Chương 325: Thối lui, thần đạo gia nhập!
Ô Sơn
17/03/2013
Cơ hồ trong nháy mắt, cái tin tức khủng bố này lấy tốc độ kinh người truyền đi. Tất cả các đại cao thủ của các đại môn phái, các chưởng đội ngũ không chút do dự liền lập tức hạ lện rút lui!
- Thiên Ma phong ấn bạo phát! Mọi người lập tức rút lui!
Trong chốc lát, nguyên một đám đầu lĩnh lập tức huy động pháp lực trong đan điền, gầm lên vang vọng trong thiên địa. Trong vòng một trăm dặm đều bao phủ thanh âm của một câu nói này.
- Mộng Mộng, ngươi tạm thời trở vào đi thôi!
Đồng dạng tại trước cửa vào di tích, Dương Thiên Lôi truyền âm nói với Tiêu Như Mộng.
- Ân, ngươi tự mình bảo trọng! Thiên Lôi... Đừng nói cho Vu Thanh Nhã biết..Ta..ta là ai!
Tiêu Như Mộng lên tiếng bỗng nhiên nói.
- Như vậy sao được! Thanh Nhã khẳng định là sẽ hỏi, ca không nói không được!
- Ngàn vạn lần đừng, Vu Thanh Nhã khẳng định sẽ cảm thấy chúng ta....
- Hắc hắc, sợ cái gì, Mộng Mộng, ngươi chính là Dương Mộng, đạo lữ của ca! Là đạo lữ quen biết được trong lần du lịch Đông Hải!
Dương Thiên Lôi nói xong, mi tâm đột nhiên tràn ra một đạo ngũ sắc quang hoa, trực tiếp đem Tiêu Như Mộng thu vào bên trong.
- Ồ, Thiên Lôi, ngươi.....
Vu Thanh Nhã khiếp sợ mở to hai mắt nhìn. Lúc này, Dương Thiên Lôi không ngờ trước mắt nàng, cũng không có che dấu bất luận khí tức nào, trực tiếp đem Tiêu Như Mộng thu vào bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình"!
- Hắc hắc, đừng kinh ngạc là Đạo khí, món Đạo khí mà ca đã kể với ngươi đấy! Thanh Nhã, ngươi cũng vào trong đó thăm quan chứ?
Dương Thiên Lôi đắc chí nói. Tên này đối với tai nạn Thiên Ma bạo xuất kia, không biểu hiện ra chút sợ hãi nào. Đương nhiên, dùng tốc độ ngự kiếm phi hành của bọn hắn, Thiên Ma cũng không có khả năng đuổi kịp.
- Nàng là ai?
Vu Thanh Nhã không có trả lời Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng hỏi lại
- Dương Mộng! Trong lúc ta lịch luyện tại Đông Hải gặp phải nguy cơ, nàng đã cứu ta. Cho nên...
Dương Thiên Lôi nói dối mặt không đỏ. Sở dĩ hắn nói dối, tuyệt đối cũng bởi thiện ý, cũng không thể nói ca gặp được một mỹ nữ, liền thu vào dưới trướng, trở thành đạo lữ a? Đã có tầng quan hệ này, lại trở thành đạo lữ cũng sẽ không quá đột ngột, khá là thông tình đạt lý.
- Ngươi liền lấy thân báo đáp?
Vu Thanh Nhã nhếch miệng nói.
- Ặc...
- Nàng rất đẹp, cũng rất tốt.
Vu Thanh Nhã nhẹ nói:
- Đợi sau khi ra khỏi di tích, ta lại vào xem, thuận tiện làm quen với nàng. Chúng ta trước đi môn phía các ngươi hộ trợ a! Các ngươi chỗ đó không người chưa thể ngự kiếm phi hành! Chỉ sợ gặp phải nguy hiểm!
- Ân!
Dương Thiên Lôi cảm kích cầm bàn tay nhỏ bé non mềm của Vu Thanh Nhã.
Vu Thanh Nhã đích xác không giống người thường, Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, nếu đổi lại là Trương Tử Hàm hoặc Sở Hương Hương nếu gặp được Tiêu Như Mộng, tuyệt đối sẽ không có thản nhiên như Vu Thanh Nhã, cho dù các nàng cũng sẽ không nói gì, nhưng muốn biểu hiện thoái mái như thế, không có chút nào câu nệ của tiểu nhi nữ, quả quyết là sẽ không làm được.
Nếu không, Dương Thiên Lôi trong trong đại sảnh cùng Vu Thanh Nhã công khai mối quan hệ, cũng không bị bàn tay nhỏ bé của nhị nữ, mơ mơ màng màng tóm lấy, nắm lấy eo Dương Thiên Lôi, nào là vặn, nhéo, cấu, cào cả buổi. Hơn nữa, Vu Thanh Nhã chẳng những không có cảm thấy Dương Thiên Lôi quái lạ, lúc này còn mở lời cùng Dương Thiên Lôi đi Trảm Không Kiếm Phái hỗ trợ. Dương Thiên Lôi làm sao có thể không cảm động? Đương nhiên, đội ngũ Vu gia bảo đi vào bên trong di tích đều là cao thủ đã ngoài Tiên Thiên cấp năm, chỉ cần nhận được thông tri, cơ bản đều có thể kịp thời quay trở lại lối vào, thông qua truyền tống trận ly khai nơi này. Dương Thiên Lôi tâm thần khẽ động, lập tức đem toàn bộ tâm thân tập trung lên trên người Trương Tử Hàm. Trong chốc lát, hắn liền khởi động thần thông chỉ hữu dụng với Trương Tử Hàm, lập tức thấy được thân ảnh tuyệt mỹ của Trương Tử Hàm! Trương Tử Hàm đang ngự kiếm quang, mang theo Sở Hương Hương còn chưa tấn thăng đến Tiên Thiên cấp năm, bay về phía lối vào!
Sau khi xác nhận nhị nữ đã anh toàn, Dương Thiên Lôi liền bóp nát thông tấn phù liên lạc cùng thập đại cao thủ, xem ở đâu cần giúp đỡ!
Bất quá, nghe được tin tức Khương Kỳ đã khôi phục, Dương Thiên Lôi lại im lặng nhìn về phía Vu Thanh Nhã.
- Làm sao vậy?
Thanh Nhã nghi hoặc hỏi.
- Xem quan hệ vợ chồng trẻ của chúng ta, khiến cho hai nhà chúng ta trở nên thân mật, khăng khít hơn không ít. Bọn họ đã hai hợp làm một, cùng chung tiến thối! Chậc chậc! Có vẻ như chúng ta không còn chuyện gì rồi!
Dương Thiên Lôi nói!
-Ai vợ chồng trẻ cùng với ngươi, đợi ngươi thắng ta rồi hẵng nói!
Vu Thanh Nhã trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi, tốc độ lập tức nhanh hơn.
NGAO...OOO.
Tiếng Thiên Ma gào thét khủng bố không ngừng truyền đến, sau khi thoát khỏi vực sâu, vô tận Thiên Ma hướng bốn phía tản ra. Trong nháy mắt toàn bộ thiên địa biến thành một mảng đỏ thẫm, che khuất toàn bộ bầu trời. Thiên Ma nhất tộc có được tánh mạng vô cùng dài, gần như là đã đạt được tới cấp độ trường sinh bất tử, cho dù là qua một trăm triệu năm chúng vẫn còn sống.
- Thiên Lôi!
Đúng lúc này, Lăng Hi đang sử dụng thần niệm thối luyện trận đồ của Thiên Cương Quần Tinh Trận, chợt truyền âm với Dương Thiên Lôi.
- Hả?
Đám Thiên Ma này đều là đê cấp Thiên Ma, Tiên Thiên cấp sáu Thiên Ma Vương cũng không có nhiều. Tuy rằng số lượng lớn, nhưng có "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" trong tay, căn bản là không thể uy hiếp đến ngươi.
Lăng Hi trầm giọng nói.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm! Nếu như ta đoán không sai, trong vực sâu kia nhất định còn có bảo tàng khác tồn tại! Hơn nữa, đám Thiên Ma này, chỉ cần thu vào trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", ta có thể đem bọn chúng luyện hóa kết tinh thành năng lượng tinh thạch tinh khiết nhất! Không chút nào thua kém so với Cửu Dương Đan!
- Lần trước hấp thu mấy đầu Thiên Ma cô đọng ra một viên bảo thạch màu đỏ, chính là năng lượng tinh thạch?
Nếu như không phải lần này gặp phải Thiên Ma Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi cũng không nhớ tới một vài vấn đề lưu lại sau khi chém giết mấy đầu Thiên Ma. Thiên Ma cô đọng thành bảo thạch màu đỏ, cùng với tinh tinh thạch màu trắng ẩn chứa chứa năng lượng phong phú ở bên trong trong Càn Khôn Giới của Thiên Ma vân vân...Nói chung hắn đều không biết những thứ này là cái gì.
- Không sai. Đó là tinh phách cùng năng lượng của Thiên Ma bị luyện hóa thành, hơn nữa không tổn hại chút năng lượng nào, bên trong ẩn chứa năng lượng cùng với sinh mạng tinh nguyên vô cùng dồi dào. Nếu như để nuôi dưỡng Thiên Ma, chúng hoàn toàn có thể hấp thu toàn bộ đám năng lượng cùng sinh mạng tinh nguyên đó, bất quá nếu như là chúng ta hấp thu, cũng chỉ có thể hấp thu phần năng lượng trong đó, còn sinh mạng tinh nguyên của Thiên Ma đối với chúng ta hoàn toàn là vô dụng.
Lăng Hi nói.
- Tốt! Đã như vậy chúng ta quay trở lại đại chiến một hồi!
Trong mắt Dương Thiên Lôi bắn ra hai đạo tinh quang, nói.
- Thanh Nhã!
Sau khi quyết định, Dương Thiên Lôi không chút do dự, đột nhiên đi tới bên người Vu Thanh Nhã, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng khẽ hô.
- Sao vậy?
Vu Thanh Nhã nghi ngờ nói.
- Thanh Nhã, ngươi về trước, ta muốn quay trở lại quan sát một lúc! Trước khi thông đạo di tích đóng cửa, ta sẽ trở lại!
Dương Thiên Lôi nói.
- Quay trở lại quan sát? Ngươi.. Ý ngươi là muốn quay lại chỗ vực sâu vừa nãy!
Vu Thanh Nhã lập tức giật mình hỏi.
- Ừ!
- Thiên Lôi, ngươi...ngươi điên rồi! Đó là quần thể Thiên Ma! Trăm vạn ngàn vạn thứ ở bên trong đó đều là Thiên Ma! Cho dù ngươi lợi hại, căn bản cũng không thể ngăn nổi!
- Ngươi yên tâm. Pháp bảo Đạo khí kia của ta là khắc tinh của Thiên Ma! Chỉ cần lấy ra, chúng liền không dám tới gần ta! Cầu phú quý trong nguy hiểm, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con? Huống chi thực sự là ta sẽ không gặp phải nguy hiểm nào? Thanh Nhã, ngươi ngoan ngoãn trở về đi, đừng lo lắng cho ta, ta cam đoan còn sống trở về gặp các ngươi! Sau khi ngươi trở về thì thông báo cho Tử Hàm cùng Hương Hương một tiếng! Các ngươi chờ ta ở bên trong "Tinh Diệu Thương Hội".
Đôi mắt màu đen của Dương Thiên Lôi dừng ở trên khuôn mặt Vu Thanh Nhã nghiêm túc nói.
Dương Thiên Lôi nói xong, nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Vu Thanh Nhã, dưới thời điểm Vu Thanh Nhã còn chưa kịp phản ứng, thân hình lóe lên, thúc dục kiếm quang, trong nháy mắt liền hướng sâu vào bên trong di tích quay trở lại! Vu Thanh Nhã nhìn bóng lưng rời đi, đôi mắt tuyệt mỹ mê người tỏa ra hai đạo hào quang sáng rọi.
Nếu như nói, trước kia nàng đối với Dương Thiên Lôi, là vì hảo cảm mà đưa ra hứa hẹn ngay cả bản thân nàng cũng không quá kiên định. Nhưng bây giờ sau khi gặp lại, trải qua một chuyến đồng hành bên trong di tích này, khiến cho nàng bê ngoài khiếm tốn, nhưng nội tâm cao ngạo đã hoàn toàn chân chính bị chinh phục. Vu Thanh Nhã tư thế hiên ngang, cân quắc bất nhượng tu mi, chỉ sợ trên thế gian này cũng chỉ có tồn tại biến thái như Dương Thiên Lôi mới có thể chính thức đem nàng chinh phục!
Một đạo kiếm quang hiện lên, ánh mắt Vu Thanh Nhã khôi phục lại vẻ tĩnh mịch, nhanh như tia chớp hướng lối ra bay đi!
- Tỷ!
Khi Vu Thanh Nhã ngự kiếm quang đi tới lối vào, Vu Tiểu Ức lập tức lớn tiếng kêu.
Vu Thanh Nhã nhanh chóng đi tới bên cạnh Vu Tiểu Ức.
Đừng cùng Vu Tiểu Ức một chỗ, còn có Trương Tử Hàm Sở Hương Hương, Dạ Đẳng Nhân, cùng một ít cao thủ của Trảm Không Kiếm Phái cùng Vu gia bảo.
- Tỷ, đại ca đâu?
Vu Thanh Nhã vừa mới hạ xuống, Vu Tiểu Ức đã không thể chần chừ trực tiếp hỏi thẳng, cũng là thắc mắc của mấy người Trương Tử Hàm. Trước khi Vu Thanh Nhã quay trở về, tất cả mọi người của Trảm Không Kiếm Phái cùng Vu gia bảo, ngoại trừ nàng cùng Dương Thiên Lôi ra, toàn bộ đều đã quay trở lại. Hơn nữa tuyệt đại đa số đều đã khởi động truyền tống tạp, đi ra bên ngoài. Những người còn ở đây, chủ yếu chính là đang đợi Dương Thiên Lôi cùng Vu Thanh Nhã.
- Thiên Lôi, hắn quay trở vào!
Vu Thanh Nhã nhíu nhíu mày, nhịn vẻ mặt lo lắng của mọi người, vội vàng nói:
- Các ngươi đừng lo! Trên người Thiên Lôi có pháp bảo chuyên khắc chế Thiên Ma, cho nên không có gặp chuyện gì! Hắn bảo chúng ta chờ hắn ở "Tinh Diệu Thương Hội"!
Vu Thanh Nhã sợ mọi người lo lắng, liền nhanh chóng nói ra chuyện Dương Thiên Lôi có pháp bảo chuyên môn khắc chế Thiên Ma, ổn định lại tâm lý mọi người. Bất quá, thời điểm nói những lời cuối cùng, bảo mọi người chờ hắn ở "Tinh Diệu Thương Hội"! Ánh mắt nàng nhìn vê phía Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương.
Không phải chứ?
Vu Tiểu Ức cùng Dạ Đẳng Nhân lập tức trợn mắt khiếp sợ hô lên.
- Tiểu tử thúi này, chẳng lẽ không muốn sống nữa chăng?
Khương Kỳ cùng thập đại cao thủ, nghe được lời nói của Vu Thanh Nhã, lập tức cũng cảm thấy nôn nóng, bất an nói.
Chỉ có Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương chỉ nhíu nhíu mày cũng không nói cái gì.
NGAO...OOO
Tiếng gầm rú vô cùng khủng bố của Thiên Ma càng ngày càng gần, tuyệt đại đa số tu luyện giả đều đã bỏ chạy, chỉ có một ít cao thủ chưởng đội ngũ còn ngừng tại nơi này. Bên trong di tích, đa bị màu đỏ bao phủ đầy trời che dấu, tu luyện giả đứng ở lối vào di tích, thấy được dày đặc Thiên Ma màu đỏ hình dáng vô cùng khủng bố.
- Thỉnh mọi người nhanh chóng ly khai, không còn thời gian nữa rồi! Không thể đợi thêm một phút nào nữa!
Lối vào di tích, Chung Khuê nhận được tin tức nhận được tin tức lập tức cấp tốc chạy đến, đối với mấy tu luyện giả đứng ở của vào di tích lớn tiếng nói. Đi cùng hắn còn có mười mấy vị nhân viên công tác của "Tinh Diệu Thương Hội".
- Đi thôi.
Sau khi thấy được vô tận Thiên Ma vô cùng kinh khủng, tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu tê dại. Tuy rằng tuyệt đại đa số mọi người đều trốn thoát, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả mọi người. Từng đạo bạch quang bay lên, trong nháy mắt, tu luyện giả đều đã đi ra ngoài di tích. Trong những người đó, Bộ Kinh Thiên ngạo nghễ mà đứng, nhìn thoáng qua Vu Thanh Nhã thật sâu, sau đó cũng biến mất bên trong di tích. Hôm nay hắn rốt cuộc cũng minh bạch, vì cái gì Thương Huyền Bác lại điên cuồng nhanh chóng tấn cấp Thần Đạo như thế. Cuộc nói chuyện của Vu Thanh Nhã cùng mấy người Vu Tiểu Ức, hắn đều nghe rõ. Hắn tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng hắn biết lần này, hắn chân chính đã bại trong tay Dương Thiên Lôi!
Sau khi thấy tất cả mọi người rời đi, trên khuôn mặt già nua của Chung Khuê đôi lông mày khẽ nhăn lại thành hình chữ xuyên, dừng ở trước vô số đầu Thiên Ma đang lập tức muốn xông tới cửa vào! Lần đột biến này, tuy rằng không có quan hệ cùng "Tinh Diệu Thương Hội", nhưng cuối cùng vẫn có một chút ảnh hưởng đối với danh dự của "Tinh Diệu Thương Hội". Mỗi người một trăm vạn Thuần Dương đan làm phí nhập tràng, chỉ tiến hành được một nửa đã phải quay lại, đối với tuyệt đại đa số tu luyện giả, chỉ sợ còn chưa kiếm được chút lợi ích nào.
Thiên Ma, hai từ khiến bất cứ người nào nghe được đều biến sắc.
Nhưng đối với cao thủ mà nói, lại là thứ khiến họ vô cùng khát khao. Bởi vì, săn giết Thiên Ma có thể đạt được vô số lợi ích, so với Địa Ma, yêu thú còn lớn hơn rất nhiều, rất nhiều. Nhiều đến nỗi tu luyện giả căn bản là không thể cưỡng lại!
- Chung Khuê, các ngươi mau rút lui!
Đúng lúc này, một đạo thanh âm uy nghiêm, bỗng nhiên truyền đến.
Trong chốc lát, từng đạo bạch quang hiện lên, trọn vẹn mười vị lão giả tỏa ra uy áp khủng bố, xuất hiện trước mặt đám người Chung Khuê.
Cường giả Thần Đạo!
- Thiên Ma phong ấn bạo phát! Mọi người lập tức rút lui!
Trong chốc lát, nguyên một đám đầu lĩnh lập tức huy động pháp lực trong đan điền, gầm lên vang vọng trong thiên địa. Trong vòng một trăm dặm đều bao phủ thanh âm của một câu nói này.
- Mộng Mộng, ngươi tạm thời trở vào đi thôi!
Đồng dạng tại trước cửa vào di tích, Dương Thiên Lôi truyền âm nói với Tiêu Như Mộng.
- Ân, ngươi tự mình bảo trọng! Thiên Lôi... Đừng nói cho Vu Thanh Nhã biết..Ta..ta là ai!
Tiêu Như Mộng lên tiếng bỗng nhiên nói.
- Như vậy sao được! Thanh Nhã khẳng định là sẽ hỏi, ca không nói không được!
- Ngàn vạn lần đừng, Vu Thanh Nhã khẳng định sẽ cảm thấy chúng ta....
- Hắc hắc, sợ cái gì, Mộng Mộng, ngươi chính là Dương Mộng, đạo lữ của ca! Là đạo lữ quen biết được trong lần du lịch Đông Hải!
Dương Thiên Lôi nói xong, mi tâm đột nhiên tràn ra một đạo ngũ sắc quang hoa, trực tiếp đem Tiêu Như Mộng thu vào bên trong.
- Ồ, Thiên Lôi, ngươi.....
Vu Thanh Nhã khiếp sợ mở to hai mắt nhìn. Lúc này, Dương Thiên Lôi không ngờ trước mắt nàng, cũng không có che dấu bất luận khí tức nào, trực tiếp đem Tiêu Như Mộng thu vào bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình"!
- Hắc hắc, đừng kinh ngạc là Đạo khí, món Đạo khí mà ca đã kể với ngươi đấy! Thanh Nhã, ngươi cũng vào trong đó thăm quan chứ?
Dương Thiên Lôi đắc chí nói. Tên này đối với tai nạn Thiên Ma bạo xuất kia, không biểu hiện ra chút sợ hãi nào. Đương nhiên, dùng tốc độ ngự kiếm phi hành của bọn hắn, Thiên Ma cũng không có khả năng đuổi kịp.
- Nàng là ai?
Vu Thanh Nhã không có trả lời Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng hỏi lại
- Dương Mộng! Trong lúc ta lịch luyện tại Đông Hải gặp phải nguy cơ, nàng đã cứu ta. Cho nên...
Dương Thiên Lôi nói dối mặt không đỏ. Sở dĩ hắn nói dối, tuyệt đối cũng bởi thiện ý, cũng không thể nói ca gặp được một mỹ nữ, liền thu vào dưới trướng, trở thành đạo lữ a? Đã có tầng quan hệ này, lại trở thành đạo lữ cũng sẽ không quá đột ngột, khá là thông tình đạt lý.
- Ngươi liền lấy thân báo đáp?
Vu Thanh Nhã nhếch miệng nói.
- Ặc...
- Nàng rất đẹp, cũng rất tốt.
Vu Thanh Nhã nhẹ nói:
- Đợi sau khi ra khỏi di tích, ta lại vào xem, thuận tiện làm quen với nàng. Chúng ta trước đi môn phía các ngươi hộ trợ a! Các ngươi chỗ đó không người chưa thể ngự kiếm phi hành! Chỉ sợ gặp phải nguy hiểm!
- Ân!
Dương Thiên Lôi cảm kích cầm bàn tay nhỏ bé non mềm của Vu Thanh Nhã.
Vu Thanh Nhã đích xác không giống người thường, Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, nếu đổi lại là Trương Tử Hàm hoặc Sở Hương Hương nếu gặp được Tiêu Như Mộng, tuyệt đối sẽ không có thản nhiên như Vu Thanh Nhã, cho dù các nàng cũng sẽ không nói gì, nhưng muốn biểu hiện thoái mái như thế, không có chút nào câu nệ của tiểu nhi nữ, quả quyết là sẽ không làm được.
Nếu không, Dương Thiên Lôi trong trong đại sảnh cùng Vu Thanh Nhã công khai mối quan hệ, cũng không bị bàn tay nhỏ bé của nhị nữ, mơ mơ màng màng tóm lấy, nắm lấy eo Dương Thiên Lôi, nào là vặn, nhéo, cấu, cào cả buổi. Hơn nữa, Vu Thanh Nhã chẳng những không có cảm thấy Dương Thiên Lôi quái lạ, lúc này còn mở lời cùng Dương Thiên Lôi đi Trảm Không Kiếm Phái hỗ trợ. Dương Thiên Lôi làm sao có thể không cảm động? Đương nhiên, đội ngũ Vu gia bảo đi vào bên trong di tích đều là cao thủ đã ngoài Tiên Thiên cấp năm, chỉ cần nhận được thông tri, cơ bản đều có thể kịp thời quay trở lại lối vào, thông qua truyền tống trận ly khai nơi này. Dương Thiên Lôi tâm thần khẽ động, lập tức đem toàn bộ tâm thân tập trung lên trên người Trương Tử Hàm. Trong chốc lát, hắn liền khởi động thần thông chỉ hữu dụng với Trương Tử Hàm, lập tức thấy được thân ảnh tuyệt mỹ của Trương Tử Hàm! Trương Tử Hàm đang ngự kiếm quang, mang theo Sở Hương Hương còn chưa tấn thăng đến Tiên Thiên cấp năm, bay về phía lối vào!
Sau khi xác nhận nhị nữ đã anh toàn, Dương Thiên Lôi liền bóp nát thông tấn phù liên lạc cùng thập đại cao thủ, xem ở đâu cần giúp đỡ!
Bất quá, nghe được tin tức Khương Kỳ đã khôi phục, Dương Thiên Lôi lại im lặng nhìn về phía Vu Thanh Nhã.
- Làm sao vậy?
Thanh Nhã nghi hoặc hỏi.
- Xem quan hệ vợ chồng trẻ của chúng ta, khiến cho hai nhà chúng ta trở nên thân mật, khăng khít hơn không ít. Bọn họ đã hai hợp làm một, cùng chung tiến thối! Chậc chậc! Có vẻ như chúng ta không còn chuyện gì rồi!
Dương Thiên Lôi nói!
-Ai vợ chồng trẻ cùng với ngươi, đợi ngươi thắng ta rồi hẵng nói!
Vu Thanh Nhã trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi, tốc độ lập tức nhanh hơn.
NGAO...OOO.
Tiếng Thiên Ma gào thét khủng bố không ngừng truyền đến, sau khi thoát khỏi vực sâu, vô tận Thiên Ma hướng bốn phía tản ra. Trong nháy mắt toàn bộ thiên địa biến thành một mảng đỏ thẫm, che khuất toàn bộ bầu trời. Thiên Ma nhất tộc có được tánh mạng vô cùng dài, gần như là đã đạt được tới cấp độ trường sinh bất tử, cho dù là qua một trăm triệu năm chúng vẫn còn sống.
- Thiên Lôi!
Đúng lúc này, Lăng Hi đang sử dụng thần niệm thối luyện trận đồ của Thiên Cương Quần Tinh Trận, chợt truyền âm với Dương Thiên Lôi.
- Hả?
Đám Thiên Ma này đều là đê cấp Thiên Ma, Tiên Thiên cấp sáu Thiên Ma Vương cũng không có nhiều. Tuy rằng số lượng lớn, nhưng có "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" trong tay, căn bản là không thể uy hiếp đến ngươi.
Lăng Hi trầm giọng nói.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm! Nếu như ta đoán không sai, trong vực sâu kia nhất định còn có bảo tàng khác tồn tại! Hơn nữa, đám Thiên Ma này, chỉ cần thu vào trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", ta có thể đem bọn chúng luyện hóa kết tinh thành năng lượng tinh thạch tinh khiết nhất! Không chút nào thua kém so với Cửu Dương Đan!
- Lần trước hấp thu mấy đầu Thiên Ma cô đọng ra một viên bảo thạch màu đỏ, chính là năng lượng tinh thạch?
Nếu như không phải lần này gặp phải Thiên Ma Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi cũng không nhớ tới một vài vấn đề lưu lại sau khi chém giết mấy đầu Thiên Ma. Thiên Ma cô đọng thành bảo thạch màu đỏ, cùng với tinh tinh thạch màu trắng ẩn chứa chứa năng lượng phong phú ở bên trong trong Càn Khôn Giới của Thiên Ma vân vân...Nói chung hắn đều không biết những thứ này là cái gì.
- Không sai. Đó là tinh phách cùng năng lượng của Thiên Ma bị luyện hóa thành, hơn nữa không tổn hại chút năng lượng nào, bên trong ẩn chứa năng lượng cùng với sinh mạng tinh nguyên vô cùng dồi dào. Nếu như để nuôi dưỡng Thiên Ma, chúng hoàn toàn có thể hấp thu toàn bộ đám năng lượng cùng sinh mạng tinh nguyên đó, bất quá nếu như là chúng ta hấp thu, cũng chỉ có thể hấp thu phần năng lượng trong đó, còn sinh mạng tinh nguyên của Thiên Ma đối với chúng ta hoàn toàn là vô dụng.
Lăng Hi nói.
- Tốt! Đã như vậy chúng ta quay trở lại đại chiến một hồi!
Trong mắt Dương Thiên Lôi bắn ra hai đạo tinh quang, nói.
- Thanh Nhã!
Sau khi quyết định, Dương Thiên Lôi không chút do dự, đột nhiên đi tới bên người Vu Thanh Nhã, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng khẽ hô.
- Sao vậy?
Vu Thanh Nhã nghi ngờ nói.
- Thanh Nhã, ngươi về trước, ta muốn quay trở lại quan sát một lúc! Trước khi thông đạo di tích đóng cửa, ta sẽ trở lại!
Dương Thiên Lôi nói.
- Quay trở lại quan sát? Ngươi.. Ý ngươi là muốn quay lại chỗ vực sâu vừa nãy!
Vu Thanh Nhã lập tức giật mình hỏi.
- Ừ!
- Thiên Lôi, ngươi...ngươi điên rồi! Đó là quần thể Thiên Ma! Trăm vạn ngàn vạn thứ ở bên trong đó đều là Thiên Ma! Cho dù ngươi lợi hại, căn bản cũng không thể ngăn nổi!
- Ngươi yên tâm. Pháp bảo Đạo khí kia của ta là khắc tinh của Thiên Ma! Chỉ cần lấy ra, chúng liền không dám tới gần ta! Cầu phú quý trong nguy hiểm, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con? Huống chi thực sự là ta sẽ không gặp phải nguy hiểm nào? Thanh Nhã, ngươi ngoan ngoãn trở về đi, đừng lo lắng cho ta, ta cam đoan còn sống trở về gặp các ngươi! Sau khi ngươi trở về thì thông báo cho Tử Hàm cùng Hương Hương một tiếng! Các ngươi chờ ta ở bên trong "Tinh Diệu Thương Hội".
Đôi mắt màu đen của Dương Thiên Lôi dừng ở trên khuôn mặt Vu Thanh Nhã nghiêm túc nói.
Dương Thiên Lôi nói xong, nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Vu Thanh Nhã, dưới thời điểm Vu Thanh Nhã còn chưa kịp phản ứng, thân hình lóe lên, thúc dục kiếm quang, trong nháy mắt liền hướng sâu vào bên trong di tích quay trở lại! Vu Thanh Nhã nhìn bóng lưng rời đi, đôi mắt tuyệt mỹ mê người tỏa ra hai đạo hào quang sáng rọi.
Nếu như nói, trước kia nàng đối với Dương Thiên Lôi, là vì hảo cảm mà đưa ra hứa hẹn ngay cả bản thân nàng cũng không quá kiên định. Nhưng bây giờ sau khi gặp lại, trải qua một chuyến đồng hành bên trong di tích này, khiến cho nàng bê ngoài khiếm tốn, nhưng nội tâm cao ngạo đã hoàn toàn chân chính bị chinh phục. Vu Thanh Nhã tư thế hiên ngang, cân quắc bất nhượng tu mi, chỉ sợ trên thế gian này cũng chỉ có tồn tại biến thái như Dương Thiên Lôi mới có thể chính thức đem nàng chinh phục!
Một đạo kiếm quang hiện lên, ánh mắt Vu Thanh Nhã khôi phục lại vẻ tĩnh mịch, nhanh như tia chớp hướng lối ra bay đi!
- Tỷ!
Khi Vu Thanh Nhã ngự kiếm quang đi tới lối vào, Vu Tiểu Ức lập tức lớn tiếng kêu.
Vu Thanh Nhã nhanh chóng đi tới bên cạnh Vu Tiểu Ức.
Đừng cùng Vu Tiểu Ức một chỗ, còn có Trương Tử Hàm Sở Hương Hương, Dạ Đẳng Nhân, cùng một ít cao thủ của Trảm Không Kiếm Phái cùng Vu gia bảo.
- Tỷ, đại ca đâu?
Vu Thanh Nhã vừa mới hạ xuống, Vu Tiểu Ức đã không thể chần chừ trực tiếp hỏi thẳng, cũng là thắc mắc của mấy người Trương Tử Hàm. Trước khi Vu Thanh Nhã quay trở về, tất cả mọi người của Trảm Không Kiếm Phái cùng Vu gia bảo, ngoại trừ nàng cùng Dương Thiên Lôi ra, toàn bộ đều đã quay trở lại. Hơn nữa tuyệt đại đa số đều đã khởi động truyền tống tạp, đi ra bên ngoài. Những người còn ở đây, chủ yếu chính là đang đợi Dương Thiên Lôi cùng Vu Thanh Nhã.
- Thiên Lôi, hắn quay trở vào!
Vu Thanh Nhã nhíu nhíu mày, nhịn vẻ mặt lo lắng của mọi người, vội vàng nói:
- Các ngươi đừng lo! Trên người Thiên Lôi có pháp bảo chuyên khắc chế Thiên Ma, cho nên không có gặp chuyện gì! Hắn bảo chúng ta chờ hắn ở "Tinh Diệu Thương Hội"!
Vu Thanh Nhã sợ mọi người lo lắng, liền nhanh chóng nói ra chuyện Dương Thiên Lôi có pháp bảo chuyên môn khắc chế Thiên Ma, ổn định lại tâm lý mọi người. Bất quá, thời điểm nói những lời cuối cùng, bảo mọi người chờ hắn ở "Tinh Diệu Thương Hội"! Ánh mắt nàng nhìn vê phía Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương.
Không phải chứ?
Vu Tiểu Ức cùng Dạ Đẳng Nhân lập tức trợn mắt khiếp sợ hô lên.
- Tiểu tử thúi này, chẳng lẽ không muốn sống nữa chăng?
Khương Kỳ cùng thập đại cao thủ, nghe được lời nói của Vu Thanh Nhã, lập tức cũng cảm thấy nôn nóng, bất an nói.
Chỉ có Trương Tử Hàm cùng Sở Hương Hương chỉ nhíu nhíu mày cũng không nói cái gì.
NGAO...OOO
Tiếng gầm rú vô cùng khủng bố của Thiên Ma càng ngày càng gần, tuyệt đại đa số tu luyện giả đều đã bỏ chạy, chỉ có một ít cao thủ chưởng đội ngũ còn ngừng tại nơi này. Bên trong di tích, đa bị màu đỏ bao phủ đầy trời che dấu, tu luyện giả đứng ở lối vào di tích, thấy được dày đặc Thiên Ma màu đỏ hình dáng vô cùng khủng bố.
- Thỉnh mọi người nhanh chóng ly khai, không còn thời gian nữa rồi! Không thể đợi thêm một phút nào nữa!
Lối vào di tích, Chung Khuê nhận được tin tức nhận được tin tức lập tức cấp tốc chạy đến, đối với mấy tu luyện giả đứng ở của vào di tích lớn tiếng nói. Đi cùng hắn còn có mười mấy vị nhân viên công tác của "Tinh Diệu Thương Hội".
- Đi thôi.
Sau khi thấy được vô tận Thiên Ma vô cùng kinh khủng, tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu tê dại. Tuy rằng tuyệt đại đa số mọi người đều trốn thoát, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả mọi người. Từng đạo bạch quang bay lên, trong nháy mắt, tu luyện giả đều đã đi ra ngoài di tích. Trong những người đó, Bộ Kinh Thiên ngạo nghễ mà đứng, nhìn thoáng qua Vu Thanh Nhã thật sâu, sau đó cũng biến mất bên trong di tích. Hôm nay hắn rốt cuộc cũng minh bạch, vì cái gì Thương Huyền Bác lại điên cuồng nhanh chóng tấn cấp Thần Đạo như thế. Cuộc nói chuyện của Vu Thanh Nhã cùng mấy người Vu Tiểu Ức, hắn đều nghe rõ. Hắn tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng hắn biết lần này, hắn chân chính đã bại trong tay Dương Thiên Lôi!
Sau khi thấy tất cả mọi người rời đi, trên khuôn mặt già nua của Chung Khuê đôi lông mày khẽ nhăn lại thành hình chữ xuyên, dừng ở trước vô số đầu Thiên Ma đang lập tức muốn xông tới cửa vào! Lần đột biến này, tuy rằng không có quan hệ cùng "Tinh Diệu Thương Hội", nhưng cuối cùng vẫn có một chút ảnh hưởng đối với danh dự của "Tinh Diệu Thương Hội". Mỗi người một trăm vạn Thuần Dương đan làm phí nhập tràng, chỉ tiến hành được một nửa đã phải quay lại, đối với tuyệt đại đa số tu luyện giả, chỉ sợ còn chưa kiếm được chút lợi ích nào.
Thiên Ma, hai từ khiến bất cứ người nào nghe được đều biến sắc.
Nhưng đối với cao thủ mà nói, lại là thứ khiến họ vô cùng khát khao. Bởi vì, săn giết Thiên Ma có thể đạt được vô số lợi ích, so với Địa Ma, yêu thú còn lớn hơn rất nhiều, rất nhiều. Nhiều đến nỗi tu luyện giả căn bản là không thể cưỡng lại!
- Chung Khuê, các ngươi mau rút lui!
Đúng lúc này, một đạo thanh âm uy nghiêm, bỗng nhiên truyền đến.
Trong chốc lát, từng đạo bạch quang hiện lên, trọn vẹn mười vị lão giả tỏa ra uy áp khủng bố, xuất hiện trước mặt đám người Chung Khuê.
Cường giả Thần Đạo!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.