Chương 64: Nguyên sơ chi hải
Sandalaphon
25/11/2020
Ở với Ereshkigal cùng Ishtar một đoạn thời gian ở Minh GIới thì có sứ
giả từ Thiên Giới đến chính là Enki- thần nước, chủ yếu là chào đón
Andrew đến Sumer thần hệ, đồng thời ẩn ý hi vọng Andrew có thể gia nhập
thần hệ Sumer. Đối với điểm này Andrew từ chối cho ý kiến nhưng cũng
không từ chối tiếp xúc lấy thần hệ Sumer.
Andrew ở tại Minh Giới tại đây 10 năm cũng có 1 đoạn cảm tình với Ishtar với Ereshkigal, cả ba người cũng coi gắn bó thân mật, Andrew cũng tiết lộ bản thân là Thần Vương của 1 Thần Vực, Ereshkigal và Ishtar đều bất ngờ vô cùng nhưng cũng cảm thấy vinh yên không thôi.
Thần Vương 1 thần vực có thể coi như là người cầm lái, cho dù thần linh chưa đầy đủ hay mạnh mẽ nhưng chỉ cần 1 thời gian dựa vào thần chức mà Thần vực ý chí công nhận có thể trưởng thành ít nhất cũng là Chủ thần đứng đầu.
Andrew cũng không ngại kết minh với Sumer thần hệ nhưng tiền đề phải cho Andrew mang theo Tiamat.
Tiamat có thể coi là đại địch của chúng thần Sumer, cho dù trận chiến đó chư thần không chịu quá nhiều thiệt hại nhưng thù cũng đã triệt để kết lấy, bất quá đối với Tiamat gia nhập thần hệ có thể coi như bắt buộc, Thần Vực trận chiến sắp tới nếu Andrew bên này chỉ có 2 vị Chúa tể cảnh giới rất dễ bị nhằm vào nhất là đã từng kết thù với Zeus ở Hy lạp và Odin ở Bắc Âu, cả hai cũng không phải đèn cạn dầu thực sự bức gấp thì cũng không có quả ngon để ăn.
Tiamat thực lực ít nhất chỉ sợ là đặt 1 chân vào Sáng thế cảnh giới mới có thể mạnh mẽ như vậy, bất quá tại Tiamat bị chúng thần triệt để giam cầm cưỡng ép ngủ say lấy chỉ sợ là cướp lấy quyền hành của Thần Vực. Bản thân Tiamat có công tạo ra Thần Vực, có thể coi là khởi nguồn của chư thần nên tự thân quyền hành có thể nói là toàn bộ Thần Vực mà chư thần muốn có được quyền hành chỉ còn nước lật đổ lấy. Chư thần chắc rõ ràng Tiamat yêu quý các con mình nên mới dám cưỡng ép trục xuất như vậy, thật đánh nhau chư thần Sumer không phế cũng tàn.
Bất quá theo Ereshkigal và Ishtar kể lấy lúc Tiamat bị giam cầm phát ra tiếng kêu thê lương và oán hận lấy, nên bản thân chư thần sợ một ngày Tiamat thoát khốn sẽ tìm bọn họ tiêu diệt trước, bất quá Ishtar kể gần đây Nguyên sơ chi hải chịu dao động chao đảo nhiều lần, bất quá chư thần cũng không mấy chú ý đến, bản thân nàng cũng tình cờ đi ngang qua đó mới cảm nhận được chuyển đổi nhỏ bé ấy.
Andrew suy nghĩ một hồi cũng quyết định đi đến Nguyên sơ chi hải trước, nếu có thể kéo được Tiamat về thần hệ mình thì Sumer thần hệ cũng có lực 1 trận đánh.
"Andrew, thực sự phải rời đi sao? Ta có chút không nỡ." Ereshkigal mắt hơi mông lung nhìn lấy Andrew và Tiamat chuẩn bị rời đi.
"Không cần lo lắng Ereshkigal, đằng nào thời gian của chúng ta cũng là vô tận, hơn nữa đây cũng chỉ muốn gặp Tiamat một mặt."
"Ân! Ta biết! Minh Giới sẽ luôn vì ngươi mở của Andrew." Ereshkigal hôn lên môi Andrew sau đó có chút nuối tiếc nở nụ cười, tuy có chút không bỏ nhưng bản thân nàng vẫn rõ ràng bản thân không thể giữ lấy mãi Andrew hơn nữa thời gian của Thần linh là vô tận.
" Tặng nàng." Andrew dùng ma thuật tạo ra một bó hoa Tulip vàng rực tặng lấy Ereshkigal, Ereshkigal ngơ ngác cầm lấy bó hoa Tulip nở rộ lấy như nụ cười của người con gái, phía trên còn ghi lấy 1 dòng chữ: "Rực rỡ như ánh sáng mặt trời", ở bên cạnh Ishtar cảm giác cưỡng ép ăn 1 đợt thức ăn cho chó tức giận xì 1 tiếng tỏ vẻ không vui.
"Tốt! Chúng ta cũng nên rời đi." Andrew dứt tiếng thì Andrew cùng Ishtar cả hai như lưu quang hướng về Nhân Giới cánh cửa chỉ còn Ereshkigal dịu dàng ôm lấy bó hoa Tulip trân quý như bảo vật mà nàng có thể bỏ ra đời tìm kiếm, nụ cười trên môi lóe lên rực rỡ lấy, các Qủy hồn đứng ra tiễn lấy 2 vị thần linh rời đi nhìn thấy Minh Giới nữ chủ nhân lộ ra nụ cười như thế cũng không tự chủ lộ ra vẻ thất thần, nụ cười vô cùng thuần khiết cứ như đứa trẻ nhận lấy quà mừng, rực rỡ lại đơn thuần đến mức tận cùng, như ánh mặt trời tỏa sáng cho vùng đất lạnh lẽo Minh GIới này.
Bên này Andrew dưới sự dẫn dắt của Ishtar đến rìa vùng Nguyên sơ chi hải, ở Nguyên sơ chi hải đều là bùn đen tràn đầy chuyển động cứ như la hét lại cứ như rên rỉ, trong thấy chỉ sợ sẽ hù vỡ mật một số người.
Andrew đầy hứng thú đánh giá lấy bùn đen, dù gì đây chính là nguyên sơ bùn đen, nghe đâu cho dù chư thần Sumer hiện nay cũng từ bùn đen này mà sinh ra. Andrew cũng cảm nhận được sinh mệnh tràn đầy trong đám bùn đen đó.
"Vậy ngươi định làm gì Andrew? Đừng nói ta ngươi định nhảy vào đám bùn đen đó? Nhìn vô cùng ác tâm." Ishtar một mặt ghét bỏ nhìn lấy.
" Đương nhiên không phải, bất quá Ishtar ngươi cũng đừng ở đây chờ ta, ta muốn gặp trực tiếp 1 mặt vị Nữ thần này." Andrew cười đáp lại, sau đó chưa cho Ishtar kịp phản ứng lập tức vọt vào giữa nguyên sơ chi hải.
Ishtar ngơ ngác chưa kịp can ngăn thì đã thấy Andrew đã lao đến không trung giữa tâm hồ chỉ có thể vò đầu bứt tóc đứng ở bên ngoài xem xét.
Andrew xuất hiện ở tâm hồ chưa được bao lâu thì bùn đen bỗng từ mặt hồ bắn vọt lên hướng về phía Andrew lao đến, Andrew không chần chờ lập tức chặt các cột bùn đen lao đến thành 2 khúc một mặt ngưng trọng nhìn lấy mặt hồ, các cột bùn đen tiếp tục vọt đến như sống chết không quyết không chịu buông tha lấy Andrew nhưng Andrew dễ dàng tránh lấy và chặt bỏ các cột bùn đen lao đến.
Nhưng bản thân Andrew lại cảm thấy vô cùng kì lạ, bản thân khi đến giữa tâm hồ Andrew có thể cảm nhận lấy được sự mâu thuẫn của bùn đen, một mặt vô tình muốn triệt để hủy diệt cải tạo thế giới mặt còn lại có gắn kiềm chế lại sự vô tình này cho dù Andrew cũng nhất thời không rõ.
Giằng co 1 hồi lâu, trên tay Andrew bỗng vang lên tiếng gọi: "Hài tử, cứu lấy....", "Cứu ai...." Andrew chưa kịp trả lời trực tiếp bị bùn đen kéo thẳng vào trong Nguyên sơ chi hải, Ishtar trợn mắt há mồm nhìn khung cảnh này, rõ ràng hai bên đan ở thế cân bằng nhưng giờ bỗng nhiên Andrew bị kéo vào bên trong.
" Arhh! Andrew lại kéo vào đó. Không được ta phải cầu viện trợ lấy. Không được, chư thần chắc chắn đã biết nhưng cũng không ai ra."
"Phiền chết! Hừ! Bất quá bản thân hắn chắc chắn không có việc. Ân! Nhất định! Bản thân hắn tốt xấu cũng là Thần Vương một thần hệ, nào dễ dàng chết đến thế."
Ishtar lẩm nhẩm lấy sau đó cố gắng tin tưởng lấy Andrew trong miệng lẩm bẩm như tăng thêm niềm tin cho mình.
