Chương 3: Ngũ phương thiên địa lệnh
Xà Thôn Kình
21/08/2015
Ma Ni nhìn thấy hồng vân không ngừng biến hóa, lo lắng nói:
“Các vị đừng nên do dự nữa, mau xuất ngũ phương thiên địa lệnh ra đi”
Dứt lời, Thích Ma Ni liền tự mình lấy ra trước một tấm kim sắc lệnh bài. Phía trên lệnh bài có khắc một đò án thần bí, ở chính giữa có một chữ “Tây”, phía dưới chữ Tây đó chính là hình một con bạch sắc kỳ lân. Thấy Thích Ma Ni lấy ra Tây phương thiên địa lệnh, ta ngươi kia mặc dù có chút không muốn nhưng chỉ là tình hình hiện tại không cho phép bọn họ do dự. Nguyên Thủy thiên tôn lấy ra Đông phương thiên địa lệnh, Lãnh Vô Nhai là Nam phương thiên địa lệnh, Hồ Tiểu Mĩ là Bắc phương thiên địa lệnh. Bốn lệnh bài này nhìn giống y như nhau, chỉ khác chữ ở giữa và hình đồ án phía dưới chữ mà thôi. Lệnh bài của Nguyên Thủy thiên tôn là chữ Đông, đồ án chính là hình một con ngũ trảo kim long. Lãnh Vô Nhai là chữ Nam, đồ án là hình một con rùa có đôi cánh rất dài. Lệnh bài của Hồ Tiểu Mĩ là chữ Nam, đồ án là hình một con thất sắc phượng hoàng. Nguyên Thủy thiên tôn lúc này lên tiếng hỏi:
“Phật chủ, ngũ phương lệnh bài nguyên bản có năm cái, còn một khối lưu lạc trong nhân giới tới bây giờ vẫn chưa xuất hiện. Chúng ta chỉ có bốn khối hình như không thể nào triệu hồi “Ngũ phương thiên địa thần kiếm” ra. Vậy phải làm thế nào bây giờ?”
Thích Ma Ni thấy Lãnh Vô Nhai cùng Hồ Tiểu Mĩ cũng đang nghi hoặc nhìn nhau liền trả lời:
“Ý của ta vốn không phải muốn triệu hoàn ngũ phương thiên địa thần kiếm. Mà dù có triệu hoàn được ngũ phương thiên địa thần kiếm thì sao, cũng chỉ có thể tiêu diệt huyết anh mà thôi. Ta đang muốn lợi dụng lực lượng chứa trong ngũ phương thiên địa lệnh để phong ấn huyết anh”
Lãnh Vô Nhai tức thì lên tiếng phản đối:
“Phật chủ, làm như vậy ta không đồng ý. Nếu làm như lời của ngươi nói thì chẳng khác nào Nam phương thiên địa lệnh của ta phải lưu lại trong người của huyết anh?”
Hồ Tiểu Mĩ cũng không hứng thú :
“Bắc phương thiên địa lệnh chính là bảo vật của bắc phương yêu giới. Nếu không có bắc phương thiên địa lệnh thì sau này ta làm sao mà quản lý yêu giới đây?”
Nguyên Thủy thiên tôn suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói:
“Phật chủ, ta đồng ý với ý kiến của người. Nếu chúng ta vì lợi ích bản thân không sử dụng ngũ phương thiên địa lệnh thì đợi đến khi huyết anh khóc ba lần, thiên địa này cũng sẽ bị tiêu diệt. Lúc đó. giữ lại cái thứ này cũng còn ý nghĩa gì nữa?”
Lúc này, đóa hồng vân như cảm giác được bốn người trước mặt đang tìm cách đối phó với nó, bắt đầu lộ sắc bất an, huyết sắc càng lúc càng trở nên quỷ dị. Huyết vụ không ngừng cuộn lên tỏa ra một mùi huyết tinh rợn người. Thích Ma Ni vội nói:
“Các ngươi đừng có do dự nữa. Lần khóc thứ hai của huyết anh muốn sắp bắt đầu rồi. Tới lúc đó dù chúng ta có hợp lực thì muốn phong ấn cũng đã muộn rồi”.
Nói xong liền đưa mắt nhìn Nguyên Thủy thiên tôn, cả hai cùng lúc ném Ngũ phương thiên địa lệnh ra ngoài. Hai khối lệnh bài y như hai bằng hữu lâu ngày gặp mặt cùng phát ra âm thanh mừng rỡ. Đồ án trên mặt lệnh bài đột nhiên phát ra quang mang chói mắt, ẩn trong quang mang đó như có hình một còn ngũ trảo kim long cùng một con kì lân. Lúc này, lệnh bài trong tay của Lãnh Vô Nhai cùng Hồ Tiểu Mĩ cũng phát sinh dị biến, không ngừng rung động dường như đang chịu ảnh hưởng của lời kêu gọi nào đó. Lãnh Vô Nhai cùng Hồ Tiểu Mĩ kinh hãi, vận pháp lực nắm chặt lệnh bài trong tay, bất quá lúc này cả hai đều biết pháp lực của mình cũng không thể duy trì được lâu. Hai người nghiến răng nghiến lợi tức tối một hồi, cuối cùng cũng ném hai miếng lệnh bài lên không trung. Nam phuong thiên địa lệnh cùng bắc phương thiên địa lệnh như rất hưng phấn, tiến thẳng vào trong quang mang mà đông tây thiên địa lệnh sinh ra. Rất nhanh sau đó, trong quang quyển như ẩn hiện hình một con thất sắc phượng hoàng cùng một con thần quy. Nhìn bộ dạng của chúng như đang thì thầm cái gì đó. Đúng lúc này, từ một nới không một ai biết tại nhân giới phát ra một đạo thất sắc huyền quang. Đạo thất sắc huyền quang này bay thẳng lên và biến mất trên không gian sâu thẳm. Một lúc sau, đạo thất sắc huyền quang đột nhiên hiện ra trước mặt bốn người Thích Ma Ni.
“A di đà phật, nhân loại quả nhiên không hổ danh là vạn vật chi linh. Bốn khối thiên địa lệnh của chúng ta quả nhiên không thể so sánh với khối thiên địa lệnh đang lưu lạc tại nhân giới được.”
Thích Ma Ni nhìn đạo huyền quang đang bay tới nói. Nguyên Thủy thiên tôn nghi hoặc hỏi:
“Ý của Phật chủ phải chăng đạo huyền quang này do khối thiên địa lệnh tại nhân giới phát ra? Nhưng sao ta lại cảm thấy có điều không giống”
Thích Ma Ni cười nói:
“Ta biết ngươi đang nghĩ cái gì. Ta có thể nói cho ngươi biết huyền quang này do khối thiên địa lệnh từ một nơi rất xa trên địa cầu phát ra, bổn thể của nó không hề xuất hiện. Nếu ta đoán không sai thì khối thiên địa lệnh này đang bị một sức mạnh rất cường đại cấm chế. Chỉ vì nó nghe được lời kêu gọi của đông tây nam bắc bốn khối nên mới phát ra cảm ứng như vậy. Bất quá dù chỉ là cảm ứng nhưng lực lượng của đạo huyền quang này cũng đã vượt xa bốn khối lệnh bài của chúng ta. Các người hãy xem, bốn khối của chúng ta lúc này chẳng phải lấy nó làm trung tâm tạo thành ngũ hành đại trận sao?”
Ba người nghe Thích Ma Ni nói đều cẩn thận quan sát một hồi thì thấy đúng vậy. Đạo huyền quang lúc này biến thành một viên thất sắc bảo châu. Thiên địa lệnh của bốn người hóa thành kì lân. kim long, thần quy, phượng hoàng bay xung quanh thất sắc châu. Thích Ma Ni vội lên tiếng đề tỉnh:
“Mọi người hãy chuẩn bị. Đợi khi trận thế của ngũ phương thiên địa lệnh tạo thành, lúc đó nó sẽ khai mở lực lượng trong đó ra. Theo ta quan sát thì lực lượng của huyết anh dường như lớn hơn sự suy đoán của ta rất nhiều”
Ba người cùng lúc gật đầu, không dám nói chuyện, tập trung tinh thần chăm chú quan sát ngũ phương thiên địa lệnh trước mặt. Cách đó không xa đóa hồng vân cũng bắt đầu phát sinh dị biến lần hai Sau một đợt nữu khúc, hồng vân lúc này hóa thành một đạo huyết hải. Tức thì khắp không gian tỏa ra một mùi huyết tinh nồng nặc. ở giữa huyết hải xuất hiện một đóa huyết sắc hoa y như thật phát ra huyết mang rực rỡ khiến cho không gian xung quanh trừ chỗ ngũ phương thiên địa lệnh ra đều hóa thành hồng sắc.
Tứ đại giới chủ ai nấy đều lộ nét ngưng trọng, trong lòng ai nấy đều lo lắng với lực lượng tàn khuyết của ngũ phương thiên địa lệnh không biết có chống nổi hay không. Đúng lúc này, ngũ phương thiên đều lệnh phát ra một tiếng kêu thánh thót, một đạo quang trụ ngũ sắc tức thì phóng ra nghên đón lấy huyết mang. Hai cỗ lực lượng cường đại đánh thẳng vào nhau phát ra một tiếng nổ cực lớn. Đạo quang trụ ngũ sắc cùng huyết mang không ngừng đánh vào nhau giống như trời sinh chúng đã là kẻ thù của nhau vậy.
“Oanh”
Huyết mang đột nhiên ngưng tụ tạo thành một đạo quang trụ huyết sắc đánh mạnh vào ngũ sắc quang trụ. Trong nháy mắt, đạo ngũ sắc quang trụ như bị rơi vào thế hạ phong. Cả bốn người tức thì biến sắc vội niệm thần quyết mở ra toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong thiên địa lệnh. Được sự giúp đỡ của bốn người, ngũ sắc quang mang trở nên đại thịnh, một lần nữ tiến lên nghên đón lấy huyết trụ.Nhất thời, cả hai cổ lực lượng cứ giằng co lẫn nhau, không cái nào chịu nhường cái nào. Một lúc sau, sắc mặt của bốn người Thích Ma Ni dần trở nên trắng bệch, dường như trông già đi rất nhiều lần. Trong bốn người thì lực lượng của Tiểu Mĩ là yếu nhất, vì vậy nàng cũng là người phải chịu khổ nhiều nhất.
“Các vị đừng nên do dự nữa, mau xuất ngũ phương thiên địa lệnh ra đi”
Dứt lời, Thích Ma Ni liền tự mình lấy ra trước một tấm kim sắc lệnh bài. Phía trên lệnh bài có khắc một đò án thần bí, ở chính giữa có một chữ “Tây”, phía dưới chữ Tây đó chính là hình một con bạch sắc kỳ lân. Thấy Thích Ma Ni lấy ra Tây phương thiên địa lệnh, ta ngươi kia mặc dù có chút không muốn nhưng chỉ là tình hình hiện tại không cho phép bọn họ do dự. Nguyên Thủy thiên tôn lấy ra Đông phương thiên địa lệnh, Lãnh Vô Nhai là Nam phương thiên địa lệnh, Hồ Tiểu Mĩ là Bắc phương thiên địa lệnh. Bốn lệnh bài này nhìn giống y như nhau, chỉ khác chữ ở giữa và hình đồ án phía dưới chữ mà thôi. Lệnh bài của Nguyên Thủy thiên tôn là chữ Đông, đồ án chính là hình một con ngũ trảo kim long. Lãnh Vô Nhai là chữ Nam, đồ án là hình một con rùa có đôi cánh rất dài. Lệnh bài của Hồ Tiểu Mĩ là chữ Nam, đồ án là hình một con thất sắc phượng hoàng. Nguyên Thủy thiên tôn lúc này lên tiếng hỏi:
“Phật chủ, ngũ phương lệnh bài nguyên bản có năm cái, còn một khối lưu lạc trong nhân giới tới bây giờ vẫn chưa xuất hiện. Chúng ta chỉ có bốn khối hình như không thể nào triệu hồi “Ngũ phương thiên địa thần kiếm” ra. Vậy phải làm thế nào bây giờ?”
Thích Ma Ni thấy Lãnh Vô Nhai cùng Hồ Tiểu Mĩ cũng đang nghi hoặc nhìn nhau liền trả lời:
“Ý của ta vốn không phải muốn triệu hoàn ngũ phương thiên địa thần kiếm. Mà dù có triệu hoàn được ngũ phương thiên địa thần kiếm thì sao, cũng chỉ có thể tiêu diệt huyết anh mà thôi. Ta đang muốn lợi dụng lực lượng chứa trong ngũ phương thiên địa lệnh để phong ấn huyết anh”
Lãnh Vô Nhai tức thì lên tiếng phản đối:
“Phật chủ, làm như vậy ta không đồng ý. Nếu làm như lời của ngươi nói thì chẳng khác nào Nam phương thiên địa lệnh của ta phải lưu lại trong người của huyết anh?”
Hồ Tiểu Mĩ cũng không hứng thú :
“Bắc phương thiên địa lệnh chính là bảo vật của bắc phương yêu giới. Nếu không có bắc phương thiên địa lệnh thì sau này ta làm sao mà quản lý yêu giới đây?”
Nguyên Thủy thiên tôn suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói:
“Phật chủ, ta đồng ý với ý kiến của người. Nếu chúng ta vì lợi ích bản thân không sử dụng ngũ phương thiên địa lệnh thì đợi đến khi huyết anh khóc ba lần, thiên địa này cũng sẽ bị tiêu diệt. Lúc đó. giữ lại cái thứ này cũng còn ý nghĩa gì nữa?”
Lúc này, đóa hồng vân như cảm giác được bốn người trước mặt đang tìm cách đối phó với nó, bắt đầu lộ sắc bất an, huyết sắc càng lúc càng trở nên quỷ dị. Huyết vụ không ngừng cuộn lên tỏa ra một mùi huyết tinh rợn người. Thích Ma Ni vội nói:
“Các ngươi đừng có do dự nữa. Lần khóc thứ hai của huyết anh muốn sắp bắt đầu rồi. Tới lúc đó dù chúng ta có hợp lực thì muốn phong ấn cũng đã muộn rồi”.
Nói xong liền đưa mắt nhìn Nguyên Thủy thiên tôn, cả hai cùng lúc ném Ngũ phương thiên địa lệnh ra ngoài. Hai khối lệnh bài y như hai bằng hữu lâu ngày gặp mặt cùng phát ra âm thanh mừng rỡ. Đồ án trên mặt lệnh bài đột nhiên phát ra quang mang chói mắt, ẩn trong quang mang đó như có hình một còn ngũ trảo kim long cùng một con kì lân. Lúc này, lệnh bài trong tay của Lãnh Vô Nhai cùng Hồ Tiểu Mĩ cũng phát sinh dị biến, không ngừng rung động dường như đang chịu ảnh hưởng của lời kêu gọi nào đó. Lãnh Vô Nhai cùng Hồ Tiểu Mĩ kinh hãi, vận pháp lực nắm chặt lệnh bài trong tay, bất quá lúc này cả hai đều biết pháp lực của mình cũng không thể duy trì được lâu. Hai người nghiến răng nghiến lợi tức tối một hồi, cuối cùng cũng ném hai miếng lệnh bài lên không trung. Nam phuong thiên địa lệnh cùng bắc phương thiên địa lệnh như rất hưng phấn, tiến thẳng vào trong quang mang mà đông tây thiên địa lệnh sinh ra. Rất nhanh sau đó, trong quang quyển như ẩn hiện hình một con thất sắc phượng hoàng cùng một con thần quy. Nhìn bộ dạng của chúng như đang thì thầm cái gì đó. Đúng lúc này, từ một nới không một ai biết tại nhân giới phát ra một đạo thất sắc huyền quang. Đạo thất sắc huyền quang này bay thẳng lên và biến mất trên không gian sâu thẳm. Một lúc sau, đạo thất sắc huyền quang đột nhiên hiện ra trước mặt bốn người Thích Ma Ni.
“A di đà phật, nhân loại quả nhiên không hổ danh là vạn vật chi linh. Bốn khối thiên địa lệnh của chúng ta quả nhiên không thể so sánh với khối thiên địa lệnh đang lưu lạc tại nhân giới được.”
Thích Ma Ni nhìn đạo huyền quang đang bay tới nói. Nguyên Thủy thiên tôn nghi hoặc hỏi:
“Ý của Phật chủ phải chăng đạo huyền quang này do khối thiên địa lệnh tại nhân giới phát ra? Nhưng sao ta lại cảm thấy có điều không giống”
Thích Ma Ni cười nói:
“Ta biết ngươi đang nghĩ cái gì. Ta có thể nói cho ngươi biết huyền quang này do khối thiên địa lệnh từ một nơi rất xa trên địa cầu phát ra, bổn thể của nó không hề xuất hiện. Nếu ta đoán không sai thì khối thiên địa lệnh này đang bị một sức mạnh rất cường đại cấm chế. Chỉ vì nó nghe được lời kêu gọi của đông tây nam bắc bốn khối nên mới phát ra cảm ứng như vậy. Bất quá dù chỉ là cảm ứng nhưng lực lượng của đạo huyền quang này cũng đã vượt xa bốn khối lệnh bài của chúng ta. Các người hãy xem, bốn khối của chúng ta lúc này chẳng phải lấy nó làm trung tâm tạo thành ngũ hành đại trận sao?”
Ba người nghe Thích Ma Ni nói đều cẩn thận quan sát một hồi thì thấy đúng vậy. Đạo huyền quang lúc này biến thành một viên thất sắc bảo châu. Thiên địa lệnh của bốn người hóa thành kì lân. kim long, thần quy, phượng hoàng bay xung quanh thất sắc châu. Thích Ma Ni vội lên tiếng đề tỉnh:
“Mọi người hãy chuẩn bị. Đợi khi trận thế của ngũ phương thiên địa lệnh tạo thành, lúc đó nó sẽ khai mở lực lượng trong đó ra. Theo ta quan sát thì lực lượng của huyết anh dường như lớn hơn sự suy đoán của ta rất nhiều”
Ba người cùng lúc gật đầu, không dám nói chuyện, tập trung tinh thần chăm chú quan sát ngũ phương thiên địa lệnh trước mặt. Cách đó không xa đóa hồng vân cũng bắt đầu phát sinh dị biến lần hai Sau một đợt nữu khúc, hồng vân lúc này hóa thành một đạo huyết hải. Tức thì khắp không gian tỏa ra một mùi huyết tinh nồng nặc. ở giữa huyết hải xuất hiện một đóa huyết sắc hoa y như thật phát ra huyết mang rực rỡ khiến cho không gian xung quanh trừ chỗ ngũ phương thiên địa lệnh ra đều hóa thành hồng sắc.
Tứ đại giới chủ ai nấy đều lộ nét ngưng trọng, trong lòng ai nấy đều lo lắng với lực lượng tàn khuyết của ngũ phương thiên địa lệnh không biết có chống nổi hay không. Đúng lúc này, ngũ phương thiên đều lệnh phát ra một tiếng kêu thánh thót, một đạo quang trụ ngũ sắc tức thì phóng ra nghên đón lấy huyết mang. Hai cỗ lực lượng cường đại đánh thẳng vào nhau phát ra một tiếng nổ cực lớn. Đạo quang trụ ngũ sắc cùng huyết mang không ngừng đánh vào nhau giống như trời sinh chúng đã là kẻ thù của nhau vậy.
“Oanh”
Huyết mang đột nhiên ngưng tụ tạo thành một đạo quang trụ huyết sắc đánh mạnh vào ngũ sắc quang trụ. Trong nháy mắt, đạo ngũ sắc quang trụ như bị rơi vào thế hạ phong. Cả bốn người tức thì biến sắc vội niệm thần quyết mở ra toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong thiên địa lệnh. Được sự giúp đỡ của bốn người, ngũ sắc quang mang trở nên đại thịnh, một lần nữ tiến lên nghên đón lấy huyết trụ.Nhất thời, cả hai cổ lực lượng cứ giằng co lẫn nhau, không cái nào chịu nhường cái nào. Một lúc sau, sắc mặt của bốn người Thích Ma Ni dần trở nên trắng bệch, dường như trông già đi rất nhiều lần. Trong bốn người thì lực lượng của Tiểu Mĩ là yếu nhất, vì vậy nàng cũng là người phải chịu khổ nhiều nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.