng, cho nên ngay từ đầu liền không giữ lại gì. Trực tiếp thi triển ra tuyệt học của Thương Huyền Phủ là Thương Huyền Phệ Thần Quyết, hy vọng có thể khiến đối thủ trở tay không kịp, chiếm được tiên cơ.
Để hắn hưng phấn chính là hắn cư nhiên đã làm được!
Điều này khiến cho Thương Mang Tử có thêm tự tin rất nhiều, trong nháy mắt, dũng khí liền tăng vọt, từng đạo thần thông pháp thuật nhẹ nhàng lưu loát phát ra từ trong tay của hắn, khiến cho Phong Linh Nhi ứng phó không kịp. Nguy hiểm gia tăng!
Nhưng mỗi lần thấy Phong Linh Nhi sẽ thua thì lại nàng lại kêu khẽmột tiếng, phảng phất giống như một tiểu vũ trụ phát nổ vậy, trong nháy mắt pháp lực bản thân lại đề thăng hơn phân nữa, thoát được kết cục bại trận trong hiểm nghèo. Hơn nữa gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn kia lại lộ ra thêm một tia thống khổ, càng thêm trắng bệch.
Thương Mang Tử liền kết luận là Phong Linh Nhi cũng như đèn sắp cạn dầu mà thôi. Cho nên chiến ý lại tăng cao hơn nữa, sau khi thi triển xong Thương Huyền Phệ Thần Quyết thì lại không chút do dựmà xuất ra Thương Huyền Chiến Thần Quyết càng cường đại hơn nữa!
Trong nháy mắt, khí tức toàn thân càng trở nên cường đại hơn. Tuy rằng thân thể cũng không biến hóa chút nào. Nhưng lại có cảm giác giống như Chiến Thần hàng lâm. Thoáng cái đã vĩ ngạn hơn mấy lần, càng kinh khủng hơn mấy lần. Mỗi lần công kích đều mang theo uy lực như núi băng đổ sụp. Khiến cho Phong Linh Nhi nétránh càng thêm vất vả, tình thế càng lúc càng trở nên nguy cấp!
- Ha ha ha… Phong Linh Nhi. Ngươi cũng chỉ biết rúc đầu trốn thôi sao? Có bản lĩnh thì đánh một trận đàng hoàng với Thương Mang Tử ta! Còn nếu không có bản lĩnh thì chịu thua sớm đi!
Mắt thấy Phong Linh Nhi đã sắp không chống đỡ nỗi nữa. Thương Mang Tử liền cười một tràng rồi ngạo nghễ nói. Toàn thân dưới tác dụng của tâm pháp Thương Huyền Chiến Thần Quyết đều phát ra vẻ cuồng ngạo và phong phạm cường giả không ai bì nổi.
- Hừ, ngươi chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao? Nếu như không cóbiện pháp đánh bại ta thật sự thì ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết chắc đâu! Khụ khụ…
Thân hình của Phong Linh Nhi lướt nhanh tới. thanh âm thanh thúy mang theo một tia suy yếu nhưng lại nói rất quật cường. Vô luận làthanh âm hay khí tức của nàng cũng đều giống như đã tới cực hạn.
- Được lắm! Nếu đã như vậy thì để ta cho ngươi xem công kích cực mạnh của Thương Mang Tử ta!
Thương Mang Tử lạnh giọng nói, đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Chiến Thần là ta, ta là chiến thần! Phá!
Theo thanh âm của Thương Mang Tử, năng lượng thiên địa đột nhiên hội tụ lại chỗ hắn với tốc độ rất kinh khủng. Theo như trăm vạn tu luyện giả ở đây xem thì mỗi người đều thấy rõ, thân thể của Thương Mang Tử cư nhiên lại bành trướng lên gấp đôi, cơ thịt, gân mạch, xương cốt toàn thân đều phát ra tiếng răng rắc thanh thúy, giống như đã biến thành chiến thần thật sự vậy, ngay cả thanh kiếm lớn trong tay, trong nháy mắt cũng biến thành to lớn không gìsánh được. Một kiếm chém ra, nhất thời, một đạo kiếm quang cực lớn phát ra khí tức hủy thiên diệt địa, chém về phía Phong Linh Nhi với tốc độ kinh người!
- Mạnh thật!
- Lợi hại thật!
- Mỹ nữ gặp nạn rồi!
Trong đám người nhất thời phát ra từng đột kinh hô, tuyệt đại đa số người ở đây đều đã thấy được bộ dạng suy yếu của Phong Linh Nhi. Tâm của vô số đệ tử trong Trảm Không kiếm phái, Vu gia bảo, Tinh Diệu thương hội nhất thời liền giật thót lên. Hai mắt trừng lớn, khẩn trương tới cực điểm, trong lòng đông đảo đệ tử của Tinh Diệu thương hội chỉ là hơi thất vọng mà thôi, chứ không quan tâm thật sự như Trảm Không kiếm phái và Vu gia bảo.
Bản thân mấy đệ tử của Tinh Diệu thương hội chỉ là vâng mệnh ủng hộ Trảm Không kiếm phái mà thôi. Bọn họ cũng không hiểu, tại sao lại phải ủng hộ Trảm Không kiếm phái? Trong bát đại môn phái, thực lực của Trảm Không kiếm phái vô luận là thế nào đi nữa cũng chẳng phải mạnh nhất. muốn ủng hộ thì cũng có thể ủng hộTạo Hóa Môn, Thương Huyền Phủ hoặc Long Tượng cốc thì đúng hơn, nhưng lúc bọn họ vừa tới thì lại được lệnh là phải ủng hộTrảm Không kiếm phái. Cũng may là Trảm Không kiếm phái cũng biểu hiện ra thực lực khá cưỡng hãn, khiến cho trong lòng của bọn họ dễ chịu hơn rất nhiều. Nhưng hiện tại, Phong Linh Nhi cư nhiên lại không thắng nổi cả Thương Mang Tử, điều này thật sự khiến bọn họ thất vọng. Thế nhưng, đúng lúc này, trên người Phong Linh Nhi vẫn luôn bị áp chế đột nhiên vang lên tiếng chuông ngân thanh thúy uyển chuyển vô cùng êm tai!
Tiếng chuông kia phảng phất như tạp loạn vô chưởng, thế nhưng mỗi hồi chuông lại vang vọng trong lòng tất cả tu luyện giả có mặt ở đây. Cũng thẳng tới lúc này, mọi người đột nhiên mới ý thức được một vấn đề, trong quá trình chiến đấu kịch liệt tới như vậy màtrên người Phong Linh Nhi vẫn không phát ra chút thanh âm nào, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy sẽ thất bại thì lại vang lên. Hơn nữa thanh âm đó lại còn chấn động nhân tâm như vậy!
Cùng lúc đó, mọi người cũng cực kỳ sửng sốt thấy được một màn!
Phong Linh Nhi mãi lo né tránh trong nháy mắt cư nhiên lại ổn định được thân hình, giống như là đối mặt với cỗ kiếm quang không thểné tránh kia vậy. Bàn tay như ngọc của nàng xẹt qua từng đạo tàn ảnh, nhìn như thong thả nhưng thật ra đã nhanh tới cực hạn màxuất ra từng đạo thủ ấn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.