Chương 398: Trùng phùng, diện thế
Ô Sơn
17/03/2013
Thực lực của hai người vẫn cách xa như cũ, Dương Thiên Lôi có thể một chiêu đánh bại Long Tĩnh, Bách Lý Tình Không có thể là đối thủ hay sao?
Nhưng Dương Thiên Lôi lại có thể bằng một trận chiến chênh lệch thực lực, khiến cho trăm vạn tu luyện giả khiếp sợ mở to mắt ra nhìn!
Dương Thiên Lôi vẫn một chiêu đánh bại đối thủ như cũ. Giống như đang chơi đùa vậy, nhưng một đạo thần thông mà hắn thi triển ra lại khiến cho trăm vạn tu luyện giả há mồm ra nhìn!
Long Tập Thiên Ma Đại Pháp!
Dương Thiên Lôi cư nhiên dùng tới Hỏa Long Lô mà hắn thắng được từ tay của Long Tĩnh lúc sáng, thi triển ra tuyệt học của Long Tượng Cốc là Long Tập Thiên Ma Đại Pháp!
Hơn nữa, chín con cự long hỏa hồng sắc của Dương Thiên Lôi xuất ra tuyệt đối cường hãn hơn mấy con mà Long Tĩnh xuất ra rất nhiều, trong nháy mắt khi chín con hỏa long xuất hiện toàn bộ lôi đài giống như bị vây trong biển lửa, nhiệt độ tăng vọt, ánh hồng nhuộm cả bầu trời!
Cũng may là trước khi Dương Thiên Lôi xuất ra chín con cự long, cũng chính là trong nháy mắt khi chín con cự long vẫn còn chưa ra khỏi Hỏa Long Lô, liền có chút cảnh giác, đúng lúc thu liễm lại một chút, bằng không thì e là Bách Lý Tình Không không chỉ là thua đơn giản như vậy, sợ là lúc này đã hóa thành tro bụi từ lâu rồi!
Tam muội chân hỏa!
Dưới sự công kích của hỏa long do tam muội chân hỏa ngưng tụ thành, tu vi của Bách Lý Tình Không há lại có thể chống đỡ được?
Chính là cả Dương Thiên Lôi cũng không nghĩ tới, hắn lúc này, mượn Hỏa Long Lô thôi động chính năng lượng hỏa hệ của mình, cư nhiên lại có thể phát ra tam muội chân hỏa!
Bất quá, mặc dù thần niệm của Dương Thiên Lôi đã thu liễm năng lượng của mình lại rất đúng lúc, nhưng trong chín con hỏa long vẫn ẩn chứa khí tức của tam muội chân hỏa như cũ, cho nên, trong nháy mắt khi lên đài đã khiến mọi người chấn kinh!
Một chiêu, thật ra mà nói thì phải là nửa chiêu, bởi vì chín con hỏa long chỉ mới tiêu hao có bốn con thì ca ca của Bách Lý Thiên Thiên là Bách Lý Tình Không liền bị đánh bại!
Năm con hỏa long còn lại thì bị Dương Thiên Lôi khu động vây quanh Bách Lý Tình Không, nhưng cũng không tấn công!
Không thể nói, Dương Thiên Lôi không hề có hảo cảm với Tạo Hóa Môn, cho Bách Lý Tình Không chút mặt mũi như vậy tự nhiên là bởi vì Bách Lý Thiên Thiên. Nữ nhân điêu ngoa này, tuy là không có chút cảm tình gì với Dương Thiên Lôi, nhưng Dương Thiên Lôi vốn rất coi trọng chuyện nam nữ thì không thể không thừa nhận, muốn hoàn toàn vô tình được với Bách Lý Thiên Thiên, căn bản là chuyện không thể nào.
Bằng không thì chỉ sợ kết quá của Bách Lý Thiên Thiên không phải bị nuôi nhốt mà là bị giết chết!
Công năng ẩn chứa trong máu của thâm hải địch long khiến Dương Thiên Lôi chiếm được Bách Lý Thiên Thiên vẫn còn trinh. Nếu như không phải trong lòng của Dương Thiên Lôi coi trọng điểm ấy thì tự nhiên đã giết chết Bách Lý Thiên Thiên rồi. Mà hiện tại cũng đã làm đủ thứ, hơn nữa cũng đã giúp mình không ít, ít nhiều gì cũng có chút tình cảm trong đó.
Cho nên Dương Thiên Lôi mới có thể lưu lại chút tình cảm và thể diện cho Bách Lý Tình Không.
Bách Lý Tình Không ngẩn ra một lúc, liền quyết đoán nhận thua.
Mãi cho tới lúc khóe miệng của Dương Thiên Lôi nhếch lên thành nụ cười tiêu chuẩn, chậm rãi bay lên trời, muốn rời khỏi lôi đài thì trọng tài đang khiếp sợ mới nhớ tới chuyện tuyên bố Dương Thiên Lôi chiến thắng, trăm vạn tu luyện giả cũng đang khiếp sợ mới nhớ tới chuyện phải hò hét, hoan hô!
Trong lòng của mỗi người đều xuất hiện ý niệm:
- Cái tên này rốt cuộc là biến thái tới cỡ nào đây?
Hai trận tranh tài, thi triển ra ba loại tuyệt học của ba môn phái!
Đây là khái niệm chó má gì đây?
Nhãn quang của Long Tĩnh lóe lên hai đạo tinh quang nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi đang ngồi trên ghế tuyển thụ, trong lòng cũng khiếp sợ như sóng dậy, nhưng lại đầy rẫy một cỗ tự bội phục chính mình, đúng vậy, hắn bội phục sự anh minh thần võ của chính mình!
Trở thành kẻ địch của cái tên biến thái như Dương Thiên Lôi, là chuyện đáng buồn cỡ nào chứ?
Trận thứ năm, Phong Linh Nhi trong sự khiếp sợ mà Dương Thiên Lôi mang tới chậm rãi bay lên lôi đài, lúc trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, nàng không hề giấu giếm, trực tiếp bày ra thực lực cường hãn không gì sánh được, nhanh chóng đánh bại Lý Thuần Dương!
Ngày thi đấu đầu tiên chính thức kết thúc.
Thương Huyền Bác, Bộ Kinh Thiên, Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi mỗi người thắng hai trận, được sáu phần, tạm thời vượt lân dẫn đầu.
Trương Tử Hàm và Lý Tiêu thắng một trận, được ba phần, tạm thời ở giữa.
Còn Mộ Dung Tiễn, Bách Lý Tình Không, Lý Thuần Dương, Thương Mang Tử thì thua toàn bộ, mỗi người một quả trứng to, xếp cuối cùng.
Sau khi tàn cuộc, Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi, Trương Tử Hàm, trong tiếng hoan hô của Trảm Không kiếm phái, Vu gia bảo và Tinh Diệu thương hội, cùng nhau trở về nơi ở.
Cùng lúc đó, vài đạo thân ảnh Dương Thiên Lôi quen thuộc cũng nhanh chóng rời khỏi trường diễn võ, đi về phía biệt viện của Trảm Không kiếm phái ở!
- Hai vị tiểu huynh đệ, xin quấy rầy một chút, bỉ nhân Mạc Thương, cùng với chư vị hảo hữu, đặc biệt tới bái kiến bạn cũ là Dương Thiên Lôi, Dương huynh đệ, không biết các vị có thể giúp thông báo một tiếng hay không?
Lúc Bách Hiểu Sinh Mạc Thương và mấy người cùng lịch luyện trên Phá Lãng hào đi tới biệt viện của Trảm Không kiếm phái, khách khí nói với hai vị đệ tử trẻ tuổi của Trảm Không kiếm phái đứng canh giữ trước cửa.
- Các vị là bằng hữu của Dương sư huynh?
Hai người đệ tử của Trảm Không kiếm phái thoáng kinh ngạc mà hỏi lại. Bọn họ biết rõ niên kỷ của Dương Thiên Lôi, tại sao lại có mấy vị bằng hữu có tu vi rất cao và tuổi tác cũng không hề nhỏ thế này? Cho nên có chút nghi hoặc mà hỏi lại.
- Đúng vậy, lúc Dương huynh đệ du lịch ở Đông hải, chúng ta đã có duyên kết giao với Dương huynh đệ, xin nhờ thông báo một tiếng!
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương nhìn ra vẻ nghi hoặc của hai người đệ tử nên vội nói.
- Là vậy sao, hình như Dương sư huynh đúng thật là có tới Đông hai du lịch… tiền bối, các vị chờ một lát, ta đi thông báo!
- Bách Hiểu Sinh, Mạc Thương ?
Dương Thiên Lôi đang ở trong phòng của Phong Vô Kỵ, còn chưa bắt đầu tu lueyenj, lúc đám người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương đi tới trước cửa biệt viện thì thần niệm cường hãn của hắn đã cảm ứng được khí tức của đám người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương rồi, lúc tên đệ tử thông báo còn chưa đi tới nơi thì Dương Thiên Lôi liền nói với mấy người Phong Vô Kỵ một tiếng, trực tiếp ra khỏi phòng. Một mình đi vội về phía cửa tiểu viện.
- Dương sư huynh….
- Ta biết rồi!
Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói.
- Mạc Thương… sao các người lại tới đây?
Lúc Dương Thiên Lôi xuất hiện ở cửa, cũng không hề cố kỵ, trên mặt liền nở ra nụ cười chân thành, ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người, khách khí hỏi thăm. Dương Thiên Lôi biết rõ là mấy người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương xuất hiện ở chỗ này, tự nhiên là đã nhận ra hắn. nên cũng không cần phải phủ nhận mình chính là Tiêu Thiên.
- Qủa nhiên là Tiêu… Dương huynh đệ!
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương nghe Dương Thiên Lôi nói vậy, vẻ mặt nhất thời kích động mà nói.
Lúc mọi người ở đây đều muốn mở miệng nói chuyện thì Dương Thiên Lôi đột nhiên quay sang nháy mắt với mọi người, nói:
- Vào đã rồi nói!
- Ân!
Sau khi Dương Thiên Lôi đưa mọi người tới phòng của hắn thì trực tiếp bày ra một đạo kết giới cường hãn không gì sánh được.
- Ha hả, đã lâu không gặp, không ngờ lại có thể gặp được mọi người ở đây! Thế nào, mọi người vẫn khỏe cả chứ?
- Khỏe, đều khỏe cả! Tiêu… Không, nên gọi ngươi là Dương huynh đệ, thật không nghĩ tới hơn một năm không gặp mà ngươi cư nhiên đã bước vào Thần đạo rồi! Thật sự là chuyện đáng mừng!
Thanh âm của Bách Hiểu Sinh Mạc Thương mang theo một chút cung kính. Tuy là vẻ mặt của Dương Thiên Lôi cũng không khác gì lúc trước, thế nhưng lúc này đây, Dương Thiên Lôi đã là Thần đạo cường giả rồi, lấy tu vi của bọn họ, xưng hô huynh đệ với Dương Thiên Lôi đã có chút lâng lâng rồi. Làm sao dám tùy ý như trước nữa?
- Các người cũng không tệ mà, đều đã đột phá bích chướng cả rồi, sớm muộn gì cũng đều có thể tấn cấp Thần đạo!
Dương Thiên Lôi nói.
- Còn sớm lắm. Dương huynh đệ, đạo lữ của ngươi…
- A, Dương Mộng sao, hắc hắc…. mấy người Mạc huynh các ngươi hẳn là cũng biết ta lúc đó dùng tên giả, cho nên, đạo lữ Dương Mộng của ta cũng là dùng tên giả… tên thật của nàng, kỳ thực Mạc huynh ngươi cũng biết.
- Đây….
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương là người có hiểu biết rất rõ về tu luyện giới, nhất là sau khi Dương Thiên Lôi cường thế quật khởi, hắn liền biết rõ mười mươi những người ở bên cạnh Dương Thiên Lôi. Giờ khắc này, nghe Dương Thiên Lôi nói vậy lại khiến hắn vô cùng kinh ngạc, lúc hắn nhận ra Dương Thiên Lôi chính là Tiêu Thiên thì liền suy đoán ra Dương Mộng rất có khả năng chính là sư phụ của Dương Thiên Lôi, Tiêu Như Mộng! Loại suy đoán này thật sự khiến cho Bách Hiểu Sinh Mạc Thương rất khiếp sợ. Dù sao đi nữa thì chuyện sư đồ trở thành đạo lữ cũng là chuyện vi phạm đạo nghĩa và luân lý. Cho nên, Bách Hiểu Sinh Mạc Thương mới không dám nhắc tới với mọi người nữa, hắn cũng cho rằng, sở dĩ Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng phải giấu tên thật của mình chính là vì cấm kỵ này. Nhưng không ngờ, Dương Thiên Lôi cư nhiên lại trực tiếp nói thẳng ra trước mặt mọi người một cách rất sảng khoái. Lẽ nào hắn không quan tâm?
- Mạc huynh, còn nhớ rõ lúc huynh tới tìm ta, đã nói với ta chuyện đạo lữ của ta giống ai không?
Thấy Bách Hiểu Sinh Mạc Thương lộ ra vẻ khó xử, Dương Thiên Lôi nhất thời ý thứ được Bách Hiểu Sinh Mạc Thương đang nghĩ tới ai, hiển nhiên là Bách Hiểu Sinh Mạc Thương cũng đoán rằng người đó là Tiêu Như Mộng, cho nên, Dương Thiên Lôi không hề do dự, liền vội vàng nhắc nhở ngay.
- Thiếu nữ thiên tài bốn trăm năm trước… Nguyễn Hi Vũ? Lẽ nào đạo lữ của Dương huynh đệ thật sự có quan hệ với nàng ta?
- Hắc hắc… không phải có quan hệ. Kỳ thực Dương Mộng chính là Nguyễn Hi Vũ!
Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói với vẻ rất kiên định. Hắn đã sớm nghĩ tới chuyện của Tiêu Như Mộng, mặc dù Tiêu Như Mộng muốn có thể vĩnh viễn đứng trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình mà quan sát mọi thứ. Nhưng Dương Thiên Lôi lại không muốn làm vậy, không nói tới trên người Tiêu Như Mộng có bí mật không thể giải được, cho dù có giải được thì Dương Thiên Lôi cũng không muốn để Tiêu Như Mộng sống cuộc sống thế này mãi được. Hắn muốn Tiêu Như Mộng cũng được sống ở thế giới thật sự như mấy người Trương Tử Hàm, chứ không phải tự phong bế mình. Mấy người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương tới vừa đúng lúc, có thể để Tiêu Như Mộng có một cơ hội nhìn đời thật sự.
- Đây….
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương khiếp sợ mở to hai mắt ra nhìn, quả thật không thể tin được vào tai của mình. Đồng dạng, những người khác cũng vô cùng kinh ngạc. Bọn họ tuy là chưa tận mắt nhìn thấy thiếu nữ thiên tài Nguyễn Hi Vũ trong truyền thuyết, nhưng cái tên này bọn họ cũng đã nghe nói qua rất nhiều lần. Vô luận là thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không ngờ được, nữ nhân có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành tên Dương Mộng kia, đạo lữ của Dương Thiên Lôi, cư nhiên lại là thiếu nữ thiên tài Nguyễn Hi Vũ bốn trăm năm trước.
- Không cần kinh ngạc, Hi Vũ là sau khi bước vào cảnh giới Thần đạo, hóa phàm nhập thế mới quen biết với ta.
Dương Thiên Lôi nói dối không ngượng miệng, nhìn không ra chút dị dạng nào.
- Hóa ra là vậy….
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương liền bừng tỉnh đại ngộ, nói.
Sau đó, mọi người lại nhiệt tình hàn huyên với Dương Thiên Lôi thêm nữa canh giờ nữa, biết Dương Thiên Lôi ngày mai còn phải thi đấu nên mọi người đành phải lưu luyến chia tay.
Sau khi thấy mọi người rời khỏi, trên mặt Dương Thiên Lôi mới hiện lên vẻ đắc ý, nói:
- Không ngờ, ca và Mộng Mộng cư nhiên lại thu được mỹ danh như vậy, hắc bạch song bích, thần tiên quyến lữ, hắc hắc…
- Bọn họ là ai?
Lúc đám người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương rời đi rồi, mấy người Trương Tử Hàm, Vu Thanh Nhã, Dương Thiên Lôi nhất thời đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi, nói có phần trách cứ.
- Là bằng hữu ta quen được lúc du lịch ở Đông Hải. Ân…. Đêm nay, ca chính thức tuyên bố một chuyện với các ngươi! Khụ khụ… tới lúc đó, các ngươi muốn xử đẹp ca thì làm ơn tạm thời giữ chút thể diện đi, sau này ca sẽ để tùy các ngươi xử trí!
Nếu Dương Thiên Lôi đã quyết định để Tiêu Như Mộng diện thế thì cũng không do dự nữa, hơn nữa, còn phải dùng cái tên thật của nàng là Nguyễn Hi Vũ nữa. Bởi vì, Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy, chỉ có để cái tên Nguyễn Hi Vũ nhanh chóng xuất hiện tại tu luyện giới thì hắn mới có thể nhanh chóng vạch trần được bí mật ẩn giấu trên người nàng. Nữ nhân thần bí kia cùng với sư môn của Nguyễn Hi Vũ.
- Chờ đã, đệ đệ, ngươi đang nói cái gì vậy?
Dương Thiên Lôi nghi hoặc hỏi.
Mà mấy người Trương Tử Hàm, Vu Thanh Nhã, Sở Hương Hương cũng nghi hoặc y hệt. bất quá, mấy người Vu Tiểu Ức, Phong Mã Ngưu thì không quan tâm lắm, bởi vì bọn họ biết, đây là chuyện giữa các vị tẩu tử và lão đại, không phải chuyện của họ.
- Tới lúc đó các ngươi sẽ biết. được rồi, chúng ta vào đi thôi!
Dương Thiên Lôi nói xong thì trực tiếp thôi động Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, thu hết mọi người vào trong:
- Các ngươi tu luyện một chút trước đi. Tới lúc đó, ta sẽ gọi các ngươi!
Nhưng Dương Thiên Lôi lại có thể bằng một trận chiến chênh lệch thực lực, khiến cho trăm vạn tu luyện giả khiếp sợ mở to mắt ra nhìn!
Dương Thiên Lôi vẫn một chiêu đánh bại đối thủ như cũ. Giống như đang chơi đùa vậy, nhưng một đạo thần thông mà hắn thi triển ra lại khiến cho trăm vạn tu luyện giả há mồm ra nhìn!
Long Tập Thiên Ma Đại Pháp!
Dương Thiên Lôi cư nhiên dùng tới Hỏa Long Lô mà hắn thắng được từ tay của Long Tĩnh lúc sáng, thi triển ra tuyệt học của Long Tượng Cốc là Long Tập Thiên Ma Đại Pháp!
Hơn nữa, chín con cự long hỏa hồng sắc của Dương Thiên Lôi xuất ra tuyệt đối cường hãn hơn mấy con mà Long Tĩnh xuất ra rất nhiều, trong nháy mắt khi chín con hỏa long xuất hiện toàn bộ lôi đài giống như bị vây trong biển lửa, nhiệt độ tăng vọt, ánh hồng nhuộm cả bầu trời!
Cũng may là trước khi Dương Thiên Lôi xuất ra chín con cự long, cũng chính là trong nháy mắt khi chín con cự long vẫn còn chưa ra khỏi Hỏa Long Lô, liền có chút cảnh giác, đúng lúc thu liễm lại một chút, bằng không thì e là Bách Lý Tình Không không chỉ là thua đơn giản như vậy, sợ là lúc này đã hóa thành tro bụi từ lâu rồi!
Tam muội chân hỏa!
Dưới sự công kích của hỏa long do tam muội chân hỏa ngưng tụ thành, tu vi của Bách Lý Tình Không há lại có thể chống đỡ được?
Chính là cả Dương Thiên Lôi cũng không nghĩ tới, hắn lúc này, mượn Hỏa Long Lô thôi động chính năng lượng hỏa hệ của mình, cư nhiên lại có thể phát ra tam muội chân hỏa!
Bất quá, mặc dù thần niệm của Dương Thiên Lôi đã thu liễm năng lượng của mình lại rất đúng lúc, nhưng trong chín con hỏa long vẫn ẩn chứa khí tức của tam muội chân hỏa như cũ, cho nên, trong nháy mắt khi lên đài đã khiến mọi người chấn kinh!
Một chiêu, thật ra mà nói thì phải là nửa chiêu, bởi vì chín con hỏa long chỉ mới tiêu hao có bốn con thì ca ca của Bách Lý Thiên Thiên là Bách Lý Tình Không liền bị đánh bại!
Năm con hỏa long còn lại thì bị Dương Thiên Lôi khu động vây quanh Bách Lý Tình Không, nhưng cũng không tấn công!
Không thể nói, Dương Thiên Lôi không hề có hảo cảm với Tạo Hóa Môn, cho Bách Lý Tình Không chút mặt mũi như vậy tự nhiên là bởi vì Bách Lý Thiên Thiên. Nữ nhân điêu ngoa này, tuy là không có chút cảm tình gì với Dương Thiên Lôi, nhưng Dương Thiên Lôi vốn rất coi trọng chuyện nam nữ thì không thể không thừa nhận, muốn hoàn toàn vô tình được với Bách Lý Thiên Thiên, căn bản là chuyện không thể nào.
Bằng không thì chỉ sợ kết quá của Bách Lý Thiên Thiên không phải bị nuôi nhốt mà là bị giết chết!
Công năng ẩn chứa trong máu của thâm hải địch long khiến Dương Thiên Lôi chiếm được Bách Lý Thiên Thiên vẫn còn trinh. Nếu như không phải trong lòng của Dương Thiên Lôi coi trọng điểm ấy thì tự nhiên đã giết chết Bách Lý Thiên Thiên rồi. Mà hiện tại cũng đã làm đủ thứ, hơn nữa cũng đã giúp mình không ít, ít nhiều gì cũng có chút tình cảm trong đó.
Cho nên Dương Thiên Lôi mới có thể lưu lại chút tình cảm và thể diện cho Bách Lý Tình Không.
Bách Lý Tình Không ngẩn ra một lúc, liền quyết đoán nhận thua.
Mãi cho tới lúc khóe miệng của Dương Thiên Lôi nhếch lên thành nụ cười tiêu chuẩn, chậm rãi bay lên trời, muốn rời khỏi lôi đài thì trọng tài đang khiếp sợ mới nhớ tới chuyện tuyên bố Dương Thiên Lôi chiến thắng, trăm vạn tu luyện giả cũng đang khiếp sợ mới nhớ tới chuyện phải hò hét, hoan hô!
Trong lòng của mỗi người đều xuất hiện ý niệm:
- Cái tên này rốt cuộc là biến thái tới cỡ nào đây?
Hai trận tranh tài, thi triển ra ba loại tuyệt học của ba môn phái!
Đây là khái niệm chó má gì đây?
Nhãn quang của Long Tĩnh lóe lên hai đạo tinh quang nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi đang ngồi trên ghế tuyển thụ, trong lòng cũng khiếp sợ như sóng dậy, nhưng lại đầy rẫy một cỗ tự bội phục chính mình, đúng vậy, hắn bội phục sự anh minh thần võ của chính mình!
Trở thành kẻ địch của cái tên biến thái như Dương Thiên Lôi, là chuyện đáng buồn cỡ nào chứ?
Trận thứ năm, Phong Linh Nhi trong sự khiếp sợ mà Dương Thiên Lôi mang tới chậm rãi bay lên lôi đài, lúc trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, nàng không hề giấu giếm, trực tiếp bày ra thực lực cường hãn không gì sánh được, nhanh chóng đánh bại Lý Thuần Dương!
Ngày thi đấu đầu tiên chính thức kết thúc.
Thương Huyền Bác, Bộ Kinh Thiên, Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi mỗi người thắng hai trận, được sáu phần, tạm thời vượt lân dẫn đầu.
Trương Tử Hàm và Lý Tiêu thắng một trận, được ba phần, tạm thời ở giữa.
Còn Mộ Dung Tiễn, Bách Lý Tình Không, Lý Thuần Dương, Thương Mang Tử thì thua toàn bộ, mỗi người một quả trứng to, xếp cuối cùng.
Sau khi tàn cuộc, Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi, Trương Tử Hàm, trong tiếng hoan hô của Trảm Không kiếm phái, Vu gia bảo và Tinh Diệu thương hội, cùng nhau trở về nơi ở.
Cùng lúc đó, vài đạo thân ảnh Dương Thiên Lôi quen thuộc cũng nhanh chóng rời khỏi trường diễn võ, đi về phía biệt viện của Trảm Không kiếm phái ở!
- Hai vị tiểu huynh đệ, xin quấy rầy một chút, bỉ nhân Mạc Thương, cùng với chư vị hảo hữu, đặc biệt tới bái kiến bạn cũ là Dương Thiên Lôi, Dương huynh đệ, không biết các vị có thể giúp thông báo một tiếng hay không?
Lúc Bách Hiểu Sinh Mạc Thương và mấy người cùng lịch luyện trên Phá Lãng hào đi tới biệt viện của Trảm Không kiếm phái, khách khí nói với hai vị đệ tử trẻ tuổi của Trảm Không kiếm phái đứng canh giữ trước cửa.
- Các vị là bằng hữu của Dương sư huynh?
Hai người đệ tử của Trảm Không kiếm phái thoáng kinh ngạc mà hỏi lại. Bọn họ biết rõ niên kỷ của Dương Thiên Lôi, tại sao lại có mấy vị bằng hữu có tu vi rất cao và tuổi tác cũng không hề nhỏ thế này? Cho nên có chút nghi hoặc mà hỏi lại.
- Đúng vậy, lúc Dương huynh đệ du lịch ở Đông hải, chúng ta đã có duyên kết giao với Dương huynh đệ, xin nhờ thông báo một tiếng!
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương nhìn ra vẻ nghi hoặc của hai người đệ tử nên vội nói.
- Là vậy sao, hình như Dương sư huynh đúng thật là có tới Đông hai du lịch… tiền bối, các vị chờ một lát, ta đi thông báo!
- Bách Hiểu Sinh, Mạc Thương ?
Dương Thiên Lôi đang ở trong phòng của Phong Vô Kỵ, còn chưa bắt đầu tu lueyenj, lúc đám người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương đi tới trước cửa biệt viện thì thần niệm cường hãn của hắn đã cảm ứng được khí tức của đám người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương rồi, lúc tên đệ tử thông báo còn chưa đi tới nơi thì Dương Thiên Lôi liền nói với mấy người Phong Vô Kỵ một tiếng, trực tiếp ra khỏi phòng. Một mình đi vội về phía cửa tiểu viện.
- Dương sư huynh….
- Ta biết rồi!
Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói.
- Mạc Thương… sao các người lại tới đây?
Lúc Dương Thiên Lôi xuất hiện ở cửa, cũng không hề cố kỵ, trên mặt liền nở ra nụ cười chân thành, ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người, khách khí hỏi thăm. Dương Thiên Lôi biết rõ là mấy người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương xuất hiện ở chỗ này, tự nhiên là đã nhận ra hắn. nên cũng không cần phải phủ nhận mình chính là Tiêu Thiên.
- Qủa nhiên là Tiêu… Dương huynh đệ!
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương nghe Dương Thiên Lôi nói vậy, vẻ mặt nhất thời kích động mà nói.
Lúc mọi người ở đây đều muốn mở miệng nói chuyện thì Dương Thiên Lôi đột nhiên quay sang nháy mắt với mọi người, nói:
- Vào đã rồi nói!
- Ân!
Sau khi Dương Thiên Lôi đưa mọi người tới phòng của hắn thì trực tiếp bày ra một đạo kết giới cường hãn không gì sánh được.
- Ha hả, đã lâu không gặp, không ngờ lại có thể gặp được mọi người ở đây! Thế nào, mọi người vẫn khỏe cả chứ?
- Khỏe, đều khỏe cả! Tiêu… Không, nên gọi ngươi là Dương huynh đệ, thật không nghĩ tới hơn một năm không gặp mà ngươi cư nhiên đã bước vào Thần đạo rồi! Thật sự là chuyện đáng mừng!
Thanh âm của Bách Hiểu Sinh Mạc Thương mang theo một chút cung kính. Tuy là vẻ mặt của Dương Thiên Lôi cũng không khác gì lúc trước, thế nhưng lúc này đây, Dương Thiên Lôi đã là Thần đạo cường giả rồi, lấy tu vi của bọn họ, xưng hô huynh đệ với Dương Thiên Lôi đã có chút lâng lâng rồi. Làm sao dám tùy ý như trước nữa?
- Các người cũng không tệ mà, đều đã đột phá bích chướng cả rồi, sớm muộn gì cũng đều có thể tấn cấp Thần đạo!
Dương Thiên Lôi nói.
- Còn sớm lắm. Dương huynh đệ, đạo lữ của ngươi…
- A, Dương Mộng sao, hắc hắc…. mấy người Mạc huynh các ngươi hẳn là cũng biết ta lúc đó dùng tên giả, cho nên, đạo lữ Dương Mộng của ta cũng là dùng tên giả… tên thật của nàng, kỳ thực Mạc huynh ngươi cũng biết.
- Đây….
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương là người có hiểu biết rất rõ về tu luyện giới, nhất là sau khi Dương Thiên Lôi cường thế quật khởi, hắn liền biết rõ mười mươi những người ở bên cạnh Dương Thiên Lôi. Giờ khắc này, nghe Dương Thiên Lôi nói vậy lại khiến hắn vô cùng kinh ngạc, lúc hắn nhận ra Dương Thiên Lôi chính là Tiêu Thiên thì liền suy đoán ra Dương Mộng rất có khả năng chính là sư phụ của Dương Thiên Lôi, Tiêu Như Mộng! Loại suy đoán này thật sự khiến cho Bách Hiểu Sinh Mạc Thương rất khiếp sợ. Dù sao đi nữa thì chuyện sư đồ trở thành đạo lữ cũng là chuyện vi phạm đạo nghĩa và luân lý. Cho nên, Bách Hiểu Sinh Mạc Thương mới không dám nhắc tới với mọi người nữa, hắn cũng cho rằng, sở dĩ Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng phải giấu tên thật của mình chính là vì cấm kỵ này. Nhưng không ngờ, Dương Thiên Lôi cư nhiên lại trực tiếp nói thẳng ra trước mặt mọi người một cách rất sảng khoái. Lẽ nào hắn không quan tâm?
- Mạc huynh, còn nhớ rõ lúc huynh tới tìm ta, đã nói với ta chuyện đạo lữ của ta giống ai không?
Thấy Bách Hiểu Sinh Mạc Thương lộ ra vẻ khó xử, Dương Thiên Lôi nhất thời ý thứ được Bách Hiểu Sinh Mạc Thương đang nghĩ tới ai, hiển nhiên là Bách Hiểu Sinh Mạc Thương cũng đoán rằng người đó là Tiêu Như Mộng, cho nên, Dương Thiên Lôi không hề do dự, liền vội vàng nhắc nhở ngay.
- Thiếu nữ thiên tài bốn trăm năm trước… Nguyễn Hi Vũ? Lẽ nào đạo lữ của Dương huynh đệ thật sự có quan hệ với nàng ta?
- Hắc hắc… không phải có quan hệ. Kỳ thực Dương Mộng chính là Nguyễn Hi Vũ!
Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói với vẻ rất kiên định. Hắn đã sớm nghĩ tới chuyện của Tiêu Như Mộng, mặc dù Tiêu Như Mộng muốn có thể vĩnh viễn đứng trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình mà quan sát mọi thứ. Nhưng Dương Thiên Lôi lại không muốn làm vậy, không nói tới trên người Tiêu Như Mộng có bí mật không thể giải được, cho dù có giải được thì Dương Thiên Lôi cũng không muốn để Tiêu Như Mộng sống cuộc sống thế này mãi được. Hắn muốn Tiêu Như Mộng cũng được sống ở thế giới thật sự như mấy người Trương Tử Hàm, chứ không phải tự phong bế mình. Mấy người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương tới vừa đúng lúc, có thể để Tiêu Như Mộng có một cơ hội nhìn đời thật sự.
- Đây….
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương khiếp sợ mở to hai mắt ra nhìn, quả thật không thể tin được vào tai của mình. Đồng dạng, những người khác cũng vô cùng kinh ngạc. Bọn họ tuy là chưa tận mắt nhìn thấy thiếu nữ thiên tài Nguyễn Hi Vũ trong truyền thuyết, nhưng cái tên này bọn họ cũng đã nghe nói qua rất nhiều lần. Vô luận là thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không ngờ được, nữ nhân có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành tên Dương Mộng kia, đạo lữ của Dương Thiên Lôi, cư nhiên lại là thiếu nữ thiên tài Nguyễn Hi Vũ bốn trăm năm trước.
- Không cần kinh ngạc, Hi Vũ là sau khi bước vào cảnh giới Thần đạo, hóa phàm nhập thế mới quen biết với ta.
Dương Thiên Lôi nói dối không ngượng miệng, nhìn không ra chút dị dạng nào.
- Hóa ra là vậy….
Bách Hiểu Sinh Mạc Thương liền bừng tỉnh đại ngộ, nói.
Sau đó, mọi người lại nhiệt tình hàn huyên với Dương Thiên Lôi thêm nữa canh giờ nữa, biết Dương Thiên Lôi ngày mai còn phải thi đấu nên mọi người đành phải lưu luyến chia tay.
Sau khi thấy mọi người rời khỏi, trên mặt Dương Thiên Lôi mới hiện lên vẻ đắc ý, nói:
- Không ngờ, ca và Mộng Mộng cư nhiên lại thu được mỹ danh như vậy, hắc bạch song bích, thần tiên quyến lữ, hắc hắc…
- Bọn họ là ai?
Lúc đám người Bách Hiểu Sinh Mạc Thương rời đi rồi, mấy người Trương Tử Hàm, Vu Thanh Nhã, Dương Thiên Lôi nhất thời đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi, nói có phần trách cứ.
- Là bằng hữu ta quen được lúc du lịch ở Đông Hải. Ân…. Đêm nay, ca chính thức tuyên bố một chuyện với các ngươi! Khụ khụ… tới lúc đó, các ngươi muốn xử đẹp ca thì làm ơn tạm thời giữ chút thể diện đi, sau này ca sẽ để tùy các ngươi xử trí!
Nếu Dương Thiên Lôi đã quyết định để Tiêu Như Mộng diện thế thì cũng không do dự nữa, hơn nữa, còn phải dùng cái tên thật của nàng là Nguyễn Hi Vũ nữa. Bởi vì, Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy, chỉ có để cái tên Nguyễn Hi Vũ nhanh chóng xuất hiện tại tu luyện giới thì hắn mới có thể nhanh chóng vạch trần được bí mật ẩn giấu trên người nàng. Nữ nhân thần bí kia cùng với sư môn của Nguyễn Hi Vũ.
- Chờ đã, đệ đệ, ngươi đang nói cái gì vậy?
Dương Thiên Lôi nghi hoặc hỏi.
Mà mấy người Trương Tử Hàm, Vu Thanh Nhã, Sở Hương Hương cũng nghi hoặc y hệt. bất quá, mấy người Vu Tiểu Ức, Phong Mã Ngưu thì không quan tâm lắm, bởi vì bọn họ biết, đây là chuyện giữa các vị tẩu tử và lão đại, không phải chuyện của họ.
- Tới lúc đó các ngươi sẽ biết. được rồi, chúng ta vào đi thôi!
Dương Thiên Lôi nói xong thì trực tiếp thôi động Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, thu hết mọi người vào trong:
- Các ngươi tu luyện một chút trước đi. Tới lúc đó, ta sẽ gọi các ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.