Huyền Thiên

Chương 527: Rời khỏi nơi lịch lãm rèn luyện

Ô Sơn

17/03/2013

Nguyễn Hi Vũ, Kỷ Nhạ Yên cũng kinh ngạc nhìn kim sắc phù vân vờn quanh Dương Thiên Lôi, trong nội tâm tràn ngập kinh hỉ và khiếp sợ. Kỷ Nhạ Yên là Chân Thân cảnh chân chính, tuy chân thân của Nguyễn Hi Vũ là cao thủ Thần Đạo, nhưng tâm tình, kiến thức, của nàng đã là Chân Thần cảnh, nhưng khi hai người nhìn thấy kim sắc phù vân vờn quanh người của Dương Thiên Lôi, trong nội tâm lại tràn ngập khiếp sợ.

Bởi vì, dù là các nàng cũng không hiểu nổi đây là cảnh giới thần thông bực nào, bên trong từng đạo kim sắc phù văn, ẩn chứa vô số thiên địa pháp tắc mà các nàng cũng không thể nào lý giải nổi.

Nhưng là, hai người bọn họ cũng biết, đây nhất định là Huyền Thiên Chân Kinh mà Dương Thiên Lôi từng nói qua cho các nàng nghe.

...

Cùng một thời gian, bọn người Kỷ Tiêu Lam, Hạ Quân Trúc, Kim Chính Thái, Hoa Kiến Sầu... Đều ngơ ngác nhìn Dương Thiên Lôi.

Nhất là Hạ Quân Trúc, trong hai con ngươi “Tuyệt mỹ” tản ra hào quang sáng chói.

...

Tiên Thiên Lục cấp.

Tiếp tục được nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi dưới trạng thái đốn ngộ, đã phá tan bích chướng Tiên Thiên Ngũ cấp, thời điểm tấn thăng đến Tiên Thiên Lục cấp đỉnh phong, khí tức trên người, dần dần thu liễm, hai con mắt từ từ mở ra.

Hai con ngươi rực rỡ như sao trời, mang theo một tia may mắn sau khi sống sót qua tai nạn và hưng phấn do thực lực tăng lên.

Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lệ, Trần Thiến, Vu Thanh Nhã, Sở Hương Hương... Đều vui sướng hưng phấn lao về phía Dương Thiên Lôi, nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi một chút.

Đồng dạng, bọn người Kỷ Tiêu Lam, Kim Chính Thái cũng đi tới bên cạnh Dương Thiên Lôi, Kim Chính Thái là người hưng phấn nhất đi tới bên người Dương Thiên Lôi, sau khi dùng một quyền đụng vào ngực của Dương Thiên Lôi, đột nhiên mở hai tay ra, ôm lấy Dương Thiên Lôi một cái.

Ngay sau đó Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Chu Giác Thuần, Hoa Kiến Sầu, Lý Kiếm Phong..., đều lao tới ôm lấy Dương Thiên Lôi, như muốn thổ lộ sự khiếp sợ và hưng phấn trong lòng.

Ngay cả hai nha đầu Kỷ Tiêu Vân, Trần Đình cũng không ngoại lệ, nhao nhao ôm “Hữu nghị” với Dương Thiên Lôi.

Hình như mọi người muốn dùng phương thức này biểu lộ sự chúc mừng Dương Thiên Lôi thành công chém giết Long Cao Thiên.

Tất cả mọi người đều ôm một cái, cuối cùng nhất chỉ còn lại một mình “Mỹ nam tử” Hạ Quân Trúc đang lưỡng lự với thần sắc khác thường, cuối cùng vẫn đi đến trước mặt Dương Thiên Lôi, giống như Kim Chính Thái, hào sảng dùng “Bàn tay nhỏ bé” đấm vào Dương Thiên Lôi, hơn nữa mở hai tay ra, ôm Dương Thiên Lôi một cái.



Dương Thiên Lôi sớm đã xem bọn họ là huynh đệ chính thức, cũng tinh tường tâm tình của mọi người, cho nên, cho dù bản thân ôm một nam nhân, trong lòng của không cựtuyệt. Hạ Quân Trúc,tên “Mỹ nam tử” này hắn cũng không cự tuyệt. Nhưng mà, lúc Hạ Quân Trúc ôm hắn, Dương Thiên Lôi lại cảm thấy thân thể của hắn, đang run lên nhè nhẹ, hơn nữa khi Dương Thiên Lôi ôm hắn, “Eo” của Hạ Quân Trúc, lại nhỏ bé giống như nữ nhân vậy, hơn nữa thân thể cách một lớp áo rất mềm mại, mềm mại tinh tế một cách đáng sợ...

Dù định lực của Dương Thiên Lôi thâm hậu, cũng nhịn không được nổi da gà, vội vàng đẩy Hạ Quân Trúc ra, đùa giỡn nói:

- Hạ huynh... Nếu ca nhắm mắt ôm ngươi, đúng là có khả năng ta sẽ nghĩ ngươi là nữ nhân của ta a... A... A......

Dương Thiên Lôi vừa nói lại vừa run rẩy.

Một màn này mọi người nhìn thấy cũng nhịn không được cười vang một tiếng.

Khuôn mặt Hạ Quân Trúc đỏ bừng, nhưng thần sắc lại biểu hiện vẻ lạnh nhạt, nói:

- Thân thể do phụ mẫu sinh ra, ta cũng không còn cách nào. Dương huynh đệ, ngươi đừng nên giễu cợt ta.

- Ha ha ha... Hạ huynh, đến đây cho ta ôm một cái nào, không biết cảm giác có khoa trương như Dương huynh đệ nói hay không...

Kim Chính Thái cũng cười lớn, vừa nói vừa mở hai tay ra, muốn cho Hạ Quân Trúc ôm một cái.

Nhưng mà, Hạ Quân Trúc lại tránh né, nói:

- Ta không thích nam nhân.

- Hắc hắc... Hạ huynh, ngươi xem, nếu ở đây lớn một chút, ở đây vểnh lên một chút... Chậc chậc, tuyệt đối là đại mỹ nữ a...

Mặt mũi Chu Giác Thuần tràn đầy khí tức dâm dục, nhìn Hạ Quân Trúc, hai tay của hắn một chỉ vào mông một chỉ vào ngực, làm cho mọi người cười lên.

Vô số tu luyện giả vây xem, nhìn thấy Dương Thiên Lôi và đám thiên tài rời đi, cũng từ từ tán đi.

Trong đám người, Kỷ Nhạ Yên dừng lại trước bóng lưng của Hạ Quân Trúc, khóe miệng mang theo nụ cười quỷ dị.

- Mẫu thân, người cười cái gì?

Nguyễn Hi Vũ cảm thấy nghi hoặc.



- Không có gì, chúng ta đi thôi!

Kỷ Nhạ Yên vội vàng thu liễm tâm tình, nói.

...

Suốt một tháng kế tiếp, Dương Thiên Lôi và chúng nữ đều luận bàn với bọn Kỷ Tiêu Lam. Vốn bọn người Kỷ Tiêu Lam cho rằng, lúc này Dương Thiên Lôi đã là Tiên Thiên Lục cấp đỉnh phong, hoàn toàn không cần luận bàn với họ, nhưng Dương Thiên Lôi, lại khống chế pháp lực và cảnh giới xuống ngang bằng họ, so chiêu với bọn họ. Cứ nhưthế, còn lại để cho bọn người Trương Tử Hàm luận bàn với đám thiên tài.

Bọn người Kỷ Tiêu Lam thê thảm không chịu nổi, nhưng trong lòng có chút cảm động, trong cách nghĩ của bọn họ, Dương Thiên Lôi đang trợ giúp bọn họ tu luyện. Nhưng trên thực tế không hoàn toàn như thế, ít nhất Dương Thiên Lôi vẫn còn một mục đích khác, đó chính là học trộm. Tất cả mọi người đều là đệ tử thiên tài của các thế lực lớn, màtrong mỗi thế lực cường đại đều có tuyệt học của riêng mình, tuy cảnh giới của Dương Thiên Lôi, những tuyệt học này không tính là gì, nhưng hắn lại rất cần, hắn không muốn học những tuyệt học này, mà là muốn lĩnh ngộ chân lý và trận pháp trong mỗi tuyệt học, do đó thông qua Huyền Thiên Chân Kinh dung hợp, để đề thăng lĩnh ngộ về kiến thức vàtinh túy của thần thông pháp tắc.

Tập trung vào thân, rèn luyện chính mình.

Cho nên, mỗi tên gia hỏa chiến đấu với Dương Thiên Lôi, bọn họ đều rất vui vẻ nhưng lại ức nghẹn dị thường. Bởi vì, mỗi một lần, Dương Thiên Lôi đều bức bọn họ vào tuyệt cảnh, do đó không thể không liều mạng, đem tất cả vốn luyến của mình ra để thi triển.

...

- Đã đến giờ, các ngươi tiếp tục, ta đi đồ Long.

Sau khi dùng một quyền bức lui Kim Chính Thái, bỗng nhiên Dương Thiên Lôi dừng lại, nói ra.

- Cần chúng ta đi cùng một.

Mọi người lập tức nói ra.

- Không cần, lần này ta cũng không cần chiến đấu quy củ với hắn, chó, một khi điên lên sẽ cắn người, các ngươi cứ tiếp tục tu luyện ở nơi này cho tốt, ta đi một chút sẽ trở lại.

Dương Thiên Lôi nói xong, không để cho mọi người nghi vấn, nhanh chóng rời khỏi.

...

Hôm nay, là ngày Long Cao Thiên sống lại. Dựa theo suy đoán của Dương Thiên Lôi, Long Cao Thiên cũng không biết Dương Thiên Lôi chưa chết. Cho nên, Dương Thiên Lôi tin tưởng, một khi Long Cao Thiên phục sinh, hắn sẽ triển khai kế hoạch săn giết điên cuồng, dùng cách này phát tiết nội tâm cừu hận của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook