Huyết Liên Hoa

Chương 16: Đảm nhiệm chức vụ hội phó hội học sinh

Nguyệt Dạ Thiên Lý

08/09/2019

Lan Nhi đứng trước phòng hội trưởng, cô một phần kinh ngạc lại thầm cảm khái. Ngôi trường này quả nhiên rất danh giá. Có hẳn một phòng làm việc dành riêng cho hội trưởng hội học sinh cơ đấy. Chỉ là.....vì đi tìm mà cô suýt nữa lạc ở cái nơi rộng đến 30 hecta này.

" cạch —-"

Cô mở cửa, bước vào với vẻ mặt không mấy tự nguyện :

- Buổi sáng tốt lành, Đông học trưởng.

- Ừm. Ngồi đi.

Cô lặng lẽ bước đến chiếc ghế gỗ bên góc tường. Có luôn cả bộ bàn ghế tiếp khách sao ?! Căn phòng mang tông màu chủ đạo là trắng, không lớn nhưng đầy đủ tiện nghi, nội thất bên trong đều là đồ gỗ. Nhưng mọi thứ sẽ không có gì đáng nói nếu đôi mắt của cô không tia trúng hoa văn trên một số chiếc bình. Còn không phải vàng đây sao ?? Hơn nữa còn là vàng thật !? Nhìn vào màu sắc thì không thể là hàng giả được! Tổng chi phí có thể lên đến hơn 800 triệu ?? Cô đang tự hỏi bản thân có phải đã đi lạc vào cái chốn xa hoa phù phiếm nào đó rồi không. Ban giám hiệu nhà trường..... quả nhiên vung tiền như rác mà.

Nhưng, lời này của cô.... lẽ ra nên dành cho Đông Tuấn. Vì người chi trả cho mọi thứ trong căn phòng này không ai khác chính là anh. Mà....một học sinh 17 tuổi lại có khả năng sở hữu số tiền khổng lồ này. Có đánh chết cô cũng không tin.

Lan Nhi quét mắt trên gương mặt tuấn dật. Dáng vẻ nghiêm túc này, đây là lần đầu cô được chứng kiến. Khác hẳn sự vô lại thường ngày. Chậc chậc, nói không ngoa, vẻ anh tuấn này dư sức đánh bại tất cả các nam thần trên cả quả đất. Và..... anh lại làm cô thất thần thêm một lần nữa. A ! Nguyễn Lan Nhi ta đã sống đến 15 năm cuộc đời, vậy mà lại bị nhan sắc dụ hoặc, quá mất mặt! ..... Bỗng con ngươi trong khoé mắt hẹp dài di chuyển. Anh ghét ánh mắt hoa si của người khác khi nhìn anh, nhưng đối với cô... thì không. Ngược lại có chút thích thú. Lí do ? Không biết.

Cuối cùng, sau cái bầu không khí quỷ dị thì anh cũng mở miệng, giọng nói mang theo chút bỡn cợt:

- Sao vậy, không cưỡng lại sức thu hút của tôi ?

Hỗn đản ! Cô mắng thầm trong lòng một tiếng. Chậc ! Coi như vừa rồi cô chưa nghĩ gì đi. Không nên nhìn mặt mà bắt hình dong. Người đời nên khắc ghi.



Lan Nhi hốt hoảng quay đi, cốt chỉ để che đi cái vẻ mặt đỏ như trái cà chua chín. Hành động lúng túng này vô tình lọt vào " mắt xanh" của anh.

Đông Tuấn luôn nghĩ cô là một cô gái cực kì điềm tĩnh, có khả năng ứng phó mọi việc và hiếm khi để lộ cảm xúc, nhưng dáng vẻ này....thực sự làm thay đổi suy nghĩ của anh. Anh chỉ mới chọc cô một câu mà đã lúng túng đến vậy ? Coi như cô còn giữ lại một chút nữ tính đi, à không. Sau hai ngày qua thì anh đã nhận ra điều này. Chỉ là..... nó khác một trời một vực với sự ngông cuồng đêm đó, lời ăn tiếng nói lại có một chút nhẹ nhàng, không hùng hồn ngạo mạn như trước. Nhưng vẫn không hề kiêng nể, và một chút khách khí cũng không có. Cô có thành kiến với anh lớn đến vậy sao ?

Bất quá thì trong lòng anh lại có một loại cảm xúc đặc biệt. Không lẽ cô đa nhân cách ? Đây chỉ là giả thiết nhưng cũng không phải là không thể xảy ra. Anh thật nóng lòng muốn xé rách từng chiếc mặt nạ để xem cô có bao nhiêu bộ mặt.

- Đông học trưởng, anh nghĩ nhiều rồi. - Cô cố nén cơn giận, đặt xuống bàn một xấp giấy rồi tiếp lời - Đây là toàn bộ sơ yếu lí lịch về Minh Thư, mong học trưởng vui lòng hợp tác.

- Haha được thôi - Anh đặt cây bút xuống rồi đi đến chiếc ghế đối diện cô - Tiếp theo, bàn về điều kiện của tôi ?

Trong một khắc, cô bỗng rùng mình. Ngữ khí kiêu ngạo này thực khiến người khác phải ớn lạnh. Người này....khi tiếp xúc rồi mới cảm thấy đáng sợ....

- Điều kiện của tôi có hơi quá phận, không biết Lan Nhi tiểu thư có đáp ứng được không.

Quá phận ? Đùa gì chứ, phải biết là cấp bậc của anh hơn cô cả ngàn trượng nha. Dù anh có bảo cô phải nhảy xuống núi đao biển lửa thì cô cũng phải làm. Số người đủ khả năng để anh áp dụng hai từ này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Một chút giao dịch nhỏ cũng dùng hai từ “ quá phận “, anh đây là chế giễu hay khách khí đây ?

- Nếu là anh thì “ quá phận “ chẳng đáng bao nhiêu, tôi còn phải vào lớp, xin đừng........

- Đảm nhiệm chức vụ hội phó hội học sinh. - Lời chưa nói hết đã bị anh cắt ngang.

- v....vâng ??

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyết Liên Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook