Hy Vọng

Chương 31: Thể diện

Long Tiểu Vũ

12/04/2017

Vài ngày liên tiếp Hoàng Vĩ Thành vô cùng thê thảm, cậu ta chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày như thế. Từ ngày đó trở về sau thật ra cậu không có bị đánh nữa, trên mặt mấy vết bầm cũng đã tiêu xuống, nhưng cậu vẫn bị nhốt trong phòng, không có cảm giác tự do làm cho cậu cực kì ảo não, trong CLB này phòng giành cho khách kỳ thật không thấp, bất quá đối phương cũng không cho cậu hưởng thụ đến tiêu diêu tự tại !Điện thoại thì cắt, máy tính thì càng đừng nói nữa, tay cậu sớm đã bị cột chặt, cả ngày chỉ có thể ngồi yên .

Nhịn vài ngày rồi, cậu thật sự nhịn không được, hướng về phía cửa hét người đang trông coi:“Tôi muốn gặp người nhà của tôi, các người đây là đang phạm pháp có biết hay không? Đây là giam lỏng!! Tôi muốn gặp nhà của tôi, có điều kiện gì, đến lúc đó các người đề cập cùng bọn họ.”

Người ngoài cửa không nói hai lời, cho trước cậu một đấm,“ Cái rắm mày?! Ở đó mà đợi đi, đừng không có việc gì mà la hét! Người nhà của mày, hừ, người nhà của mày nghĩ biện pháp tìm mày, sao có thể tùy mày muốn? Ngồi im đi, mày nghĩ mấy ông nội ở đây không xử được mày hả? Hừ......”

“Mấy người......”

“Cái gì mấy người…, tao cảnh cáo mà mày, chúng tao có kẻ thù rất giàu có, đặc biệt chúng mày suốt ngày chơi bời lêu lổng cả ngày chỉ biết ăn uống vô độ làm thiếu gia nhà giàu, cái gì vậy!” Người đàn ông trông coi cười nhạt.

Hoàng Vĩ Thành chỉ có thể trở lại ngồi trên giường trong phòng.

Buổi chiều Cù Nhiên đi qua gặp Vĩ Thành, vài ngày phía trước anh biết người bị thương là thân thích của ông chủ đứng phía sau, nhưng đối phương nói thân thể không khoẻ, không thể gặp anh. Kỳ thật không phải anh không có biện pháp , nói trắng ra anh chẳng qua đối chuyện Hoàng Vĩ Thành không quan tâm, muốn đánh cứ để họ đánh, dù sao cũng nên cho cậu ấm nhà họ Hoàng có bài học nhớ đời, như anh vẫn đưa cho họ một ít tiền, để nếu họ có đánh cũng nhẹ tay một chút.

Hoàng Vĩ Thành vừa thấy anh đến, cũng không quan tâm đến hình tượng, chạy qua cầu xin,“Anh, anh, anh đưa em về nhà đi anh! Anh cũng biết em đã ở đây mấy ngày rồi......”

Cù Nhiên nghe xong trong lòng rất khó chịu, đây làm sao vậy? Hoàng thiếu gia à, cậu đúng là sống quá sung sướng rồi, ở đây ăn uống không lo, cũng không có ai làm gì cậu, cậu còn ngại không tốt?!

“Hừ...... Đây chính là do em tìm đến, không ai ép em nha?, Anh thấy nếu em đến đây rồi thì ở lại cho tốt! Tự do tự tại, không lo ăn không lo uống, đúng không?”

“Anh, anh không biết cái gì gọi là ăn nha? Quả thực khó nuốt!”

“Hoàng Vĩ Thành!!!” Cù Nhiên giọng nói một chút lớn.“Em nghĩ em đến đây nghỉ phép sao? Em có biết tại sao em còn được ở lại đây hay không, còn ở đó mà lớn tiếng muốn này muốn nọ! Em nghĩ chính mình giỏi lắm sao? Chơi thua tiền anh không nhắc lại, em còn gây chuyện đánh người, có phải em thích cảm giác giết người hay không? Nhưng thật tiếc, đối phương được cứu sống rồi, bất quá nhất thời còn chưa tỉnh lại, em cảm thấy không thoái mái hả?, Còn muốn giết thêm người phải không?, Nói không chừng em còn cách cái chết không xa đó!”

“......” Hoàng Vĩ Thành há miệng thở dốc, cuối cùng không biết nên nói cái gì, cúi đầu nổi giận ngồi ở một bên.

Tính tình Cù Nhiên chính là ăn mềm không ăn cứng, một khi đối phương chịu thua , lửa giận của anh tự nhiên cũng hết,“Em ít gây chuyện lại đi, ba mẹ em đều lớn tuổi như vậy!” Anh dừng một chút,“Việc này không đơn giản như em nghĩ đâu, người mà em đánh là thân thích của ông chủ đứng phía sau, để em ngồi tù là quá tốt với em rồi đó, cho nên việc này không thể vội, em còn phải ở lại đây ít nhất 2 ngày nữa.”

“A?” Vừa nghe còn phải còn phải ở lại ít nhất 2 ngày, Hoàng Vĩ Thành phát hoảng, cậu thấy tình hình hiện tại của bản thân không khác người bị thương kia là mấy, người ta không thoải mái, họ nghĩ muốn chém cậu vài nhát thì sao.“Anh, em, bọn họ cái gì cũng làm được, em ở đây không phải giống như chịu chết sao?”

Cù Nhiên liếc trắng mắt, cảm thấy rất phiền khi thấy bộ dạng lúng túng của người đàn ông,“Những người này sẽ không dùng thủ đoạn độc ác gì đâu, đơn giản họ chính là muốn tiền, mạng của em, bọn họ còn ngại không đáng giá đâu!”



Vào thời điểm này , Hoàng Vĩ Thành chỉ cần nghĩ làm thế nào để rời xa chỗ này, còn Cù Nhiên muốn nghĩ cậu bẩn thỉu thế nào thì bẩn thỉu thế đi, cậu không cần quan tâm.“Anh, mặc kệ làm thế nào, em cũng là cháu trai duy nhất của nhà họ Hoàng, bác cũng không muốn thấy em gặp chuyện không may , anh giúp em đi! Chờ việc này xong, mọi người nói cái gì em đều nghe......” Cậu lớn tiếng cam đoan, cũng chỉ có mình cậu biết chân mình đang run.

......

Lưu Lão Thất dưỡng thương hơn nửa tháng, không có biện pháp, nếu không ra đem chuyện Hoàng Vĩ Thành giải quyết chỉ sợ xảy ra chuyện lớn, mấy ngày hôm trước ông nhận được tin tức, Cù gia nói, nếu bọn họ lại kéo dài không giải quyết, thì trách không thể bọn họ , cùng lắm thì hai bên cùng chịu thiệt hại......

Loại uy hiếp này ông tuy rằng khinh thường, nhưng là cũng không dám chậm trễ, thanh danh Cù gia không thể khinh thường, nếu làm quá chỉ sợ không có trái ngọt mà ăn, cho nên ông sai người thông báo với Cù Nhiên.

Cù Nhiên đáp ứng lời mời mà đến, như hiển nhiên không đem ông để vào mắt, cũng là, từ trước đều là thói quen khinh người , huống chi tại đây dạng một người trước mặt, hắn liền lại không đem đối phương làm một hồi sự.

“Có điều kiện gì nói ra đi!”

Tuy rằng hai người đều ngồi , nhưng Lưu Lão Thất chính là cảm thấy Cù Nhiên tản ra một cỗ uy phong làm ông ngưỡng mộ, liền ngay cả cách nói chuyện đều không tránh khỏi cả vênh váo hung hăng.

Lưu Lão Thất cười lạnh, đem chân gác lên mặt bàn, dựa vào ghế không nhìn anh,“Điều kiện gì, không có nha, tôi chỉ muốn đem cậu Hoàng đánh lại giống thế thôi!”

“Ông chủ Lưu, không cần làm như vậy? Làm cho chúng tôi nhịn nhiều ngày, mục đích của ông cũng không phải chỉ đem người đánh lại như vậy! Không bằng chúng ta thẳng thắn đi, mọi người đều có thể sớm một chút giải quyết vấn đề, không phải tốt hơn sao.”

“Hắc...... anh cũng thật tự tin, bất quá tôi nói cho anh biết, đừng nghĩ rằng chỉ dùng tiền là có thể giải quyết, những người như chúng tôi, không tri thức không văn hóa, chỉ có tính mạng, các anh tới chơi liền đem người của tôi đánh bị thương, anh nói, nếu biến thành tàn tật sau này cậu ta sống thế nào! Hiện tại là thời đại gì, không phải chỉ có một câu, có tiền là được! Tiền, ông đây có, cho nên đừng nghĩ rằng có tiền có thể thì xong việc ......” Lưu Lão Thất cho dù trong lòng muốn cùng anh gào thét đòi tiền, nhưng mà vì mặt mũi, không thể không bỏ qua một chút.

Cù Nhiên sắc mặt cũng không đẹp, cười nhạo,“Tôi còn thật không biết, các anh có chí khí như vậy, có nguyên tắc như vậy!” Nói không biết xấu hổ, anh mới không để mình bị đẩy vòng vòng.

Lưu Lão Thất nghe ra ý châm chọc, nóng nảy , động tác đứng dậy có chút mạnh, đụng đến miệng vết thương vừa mới bình phục, đau đến nhe răng trợn mắt.

“Cậu...... Các cậu không phải ỷ trong nhà có nhiều tiền hay sao! Cả ngày chỉ ăn no chờ chết...... Muốn nói đến khí tiết chó má gì, không có tư cách nhất là các cậu đó, vị thiếu gia kia nhà các cậu nếu có thể tức giận cái gì, có thể là người bình thường, có thể đã bị đánh chết từ lâu? Chê cười!”

“......” Cù Nhiên nghiến răng nghiến lợi, cười khinh miệt, cũng đứng lên,“ Vậy thì, xem ra ông chủ Lưu đã quyết tâm , chúng ta chắc không có đường thương lượng. Hoàng Vĩ Thành làm bị thương người của anh, anh vừa nói muốn biến nó thành như vậy, thế cũng tốt, làm theo lời anh nói đi...... Bất quá, tôi nói trước, đến lúc đó vết thương trên người nó không giống với người của anh, chỉ sợ sai một li đi một dặm...... Hừ! Khi đó đừng trách chúng tôi không khách khí!!” Nói xong, ngẩng mặt đi ra ngoài, chỉ để lại Lưu Lão Thất cực kì tức giận bên trong, lại chỉ có thể nhìn Cù Nhiên đi ra ngoài.

Chỉnh người khác không được, chẳng lẽ anh chỉnh Hoàng Vĩ Thành trong tay hay sao?

Hừ, thằng nhóc, mày cứ chờ đi!!

Cù Nhiên mới đi nửa đường, Hoàng Tố Vân gọi điện thoại đến.



“Con sao lại thế này? Không phải để cho con đi xử lý vấn đề sao? Như thế ngược lại Vĩ Thành bị đánh?” Vừa rồi nhận được điện thoại Vĩ Thành gọi tới, ở bên kia khóc nói bị đánh.

“...... Được rồi mẹ, để cho con yên tĩnh… yên tĩnh.” Anh mệt giống như con quay, công ty bên nước ngoài hoàn toàn không quan tâm đến, toàn quyền giao cho cấp dưới, Tập đoàn “Tân vũ” bên này lại lớn, hiện tại cộng thêm việc Hoàng Vĩ Thành, buổi tối anh muốn ngủ cũng khó.

Hoàng Tố Vân thở dài,“Mẹ biết con mấy ngày nay mệt mỏi, nhưng mà không thể không lo cho Vĩ Thành được? Hôm trước ba con đã nói, nếu con không giải quyết được, ba con dùng quan hệ của mình tác động......”

“Đừng đừng đừng...... Không cần, việc này con có thể làm tốt!”Anh liên tục ngăn lại, một khi đụng đến quan hệ của ba, làm không tốt sẽ gây ra chuyện lớn. Cù Nhiên không phải sợ ba mình hoặc là dọa người cái gì, anh là lo lắng Đinh Đồng sẽ bị liên lụy......“Tính tình ba, mẹ còn không biết, vốn ba đã không thích bộ dạng cà lơ phất phơ của Vĩ Thành, loại thu thập cục diện rối rắm này chỉ cần ra mặt một lần, mẹ cần gì giết gà phải dùng dao, đem cơ hội này để lần sau Vĩ Thành gây chuyện lớn hơn mà dùng!”

“Phi phi phi...... Nói bậy, nó về sau còn dám gây ra chuyện lớn gì!”

“Con nói bậy, dù sao chính mẹ lo lắng, nếu thật không cần con giải quyết, vừa lúc con được thoải mái.”

Hoàng Tố Vân tuy nói như vậy, như không thể không thừa nhận, con trai nói có đạo lý, không biết cháu mình về sau còn gây ra chuyện động trời gì, tốt xấu gì cứ để con trai ra mặt là tốt nhất.

“...... Vậy con cố gắng báo cho mẹ tin tốt! Nói thế nào cũng là con trai duy nhất của cậu con, là em họ của con.”

“Con đã biết! Mẹ yên tâm, đứa cháu đích tôn của dòng họ Hoàng con sẽ đem nguyên vẹn về cho mẹ!”

Vừa về văn phòng nghỉ ngơi không lâu, Leo gõ cửa.

Cù Nhiên ảo não đứng dậy, xoa xoa huyệt thái dương,“ vào đi.”

“Cù tổng, vừa rồi theo việc anh giao, tôi đã gọi tới CLB Hào Đình, hẹn gặp mặt vào tối mai.”

“Được rồi, tôi đã biết!”

“Nhưng là......”Leo có chút khó xử,“Buổi tối ngày mai có buổi tiệc quan trọng......”

Cù Nhiên hướng Leo phất tay, ý bảo cậu ta đi ra ngoài,“Pha cho tôi một ly cafe.” Anh còn quan tâm tới buổi tiệc cái gì, chỉ mong việc này sớm một chút giải quyết , bằng không đừng nghĩ tới có ngày yên ổn, nói chi tới buổi tiệc chết tiệt nào đó.

Đối mặt loại lỗ mãng như Lưu Lão Thất, Anh thật đúng là loại tú tài gặp được binh lính,lực bất tòng tâm, loại người trọng sĩ diện này, nói không chừng ngày mai nhìn thấy anh tới thương lượng lại liền mở cờ trong lòng, loại đầu gấu này, anh nghĩ liền đau đầu, việc khó nhất là làm sao để anh ta chịu khuất phục mình? Hừ...... Hoàng Vĩ Thành, con mẹ nó, cậu thật đúng là sẽ tìm phiền toái...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hy Vọng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook