Chương 624: Thủy Tổ Kim Thương.
Ô Sơn
17/03/2013
- Kỷ gia nhị gia chủ, Kỷ Trùng Kiền, thắng!
Âm thanh của Hải Thanh rất lớn, đánh gãy suy nghĩ của Dương Thiên Lôi.
- Kết thúc hai trận tranh tài, nghỉ ngơi hai canh giờ, bắt đầu hai trận đấu kế tiếp.
Âm thanh Hải Thanh chưa dứt, Mạnh Hạ Huy đang trọng thương liền xé rách hư không rời đi, ngay sau đó Long Tường Vân cũng rất cao tay, đi theo Mạnh Hạ Huy. Mà Tiếu Kiến Nhân thì liếc nhìn Kỷ Trùng Kiền hung hăng càn quấy, sau đó cùng với Tiếu Thượng xé rách hư không rời đi.
Hiển nhiên không có người muốn lãng phí thời gian, hai canh giờ, đủ cho bọn họ khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, tiếp tục khiêu chiến.
Dương Thiên Lôi cũng không ngoại lệ so với Kỷ Trùng Kiền, trước sau xé rách hư không rời đi. Hạ Tích Trúc, Trần Phá Thiên, Triệu Tự Long cũng đi theo Dương Thiên Lôi rời đi. Đã đến lúc này, không có cần che dấu vẻ thân cận của mình.
...
Sau khi trở về khách sạn, Dương Thiên Lôi liền mang mọi người vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.
- Bốn vị gia gia, vừa rồi Kỷ Trùng Kiền thi triển một kiếm kia, là tuyệt học Kỷ gia đúng không? Còn nữa, lai lịch của bảo kiếm kia là gì?
- Không phải. Thiên Lôi, theo chúng ta biết, Kỷ gia căn bản không có loại tuyệt học này. Nếu không, Kỷ đại ca làm sao đứng dưới Mạnh Hạ Huy được chứ, bài danh thứ hai? Về phần bảo kiếm kia... Chúng ta chưa từng nhìn thấy qua!
- Xem ra Kỷ Trùng Kiền này đúng là không đơn giản.
Dương Thiên Lôi nói ra.
- Ân! Xem ra Kỷ đại ca hiện giờ, đã bị hắn hại, Thiên Lôi, dù thế nào cũng phải ngăn cản hắn đạt được vị trí minh chủ, Kỷ gia hiện giờ không còn là Kỷ gia ngày trước, không ngờ lại diệt tuyệt nhân tính như vậy, một khi có được vị trí minh chủ, đó chính là tai nạn của Cửu Thiên...
Trần Phá Thiên có chút lo lắng nên nói ra.
- Ta sẽ cố hết sức.
- Có nắm chắc không?
Trần Phá Thiên nhìn Dương Thiên Lôi, cảm thấy lo lắng nên hỏi thăm.
Bọn người Hạ Tích Trúc cũng lo lắng nhìn về phia Dương Thiên Lôi.
- Khó mà nói!
Dương Thiên cũng có chút bất an, bởi vì dù là Kỷ Trùng Kiền hay là Tiếu Kiến Nhân, rốt cuộc còn che dấu bao nhiêu thực lực, hắn không thể nhìn thấu.
Đồng dạng, vào lúc này, tình huống của Tiếu Kiến Nhân và Kỷ Trùng Kiền cũng không tốt hơn Dương Thiên Lôi bao nhiêu.
Bởi vì, lúc này Tiếu Kiến Nhân cũng không cách nào nhìn thấu Kỷ Trùng Kiền, nhất là khi Kỷ Trùng Kiền thi triển kiếm đạo thần thông, thanh bảo kiếm mà hắn sử dụng tuyệt đối đã siêu việt đạo khí, đến cùng là tồn tại thế nào?
Dù Tiếu Kiến Nhân nắm chắc phần thắng, nhưng bây giờ hắn cũng không dám khinh thường Kỷ Trùng Kiền.
Mà Kỷ Trùng Kiền cũng đã xem Dương Thiên Lôi và Tiếu Kiến Nhân là đối thủ lớn nhất.
Hai canh giờ, đảo mắt là qua.
Dưới thời không pháp tắc, năm tuyển thủ thi đấu, đã sớm khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, lúc này đều xuất hiện trên ghế tuyển thủ của mình.
Làm cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, thần thoại bất bại, nhưng Mạnh Hạ Huy bị bại bởi Kỷ Trùng Kiền, cảm xúc của hắn lúc này không bị ảnh hưởng chút nào, trái lại, khí tức cả người của hắn càng thêm cô đọng. Giống như trong hai canh giờ ngắn ngủi đã có đột phá kinh thiên động địa.
Nhất là bốn người ngồi bên cạnh Mạnh Hạ Huy, càng cảm ứng được một cách rõ ràng, lúc này Mạnh Hạ Huy tuyệt đối đã mạnh hơn hai canh giờ trước rất nhiều.
- Chủ tớ khế ước?
Kỷ Trùng Kiền nhìn Mạnh Hạ Huy khiếp sợ nói ra.
Chủ tớ khế ước, là một loại khế ước cường đại và không công bằng. Tuy Mạnh gia và Long gia giao hảo tâm đầu ý hợp, cho nên Long kỵ sĩ đều thành lập dựa trên cơ sở ngang hàng, hơn nữa đều là quan hệ đạo lữ, chưa bao giờ xuất hiện qua chủ tớ khế ước. Bởi vì một khi thành lập chủ tớ khế ước, Long tộc sẽ vĩnh viễn không thể khôi phục nhân hình, biến thành triệu hoán thú của Mạnh gia. Cũng chính vì thế, trong trận đấu chính thức này, hai nhà Long Mạnh, Long kỵ sĩ sẽ không xuất hiện, bởi vì đó là hai người, nhưng một khi hoàn thành chủ tớ khế ước, bọn họ chính là một chỉnh thể, hơn nữa là chỉnh thể vĩnh viễn không tách rời nhau. Điều này cũng có ý nghĩa, bọn họ hai đã hợp thành một, trở thành một người.
- Hảo nhãn lực, đáng tiếc tiện nghi cho ngươi một hồi.
Trong hai mắt Mạnh Hạ Huy bắn ra hai đạo hào quang lạnh lùng, nhìn thẳng vào Kỷ Trùng Kiền, nói ra.
- Mời năm vị tuyển thủ lên lôi đài rút thăm!
Đúng lúc này, một gã thành viên trong tổ trọng tài đứng lên tuyên bố.
Mạnh Hạ Huy trừng mắt hừ lạnh với Kỷ Trùng Kiền, sau đó là người đầu tiên bay lên lôi đài. Kỷ Trùng Kiền nhìn bóng lưng của Mạnh Hạ Huy, trong mắt hiện ra một tia khinh thường, cũng bay lên lôi đài.
- Mời Trảm Ma Thông tông chủ Tiếu Kiến Nhân rút thăm!
Sau khi năm người đã lên lôi đài, trọng tài lớn tiếng nói ra.
Trận đấu thứ hai Tiếu Kiến Nhân luân không, đương nhiên trận này phải tham chiến. Cho nên, thời điểm hắn rút thăm, chỉ có thể đấu trận thứ ba hoặc thứ tư.
Tiếu Kiến Nhân rút được trận đấu thứ tư.
- Mời Kỷ gia nhị gia chủ Kỷ Trùng Kiền rút thăm!
Thời điểm Kỷ Trùng Kiền rút thăm, trong rương chỉ còn trận thứ ba hoặc thứ tư, cộng thêm một trận luân không (Không đấu). Kỷ Trùng Kiền rút thăm được trận thứ ba, trong nội tâm thở ra một hơi. Bởi vì, tạm thời hắn không muốn đụng phải Tiếu Kiến Nhân thâm bất khả trắc. Bởi vì cho tới bây giờ, vẫn chưa có người nào bức Tiếu Kiến Nhân lộ ra tuyệt chiêu. Biết mình biết người, trăm trận trăm thắng, tuy Kỷ Trùng Kiền tự tin nhưng hắn không mù quáng, ít nhất sau khi rõ một chút về Tiếu Kiến Nhân thì hắn mới cảm thấy nắm chắc.
- Mời Huyền Thiên Phái chưởng giáo Mộc Dịch Đình rút thăm!
Dương Thiên Lôi và Kỷ Trùng Kiền có tâm lý giống nhau, hắn không muốn gặp Tiếu Kiến Nhân và Kỷ Trùng Kiền vào lúc này, nhưng bây giờ hai ngươi đã rút được trận thứ ba hoặc thứ tư, trừ phi là luân không, nếu không hắn phải đối mặt với một trong hai người bọn họ.
- Mẹ nó, không ngờ vận khí của hai tên gia hỏa này rất tốt.
Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nhũ, trong đầu của hắn lúc này đang kêu to "Luân không", hắn nhanh chóng rút ra.
- Luân không!
Làm cho Dương Thiên Lôi kinh hỉ chính là, không ngờ hắn thật sự rút được luân không.
- Huyền Thiên Phái Mộc chưởng giáo luân không, bởi vì Mạnh gia gia chủ Mạnh Hạ Huy và Kỷ gia nhị gia chủ Kỷ Trùng Kiền tổ 3 đã giao thủ, cho nên không cần rút thăm! Tổ 3, Kỷ Trùng Kiền đấu với Tiếu Thượng; tổ 4, Tiếu Kiến Nhân đấu với Mạnh Hạ Huy!
Tuy ngoài mặt Dương Thiên Lôi không quan tâm đến hơn thua, nhưng trong lòng hắn vô cùng đắc chí, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang xuất hiện trên ghế tuyển thủ, tọa sơn quan hổ đấu!
Trong lòng Mạnh Hạ Huy cảm thấy phiền muộn, tuy đạo lữ của hắn đã bỏ qua nhân hình, từ nay về sau biến thành triệu hoán thú của hắn, làm cho thực lực của hắn tăng lên kinh người, nhưng khi biết mình đối mặt với Tiếu Kiến Nhân thâm bất khả trắc, hắn cảm thấy không muốn.
Đương nhiên, đây chỉ là cảm giác, chỉ trong nháy mắt đã bị đè xuống, chiến, trong suy nghĩ của hắn lúc này chỉ có chiến, chiến đấu điên cuồng, chỉ có như thế mới vãn hồi tôn nghiêm của hắn! Hiện tại, hắn đã không phải là hắn của hai giờ trước kia, nếu hắn lại thua trận, hắn phải quỳ xuống xin lỗi đạo lữ của mình.
Kỷ Trùng Kiền không cảm thấy áp lực mà cười to một trận, đột nhiên lăng không bay lên!
Tiếu Thượng vẻ mặt âm trầm, hắn cũng bay lên trời. Nhưng mà, trong lòng của hắn, hiện giờ đang giận dữ, Tiếu Thượng đã không còn nhuệ khí, nhất là lúc chiến đấu với Mạnh Hạ Huy, Kỷ Trùng Kiền đã xuất ra một kiếm kinh thiên, một kiếm kinh thiên kia, đã làm cho hắn nhụt chí.
Năm phút đồng hồ, chỉ năm phút, Kỷ Trùng Kiền đã gọn gàng linh hoạt đánh ra một kiếm kinh thiên, đánh Tiếu Thượng bị trọng thương, thu được thắng lợi!
Xảy ra việc này, bởi vì hắn đã bại lộ chiêu này, bại lộ thêm lần nữa cũng không là gì. Dứt khoát, gọn gàng chấm dứt chiến đấu, giữ tinh lực lại quan sát trận đấu của Tiếu Kiến Nhân và Mạnh Hạ Huy mới là việc quan trọng.
Nhưng mà, hắn không rõ ràng lắm, lúc này đây, một cổ thần niệm rất nhỏ, dưới tình huống tất cả mọi người không phát giác, vượt qua cả phong ấn của tổ trọng tài bố trí xuống, dung nhập vào trong một kiếm kinh thiên kia.
Cùng lúc đó, một tia năng lực thần bí rất nhỉ, trực tiếp dung nhập vào bên trong thanh bảo kiếm kia!
Bỗng nhiên Dương Thiên Lôi ngẩn đầu trừng to mắt nhìn lên không trung.
Kinh ngạc, đúng, chính là kinh ngạc!
Dương Thiên Lôi vốn chỉ muốn dùng một tia thần niệm này để quan sát trận pháp bên trong một kiếm của Kỷ Trùng Kiền, hắn cũng muốn cảm ứng khí tức của bảo kiếm, nhưng hắn không nghĩ tới, lúc thần niệm của hắn tiếp xúc với bảo kiếm, năng lượng thần bí trong đan điền của hắn, lại tự phân thành một đám, trực tiếp dung nhập vào trong bảo kiếm.
Dung nhập lặng yên không một tiếng động!
Tuy Dương Thiên Lôi có thể cảm ứng được năng lượng của mình, nhưng hắn không thể khống chế. Hơn nữa sau khi Kỷ Trùng Kiền dung nhập bảo kiếm vào trong thân thể, liên hệ giữa đạo năng lượng thần bí và Dương Thiên Lôi đã bị ngăn cách với nhau.
Trận thứ tư, Tiếu Kiến Nhân đấu với Mạnh Hạ Huy.
Đối mặt với sự châm chọc và chèn ép một cách hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi, tuy lúc này Tiếu Kiến Nhân vẫn lạnh nhạt như trước, toàn thân không có một chút khí tức tà ác nào, vẫn biểu lộ không quan tâm như trước, nhưng thời điểm hắn lên lôi đài, âm thanh hò hét trợ uy đã yếu đi rất nhiều, hiển nhiên rất nhiều tu luyện giả đã đặt dấu chấm hỏi lên lai lịch của hắn.
Ngược lại âm thanh hò hét trợ uy cho Mạnh Hạ Huy lúc này rất mạnh mẽ.
Hai người lập tức bay lên không trung, Mạnh Hạ Huy không chút do dự, liền thúc dục khí tức toàn thân lên mức cực hạn, bỗng nhiên mi tâm tản mát ra kim quang vô cùng vô tận, bộc phát ra một tiếng Long ngâm vang vọng thiên địa.
Một đầu cự long màu vàng dài mấy trăm trượng vắt ngang hư không, mà thân hình của Mạnh Hạ Huy lúc này bành trướng gấp mấy lần, đứng trên đầu Long.
Tay cầm trường thương màu vàng.
Long kỵ sĩ!
Là Long kỵ sĩ chân chính, hắn và đạo lữ của hắn đạt thành chủ tớ khế ước, tâm linh hoàn toàn dung hợp với nhau, đã không còn chút khuyết điểm nào, loại dung hợp này, vượt xa lúc hai người còn là đạo lữ vô số lần. Bởi vì, thần niệm của bọn họ đã không còn tách ra nữa, pháp lực đã nhập lại làm một, ngay cả tâm thần cũng dung hợp làm một, loại dung hợp này, đã làm cho một người một rồng phối hợp càng thêm hoàn mỹ, dễ sai khiến.
Đây mới chính là Long kỵ sĩ thật sự.
Hơn nữa một người một rồng còn là siêu cấp cao thủ Thiên giai đỉnh phong đại viên mãn!
Ngay từ đầu Mạnh Hạ Huy, đã tản mát ra khí tức cường đại, đã chấn nhiếp vô số tu luyện giả, dù Tiếu Kiến Nhân đứng cách đó trăm trượng cũng phải lộ ra một tia ngưng trọng.
Mạnh Hạ Huy đã thúc dục lực lượng của mình lên đến mức mạnh nhất, là vì Tiếu Kiến Nhân thâm bất khả trắc, vì từ khi vừa bắt đầu đến giờ, hắn vẫn dùng một chiêu đánh bại địch nhân. Cho nên, hắn hiểu rõ, có lẽ ngay từ đầu hai người sẽ lâm vào chiến đấu thảm thiết, không có khởi động, chỉ có chém giết hung hãn nhất!
- Long kỵ sĩ chân chính, đúng là rất mạnh! Thương tốt!
Thần niệm của Dương Thiên Lôi bất tri bất giác xuyên thấu qua kết giới, cảm ứng được khí tức của Tiếu Kiến Nhân và Mạnh Hạ Huy, thầm nghĩ trong lòng.
- Thủy Tổ Kim Thương!
Sau khi có tu luyện giả Mạnh gia nhìn thấy trường trương trong tay của Mạnh Hạ Huy, lập tức chấn động hoảng sợ mở to mắt, hiển nhiên lúc này, mới biết Mạnh Hạ Huy đã lấy truyền gia chi bảo của Mạnh gia, Thủy Tổ Kim Thương!
Thủy Tổ Kim Thương, là tồn tại siêu việt đạo khí, là biểu tượng quyền lực của Mạnh gia, nhưng mà, mấy trăm vạn năm nay, không có đời gia chủ Mạnh gia nào có thể thúc dục, chớ đừng nói chi là đem nó trở thành vũ khí của mình! Tuyệt học truyền thừa của Mạnh gia, đều ẩn chứa bên trong Thủy Tổ Kim Thương, dưới tình huống bình thường, chỉ có gia chủ tiếp xúc, hơn nữa còn lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc và ảo diệu thần thông bên trong đó.
Nhưng hiện tại, Mạnh Hạ Huy lại sử dụng Thủy Tổ Kim Thương!
Chuyện này có ý nghĩa gì? Ý nghĩa là thực lực của Mạnh Hạ Huy lúc này, đã siêu việt lịch đại gia chủ, trở thành đệ nhất nhân sau Thủy Tổ Mạnh gia.
Thực lực hắn thế nào?
Một thương xuất, núi sông vạn dặm sẽ hóa thành bụi phấn! Một thương run, càn khôn âm dương bị nghiền nát.
Tất cả tu luyện giả Mạnh gia, Long gia đều hưng phấn, hiển nhiên, Mạnh Hạ Huy đạt tới cảnh giới như vậy, là do đạo lữ của hắn, đệ nhất phu nhân ban tặng!
Vào lúc này, trên gương mặt lạnh nhạt của Tiếu Kiến Nhân, đã xuất hiện một tia ngưng trọng.
Không riêng gì Tiếu Kiến Nhân, dù là Mạnh Hạ Huy cũng không nghĩ tới.
Thủy Tổ Kim Thương, hắn đã thử qua vô số lần, nhưng trước đó hắn trừ việc lĩnh ngộ tuyệt học và thiên địa pháp tắc ra, hắn không cách nào khống chế. Mà bây giờ, thời điểm hắn và đạo lữ của hắn hai hợp thành một, trở thành Long kỵ sĩ chân chính, Thủy Tổ Kim Thương tự hành câu thông dung hợp với hắn, tế luyện thành công!
Một thương nơi tay, quỷ thần không lưu, uy lực mạnh mẽ, tuyệt đối vượt quá tưởng tượng, đối với Mạnh Hạ Huy mà nói, không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh!
- Ông ông ông ông ông...
Quán chú pháp lực vào trong đó, còn chưa khai chiến, Thủy Tổ Kim Thương đã tản mát ra sát khí ngập trời, trường thương màu vàng sắc bén vô cùng, phát ra tiếng ông ông, phát ra âm thanh chấn động!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.