Hy Vọng

Chương 1: Lần đầu gặp mặt

Long Tiểu Vũ

11/04/2017

Thành phố về đêm mông lung làm mê hoặc con người ta, các PUB xa hoa truỵ lạc, một đám người sống trong ngày đêm đảo lộn, trên sàn nhảy đủ loại dáng người vặn vẹo theo điệu nhạc.

Lúc Lô Phương đi tới, tìm hồi lâu mới nhìn thấy Đinh Đồng nửa nằm nửa ngồi trên quầy bar, mái tóc uốn xoăn của cô cơ hồ che mất nửa mặt, lộ ra bên ngoài cánh tay trắng noãn tinh tế, các ngón tay sạch sẽ xoay xoay ly rượu trong tay.

Cô đi tới thấp giọng hỏi người đứng sau Đinh Đồng,“Uống bao nhiêu rồi?”

“Vừa đến có uống một chai rượu đỏ, sau đó lại uống vài ly do lão bạch làm.” Tiểu Trần nhún nhún vai, cho dù cô ấy uống thêm cũng không ai dám khuyên

“Bạch làm?” Giỏi, cô gái này tửu lượng càng lúc càng lớn .

Lô Phương ngồi xuống bên cạnh Đinh Đồng, vỗ nhẹ vai cô.

Đinh Đồng híp mắt liếc sang nhìn Lô Phương một cái,“Làm gì?” Dáng dấp của cô cũng không phải mỹ nhân nhưng dưới ngọn đèn cùng không khí nơi này lại mang một vẻ đẹp lười nhác.

Lô Phương nghe ra được cô ấy không kiên nhẫn, hàng năm ngày này không ai dám chọc đến Đinh Đồng. Nếu không phải bởi vì tiểu tổ tông ở nhà, đánh chết cô cũng không dám đến quấy rầy cô ấy.

Lô Phương đứng sát tai Đinh Đồng một chút:“ Chị Đồng à, đêm nay cục cưng giống như bị bệnh , Bành tổng không biết phải làm sao nên mang cục cưng đến chỗ Tề Thiên , nhưng Tề Thiên cũng không dỗ được cục cưng......”

Đinh Đồng vừa nghe nói cục cưng sinh bệnh, đem chai rượu và ly rượu đẩy ra, nhảy xuống ghế dựa liền chạy đi ra ngoài, phía sau hai người vội vã đuổi theo.

Vừa vào tới cửa, vài người bên ngoài liền tiến vào, Đinh Đồng thật vất vả mới giữ được thăng bằng, đầu cô bắt đầu choáng váng. Cũng không biết là người nào đụng trúng bả vai cô, làm cô mất thăng bằng , mắt thấy sẽ té xuống đất, người bên cạnh vội vàng đưa tay giúp cô.

“Không nhìn đường hả?” Cô quay đầu liền mắng.

Người bên cạnh nghe cô mắng, liếc nhìn cô một hồi lâu. Đinh Đồng dùng sức lắc lắc đầu, cô nghĩ đến có phải chính mình đã say đến nỗi nhớ người trong mộng , nhưng mà người kia rõ ràng đứng tại nơi đó.

Cùng giống nhau như nhiều năm trước, đường cong gò má vẫn cường tráng anh tuấn như xưa, lúc nhìn người khác luôn mang theo ý cười. Cô sửng sốt một lúc lâu, chớt tránh khỏi tay Lô Phương đỡ, nghiêng người lảo đảo chạy đi.

“Chị Đồng? Chị làm sao vậy?” Lô Phương không rõ nên hỏi.

Đinh Đồng bắt lấy cánh tay cô,“Người đâu? Người đâu? Có thấy đi đâu không?”

“Chị Đồng chị hỏi người nào?”

“Đao Diên! Đao Diên!”



Đao Diên? Lô Phương bị dọa ! Hai năm trước lúc cô tới công ty làm trợ lý cho Đinh Đồng, cái tên “Đao Diên” này cô đương nhiên quen thuộc, nhưng không biết là ai. Nhưng Tề Thiên có nói qua với cô, đó là vết sẹo của Đinh Đồng, không thể ở trước mặt cô ấy tùy ý vạch trần .

Nhưng mà, Đao Diên...... Không phải đã chết rồi sao?

“Chị Đồng, có phải, có phải nhận sai người hay không hay không?” Cô nhẹ giọng hỏi.

“Câm miệng! Phòng camera, phòng camera ở đâu? Mang tôi đến phòng camera!”

......

Cù Nhiên vừa trở về nước liền nhận được điện thoại của anh em trong bang ngày xưa mời, trong lòng anh đang phiền muộn, cũng không quản sắc mặt của lão gia trong nhà, cầm chìa khóa xe ra ngoài tụ họp bạn bè.

Đi vào gian phòng VIP, Hà Cường ngồi vào bên cạnh anh ,”Sao thế? Thiếu gia chúng ta không quen không khí của cố hương sao?”

Anh tự rót rượu cho mình, ngửa đầu buồn bã nói ,“Rất phiền, ở nước ngoài mất mấy vụ làm ăn, bên này lại không ngừng thúc giục kết hôn! Ông lấy đâu ra thời gian rỗi đối phó phụ nữ......”

“Phải không đó!” Hà Cường cười nhấn mạnh,“Không có thời gian đối phó với phụ nữ, chẳng lẽ có thời gian đối phó với đàn ông?”

Cù Nhiên lúc này cũng nổi lên hứng thú chơi đùa,“Tốt, nếu phó Tổng tự mình phục vụ tôi, tôi cũng sẽ miễn cưỡng hạ thấp mắt nhìn một chút vậy!”

Hà Cường nghe xong quay sang đánh Cù Nhiên một cái, hai người này cũng đều đã 30 tuổi rồi , sao mỗi lần tụ tập lại một chỗ thì giống như ngày còn nhỏ liều mạng đối chọi.

Náo loạn trong chốc lát mọi người vẫn như cũ tiếp tục uống rượu, Cù Nhiên bực bội trong lòng, uống nhanh mấy ly,bây giờ nhìn đồ vật cũng có chút mơ hồ. Lúc này không biết là ai kêu mấy cô gái tiến vào, trong đó một nguời lắc lắc thân thể liền dính sát vào người anh. thấy anh cũng không từ chối, cô gái mặc váy ngắn liền trực tiếp ngồi trên đùi anh, tay còn một đường hướng phía dưới của anh mà sờ.

Gần đây, Cù Nhiên bận rộn việc công ty lẫn chuyện trong nhà,trong thời gian này anh thật là thanh tâm quả dục làm sao chịu đựng được người ta trêu chọc như vậy, một cỗ nhiệt khí liền theo bụng dưới chạy khắp toàn thân, hai tay cũng thuận thế hướng dưới váy cô gái ấy tìm kiếm.

Mấy người bạn tốt đều tức thời, nhìn bộ dạng vặn sức chờ bộc phát của anh, mọi người đều tự động rời khỏi phòng, để gian phòng này cho anh . Những người khác vừa đi, người đẹp thuộc loại cup E đang giang hai chân trên người anh lại càng ra sức, cái mông còn nhẹ nhẹ ở trên người anh em của anh cọ sát, đồng thời tay trượt xuống kéo khóa quần anh......

“Phanh......”

Đột nhiên, cửa gian phòng bị người đá ra, tiếng vang lớn làm cho hai người đang lâm vào kích tình đều giật mình dừng lại. Còn không chờ Cù Nhiên lấy lại tinh thần, người trong ngực đã bị đẩy ra.

Bởi vì Đinh Đồng đẩy cô gái kia quá mạnh nên tóc tai có chút loạn , cô gái bị đẩy qua một bên tức giận lầm bầm điều gì đó, Đinh Đồng ngồi trên sa lon nhìn Cù Nhiên im lặng không nói lời nào, liền đi về hướng cô gái kia tát một cái,“Lô Phương, đem cô ta ném ra ngoài cho tôi!” Cù Nhiên cũng không động đậy, như khóe miệng lại kéo lên , một bộ dạng như đang xem kịch vui.



Lô Phương đem cô gái kia ra khỏi gian phòng, lại đưa cho cô ta một xấp tiền mặt màu đỏ, hai năm đi theo Đinh Đồng, cô học tốt nhất chính là bản lĩnh hù họa người, vì thế trừng mắt nhìn chằm chằm nửa bên gò má bị sưng đỏ của cô ta nói:“Cầm tiền quản tốt miệng của cô cho tôi!” Sau đó liền đi tới cửa gian phòng cùng hai vệ sĩ khác canh giữ bên ngoài .

Đinh Đồng hơi hơi cau mày đi tới trước mặt anh, đầu gối của anh dính sát trên đùi cô.

“Anh, anh là ai?”

Cù Nhiên kéo tay cô, làm cho cô ngã ngồi trên đùi mình, lòng bàn tay như mang theo lửa ái muội ma sát lưng cô , dáng người với những đường cong quyến rũ của cô càng tăng hứng thú cho anh,“Chi bằng em trước nói cho anh biết em là ai?”

Cô cũng không nói, chỉ là khuôn mặt trắng nõn có chút mất tự nhiên, hàng lông mi của cô vừa dài vừa cong , tựa hồ chỉ cần cô nháy mắt một cái, lông mi liền run rẩy một chút,thấy vậy đáy lòng anh liền ngứa.

Tay ở trên lưng cô dùng sức như muốn đem cô tiến sát vào lòng mình, cô đồng thời nâng hai cánh tay để trên ngực anh, sờ sờ cổ áo anh, tạo khoảng cách giữa hai người. Cù Nhiên đương nhiên nhìn ra được Đinh Đồng không giống như những cô gái trong quán bar này, nhưng nếu cô đã chủ động yêu thương nhung nhớ anh, vậy anh cũng bất kể thân phận cô là gì?, anh nhìn ra, cô bất quá cũng chính vì bản thân mua vui mà thôi.

“Như thế nào? Hiện tại cự tuyệt? Sợ là không được đâu!” Anh cười xấu xa hỏi.

Đinh Đồng cũng không giận, vẫn tục tiếp hỏi lại:“Anh là ai?” Anh ta thật sự giống! Rất giống, rất giống! Giống khuôn mặt tuấn tú , giống đôi mắt xếch, giống sống mũi cao ngất, thậm chí, thậm chí làm cho cô cảm thấy anh ở trong lòng mình, cảm giác đều giống nhau ...... Nhưng mà lý trí nói với cô, Đao Diên đã chết ở trước mặt cô, cô tận mắt thấy anh ngã xuống! Làm sao có thể còn sống!

Nghĩ đi nghĩ lại, cô cảm thấy chóp mũi mình cay xè, người trước mắt càng trở nên mơ hồ, nước mắt cứ như vậy mà im lặng chảy xuống. Nhìn cô như thế, Cù Nhiên cũng ngây cả người, rượu lúc trước uống giờ cũng tỉnh hơn một nửa, người phụ nữ này đến tột cùng muốn làm gì ? Trong lòng anh nghĩ tới nhưng lại không hỏi ra lời.

Tay Đinh Đồng khẽ vuốt đường cong trên khuôn mặt anh, động tác của cô vô cùng nhẹ nhàng, cô giống như sợ hãi tất cả điều này đều là ảo ảnh, chỉ cần cô hơi dùng sức nó sẽ biến mất. Lông mi, ánh mắt, cái mũi, Cù Nhiên dứt khoát nhắm hai mắt lại hưởng thụ sự đụng chạm của cô, hoặc là nói làm cho cô hưởng thụ, anh cảm thấy anh thật sự say không nhẹ, thế nhưng lại cho phép một cô gái xa lạ đối với hắn phóng túng như vậy .

Cuối cùng, ngón tay cô ở trên hai cánh môi lạnh như băng của anh, giờ nay được thay thế bởi đôi môi mềm mại của cô. Anh mở to hai mắt nhìn cô, như khoảng cách hai người vô cùng thân mật cho nên anh hoàn toàn không nhìn rõ nét mặt của cô

Nụ hôn này không có lửa nóng kịch liệt, chỉ chạm nhẹ vào rất lâu, Đinh Đồng không dám mở to mắt, trong lòng cô mặc niệm -- Van cầu anh, trăm ngàn lần đừng rời khỏi đây, để cho tôi ôm một chút, một chút là tốt rồi...... Diên, anh có biết em nhớ anh nhiều lắm hay không?!

Ngoài cửa vang lên một trận rối loạn, Đinh Đồng nhanh chóng đứng dậy. Sức nặng trên đùi lập tức biến mất, Cù Nhiên có chút không hài lòng,“Sao lại không tiếp tục ? Hay là đến lượt tôi chủ động?”

Đinh Đồng đứng đối diện hắn sửa sang lại quần áo,“Anh không phải Đao Diên đúng không?”

“Đao Diên? Hừ...... Đừng nói với tôi, anh ta là mối tình đầu của em!”

Cô bất đắc dĩ lắc đầu, lầm bầm nói :“Tôi nghĩ......”

“Nhận sai người, cáo từ!” Đinh Đồng lạnh lùng nói những lời này liền mở cửa đi ra ngoài.

Cù Nhiên qua một lúc mới phục hồi tinh thần lại, chuyện quái gì xảy ra đây? Sống hơn ba mươi năm, hôm nay lại bị một phụ nữ đùa giỡn là sao? Dựa vào cái gì! Ngay cả tên cũng không biết, lại nhìn người trước mặt bỏ đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hy Vọng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook