Chương 35
Juniel
02/03/2015
Chap 35
Ngày hôm qua như một cú sock với nó nhưng nó sẽ không để chuyện này yên đâu. Nó hôm nay đi bộ để tận hưởng không khí buổi sáng. Vừa đến nơi thì tất cả mọi ánh mắt đều hướng về nó
Woa đẹp quá-nam sinh 1
Thần tượng của tôi-nam sinh 2
Cô ta đâu đẹp bằng tôi-nữ sinh 1
Xì đúng vậy-nữ sinh2
Nó hôm nay mặc chiếc váy ngắn và cái áo thun ,thân hình còn chuẩn hơn so với các sao K-pop khiến ai cũng phải ghen tị. Nó đi thẳng lên phòng hiệu trưởng. Vừa vào đển cửa phòng hiệu trưởng thì RẦM…cánh cửa đổ ập xuống xém chút nữa là rớt xuống trên người thầy hiệu trưởng. Ông ta đang định mắng đứa nào dám làm vậy vs mình thì lời ns chưa đk chào đời thì đã bị nuốt ngược xuống và:
Tiểu thư tìm tôi có việc gì không?
-Tôi muốn ông giúp môt việc
_Dạ tiểu thư nói đi ạ
Nó đưa cho ông HT một tờ giấy rồi đi ra ngoài.
Nó đi vào lớp, bắt gặp bà cô chủ nhiệm nhưng cũng mặc kệ đi qua, bà cô không dám nói gì vì hồ nảy ngài HT đã dặn không được la nó.
Cả lớp im lặng ngay lập tức như cái chợ với phong cách ăn mặc của nó
-Con Jin nói như khiêu khích nó: ‘’Mặc đồ vậy cũng dám bước vào trường sao? Qui định vứt chó ăn rồi bà con ơi?”
Nó không chịu nổi quay sang tát nhỏ ta một bạt tai khiến cả lớp ngơ ngác, hồi đó nó vô chưa bao giờ tát ai như vậy.Cả lớp bàn tán.
Nó nhìn lũ bạn bằng đôi mắt nâu đã không còn nữa mà thay vào đó là đôi mắt hổ phách đang hiện dần ngày một rõ hơn làm cho ai cũng phải sợ và ngạc nhiên. Còn Jin vừa mới bị tát xong thì mặt lạnh như tiền bởi vì ai dám động đến cô thì cô sẽ cho người đó chết ko toàn thây, nhỏ ta lên tiếng:
-Mày dám đụng đến tao?
_Có gì không?
-Mày được lắm hãy đợi đó
Ngày hôm qua như một cú sock với nó nhưng nó sẽ không để chuyện này yên đâu. Nó hôm nay đi bộ để tận hưởng không khí buổi sáng. Vừa đến nơi thì tất cả mọi ánh mắt đều hướng về nó
Woa đẹp quá-nam sinh 1
Thần tượng của tôi-nam sinh 2
Cô ta đâu đẹp bằng tôi-nữ sinh 1
Xì đúng vậy-nữ sinh2
Nó hôm nay mặc chiếc váy ngắn và cái áo thun ,thân hình còn chuẩn hơn so với các sao K-pop khiến ai cũng phải ghen tị. Nó đi thẳng lên phòng hiệu trưởng. Vừa vào đển cửa phòng hiệu trưởng thì RẦM…cánh cửa đổ ập xuống xém chút nữa là rớt xuống trên người thầy hiệu trưởng. Ông ta đang định mắng đứa nào dám làm vậy vs mình thì lời ns chưa đk chào đời thì đã bị nuốt ngược xuống và:
Tiểu thư tìm tôi có việc gì không?
-Tôi muốn ông giúp môt việc
_Dạ tiểu thư nói đi ạ
Nó đưa cho ông HT một tờ giấy rồi đi ra ngoài.
Nó đi vào lớp, bắt gặp bà cô chủ nhiệm nhưng cũng mặc kệ đi qua, bà cô không dám nói gì vì hồ nảy ngài HT đã dặn không được la nó.
Cả lớp im lặng ngay lập tức như cái chợ với phong cách ăn mặc của nó
-Con Jin nói như khiêu khích nó: ‘’Mặc đồ vậy cũng dám bước vào trường sao? Qui định vứt chó ăn rồi bà con ơi?”
Nó không chịu nổi quay sang tát nhỏ ta một bạt tai khiến cả lớp ngơ ngác, hồi đó nó vô chưa bao giờ tát ai như vậy.Cả lớp bàn tán.
Nó nhìn lũ bạn bằng đôi mắt nâu đã không còn nữa mà thay vào đó là đôi mắt hổ phách đang hiện dần ngày một rõ hơn làm cho ai cũng phải sợ và ngạc nhiên. Còn Jin vừa mới bị tát xong thì mặt lạnh như tiền bởi vì ai dám động đến cô thì cô sẽ cho người đó chết ko toàn thây, nhỏ ta lên tiếng:
-Mày dám đụng đến tao?
_Có gì không?
-Mày được lắm hãy đợi đó
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.