Chương 13: U Minh Hoa
Thiên Lãnh
24/02/2016
Xoát xoát!
Gai nhọn bắn ra như mưa, trực tiếp cắm lên mặt đất, Nhím Gai đầu lĩnh thời điểm rơi xuống đất liền trở mình, an toàn đáp xuống đại địa, nhưng lúc này nó đã nỏ mạnh hết đà, trở thành mục tiêu dễ dàng tấn công.
Ngay tại lúc Boss đang hấp hối, không ngờ có một đội chơi khác chạy tới, kẻ cầm đầu, hóa ra lại cùng Lục Lâm có duyên gặp mặt qua, Bá Thiên Minh.
Giống như biết trước truyện này, Thần Luyến Chiến Thiên căn bản là không xem Bá Thiên gia tộc vào mắt, hắn khinh bỉ nhìn về phía đầu lĩnh Bá Thiên Minh.
Khi Boss kêu thảm thiết rồi quỵ ngã xuống đất, Bá Thiên Gia tộc cũng ào tới.
Chứng kiến Boss đã bị tiêu diệt, Bá Thiên nhíu mày lại quan sát, tuy hắn là Bá Thiên gia tộc có thế lực không nhỏ, nhưng so với lão đại Thần Luyến gia tộc, hắn còn chưa đủ tuổi, vừa rồi chạy đến thực ra là chỉ để nhìn xem có chỗ đầu thừa đuôi thẹo nào không để kiếm chác, hiện tại Boss đã toi, lúc này đi gây hấn với Thần Luyến gia tộc thì đúng là đại ngốc.
“ Ha Ha, ỷ trong nhà có ít tiền mà cũng dám đến đây sao, Thần Luyến Chiến Thiên vừa lầu bầu nói vừa cố ý ra vẻ cho thanh âm chỉ đủ “Nhỏ” vừa vặn cho Bá Thiên Minh nghe thấy.
“Đáng ghét” ! Bá Thiên Minh nội tâm nổi giận, thế nhưng hắn không biểu lộ ra bên ngoài, hừ lạnh liếc quá Thần Luyến Chiến Thiên đoạn căm tức dẫn mọi người ly khai. Gã thầm tề rằng lần sau nhất định phải chơi Thần Luyến gia tộc một vố thật đẹp, đồng thời phải bảo cha mình đầu tư thêm nhiều tiền gấp bội, À mà tiểu tử bên cạnh Thần Luyến Chiến Thiên sao nhìn quen quen.
Lục Lâm dung mạo thật sự quá mức bình thường, vì vậy Bá Thiên Minh căn bản không nhận ra hắn là kẻ bữa trước, chỉ tưởng nhầm hắn là một thành viên gia tộc Thần Luyến.
“Huynh đệ, đến đây nào, không nên khách khí, cầm lấy đi.” Quét dọn xong chiến trường, Thần Luyến Chiến Thiên cười ha hả, đoạn giao cho Lục Lâm hai kiện đồ vât.
[Cường hóa thạch] (Đá cường hóa) – Chưa giám định.
Lại là một khối đá chưa giám định, bất quá ngoài khối đá này còn có cả 50 gốc Nguyệt Câu Thảo. Lục Lâm nghi hoặc nhìn Thần Luyến Chiến Thiên, thầm nghĩ: “Tại sao hắn ta lại biết được mình vừa vặn thiếu đống cỏ này?”
Thần Luyến Chiến Thiên cười hắc hắc, vẫy vẫy tay hướng về phía những người khác, sau đó nói: “Không có ý đồ gì đâu huynh đệ à, chúng ta nhiều người, những đồ khác tất nhiên sẽ không khách khí, về sau nhớ giữ lien lạc nhé.” Cùng lúc đó hắn thêm Lục Lâm vào mục hảo hữu, đoạn dẫn người ly khai thảo nguyên.
“ ?” Lục Lâm tâm trạng rất bối rối, hắn suy nghĩ cẩn thận thấy rằng mình chỉ làm có vài cú ngã xuống đất để tránh Boss tấn công, vậy mà được cho 50 gốc Nguyệt câu thảo để hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa còn thừa ra một ít, đủ để bán đi thu được một món lợi nhỏ.
Lục Lâm đem mỗi gốc bán với giá 50 xu đồng cho những người cần, hắn lập tức thu được đến 11 đồng bạc, không còn cần phải ngẩn ngơ nhìn mấy đồng xu ít ỏi trong túi như trước nữa.
“Hôm nay thật là một ngày tốt lành, mọi sự đều thuận lợi…” Lục Lâm một bên ngâm nga một bài hát, một bên hướng chỗ sâu hơn trong thảo nguyên mà tiến bước, nhiệm vụ của Dược sư cần đến 3 loại thảo dược nhưng hắn mới sưu tập được có một loại, mà còn là được người khác giúp đỡ đấy.
Vừa mới đi ra một chỗ trên thảo nguyên, một cỗ khí tức hư thối nồng nặc xộc thẳng vào mũi làm Lục Lâm thiếu chút nữa nôn ọe. Hắn vội vàng mở hệ thống cảm giác tinh lọc, chỉnh cho mùi khó ngửi kia biến mất, nhờ có thiết bị tinh lọc này mà người chơi có thể lựa chọn đóng cửa các giác quan, bảo hộ cho những nữ game thủ, đồng thời cải biến và bảo vệ thị giác.
“Tê tê!”
Một tràng tiếng tê tê vang lên, hơn nữa càng ngày càng gần.
“Là âm thanh gì?” Lục Lâm đề phòng dò xét khắp nơi, nhưng hắn chỉ cảm thấy một thứ làm vướng chân mình, sau đó cảm thấy như bị cắn một cái, sau đó mắt hắn cảm thấy choáng váng, đầu váng mắt hoa.
Đinh! Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã trúng độc.
Lục Lâm cúi đầu xem xét, một con rắn nhỏ màu sắc sặc sỡ, đang quấn quanh cổ chân hắn mà cắn xé.
Ma Xà (Ma hóa độc xà) – (cấp 8)
Huyết lượng : 400 – Công kích: 57
Lục Lâm dùng sức hất lên, đem con Ma xà này đá về phía sau, rìu trong tay lập tức chém xuống
Ma xà bèn quay lại ngoạm Lục Lâm, đinh một tiếng Hệ thống nhắc nhở rằng hắn lại trúng độc.
“6”- “4” – Một chuỗi tổn thương xuất hiện trên đầu Lục Lâm hơn nữa dưới trạng thái trúng độc, Lục Lâm chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, hiện tại đừng nói là trốn tránh, hắn thậm chí đứng còn không vững.
“131” – một con số to tướng tổn thương màu vàng xuất hiện trên đầu con Ma xà, Lục Lâm nhìn chằm chằm vào con quái, cố gắng công kích trúng đích, sau ba chiêu tiếp theo, rốt cục cũng đem Ma Hóa xà đánh cho chêt ngửa bụng.
Đợi đến khi trạng thái trúng độc biến mất, Lục Lâm phát hiện Huyết lượng của hắn đã giảm bớt một phần tư. Nhặt được từ xác con Ma Xà 15 xu đồng, Lục Lâm cẩn thận tiếp cận đóa U Minh Hoa trên mặt đất. U Minh Hoa trông thì rất bình thường nên cực dễ nhầm lẫn với đám cây dại mọc ven đường.
Lại tiếp tục có rất nhiều người chơi đi đến, Lục Lâm hy vọng có thể tranh thủ thu thập được càng nhiều U Minh Hoa càng tốt trước khi đại bộ phận người chơi kéo tới, tốt nhất là có thể thu thập cho cả phần của Tiểu Tiên.
“tê tê” – Lại là âm thanh đó vang lên, lúc này Lục Lâm quay qua nhìn chỗ đất trước mặt, không có phát hiện gì kì lạ mới hướng ra chỗ phát ra tiếng động nhìn lại, hắn thấy một con rắn mình đầy hoa văn loang lổ màu vàng, thân thô to trườn trong đám lá vụn và cành cây đi ra, há miện đầy răng sắc bén hướng Lục Lâm tấn công.
Ma Hóa Hổ Xà (Cấp 10)
Huyết lượng: 500 – Công kích: 912
Lục Lâm trốn không kịp, bị nó cắn một cái.
“39” – Kì quái ở chỗ lần này lại không bị trúng độc, Ma Hóa Hổ xà co lại thân thể dài ngoằng, hướng đôi xà nhãn lạnh lẽo như băng về phía Lục Lâm thủ thế.
Lúc này Lục Lâm đã nhìn ra yếu điểm của con rắn, tuy thân thể nó có thể xoay chuyển, nhưng tốc độ lại phi thường chậm chạp.
“68” - Lục Lâm theo đường vòng ra sau lưng con quái. Lúc nó còn chưa xoay người lại kịp, chùy Goblin trong tay hung hăng chém một cái, Ma Hóa Hổ Xà phòng ngự so với Ma Xà phòng ngự còn yếu hơn, lại không có nọc độc, thật là biếu không kinh nghiệm cho người chơi.
“Hí!’ - Ma Hóa Hổ Xà múa may thân mình, kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống đất, tuôn ra một kiện trang bị
[Bạch sắc xà bì] – ( Bì giáp da rắn) Bạch sắc.
Phòng ngự: 5 – Cần đẳng cấp: 8
Rốt cục cũng rơi ra trang bị, Lục Lâm vui vẻ nhặt lên, ngắm nghía mấy lần, lại sờ soạng kỹ lượng mới bỏ lại trong bao đồ.
Càng đi vào trong, Lục Lâm thấy mặt đất lại càng ầm ướt. Cuối cùng hiện ra trước mắt hắn là một đầm lầy có vẻ đầy nguy hiểm, khắp nơi là đầm lầy nổi đầy bọt khí, những cây đại thụ héo rũ trơ trọi cùng đám rắn hình dạng vừa dài vừa hẹp lắc lư trên cành cây.
Trong đầm, có một gốc cây đại thụ khá to và rậm rạp, vô số dây lay quấn lấy, liên kết dải đất trung tâm đầm lầy với những nơi xung quanh, nhìn qua tựa như một tấm lưới lớn.
Lục Lâm nhìn từ xa, phát hiện trong đầm lầy này U Minh Hoa mọc thành từng đám lớn sinh trưởng, nhưng đồng thời cũng có vô số con Ma Xà kịch độc đang du đãng bên trong.
“Kì quái, tại sao lại không có ai?”. Lục Lâm không vội vàng đi vào ngay, bởi vì hắn phát hiện quanh đây không hề có ai, những người chơi đến sớm hơn hắn đều không thấy bóng dánh đâu cả. Mà xung quanh cũng không có chỗ trốn, cách giải thích duy nhất đó là họ đều đã bị cho về thành (bị tiêu diệt nên phải về thôn để bắt đầu lại). Phát hiện này làm Lục Lâm càng thêm dè chừng.
Trùng hợp là vào lúc này, đằng sau có một đội người chơi chạy tới, bọn hắn nhìn thoáng qua Lục Lâm một cách kì quái, cũng không đưa ra yêu cầu tổ đội với hắn mà ào vào đầm lầy. Trông thấy từng cụm từng cụm U Minh Hoa, mắt ai nấy đều sáng rực lên, lập tức xông tới hái.
Gai nhọn bắn ra như mưa, trực tiếp cắm lên mặt đất, Nhím Gai đầu lĩnh thời điểm rơi xuống đất liền trở mình, an toàn đáp xuống đại địa, nhưng lúc này nó đã nỏ mạnh hết đà, trở thành mục tiêu dễ dàng tấn công.
Ngay tại lúc Boss đang hấp hối, không ngờ có một đội chơi khác chạy tới, kẻ cầm đầu, hóa ra lại cùng Lục Lâm có duyên gặp mặt qua, Bá Thiên Minh.
Giống như biết trước truyện này, Thần Luyến Chiến Thiên căn bản là không xem Bá Thiên gia tộc vào mắt, hắn khinh bỉ nhìn về phía đầu lĩnh Bá Thiên Minh.
Khi Boss kêu thảm thiết rồi quỵ ngã xuống đất, Bá Thiên Gia tộc cũng ào tới.
Chứng kiến Boss đã bị tiêu diệt, Bá Thiên nhíu mày lại quan sát, tuy hắn là Bá Thiên gia tộc có thế lực không nhỏ, nhưng so với lão đại Thần Luyến gia tộc, hắn còn chưa đủ tuổi, vừa rồi chạy đến thực ra là chỉ để nhìn xem có chỗ đầu thừa đuôi thẹo nào không để kiếm chác, hiện tại Boss đã toi, lúc này đi gây hấn với Thần Luyến gia tộc thì đúng là đại ngốc.
“ Ha Ha, ỷ trong nhà có ít tiền mà cũng dám đến đây sao, Thần Luyến Chiến Thiên vừa lầu bầu nói vừa cố ý ra vẻ cho thanh âm chỉ đủ “Nhỏ” vừa vặn cho Bá Thiên Minh nghe thấy.
“Đáng ghét” ! Bá Thiên Minh nội tâm nổi giận, thế nhưng hắn không biểu lộ ra bên ngoài, hừ lạnh liếc quá Thần Luyến Chiến Thiên đoạn căm tức dẫn mọi người ly khai. Gã thầm tề rằng lần sau nhất định phải chơi Thần Luyến gia tộc một vố thật đẹp, đồng thời phải bảo cha mình đầu tư thêm nhiều tiền gấp bội, À mà tiểu tử bên cạnh Thần Luyến Chiến Thiên sao nhìn quen quen.
