Chương 2
Juniel
02/03/2015
Chap
2:
6.00 P.M Máy bay từ Los Angeles đến Việt Nam sắp hạ cánh. Xin hành khách ngồi yên.
Tại sân bay
Một cô gái xinh đẹp từ trong bước ra, ai nhìn cô cứ tưởng như diễn viên ngôi sao điện ảnh Hollywood, ăn mặc sang trọng, hiện lên dáng vẻ lạnh lùng nhưng đầy cá tính. Nó đang đi bỗng:
Rầm. …………………………………………………………..
-Ui da đau quá. Đi không nhìn đường sao vậy?
Hắn ta chạy lại, đỡ nó lên , khuôn mặc xinh đẹp như thiên sứ của nó nhường như đã hớp hồn được hắn, khiến hắn phải vội nói câu ’’Xin lỗi’’ . Nó không nói gì trước lời xin lỗi đó xách va li lên , bỏ mặc hắn ta đứng ngớ ngẩn chờ câu tha thứ . Hắn không ngờ rằng với vẻ đẹp trai như hắn bao nhiêu là cô gái theo đuổi không được mà cô ta lại dám không nói gì mà bỏ đi, chạy đuổi theo nó , nắm lấy bàn tay nó lại ‘‘Cho tôi xin lỗi’’. Nó đẩy tay hắn ra ‘Phiền quá’’ rồi đi lại chiếc taxi đang đợi nó ngoài đó, phóng một cái biến đi mất, hắn nghĩ ‘Cô gái này thú vị thiệt’. Cắt ngang suy nghĩ của hắn’ Anh à , dẫn em đi mua quần áo đi’’,. Hắn quay đầu : ‘Jin à, anh có công chuyện phải về đây, sáng mai chúng ta hãy đi nhé’’. ‘Được thôi, anh đừng quên đấy’’.
6.00 P.M Máy bay từ Los Angeles đến Việt Nam sắp hạ cánh. Xin hành khách ngồi yên.
Tại sân bay
Một cô gái xinh đẹp từ trong bước ra, ai nhìn cô cứ tưởng như diễn viên ngôi sao điện ảnh Hollywood, ăn mặc sang trọng, hiện lên dáng vẻ lạnh lùng nhưng đầy cá tính. Nó đang đi bỗng:
Rầm. …………………………………………………………..
-Ui da đau quá. Đi không nhìn đường sao vậy?
Hắn ta chạy lại, đỡ nó lên , khuôn mặc xinh đẹp như thiên sứ của nó nhường như đã hớp hồn được hắn, khiến hắn phải vội nói câu ’’Xin lỗi’’ . Nó không nói gì trước lời xin lỗi đó xách va li lên , bỏ mặc hắn ta đứng ngớ ngẩn chờ câu tha thứ . Hắn không ngờ rằng với vẻ đẹp trai như hắn bao nhiêu là cô gái theo đuổi không được mà cô ta lại dám không nói gì mà bỏ đi, chạy đuổi theo nó , nắm lấy bàn tay nó lại ‘‘Cho tôi xin lỗi’’. Nó đẩy tay hắn ra ‘Phiền quá’’ rồi đi lại chiếc taxi đang đợi nó ngoài đó, phóng một cái biến đi mất, hắn nghĩ ‘Cô gái này thú vị thiệt’. Cắt ngang suy nghĩ của hắn’ Anh à , dẫn em đi mua quần áo đi’’,. Hắn quay đầu : ‘Jin à, anh có công chuyện phải về đây, sáng mai chúng ta hãy đi nhé’’. ‘Được thôi, anh đừng quên đấy’’.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.