Chương 47
Juniel
02/03/2015
Chap
47 :
Bác sĩ băng bó cho nó xong, nhưng có vẻ nó đang sốt : « Cậu có thể chăm sóc tiểu thư Jan chứ »
-Không sao đâu cháu chăm sóc cô ấy được mà
_Vậy tốt rồi nhớ thay khăn trên đầu cho tiểu thư
-Được như sao cô biếc cô ấy tên Jan
_À , cô là bác sĩ riêng của cô ấy, chào cháu cô là North
-Cháu nghe tên này rất quen không phải cô là vị bác sĩ giỏi nhất mà cả thế giới công nhận không
_Cháu quá lời rồi, ta có việc phải đi trước hi vọng cháu sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, mà Kun có kêu cháu gọi lại cho cậu ấy đấy
-Dạ, cháu sẽ gọi
_Ta đi đây
Hắn chào vị bác sĩ trẻ tuổi ấy rồi vào coi nó có sao không ? NHưng cũng không quện gọi cho Kun.
-Chị ấy có sao không ?(kun)
_tạm thời không sao
-May quá
_Cô ấy soa lại bị thương vậy?
-Đánh nhau
_Đánh ai
-Bang D&P đã lừa cô ấy qua Hollywood nhưng không ngờ chúng lại chơi khăm chị ấy, chị ấy vì cứu em nên đã bị nhát dao đâm vào tay, nhưng vì cuộc thi ngày hôm nay chị ấy không đến bệnh viện được chỉ băng bó sơ rồi về VN thi, anh hãy hứa với tôi đừng để chị ấy ra ngoài, chị ấy tỉnh vậy cứ nói là” Em và anh Kan đã giải quyết xong mọi việc rồi”
_Anh biết rồi nhưng Kan là ai
-Anh sẽ biết sớm thôi
Kun nói xong cúp máy để lại sự bất an cho hắn nhưng tiếng nói của nó cắt ngang
-Lạnh quá… lạnh quá
Hắn quay lại thấy nó đang run cầm cập liền vội lấy chăn đắp cho nó, nhưng trán nó nóng quá phải cho nó thay khăn liền lập tức nhưng hình như nó đã hành hạ hắn suốt đêm mãi một lúc sau hắn mới chợp mắt được một lúc. Nhưng lúc này ở bên ngoài có hai người theo dõi
-Con chắc thích bé ấy thiệt rồi
_Anh thấy bé ấy rất quen
-Em cũng thế, hình như đã gặp đâu rồi
_Đợi ngày mai đón thông gia xong rồi chúng ta hỏi con xem
-Chúng ta nên đi ngủ thôi
Ba mẹ hắn đi về phòng thì phòng nó lúc này có nước mắt ai đang chảy ra
-Anh sao lại bỏ Tôi mà đi chứ
-Anh chỉ vì tiền của gia đình tôi thôi sao ?
Nó nói trong lúc mơ hồ nước mắt chảy dòng trên khuôn mặt thiên thần ấy
Hắn cũng bị nó làm tỉnh
-Jan, cậu không sao chứ
-Sao anh dám lừa tôi. Tại sao ? tại sao chứ(nó òi trong lúc mơ)
-Em không sao chứ
Hắn cứ gọi rồi nắm tay nó, hắn trông nó lúc này như thiên thần đang rất đau thương
Hắn cầm tay nó, một lúc sau hắn an ủi nó mặt dù không biết nó có nghe không nhưn g cũng đã ngủ thiếp đi
Hắn buông tay nó ra nhưng lại bị nó nắm chặt « Cậu đừng đi Joe »
Hình như nó biết người cầm tay nó là hắn, hắn nghe câu nói đó cảm thấy rất sung sướng nắm tay nó ngủ thiếp đi.
Bác sĩ băng bó cho nó xong, nhưng có vẻ nó đang sốt : « Cậu có thể chăm sóc tiểu thư Jan chứ »
-Không sao đâu cháu chăm sóc cô ấy được mà
_Vậy tốt rồi nhớ thay khăn trên đầu cho tiểu thư
-Được như sao cô biếc cô ấy tên Jan
_À , cô là bác sĩ riêng của cô ấy, chào cháu cô là North
-Cháu nghe tên này rất quen không phải cô là vị bác sĩ giỏi nhất mà cả thế giới công nhận không
_Cháu quá lời rồi, ta có việc phải đi trước hi vọng cháu sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, mà Kun có kêu cháu gọi lại cho cậu ấy đấy
-Dạ, cháu sẽ gọi
_Ta đi đây
Hắn chào vị bác sĩ trẻ tuổi ấy rồi vào coi nó có sao không ? NHưng cũng không quện gọi cho Kun.
-Chị ấy có sao không ?(kun)
_tạm thời không sao
-May quá
_Cô ấy soa lại bị thương vậy?
-Đánh nhau
_Đánh ai
-Bang D&P đã lừa cô ấy qua Hollywood nhưng không ngờ chúng lại chơi khăm chị ấy, chị ấy vì cứu em nên đã bị nhát dao đâm vào tay, nhưng vì cuộc thi ngày hôm nay chị ấy không đến bệnh viện được chỉ băng bó sơ rồi về VN thi, anh hãy hứa với tôi đừng để chị ấy ra ngoài, chị ấy tỉnh vậy cứ nói là” Em và anh Kan đã giải quyết xong mọi việc rồi”
_Anh biết rồi nhưng Kan là ai
-Anh sẽ biết sớm thôi
Kun nói xong cúp máy để lại sự bất an cho hắn nhưng tiếng nói của nó cắt ngang
-Lạnh quá… lạnh quá
Hắn quay lại thấy nó đang run cầm cập liền vội lấy chăn đắp cho nó, nhưng trán nó nóng quá phải cho nó thay khăn liền lập tức nhưng hình như nó đã hành hạ hắn suốt đêm mãi một lúc sau hắn mới chợp mắt được một lúc. Nhưng lúc này ở bên ngoài có hai người theo dõi
-Con chắc thích bé ấy thiệt rồi
_Anh thấy bé ấy rất quen
-Em cũng thế, hình như đã gặp đâu rồi
_Đợi ngày mai đón thông gia xong rồi chúng ta hỏi con xem
-Chúng ta nên đi ngủ thôi
Ba mẹ hắn đi về phòng thì phòng nó lúc này có nước mắt ai đang chảy ra
-Anh sao lại bỏ Tôi mà đi chứ
-Anh chỉ vì tiền của gia đình tôi thôi sao ?
Nó nói trong lúc mơ hồ nước mắt chảy dòng trên khuôn mặt thiên thần ấy
Hắn cũng bị nó làm tỉnh
-Jan, cậu không sao chứ
-Sao anh dám lừa tôi. Tại sao ? tại sao chứ(nó òi trong lúc mơ)
-Em không sao chứ
Hắn cứ gọi rồi nắm tay nó, hắn trông nó lúc này như thiên thần đang rất đau thương
Hắn cầm tay nó, một lúc sau hắn an ủi nó mặt dù không biết nó có nghe không nhưn g cũng đã ngủ thiếp đi
Hắn buông tay nó ra nhưng lại bị nó nắm chặt « Cậu đừng đi Joe »
Hình như nó biết người cầm tay nó là hắn, hắn nghe câu nói đó cảm thấy rất sung sướng nắm tay nó ngủ thiếp đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.