Chương 33: Vận mệnh
Dạ Tử Vũ
06/05/2015
Những người Mĩ kia rốt cuộc sẽ bị Imhotep cắn nuốt, cô vôn có thể nhắc nhở họ, nhưng là cô đúng thật là ích kỷ không nhúc nhích.
Cô tránh ở bên trong lều trại, mặt sát mặt đất nói: “Imhotep thân yêu, em có thể đem trách nhiệm giao cho biên kịch không?”
Imhotep không trả lời, vì thế cô đem trách nhiệm giao cho biên kịch.
Hai nhóm người kia chắc chắn buổi tối không thể đến được, cho nên Aisha ôm trứng tiêu dao ngủ một đêm. Đến buổi sáng ngày hôm sau, rất xa liền thấy đoàn người bôn ba hướng nơi này chạy tới. Mà dẫn đầu phía trước là cặp đôi nam nữ chính, bọn họ thúc lạc đà chạy nhìn chăm chăm bên này.
Aisha hiện trong hình dạng rắn, cô chân thật cảm nhận được rất nhanh mình sẽ gặp lại Imhotep, tự nhiên là có chút kích động.
Cô cõng theo trứng của mình, thu thập xong quần áo liền đi ra. Vô luận thế nào, cô đầu tiên là muốn nhìn thấy Imhotep.
Thân rắn ban ngày thật tiện lợi, cô không cần phải cùng bọn họ giải thích cái gì. Cứ như vậy lặng yên đi theo, trong hoàn cảnh này bọn họ sẽ không chú ý.
Như trong phim điện ảnh, trăm người ở tại Hamunaptra bận rộn, không có chú ý đến sự tồn tại của cô. Cô tránh ở một bên, nhìn rõ nam nhân vật chính tặng đồ cho nữ nhân vật chính bày tỏ tình yêu. Mà nữ chủ thật cảm kích nhận lấy, bọn họ rất nhanh tìm được lối thông mộ nhảy xuống.
Aisha tự nhiên cũng đi theo, thật may dù có trứng rắn cũng không bị ngã.
Khi cô chạm đất, Jonathan lại đột nhiên quay đầu nói: “Hắc, các người nghe thấy cái gì không, dường như có khối thiết rơi xuống.”
Nam nữ nhân vật chính đều lắc đầu, bọn họ lại tiếp tục đi về phía trước.
Aisha hận không thể đi cắn Jonathan kia một ngụm, ngươi mới là khối thiết, ngươi cả nhà đều là khối thiết.
Nơi này rất là âm u, ẩn ẩn còn có một cỗ lực lượng hắc ám di động. Lực lượng nơi này quá hắc ám, Aisha thậm chí cảm nhận được thân thể muốn âm thầm biến hóa.
Cô bỗng cả kinh, khối thân thể này ở nơi tối tăm sẽ biến thân, có phải hay không bởi nơi này nguyên tố hắc ám quá nhiều, cho nên có dấu hiệu biến thân?
Vẫn rất tốt, do lực lượng không lớn cô cũng chỉ thu liễm tâm tình tiếp tục bảo trì hình thể rắn.
O’Connell cùng Evelyn bọn họ là đội ba người, những người khác cũng không có đi theo. Đại khái là không muốn cùng O’Connell xuống địa ngục, nên bọn họ ở lại.
Kỳ thật bọn họ chết thảm, từ đầu đến cuối cũng không có tác dụng, chỉ cấp khán giả cười ha ha hai tiếng mà thôi.
Nhóm người Mĩ nhất định cũng tới đây, hai nhóm sẽ phát sinh tranh chấp. Nữ nhân vật chính thông minh của chúng ta phát hiện có thể đi xuống thêm một tầng, phát hiện này khiến O’Connell chấn kinh, liền cùng O’Connell cùng nhau đi xuống thêm một tầng. Mà Aisha bởi vì đối nơi này cũng không quen thuộc, nên cũng chỉ đi theo sau.
Phía dưới càng tối hơn, cô cảm giác thân rắn rục rịt muốn lớn lên. Nhưng vẫn có thể nhịn, co xem ba người bọn họ đào bới, dưới mặt đất kia chính là người chống đáng thương của cô. Rắn không có nước mắt, nhưng là cô lại nhìn xem ngẩn người.
Mau chút xuất hiện đi Imhotep, Aisha của anh cùng đứa con đều đang chờ anh.
Nhưng động tác ba người lại rất chậm, đào thật lâu cũng chỉ gặp cát đất, trừ cái đó ra cũng không có gì nữa.
Aisha cảm thấy thật sốt ruột, nhưng bên kia lại thích nói chuyện yêu đương, bọn họ ngồi xuống bắt đầu đàm luận thế nào chế tạo xác ướp.
Đúng lúc này quan tài đá đột nhiên từ không trung rơi xuống làm người nhảy dựng. Mà Aisha kích động thiếu chút nữa nhảy lên, cô cố nén chờ bọn họ cứu hắn, chính mình chỉ cần ở bên cạnh xem náo nhiệt.
Kịch tình đã như vậy, Imhotep nhanh sẽ xuất hiện.
Lúc này, tên đã lên dây chỉ chờ phóng đi, bên ngoài truyền đến tiếng kêu sợ hãi. Là những người canh chừng bên ngoài, họ không phải không đến sao? Chỉ có một khả năng, quyển sách bóng tối đã bị phát hiện, có người xúc động đến nó.
Bọn họ ào ào đi ra ngoài, mà lúc này bên ngoài đã về đêm. Mộ càng thêm tối tăm, Aisha thậm chí cảm thấy biến hóa ở thân thể mình, tốt là bọn họ rời đi, toàn bộ ngôi mộ cũng chỉ còn lại Aisha cùng Imhotep.
Chẳng qua, một ở bên trong quan tài, một ở bên ngoài quan tài.
Aisha mặc quần áo vào, đi đến bên quan tài của Imhotep ôm chặt hắn, nói: “Imhotep, Imhotep anh có nghe em nói không? Em mang theo con chúng ta tới gặp anh, nó tốt lắm, em cũng thật tốt. Chúng ta rốt cuộc cả nhà đoàn tụ, anh có phải hay không kích động?”
Không có hồi âm, hắn vẫn bị lực lượng hắc ám khống chế.
Aisha vẫn là khóc, cô ôm trứng ở phía trên quan tài chờ hắn tỉnh lại.
Bất tri bất giác cô thế nhưng ngủ, rõ răng là quan tài lạnh như băng, cô thế nhưng lại cảm thấy ấm áp. Trước mắt một tia sáng chói qua, trời đã sáng sao?
Ngày đã sáng, nhưng vì sao cô không biến thành rắn?
Đang lúc kỳ quái, ba người đi vào. O’Connell nhận ra Aisha, lớn tiếng nói: “Là cô?”
Aisha không biết vì sao mình không đổi thành rắn, cô cảm giác chung quanh lực lượng hắc ám càng ngày càng đậm, có lẽ nguyên nhân đó mà cô không biến lại hình rắn.
Evelyn nói: “Cô gái này là?”
O’Connell nói: “Chính là người giao vật kia cho tôi đi tìm cô, tôi nghĩ hai người biết nhau.”
Evelyn suy nghĩ, nói: “Chúng ta biết nhau sao?”
Aisha lắc đầu nói: “Không, nhưng tôi biết cô, chỉ có như vậy.”
Nghe cách nói này không có gì không đúng, điều này làm Evelyn trẻ tuổi có chút thẹn thùng. Mà Aisha lại sốt ruột bọn họ mở quan tài, nói: “Hiện chúng ta hẳn nên dùng chìa khóa mang quan tài mở ra.”
Evelyn đối Ai Cập hết sức mê muội, cô ấy rất cao hứng đem chìa khóa đặt lên quan tài. Nhẹ nhàng vừa chuyển, ba ngàn năm thời gian đình chỉ rốt cuộc chuyển động.
Aisha đem Jonathan chen chúc tại phía sau, cô cùng đợi thây khô xuất hiện.
“A….” Theo tiếng kêu sợ hãi, cô rốt cuộc nhìn thấy Imhotep.
Nhưng là lập tức hiểu mộng cùng hiện thực khác biệt, cô vốn nghĩ sẽ kích động, nhưng hiện tại lại hung hăng trừu khóe miệng.
Đại gia đều hiểu được, đột nhiên nhìn thấy thi thể là cái dạng cảm giác gì. Bộ dáng hắn dữ tợn, rất giống bị vô tận tra tấn.
Đúng vậy, này hình pháp là một loại tra tấn.
Aisha rơi lệ, nhưng nhìn người xung quanh lại ngồi xuống, quan tài Ai Cập văn tự viết, tử vong chính là bắt đầu.
Đối với bọn họ, có lẽ thật sự là bắt đầu.
Aisha muốn đi kéo tay Imhotep, cô không biết sợ, chỉ cảm thấy thật bi ai. Mà lúc này cô lại bị người kéo về phía sau lui một bước, Jonathan nói: “Cô tốt nhất…..cách xa này một chút, tôi cảm thất hắn chẳng phải tốt lành gì.”
Aisha kỳ thật không thích Evelyn nghiên cứu Imhotep, rất giống chồng mình cởi hết quần áo bị người phụ nữ khác nhìn thấy hết.
Cô đẩy ra, nhìn xuống Evelyn nói: “Tránh ra, tôi đối hắn cũng hứng thú.”
Cô tránh ở bên trong lều trại, mặt sát mặt đất nói: “Imhotep thân yêu, em có thể đem trách nhiệm giao cho biên kịch không?”
Imhotep không trả lời, vì thế cô đem trách nhiệm giao cho biên kịch.
Hai nhóm người kia chắc chắn buổi tối không thể đến được, cho nên Aisha ôm trứng tiêu dao ngủ một đêm. Đến buổi sáng ngày hôm sau, rất xa liền thấy đoàn người bôn ba hướng nơi này chạy tới. Mà dẫn đầu phía trước là cặp đôi nam nữ chính, bọn họ thúc lạc đà chạy nhìn chăm chăm bên này.
Aisha hiện trong hình dạng rắn, cô chân thật cảm nhận được rất nhanh mình sẽ gặp lại Imhotep, tự nhiên là có chút kích động.
Cô cõng theo trứng của mình, thu thập xong quần áo liền đi ra. Vô luận thế nào, cô đầu tiên là muốn nhìn thấy Imhotep.
Thân rắn ban ngày thật tiện lợi, cô không cần phải cùng bọn họ giải thích cái gì. Cứ như vậy lặng yên đi theo, trong hoàn cảnh này bọn họ sẽ không chú ý.
Như trong phim điện ảnh, trăm người ở tại Hamunaptra bận rộn, không có chú ý đến sự tồn tại của cô. Cô tránh ở một bên, nhìn rõ nam nhân vật chính tặng đồ cho nữ nhân vật chính bày tỏ tình yêu. Mà nữ chủ thật cảm kích nhận lấy, bọn họ rất nhanh tìm được lối thông mộ nhảy xuống.
Aisha tự nhiên cũng đi theo, thật may dù có trứng rắn cũng không bị ngã.
Khi cô chạm đất, Jonathan lại đột nhiên quay đầu nói: “Hắc, các người nghe thấy cái gì không, dường như có khối thiết rơi xuống.”
Nam nữ nhân vật chính đều lắc đầu, bọn họ lại tiếp tục đi về phía trước.
Aisha hận không thể đi cắn Jonathan kia một ngụm, ngươi mới là khối thiết, ngươi cả nhà đều là khối thiết.
Nơi này rất là âm u, ẩn ẩn còn có một cỗ lực lượng hắc ám di động. Lực lượng nơi này quá hắc ám, Aisha thậm chí cảm nhận được thân thể muốn âm thầm biến hóa.
Cô bỗng cả kinh, khối thân thể này ở nơi tối tăm sẽ biến thân, có phải hay không bởi nơi này nguyên tố hắc ám quá nhiều, cho nên có dấu hiệu biến thân?
Vẫn rất tốt, do lực lượng không lớn cô cũng chỉ thu liễm tâm tình tiếp tục bảo trì hình thể rắn.
O’Connell cùng Evelyn bọn họ là đội ba người, những người khác cũng không có đi theo. Đại khái là không muốn cùng O’Connell xuống địa ngục, nên bọn họ ở lại.
Kỳ thật bọn họ chết thảm, từ đầu đến cuối cũng không có tác dụng, chỉ cấp khán giả cười ha ha hai tiếng mà thôi.
Nhóm người Mĩ nhất định cũng tới đây, hai nhóm sẽ phát sinh tranh chấp. Nữ nhân vật chính thông minh của chúng ta phát hiện có thể đi xuống thêm một tầng, phát hiện này khiến O’Connell chấn kinh, liền cùng O’Connell cùng nhau đi xuống thêm một tầng. Mà Aisha bởi vì đối nơi này cũng không quen thuộc, nên cũng chỉ đi theo sau.
Phía dưới càng tối hơn, cô cảm giác thân rắn rục rịt muốn lớn lên. Nhưng vẫn có thể nhịn, co xem ba người bọn họ đào bới, dưới mặt đất kia chính là người chống đáng thương của cô. Rắn không có nước mắt, nhưng là cô lại nhìn xem ngẩn người.
Mau chút xuất hiện đi Imhotep, Aisha của anh cùng đứa con đều đang chờ anh.
Nhưng động tác ba người lại rất chậm, đào thật lâu cũng chỉ gặp cát đất, trừ cái đó ra cũng không có gì nữa.
Aisha cảm thấy thật sốt ruột, nhưng bên kia lại thích nói chuyện yêu đương, bọn họ ngồi xuống bắt đầu đàm luận thế nào chế tạo xác ướp.
Đúng lúc này quan tài đá đột nhiên từ không trung rơi xuống làm người nhảy dựng. Mà Aisha kích động thiếu chút nữa nhảy lên, cô cố nén chờ bọn họ cứu hắn, chính mình chỉ cần ở bên cạnh xem náo nhiệt.
Kịch tình đã như vậy, Imhotep nhanh sẽ xuất hiện.
Lúc này, tên đã lên dây chỉ chờ phóng đi, bên ngoài truyền đến tiếng kêu sợ hãi. Là những người canh chừng bên ngoài, họ không phải không đến sao? Chỉ có một khả năng, quyển sách bóng tối đã bị phát hiện, có người xúc động đến nó.
Bọn họ ào ào đi ra ngoài, mà lúc này bên ngoài đã về đêm. Mộ càng thêm tối tăm, Aisha thậm chí cảm thấy biến hóa ở thân thể mình, tốt là bọn họ rời đi, toàn bộ ngôi mộ cũng chỉ còn lại Aisha cùng Imhotep.
Chẳng qua, một ở bên trong quan tài, một ở bên ngoài quan tài.
Aisha mặc quần áo vào, đi đến bên quan tài của Imhotep ôm chặt hắn, nói: “Imhotep, Imhotep anh có nghe em nói không? Em mang theo con chúng ta tới gặp anh, nó tốt lắm, em cũng thật tốt. Chúng ta rốt cuộc cả nhà đoàn tụ, anh có phải hay không kích động?”
Không có hồi âm, hắn vẫn bị lực lượng hắc ám khống chế.
Aisha vẫn là khóc, cô ôm trứng ở phía trên quan tài chờ hắn tỉnh lại.
Bất tri bất giác cô thế nhưng ngủ, rõ răng là quan tài lạnh như băng, cô thế nhưng lại cảm thấy ấm áp. Trước mắt một tia sáng chói qua, trời đã sáng sao?
Ngày đã sáng, nhưng vì sao cô không biến thành rắn?
Đang lúc kỳ quái, ba người đi vào. O’Connell nhận ra Aisha, lớn tiếng nói: “Là cô?”
Aisha không biết vì sao mình không đổi thành rắn, cô cảm giác chung quanh lực lượng hắc ám càng ngày càng đậm, có lẽ nguyên nhân đó mà cô không biến lại hình rắn.
Evelyn nói: “Cô gái này là?”
O’Connell nói: “Chính là người giao vật kia cho tôi đi tìm cô, tôi nghĩ hai người biết nhau.”
Evelyn suy nghĩ, nói: “Chúng ta biết nhau sao?”
Aisha lắc đầu nói: “Không, nhưng tôi biết cô, chỉ có như vậy.”
Nghe cách nói này không có gì không đúng, điều này làm Evelyn trẻ tuổi có chút thẹn thùng. Mà Aisha lại sốt ruột bọn họ mở quan tài, nói: “Hiện chúng ta hẳn nên dùng chìa khóa mang quan tài mở ra.”
Evelyn đối Ai Cập hết sức mê muội, cô ấy rất cao hứng đem chìa khóa đặt lên quan tài. Nhẹ nhàng vừa chuyển, ba ngàn năm thời gian đình chỉ rốt cuộc chuyển động.
Aisha đem Jonathan chen chúc tại phía sau, cô cùng đợi thây khô xuất hiện.
“A….” Theo tiếng kêu sợ hãi, cô rốt cuộc nhìn thấy Imhotep.
Nhưng là lập tức hiểu mộng cùng hiện thực khác biệt, cô vốn nghĩ sẽ kích động, nhưng hiện tại lại hung hăng trừu khóe miệng.
Đại gia đều hiểu được, đột nhiên nhìn thấy thi thể là cái dạng cảm giác gì. Bộ dáng hắn dữ tợn, rất giống bị vô tận tra tấn.
Đúng vậy, này hình pháp là một loại tra tấn.
Aisha rơi lệ, nhưng nhìn người xung quanh lại ngồi xuống, quan tài Ai Cập văn tự viết, tử vong chính là bắt đầu.
Đối với bọn họ, có lẽ thật sự là bắt đầu.
Aisha muốn đi kéo tay Imhotep, cô không biết sợ, chỉ cảm thấy thật bi ai. Mà lúc này cô lại bị người kéo về phía sau lui một bước, Jonathan nói: “Cô tốt nhất…..cách xa này một chút, tôi cảm thất hắn chẳng phải tốt lành gì.”
Aisha kỳ thật không thích Evelyn nghiên cứu Imhotep, rất giống chồng mình cởi hết quần áo bị người phụ nữ khác nhìn thấy hết.
Cô đẩy ra, nhìn xuống Evelyn nói: “Tránh ra, tôi đối hắn cũng hứng thú.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.