Chương 71: Lễ hội mùa màng Ishtar
Sandalaphon
25/11/2020
Uruk Vương cung, hậu hoa viên
Tại 1 cung điện hoa viên phía sau, 1 thanh niên dáng vóc cường tráng đang vui vẻ uống lấy rượu trên tay xung quanh là các người hầu một mặt cung kính cúi thấp đầu lấy không dám ngẩng mặt lên thậm chí cảm giác nhìn thẳng chính là 1 loại khinh nhờn. Uruk lúc này đã trải qua được gần 8 năm, Gilgamesh cũng từ 1 hài tử trưởng thành thanh niên, bản thân là Bán Thần" 3 phần 2 phần vì thần 1 phần vì người" nên trưởng thành vô cùng nhanh chóng chỉ mất 8 năm trưởng thành thế này.
Bất quá tuổi thơ bản thân cũng không trải qua được như ý, mẫu thân rời đi từ bé lại thêm phụ thân mất lúc hắn vừa tròn 3 tuổi tạo đả kích nặng nề lấy, phụ thân trước khi mất đã nhường Vương vị cho hắn.Để che giấu đi nội tâm yếu bớt bản thân nên bản thân hung bạo cũng chỉ là biểu hiện lấy mặt ngoài, đồng thời nhớ lại lời phụ thân đã từng nói:" Mẫu thân ngươi đã bị chúng thần đưa về Thiên GIới". Cho nên bản thân hắn hận chúng thần đã cướp lấy mẫu thân của mình bất quá khi chư thần trao cho hắn các bảo vật và để mẫu thân gặp 1 thời gian mới trở nên bình thản trở lại.
Nhưng lúc này Gilgamesh cũng ý thức được bản thân mình là 1 con cờ của chư thần, bọn họ hi vọng lấy qua 1 vị Bán Thần làm Vương để có thể dễ dàng cai trị, kiểm soát lấy nhân loại, dễ dàng nhìn thấy bộ dáng dối trá nên Gilgamesh càng căm ghét chư thần hơn.
Gilgamesh cũng cho rằng để cai trị người dân tốt hôn chỉ có hoàn toàn thành Bạo quân khiến người dân hoàn toàn tuân theo ý muốn của mình. Hơn nữa theo Gilgamesh thấy trong nhân loại trừ mình cao quý ra những người khác huyết mạch chỉ là ti tiện lấy, có lẽ cũng 1 phần che giấu nỗi đau Bán Thần của mình. Người dân Uruk cũng cảm thấy khổ không tả nổi nhưng Gilgamesh thân là Vương chúng thần định ra nên không ai dám có ý tưởng phản loạn lấy.
"Gilgamesh Vương, đã đến giờ ra làm lễ Thần Điện." Một tên người hầu mặt đầy mô hôi sợ sệt quỳ lấy nhắc nhở.
"Ngậm miệng! Tạp chủng! Bản Vương đương nhiên bước, không cần ngươi nhắc nhở bản Vương." Gilgamesh giọng điệu kiêu căng chán ghét nói sau đó ngồi dậy bắt đầu sửa soạn lấy, hôm nay là lễ tế Nữ thần Ishtar cảm tạ Nữ thần ban cho mùng màng bội thu lấy nên người dân Uruk phải có mặt xem Gilgamesh làm lễ sau đó mới có thể tổ chức yến hội lấy.
Gilgamesh có thể kiêu căng lấy nhưng không phải chân chính ngu xuẩn, bản thân hắn biết rõ nếu chư thần bắt chẹt hắn không đứng ra làm lễ lấy chỉ sợ sẽ chịu 1 phen khiển trách. Bản thân hắn cũng từng không ít thụ qua giáo huấn lấy từ chư thần bất quá chúng thần cũng không dám làm căng quan hệ lấy chỉ đa phần khiển trách 1 phen, bằng không trực tiếp bức ép GIlgamesh cũng không ai có quả ngon để ăn.
Gilgamesh dựa vào ma lực trong thể nội và rèn luyện lấy Thần lực, thực tế luận huyết mạch Thần linh có thể so được với Zeus bên Hy Lạp nên dù cho là Bán Thần nhưng bản thân cũng đã có được thực lực của Thần linh, thêm thần khí có thể chống cự được Chủ thần cường giả.
Ở đền thờ Ishtar
Một vị tu nữ đang trò chuyện lấy với một thiếu niên trên người khoác một tấm áo trắng, tóc xanh màu tự nhiên, nhìn cảm giác cho người ta vô cùng thanh bình yên tâm lại.
"Enkidu, ngươi nên rời đi, một lát nữa Gilgamesh sẽ đến, ngươi cũng không nên chạm mặt." Người thiếu nữ mạng che mặt nói với người thiếu niên kia.
Thiếu nữ tên là Siduri là nữ tư tế của Nữ thần Ishtar, bản thân Ishtar cũng thỉnh thoảng đáp lấy lời cầu nguyện của vị nữ tư tế này.
Thiếu niên kia chính là Enkidu, chính là Thiên chi tỏa hóa thân thành cơ thể người. Chư thần thấy bản thân Gilgamesh ngày càng bạo ngược hơn nữa không mấy tôn kính thần linh nên đưa Enkidu mục đích áp chế lại Gilgamesh, khiến Gilgamesh phải nghe lời thần linh dạy bảo.
Bất quá bản thân Enkidu cũng đã có ý thức riêng bản thân mình, năm đó hắn gặp được Siduri sau đó Siduri thu lưu và dạy bảo lấy, đồng thời lấy cho cái tên Enkidu. Bây giờ Enkidu đã có ý chí riêng bản thân, nên chư thần giao cho nhiệm vụ cũng chỉ ở mức lắng nghe chư không đến mức phải răm rắp vâng theo.
Lúc này, tiếng ồn ào sôi nổi vang lên lấy, sau đó người dân tự động dạt ra 2 bên quỳ lấy xuống, trước con đường đó chính là Gilgamesh đang chiễm chệ ngồi trên một chiếc xe ngựa kéo đi đến trước đền thờ Ishtar, sau lưng là các hộ vệ và những người cầm lấy các lễ vật dâng lên chúc phúc cho Ishtar.
Enkidu thấy cảnh này đã lẩn vào trước trong biển người quỳ xuống, bất quá lúc này một đứa trẻ chỉ khoảng 4-5 tuổi ánh mắt thơ ngây thanh tịnh nghẹo đầu không hiểu lấy đứng dậy nhìn vào Gilgamesh.
Người xung quanh thấy đứa trẻ đứng dậy vội kéo xuống như Gilgamesh lời nói mang theo lệnh không thể cự tuyệt lấy:
"Dám đứng dậy nhìn thẳng vào bổn Vương, tội không thể tha, lại càng không biết tôn kính trước mặt Vương, tội thêm 1 bậc lấy. Người đâu, nhốt lấy đợi khi xong lễ ta sẽ xử trí lấy."
Người dân xung quanh mồ hôi chảy ròng không dám phản kháng thậm chí thở mạnh cũng không nổi, các hộ vệ máy móc bước đến định bắt lấy đi nhưng Siduri chưa kịp ngăn cản thì một bóng người xuất hiện chắn lấy trước mặt đứa trẻ đánh bay lấy 2 tên hộ vệ.
Gilgamesh âm trầm gương mặt vô biểu tình, mọi người ngẩng đầu nhìn lại thì thấy Enkidu trên tay vô số xiềng xích xung quanh đang không ngừng chuyển động.
Đứa trẻ chưa kịp phản ứng thì Enkidu một mặt ôn hòa
"Hài tử, ngươi trở về với gia đình của mình, đừng có lại lạc mất.". Đứa trẻ gật đầu lấy cái hiểu cái không vội chạy đến nhào vào lòng cha mẹ mình.
"Gilgamesh bạo quân! ta là Enkidu đại diện chư thần đến đây trừng phạt ngươi." Enkidu gương mặt vô biểu tình lấy nhìn thẳng vào Gilgamesh.
"Ha!ha!ha!, tên hề, nhà ngươi nhân danh chư thần đến trừng phạt ta?"
Gilgamesh lúc này như nghe được điều buồn cười nhất trên thế giới này ôm bụng cười lớn, bất quá cận thần đều rõ ràng việc gì vội ra lệnh người dân tản ra không được quay lại lấy vì đây là dấu hiệu mà Vương của bọn họ đã bão nổi.
"Vậy phải xem ngươi có tư cách đó không, tên hề."
Gilgamesh hét lớn nhìn lấy Enkidu, sau lưng vô số vòng không gian màu vàng mở ra, tất cả thương, kiếm, kích, búa,... đều có tất cả, sau đó bay với vận tốc âm thanh đập đến Enkidu.
Nhưng xiềng xích của Enkidu lập tức bùng nổ lấy đánh bay các vũ khí bắn đến, Gilgamesh khóe miệng hơi giương lên, lại vô số Gate of babylon sau lưng được mở ra liên tục oanh kích lấy Enkidu nhưng Enkidu biểu tình vẫn thành thao đón đánh lần này đến lần khác, càng ngày tiếp cận đánh đến Gilgamesh.
Tại 1 cung điện hoa viên phía sau, 1 thanh niên dáng vóc cường tráng đang vui vẻ uống lấy rượu trên tay xung quanh là các người hầu một mặt cung kính cúi thấp đầu lấy không dám ngẩng mặt lên thậm chí cảm giác nhìn thẳng chính là 1 loại khinh nhờn. Uruk lúc này đã trải qua được gần 8 năm, Gilgamesh cũng từ 1 hài tử trưởng thành thanh niên, bản thân là Bán Thần" 3 phần 2 phần vì thần 1 phần vì người" nên trưởng thành vô cùng nhanh chóng chỉ mất 8 năm trưởng thành thế này.
Bất quá tuổi thơ bản thân cũng không trải qua được như ý, mẫu thân rời đi từ bé lại thêm phụ thân mất lúc hắn vừa tròn 3 tuổi tạo đả kích nặng nề lấy, phụ thân trước khi mất đã nhường Vương vị cho hắn.Để che giấu đi nội tâm yếu bớt bản thân nên bản thân hung bạo cũng chỉ là biểu hiện lấy mặt ngoài, đồng thời nhớ lại lời phụ thân đã từng nói:" Mẫu thân ngươi đã bị chúng thần đưa về Thiên GIới". Cho nên bản thân hắn hận chúng thần đã cướp lấy mẫu thân của mình bất quá khi chư thần trao cho hắn các bảo vật và để mẫu thân gặp 1 thời gian mới trở nên bình thản trở lại.
Nhưng lúc này Gilgamesh cũng ý thức được bản thân mình là 1 con cờ của chư thần, bọn họ hi vọng lấy qua 1 vị Bán Thần làm Vương để có thể dễ dàng cai trị, kiểm soát lấy nhân loại, dễ dàng nhìn thấy bộ dáng dối trá nên Gilgamesh càng căm ghét chư thần hơn.
Gilgamesh cũng cho rằng để cai trị người dân tốt hôn chỉ có hoàn toàn thành Bạo quân khiến người dân hoàn toàn tuân theo ý muốn của mình. Hơn nữa theo Gilgamesh thấy trong nhân loại trừ mình cao quý ra những người khác huyết mạch chỉ là ti tiện lấy, có lẽ cũng 1 phần che giấu nỗi đau Bán Thần của mình. Người dân Uruk cũng cảm thấy khổ không tả nổi nhưng Gilgamesh thân là Vương chúng thần định ra nên không ai dám có ý tưởng phản loạn lấy.
"Gilgamesh Vương, đã đến giờ ra làm lễ Thần Điện." Một tên người hầu mặt đầy mô hôi sợ sệt quỳ lấy nhắc nhở.
"Ngậm miệng! Tạp chủng! Bản Vương đương nhiên bước, không cần ngươi nhắc nhở bản Vương." Gilgamesh giọng điệu kiêu căng chán ghét nói sau đó ngồi dậy bắt đầu sửa soạn lấy, hôm nay là lễ tế Nữ thần Ishtar cảm tạ Nữ thần ban cho mùng màng bội thu lấy nên người dân Uruk phải có mặt xem Gilgamesh làm lễ sau đó mới có thể tổ chức yến hội lấy.
Gilgamesh có thể kiêu căng lấy nhưng không phải chân chính ngu xuẩn, bản thân hắn biết rõ nếu chư thần bắt chẹt hắn không đứng ra làm lễ lấy chỉ sợ sẽ chịu 1 phen khiển trách. Bản thân hắn cũng từng không ít thụ qua giáo huấn lấy từ chư thần bất quá chúng thần cũng không dám làm căng quan hệ lấy chỉ đa phần khiển trách 1 phen, bằng không trực tiếp bức ép GIlgamesh cũng không ai có quả ngon để ăn.
Gilgamesh dựa vào ma lực trong thể nội và rèn luyện lấy Thần lực, thực tế luận huyết mạch Thần linh có thể so được với Zeus bên Hy Lạp nên dù cho là Bán Thần nhưng bản thân cũng đã có được thực lực của Thần linh, thêm thần khí có thể chống cự được Chủ thần cường giả.
Ở đền thờ Ishtar
Một vị tu nữ đang trò chuyện lấy với một thiếu niên trên người khoác một tấm áo trắng, tóc xanh màu tự nhiên, nhìn cảm giác cho người ta vô cùng thanh bình yên tâm lại.
"Enkidu, ngươi nên rời đi, một lát nữa Gilgamesh sẽ đến, ngươi cũng không nên chạm mặt." Người thiếu nữ mạng che mặt nói với người thiếu niên kia.
Thiếu nữ tên là Siduri là nữ tư tế của Nữ thần Ishtar, bản thân Ishtar cũng thỉnh thoảng đáp lấy lời cầu nguyện của vị nữ tư tế này.
Thiếu niên kia chính là Enkidu, chính là Thiên chi tỏa hóa thân thành cơ thể người. Chư thần thấy bản thân Gilgamesh ngày càng bạo ngược hơn nữa không mấy tôn kính thần linh nên đưa Enkidu mục đích áp chế lại Gilgamesh, khiến Gilgamesh phải nghe lời thần linh dạy bảo.
Bất quá bản thân Enkidu cũng đã có ý thức riêng bản thân mình, năm đó hắn gặp được Siduri sau đó Siduri thu lưu và dạy bảo lấy, đồng thời lấy cho cái tên Enkidu. Bây giờ Enkidu đã có ý chí riêng bản thân, nên chư thần giao cho nhiệm vụ cũng chỉ ở mức lắng nghe chư không đến mức phải răm rắp vâng theo.
Lúc này, tiếng ồn ào sôi nổi vang lên lấy, sau đó người dân tự động dạt ra 2 bên quỳ lấy xuống, trước con đường đó chính là Gilgamesh đang chiễm chệ ngồi trên một chiếc xe ngựa kéo đi đến trước đền thờ Ishtar, sau lưng là các hộ vệ và những người cầm lấy các lễ vật dâng lên chúc phúc cho Ishtar.
Enkidu thấy cảnh này đã lẩn vào trước trong biển người quỳ xuống, bất quá lúc này một đứa trẻ chỉ khoảng 4-5 tuổi ánh mắt thơ ngây thanh tịnh nghẹo đầu không hiểu lấy đứng dậy nhìn vào Gilgamesh.
Người xung quanh thấy đứa trẻ đứng dậy vội kéo xuống như Gilgamesh lời nói mang theo lệnh không thể cự tuyệt lấy:
"Dám đứng dậy nhìn thẳng vào bổn Vương, tội không thể tha, lại càng không biết tôn kính trước mặt Vương, tội thêm 1 bậc lấy. Người đâu, nhốt lấy đợi khi xong lễ ta sẽ xử trí lấy."
Người dân xung quanh mồ hôi chảy ròng không dám phản kháng thậm chí thở mạnh cũng không nổi, các hộ vệ máy móc bước đến định bắt lấy đi nhưng Siduri chưa kịp ngăn cản thì một bóng người xuất hiện chắn lấy trước mặt đứa trẻ đánh bay lấy 2 tên hộ vệ.
Gilgamesh âm trầm gương mặt vô biểu tình, mọi người ngẩng đầu nhìn lại thì thấy Enkidu trên tay vô số xiềng xích xung quanh đang không ngừng chuyển động.
Đứa trẻ chưa kịp phản ứng thì Enkidu một mặt ôn hòa
"Hài tử, ngươi trở về với gia đình của mình, đừng có lại lạc mất.". Đứa trẻ gật đầu lấy cái hiểu cái không vội chạy đến nhào vào lòng cha mẹ mình.
"Gilgamesh bạo quân! ta là Enkidu đại diện chư thần đến đây trừng phạt ngươi." Enkidu gương mặt vô biểu tình lấy nhìn thẳng vào Gilgamesh.
"Ha!ha!ha!, tên hề, nhà ngươi nhân danh chư thần đến trừng phạt ta?"
Gilgamesh lúc này như nghe được điều buồn cười nhất trên thế giới này ôm bụng cười lớn, bất quá cận thần đều rõ ràng việc gì vội ra lệnh người dân tản ra không được quay lại lấy vì đây là dấu hiệu mà Vương của bọn họ đã bão nổi.
"Vậy phải xem ngươi có tư cách đó không, tên hề."
Gilgamesh hét lớn nhìn lấy Enkidu, sau lưng vô số vòng không gian màu vàng mở ra, tất cả thương, kiếm, kích, búa,... đều có tất cả, sau đó bay với vận tốc âm thanh đập đến Enkidu.
Nhưng xiềng xích của Enkidu lập tức bùng nổ lấy đánh bay các vũ khí bắn đến, Gilgamesh khóe miệng hơi giương lên, lại vô số Gate of babylon sau lưng được mở ra liên tục oanh kích lấy Enkidu nhưng Enkidu biểu tình vẫn thành thao đón đánh lần này đến lần khác, càng ngày tiếp cận đánh đến Gilgamesh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.