Hy Lạp Bất Bại Quân Thần

Chương 103: Aoife

Sandalaphon

27/11/2020

Đoàn người rất nhanh đi đến Tường thành Ảnh chi quốc, lúc này các binh sĩ cũng không mất lễ nghi đã hiển lộ khí thế mạnh mẽ uy nghi của mình đón tiếp ngoại lai thần linh. Đối với Cletic phong tục, tỏ ra mềm yếu, yếu kém đại diện cho vô năng nên chỉ có triển lộ sức mạnh bản thân mới dành được tôn trọng tương xứng.

Andrew cùng Brynhildr được Scathach đưa đến một cung điện nghỉ ngơi sau đó rời đi, trước khi đi họ lưu lại lời nhắn ngày mai Quốc Vương sẽ đến gặp mặt họ.

" Thú vị Bryhildr, họ không sợ chúng ta, không, phải nói họ đang kính úy hơn là sợ hãi." Andrew có thể cảm nhận tâm tình các binh sĩ họ đã gặp, phần nhiều là kính uy trước lực lượng không phải sợ hãi thực lực của Thần linh. Phải biết đây có thể coi là một điều khó được, bất kể ở Hy Lạp hay Sumer hay Bắc Âu, bản thân các nhân loại đều sợ hãi thân phận thần linh.

"Thần linh nơi đây cũng không mấy ảnh hưởng nhân loại, hơn nữa trải qua vô số chiến tích nên kính úy vượt sợ hãi là đương nhiên." Brynhildr nhận đồng.

Thần linh thần hệ Cletic cũng không quan tâm nhân loại chết sống hay can thiệp, đối với họ trừ đối thủ của mình thì đa phần mài giũa bản thân.

"Nói thật, ta nghĩ cũng nên xúc tiến các thần linh một chút, nhìn các thần linh Cletic cùng phàm nhân cố gắng ta cũng có chút hổ thẹn." Andrew hơi xấu hổ nói, từ khi Ba Tư thần vực vào vận hành bình thường, các thần linh nhàn rỗi đa phần ăn không ngồi rồi, trừ nhân loại chiến sĩ, các Valkyrie cùng với các Chiến thần phép tắc là luôn mài dũa, các thân linh còn lại cứ sống qua ngày.

"Có lý, ta cũng phải xúc tiến các Thần linh một chút." Bryhildr gật đầu, nàng thần là 1 trong 10 Vương Miện, đại diện cho chiến tranh, chiến thắng , có thể lợi dụng chút quyền lợi như khiến các Thần linh 1 tuần tổng chiến đấu một lần, nghĩ đến đây nàng cũng có chút hưng phấn, gần đây nàng vẫn còn kẹt Thần Vương cảnh giới, cần một cơ hội trực tiếp phá vỡ đặt chân vào Chúa tể.

Cả hai cùng nhau vượt qua một đêm, hôm sau, cả hai đã quần áo chỉnh tề, ở dưới phòng khách cung điện, một người đàn ông trạc tuổi trung niên, trên đầu mang một chiếc vương miện, quần áo tôn quý, nhìn thấy 2 vị thần linh hành lễ:

"Quý an hai vị thần linh, ta là Ard Greimne là quốc vương Ảnh chi quốc."

"Quý an quốc vương, chúng ta chỉ tạm thời dừng chân ở đây một thời gian cũng không có ý định gì."



"Vậy thật đa tạ. Hai vị, ta có việc phải đi trước, có việc cứ việc nói với Blake." Ard Greimne thở phào một hơi, thực lực cả hai người không hề yếu lại là ngoại lai thần linh nếu có vấn đề thì chẳng khác một cái bom hẹn giờ, bây giờ cả hai đã tỏ thái độ hắn cũng yên lòng.

" Nhân tiện ta hi vọng 2 vị thần linh có thể tham gia bữa tiệc tối nay, các Vương quốc sẽ cử người đến tham dự." Ard Greimne như chợt nhớ đến việc gì vội vàng nói.

"Không vấn đề, chúng ta sẽ đến."

Ard Greimne gật đầu rời đi, các hộ vệ vội theo sau Quốc Vương. Vị tướng quân được xưng là Balke trên người một bộ khôi giáp hành lễ với 2 vị thần linh.

" Ảnh chi quốc chào mừng 2 ngài, không biết 2 ngài có dự định dùng bữa?"

"Có thể tướng quân, cùng chúng ta dùng bữa sau đó có thể vì chúng ta làm dẫn đường Ảnh chi quốc?"

"không vấn đề, xin mời theo ta." Blake khách khí đúng mực mời cả hai vào bàn tiệc.

Cả hai dùng xong bữa tiệc bắt đầu rời đi, cả hai cùng Blake tham quan thăm thú khắp Ảnh chi quốc, tổng thể mà nói Ảnh chi quốc rất không tệ, bất quá thỉnh thoảng trên các sàn quyết đấu, các chiến sĩ liều mang tranh đấu đến chết cho dù Andrew cũng thấy hơi nghi hoặc.

"Có lẽ ngài không biết, ở Ảnh chi quốc lên sàn quyết đấu cả hai bên phải tử chiến cho đến khi 1 phương thua cuộc, kẻ thắng sẽ sở hữu hết thảy kẻ thua, tiền tài, danh vọng thậm chí là vợ con của kẻ thất bại." Blake thấy Andrew nghi hoặc giải thích.

"Như vậy không phải có chút quá đáng sao? tại sao lấy người thân của mình làm tiền đặt cược?" Brynhildr có chút nhíu mày, nàng có thể hiểu nhưng không chấp nhận việc lấy người mình yêu làm tiền đặt cược, cứ như một món hàng.

"Không có cách, đây là truyền thống Cletic, kẻ thắng sở hữu tất cả. Bất quá trận đấu sẽ hoàn toàn công chính, vật cược của cả hai là ngang nhau." Blake lắc đầu.



Andrew cũng không nói gì, lịch sử nhân loại đơn giản là sự đấu tranh đẫm máu để đến hiện đại văn minh nhưng đấu tranh nội chiến lẫn nhau vẫn luôn là điều không thể tránh khỏi, hơn nữa nữ tính yếu đuối trong suốt tiến trình nhân loại nên chỉ có phụ thuộc vào cường giả, cũng chỉ có một số người là được coi là ngoại lệ. Nếu đã chọn phụ thuộc chỉ có thể nghe theo, đó cũng là lí do mà suốt lịch sử đến cận đại, phụ nữ mới dần ý thức và chiếm lại vị thế của mình.

Cả hai rời đi các sàn đấu đẫm máu, cuối cùng đến diễn võ trường của các binh sĩ Ảnh chi quốc, lúc này Scathach đang một tay cầm lưỡi thương không ngừng chiến đấu với vô số chiến sĩ, sau đó đối mặt một thiếu nữ trên tay lưỡi thương không ngừng công kích quấn lấy Scathach, tuy đang thất thế nhưng võ nghệ tinh diệu không kém quá nhiều, bất quá Andrew lại chú ý nhiều hơn với gương mặt giống khoảng 7 phần Scathach.

Rõ ràng tướng mạo như song sinh một dạng nhưng lúc này lại cứ như nước với lửa, không, phải nói Scathach chưa từng coi thiếu nữ trước mặt là đối thủ chỉ là mong muốn đơn phương mà thôi.

"Khụ, kia là Aoife, là muội muội của Scathach điện hạ, chỉ là sau khi các tiên tri tiên đoán Scathach sẽ trở thành Nữ Vương vĩ đại của Ảnh chi quốc, bản thân luôn không phục coi Scathach như đối thủ của mình."

Đọc hiểu thần thoại chính hắn, tự nhiên biết Aoife cái này tồn tại.

Võ nghệ giả nữ vương, nắm giữ cùng Scathach ngang nhau thậm chí là trở lên võ nghệ.

Tại thần thoại Celtic bên trong, suất lĩnh quân đội tiến đánh Scathach tòa thành, lại bị lúc đó Scathach đồ đệ -- Ai-len Quang Chi Tử, mãnh khuyển Cu Chulainn đánh bại. Sau đó, trở thành Cú Chulainn thê tử một trong.

Đương nhiên, đây chỉ là thần thoại -- Lịch sử chân tướng như thế nào không ai nói rõ được.

Ít nhất Andrew không cho rằng nàng ta có thể vượt qua Scathach về mặt võ nghệ và thực lực, phải biết truyền thuyết Scathach chính bằng Bán thần chi thân kết hợp với võ nghệ siêu việt nhân loại và thần linh mà đăng lâm thần vị. Hơn nữa bản thân còn kí túc Trí tuệ cõi ma có thể nhìn thấu bản chất vạn vật.

Dạng này tồn tại mà võ nghệ lại vượt cả Scathach chỉ sợ có chút không đủ, ít nhất Andrew không thấy được ngoại trừ thiên phú võ nghệ bên ngoài không thấy được thiên phú khác trên người Aoife.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hy Lạp Bất Bại Quân Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook