Huyết Liên Hoa

Chương 27: Ra vườn nằm cho quen mùi đất.

Nguyệt Dạ Thiên Lý

08/09/2019

Cả hội trường bỗng đen kịt, trước đó còn có một tiếng " tạch" rõ to. Là mất điện ?

Tiếp theo, ánh đèn pha bật sáng. Tất cả như trùng xuống, không một ai bật tiếng. Bầu không khí im lặng này là sao ?

Cô định bụng quay qua hỏi Đông Tuấn. Ngay lập tức bị cắt ngang.

- Lady and gentleman, cảm ơn quý vị đã bớt chút thời gian để đến đây chung vui. - Giọng của Nguyễn Thanh Trường phát ra từ micro - Bây giờ, tới lúc chúng ta làm nóng không khí rồi. Cùng tham gia một cuộc thi nào. Những người có mặt tại nơi này ai ai cũng có lượng kiến thức uyên bác. Sao chúng ta không chia sẻ một chút nhỉ ?

Lan Nhi cẩn thận định hình lại từ ngữ, một câu thôi cũng đã đủ hiểu. Hoá ra đây vốn không phải bữa tiệc xã giao thông thường, mà chính là so đấu và cạnh tranh. Thương trường như chiến trường. Mà nơi này lại chính là thương trường, việc chia sẻ kinh nghiệm ở đây khác nào khai chiến ?

- Hôm nay có một vị khách mời rất đặc biệt cũng chính là giám khảo cuộc thi. Xin trang trọng kính mời phu nhân Loraine.

Phu nhân Loraine ? Bà ấy là một nhà tài phiệt gây ảnh hưởng không nhỏ đến nền kinh tế Hoa Kì dựa vào nguồn tài chính khổng lồ của mình. Cũng là người cấp ngân sách cho các rạp chiếu phim tiêu biểu. Nhân vật kì tài như vậy sao lại xuất hiện ở chỗ này?

-Phu nhân Loraine có thành ý muốn giúp đỡ mọi người. Như thoả thuận, bà ấy sẽ đầu tư số vốn theo ý muốn với điều kiện : đàm phán thành công với đối tác làm ăn - Phu nhân.

Đám phán với người phụ nữ này ? Việc đó khác nào tự sát ? Bà ấy từng tham gia các chương trình liên quan đến thương lượng, nhưng kết quả ? Không một ai thành công, trở về với bàn tay trắng. Hơn nữa họ còn mất đi cả danh tiếng và uy tín. Lí do ? Vì họ đã thua, thua một cách triệt để dưới tay vị nữ vương này. Từ đó bà tạo nên kỉ lục bất bại và chuyên môn là đàm phán.

Chậc chậc, chẳng trách lại đi dùng miếng mồi lớn đến vậy. Thắng thua đã định ngay từ đầu.

Nguyễn Thanh Trường một lần nữa cắt ngang :

- Thể lệ cuộc thi rất đơn giản. Tôi sẽ chọn ngẫu nhiên một người theo từng đợt. Giới hạn 3 lần. Có cơ hội hay không còn tuỳ thuộc vào may mắn của quý vị. Đèn pha phía trên sẽ di chuyển, sau đó dừng lại tuỳ ý. Đèn pha rọi sáng trên đầu người nào, xin hãy bước lên sân khấu. Giờ thì, vòng thứ nhất xin được phép bắt đầu !



Lan Nhi khẽ liếc nhìn người con trai bên cạnh, trong ánh đèn mập mờ vẫn có thể thấy đôi mắt màu hổ phách đang sáng lên, đột nhiên chuyển hướng về phía cô. Bất giác bốn mắt nhìn nhau, Lan Nhi đỏ mặt tía tai cúi gằm xuống. Phải giải thích như thế nào khi bị người khác phát hiện trong lúc bản thân đang nhìn trộm ? Đế Thiên xin hãy đào cái lỗ cho con chui xuống !

Đông Tuấn như đã phát hiện bất thường. Anh ghé sát vào tai cô, giọng nói nam tính phả vào tai khiến cô đã nóng càng thêm nóng :

- Sao vậy ? Sắc mặt em có vẻ không được tốt lắm, nếu muốn thì chúng ta có thể về.

Lan Nhi hận không thể đập đầu vô tường lúc này. Đông Tuấn ! Anh là tên vô lại !!

- Không......không......tôi qua kia.....nghỉ một lát..........

- Tôi đi với em.

Cả hai tiến đến bên cửa sổ, gió đêm mát mẻ khiến cô nhẹ nhõm và thanh tỉnh hơn phần nào. Không khí trong căn phòng này thực sự quá ngột ngạt mà.

Hơn nửa tiếng trôi qua, hai người may mắn được chọn cũng không thoát khỏi kết quả đã định, hoàn toàn thất bại. Chỉ còn một người nữa, không biết số phận miếng bánh ngon kia sẽ trôi về đâu. Quả nhiên là phu nhân Loraine, đúng là không dễ xơi mà.

Đèn pha lại bắt đầu di chuyển, cô nhâm nhi ly nước chanh, việc duy nhất cần làm chính là cưỡi ngựa xem hoa. Đón chờ vị khách tiếp theo, ai sẽ là người phá vỡ kỉ lục của phu nhân đây ?

Trong nháy mắt, ánh sáng trên đỉnh đầu bật sáng. Dừng ngay chỗ cô đang ngồi. Đông Tuấn đứng bên cạnh nở nụ cười hiếu kì. Con thỏ hoang của tôi, trong tình thế này...em sẽ làm thế nào.

Cả hội trường đồng loạt huyên náo, tiếng hò reo phấn khích vang dội. Bên cạnh đó cũng có những lời lẽ châm biếm.

- Đó không phải bạn gái mà Lê thiếu dẫn tới sao ?

- Cô ấy không phải thương nhân, lấy tư cách gì mà tham gia cuộc thi ?



- Vị tiểu thư này là cái bình hoa di động hay thực sự xứng với Lê thiếu. Lát sau chúng ta sẽ rõ.

- Haha, kịch hay chỉ mới bắt đầu.

Lan Nhi như đã ý thức được tình huống này, chính xác là cô đã bị chọn. Nguyễn Thanh Trường, ông cố ý ? Trả đũa màn ban nãy sao ?

Lan Nhi trước giờ không phải không tham gia đàm phán, mà đối tác lần này rất khó nhằn.

Một bàn tay nhẹ đặt lên vai cô, là Hoàng Nguyệt. Cậu ấy định náo một trận thế nào nữa đây ?

- Vụ này để tớ lo, trốn mãi cũng hơi chán.

Hoàng Nguyệt muốn tham gia sao ? Ổn thôi. Cơ hội thắng gần như bằng 0, chứ không phải con số 0.

Nguyệt, nhờ cậu cả đấy.

Quá trình giao hoán hai linh hồn diễn ra trong vài giây ngắn ngủi. Ánh mắt cô hoá thành con dao sắc bén. Từ từ tiến lên sân khấu.

Người trí tuệ tạo ra cơ hội, kẻ mạnh nắm lấy cơ hội và kẻ yếu chờ đợi cơ hội.

Hoàng Nguyệt không chấp nhận làm kẻ yếu, thế nên con đường còn lại duy nhất chính là làm kẻ mạnh.

Lão già, thách tôi sao ? Thế thì ông xác định ra vườn nằm cho quen mùi đất đi, chứ không xuống đấy lại bỡ ngỡ. Lời khuyên thật lòng a.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyết Liên Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook