Chương 66
Akame Hell
06/09/2016
~~~Câu trả lời và giải thưởng của chương 65 sẽ có tại chương 74~~~
"Tinh" Trong chiếc túi bên thắt lưng Kiều Tuyết, một tiếng Tinh vang lên rõ to. Ấy ấy, có lẽ Thượng Quan Phong cùng Huyết Tử lại sốt ruột rồi. Cũng tại tên Thượng Quan Khương. Bà nó, làm trễ thời gian quá.
"Gì?"Kiều Tuyết lấy ra trong túi một ống nghe như cái ống nghe lần trước hồi ở trong địa bàn của phiến quân phản loạn, áp lên tai.
"..."
"Rồi. Tớ sẽ về ngay" Sau khi nghe Huyết Tử nói gì đó ở đầu dây bên kia, khuôn mặt Kiều Tuyết bỗng trở nên nghiêm trọng hơn. Nàng quay về phía Thượng Quan Khương, giục:
-Thượng Quan Khương, về nhanh thôi. Có chuyện rồi.- Nếu Thượng Quan Khương kia còn tiếp tục lề mề nữa, nàng sẽ bỏ hắn ở đây mà về luôn. Cho dù Thượng Quan Phong và Huyết Tử có hỏi thì cũng đâu phải lỗi của nàng mà ha. Tại tên Thượng Quan Khương ấy chứ.
-Ờm.-Thượng Quan Khương gật đầu, kéo tay cô gái bên cạnh đi sau Kiều Tuyết. Hắn tạm thời muốn giữ cô gái này ở bên cạnh mình...
Không gian im ắng một hồi. Bỗng, Thượng Quan Khương len tiếng hỏi Kiều Tuyết:
-Rốt cuộc thì có chuyện gì?
Kiều Tuyết dừng chân, định nói cho Thượng Quan Khương biết những gì Huyết Tử vừa nói với mình thì sực nhớ ra ở đây vẫn còn một người ngoài. Kiều Tuyết đánh mắt về phía cô gái, tỏ ý không định nói.
Hiểu ý, Thượng Quan Khương gật đầu. Ý hắn là "Cứ nói đi. Không sao đâu"
Kiều Tuyết hơi gượng gạo. Gì chứ? Thượng Quan Khương tin tưởng cô ta đến mức đó sao? Thượng Quan Khương bị cô ta cho ngửi phải cái bùa mê thuốc lú gì rồi à? Cái bản tính cảnh giác của hắn biến đi đâu mất rồi?
-Thị trấn này rất kì lạ.-Không phải không muốn nói. Nhưng mà nàng cũng là không muốn nói bây giờ. Kiểu gì Thượng Quan Khương cũng biết. Việc gì phải nói ở đây và phải nói trước mặt cô gái này. Nàng không tin cô ta.
-C...cô nương...-Bỗng cô gái đang tay trong tay với Thượng Quan Khương kia lên tiếng gọi Kiều Tuyết lại. Kiều Tuyết nhíu mi. Lại gì nữa đây?
-N...nếu cô nương có việc gì cần nói với đại hiệp đây thì cứ coi như tôi là không khí là được rồi. T...tôi không muốn làm hai người khó xử.- Cô gái nói bằng giọng mềm nhũn đầy yếu đuối. Cái giọng điệu này, cái bộ dáng này, nếu Hải Vân mà ở đây thì chắc chắn cũng sẽ bị cô ta "quyến rũ" mất thôi.
-Chẳng có gì để nói. Cô cũng không cần phải lo việc đó. Việc bọn ta, bọn ta tự liệu được.- Ý tứ trong lời nói của Kiều Tuyết phải chăng quá rõ ràng rồi đi. Kể cả kẻ ngốc cũng nhận ra Kiều Tuyết đang nhấn mạnh rằng cô ta chỉ là người ngoài. Tốt nhất đừng nên can thiệp quá sâu.
-Kiều Tuyết!-Thượng Quan Khương gằn giọng, nhắc nhở Kiều Tuyết nên biết giữ phép tắc.
-Ồ ồ, Thượng Quan Khương~ ngươi đang lo lắng cho tình nhân của mình đó hả.-Kiều Tuyết tính khi ương ngạnh nên dù có bị cảnh báo bao nhiêu lần vẫn không sợ. Nàng giở giọng đùa cợt.
Cô gái bên cạnh Thượng Quan Khương nghe thấy vậy thì vội vã bỏ tay Thượng Quan Khương ra. Thượng Quan Khương nhìn cô gái khó hiểu. Cô mới lên tiếng giải thích:
-Nếu...nếu ta thân mật với đại hiệp đây thì sẽ làm vị cô nương kia ghen mất.- Có lẽ cô gái này hiểu nhầm thành Kiều Tuyết và Thượng Quan Khương là vợ chồng đang giận nhau nên mới có chút lo lắng như vậy. Bất quá câu nói đó đối với Kiều Tuyết thì như đổ thêm dầu vào lửa. Nàng yêu cái tên chết dẫm Thượng Quan Khương hồi nào mà ghen với cô ta cơ chứ. Nàng ghét hắn còn chưa đủ kìa.
-Ngươi...-đang định nói gì đó thì bỗng từ trên cao, một giọng nói quen thuộc vọng xuống.
-Tránh!-Nhìn lên trên. A....là Huyết Tử, nàng ta đang làm gì ở đây? Mà khoan đã, tại sao nàng ta lại....
Chưa kịp định thần những gì đang diễn ra, Huyết Tử đã chuẩn bị dùng một chân đạp thẳng vào đầu Thượng Quan Khương định để lấy đà phi lên đằng trước. Nhưng vì có võ công cao cường nên Thượng Quan Khương lại nhanh chóng né tránh nên thành ra cái kế hoạch lấy Thượng Quan Khương thành đòn bẩy trở nên bất khả thi. Nàng đành đáp chân xuống đất.
Khi đã đứng thẳng lên, đột nhiên nàng nhanh chóng vận huyền khí, tạo ra sát kiếm phi thẳng về phía Kiều Tuyết.
-Kiều Tuyết!- Thượng Quan Khương trợn mắt, lên tiếng cảnh báo Kiều Tuyết. Kiều Tuyết chưa kịp định thần đã thấy Huyết Tử đang cầm kiếm lao về phía mình với vận tốc cao.
KENG...
~~~CHUYÊN MỤC HỎI ĐÁP~~~
Câu hỏi: Chắc các bạn đang rất thắc mắc tại sao nam chính Thượng Quan Khương của chúng ta lại bảo vệ người ngoài mà mắng nữ chính Kiều Tuyết như vậy. Akame sẽ để các bạn đoán nhé. Hãy tìm lý do xem nào!
Các bạn đừng quên VOTE chương 66 này và VOTE thêm 5 chương bất kì mình chưa VOTE nữa nhé. Akame sẽ kiểm tra tiến trình trong thông báo.
Cảm ơn các bạn đã đón đọc. Chương 67 sẽ được cập nhật khi số cau trả lời là TRÊN 3 NGƯỜI
~~~"""~~~"""~~~
"Tinh" Trong chiếc túi bên thắt lưng Kiều Tuyết, một tiếng Tinh vang lên rõ to. Ấy ấy, có lẽ Thượng Quan Phong cùng Huyết Tử lại sốt ruột rồi. Cũng tại tên Thượng Quan Khương. Bà nó, làm trễ thời gian quá.
"Gì?"Kiều Tuyết lấy ra trong túi một ống nghe như cái ống nghe lần trước hồi ở trong địa bàn của phiến quân phản loạn, áp lên tai.
"..."
"Rồi. Tớ sẽ về ngay" Sau khi nghe Huyết Tử nói gì đó ở đầu dây bên kia, khuôn mặt Kiều Tuyết bỗng trở nên nghiêm trọng hơn. Nàng quay về phía Thượng Quan Khương, giục:
-Thượng Quan Khương, về nhanh thôi. Có chuyện rồi.- Nếu Thượng Quan Khương kia còn tiếp tục lề mề nữa, nàng sẽ bỏ hắn ở đây mà về luôn. Cho dù Thượng Quan Phong và Huyết Tử có hỏi thì cũng đâu phải lỗi của nàng mà ha. Tại tên Thượng Quan Khương ấy chứ.
-Ờm.-Thượng Quan Khương gật đầu, kéo tay cô gái bên cạnh đi sau Kiều Tuyết. Hắn tạm thời muốn giữ cô gái này ở bên cạnh mình...
Không gian im ắng một hồi. Bỗng, Thượng Quan Khương len tiếng hỏi Kiều Tuyết:
-Rốt cuộc thì có chuyện gì?
Kiều Tuyết dừng chân, định nói cho Thượng Quan Khương biết những gì Huyết Tử vừa nói với mình thì sực nhớ ra ở đây vẫn còn một người ngoài. Kiều Tuyết đánh mắt về phía cô gái, tỏ ý không định nói.
Hiểu ý, Thượng Quan Khương gật đầu. Ý hắn là "Cứ nói đi. Không sao đâu"
Kiều Tuyết hơi gượng gạo. Gì chứ? Thượng Quan Khương tin tưởng cô ta đến mức đó sao? Thượng Quan Khương bị cô ta cho ngửi phải cái bùa mê thuốc lú gì rồi à? Cái bản tính cảnh giác của hắn biến đi đâu mất rồi?
-Thị trấn này rất kì lạ.-Không phải không muốn nói. Nhưng mà nàng cũng là không muốn nói bây giờ. Kiểu gì Thượng Quan Khương cũng biết. Việc gì phải nói ở đây và phải nói trước mặt cô gái này. Nàng không tin cô ta.
-C...cô nương...-Bỗng cô gái đang tay trong tay với Thượng Quan Khương kia lên tiếng gọi Kiều Tuyết lại. Kiều Tuyết nhíu mi. Lại gì nữa đây?
-N...nếu cô nương có việc gì cần nói với đại hiệp đây thì cứ coi như tôi là không khí là được rồi. T...tôi không muốn làm hai người khó xử.- Cô gái nói bằng giọng mềm nhũn đầy yếu đuối. Cái giọng điệu này, cái bộ dáng này, nếu Hải Vân mà ở đây thì chắc chắn cũng sẽ bị cô ta "quyến rũ" mất thôi.
-Chẳng có gì để nói. Cô cũng không cần phải lo việc đó. Việc bọn ta, bọn ta tự liệu được.- Ý tứ trong lời nói của Kiều Tuyết phải chăng quá rõ ràng rồi đi. Kể cả kẻ ngốc cũng nhận ra Kiều Tuyết đang nhấn mạnh rằng cô ta chỉ là người ngoài. Tốt nhất đừng nên can thiệp quá sâu.
-Kiều Tuyết!-Thượng Quan Khương gằn giọng, nhắc nhở Kiều Tuyết nên biết giữ phép tắc.
-Ồ ồ, Thượng Quan Khương~ ngươi đang lo lắng cho tình nhân của mình đó hả.-Kiều Tuyết tính khi ương ngạnh nên dù có bị cảnh báo bao nhiêu lần vẫn không sợ. Nàng giở giọng đùa cợt.
Cô gái bên cạnh Thượng Quan Khương nghe thấy vậy thì vội vã bỏ tay Thượng Quan Khương ra. Thượng Quan Khương nhìn cô gái khó hiểu. Cô mới lên tiếng giải thích:
-Nếu...nếu ta thân mật với đại hiệp đây thì sẽ làm vị cô nương kia ghen mất.- Có lẽ cô gái này hiểu nhầm thành Kiều Tuyết và Thượng Quan Khương là vợ chồng đang giận nhau nên mới có chút lo lắng như vậy. Bất quá câu nói đó đối với Kiều Tuyết thì như đổ thêm dầu vào lửa. Nàng yêu cái tên chết dẫm Thượng Quan Khương hồi nào mà ghen với cô ta cơ chứ. Nàng ghét hắn còn chưa đủ kìa.
-Ngươi...-đang định nói gì đó thì bỗng từ trên cao, một giọng nói quen thuộc vọng xuống.
-Tránh!-Nhìn lên trên. A....là Huyết Tử, nàng ta đang làm gì ở đây? Mà khoan đã, tại sao nàng ta lại....
Chưa kịp định thần những gì đang diễn ra, Huyết Tử đã chuẩn bị dùng một chân đạp thẳng vào đầu Thượng Quan Khương định để lấy đà phi lên đằng trước. Nhưng vì có võ công cao cường nên Thượng Quan Khương lại nhanh chóng né tránh nên thành ra cái kế hoạch lấy Thượng Quan Khương thành đòn bẩy trở nên bất khả thi. Nàng đành đáp chân xuống đất.
Khi đã đứng thẳng lên, đột nhiên nàng nhanh chóng vận huyền khí, tạo ra sát kiếm phi thẳng về phía Kiều Tuyết.
-Kiều Tuyết!- Thượng Quan Khương trợn mắt, lên tiếng cảnh báo Kiều Tuyết. Kiều Tuyết chưa kịp định thần đã thấy Huyết Tử đang cầm kiếm lao về phía mình với vận tốc cao.
KENG...
~~~CHUYÊN MỤC HỎI ĐÁP~~~
Câu hỏi: Chắc các bạn đang rất thắc mắc tại sao nam chính Thượng Quan Khương của chúng ta lại bảo vệ người ngoài mà mắng nữ chính Kiều Tuyết như vậy. Akame sẽ để các bạn đoán nhé. Hãy tìm lý do xem nào!
Các bạn đừng quên VOTE chương 66 này và VOTE thêm 5 chương bất kì mình chưa VOTE nữa nhé. Akame sẽ kiểm tra tiến trình trong thông báo.
Cảm ơn các bạn đã đón đọc. Chương 67 sẽ được cập nhật khi số cau trả lời là TRÊN 3 NGƯỜI
~~~"""~~~"""~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.