Chương 6: Đoàn Kết Là Đây
Dương Thiên Trúc Linh
05/05/2017
Đúng giờ ra chơi, tôi gọi lớp trưởng xuống uống nước, vừa đi ngang qua lớp của tên họ Nguyễn kia, tôi quên bén mất việc hẹn trước với tên đó ...Một luồng sáng bay vèo ra, tôi không kịp nhìn là ai
1s
2s
3s
Rầm!!! - kết quả là tôi và thằng chó tên Quân kia nằm dưới đất, còn cô bạn lớp trưởng cư nhiên mà đứng ngơ ra
- Này - Quân đập đầu tôi - đi sao không nhìn đường?
- Ơ - tôi đang định cãi lại, nhưng mà ngữ điệu của tên kia dường như là cố ý, còn liếc mắt nhìn tôi kiểu xâu xa
Đương nhiên, đã diễn thì phải diễn cho chót, tôi nở một nụ cười ớn lạnh, nhìn sang Xuân My - bạn ở đây đi, tớ xuống một lát rồi lên
Rồi tôi chạy tọt đi, thôi kệ, dù gì diễn cũng đã xong, thân mình lo xách chạy trước, còn người ngoài??? Tự lo liệu
Sau chuyện đó, tôi làm hết việc này đến việc khác, chạy vòng khắp sân, đi kiếm chỗ cúp tiết, rồi lại vòng ra ngoài cổng mua nước
Đợi đến khi trống đánh vào lớp, tôi mới lon ton chạy vào, còn nhảy kiểu chân sáo rất vui vẻ
Bước đến cửa lớp đã thấy ... một người ngồi chễm chệ, ngoắc chân kiểu khoan thai hết chỗ nói, mỹ nữ nhà ai đây???
Nhìn lên ... à, Mai Vũ Xuân My, con người này sao mà hoàn hảo thế nhỉ? Ngay cả lúc ngồi mà cũng ... =.='' ... thật khiến những đứa tomboy khác đau lòng
- Nãy thằng chó đó có nói gì với bạn không? - tôi quay lên hỏi
- Bạn Quân hả? - Xuân My cười - không, lúc bạn đi thì My về lớp mà
- Ừm - tôi ậm ừ, tên này cũng thật là, con gái nhà lành người ta hiếm khi ra ngoài, hắn phải tới chào hỏi tí chứ? Xem ra lần này tôi mất công tạo cơ hội rồi
Học ở trường cũng đã được gần môt tuần, cũng không thể điểm danh qua những gương mặt tiêu biểu của lớp, lớp trưởng thì hầu như đều nổi trội các môn, tiết nào cũng giơ tay phát biểu bài, tôi thì chỉ nổi được ở tiết Anh Văn, còn lại xem như đều nhồi nhét không ra đâu hết, Thu Phương cũng thế, còn thằng Quý thì thấy môn Sử nó cũng giỏi ghê chớ, cô còn bảo nó làm cái ... cái gì tôi cũng không nhớ tên, nhưng nói chung là thấp hơn giáo viên một cấp, điều khiển lớp hoạt động. Riêng thằng lớp phó thì thấy ngồi cứng nhắc khôg nhai được, ngay cả biểu cảm khuôn mặt thì ... lạnh
Ngày qua ngày cứ thế, nhưng đừng tưởng nó chỉ dừng lại ở điểm chăm học, ngoan ngoãn, ahihi, ở đời làm gì có chuyện sướng thế, câu chuyện chứng minh sự đoàn kết lớp được tái hiện vào một buổi sáng đẹp trời, giờ Sử
- Các em lấy giấy ra kiểm tra 15 phút
Bà cô thông báo một tin trên cả động trời, may là tôi đã học bài, nhưng mà tình hình xung quanh lớp ai cũng nhốn nháo, phải chăng những chị đại, anh đại của lớp chưa xem qua bài chăng???
Giờ kiểm tra bắt đầu, các câu nói đề ra dường như rất đơn giản, nhưng mà không học bài thì sao làm được?
Tôi liếc mắt một vòng quanh lớp, vì ngồi ở bàn cuối cùng nên rất thuận tiện cho việc thấy ai quay tài liệu, chưa tới 5 phút đã có hơn 10 người mở vở
Cô sử bước xuống, bắt tài liệu của một thằng con trai, thằng này quay ngu hết chỗ nói, không chịu nhìn giáo viên, cứ thế mà lật vở
- Em tên gì? - cô lên tiếng
- Dạ Thuận - nó cúi mặt nữa chớ, oan ức quá hen???
- Cô ghi tên vào sổ đầu bài - cô bước lên bục giáo viên, vừa lật cuốn sổ đầu bài ra, cả lớp đã hô hứng rất nhiệt tình
- Đừng cô, bạn đó mới giở vở chớ đã quay đâu
- Đúng á cô, tự nhiên zậy?
- Cô vô lý quá
- Đừng ghi cô, cô chủ nhiệm đánh bọn em á
...
Hàng trăm lý do dào dạt bay ra trong đầu óc bọn nó, cứ thế mà khiến cho cái lớp như ong vỡ tổ
Tôi thấy thế chỉ nhếch môi rồi hùa theo cùng bọn nó, dẫu sao thì ở lớp này thật tốt, chả giống như năm lớp 6, cái lũ não tàn ấy cứ mỗi lần có đứa nào quay cóp lại hét lên : " Ghi zô sổ đầu bài đi cô! " . Dường như vẫn còn đọng lại rõ trong tâm trí tôi, đúng là ác mộng
Trở lại thực tại, bà cô dạy Sử không những ghi tên vào mà còn ghi cả lớp là bao che, sau đó ký cho tiết Trung bình, đầu năm thế này sao? Thật là bi oan quá
Nhưng mà nhìn tình cảnh xung quanh thì trái ngược, mấy đứa ngược lại còn rất vui vẻ, cái lớp chưa gì đã thấy có chút khác người, nhưng cũng tốt, từ nay tôi yên tâm rèn luyện kỹ năng quay bài được rồi, để coi, chị mày sẽ luyện cho thành tiên, à không, thành tinh rồi mới thôi ... muahaha ... vừa nghĩ đã thấy tràn ngập mùi hay ho rồi ....
1s
2s
3s
Rầm!!! - kết quả là tôi và thằng chó tên Quân kia nằm dưới đất, còn cô bạn lớp trưởng cư nhiên mà đứng ngơ ra
- Này - Quân đập đầu tôi - đi sao không nhìn đường?
- Ơ - tôi đang định cãi lại, nhưng mà ngữ điệu của tên kia dường như là cố ý, còn liếc mắt nhìn tôi kiểu xâu xa
Đương nhiên, đã diễn thì phải diễn cho chót, tôi nở một nụ cười ớn lạnh, nhìn sang Xuân My - bạn ở đây đi, tớ xuống một lát rồi lên
Rồi tôi chạy tọt đi, thôi kệ, dù gì diễn cũng đã xong, thân mình lo xách chạy trước, còn người ngoài??? Tự lo liệu
Sau chuyện đó, tôi làm hết việc này đến việc khác, chạy vòng khắp sân, đi kiếm chỗ cúp tiết, rồi lại vòng ra ngoài cổng mua nước
Đợi đến khi trống đánh vào lớp, tôi mới lon ton chạy vào, còn nhảy kiểu chân sáo rất vui vẻ
Bước đến cửa lớp đã thấy ... một người ngồi chễm chệ, ngoắc chân kiểu khoan thai hết chỗ nói, mỹ nữ nhà ai đây???
Nhìn lên ... à, Mai Vũ Xuân My, con người này sao mà hoàn hảo thế nhỉ? Ngay cả lúc ngồi mà cũng ... =.='' ... thật khiến những đứa tomboy khác đau lòng
- Nãy thằng chó đó có nói gì với bạn không? - tôi quay lên hỏi
- Bạn Quân hả? - Xuân My cười - không, lúc bạn đi thì My về lớp mà
- Ừm - tôi ậm ừ, tên này cũng thật là, con gái nhà lành người ta hiếm khi ra ngoài, hắn phải tới chào hỏi tí chứ? Xem ra lần này tôi mất công tạo cơ hội rồi
Học ở trường cũng đã được gần môt tuần, cũng không thể điểm danh qua những gương mặt tiêu biểu của lớp, lớp trưởng thì hầu như đều nổi trội các môn, tiết nào cũng giơ tay phát biểu bài, tôi thì chỉ nổi được ở tiết Anh Văn, còn lại xem như đều nhồi nhét không ra đâu hết, Thu Phương cũng thế, còn thằng Quý thì thấy môn Sử nó cũng giỏi ghê chớ, cô còn bảo nó làm cái ... cái gì tôi cũng không nhớ tên, nhưng nói chung là thấp hơn giáo viên một cấp, điều khiển lớp hoạt động. Riêng thằng lớp phó thì thấy ngồi cứng nhắc khôg nhai được, ngay cả biểu cảm khuôn mặt thì ... lạnh
Ngày qua ngày cứ thế, nhưng đừng tưởng nó chỉ dừng lại ở điểm chăm học, ngoan ngoãn, ahihi, ở đời làm gì có chuyện sướng thế, câu chuyện chứng minh sự đoàn kết lớp được tái hiện vào một buổi sáng đẹp trời, giờ Sử
- Các em lấy giấy ra kiểm tra 15 phút
Bà cô thông báo một tin trên cả động trời, may là tôi đã học bài, nhưng mà tình hình xung quanh lớp ai cũng nhốn nháo, phải chăng những chị đại, anh đại của lớp chưa xem qua bài chăng???
Giờ kiểm tra bắt đầu, các câu nói đề ra dường như rất đơn giản, nhưng mà không học bài thì sao làm được?
Tôi liếc mắt một vòng quanh lớp, vì ngồi ở bàn cuối cùng nên rất thuận tiện cho việc thấy ai quay tài liệu, chưa tới 5 phút đã có hơn 10 người mở vở
Cô sử bước xuống, bắt tài liệu của một thằng con trai, thằng này quay ngu hết chỗ nói, không chịu nhìn giáo viên, cứ thế mà lật vở
- Em tên gì? - cô lên tiếng
- Dạ Thuận - nó cúi mặt nữa chớ, oan ức quá hen???
- Cô ghi tên vào sổ đầu bài - cô bước lên bục giáo viên, vừa lật cuốn sổ đầu bài ra, cả lớp đã hô hứng rất nhiệt tình
- Đừng cô, bạn đó mới giở vở chớ đã quay đâu
- Đúng á cô, tự nhiên zậy?
- Cô vô lý quá
- Đừng ghi cô, cô chủ nhiệm đánh bọn em á
...
Hàng trăm lý do dào dạt bay ra trong đầu óc bọn nó, cứ thế mà khiến cho cái lớp như ong vỡ tổ
Tôi thấy thế chỉ nhếch môi rồi hùa theo cùng bọn nó, dẫu sao thì ở lớp này thật tốt, chả giống như năm lớp 6, cái lũ não tàn ấy cứ mỗi lần có đứa nào quay cóp lại hét lên : " Ghi zô sổ đầu bài đi cô! " . Dường như vẫn còn đọng lại rõ trong tâm trí tôi, đúng là ác mộng
Trở lại thực tại, bà cô dạy Sử không những ghi tên vào mà còn ghi cả lớp là bao che, sau đó ký cho tiết Trung bình, đầu năm thế này sao? Thật là bi oan quá
Nhưng mà nhìn tình cảnh xung quanh thì trái ngược, mấy đứa ngược lại còn rất vui vẻ, cái lớp chưa gì đã thấy có chút khác người, nhưng cũng tốt, từ nay tôi yên tâm rèn luyện kỹ năng quay bài được rồi, để coi, chị mày sẽ luyện cho thành tiên, à không, thành tinh rồi mới thôi ... muahaha ... vừa nghĩ đã thấy tràn ngập mùi hay ho rồi ....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.