Hy Vọng

Chương 14

Long Tiểu Vũ

11/04/2017

Tay của Cù Nhiên men theo eo của cô tiến dần về phía trước, dời đến đâu là cơ thể cô tựa như mang theo một dòng điện phát ra đáp ứng lại cơ thể của anh. Anh xoay mặt cô lại,vội vàng đem đôi môi xinh của cô hôn sâu không còn khe hở, say đắm triền miên. Bàn tay ấm áp len lỏi từ vạt áo đi vào, cho dến khi nắm trọn trong tay một bên mềm mại của cô, xoa nắn mềm mại của cô rồi còn qua lại trêu ghẹo đóa hoa mẫn cảm kia nữa.

“Ưm......” Đinh Đồng như muốn lùi lại, giọng nói cùa mình nghe như mang theo tình dục, làm cô có chút sợ hải. Cù Nhiên vòng tay ôm lưng cô không dùng sức chống đỡ, thấp giọng nói khẽ:“Ngoan, nghe lời, mèo con! Để cho anh được yêu em.”

Quần áo dần cởi ra, Đinh Đồng xấu hổ, anh đang tiến lại gần hơn, đối với cơ thể không quần áo mà đứng trước mặt là đàn ông thì đây là lần đầu tiên.

Áo của Cù Nhiên cũng đã mở ra phân nửa, có thể thấy loáng thoáng bộ ngực rắn chắc của anh, anh trực tiếp ôm lấy cô, làm cho cô phải mở rộng chân ra mà vòng lên thắt lưng của anh, xấu hổ như đứa trẻ muốn chạy trốn khỏi anh, tóc dài buông thả xuống trên da thịt của cả hai.

Cô xấu hổ vụng về trong chuyện yêu này làm hắn mừng thầm, nhưng lại dấy lên tia nghi ngờ, nói chung trong lúc này mà nói anh cũng chỉ có chút nghi ngờ thôi…….

Đem cô tới trên giường, anh vội vả cởi bỏ đi quần áo trên người mình.

Đinh Đồng vòng tay ôm cổ anh, da mặt đã sớm nhuộm hồng “ anh tắt đèn trước đi”

“Mèo con của anh thẹn thùng sao?” một tay đem ôm cô vào trong ngực, môi hôn lên thân thể như cánh hoa thật mạnh, với tay điều chỉnh đèn xuống thấp nhất.

Nhéo mạnh lên vai anh “ tắt đèn đi, anh không nghe a…”

“Thật là một con mèo hoang hung dữ, nghe lời anh, mở đèn nha, để anh nhìn thấy bản lĩnh của em......... mèo con......” tay hướng xuống giữa chân cô mà trêu đùa.

Cô cảm giác không thoải mái thở nhẹ một tiếng, anh liền nhẹ nhàng ở bên tai cô rủ rỉ “ Mèo con ........ mèo con của anh .........”

Anh gặm gặm cắn cắn một đường từ trên xuống dưới, trên da thịt trắng nõn trơn mềm của cô lưu lại tất cả dấu vết của anh. Khát vọng sự tốt đẹp này đã lâu anh một lần nữa được cảm nhận, bàn tay vuốt ve cô thay đổi mạnh nhẹ từng chút một. Sợ rằng cô không cảm nhận được, chờ cô hoàn toàn ướt át, mới khẽ dời thân mình cách xa một chút, dồn dập thở mạnh hỏi cô “ Mèo con, anh là ai?



Đinh Đồng cắn cắn môi, hơi thở có phần không thông “Anh có điên không”

Tốt lắm, cô biết anh là ai! Lúc này mới khẽ động thân tiến vào.

“A......” rất đau nha, Đinh Đồng lôi kéo hắn trở ra bên ngoài “sao mà đau vậy, anh mau ra đi”

Cù Nhiên thấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đầu óc trống rỗng dở khóc dở cười lên tiếng “ ngoan, không sao đâu, em chịu đau một lúc là hết a” cô chuyển mình như muốn thoát ra, liền bị anh ôm trở lại thêm một cái động thân “ ngoan, em như vậy anh kiềm chế không nổi đâu”

Cô rất thành thật nha, nắm chặt tay anh “ em đau lắm a” nước mắt tuôn rơi lã chã.

Anh đau lòng hôn khóe mắt của cô,“Đừng khóc đừng khóc, anh chắc chắn lát nữa sẽ không đau, mèo con, ngoan nha!!”

Đợi đã lâu anh mới bắt đầu thong thả ra vào, động tác trước sau thật nhẹ nhàng, đến khi cô thích ứng hoàn toàn mới dám thả lỏng dục vọng của mình, toàn bộ đắm chìm trong nơi mềm mại của cô.

Không biết qua bao lâu, dị vật va chạm đau đớn chậm rãi chuyển thành cảm giác êm dịu nhiều trạng thái, không thể kìm nén được tiếng rên rỉ, chỉ là cắn chặt môi, cùng anh khó nhọc thở dốc.

“Mèo con, em hãy nói ra đi, anh muốn nghe thấy giọng em.” Anh nhè cái miệng đang cắn chặt của cô mà hôn mà liếm, dây dưa một hồi, làm cô chịu không nổi, há to miệng ra mà hớp lấy không khí.

“Mèo con, em là của anh!” Ngã xuống giường, anh mang cô chặt chẽ ôm vào trong cắn cắn vành tai của cô, không phải nghĩ đến lúc nãy cô thật đau đớn, anh đã đem giày vò cho tới sáng,chỉ là anh thấy ôm cô cũng tốt, mặc dù vẫn còn muốn cô, thôi kệ, để dành sau này ăn tiếp vậy.

“Lạnh” cô nữa tỉnh nửa mê chui chui vào lồng ngực của anh.

Anh kéo chăn đắp lên cho cả hai, mở máy điều hòa, không khí mát mẻ tràn đến, mí mắt anh nặng trịch, cằm đặt trên đầu cô, chìm vào giấc ngủ bình yên.



Sáng sớm hôm sau, Đinh Đồng vừa cử động, thì toàn thân cảm thấy đau nhức, nhất là……. Có một cánh tay ôm lưng cô rất tự nhiên. Anh vẫn còn chưa thức dậy, gương mặt khi ngủ rất yên bình, làm cho cô nhịn được vươn ngón tay lên.

Như vậy, coi như là hạnh phúc? Trước kia, anh nói em nhỏ, cũng không có chờ em lớn lên, bây giờ như vậy, coi như là em mang chính mình tặng cho anh.

Mắt anh vẫn chưa mở ra mà đã mở cái miệng mở ra trước cắn ngón tay cô.

Cô vội rút tay về, một giây sau đó bị anh ôm cả người hôn tới tấp trên môi.

Anh cũng là đàn ông bình thường, mới sáng sớm còn mơ màng, chịu đựng không khi dễ cô, mà cái tay nhỏ bé mềm mại không xương của cô tự nhiên cứ vuốt ve mặt mình, cô là đang đánh thức anh, động tác nhẹ nhàng, vô tình làm làm anh muốn ôm cô vào lòng.

Đinh Đồng cảm giác được nhiệt tình của anh đang ở trên bụng mình, vội vàng dùng giọng điệu hung dữ, ý đồ che đậy bối rối của mình “ anh còn không chịu thôi à, buông ra, tôi muốn xuống giường!”

“Mèo con, có nhớ anh đã nói gì không, nói chuyện với anh không được hung dữ như vậy, em phải học cách dịu dàng!” Vừa dứt lời anh liền xoay người đem cô đặt ở dưới thân,“Còn dám hay không?”

Bây giờ cô còn hung dữ được sao, chỉ biết căm giận bất bình trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó xoay mặt không thèm nhìn anh cái nào.

Anh không nghe mà còn không buông tha cho cô, ở giữa hai chân cô mà cọ xát, chậm rãi, đem thân mình leo lên trên người cô, mặt nâng sát mặt cô “ Mèo con....... Em không nói lời nào thì chúng ta tiếp tục làm” cố ý đặt cứng rắn của mình lên khe hở giữa hai chân cô, ái muội ghé sát người, qua lại vài cái nhưng lại thôi.

Đinh Đồng cuối cùng cũng phải chịu mất chủ quyền , ăn nói dịu dàng với anh, đáp trả nụ hôn của anh hồi lâu, mới né tránh sự ôm ấp của anh, chạy thẳng vào nhà tắm.

Cù Nhiên khó chịu nhẫn nhịn, lo lắng thân thể của cô. Nhìn vào chỗ cô vừa nằm, trên ra giường màu xám có một vết lạc hồng, anh đoán quả nhiên đúng mà! Trong lòng mừng như điên, không cần nói nhiều, anh vốn không nghĩ tới mình là người đàn ông đầu tiên của cô. Nhưng nếu đây là lần đầu tiên của cô, vậy đứa nhỏ là như thế nào. Hôm qua cô chỉ nói “ chuyện của cục cưng rất phức tạp.” Rốt cuộc là như thế nào đây? Cô rốt cuộc là còn bao nhiêu bí mật mà mình không biết.

Nghĩ tới nghĩ lui không bắt được trọng điểm, nhưng trong lòng vẫn là vui vẻ không thôi . Mèo con của anh , thật sự đã là của anh....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hy Vọng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook