Chương 2: Bartender mới
Ngữ Tiếu Lan San
12/11/2020
Đồng phục cho bartender rất bình thường, nhưng Sera mặc vào thì trông
khác hẳn. Jonas không thể không thừa nhận, thiếu niên này mang gương mặt khiến đám con gái cũng phải hâm mộ.
Quầy bar của quán rất dài, Sera tùy tay rút ra một chai rượu từ giữa quầy, nhìn thoáng qua lập tức khinh thường, loại whiskey rẻ tiền này trước đây liếc mắt thôi cậu cũng cảm thấy lãng phí thời gian.
"Cho một ly Agave Sunrise." Một gã đàn ông ngồi ngay trước quầy bar nói.
Sera quét mắt nhìn gã ta, cảm thấy có chút buồn cười, khuôn mặt dữ tợn người lại cao lớn thô kệch, thế mà uống loại rượu như vậy*.
*: Agave Sunrise gồm rượu, nước ép cam và chanh, thường trang trí thêm miếng cam hoặc cherry, được nữ giới ưa chuộng.
"Mày cười cái gì?" Gã đàn ông bất mãn túm lấy cạnh bàn rít gào.
"Mỉm cười với khách hàng, chẳng lẽ không phải đương nhiên?" Sera thuận miệng nói cho có lệ, lấy ra cây thùa** cùng nước chanh, cúi đầu bắt đầu pha rượu.
**: Cây thùa hay còn gọi là dứa sợi mỹ, sinh trưởng ở Mexico và Hoa Kỳ. Nó cũng là Agave trong tên loại cocktail trên
Tóc mái rũ xuống trán, che khuất đôi mắt màu lam, môi mỏng khẽ nhếch lên, ngón tay tinh tế, động tác thành thạo, mặc kệ nhìn từ góc độ nào cũng giống như minh tinh điện ảnh.
Jonas ngồi ở cách đó không xa, vẫn luôn nhìn cậu. Người đẹp như vậy tới cái chỗ như thế này, kẻ tìm phiền toái nhất định không phải ít, nhưng trừ chỗ này ra, hắn cũng không biết nên đem cậu đến chỗ nào làm.
Chính hắn cũng đã từng quen một đàn em, gia cảnh cả hai giống nhau, cũng trốn nhà đi lúc mười tám tuổi. Lúc tìm lại được đã là hai năm sau, cậu thiếu niên đơn thuần khi trước nay đã thành đầu bảng khu đèn đỏ, bạo lực dối trá lạnh nhạt ích kỷ, dựa vào việc bán thân kiếm tiền. Cuối cùng trong một đêm mưa bão, bởi vì hút ma túy quá liều mà chết trong chung cư. Nếu mình không giúp Sera, cậu đại khái cũng sẽ đi lên con đường này, cho nên mặc dù biết là không thích hợp, hắn vẫn giữ cậu lại.
Cho dù là kẻ sắt đá, cũng có lúc dễ mềm lòng.
"Agave Sunrise." Sera đẩy ly rượu đến trước mặt gã đàn ông, "Một đồng bạc."
Champagne trong ly, sắc rượu chuyển từ màu đỏ sẫm sang cam vàng, như ánh bình minh lên, mặt ngoài nổi lên khối băng ánh sáng sắc lạnh. Miệng ly dùng anh đào trang trí, nhìn qua thật hấp dẫn.
Gã ta cũng không thèm liếc mắt nhìn ly rượu, duỗi tay nâng cằm nở nụ cười dâm đãng, "Tiểu mỹ nhân, cậu so với gã bartender trước chuyên nghiệp hơn nhiều, tên gì vậy?"
Sera không nói gì, chỉ lạnh lùng cùng hắn đối diện. Hai tròng mắt giống như lốc xoáy giữa biển sâu không đáy, đẹp đến rung động lòng người, cũng lạnh lẽo rung động lòng người. Đáy lòng gã đàn ông vô cớ nảy lên ớn lạnh, sợ hãi đến mức quầy bar cũng không dám ngồi, bưng rượu xoay người chạy thẳng.
Jonas không rõ đã xảy ra chuyện gì, đứng dậy đi về hướng quầy bar.
"Anh muốn uống gì à?" Thấy hắn đi qua đây, Sera thu hồi nét lạnh băng trên mặt, đáy mắt tràn ra ý cười thật ôn nhu.
"Cậu nói gì với gã đó vậy?" Jonas ngồi trên ghế cao, mắt nhìn gã kia ngồi trong góc phía xa. Người này trước đây ở trong quân đội lục chiến, bởi vì làm trái kỷ luật quân đội nên bị khai trừ, ngồi trong ngục mấy năm sau đó lưu lạc đến tận đây, vẫn luôn dựa cướp bóc kiếm tiền sống qua ngày. Vừa rồi thấy hắn đến gần Sera, mình đã chuẩn bị để đánh nhau. Không ngờ hắn lại xoay người rời đi, xem tấm lưng kia, thậm chí giống như chạy trối chết.
"Tôi chỉ là nói cho hắn, anh là bạn trai của tôi." Sera nhấp miệng cười cười, đôi mắt không chớp nhìn hắn.
Nhìn vào đôi mắt tựa đá quý, Jonas cảm thấy trong lòng chợt hốt hoảng, trong đầu loáng thoáng hiện lên vài hình ảnh quen thuộc, nhưng lại không rõ ràng.
"Anh muốn nếm thử ly này một chút không?" Chờ khi hắn hoàn hồn lại, Sera đã ở trước mặt hắn đưa một ly rượu.
Màu đỏ máu, miệng ly tô điểm một đóa hoa hồng đen, nhìn qua yêu dã mà lại thần bí.
"Đây là gì?" Jonas nhấc ly rượu lên, "Trước nay chưa thấy qua."
"Huyết tộc dụ hoặc***." Sera dùng ngón tay gõ nhẹ quầy bar, "Dùng Vodka điều chế, trước đây nghe có người nói, thêm nước đường với hoa hồng sẽ càng tuyệt hơn."
***: Tên bộ thứ nhất của hệ liệt này, ai nếu chưa đọc thì nên đọc để biết sơ qua bối cảnh trong truyện.
Jonas uống một ngụm, hương khí lạnh lẽo lập tức tản ra trong miệng, rượu mạnh nhàn nhạt quện với vị ngọt hoa hồng, xa lạ rồi lại quen thuộc vô cớ.
"Thế nào?" Sera hỏi.
"Hương vị thật đặc biệt." Jonas buông ly rượu, "Không tồi."
"Anh thích là tốt rồi." Sera cười cười, xoay người chà lau quầy bar, đáy mắt lóe lên vài tia tình ý thoáng qua.
"Hi, đã lâu không thấy." Quầy bar bỗng có người ngồi xuống, vỗ vỗ bả vai Jonas.
"Lôi Cách?" Jonas có chút ngạc nhiên, "Tôi còn tưởng anh bỏ chỗ này mà đi rồi."
"Khoảng thời gian trước đi lên phía tây đãi vàng, đã phát tài một chút." Lôi Cách nhìn ly cocktail màu đỏ của Jonas một cách hứng thú, "waiter, cho tôi một ly giống vậy."
"Thực xin lỗi, cái này không có trong thực đơn đâu." Sera không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
"Vậy vì cái gì hắn có thể uống?" Lôi Cách bất mãn.
"Bởi vì anh ấy là bạn trai tôi." Biểu tình Sera vô cùng tự nhiên.
Khóe môi Jonas nhếch lên, không mở miệng sửa sai cậu.
"Bạn trai?" Lôi Cách cùng Jonas có quen biết, bởi vậy cũng không khó chịu, ngược lại cười đẩy đẩy hắn, "Làm sao quen nhau vậy?"
"Về sau đừng quấy rầy cậu ấy." Jonas không trả lời thẳng vấn đề của gã bạn, "Tôi cảm thấy không thoải mái."
"Người của cậu, tôi đương nhiên sẽ không chạm vào." Lôi cách gõ gõ quầy bar, "Mỹ nhân, một ly Manhattan."
Sera từ quầy rượu lấy ra rượu vang đỏ, lại liếc mắt trộm nhìn Jonas, phát hiện hắn căn bản không nhìn mình, trong lòng đột nhiên có chút khó chịu.
Manhattan nhanh chóng pha xong, Lôi Cách uống một ngụm liền nhíu mày, "Vì sao toàn đều là vị whiskey?"
"Vậy anh muốn nó có vị gì, cam, nho, chuối hay là dâu tây?" Thanh âm Sera lạnh nhạt.
"......" Lôi Cách bị sặc, muốn phát cáu rồi lại ngại quan hệ cậu với Jonas, nên đành phải thôi, bê ly rượu kia hậm hực đi ra chỗ khác.
"Đây không phải thái độ mà bartender chuyên nghiệp nên có." Jonas lắc lắc ly rượu trong tay, "Chỉ được một lần, không có lần sau."
"Tôi vốn dĩ không phải bartender chuyên nghiệp." Sera cãi ngược lại, "Tôi là nhà thiết kế thời trang!"
"Đáng tiếc tôi không năng lực an bài cậu đến D&G hoặc Gucci làm thiết kế, cho nên cậu tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút." Jonas lạnh lùng nhìn cậu, "Nếu như bị ông chủ đuổi việc, tôi sẽ không nuôi cậu đâu."
Nghe lời uy hiếp của hắn, ánh mắt Sera rất phẫn hận, nhưng vẫn thức thời không nói nữa.
Ở nơi này, ai cũng biết Jonas tuy không chủ động gây chuyện, nhưng đã đánh nhau thì ra tay cực kỳ tàn nhẫn, bởi vậy tuy rằng Sera xinh đẹp giống như tinh linh, thì cũng không có nhiều người dám đi trêu chọc cậu, nhiều nhất chỉ là nhân cơ hội đặt cậu pha chế rượu ngắm nhiều một chút, nhìn no mắt là xong việc.
Đối với những ánh mắt đói khát đó, lúc đầu Sera còn có chút ghê tởm, về sau nhiều quá nên chậm rãi thành thói quen, có khi thậm chí còn có thể cùng khách khứa trêu đùa vài câu.
Mỗi ngày sau khi quán bar đóng cửa, hai người đều sẽ đến cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn, thuận tiện bàn về bữa trưa ngày hôm sau.
"Hôm nay tôi nghe người ta nói, anh mới đến nơi này không lâu." Sera vừa đi vừa hỏi, "Vậy trước đó anh làm gì vậy?"
"Ở quê mở cửa hàng, sau đó bởi vì đắc tội bọn rắn độc, cho nên chuyển đi nới khác." Jonas tùy ý tìm cái lấy cớ.
"Anh làm ở quán bar chật hẹp kia thật đáng tiếc." Sera nhìn hắn.
Jonas cười cười, không nói gì nữa. Khu vực này ngư long hỗn tạp, loại người nào cũng có, có thể đối với người khác là hỗn loạn, nhưng đối với bản thân hắn mà nói, nơi này tuyệt đối là nơi che giấu tung tích tốt nhất.
Một trận gió lạnh thổi qua, giữa đường phố đêm khuya cuốn lên vài chiếc lá rụng, Sera run lập cập, tay này nhét vào ống tay áo kia oán giận, "Lạnh quá."
Jonas cởi áo khoác của mình ra, khoác ở trên người cậu.
Cảm nhận được độ ấm còn lưu lại, Sera vừa thấy thỏa mãn, lại vừa nổi lòng tham nhìn hắn, "Vẫn lạnh quá."
"Muốn tôi cởi cả áo sơ mi cho cậu sao?" Jonas nhướng mày.
Sera chớp chớp mắt, liều mạng ám chỉ, "Lạnh tay."
Jonas nhìn nhìn đôi tay đông lạnh đến đỏ bừng, xoay người vào cửa hàng tiện lợi 24h ven đường, khi bước ra cầm trên tay ly cà phê nóng.
Sera tức khắc buồn bực, đem cà phê cầm ở trong tay tiếp tục đi. Như thế nào lại thành như vậy, cầm tay sẽ chết sao?!
Nhìn bộ dáng cậu ủ rũ cụp đuôi, khóe môi Jonas tự giác nhếch lên, tay cắm vào túi quần.
Phòng khách đã thay một bộ sô pha hoàn toàn mới, phủ thêm lông thú phương bắc, mềm mại mà lại thoải mái, Jonas lúc lần đầu tiên nhìn thấy đã hoảng sợ, "Cậu lấy đâu ra tiền?"
"Tôi bán đi một cái dép lê!" Sera đắc ý dào dạt, nhấc chân trái lên cho hắn xem, "Còn có một cái, chờ đến khi chúng ta không có tiền lại mang đi bán!"
"Đã có tiền, vì sao còn muốn ở chung với tôi?" Jonas cầm chân cậu thả xuống.
"...... Tôi đẹp như vậy, sống một mình sẽ gặp lưu manh." Sera nháy mắt bỗng đáng thương vô cùng, nhìn hắn lấy lòng.
"Cậu có thể thuê ở cách vách, tôi có thể bảo hộ cậu." Jonas vốn dĩ cũng không định đuổi người đi, nhưng vẫn cố ý trêu đùa cậu.
"Tôi đẹp, có thể quét nhà, có thể giặt quần áo, còn có thể nấu cơm, anh sẽ không phải mệt." Sera liều mạng tìm ưu điểm trên người mình.
"Giữa trưa tôi muốn ăn sườn lợn rán." Jonas nói còn chưa nói xong, mỹ nhân đã vọt vào phòng bếp.
Nhìn bóng dáng cậu nấu cơm, Jonas cười cười, lấy ra một lon bia trong tủ lạnh.
Kỳ thật hai người ở cùng nhà, cũng không tệ lắm.
Cứ như vậy an ổn qua mấy tháng không có việc gì, Sera càng ngày càng bất mãn.
Khi tắm, nhìn trong gương kia là thân thể nhu nhược hoàn mỹ, thật sự không thể nghĩ ra, xinh đẹp như mình đây, vì sao Jonas một chút hứng thú cũng không cảm thấy, hắn rõ ràng thích nam nhân a!
Thật là...... Phí phạm của trời a! Sera tự luyến mà thở dài.
Hương thúc tình thật ra cũng có, nhưng nghĩ đến muốn dựa vào những cái đó, lại có chút không cam lòng. Vì thế cậu càng buồn bực, sau khi tắm rửa xong lười biếng trực tiếp mặc bộ áo tắm dài nằm lên trên sô pha.
"Cậu dùng hết cao hoa hồng rồi à?" Jonas có chút ngoài ý muốn, ở chung lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cậu bước từ trong phòng tắm ra mà không mang mùi hương nào theo.
"Cái kia không gọi là cao hoa hồng!" Sera phẫn hận quay đầu, "Đó là hương hoa hồng đến từ vùng Trung Đông, bỏ thêm tinh dầu của hoa oải hương Tây Âu cùng tinh dầu thủy lan, không phải cái loại cửa hàng tiện lợi vẫn bán một đồng bạc một bình bự đâu!"
"Tóm lại hương vị không sai biệt lắm, đều mùi sặc cả người như nhau." Jonas vỗ vỗ hắn, "Như vậy khá tốt, về sau đừng dùng nữa."
"Làn da tôi thô ráp thì làm sao bây giờ!" Sera trừng hắn một cái.
"Nam nhân thì có làm sao." Jonas nhún nhún vai, "Còn không phải đều như nhau."
"Sao có thể giống nhau!" Sera xoay người nằm ở trên sô pha, đem chân trái gác lên đầu vai hắn, biểu tình thực hung ác, "Tôi đảm bảo, da của tôi so với da trẻ con còn mịn màng hơn!!"
Áo ngủ như mặt nước chảy xuống, lộ ra tới da thịt trắng nõn mềm mịn, chân thon dài tuyệt đẹp, hơi ẩm sau khi tắm tản ra mê người, rất khó giữ người không khỏi mê mẩn.
Jonas duỗi tay, nhẹ nhàng cầm cổ chân cậu. Sera tim đập thình thịch kinh hoàng, đã chuẩn bị để bị đẩy ngã xuống, ai biết Jonas lại chỉ giúp cậu đem chân thả lại trên sô pha.
Sera nhìn hắn, ánh mắt có chút uất ức.
"Ngủ đi." Jonas đứng lên, cũng không quay đầu lại, đi vào phòng ngủ.
Sera bi ai ôm đầu gối, mệnh mình sao lại khổ như vậy...... Thật sự dục cầu bất mãn a!
Quầy bar của quán rất dài, Sera tùy tay rút ra một chai rượu từ giữa quầy, nhìn thoáng qua lập tức khinh thường, loại whiskey rẻ tiền này trước đây liếc mắt thôi cậu cũng cảm thấy lãng phí thời gian.
"Cho một ly Agave Sunrise." Một gã đàn ông ngồi ngay trước quầy bar nói.
Sera quét mắt nhìn gã ta, cảm thấy có chút buồn cười, khuôn mặt dữ tợn người lại cao lớn thô kệch, thế mà uống loại rượu như vậy*.
*: Agave Sunrise gồm rượu, nước ép cam và chanh, thường trang trí thêm miếng cam hoặc cherry, được nữ giới ưa chuộng.
"Mày cười cái gì?" Gã đàn ông bất mãn túm lấy cạnh bàn rít gào.
"Mỉm cười với khách hàng, chẳng lẽ không phải đương nhiên?" Sera thuận miệng nói cho có lệ, lấy ra cây thùa** cùng nước chanh, cúi đầu bắt đầu pha rượu.
**: Cây thùa hay còn gọi là dứa sợi mỹ, sinh trưởng ở Mexico và Hoa Kỳ. Nó cũng là Agave trong tên loại cocktail trên
Tóc mái rũ xuống trán, che khuất đôi mắt màu lam, môi mỏng khẽ nhếch lên, ngón tay tinh tế, động tác thành thạo, mặc kệ nhìn từ góc độ nào cũng giống như minh tinh điện ảnh.
Jonas ngồi ở cách đó không xa, vẫn luôn nhìn cậu. Người đẹp như vậy tới cái chỗ như thế này, kẻ tìm phiền toái nhất định không phải ít, nhưng trừ chỗ này ra, hắn cũng không biết nên đem cậu đến chỗ nào làm.
Chính hắn cũng đã từng quen một đàn em, gia cảnh cả hai giống nhau, cũng trốn nhà đi lúc mười tám tuổi. Lúc tìm lại được đã là hai năm sau, cậu thiếu niên đơn thuần khi trước nay đã thành đầu bảng khu đèn đỏ, bạo lực dối trá lạnh nhạt ích kỷ, dựa vào việc bán thân kiếm tiền. Cuối cùng trong một đêm mưa bão, bởi vì hút ma túy quá liều mà chết trong chung cư. Nếu mình không giúp Sera, cậu đại khái cũng sẽ đi lên con đường này, cho nên mặc dù biết là không thích hợp, hắn vẫn giữ cậu lại.
Cho dù là kẻ sắt đá, cũng có lúc dễ mềm lòng.
"Agave Sunrise." Sera đẩy ly rượu đến trước mặt gã đàn ông, "Một đồng bạc."
Champagne trong ly, sắc rượu chuyển từ màu đỏ sẫm sang cam vàng, như ánh bình minh lên, mặt ngoài nổi lên khối băng ánh sáng sắc lạnh. Miệng ly dùng anh đào trang trí, nhìn qua thật hấp dẫn.
Gã ta cũng không thèm liếc mắt nhìn ly rượu, duỗi tay nâng cằm nở nụ cười dâm đãng, "Tiểu mỹ nhân, cậu so với gã bartender trước chuyên nghiệp hơn nhiều, tên gì vậy?"
Sera không nói gì, chỉ lạnh lùng cùng hắn đối diện. Hai tròng mắt giống như lốc xoáy giữa biển sâu không đáy, đẹp đến rung động lòng người, cũng lạnh lẽo rung động lòng người. Đáy lòng gã đàn ông vô cớ nảy lên ớn lạnh, sợ hãi đến mức quầy bar cũng không dám ngồi, bưng rượu xoay người chạy thẳng.
Jonas không rõ đã xảy ra chuyện gì, đứng dậy đi về hướng quầy bar.
"Anh muốn uống gì à?" Thấy hắn đi qua đây, Sera thu hồi nét lạnh băng trên mặt, đáy mắt tràn ra ý cười thật ôn nhu.
"Cậu nói gì với gã đó vậy?" Jonas ngồi trên ghế cao, mắt nhìn gã kia ngồi trong góc phía xa. Người này trước đây ở trong quân đội lục chiến, bởi vì làm trái kỷ luật quân đội nên bị khai trừ, ngồi trong ngục mấy năm sau đó lưu lạc đến tận đây, vẫn luôn dựa cướp bóc kiếm tiền sống qua ngày. Vừa rồi thấy hắn đến gần Sera, mình đã chuẩn bị để đánh nhau. Không ngờ hắn lại xoay người rời đi, xem tấm lưng kia, thậm chí giống như chạy trối chết.
"Tôi chỉ là nói cho hắn, anh là bạn trai của tôi." Sera nhấp miệng cười cười, đôi mắt không chớp nhìn hắn.
Nhìn vào đôi mắt tựa đá quý, Jonas cảm thấy trong lòng chợt hốt hoảng, trong đầu loáng thoáng hiện lên vài hình ảnh quen thuộc, nhưng lại không rõ ràng.
"Anh muốn nếm thử ly này một chút không?" Chờ khi hắn hoàn hồn lại, Sera đã ở trước mặt hắn đưa một ly rượu.
Màu đỏ máu, miệng ly tô điểm một đóa hoa hồng đen, nhìn qua yêu dã mà lại thần bí.
"Đây là gì?" Jonas nhấc ly rượu lên, "Trước nay chưa thấy qua."
"Huyết tộc dụ hoặc***." Sera dùng ngón tay gõ nhẹ quầy bar, "Dùng Vodka điều chế, trước đây nghe có người nói, thêm nước đường với hoa hồng sẽ càng tuyệt hơn."
***: Tên bộ thứ nhất của hệ liệt này, ai nếu chưa đọc thì nên đọc để biết sơ qua bối cảnh trong truyện.
Jonas uống một ngụm, hương khí lạnh lẽo lập tức tản ra trong miệng, rượu mạnh nhàn nhạt quện với vị ngọt hoa hồng, xa lạ rồi lại quen thuộc vô cớ.
"Thế nào?" Sera hỏi.
"Hương vị thật đặc biệt." Jonas buông ly rượu, "Không tồi."
"Anh thích là tốt rồi." Sera cười cười, xoay người chà lau quầy bar, đáy mắt lóe lên vài tia tình ý thoáng qua.
"Hi, đã lâu không thấy." Quầy bar bỗng có người ngồi xuống, vỗ vỗ bả vai Jonas.
"Lôi Cách?" Jonas có chút ngạc nhiên, "Tôi còn tưởng anh bỏ chỗ này mà đi rồi."
"Khoảng thời gian trước đi lên phía tây đãi vàng, đã phát tài một chút." Lôi Cách nhìn ly cocktail màu đỏ của Jonas một cách hứng thú, "waiter, cho tôi một ly giống vậy."
"Thực xin lỗi, cái này không có trong thực đơn đâu." Sera không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
"Vậy vì cái gì hắn có thể uống?" Lôi Cách bất mãn.
"Bởi vì anh ấy là bạn trai tôi." Biểu tình Sera vô cùng tự nhiên.
Khóe môi Jonas nhếch lên, không mở miệng sửa sai cậu.
"Bạn trai?" Lôi Cách cùng Jonas có quen biết, bởi vậy cũng không khó chịu, ngược lại cười đẩy đẩy hắn, "Làm sao quen nhau vậy?"
"Về sau đừng quấy rầy cậu ấy." Jonas không trả lời thẳng vấn đề của gã bạn, "Tôi cảm thấy không thoải mái."
"Người của cậu, tôi đương nhiên sẽ không chạm vào." Lôi cách gõ gõ quầy bar, "Mỹ nhân, một ly Manhattan."
Sera từ quầy rượu lấy ra rượu vang đỏ, lại liếc mắt trộm nhìn Jonas, phát hiện hắn căn bản không nhìn mình, trong lòng đột nhiên có chút khó chịu.
Manhattan nhanh chóng pha xong, Lôi Cách uống một ngụm liền nhíu mày, "Vì sao toàn đều là vị whiskey?"
"Vậy anh muốn nó có vị gì, cam, nho, chuối hay là dâu tây?" Thanh âm Sera lạnh nhạt.
"......" Lôi Cách bị sặc, muốn phát cáu rồi lại ngại quan hệ cậu với Jonas, nên đành phải thôi, bê ly rượu kia hậm hực đi ra chỗ khác.
"Đây không phải thái độ mà bartender chuyên nghiệp nên có." Jonas lắc lắc ly rượu trong tay, "Chỉ được một lần, không có lần sau."
"Tôi vốn dĩ không phải bartender chuyên nghiệp." Sera cãi ngược lại, "Tôi là nhà thiết kế thời trang!"
"Đáng tiếc tôi không năng lực an bài cậu đến D&G hoặc Gucci làm thiết kế, cho nên cậu tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút." Jonas lạnh lùng nhìn cậu, "Nếu như bị ông chủ đuổi việc, tôi sẽ không nuôi cậu đâu."
Nghe lời uy hiếp của hắn, ánh mắt Sera rất phẫn hận, nhưng vẫn thức thời không nói nữa.
Ở nơi này, ai cũng biết Jonas tuy không chủ động gây chuyện, nhưng đã đánh nhau thì ra tay cực kỳ tàn nhẫn, bởi vậy tuy rằng Sera xinh đẹp giống như tinh linh, thì cũng không có nhiều người dám đi trêu chọc cậu, nhiều nhất chỉ là nhân cơ hội đặt cậu pha chế rượu ngắm nhiều một chút, nhìn no mắt là xong việc.
Đối với những ánh mắt đói khát đó, lúc đầu Sera còn có chút ghê tởm, về sau nhiều quá nên chậm rãi thành thói quen, có khi thậm chí còn có thể cùng khách khứa trêu đùa vài câu.
Mỗi ngày sau khi quán bar đóng cửa, hai người đều sẽ đến cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn, thuận tiện bàn về bữa trưa ngày hôm sau.
"Hôm nay tôi nghe người ta nói, anh mới đến nơi này không lâu." Sera vừa đi vừa hỏi, "Vậy trước đó anh làm gì vậy?"
"Ở quê mở cửa hàng, sau đó bởi vì đắc tội bọn rắn độc, cho nên chuyển đi nới khác." Jonas tùy ý tìm cái lấy cớ.
"Anh làm ở quán bar chật hẹp kia thật đáng tiếc." Sera nhìn hắn.
Jonas cười cười, không nói gì nữa. Khu vực này ngư long hỗn tạp, loại người nào cũng có, có thể đối với người khác là hỗn loạn, nhưng đối với bản thân hắn mà nói, nơi này tuyệt đối là nơi che giấu tung tích tốt nhất.
Một trận gió lạnh thổi qua, giữa đường phố đêm khuya cuốn lên vài chiếc lá rụng, Sera run lập cập, tay này nhét vào ống tay áo kia oán giận, "Lạnh quá."
Jonas cởi áo khoác của mình ra, khoác ở trên người cậu.
Cảm nhận được độ ấm còn lưu lại, Sera vừa thấy thỏa mãn, lại vừa nổi lòng tham nhìn hắn, "Vẫn lạnh quá."
"Muốn tôi cởi cả áo sơ mi cho cậu sao?" Jonas nhướng mày.
Sera chớp chớp mắt, liều mạng ám chỉ, "Lạnh tay."
Jonas nhìn nhìn đôi tay đông lạnh đến đỏ bừng, xoay người vào cửa hàng tiện lợi 24h ven đường, khi bước ra cầm trên tay ly cà phê nóng.
Sera tức khắc buồn bực, đem cà phê cầm ở trong tay tiếp tục đi. Như thế nào lại thành như vậy, cầm tay sẽ chết sao?!
Nhìn bộ dáng cậu ủ rũ cụp đuôi, khóe môi Jonas tự giác nhếch lên, tay cắm vào túi quần.
Phòng khách đã thay một bộ sô pha hoàn toàn mới, phủ thêm lông thú phương bắc, mềm mại mà lại thoải mái, Jonas lúc lần đầu tiên nhìn thấy đã hoảng sợ, "Cậu lấy đâu ra tiền?"
"Tôi bán đi một cái dép lê!" Sera đắc ý dào dạt, nhấc chân trái lên cho hắn xem, "Còn có một cái, chờ đến khi chúng ta không có tiền lại mang đi bán!"
"Đã có tiền, vì sao còn muốn ở chung với tôi?" Jonas cầm chân cậu thả xuống.
"...... Tôi đẹp như vậy, sống một mình sẽ gặp lưu manh." Sera nháy mắt bỗng đáng thương vô cùng, nhìn hắn lấy lòng.
"Cậu có thể thuê ở cách vách, tôi có thể bảo hộ cậu." Jonas vốn dĩ cũng không định đuổi người đi, nhưng vẫn cố ý trêu đùa cậu.
"Tôi đẹp, có thể quét nhà, có thể giặt quần áo, còn có thể nấu cơm, anh sẽ không phải mệt." Sera liều mạng tìm ưu điểm trên người mình.
"Giữa trưa tôi muốn ăn sườn lợn rán." Jonas nói còn chưa nói xong, mỹ nhân đã vọt vào phòng bếp.
Nhìn bóng dáng cậu nấu cơm, Jonas cười cười, lấy ra một lon bia trong tủ lạnh.
Kỳ thật hai người ở cùng nhà, cũng không tệ lắm.
Cứ như vậy an ổn qua mấy tháng không có việc gì, Sera càng ngày càng bất mãn.
Khi tắm, nhìn trong gương kia là thân thể nhu nhược hoàn mỹ, thật sự không thể nghĩ ra, xinh đẹp như mình đây, vì sao Jonas một chút hứng thú cũng không cảm thấy, hắn rõ ràng thích nam nhân a!
Thật là...... Phí phạm của trời a! Sera tự luyến mà thở dài.
Hương thúc tình thật ra cũng có, nhưng nghĩ đến muốn dựa vào những cái đó, lại có chút không cam lòng. Vì thế cậu càng buồn bực, sau khi tắm rửa xong lười biếng trực tiếp mặc bộ áo tắm dài nằm lên trên sô pha.
"Cậu dùng hết cao hoa hồng rồi à?" Jonas có chút ngoài ý muốn, ở chung lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cậu bước từ trong phòng tắm ra mà không mang mùi hương nào theo.
"Cái kia không gọi là cao hoa hồng!" Sera phẫn hận quay đầu, "Đó là hương hoa hồng đến từ vùng Trung Đông, bỏ thêm tinh dầu của hoa oải hương Tây Âu cùng tinh dầu thủy lan, không phải cái loại cửa hàng tiện lợi vẫn bán một đồng bạc một bình bự đâu!"
"Tóm lại hương vị không sai biệt lắm, đều mùi sặc cả người như nhau." Jonas vỗ vỗ hắn, "Như vậy khá tốt, về sau đừng dùng nữa."
"Làn da tôi thô ráp thì làm sao bây giờ!" Sera trừng hắn một cái.
"Nam nhân thì có làm sao." Jonas nhún nhún vai, "Còn không phải đều như nhau."
"Sao có thể giống nhau!" Sera xoay người nằm ở trên sô pha, đem chân trái gác lên đầu vai hắn, biểu tình thực hung ác, "Tôi đảm bảo, da của tôi so với da trẻ con còn mịn màng hơn!!"
Áo ngủ như mặt nước chảy xuống, lộ ra tới da thịt trắng nõn mềm mịn, chân thon dài tuyệt đẹp, hơi ẩm sau khi tắm tản ra mê người, rất khó giữ người không khỏi mê mẩn.
Jonas duỗi tay, nhẹ nhàng cầm cổ chân cậu. Sera tim đập thình thịch kinh hoàng, đã chuẩn bị để bị đẩy ngã xuống, ai biết Jonas lại chỉ giúp cậu đem chân thả lại trên sô pha.
Sera nhìn hắn, ánh mắt có chút uất ức.
"Ngủ đi." Jonas đứng lên, cũng không quay đầu lại, đi vào phòng ngủ.
Sera bi ai ôm đầu gối, mệnh mình sao lại khổ như vậy...... Thật sự dục cầu bất mãn a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.