Huyền Thiên

Chương 404: Ti bỉ vô sỉ

Ô Sơn

17/03/2013

Hắn biết, hắn biết chắc là chỉ bằng vào thực lực của Thương Huyền Bác lúc này, vô luận là thế nào đi nữa thì cũng không thể là đối thủ của Dương Thiên Lôi được!

Từ đầu trận tới bây giờ, Dương Thiên Lôi ngoại trừ sử dụng Hỏa Long Lô đã thắng được của Long Tĩnh ra thì không hề sử dụng tới bất kỳ pháp bảo gì, hắn không có pháp bảo sao?

Tuyệt đối không thể nào!

Cho nên, Thương Huyền Không có thể khẳng định là một khi Dương Thiên Lôi xuất ra pháp bảo truyền thừa của hắn thì có thể tấn công bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản hắn!

Thương Huyền Bác không thể, Bộ Kinh Thiên cũng không thể!

- Dương huynh, xin nhận một lạy của ta! Mộ Dung Tiễn đột nhiên ở trước măt hơn trăm vạn tu luyện giả, trong ánh mắt tràn ngập một cỗ cung kính, đột nhiên quay sang phía Dương Thiên Lôi cúi người xuống!

- Ách… Trọng lễ của Mộ Dung Tiễn thật sự dọa cho Dương Thiên Lôi hết hồn, vội vàng xuất pháp lực ra, đột nhiên đỡ Mộ Dung Tiễn lên, nói: - Mộ Dung huynh, không cần khách khí!

- Dương Thiên Lôi của Trảm Không kiếm phái thắng! Đúng lúc này, trọng tài cũng tuyên bố.

Theo thanh âm của trọng tài, toàn bộ trường diễn võ bởi vì Dương Thiên Lôi mà lại dậy sóng! Tên của Dương Thiên Lôi, trong nháy mắt liền vang vọng khắp trường diễn võ.

Ánh mắt của bốn người Vu Nhân Kiệt, Lâm Vô Kỵ, Phong Vô Kỵ cùng với Vũ Văn Tinh Diệu đều tràn ngập vẻ không nói nên lời. Vu Nhân Kiệt và Phong Vô Kỵ đã sớm biết Dương Thiên Lôi rất biến thái, rất manh. Nhưng mãi cho tới lúc này, bọn họ rốt cuộc phát hiện, ngay cả người tự cho rằng hiểu Dương Thiên Lôi nhất như họ cũng không nhìn thấu được thực lực thật sự của Dương Thiên Lôi.

Sở dĩ ngay từ đầu, Vũ Văn Tinh Diệu liền cao giọng biểu lộ ủng hộ Trảm Không kiếm phái, lập trường ủng hộ Dương Thiên Lôi là vì Vũ Văn Tinh Diệu lúc đó đang làm việc theo tôn chỉ ‘lương tâm’ của Tinh Diệu thương hội bọn họ, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì Dương Thiên Lôi là khách quý của Tinh Diệu thương hội, chỉ vì Dương Thiên Lôi tùy tiện một chút liền ném thiên tinh thạch vô giá vho Tinh Diệu thương hội, hơn nữa chỉ lấy một nửa đan dược liền yên tâm rời đi! Loại người hào hiệp, trọng tình trọng nghĩa thế này, toàn bộ tu luyện giới còn được mấy người?

Trận thứ tư, Long Tĩnh của Long Tượng Cốc đấu với Thương Mang Tử của Thương Huyền Phủ, lúc trận chiến bắt đầu, mọi người vẫn còn đắm chìm trong màn kinh thiên động địa ban nãy do Dương Thiên Lôi tạo ra, đang thảo luận vô cùng sôi nổi, để cho trận chiến của Long Tĩnh và Thương Mang Tử trở nên vô cùng nhàm chán, cuối cùng, lúc trọng tài tuyên bố Long Tĩnh thắng thì toàn bộ trường diễn võ mới truyền thới vài tiếng ủng hộ thưa thớt.

Mà trận thứ tư, blt của Tạo Hóa Môn đấu với Bách Lý Tình Không thì không thi đấu mà liền trực tiếp tuyên bố Bộ Kinh Thiên thắng.

Năm trận thi đấu hoàn tất, Cổ Đức Nhân và Thương Huyền Không đều trực tiếp nhanh chóng rời khỏi, ngay cả tâm tình bắt chuyện với mọi người cũng không có. Còn Phong Vô Kỵ thì đắc ý khỏi phải nói, hưởng thụ sự chúc mừng và ánh mắt ước ao của mọi người.



