Chương 7
Bemeongayngo
14/10/2013
ÔI thôi chết rồi sao lại gặp người quen ở đây
-Dạ con chào bác – nó lễ pháp cuối đầu chào người trước mặt
-Thư ba đây là bạn gái con- hắn giới thiệu
Đúng lúc đó........Tiểu Thất bước ra
- Ai vậy bác- nhỏ hỏi
Cái gì sao xui dữ vậy trời. À mà phải rồi
-nÈ anh đi giải quyết nhỏ đó đi chứ không thôi lộ á- nó quay sang nói nhỏ với hắn
-Uhm biết rồi- hắn nhìn nó vẻ cẩn thận đấy rồi sang đắ Tiểu Thất đi chơi
Sau khi hắn đi khỏi nó mới ngước mặt lên
-Hì con chào bác Trần
-Ôi !Băng Nhi đó hả con- ông Trần bất ngờ nhìn người trước mặt
- Vâng con đây
Chẳng là người trước mặt nó là bạn thân của bố nó, gọi là bác thôi chứ nó xem ông Trần như người cha thứ hai của nó rồi
-Ôi trời vào đây vào đây con- ông nhìn nó rồi kéo nó vào phòng khách và đẩy nó ngồi xuống
-Dạ con càm ơn bác
-Đừng khách sáo mà- ông Trần nhìn nó cười rồi nó- Chà không ngờ con với thằng Phong lại quen nhau đúng là có duyên thật
-Hì con cũng thấy vậy đó- nó gãi đầu cười nghĩ :’ ôi tội nghiệp bác Trần, người tốt như vậy mà có đứa con như hắn đúng thật là nghiệp chướng. Mô phật. Amen’
-Bác cứ tưởng thằng Phong quen đứa nào chứ cháu thì ta chỉ muốn rước sớm về nhà để mà sinh cháu cho ta ẵm bồng thôi
Trời bác đừng có nghĩ xa vời như vậy chứ rồi sẽ thất vọng lắm. Nó chưa kịp nói thì ông Trần đã buồn nói
-TỘi nghiệp thằng Phong lắm từ nhỏ đã mồ côi mẹ mà bác thì lại làm việc nhiều, không có anh em nên nó mới đâm ra bất cần đời như vậy.Giờ ta giao nó cho cháu nhé
ÔI trời ơi cảm động quá đi mất nó không cầm lòng được mà dạ một tiếng sau đó mới biết rằng mình đã hớ. Nghĩ sao mà giao cái của nợ ấy cho mình vậy nhỉ. lÚc đó thì hắn vào, cứ nghĩ bố hằn sẽ làm khó nó chứ ai ngờ lại thấy một không khí ấm áp thế này trong phút chốc hắn thấy ghen tị vời nó
-Chào bố , cô ấy không làm phật lòng bố chứ ạ
-Không ! không con bé rất tốt
-Vâng tuy lần đầu gặp nhưng em và bố anh rất hợp nhau
-Lần da....- chưa kịp nói hết câu thì ông Trần gặp cái nháy mắt của nó đành im lặng
-Vậy thì tốt quá. Thôi thưa ba con về, mai tụi con phải học nữa
-Ơ không ăn với bồ được bữa cơm à- ông Trần phật nói
-Dạ con xin lổi đễ bữa khác con sẽ sắp sếp ạ-
..................................
-Nè Gia Huy em có muốn ăn cái gì không ?
-...............- nó quay mặt đi chỗ khác tảng lơ câu nói của hắn
-Sao vậy anh làm gì em giận à ?
-Tại sao anh không để em ăn cơm với bác Trần lâu rồi em và bác ấy mới gặp lại vậy mà........
-Ủa em và ba anh từng gặp nhau rồi à – hắn ngạc nhiên quya sang hỏi nó
Sau khi biết mình hớ nó quay sang nói
-Tai anh có vấn đề à. Em nói lần đầu tiên em với bác ấy gặp nhau vậy mà không cho em ở chung với bác ấy nhanh hơn chứ nếu biết nhau trước rồi thì không phải bây giờ em đã bị phát hiện à ?
Mô phật nó đã sai mà còn chửi người khác. Tội lỗi . Tội lỗi
-Uhm chắc anh nghe nhầm em làm gì mà hoảng lên th62- rồi hắn nói nhỏ- đáng nghi thật
....................................................
Trong căng tin
-Oáp buồn ngủ quá – nó há miệng ra ngáp
-Coi chừng con ruồi kìa –Tử Vy hét lên làm nó phải lay61n tay bịt lại- con gái con lứa gì mà
-Ê bây giờ tao đang là con trai nha
-Ờ quên. Hehe xin lỗi
Đúng lúc đó Chấn Thiên bước vào
-Quên gì thế. Có cần anh giúp không ?
-Dạ không có-Tử vy từ chối. Có chuyện gì đâu chứ. Ờ mà có cũng không dám làm phiền đến Chấn Thiên Ca ca đâu
Nó thì không ái ngai nhìn Cahn61 Thiên nói
-Anh mua giùm em 2 cái bánh trứng nhá
-2 cái ăn sao hết- hắn ngạc nhiên hỏi một mình nó ăn hai cái bánh trứng , quả thật là tin không nổi
-Anh không tin ư ? Em là ai ? Hoàng Gia Huy đó nha – nó quẹt mũi kiêu ngạo
-Rồi rồi anh đi mua là được chứ gì- luyến tiếc rời cặp mắt khỏi nó anh về phái bánh ngọt mau cho nó 2 cái
Còn Tử VY chợt như nhận ra điều gì đó quá đỗi thân mật giữa anh và nó. Giẫu biết là anh là warmboy hòa đồng thân mật với mọi người nhưng gương mặt của anh ban nãy thì.................
.................................................
-Các em chú y ! Cuộc thi bóng rổ đã gần tới lớp chúng ta con trai sẽ chọn 20 bạn làm hai đội . Lớp trưởng lát nữa lên tôi lấy danh sách
-What ? Thì bóng rổ ? LÀm sao mà em biết- NÓ nhìn sang anh nó cầu cứu
-Cầu nguyện đi em trai
Lớp có 21 đứa con trai thật sự là cơ hội vào đội bóng rất là cao có thể cầu nguyện được hay sao ?
-Cũng phải thôi với chiều cao như em thì làm sao mà chơi bóng rổ được . Yên tâm đi- hắn vừa an ủi mà cũng vừa mỉa mai nó
Khẽ liếc hắn một cái nó nói
-Em có lùn cũng không ảnh hưởng đến chiều cao của anh, nhất thiết phải chọc em như vậy sao
Thật sự chiều cao của nó đối với con gái thì có thể xem như là lí tưởng. Nhưng hiện giờ nó đang là con trai thì...số đo này quả thật là quả b1 nhưn biết đâu nhờ đó mà nó có thể thoát khỏi danh sách quái quỷ này. Cũng là một điều đáng mừng nha
-Yên tâm đi không sao đâu đừng lo lắng quá- Chấn Thiên đặt tay lên vai nó nói
-Cảm ơn cũng chỉ là anh tốt với em
Đúng lúc đó giọng của cô bạn lớp trưởng vang lên
-Các bạn chú lắng nghe danh sách đội tuyển bóng rổ
Đội A
1 Trần Lãnh Phong
2 Hoàng Gia Bảo
3 NGuyễn Anh Kiệt
4……………………
……………..
19 Trương Tiền Long
20……………..
-Dạ con chào bác – nó lễ pháp cuối đầu chào người trước mặt
-Thư ba đây là bạn gái con- hắn giới thiệu
Đúng lúc đó........Tiểu Thất bước ra
- Ai vậy bác- nhỏ hỏi
Cái gì sao xui dữ vậy trời. À mà phải rồi
-nÈ anh đi giải quyết nhỏ đó đi chứ không thôi lộ á- nó quay sang nói nhỏ với hắn
-Uhm biết rồi- hắn nhìn nó vẻ cẩn thận đấy rồi sang đắ Tiểu Thất đi chơi
Sau khi hắn đi khỏi nó mới ngước mặt lên
-Hì con chào bác Trần
-Ôi !Băng Nhi đó hả con- ông Trần bất ngờ nhìn người trước mặt
- Vâng con đây
Chẳng là người trước mặt nó là bạn thân của bố nó, gọi là bác thôi chứ nó xem ông Trần như người cha thứ hai của nó rồi
-Ôi trời vào đây vào đây con- ông nhìn nó rồi kéo nó vào phòng khách và đẩy nó ngồi xuống
-Dạ con càm ơn bác
-Đừng khách sáo mà- ông Trần nhìn nó cười rồi nó- Chà không ngờ con với thằng Phong lại quen nhau đúng là có duyên thật
-Hì con cũng thấy vậy đó- nó gãi đầu cười nghĩ :’ ôi tội nghiệp bác Trần, người tốt như vậy mà có đứa con như hắn đúng thật là nghiệp chướng. Mô phật. Amen’
-Bác cứ tưởng thằng Phong quen đứa nào chứ cháu thì ta chỉ muốn rước sớm về nhà để mà sinh cháu cho ta ẵm bồng thôi
Trời bác đừng có nghĩ xa vời như vậy chứ rồi sẽ thất vọng lắm. Nó chưa kịp nói thì ông Trần đã buồn nói
-TỘi nghiệp thằng Phong lắm từ nhỏ đã mồ côi mẹ mà bác thì lại làm việc nhiều, không có anh em nên nó mới đâm ra bất cần đời như vậy.Giờ ta giao nó cho cháu nhé
ÔI trời ơi cảm động quá đi mất nó không cầm lòng được mà dạ một tiếng sau đó mới biết rằng mình đã hớ. Nghĩ sao mà giao cái của nợ ấy cho mình vậy nhỉ. lÚc đó thì hắn vào, cứ nghĩ bố hằn sẽ làm khó nó chứ ai ngờ lại thấy một không khí ấm áp thế này trong phút chốc hắn thấy ghen tị vời nó
-Chào bố , cô ấy không làm phật lòng bố chứ ạ
-Không ! không con bé rất tốt
-Vâng tuy lần đầu gặp nhưng em và bố anh rất hợp nhau
-Lần da....- chưa kịp nói hết câu thì ông Trần gặp cái nháy mắt của nó đành im lặng
-Vậy thì tốt quá. Thôi thưa ba con về, mai tụi con phải học nữa
-Ơ không ăn với bồ được bữa cơm à- ông Trần phật nói
-Dạ con xin lổi đễ bữa khác con sẽ sắp sếp ạ-
..................................
-Nè Gia Huy em có muốn ăn cái gì không ?
-...............- nó quay mặt đi chỗ khác tảng lơ câu nói của hắn
-Sao vậy anh làm gì em giận à ?
-Tại sao anh không để em ăn cơm với bác Trần lâu rồi em và bác ấy mới gặp lại vậy mà........
-Ủa em và ba anh từng gặp nhau rồi à – hắn ngạc nhiên quya sang hỏi nó
Sau khi biết mình hớ nó quay sang nói
-Tai anh có vấn đề à. Em nói lần đầu tiên em với bác ấy gặp nhau vậy mà không cho em ở chung với bác ấy nhanh hơn chứ nếu biết nhau trước rồi thì không phải bây giờ em đã bị phát hiện à ?
Mô phật nó đã sai mà còn chửi người khác. Tội lỗi . Tội lỗi
-Uhm chắc anh nghe nhầm em làm gì mà hoảng lên th62- rồi hắn nói nhỏ- đáng nghi thật
....................................................
Trong căng tin
-Oáp buồn ngủ quá – nó há miệng ra ngáp
-Coi chừng con ruồi kìa –Tử Vy hét lên làm nó phải lay61n tay bịt lại- con gái con lứa gì mà
-Ê bây giờ tao đang là con trai nha
-Ờ quên. Hehe xin lỗi
Đúng lúc đó Chấn Thiên bước vào
-Quên gì thế. Có cần anh giúp không ?
-Dạ không có-Tử vy từ chối. Có chuyện gì đâu chứ. Ờ mà có cũng không dám làm phiền đến Chấn Thiên Ca ca đâu
Nó thì không ái ngai nhìn Cahn61 Thiên nói
-Anh mua giùm em 2 cái bánh trứng nhá
-2 cái ăn sao hết- hắn ngạc nhiên hỏi một mình nó ăn hai cái bánh trứng , quả thật là tin không nổi
-Anh không tin ư ? Em là ai ? Hoàng Gia Huy đó nha – nó quẹt mũi kiêu ngạo
-Rồi rồi anh đi mua là được chứ gì- luyến tiếc rời cặp mắt khỏi nó anh về phái bánh ngọt mau cho nó 2 cái
Còn Tử VY chợt như nhận ra điều gì đó quá đỗi thân mật giữa anh và nó. Giẫu biết là anh là warmboy hòa đồng thân mật với mọi người nhưng gương mặt của anh ban nãy thì.................
.................................................
-Các em chú y ! Cuộc thi bóng rổ đã gần tới lớp chúng ta con trai sẽ chọn 20 bạn làm hai đội . Lớp trưởng lát nữa lên tôi lấy danh sách
-What ? Thì bóng rổ ? LÀm sao mà em biết- NÓ nhìn sang anh nó cầu cứu
-Cầu nguyện đi em trai
Lớp có 21 đứa con trai thật sự là cơ hội vào đội bóng rất là cao có thể cầu nguyện được hay sao ?
-Cũng phải thôi với chiều cao như em thì làm sao mà chơi bóng rổ được . Yên tâm đi- hắn vừa an ủi mà cũng vừa mỉa mai nó
Khẽ liếc hắn một cái nó nói
-Em có lùn cũng không ảnh hưởng đến chiều cao của anh, nhất thiết phải chọc em như vậy sao
Thật sự chiều cao của nó đối với con gái thì có thể xem như là lí tưởng. Nhưng hiện giờ nó đang là con trai thì...số đo này quả thật là quả b1 nhưn biết đâu nhờ đó mà nó có thể thoát khỏi danh sách quái quỷ này. Cũng là một điều đáng mừng nha
-Yên tâm đi không sao đâu đừng lo lắng quá- Chấn Thiên đặt tay lên vai nó nói
-Cảm ơn cũng chỉ là anh tốt với em
Đúng lúc đó giọng của cô bạn lớp trưởng vang lên
-Các bạn chú lắng nghe danh sách đội tuyển bóng rổ
Đội A
1 Trần Lãnh Phong
2 Hoàng Gia Bảo
3 NGuyễn Anh Kiệt
4……………………
……………..
19 Trương Tiền Long
20……………..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.