Chư thần bên này cũng đã chứng kiến Andrew và Ishtar hành động, bất quá vừa rồi Andrew bị kéo vào quá chóng váng khiến chư thần không kịp có chút phản ứng lấy, chỉ có Shamash chứng kiến cảnh này vui sướng nở cười to vì kẻ đáng ghét đó đã bị kéo vào bùn đen chắc chắn phải chết trong đó.
Andrew ở tại Minh Giới tại đây 10 năm cũng có 1 đoạn cảm tình với Ishtar với Ereshkigal, cả ba người cũng coi gắn bó thân mật, Andrew cũng tiết lộ bản thân là Thần Vương của 1 Thần Vực, Ereshkigal và Ishtar đều bất ngờ vô cùng nhưng cũng cảm thấy vinh yên không thôi.
Thần Vương 1 thần vực có thể coi như là người cầm lái, cho dù thần linh chưa đầy đủ hay mạnh mẽ nhưng chỉ cần 1 thời gian dựa vào thần chức mà Thần vực ý chí công nhận có thể trưởng thành ít nhất cũng là Chủ thần đứng đầu.
Andrew cũng không ngại kết minh với Sumer thần hệ nhưng tiền đề phải cho Andrew mang theo Tiamat.
Tiamat có thể coi là đại địch của chúng thần Sumer, cho dù trận chiến đó chư thần không chịu quá nhiều thiệt hại nhưng thù cũng đã triệt để kết lấy, bất quá đối với Tiamat gia nhập thần hệ có thể coi như bắt buộc, Thần Vực trận chiến sắp tới nếu Andrew bên này chỉ có 2 vị Chúa tể cảnh giới rất dễ bị nhằm vào nhất là đã từng kết thù với Zeus ở Hy lạp và Odin ở Bắc Âu, cả hai cũng không phải đèn cạn dầu thực sự bức gấp thì cũng không có quả ngon để ăn.
Tiamat thực lực ít nhất chỉ sợ là đặt 1 chân vào Sáng thế cảnh giới mới có thể mạnh mẽ như vậy, bất quá tại Tiamat bị chúng thần triệt để giam cầm cưỡng ép ngủ say lấy chỉ sợ là cướp lấy quyền hành của Thần Vực. Bản thân Tiamat có công tạo ra Thần Vực, có thể coi là khởi nguồn của chư thần nên tự thân quyền hành có thể nói là toàn bộ Thần Vực mà chư thần muốn có được quyền hành chỉ còn nước lật đổ lấy. Chư thần chắc rõ ràng Tiamat yêu quý các con mình nên mới dám cưỡng ép trục xuất như vậy, thật đánh nhau chư thần Sumer không phế cũng tàn.
Bất quá theo Ereshkigal và Ishtar kể lấy lúc Tiamat bị giam cầm phát ra tiếng kêu thê lương và oán hận lấy, nên bản thân chư thần sợ một ngày Tiamat thoát khốn sẽ tìm bọn họ tiêu diệt trước, bất quá Ishtar kể gần đây Nguyên sơ chi hải chịu dao động chao đảo nhiều lần, bất quá chư thần cũng không mấy chú ý đến, bản thân nàng cũng tình cờ đi ngang qua đó mới cảm nhận được chuyển đổi nhỏ bé ấy.
Andrew suy nghĩ một hồi cũng quyết định đi đến Nguyên sơ chi hải trước, nếu có thể kéo được Tiamat về thần hệ mình thì Sumer thần hệ cũng có lực 1 trận đánh.
"Andrew, thực sự phải rời đi sao? Ta có chút không nỡ." Ereshkigal mắt hơi mông lung nhìn lấy Andrew và Tiamat chuẩn bị rời đi.
"Không cần lo lắng Ereshkigal, đằng nào thời gian của chúng ta cũng là vô tận, hơn nữa đây cũng chỉ muốn gặp Tiamat một mặt."
"Ân! Ta biết! Minh Giới sẽ luôn vì ngươi mở của Andrew." Ereshkigal hôn lên môi Andrew sau đó có chút nuối tiếc nở nụ cười, tuy có chút không bỏ nhưng bản thân nàng vẫn rõ ràng bản thân không thể giữ lấy mãi Andrew hơn nữa thời gian của Thần linh là vô tận.
" Tặng nàng." Andrew dùng ma thuật tạo ra một bó hoa Tulip vàng rực tặng lấy Ereshkigal, Ereshkigal ngơ ngác cầm lấy bó hoa Tulip nở rộ lấy như nụ cười của người con gái, phía trên còn ghi lấy 1 dòng chữ: "Rực rỡ như ánh sáng mặt trời", ở bên cạnh Ishtar cảm giác cưỡng ép ăn 1 đợt thức ăn cho chó tức giận xì 1 tiếng tỏ vẻ không vui.
"Tốt! Chúng ta cũng nên rời đi." Andrew dứt tiếng thì Andrew cùng Ishtar cả hai như lưu quang hướng về Nhân Giới cánh cửa chỉ còn Ereshkigal dịu dàng ôm lấy bó hoa Tulip trân quý như bảo vật mà nàng có thể bỏ ra đời tìm kiếm, nụ cười trên môi lóe lên rực rỡ lấy, các Qủy hồn đứng ra tiễn lấy 2 vị thần linh rời đi nhìn thấy Minh Giới nữ chủ nhân lộ ra nụ cười như thế cũng không tự chủ lộ ra vẻ thất thần, nụ cười vô cùng thuần khiết cứ như đứa trẻ nhận lấy quà mừng, rực rỡ lại đơn thuần đến mức tận cùng, như ánh mặt trời tỏa sáng cho vùng đất lạnh lẽo Minh GIới này.
Bên này Andrew dưới sự dẫn dắt của Ishtar đến rìa vùng Nguyên sơ chi hải, ở Nguyên sơ chi hải đều là bùn đen tràn đầy chuyển động cứ như la hét lại cứ như rên rỉ, trong thấy chỉ sợ sẽ hù vỡ mật một số người.
Andrew đầy hứng thú đánh giá lấy bùn đen, dù gì đây chính là nguyên sơ bùn đen, nghe đâu cho dù chư thần Sumer hiện nay cũng từ bùn đen này mà sinh ra. Andrew cũng cảm nhận được sinh mệnh tràn đầy trong đám bùn đen đó.
"Vậy ngươi định làm gì Andrew? Đừng nói ta ngươi định nhảy vào đám bùn đen đó? Nhìn vô cùng ác tâm." Ishtar một mặt ghét bỏ nhìn lấy.
" Đương nhiên không phải, bất quá Ishtar ngươi cũng đừng ở đây chờ ta, ta muốn gặp trực tiếp 1 mặt vị Nữ thần này." Andrew cười đáp lại, sau đó chưa cho Ishtar kịp phản ứng lập tức vọt vào giữa nguyên sơ chi hải.
Ishtar ngơ ngác chưa kịp can ngăn thì đã thấy Andrew đã lao đến không trung giữa tâm hồ chỉ có thể vò đầu bứt tóc đứng ở bên ngoài xem xét.
Andrew xuất hiện ở tâm hồ chưa được bao lâu thì bùn đen bỗng từ mặt hồ bắn vọt lên hướng về phía Andrew lao đến, Andrew không chần chờ lập tức chặt các cột bùn đen lao đến thành 2 khúc một mặt ngưng trọng nhìn lấy mặt hồ, các cột bùn đen tiếp tục vọt đến như sống chết không quyết không chịu buông tha lấy Andrew nhưng Andrew dễ dàng tránh lấy và chặt bỏ các cột bùn đen lao đến.
Nhưng bản thân Andrew lại cảm thấy vô cùng kì lạ, bản thân khi đến giữa tâm hồ Andrew có thể cảm nhận lấy được sự mâu thuẫn của bùn đen, một mặt vô tình muốn triệt để hủy diệt cải tạo thế giới mặt còn lại có gắn kiềm chế lại sự vô tình này cho dù Andrew cũng nhất thời không rõ.
Giằng co 1 hồi lâu, trên tay Andrew bỗng vang lên tiếng gọi: "Hài tử, cứu lấy....", "Cứu ai...." Andrew chưa kịp trả lời trực tiếp bị bùn đen kéo thẳng vào trong Nguyên sơ chi hải, Ishtar trợn mắt há mồm nhìn khung cảnh này, rõ ràng hai bên đan ở thế cân bằng nhưng giờ bỗng nhiên Andrew bị kéo vào bên trong.
" Arhh! Andrew lại kéo vào đó. Không được ta phải cầu viện trợ lấy. Không được, chư thần chắc chắn đã biết nhưng cũng không ai ra."
"Phiền chết! Hừ! Bất quá bản thân hắn chắc chắn không có việc. Ân! Nhất định! Bản thân hắn tốt xấu cũng là Thần Vương một thần hệ, nào dễ dàng chết đến thế."
Ishtar lẩm nhẩm lấy sau đó cố gắng tin tưởng lấy Andrew trong miệng lẩm bẩm như tăng thêm niềm tin cho mình.
Chư thần bên này cũng đã chứng kiến Andrew và Ishtar hành động, bất quá vừa rồi Andrew bị kéo vào quá chóng váng khiến chư thần không kịp có chút phản ứng lấy, chỉ có Shamash chứng kiến cảnh này vui sướng nở cười to vì kẻ đáng ghét đó đã bị kéo vào bùn đen chắc chắn phải chết trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.