Chương 41: Anck-Su-Namun
Dạ Tử Vũ
06/05/2015
Thật không biết hắn thế nào tư duy, Aisha nhất định sẽ thích rắn làm sủng vật, lại còn là rắn hổ mang!
Tê tê tê……
Ít nhất đem trứng trả em a?
Nhưng Imhotep vẫn bất vi sở động, hắn rủ áo khoác. Trước kia đồ Aisha cởi đều đặt trong túi, cái này không biết từ chỗ nào làm ra, thoạt nhìn càng vừa người.
Đang lúc cô đang say mê phong thái lão công mình, bỗng nghe thấy trên đầu truyền đến tiếng ong ong của máy bay. Tiếp theo một trận từ xa máy bay rầm rầm đến, nhìn nó khói dày đặc Aisha liền biết nó không lâu sẽ rơi xuống.
Evelyn rất cao hứng bởi có người đến cứu cô.
Đầu nhỏ của Aisha theo máy bay vòng vo lại chuyển, cảm thấy trong phim không phải vì Imhotep tấn công mà nó như thế, tin rằng là nó sắp về hưu.
Imhotep chắc chắn không muốn bọn hắn quấy rầy mình, hắn như tuyển thủ đô vật khinh ngồi, cát khô nứt mở ra, theo hai bàn tay hắn nâng lên chúng nó khoan khoái điên cuồng chạy về phía máy bay.
Aisha một bên sợ hãi than lực lượng cát, một bên càng hứng thú xem kịch, thì Imhotep dường như lúc này bị Evelyn cường hôn.
Cô vội hướng Evelyn, dù cho có là nhân vật chính nhưng không thể để cô ấy dễ dàng hôn Imhotep của mình.
Tê……
Evelyn bên này lo lắng hướng đến mặt Imhotep vọt tới, cô ấy nâng đầu Imhotep lên chân hơi nhếch, Evelyn không lùn, như vậy vừa đúng hôn lên môi Imhotep. Cô nảy sinh ác độc hôn xuống, nhưng là cảm giác mình hôn phải một vật lạnh như băng.
Mở mắt ra, có thế này phát hiện mình hôn phải thân thể Aisha, mà miệng con rắn kia đang chạm cùng Imhotep.
Hiệu quả so với tưởng tượng tốt hơn, Imhotep bị loại tình này xảy đến làm hoảng thần. Miệng rắn lạnh như băng, nhưng đầu lưỡi lại có chút ấm áp. Khi cái lưỡi dính lên môi, thế nhưng Imhotep có chút không muốn nó rời đi.
Nhẹ nhàng nhất hút, hôn liền biến thành trong truyền thuyết lưỡi..hôn…..
Evelyn cảm thấy đầu nặng bước nhẹ, có nghe qua nhân thú, chứa thấy qua khẩu vị nặng như vậy bao giờ.Hai người thân thể kết cấu cùng tư tưởng quả thật là không thích hợp, nhưng bọn họ lại hôn cùng một chỗ.
Evelyn lui hai bước, càng cảm thấy tình huống này có chút bất khả tư nghị.
Imhotep tỉnh lại, hắn hạ lông mày nhìn thoáng qua rắn hổ mang đang thở dốc bên vai có chút vi phiếm đỏ. Tuy cô có thể biến thành người, nhưng hiện tại rõ là hình rắn, mình thế nhưng đối một con rắn hôn có phản ứng, đây là không phải rất căng? Có phải hay không ba ngàn năm thời gian làm cho người ta cô tịch, cho nên mới như vậy?
Không thể, hắn nhất định phải nắm chắc tâm mình, Aisha đang chờ hắn.
Cũng không quản máy bay đang rơi xuống, đột nhiên giữ chặt Evelyn đang ngẩn người ở một bên bước đi. Hắn rất nhanh, cũng thật vội.
Aisha của chúng ta lúc này vẫn còn đang đắm chìm trong cái hôn kia, chân chân chính chính là nụ hôn rắn a, điều này làm cô quá mức khiếp sợ cùng ngượng ngùng làm toàn thân phát sốt.
Chờ đến lúc cô không còn thẹn thùng, chỉ thấy Imhotep đánh bất tỉnh Evelyn đặt cô ấy ở trên dàn tế. Hắn trước đem hai thây khô ở cửa đá đi ra, đây vốn là tăng lữ của hắn bị liên lụy mà giam cầm trong này.
Bất quá bọn họ vẫn là trung thành, cho dù thân thể biến thành thây khô.
Hắn ở trước mắt Aisha cùng Beni triệu hồi tăng lữ dưới đất, cũng kêu một bộ phận đi ngăn cản O’Connell cùng Ardeth Bay.
Aisha dùng đuôi vỗ hắn, muốn cho hắn không cần làm như vậy, nhưng Imhotep bỗng dưng dùng quần áo bộc lại trứng để bên người nói: “Rất nhanh, chủ nhân của ngươi có thể thức tỉnh, ngươi ngay tại một bên chờ nàng tỉnh lại đi!” Nói xong, hắn bảo tăng lữ nâng lên một quan tài nhỏ, Imhotep mở ra.
Nơi đó nằm một xác ướp, xem thân hình là một cô gái.
Nếu đoán không sai, cô gái đó chính là Anck-Su-Namun.
Aisha cũng chẳng thích cô ta, cái cô gái tâm cơ quá nặng, lúc trước vì đã dùng hết phương pháp mà đến gặp Imhotep, biết được sự tình sau lại phá hư, cuối cùng đem Aisha hỏa thiêu. Imhotep bởi vì báo thù cho cô mà giết cô ta, cô ta lại dùng cách này lừa hắn.
Được rồi, cô ta đã muốn sống như vậy, mình cũng không cần lên tiếng để hồn cô ta quay về, sau đó tự mình đem cô ta giáng xuống địa ngục.
Aisha biết rõ kịch tình, cũng không giống ở Ai Cập cổ bị cô ta khống chế.
Chờ Imhotep chuẩn bị tốt hết thẩy trời cũng đen, Aisha chạy đến một bên biến hình thành thân thể người phương đông, cô cầm quần áo mặc vào đem trứng đặt ở thắt lưng, sau đó đi xem Imhotep mở sách bóng tối.
Anck-Su-Namun, cô muốn sống lại sao? Không biết chờ cô sống lại, tôi nói ra mình là ai, cô có phải hay không tức giận nhảy vào địa ngục lần nữa?
Imhotep quay đầu nhìn cô một cái, cô gái này tuổi nhìn rất nhỏ dáng người nhỏ ngắm lại rất gợi cảm. Cô ngoan ngoãn đứng một bên, ngơ ngác nhìn xác ướp của Anck-Su-Namun.
“Không biết muốn sống lại người mình hận nhất thì tâm tình sẽ thế nào đây?” Aisha nhỏ giọng nói.
Imhotep nhàn nhạt nói: “Hận không thể giết chết nàng ta một lần, bất quá nàng ta sống lại sẽ giúp ta gặp lại Aisha.” Có ý tưởng này, hắn bưng sách bóng tối lên.
Evelyn tỉnh lại, thấy bên cạnh nằm một xác ướp. Cô ấy kêu lên: “A, mau cứu tôi.”
Aisha buông tay, tỏ vẻ bất lực.
Evelyn nhìn ra là, cô bị Imhotep trông coi, nên không có năng lực này.
Đúng lúc này, Aisha nghe được tiếng bước chân. Không biết khi nào Beni đã không thấy đổi lại là vài tăng lữ Imhotep ở hướng bất đồng đi đến.
Bọn họ là vì hoàn thành nghi thức như năm đó mà quỳ gối xung quanh dàn tế, đã dọn xong thánh ông của Anck-Su-Namun, bên trong thân thể đã đặt lục phủ ngũ tạng, cho dù hóa thành tro bụi nhưng chịu ảnh hưởng của xác ướp chúng nó lại biến thành cổ khí.
Aisha hoạt động ngón tay, cô tính toán lúc Anck-Su-Namun sống lại trực tiếp đâm cô ta rồi nói: “Anck-Su-Namun, không cần ngươi sống lại ta đã trước mặt ngươi, ta chính là Aisha, người phụ nữ đã cướp hết thẩy của ngươi. Hiện tại, muốn cướp đi sinh mệnh vừa sống lại của ngươi.” Tiếp theo dùng sức, cô ta chắc chắn phải không tình nguyện mà trở lại địa ngục.
Đương nhiên, cái này cũng chỉ là ý tưởng của cô mà thôi, ấn theo kịch tình mà nói, Anck-Su-Namun sẽ bị thủ vệ lăng mộ giết chết, là kết thúc không sai.
Imhotep bắt đầu đọc chú ngữ, cái ao thông với địa ngục liền đem linh hồn Anck-Su-Namun trồi lên mặt nước cũng tìm được thân thể của mình.
Vì muốn một xác ướp biến lại thành người, lần này lại dùng huyết nhục người sống đi tế phẩm. Chỉ cần Imhotep giết chết Evelyn, hết thảy hoàn thành.
Anck-Su-Namun lúc này bắt đầu hoạt động, cô ta thậm chí thấy được Imhotep đứng bên cạnh. Khác với trong phim, Imhotep có bao nhiêu yêu cô ta, mà hiện tại cô ta một lần lại một lần lập lại: “Imhotep giết cô gái kia, ta sẽ giúp sống lại Aisha, không có nàng, ngươi vĩnh viễn sẽ thống khổ không có kết thúc.”
Tác giả có chuyện muốn nói: Xác ướp hôn rắn còn hôn ra kích tình……
Tê tê tê……
Ít nhất đem trứng trả em a?
Nhưng Imhotep vẫn bất vi sở động, hắn rủ áo khoác. Trước kia đồ Aisha cởi đều đặt trong túi, cái này không biết từ chỗ nào làm ra, thoạt nhìn càng vừa người.
Đang lúc cô đang say mê phong thái lão công mình, bỗng nghe thấy trên đầu truyền đến tiếng ong ong của máy bay. Tiếp theo một trận từ xa máy bay rầm rầm đến, nhìn nó khói dày đặc Aisha liền biết nó không lâu sẽ rơi xuống.
Evelyn rất cao hứng bởi có người đến cứu cô.
Đầu nhỏ của Aisha theo máy bay vòng vo lại chuyển, cảm thấy trong phim không phải vì Imhotep tấn công mà nó như thế, tin rằng là nó sắp về hưu.
Imhotep chắc chắn không muốn bọn hắn quấy rầy mình, hắn như tuyển thủ đô vật khinh ngồi, cát khô nứt mở ra, theo hai bàn tay hắn nâng lên chúng nó khoan khoái điên cuồng chạy về phía máy bay.
Aisha một bên sợ hãi than lực lượng cát, một bên càng hứng thú xem kịch, thì Imhotep dường như lúc này bị Evelyn cường hôn.
Cô vội hướng Evelyn, dù cho có là nhân vật chính nhưng không thể để cô ấy dễ dàng hôn Imhotep của mình.
Tê……
Evelyn bên này lo lắng hướng đến mặt Imhotep vọt tới, cô ấy nâng đầu Imhotep lên chân hơi nhếch, Evelyn không lùn, như vậy vừa đúng hôn lên môi Imhotep. Cô nảy sinh ác độc hôn xuống, nhưng là cảm giác mình hôn phải một vật lạnh như băng.
Mở mắt ra, có thế này phát hiện mình hôn phải thân thể Aisha, mà miệng con rắn kia đang chạm cùng Imhotep.
Hiệu quả so với tưởng tượng tốt hơn, Imhotep bị loại tình này xảy đến làm hoảng thần. Miệng rắn lạnh như băng, nhưng đầu lưỡi lại có chút ấm áp. Khi cái lưỡi dính lên môi, thế nhưng Imhotep có chút không muốn nó rời đi.
Nhẹ nhàng nhất hút, hôn liền biến thành trong truyền thuyết lưỡi..hôn…..
Evelyn cảm thấy đầu nặng bước nhẹ, có nghe qua nhân thú, chứa thấy qua khẩu vị nặng như vậy bao giờ.Hai người thân thể kết cấu cùng tư tưởng quả thật là không thích hợp, nhưng bọn họ lại hôn cùng một chỗ.
Evelyn lui hai bước, càng cảm thấy tình huống này có chút bất khả tư nghị.
Imhotep tỉnh lại, hắn hạ lông mày nhìn thoáng qua rắn hổ mang đang thở dốc bên vai có chút vi phiếm đỏ. Tuy cô có thể biến thành người, nhưng hiện tại rõ là hình rắn, mình thế nhưng đối một con rắn hôn có phản ứng, đây là không phải rất căng? Có phải hay không ba ngàn năm thời gian làm cho người ta cô tịch, cho nên mới như vậy?
Không thể, hắn nhất định phải nắm chắc tâm mình, Aisha đang chờ hắn.
Cũng không quản máy bay đang rơi xuống, đột nhiên giữ chặt Evelyn đang ngẩn người ở một bên bước đi. Hắn rất nhanh, cũng thật vội.
Aisha của chúng ta lúc này vẫn còn đang đắm chìm trong cái hôn kia, chân chân chính chính là nụ hôn rắn a, điều này làm cô quá mức khiếp sợ cùng ngượng ngùng làm toàn thân phát sốt.
Chờ đến lúc cô không còn thẹn thùng, chỉ thấy Imhotep đánh bất tỉnh Evelyn đặt cô ấy ở trên dàn tế. Hắn trước đem hai thây khô ở cửa đá đi ra, đây vốn là tăng lữ của hắn bị liên lụy mà giam cầm trong này.
Bất quá bọn họ vẫn là trung thành, cho dù thân thể biến thành thây khô.
Hắn ở trước mắt Aisha cùng Beni triệu hồi tăng lữ dưới đất, cũng kêu một bộ phận đi ngăn cản O’Connell cùng Ardeth Bay.
Aisha dùng đuôi vỗ hắn, muốn cho hắn không cần làm như vậy, nhưng Imhotep bỗng dưng dùng quần áo bộc lại trứng để bên người nói: “Rất nhanh, chủ nhân của ngươi có thể thức tỉnh, ngươi ngay tại một bên chờ nàng tỉnh lại đi!” Nói xong, hắn bảo tăng lữ nâng lên một quan tài nhỏ, Imhotep mở ra.
Nơi đó nằm một xác ướp, xem thân hình là một cô gái.
Nếu đoán không sai, cô gái đó chính là Anck-Su-Namun.
Aisha cũng chẳng thích cô ta, cái cô gái tâm cơ quá nặng, lúc trước vì đã dùng hết phương pháp mà đến gặp Imhotep, biết được sự tình sau lại phá hư, cuối cùng đem Aisha hỏa thiêu. Imhotep bởi vì báo thù cho cô mà giết cô ta, cô ta lại dùng cách này lừa hắn.
Được rồi, cô ta đã muốn sống như vậy, mình cũng không cần lên tiếng để hồn cô ta quay về, sau đó tự mình đem cô ta giáng xuống địa ngục.
Aisha biết rõ kịch tình, cũng không giống ở Ai Cập cổ bị cô ta khống chế.
Chờ Imhotep chuẩn bị tốt hết thẩy trời cũng đen, Aisha chạy đến một bên biến hình thành thân thể người phương đông, cô cầm quần áo mặc vào đem trứng đặt ở thắt lưng, sau đó đi xem Imhotep mở sách bóng tối.
Anck-Su-Namun, cô muốn sống lại sao? Không biết chờ cô sống lại, tôi nói ra mình là ai, cô có phải hay không tức giận nhảy vào địa ngục lần nữa?
Imhotep quay đầu nhìn cô một cái, cô gái này tuổi nhìn rất nhỏ dáng người nhỏ ngắm lại rất gợi cảm. Cô ngoan ngoãn đứng một bên, ngơ ngác nhìn xác ướp của Anck-Su-Namun.
“Không biết muốn sống lại người mình hận nhất thì tâm tình sẽ thế nào đây?” Aisha nhỏ giọng nói.
Imhotep nhàn nhạt nói: “Hận không thể giết chết nàng ta một lần, bất quá nàng ta sống lại sẽ giúp ta gặp lại Aisha.” Có ý tưởng này, hắn bưng sách bóng tối lên.
Evelyn tỉnh lại, thấy bên cạnh nằm một xác ướp. Cô ấy kêu lên: “A, mau cứu tôi.”
Aisha buông tay, tỏ vẻ bất lực.
Evelyn nhìn ra là, cô bị Imhotep trông coi, nên không có năng lực này.
Đúng lúc này, Aisha nghe được tiếng bước chân. Không biết khi nào Beni đã không thấy đổi lại là vài tăng lữ Imhotep ở hướng bất đồng đi đến.
Bọn họ là vì hoàn thành nghi thức như năm đó mà quỳ gối xung quanh dàn tế, đã dọn xong thánh ông của Anck-Su-Namun, bên trong thân thể đã đặt lục phủ ngũ tạng, cho dù hóa thành tro bụi nhưng chịu ảnh hưởng của xác ướp chúng nó lại biến thành cổ khí.
Aisha hoạt động ngón tay, cô tính toán lúc Anck-Su-Namun sống lại trực tiếp đâm cô ta rồi nói: “Anck-Su-Namun, không cần ngươi sống lại ta đã trước mặt ngươi, ta chính là Aisha, người phụ nữ đã cướp hết thẩy của ngươi. Hiện tại, muốn cướp đi sinh mệnh vừa sống lại của ngươi.” Tiếp theo dùng sức, cô ta chắc chắn phải không tình nguyện mà trở lại địa ngục.
Đương nhiên, cái này cũng chỉ là ý tưởng của cô mà thôi, ấn theo kịch tình mà nói, Anck-Su-Namun sẽ bị thủ vệ lăng mộ giết chết, là kết thúc không sai.
Imhotep bắt đầu đọc chú ngữ, cái ao thông với địa ngục liền đem linh hồn Anck-Su-Namun trồi lên mặt nước cũng tìm được thân thể của mình.
Vì muốn một xác ướp biến lại thành người, lần này lại dùng huyết nhục người sống đi tế phẩm. Chỉ cần Imhotep giết chết Evelyn, hết thảy hoàn thành.
Anck-Su-Namun lúc này bắt đầu hoạt động, cô ta thậm chí thấy được Imhotep đứng bên cạnh. Khác với trong phim, Imhotep có bao nhiêu yêu cô ta, mà hiện tại cô ta một lần lại một lần lập lại: “Imhotep giết cô gái kia, ta sẽ giúp sống lại Aisha, không có nàng, ngươi vĩnh viễn sẽ thống khổ không có kết thúc.”
Tác giả có chuyện muốn nói: Xác ướp hôn rắn còn hôn ra kích tình……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.