Lục Lâm dung mạo thật sự quá mức bình thường, vì vậy Bá Thiên Minh căn bản không nhận ra hắn là kẻ bữa trước, chỉ tưởng nhầm hắn là một thành viên gia tộc Thần Luyến.
“Huynh đệ, đến đây nào, không nên khách khí, cầm lấy đi.” Quét dọn xong chiến trường, Thần Luyến Chiến Thiên cười ha hả, đoạn giao cho Lục Lâm hai kiện đồ vât.
[Cường hóa thạch] (Đá cường hóa) – Chưa giám định.
Lại là một khối đá chưa giám định, bất quá ngoài khối đá này còn có cả 50 gốc Nguyệt Câu Thảo. Lục Lâm nghi hoặc nhìn Thần Luyến Chiến Thiên, thầm nghĩ: “Tại sao hắn ta lại biết được mình vừa vặn thiếu đống cỏ này?”
Thần Luyến Chiến Thiên cười hắc hắc, vẫy vẫy tay hướng về phía những người khác, sau đó nói: “Không có ý đồ gì đâu huynh đệ à, chúng ta nhiều người, những đồ khác tất nhiên sẽ không khách khí, về sau nhớ giữ lien lạc nhé.” Cùng lúc đó hắn thêm Lục Lâm vào mục hảo hữu, đoạn dẫn người ly khai thảo nguyên.
“ ?” Lục Lâm tâm trạng rất bối rối, hắn suy nghĩ cẩn thận thấy rằng mình chỉ làm có vài cú ngã xuống đất để tránh Boss tấn công, vậy mà được cho 50 gốc Nguyệt câu thảo để hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa còn thừa ra một ít, đủ để bán đi thu được một món lợi nhỏ.
Lục Lâm đem mỗi gốc bán với giá 50 xu đồng cho những người cần, hắn lập tức thu được đến 11 đồng bạc, không còn cần phải ngẩn ngơ nhìn mấy đồng xu ít ỏi trong túi như trước nữa.
“Hôm nay thật là một ngày tốt lành, mọi sự đều thuận lợi…” Lục Lâm một bên ngâm nga một bài hát, một bên hướng chỗ sâu hơn trong thảo nguyên mà tiến bước, nhiệm vụ của Dược sư cần đến 3 loại thảo dược nhưng hắn mới sưu tập được có một loại, mà còn là được người khác giúp đỡ đấy.
Vừa mới đi ra một chỗ trên thảo nguyên, một cỗ khí tức hư thối nồng nặc xộc thẳng vào mũi làm Lục Lâm thiếu chút nữa nôn ọe. Hắn vội vàng mở hệ thống cảm giác tinh lọc, chỉnh cho mùi khó ngửi kia biến mất, nhờ có thiết bị tinh lọc này mà người chơi có thể lựa chọn đóng cửa các giác quan, bảo hộ cho những nữ game thủ, đồng thời cải biến và bảo vệ thị giác.
“Tê tê!”
Một tràng tiếng tê tê vang lên, hơn nữa càng ngày càng gần.
“Là âm thanh gì?” Lục Lâm đề phòng dò xét khắp nơi, nhưng hắn chỉ cảm thấy một thứ làm vướng chân mình, sau đó cảm thấy như bị cắn một cái, sau đó mắt hắn cảm thấy choáng váng, đầu váng mắt hoa.
Đinh! Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã trúng độc.
Lục Lâm cúi đầu xem xét, một con rắn nhỏ màu sắc sặc sỡ, đang quấn quanh cổ chân hắn mà cắn xé.
Ma Xà (Ma hóa độc xà) – (cấp 8)
Huyết lượng : 400 – Công kích: 57
Lục Lâm dùng sức hất lên, đem con Ma xà này đá về phía sau, rìu trong tay lập tức chém xuống
Ma xà bèn quay lại ngoạm Lục Lâm, đinh một tiếng Hệ thống nhắc nhở rằng hắn lại trúng độc.
“6”- “4” – Một chuỗi tổn thương xuất hiện trên đầu Lục Lâm hơn nữa dưới trạng thái trúng độc, Lục Lâm chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, hiện tại đừng nói là trốn tránh, hắn thậm chí đứng còn không vững.
“131” – một con số to tướng tổn thương màu vàng xuất hiện trên đầu con Ma xà, Lục Lâm nhìn chằm chằm vào con quái, cố gắng công kích trúng đích, sau ba chiêu tiếp theo, rốt cục cũng đem Ma Hóa xà đánh cho chêt ngửa bụng.
Đợi đến khi trạng thái trúng độc biến mất, Lục Lâm phát hiện Huyết lượng của hắn đã giảm bớt một phần tư. Nhặt được từ xác con Ma Xà 15 xu đồng, Lục Lâm cẩn thận tiếp cận đóa U Minh Hoa trên mặt đất. U Minh Hoa trông thì rất bình thường nên cực dễ nhầm lẫn với đám cây dại mọc ven đường.
Lại tiếp tục có rất nhiều người chơi đi đến, Lục Lâm hy vọng có thể tranh thủ thu thập được càng nhiều U Minh Hoa càng tốt trước khi đại bộ phận người chơi kéo tới, tốt nhất là có thể thu thập cho cả phần của Tiểu Tiên.
“tê tê” – Lại là âm thanh đó vang lên, lúc này Lục Lâm quay qua nhìn chỗ đất trước mặt, không có phát hiện gì kì lạ mới hướng ra chỗ phát ra tiếng động nhìn lại, hắn thấy một con rắn mình đầy hoa văn loang lổ màu vàng, thân thô to trườn trong đám lá vụn và cành cây đi ra, há miện đầy răng sắc bén hướng Lục Lâm tấn công.
Ma Hóa Hổ Xà (Cấp 10)
Huyết lượng: 500 – Công kích: 912
Lục Lâm trốn không kịp, bị nó cắn một cái.
“39” – Kì quái ở chỗ lần này lại không bị trúng độc, Ma Hóa Hổ xà co lại thân thể dài ngoằng, hướng đôi xà nhãn lạnh lẽo như băng về phía Lục Lâm thủ thế.
Lúc này Lục Lâm đã nhìn ra yếu điểm của con rắn, tuy thân thể nó có thể xoay chuyển, nhưng tốc độ lại phi thường chậm chạp.
“68” - Lục Lâm theo đường vòng ra sau lưng con quái. Lúc nó còn chưa xoay người lại kịp, chùy Goblin trong tay hung hăng chém một cái, Ma Hóa Hổ Xà phòng ngự so với Ma Xà phòng ngự còn yếu hơn, lại không có nọc độc, thật là biếu không kinh nghiệm cho người chơi.
“Hí!’ - Ma Hóa Hổ Xà múa may thân mình, kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống đất, tuôn ra một kiện trang bị
[Bạch sắc xà bì] – ( Bì giáp da rắn) Bạch sắc.
Phòng ngự: 5 – Cần đẳng cấp: 8
Rốt cục cũng rơi ra trang bị, Lục Lâm vui vẻ nhặt lên, ngắm nghía mấy lần, lại sờ soạng kỹ lượng mới bỏ lại trong bao đồ.
Càng đi vào trong, Lục Lâm thấy mặt đất lại càng ầm ướt. Cuối cùng hiện ra trước mắt hắn là một đầm lầy có vẻ đầy nguy hiểm, khắp nơi là đầm lầy nổi đầy bọt khí, những cây đại thụ héo rũ trơ trọi cùng đám rắn hình dạng vừa dài vừa hẹp lắc lư trên cành cây.
Trong đầm, có một gốc cây đại thụ khá to và rậm rạp, vô số dây lay quấn lấy, liên kết dải đất trung tâm đầm lầy với những nơi xung quanh, nhìn qua tựa như một tấm lưới lớn.
Lục Lâm nhìn từ xa, phát hiện trong đầm lầy này U Minh Hoa mọc thành từng đám lớn sinh trưởng, nhưng đồng thời cũng có vô số con Ma Xà kịch độc đang du đãng bên trong.
“Kì quái, tại sao lại không có ai?”. Lục Lâm không vội vàng đi vào ngay, bởi vì hắn phát hiện quanh đây không hề có ai, những người chơi đến sớm hơn hắn đều không thấy bóng dánh đâu cả. Mà xung quanh cũng không có chỗ trốn, cách giải thích duy nhất đó là họ đều đã bị cho về thành (bị tiêu diệt nên phải về thôn để bắt đầu lại). Phát hiện này làm Lục Lâm càng thêm dè chừng.
Trùng hợp là vào lúc này, đằng sau có một đội người chơi chạy tới, bọn hắn nhìn thoáng qua Lục Lâm một cách kì quái, cũng không đưa ra yêu cầu tổ đội với hắn mà ào vào đầm lầy. Trông thấy từng cụm từng cụm U Minh Hoa, mắt ai nấy đều sáng rực lên, lập tức xông tới hái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.