Chương 15
Juniel
02/03/2015
Chap 15 :
Nơi đây từng mệnh danh là ‘’Địa ngục trần gian’’ là nơi có ma và ác quỷ nhưng không ai biết rằng nơi đây lại đẹp đến thế nào, hoa cỏ, chim chóc thi nhau múa hát. Nhưng có ma chỉ là lời đồn của nó bày ra cho ông hiệu trưởng vì nơi đây chính là căn cứ họp của hội A&Q ở Việt Nam, nơi đây vào cứ buổi chiều là có người đến chăm sóc cây cỏ và dọn dẹp nên luôn sạch đẹp như ‘’Một thiên đường vậy’’.
-Nè , cô không sợ ma sao ?
_Cậu tin thật sao ?
-Tin thì sao nào ? Mà nhanh lên, về đi không gặp ma thì toi luôn cái mạng
_Ngốc ngếch
-Thánh địa cấm , vô đây bị kỉ luật đó
_Muốn ra thì ra một mình đi, tôi không đi
-Cậu không sợ sao?
_ Không đời nào
-Vậy thì anh Joe này đành phải mạo hiểm ở đây thôi
_Không được, về lớp đi
-Tôi không về.
Nói xong hắn bước nhẹ nhàng đến bên nó ‘’ăn cháo đi’’, nó: ’’Không ăn”. Hắn mặc kệ câu trả lời của nó cứ lấy ra ‘’Tôi đã phải đích thân xuống bếp nấu cho cô đó’’. Câu lạnh nhạt ‘ Giả tạo’’, hắn: ’’Sao cô giám nói vậy chứ, uổng công tôi nấu cho cô’’
-Sao cậu biết nơi đây?
_Đi theo cô
-Theo dõi sao?
_Không có, tại thấy cô đêm qua sốt cao nên đi theo coi thôi
-Quan tâm sao?
_Bạn bè quan tâm là bình thường
-Lợi dụng sao?
_Cậu là gì mà tôi phải làm chuyện hèn hạ đó chứ, chỉ là…Mà thôi cậu ăn thử một muỗng đi coi ngon không
-Không thích
_Năn nỉ đó ăn đi
-Được một muỗng thôi đó
Anh múc một ít cháo vào muỗng đúc cô ăn
_Sao ngon không?
(Chú ý nha:kí hiệu này -: là Jan nói, còn _: là Joe nói)áp dụng trong chap 15 và 16 thôi nha.
Nơi đây từng mệnh danh là ‘’Địa ngục trần gian’’ là nơi có ma và ác quỷ nhưng không ai biết rằng nơi đây lại đẹp đến thế nào, hoa cỏ, chim chóc thi nhau múa hát. Nhưng có ma chỉ là lời đồn của nó bày ra cho ông hiệu trưởng vì nơi đây chính là căn cứ họp của hội A&Q ở Việt Nam, nơi đây vào cứ buổi chiều là có người đến chăm sóc cây cỏ và dọn dẹp nên luôn sạch đẹp như ‘’Một thiên đường vậy’’.
-Nè , cô không sợ ma sao ?
_Cậu tin thật sao ?
-Tin thì sao nào ? Mà nhanh lên, về đi không gặp ma thì toi luôn cái mạng
_Ngốc ngếch
-Thánh địa cấm , vô đây bị kỉ luật đó
_Muốn ra thì ra một mình đi, tôi không đi
-Cậu không sợ sao?
_ Không đời nào
-Vậy thì anh Joe này đành phải mạo hiểm ở đây thôi
_Không được, về lớp đi
-Tôi không về.
Nói xong hắn bước nhẹ nhàng đến bên nó ‘’ăn cháo đi’’, nó: ’’Không ăn”. Hắn mặc kệ câu trả lời của nó cứ lấy ra ‘’Tôi đã phải đích thân xuống bếp nấu cho cô đó’’. Câu lạnh nhạt ‘ Giả tạo’’, hắn: ’’Sao cô giám nói vậy chứ, uổng công tôi nấu cho cô’’
-Sao cậu biết nơi đây?
_Đi theo cô
-Theo dõi sao?
_Không có, tại thấy cô đêm qua sốt cao nên đi theo coi thôi
-Quan tâm sao?
_Bạn bè quan tâm là bình thường
-Lợi dụng sao?
_Cậu là gì mà tôi phải làm chuyện hèn hạ đó chứ, chỉ là…Mà thôi cậu ăn thử một muỗng đi coi ngon không
-Không thích
_Năn nỉ đó ăn đi
-Được một muỗng thôi đó
Anh múc một ít cháo vào muỗng đúc cô ăn
_Sao ngon không?
(Chú ý nha:kí hiệu này -: là Jan nói, còn _: là Joe nói)áp dụng trong chap 15 và 16 thôi nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.