Chương 120: Đón Phi Cơ
Mai Ngọc Lan
23/10/2024
Lăn lộn trên bầu trời hơn năm tiếng đồng hồ, cuối cùng Lưu Ngọc Luy và Jo Seo Yun cũng tới nơi.
Trước khi quyết định đi cùng cậu sang Việt Nam, Jo Seo Yun đã làm tốt tất cả việc chuẩn bị, đại học có thể học ở đây, người nhà cũng cho phép, hơn nữa bên đây cũng có họ hàng, cậu ta không có gì để lo lắng.
Lần đâu tiên nhìn thấy Lưu Ngọc Luy biểu diễn trên sân khấu, Jo Seo Yun đã yêu từ cái nhìn đầu tiên mà không nhận ra. Nhưng bây giờ nhận ra thì cũng không quá muộn.
Trong âm thầm Jo Seo Yun còn là trưởng fanclub của Lưu Ngọc Luy, nếu cậu mà phát hiện thì sẽ đặc sắc lắm.
Thái độ của Lưu Ngọc Luy đối với Jo Seo Yun thay đổi rõ ràng, nhưng chung quy vẫn không đâm thủng tầng giấy mỏng ngăn cách quan hệ của hai đứa.
Đoạn tình cảm của cậu và Giang Noah giống như một trò đùa, cậu bận tham gia chương trình của cậu, hắn bận công việc tổng tài của hắn, một tháng thấy được chưa vài lần mặt. Cậu không muốn Jo Seo Yun sẽ cảm thấy cô đơn trong mối quan hệ giữa hai người.
Ít nhất để hãy để cậu cho sự nghiệp của mình một dấu chấm tròn đã.
Cúp quán quân Idol top Việt Nam Lưu Ngọc Luy lấy chắc rồi!
Hạ Vân Sương dẫn theo vài người tiếp máy bay, trùm kín mít chỉ chừa mỗi đôi mắt.
Hành trình tiếp theo của Lưu Ngọc Luy đã được Kỳ Úc giao cho anh hỗ trợ. Tuy lần đầu làm quản lý ngôi sao nhưng trước đây anh cũng đi theo quản lý của nhóm khác học kha khá.
Công ty dàn xếp cho Lưu Ngọc Luy một vị trí thực tập sinh trong show debut do ba công ty lớn cùng thực hiện, đảm bảo cậu sẽ ra mắt rực rỡ. Đến nỗi những chuyện có quy tắc ngầm, tất nhiên là không tránh được, nhưng mỗi nhà công ty đều sẽ tận lực 'cưng' một nghệ sĩ tốt nhất công ty.
Ngoài giải trí Kỳ gia, còn giải trí Dương gia và giải trí Lý gia. Kỳ gia và Dương gia có chút xung đột, hay gây khó dễ vướng nhau một chút, Lý gia ở thế trung lập, không trêu ai chọc ai.
Trong ba suất debut đó, Hạ Vân Sương tin tưởng vững chắc Lưu Ngọc Luy sẽ bắt lấy.
Sân bay lúc rạng sáng không có nhiều người ngồi đợi phi cơ, hàng ghế chờ cũng lác đác vài cá nhân, vì thế tầm nhìn trống trãi, Hạ Vân Sương thấy được người quen.
Đối phương cũng trùm kín mít giống anh ta, nhưng bọn họ tương đối quen thuộc nên không khó nhận ra.
Là đồng nghiệp với nhau, Hạ Vân Sương không định giả vờ không quen biết, bước qua bên kia chào hỏi.
Hàng ghế cuối cùng phía trong góc ít ai chú ý ngồi hai người thanh niên, một hồng một trắng, một năng động một lạnh nhạt, thân cao không khác nhau là mấy, khí chất mâu thuẫn nhưng lại phù hợp bù trừ cho nhau.
Hạ Vân Sương đi qua vỗ vai một người mặc hoodie màu trắng, cười mi mắt cong cong: "Hi! Ôn Hạ, nhóc Ân. Hai đứa đang chờ ai hở?"
Hoodie trắng quay đầu, góc nghiêng thần thánh đánh trúng điểm đẹp của Hạ Vân Sương, dù đối phương chỉ lộ ra một đôi mắt xinh sáng ngời nhưng trăm phần trăm xác định vị này là mỹ nhân.
Hạ Vân Sương nhịn không được cảm khái, không hổ là Idol đang hot Bùi Ôn Hạ, đẹp tới nỗi lạnh sống lưng.
Mỹ nhân Bùi còn chưa đáp lại, ngồi bên phải đồng dạng mặc thời trang hoodie, hoodie hồng đã mở miệng nói thay.
Cậu ta vỗ rớt cái tay Hạ Vân Sương đang đặt trên vai Bùi Ôn Hạ xuống, như tuyên bố chủ quyền ôm người ta vào lòng, cười cong mắt: "Chào anh Vân Sương. Tụi em đi đón người thân."
Rất rõ ràng, hai người này trùng hợp mặc đồ giống nhau, mà là đồ tình nhân.
Hạ Vân Sương rụt rụt tay: "..." Anh lại không phải Gay.
"Kỳ Ân." Bùi Ôn Hạ ôn nhu liếc nhìn hoodie trắng một cái, ý bảo cậu ta tém tém lại, bọn họ đang ở ngoài đường.
Kỳ Ân bị người yêu nhìn một cái, mềm thành bùn, ngoan ngoãn vâng vâng dạ dạ.
Hạ Vân Sương thấy vẫn còn nhiều chỗ trống, liền đi qua ngồi xuống bên cạnh. Nhìn dòng người rốt cuộc từ lối ra đi đến, anh ta đột nhiên vỗ đùi cái bép: "Xém nữa quên! Hai đứa nè, sắp tới công ty mình cho ra mắt một nghệ sĩ mới siêu tài năng, lát nữa anh giới thiệu mọi người làm quen luôn."
Quay sang nhìn Kỳ Ân, anh nói tiếp: "Em ấy là người anh đã nói trước đó, muốn vào Nhạc Viện, Lăng Thần viết thư đề bạt cho giáo sư. Ẻm đậu thì mấy đứa thành đàn anh đó nhe!" Bùi Ôn Hạ còn một năm nữa tốt nghiệp, Kỳ Ân còn hai năm.
Kỳ Ân nghe Hạ Vân Sương nói nói, không tin, ôm lấy Bùi Ôn Hạ cọ khuôn mặt, cười hì hì hỏi: "Tài năng á? Có chắc là tài hơn anh Hạ của em hong?"
Hạ Vân Sương sững sốt, cúi đầu suy nghĩ, vì không muốn làm mích lòng hai bên nên uyển chuyển trả lời: "Tài hơn
Ôn Hạ hay không anh không rõ, nhưng tài hơn em là cái chắc. Lưu Ngọc Luy muốn mặt có mặt, muốn giọng có giọng, ca hát nhảy múa mỗi hạng đều thông thạo. Không những vậy! Em còn tự sáng tác, biết phối khúc, có cả ca khúc nguyên sang! Còn nữa còn nữa, ẻm là người anh đáng giá cao nhất từ trước đến bây giờ, hợp làm Idol lắm lắm, giọng ca so với Sở Hàn nhóm em có hơn chứ không kém!"
Anh ta càng nói càng kích động: "Đặc biệt nhất là, cách ẻm thể hiện thần khúc của Việt Nam chúng ta thật là un-believable! Không giống mấy đứa chỉ theo đuối loại nhạc hiện đại, Lưu Ngọc Luy khác hắn! Cách ẻm thế hiện bài hát không màu mè nhưng có thể thông qua khúc ca truyền đạt rất nhiều cảm tình đến thính giả, giống như một diễn viên thành công dẫn dắt người xem tiến vào thế giới do chính cậu ấy tạo ra..."
Lưu Ngọc Luy vừa được Jo Seo Yun dắt tay ra khỏi dòng người xô đẩy, từ hai mét có hơn đã nghe thấy Hạ Vân Sương oang oang mồm nâng cậu lên thành ca sĩ siêu cấp vip pro max.
"..." Thái quá quá á.
Trước khi quyết định đi cùng cậu sang Việt Nam, Jo Seo Yun đã làm tốt tất cả việc chuẩn bị, đại học có thể học ở đây, người nhà cũng cho phép, hơn nữa bên đây cũng có họ hàng, cậu ta không có gì để lo lắng.
Lần đâu tiên nhìn thấy Lưu Ngọc Luy biểu diễn trên sân khấu, Jo Seo Yun đã yêu từ cái nhìn đầu tiên mà không nhận ra. Nhưng bây giờ nhận ra thì cũng không quá muộn.
Trong âm thầm Jo Seo Yun còn là trưởng fanclub của Lưu Ngọc Luy, nếu cậu mà phát hiện thì sẽ đặc sắc lắm.
Thái độ của Lưu Ngọc Luy đối với Jo Seo Yun thay đổi rõ ràng, nhưng chung quy vẫn không đâm thủng tầng giấy mỏng ngăn cách quan hệ của hai đứa.
Đoạn tình cảm của cậu và Giang Noah giống như một trò đùa, cậu bận tham gia chương trình của cậu, hắn bận công việc tổng tài của hắn, một tháng thấy được chưa vài lần mặt. Cậu không muốn Jo Seo Yun sẽ cảm thấy cô đơn trong mối quan hệ giữa hai người.
Ít nhất để hãy để cậu cho sự nghiệp của mình một dấu chấm tròn đã.
Cúp quán quân Idol top Việt Nam Lưu Ngọc Luy lấy chắc rồi!
Hạ Vân Sương dẫn theo vài người tiếp máy bay, trùm kín mít chỉ chừa mỗi đôi mắt.
Hành trình tiếp theo của Lưu Ngọc Luy đã được Kỳ Úc giao cho anh hỗ trợ. Tuy lần đầu làm quản lý ngôi sao nhưng trước đây anh cũng đi theo quản lý của nhóm khác học kha khá.
Công ty dàn xếp cho Lưu Ngọc Luy một vị trí thực tập sinh trong show debut
Ngoài giải trí Kỳ gia, còn giải trí Dương gia và giải trí Lý gia. Kỳ gia và Dương gia có chút xung đột, hay gây khó dễ vướng nhau một chút, Lý gia ở thế trung lập, không trêu ai chọc ai.
Trong ba suất debut đó, Hạ Vân Sương tin tưởng vững chắc Lưu Ngọc Luy sẽ bắt lấy.
Sân bay lúc rạng sáng không có nhiều người ngồi đợi phi cơ, hàng ghế chờ cũng lác đác vài cá nhân, vì thế tầm nhìn trống trãi, Hạ Vân Sương thấy được người quen.
Đối phương cũng trùm kín mít giống anh ta, nhưng bọn họ tương đối quen thuộc nên không khó nhận ra.
Là đồng nghiệp với nhau, Hạ Vân Sương không định giả vờ không quen biết, bước qua bên kia chào hỏi.
Hàng ghế cuối cùng phía trong góc ít ai chú ý ngồi hai người thanh niên, một hồng một trắng, một năng động một lạnh nhạt, thân cao không khác nhau là mấy, khí chất mâu thuẫn nhưng lại phù hợp bù trừ cho nhau.
Hạ Vân Sương đi qua vỗ vai một người mặc hoodie màu trắng, cười mi mắt cong cong: "Hi! Ôn Hạ, nhóc Ân. Hai đứa đang chờ ai hở?"
Hoodie trắng quay đầu, góc nghiêng thần thánh đánh trúng điểm đẹp của Hạ Vân Sương, dù đối phương chỉ lộ ra một đôi mắt xinh sáng ngời nhưng trăm phần trăm xác định vị này là mỹ nhân.
Hạ Vân Sương nhịn không được cảm khái, không hổ là Idol đang hot Bùi Ôn Hạ, đẹp tới nỗi lạnh sống lưng.
Mỹ nhân Bùi còn chưa đáp lại, ngồi bên phải đồng dạng mặc thời trang hoodie, hoodie hồng đã mở miệng nói thay.
Cậu ta vỗ rớt cái tay Hạ Vân Sương đang đặt trên vai Bùi Ôn Hạ xuống, như tuyên bố chủ quyền ôm người ta vào lòng, cười cong mắt: "Chào anh Vân Sương. Tụi em đi đón người thân."
Rất rõ ràng, hai người này trùng hợp mặc đồ giống nhau, mà là đồ tình nhân.
Hạ Vân Sương rụt rụt tay: "..." Anh lại không phải Gay.
"Kỳ Ân." Bùi Ôn Hạ ôn nhu liếc nhìn hoodie trắng một cái, ý bảo cậu ta tém tém lại, bọn họ đang ở ngoài đường.
Kỳ Ân bị người yêu nhìn một cái, mềm thành bùn, ngoan ngoãn vâng vâng dạ dạ.
Hạ Vân Sương thấy vẫn còn nhiều chỗ trống, liền đi qua ngồi xuống bên cạnh. Nhìn dòng người rốt cuộc từ lối ra đi đến, anh ta đột nhiên vỗ đùi cái bép: "Xém nữa quên! Hai đứa nè, sắp tới công ty mình cho ra mắt một nghệ sĩ mới siêu tài năng, lát nữa anh giới thiệu mọi người làm quen luôn."
Quay sang nhìn Kỳ Ân, anh nói tiếp: "Em ấy là người anh đã nói trước đó, muốn vào Nhạc Viện, Lăng Thần viết thư đề bạt cho giáo sư. Ẻm đậu thì mấy đứa thành đàn anh đó nhe!" Bùi Ôn Hạ còn một năm nữa tốt nghiệp, Kỳ Ân còn hai năm.
Kỳ Ân nghe Hạ Vân Sương nói nói, không tin, ôm lấy Bùi Ôn Hạ cọ khuôn mặt, cười hì hì hỏi: "Tài năng á? Có chắc là tài hơn anh Hạ của em hong?"
Hạ Vân Sương sững sốt, cúi đầu suy nghĩ, vì không muốn làm mích lòng hai bên nên uyển chuyển trả lời: "Tài hơn
Ôn Hạ hay không anh không rõ, nhưng tài hơn em là cái chắc. Lưu Ngọc Luy muốn mặt có mặt, muốn giọng có giọng, ca hát nhảy múa mỗi hạng đều thông thạo. Không những vậy! Em còn tự sáng tác, biết phối khúc, có cả ca khúc nguyên sang! Còn nữa còn nữa, ẻm là người anh đáng giá cao nhất từ trước đến bây giờ, hợp làm Idol lắm lắm, giọng ca so với Sở Hàn nhóm em có hơn chứ không kém!"
Anh ta càng nói càng kích động: "Đặc biệt nhất là, cách ẻm thể hiện thần khúc của Việt Nam chúng ta thật là un-believable! Không giống mấy đứa chỉ theo đuối loại nhạc hiện đại, Lưu Ngọc Luy khác hắn! Cách ẻm thế hiện bài hát không màu mè nhưng có thể thông qua khúc ca truyền đạt rất nhiều cảm tình đến thính giả, giống như một diễn viên thành công dẫn dắt người xem tiến vào thế giới do chính cậu ấy tạo ra..."
Lưu Ngọc Luy vừa được Jo Seo Yun dắt tay ra khỏi dòng người xô đẩy, từ hai mét có hơn đã nghe thấy Hạ Vân Sương oang oang mồm nâng cậu lên thành ca sĩ siêu cấp vip pro max.
"..." Thái quá quá á.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.