Chương 9
Bemeongayngo
14/10/2013
-Ôi mấy hôm nay phải tập bong rổ nên nhức mỏi cả người.Khổ ghê-nó vươn vai ngáp một cái nói
-Được warm boy tập cho mà còn khổ cái gì- nhỏ Tử Vy nói
-Cái gì hắn mà làm warm boy hả không có đâu crazy boy mới đúng
MẮt Tử Vy song sọc lửa nhìn nó nói ‘ Tử Vy mày có bị diên không thế, Chấn Thiên mà là crazy boy á’
-À quên nói với mày hèn chi – nó hớp một ít nước rồi trầm ngâm nói như một bà cụ- Mẫy bữa nay lão Lãnh Phong dạy tao chứ Chấn Thiên nhiệt tình quá nên tao không biết cách học luôn- nhấp thêm vài nhụm nữa nó chợt nghĩ ra điều gì rồi lấy con mắt gian tà của mình nnhin2 tử Vy và nói- Làm gi mà khẩn trương thế hay là mày thích Chấn Thiên rồi
-Mày điên á tao mà thích lão crazy boy Chấn Thiên ấy ư- nhỏ hét lên làm cả chục con mắt nhìn hai đứa nó như muôn ăn tươi nuốt sống. Đúng lúc đó thì
-Anh đẹp trai vầy mà sao có người nỡ nói anh là crazy boy nhỉ
-Anh Chấn Thiên- Tử Vy hét lên một cái nữa rồi nói- Dạ không có em nào dám?
-Em nói ấy ba người các anh là một lũ crazy boy – nó vô tư nói mà không biết người anh yêu quí của nó đã đứng cạnh luc1 nào và nhắm vào điểm yếu của nó và hạnh động
-Ấy anh hai tha cho em di mà anh hai, nhột quá, nhột quá- anh hai thiệt là xấu tính biết nó ghét bị chọc lét nhuất mà lại
-Còn dám nói anh là crazy boy nữa không- anh nó tay đang hành động nhưng miệng vẫn hỏi
-Không không chỉ có Chấn Thiên và Lãnh Phong là crazy boy thôi
-Uhm tốt- anh nó phủi tay tha cho nó nhưng số nó vẫn chưa thoát khỏi
-Nè em trai yêu quí em vứa nói gì hte61 nhỉ hay là anh nghe nhầm- hắn lấy gương mặ gian ta nhấ ra nhìn nó nói
-Đúng rồi anh nghe nhầm đó em nói các anh là hot boy của nhất hot dog.. í lộn của những hot boy. Hì-nó gãi đầu nói
-Tạm tha cho em đó -Hắn nói nhưng chợt nhận người cần tha không phải l2 nó mà là……hắn
-Anh Phong! Dạo này em nhiều xô biểu diễn quá không tới trường gặp anh được nhớ anh ghê – Chà cái giọng ỏng ẻo này đủ khiến anh nó nhận ra đó là ai rồi
-Anh Phong ? Sao anh không nói gì hết vậy ? Anh có nhớ em không
Hắn lần lượt nhìn qua bọn nó cầu cứu nhưng đáp lại cái ánh mắt ấy của hắn là cái lắc đầu của mọi người thế là cô nàng ung dung kéo hắn ra khỏi căng tin
Buồn chán nó cũng lê bước chân ra khuôn viên sau trường. Đan dạo quanh các bong cây nó chợt đụng trúng một người
-Nè thắng nhóc kìa Mù hả?
Đang định gân cổ chửi lại thì nó lấy á khoác trùm đầu lại và khẽ nói nhỏ
-Dạ xin lỗi, xin lỗi, cáo từ - nhưng đâu có dễ thế nó vừa bước đi thì người đó kéo áo nó lại rồi nói
-Chà ai đây nhỉ? Thiên kim nhị tiểu thư Hoàng Gia sao lại ở đâu cách ăn mặc trong cũng dị thường nhỉ?- tên đó nhếch môi khẽ cười
-Hì! Long ca trùng hợp thật – nó đưa năm ngón tay lên và lắc lắc. Kiểu này chỉ còn đường chết đúng là oan gia ngõ hẹp mà
-Đúng thật là trùng hợp – vừa lúc đó có một tên chạy vào
-Đại ca tên đó vừa chạy trốn
-Vô dụng- qyay sang nhìn nó tên đó nhếch môi nói, điệu bộ còn lạnh lùng hơn cả hắn- chuyện chưa xong đâu ngươi đừng có mong lần sau được trốn thoát nhé nhóc con
Thở phào nhẹ nhõm nó, cuộc đòi của nó từ đây chắc sẽ không còn được yên ổn nữa rồi
-Em sao vậy- không thấy nó đâu anh nó vội đi tìm. Đúng thật là chỉ vì sự xuất hiện của Tiểu Thất mà anh nó lại quên nó như thế này đây đúng là đáng trách mà
-Dạ không có gì mình về đi anh. Em hơi mệt
Haiz cũng may là hôm nay có Tiểu Thất nên không bị tập bong rổ chứ không thôi thì chết mất. ÔI tại sao lại gặp anh ta ở đây cơ chứ ! Lỡ lộ ra thân phận thì sap? Có nên về không nhỉ? Không duoc! Có chết cũng không được về. Nhưng còn chuyện tên đó thì sao đây nhất định hắn sẽ không tha cho mình. Ôi sao tôi khổ vậy nè trời
Còn hắn sau khi được Tiểu Thất buông tha thì trời đã nhá nhem tối. À mà chết! Hôm nay quên tập bong rổ cho nó đãng trí thật. Thôi bây giờ tập cũng được
-NÈ … Ơ – nó đang ngủ trước mặt hắn không mền không gối
Nhẹ nhàng bế nó lên giường hắn khẽ mỉm cười :’ Đáng yêu thật. Cảm ơn cậu em trai đã đem đến cho anh cuộc sống. ngủ ngon’ . Hôn nhẹ lên trán nó hắn bước về giường mình và…… ngủ
-Được warm boy tập cho mà còn khổ cái gì- nhỏ Tử Vy nói
-Cái gì hắn mà làm warm boy hả không có đâu crazy boy mới đúng
MẮt Tử Vy song sọc lửa nhìn nó nói ‘ Tử Vy mày có bị diên không thế, Chấn Thiên mà là crazy boy á’
-À quên nói với mày hèn chi – nó hớp một ít nước rồi trầm ngâm nói như một bà cụ- Mẫy bữa nay lão Lãnh Phong dạy tao chứ Chấn Thiên nhiệt tình quá nên tao không biết cách học luôn- nhấp thêm vài nhụm nữa nó chợt nghĩ ra điều gì rồi lấy con mắt gian tà của mình nnhin2 tử Vy và nói- Làm gi mà khẩn trương thế hay là mày thích Chấn Thiên rồi
-Mày điên á tao mà thích lão crazy boy Chấn Thiên ấy ư- nhỏ hét lên làm cả chục con mắt nhìn hai đứa nó như muôn ăn tươi nuốt sống. Đúng lúc đó thì
-Anh đẹp trai vầy mà sao có người nỡ nói anh là crazy boy nhỉ
-Anh Chấn Thiên- Tử Vy hét lên một cái nữa rồi nói- Dạ không có em nào dám?
-Em nói ấy ba người các anh là một lũ crazy boy – nó vô tư nói mà không biết người anh yêu quí của nó đã đứng cạnh luc1 nào và nhắm vào điểm yếu của nó và hạnh động
-Ấy anh hai tha cho em di mà anh hai, nhột quá, nhột quá- anh hai thiệt là xấu tính biết nó ghét bị chọc lét nhuất mà lại
-Còn dám nói anh là crazy boy nữa không- anh nó tay đang hành động nhưng miệng vẫn hỏi
-Không không chỉ có Chấn Thiên và Lãnh Phong là crazy boy thôi
-Uhm tốt- anh nó phủi tay tha cho nó nhưng số nó vẫn chưa thoát khỏi
-Nè em trai yêu quí em vứa nói gì hte61 nhỉ hay là anh nghe nhầm- hắn lấy gương mặ gian ta nhấ ra nhìn nó nói
-Đúng rồi anh nghe nhầm đó em nói các anh là hot boy của nhất hot dog.. í lộn của những hot boy. Hì-nó gãi đầu nói
-Tạm tha cho em đó -Hắn nói nhưng chợt nhận người cần tha không phải l2 nó mà là……hắn
-Anh Phong! Dạo này em nhiều xô biểu diễn quá không tới trường gặp anh được nhớ anh ghê – Chà cái giọng ỏng ẻo này đủ khiến anh nó nhận ra đó là ai rồi
-Anh Phong ? Sao anh không nói gì hết vậy ? Anh có nhớ em không
Hắn lần lượt nhìn qua bọn nó cầu cứu nhưng đáp lại cái ánh mắt ấy của hắn là cái lắc đầu của mọi người thế là cô nàng ung dung kéo hắn ra khỏi căng tin
Buồn chán nó cũng lê bước chân ra khuôn viên sau trường. Đan dạo quanh các bong cây nó chợt đụng trúng một người
-Nè thắng nhóc kìa Mù hả?
Đang định gân cổ chửi lại thì nó lấy á khoác trùm đầu lại và khẽ nói nhỏ
-Dạ xin lỗi, xin lỗi, cáo từ - nhưng đâu có dễ thế nó vừa bước đi thì người đó kéo áo nó lại rồi nói
-Chà ai đây nhỉ? Thiên kim nhị tiểu thư Hoàng Gia sao lại ở đâu cách ăn mặc trong cũng dị thường nhỉ?- tên đó nhếch môi khẽ cười
-Hì! Long ca trùng hợp thật – nó đưa năm ngón tay lên và lắc lắc. Kiểu này chỉ còn đường chết đúng là oan gia ngõ hẹp mà
-Đúng thật là trùng hợp – vừa lúc đó có một tên chạy vào
-Đại ca tên đó vừa chạy trốn
-Vô dụng- qyay sang nhìn nó tên đó nhếch môi nói, điệu bộ còn lạnh lùng hơn cả hắn- chuyện chưa xong đâu ngươi đừng có mong lần sau được trốn thoát nhé nhóc con
Thở phào nhẹ nhõm nó, cuộc đòi của nó từ đây chắc sẽ không còn được yên ổn nữa rồi
-Em sao vậy- không thấy nó đâu anh nó vội đi tìm. Đúng thật là chỉ vì sự xuất hiện của Tiểu Thất mà anh nó lại quên nó như thế này đây đúng là đáng trách mà
-Dạ không có gì mình về đi anh. Em hơi mệt
Haiz cũng may là hôm nay có Tiểu Thất nên không bị tập bong rổ chứ không thôi thì chết mất. ÔI tại sao lại gặp anh ta ở đây cơ chứ ! Lỡ lộ ra thân phận thì sap? Có nên về không nhỉ? Không duoc! Có chết cũng không được về. Nhưng còn chuyện tên đó thì sao đây nhất định hắn sẽ không tha cho mình. Ôi sao tôi khổ vậy nè trời
Còn hắn sau khi được Tiểu Thất buông tha thì trời đã nhá nhem tối. À mà chết! Hôm nay quên tập bong rổ cho nó đãng trí thật. Thôi bây giờ tập cũng được
-NÈ … Ơ – nó đang ngủ trước mặt hắn không mền không gối
Nhẹ nhàng bế nó lên giường hắn khẽ mỉm cười :’ Đáng yêu thật. Cảm ơn cậu em trai đã đem đến cho anh cuộc sống. ngủ ngon’ . Hôn nhẹ lên trán nó hắn bước về giường mình và…… ngủ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.