Lúc Dương Thiên Lôi bên trái kéo tay của Trương Tử Hàm, bên phải có Phong Linh Nhi, đồng thời bay về phía nơi đệ tử Trảm Không kiếm phái hội hợp thì toàn bộ trường diễn võ liền phát ra từng đợt tiếng hoan hô vô cùng nồng nhiệt, thậm chí còn có vô số nữ đệ tử điên cuồng la lớn tên của Dương Thiên Lôi!

Ánh mắt của cái tên Dương Thiên Lôi vô sỉ này lóe lên, vô cùng đắc ý, bí mật quan sát mấy nữ đệ tử kêu tên của mình, trong lòng vô cùng sảng khoái, lúc này đây, người anh em này bỗng nhiên nghĩ, chí nguyện to lớn đầu tiên của mình là ‘Khiến vô số muội muội điên cuồng’ đã thực hiện được rồi…

Đáng tiếc, ngũ nhạc quy lai bất khán sơn.

Trong số mấy nữ đệ tử đó, mặc dù có người tư sắc cũng không tệ, nhưng so với mấy người Tử Hàm muội muội thì lại kém xa…

Đương nhiên, cũng không thiếu mấy người tuyệt sắc, nhưng Dương Thiên Lôi chỉ là đắc ý trong lòng một chút mà thôi, hắn hiện tại cũng không có tâm tình gì để phong lưu nữa. Kết quả hiện tại cũng đã vượt qua Vi tước gia mà hắn đã từng vô cùng sùng bái rồi.l

Tạo Hóa Tiên Cung.

Trong mật thất cực lớn, chỉ có hai người Cổ Đức Nhân và Bộ Kinh Thiên. Trên mặt của Cổ Đức Nhân mang theo một tia ngưng trọng, cho tới bây giờ, hắn đều nghĩ là Bộ Kinh Thiên nhất định sẽ giành được ngôi vị đệ nhất trong trận đấu này, mặc dù hắn biết là Thương Huyền Bác đã kế thừa được truyền thừa đạo khí của Thương Huyền Phủ, thực lực của hắn nhất định cũng rất kinh khủng, nhưng hắn vẫn vô cùng tin tưởng là Bộ Kinh Thiên có thể đánh bại hắn.

Nhưng theo diễn biến của trận đấu thì thực lực của Thương Huyền Bác bày ra tuy là cường hãn, nhưng vẫn nằm trong dự liệu của hắn như cũ. Nhưng lại không nghĩ tới, Dương Thiên Lôi vốn tưởng là nhất định sẽ chết dưới tay Thương Huyền Bác cư nhiên mỗi trận đấu đều gây cho hắn khiếp sợ cực độ, ba lần trước thì còn nằm trong phạm vi mà hắn có thể chấp nhận được, dù sao đi nữa thì chuyện có thể thi triển ra được tuyệt học của các đại môn phái khác, tuy là có biến thái, nhưng cũng không có nghĩa là thực lực rất cường hãn. Nhưng vấn đề hôm nay không phải là chuyện tuyệt học mà Dương Thiên Lôi thi triển ra, mà là pháp lực hùng hồn tới mức không thể tưởng tượng được cùng với thần niệm cực kỳ cường hãn của hắn!

Đây mới là thứ khiến hắn khiếp sợ!

Hắn biết rõ, bất kỳ cao thủ nào cũng vậy, mấu chốt để giành được thắng lợi chỉ có ba yếu tố, một là nhìn xem tuyệt học của tu luyện giả có cường đại hay không, hai là xem pháp bảo mà tu luyện giả sở hữu có cường đại hay không, ba chính là xem pháp lực và thần niệm của tu luyện giả nào cường đại hơn!

Mà trong ba điểm này, tối quan trọng nhất chính là điểm thứ ba, thực lực bản thân!

Trước sức mạnh tuyệt đối của bản thân thì bất kỳ pháp bảo hay tuyệt học gì cũng đều là phù vân!

Mà thực lực bản thân do Dương Thiên Lôi thi triển ra hiển nhiên đã vượt xa tưởng tượng của Cổ Đức Nhân, căn bản không phải thứ mà Bộ Kinh Thiên và Thương Huyền Bác có thể bằng được. Đương nhiên, cũng không phải nói thực lực của Dương Thiên Lôi trước mặt Bộ Kinh Thiên và Thương Huyền Bác là năng lực mạnh nhất. Cho dù có chênh lệch đi nữa thì còn chưa tới mức tuyệt học và pháp bảo đều là phù vân cả, sở dĩ Cổ Đức Nhân lo lắng là bởi vì hắn tin là trên người Dương Thiên Lôi tuyệt đối cũng sở hữu truyền thừa pháp bảo cực kỳ cường hãn!

Bằng không, thiên phú của Dương Thiên Lôi cho dù cường thịnh hơn nữa cũng không có khả năng mới mười sáu tuổi đã tấn chức tới cảnh giới này, càng không thể có được thực lực kinh khủng như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook