Chương 42: Ông Chủ Từ Đến Rồi!
Đường Hạo Nhiên
01/01/2023
Người đàn ông trong cơn giận dữ đã hét lên với hai nhân viên bảo vệ đang ngồi ở cửa: "Mẹ kiếp, hai người các ngươi bị mù hết rồi sao. Vẫn chưa thấy ở đây đang có cướp sao? Còn không mau tới đây."
Hai nhân viên bảo vệ đã sớm phát hiện ra sự khác thường, sau khi nghe như vậy thì lập tức lao tới chỗ phía Đường Hạo Nhiên.
Nhưng mà thân thể của hai người bọn họ cũng chỉ là cường tráng hơn người bình thường một chút mà thôi, đâu phải là đối thủ của Đường Hạo Nhiên.
Chỉ thấy Đường Hạo Nhiên đá một cước ra, không thấy rõ như thế nào, chỉ thấy hai người bảo vệ kia lập tức ngã xuống đất, hai chân mềm nhũn ra đứng cũng không đứng được.
Lúc này, những người khác trong phòng thuốc Nam cũng cũng chú ý tới nơi này, nhao nhao vây lại xem.
Người đàn ông trung niên dùng tay kia chỉ vào Đường Hạo Nhiên, mắng: "Mọi người nhìn xem, người này rõ ràng là không có tiền để mua thuốc, vậy mà lại muốn cướp đồ.”
"Nhìn qua đẹp trai nhã nhặn như vậy, làm sao nhân phẩm lại kém đến thế."
Lời nói của người đàn ông trung niên lập tức khiến quần chúng vây xem đồng tình và phẫn nộ, nhao nhao lên tiếng chỉ trích Đường Hạo Nhiên.
Đường Hạo Nhiên lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người, sau đó trầm giọng nói: "Ha ha…. Phòng thuốc Nam của các người bán thuốc giả, lấy giả làm thật, bị tôi vạch trần thì lại dùng loại thủ đoạn dơ bẩn này."
Chính là vì có những người như người đàn ông trung niên này cho nên y học cổ truyền mới xuống dốc đến thế.
"Phòng thuốc Nam là một trong những cửa hiệu thuốc Nam lớn nhất thành phố S, làm sao có thể làm ăn gian dối! Chàng trai, anh đừng có ngậm máu phun người." Có người chủ động giải thích cho phòng thuốc Nam.
"Thằng nhóc thối, cậu làm nhục tôi thì có thể nhưng không được làm nhục phòng thuốc Nam của tôi." Người đàn ông trung niên cứ như là bị trời xanh ủy khuất, khàn giọng gào lên:
- Cậu nói tôi bán thuốc giả, vậy thì cậu lấy bằng chứng ra xem, nếu như không có thì đừng trách vì sao tôi không khách khí.
- Đến lúc đó cho dù có táng gia bại sản thì tôi cũng phải khiến cậu trả giá đắt."
Đường Hạo Nhiên chế giễu một tiếng, đám người này hoàn toàn đều không hiểu cái gì cả, chỉ có thể bị lừa gạt. Anh đem cái hộp chứa nhân sâm kia mang đến trước mặt mọi người, nói: "Tôi muốn dã sơn sâm nhưng mà người này đưa cho tôi cái này, cái này còn không phải là bán thuốc giả sao.”
"Yo. Cái đó không phải là đồ thật sao? Lần trước tôi cũng mua loại dã sơn sâm này ở đây, tốn của tôi gần 3.5 tỷ." Rất nhanh, trong đám người lập tức có người nhận ra dược liệu trong hộp.
Sau đó lại có thêm mấy người hưởng ứng, những người đều đã mua dã sơn sâm trong tay Đường Hạo Nhiên.
"Anh bạn trẻ! Cậu nói dã sơn sâm này là thuốc giả, vậy thì có bằng chứng gì không?" Lúc này, không còn ai chú ý đến mâu thuẫn giữa Đường Hạo Nhiên và người đàn ông trung niên kia nữa.
Bọn họ chỉ muốn biết cuối cùng thứ bọn họ mua là đồ thật hay giả, dù sao bọn họ cũng đã tốn không ít tiền.
Đường Hạo Nhiên lạnh lùng nhìn thoáng qua người đàn ông trẻ tuổi, xem ra ông ta lừa gạt cũng không chỉ mình anh.
"Dã sơn sâm có đường vân dày đặc và sâu, vòng tròn đối diện với nhau, không có liên kết với nhau. Nhân sâm bình thường không có những đặc điểm này." Đường Hạo Nhiên từ từ nói.
Mọi người nhìn thấy Đường Hạo Nhiên nói chắc chắn như thế, sau khi nghe xong thì trong lòng có mấy phần tin tưởng! Lại nhìn kỹ cái gọi là dã sơn sâm trong cái hộp kia, thật sự không có cái loại đường vân này.
Người đàn ông trung niên nghe Đường Hạo Nhiên nói xong, trong lòng thầm nghĩ một tiếng không xong, không nghĩ tới ở thành phố S nho nhỏ này lại thật sự gặp được người tài giỏi.
"Trần sư phụ! Có phải ngài nên giải thích với chúng tôi một chút đúng không? Có phải phòng thuốc Nam các người làm ăn buôn bán như vậy không?" Có người hét lên trong đám đông vây xem.
Bọn họ tự nhận là không ngoan hiểu biết, không ngờ vậy mà lại bị tên đàn ông trung niên này đùa bỡn xoay vòng vòng.
Lúc này Đường Hạo Nhiên mới buông tay ra, người đàn ông trung niên kia cuối cùng cũng không thể kêu lên được nữa, đối diện với lời chỉ trích và chất vấn của nhiều người như vậy, ông ta ngay cả dũng khí phản bác cũng không có.
Mà nữ nhân viên phục vụ ở bên cạnh kia cũng đã sớm bị dọa cho ngây người, không nghĩ tới cái tên thoạt nhìn nho nhã yếu đuối như vậy mà lại có bản lĩnh lớn như vậy.
Ngay khi phòng thuốc Nam đang hỗn loạn, bỗng nhiên có người hô lên: "Ông chủ Từ đến rồi.”
Đường Hạo Nhiên theo tiếng hô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc âu phục thắt cà vạt từ cửa phòng thuốc Nam đi vào, ông ta bước đi ngang dọc, trong lúc đi lại khiến cho người ta có một loại khí thế vô cùng phong thái.
Đám người tự động nhường đường cho ông ta, ông ta đi tới trước mặt Đường Hạo Nhiên, nói: "Anh bạn trẻ này! Chuyện này tôi đã hiểu rõ rồi! Lần này là do tôi không quản lý tốt nhân viên.”
Bốp bốp!
Ông ta vỗ tay hai cái, ngay lập tức có người cầm một cái hộp đến.
Hai nhân viên bảo vệ đã sớm phát hiện ra sự khác thường, sau khi nghe như vậy thì lập tức lao tới chỗ phía Đường Hạo Nhiên.
Nhưng mà thân thể của hai người bọn họ cũng chỉ là cường tráng hơn người bình thường một chút mà thôi, đâu phải là đối thủ của Đường Hạo Nhiên.
Chỉ thấy Đường Hạo Nhiên đá một cước ra, không thấy rõ như thế nào, chỉ thấy hai người bảo vệ kia lập tức ngã xuống đất, hai chân mềm nhũn ra đứng cũng không đứng được.
Lúc này, những người khác trong phòng thuốc Nam cũng cũng chú ý tới nơi này, nhao nhao vây lại xem.
Người đàn ông trung niên dùng tay kia chỉ vào Đường Hạo Nhiên, mắng: "Mọi người nhìn xem, người này rõ ràng là không có tiền để mua thuốc, vậy mà lại muốn cướp đồ.”
"Nhìn qua đẹp trai nhã nhặn như vậy, làm sao nhân phẩm lại kém đến thế."
Lời nói của người đàn ông trung niên lập tức khiến quần chúng vây xem đồng tình và phẫn nộ, nhao nhao lên tiếng chỉ trích Đường Hạo Nhiên.
Đường Hạo Nhiên lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người, sau đó trầm giọng nói: "Ha ha…. Phòng thuốc Nam của các người bán thuốc giả, lấy giả làm thật, bị tôi vạch trần thì lại dùng loại thủ đoạn dơ bẩn này."
Chính là vì có những người như người đàn ông trung niên này cho nên y học cổ truyền mới xuống dốc đến thế.
"Phòng thuốc Nam là một trong những cửa hiệu thuốc Nam lớn nhất thành phố S, làm sao có thể làm ăn gian dối! Chàng trai, anh đừng có ngậm máu phun người." Có người chủ động giải thích cho phòng thuốc Nam.
"Thằng nhóc thối, cậu làm nhục tôi thì có thể nhưng không được làm nhục phòng thuốc Nam của tôi." Người đàn ông trung niên cứ như là bị trời xanh ủy khuất, khàn giọng gào lên:
- Cậu nói tôi bán thuốc giả, vậy thì cậu lấy bằng chứng ra xem, nếu như không có thì đừng trách vì sao tôi không khách khí.
- Đến lúc đó cho dù có táng gia bại sản thì tôi cũng phải khiến cậu trả giá đắt."
Đường Hạo Nhiên chế giễu một tiếng, đám người này hoàn toàn đều không hiểu cái gì cả, chỉ có thể bị lừa gạt. Anh đem cái hộp chứa nhân sâm kia mang đến trước mặt mọi người, nói: "Tôi muốn dã sơn sâm nhưng mà người này đưa cho tôi cái này, cái này còn không phải là bán thuốc giả sao.”
"Yo. Cái đó không phải là đồ thật sao? Lần trước tôi cũng mua loại dã sơn sâm này ở đây, tốn của tôi gần 3.5 tỷ." Rất nhanh, trong đám người lập tức có người nhận ra dược liệu trong hộp.
Sau đó lại có thêm mấy người hưởng ứng, những người đều đã mua dã sơn sâm trong tay Đường Hạo Nhiên.
"Anh bạn trẻ! Cậu nói dã sơn sâm này là thuốc giả, vậy thì có bằng chứng gì không?" Lúc này, không còn ai chú ý đến mâu thuẫn giữa Đường Hạo Nhiên và người đàn ông trung niên kia nữa.
Bọn họ chỉ muốn biết cuối cùng thứ bọn họ mua là đồ thật hay giả, dù sao bọn họ cũng đã tốn không ít tiền.
Đường Hạo Nhiên lạnh lùng nhìn thoáng qua người đàn ông trẻ tuổi, xem ra ông ta lừa gạt cũng không chỉ mình anh.
"Dã sơn sâm có đường vân dày đặc và sâu, vòng tròn đối diện với nhau, không có liên kết với nhau. Nhân sâm bình thường không có những đặc điểm này." Đường Hạo Nhiên từ từ nói.
Mọi người nhìn thấy Đường Hạo Nhiên nói chắc chắn như thế, sau khi nghe xong thì trong lòng có mấy phần tin tưởng! Lại nhìn kỹ cái gọi là dã sơn sâm trong cái hộp kia, thật sự không có cái loại đường vân này.
Người đàn ông trung niên nghe Đường Hạo Nhiên nói xong, trong lòng thầm nghĩ một tiếng không xong, không nghĩ tới ở thành phố S nho nhỏ này lại thật sự gặp được người tài giỏi.
"Trần sư phụ! Có phải ngài nên giải thích với chúng tôi một chút đúng không? Có phải phòng thuốc Nam các người làm ăn buôn bán như vậy không?" Có người hét lên trong đám đông vây xem.
Bọn họ tự nhận là không ngoan hiểu biết, không ngờ vậy mà lại bị tên đàn ông trung niên này đùa bỡn xoay vòng vòng.
Lúc này Đường Hạo Nhiên mới buông tay ra, người đàn ông trung niên kia cuối cùng cũng không thể kêu lên được nữa, đối diện với lời chỉ trích và chất vấn của nhiều người như vậy, ông ta ngay cả dũng khí phản bác cũng không có.
Mà nữ nhân viên phục vụ ở bên cạnh kia cũng đã sớm bị dọa cho ngây người, không nghĩ tới cái tên thoạt nhìn nho nhã yếu đuối như vậy mà lại có bản lĩnh lớn như vậy.
Ngay khi phòng thuốc Nam đang hỗn loạn, bỗng nhiên có người hô lên: "Ông chủ Từ đến rồi.”
Đường Hạo Nhiên theo tiếng hô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc âu phục thắt cà vạt từ cửa phòng thuốc Nam đi vào, ông ta bước đi ngang dọc, trong lúc đi lại khiến cho người ta có một loại khí thế vô cùng phong thái.
Đám người tự động nhường đường cho ông ta, ông ta đi tới trước mặt Đường Hạo Nhiên, nói: "Anh bạn trẻ này! Chuyện này tôi đã hiểu rõ rồi! Lần này là do tôi không quản lý tốt nhân viên.”
Bốp bốp!
Ông ta vỗ tay hai cái, ngay lập tức có người cầm một cái hộp đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.