( Junseob Ver ) Nhật Ký Hoá Mèo
Chương 7: Thích Hợp Cho Trẻ Dưới 8 Tuổi
Hi Hòa Thanh Linh
28/11/2016
Là bởi vì bên người có một tiểu sinh linh kia bồi bạn cùng cậu cho nên mới có thể ngủ ngon như thế sao? Hai mươi năm cô tịch, không
người làm bạn như kẻ sống giữa biển khơi tự mình lắc lư chèo chống, giờ
khắc này lại khiến anh cảm thấy trước mặt như có một hòn đảo nhỏ có thể
cho anh đem thuyền cập bến mà nghỉ ngơi.
—— nếu em vẫn có thể ở bên cạnh anh…
Sáng sớm tám giờ, ánh nắng ấm áp nhu hòa đầu xuân đã muốn xuyên thấu qua cửa chớp mà chiếu thẳng vào cái giường trắng noãn.
YoSeob chống khuỷu tay lên gối, đôi mắt dài hơi híp lại nhìn mèo đen ngủ say như chết. Nó… cư nhiên… lật ngửa người ngủ a… Lông ở bụng vì hô hấp mà phập phồng lên xuống, chân trước một cái thì hướng lên phía trên, một cái hướng xuống phía dưới, cái đuôi cuộn lại đặt kế bên cái chân sau.
Cái tư thế ngủ thú nhân hóa người này làm cho khóe miệng YoSeob khẽ giơ lên. Cậu vừa mới tỉnh dậy liền nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này khiến tế bào thần kinh của cậu nháy mắt ôn nhu xuống, cảm giác thật sự rất thư thái.
Cậu đưa tay khi dễ cái lỗ tai mèo nhỏ, nó hình cảm thấy ngứa ngứa, lỗ tai khẽ run vài cái liền lấy móng vuốt gãi gãi lên, sau đó đem một bên đầu chôn xuống gối tiếp tục ngủ.
YoSeob không đành lòng quấy phá giấc ngủ của nó, nhẹ nhàng đứng dậy, nhìn thời khóa biểu dán trên tường —— thứ sáu từ 9:00 đến 11:00, lịch sử cổ đại, giữa trưa 12 giờ còn một môn chuyên ngành, So sánh văn học trong nước với văn học thế giới. Học xong cũng là đã hai giờ chiều, Tiểu Hắc ở nhà một mình có thể hay không sẽ bị đói nha, có thể hay không cô đơn a? Bất quá con mèo này ở nhà sẽ tự tìm cái gì đó tiêu khiển đi, cũng có thể cùng với Đại Bạch chơi đùa….
Mở tủ quần áo ra, bên trong toàn là loại trang phục sáng màu.YoSeob dường như rất thích màu trắng và tím. Cậu chọn cái áo sơmi dài tay màu tím nhạt mặc vào, gài lại nút rồi xuống lầu. YoSeob lôi từ trong máy giặt mấy bộ quần áo hôm qua mới vừa giặt đem ra ban công phơi dưới ánh mặt trời.
Ngửa cổ hít thở không khí tươi mát trong lành vài lần, cậu khóa lại cửa quay người vào trong nhà, thầm nghĩ, chút nữa Tiểu Hắc tỉnh lại, nếu bất cẩn chạy ra ban công, không may ngã xuống dưới sẽ rất thảm a. (ta van ngươi, hắn là con mèo chứ không phải con người a. Có cần bảo vệ kỹ vậy không? =.=’)
Mở tủ lạnh nhìn thấy chỉ có đồ ngọt và sữa, người nào đó liền nhíu nhíu mày, mèo chắc là không ăn ngọt đâu ha? Vì thế, cậu lấy cái bát hình con gấu mà mình thường dùng (==’), đổ vào một ít sữa rồi đặt xuống đất —— mèo con của cậu nếu tỉnh dậy đi kiếm đồ ăn cũng có thể nhìn thấy sữa, ân, chút nữa hết giờ học phải ghé vào siêu thị mua chút thực phẩm dành cho mèo và cá tươi mới được.
Tiếp theo,cậu đi tới ghế sô pha, ôm lấy đống quần áo trên ghế đem trở lên lầu.
Tiểu Hắc xem ra rất thích cùng cậu ngủ chung a, vậy cũng không cần phải đi mua cái ổ cho nó nữa. Hôm qua tính toán cho nó ngủ ở trên sô pha cùng Đại Bạch, nó liền bày ra biểu tình khinh thường, ngược lại cùng cậu ngủ chung thì lại tỏ vẻ thỏa mãn hưởng thụ.
—— nếu em vẫn có thể ở bên cạnh anh…
Sáng sớm tám giờ, ánh nắng ấm áp nhu hòa đầu xuân đã muốn xuyên thấu qua cửa chớp mà chiếu thẳng vào cái giường trắng noãn.
YoSeob chống khuỷu tay lên gối, đôi mắt dài hơi híp lại nhìn mèo đen ngủ say như chết. Nó… cư nhiên… lật ngửa người ngủ a… Lông ở bụng vì hô hấp mà phập phồng lên xuống, chân trước một cái thì hướng lên phía trên, một cái hướng xuống phía dưới, cái đuôi cuộn lại đặt kế bên cái chân sau.
Cái tư thế ngủ thú nhân hóa người này làm cho khóe miệng YoSeob khẽ giơ lên. Cậu vừa mới tỉnh dậy liền nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này khiến tế bào thần kinh của cậu nháy mắt ôn nhu xuống, cảm giác thật sự rất thư thái.
Cậu đưa tay khi dễ cái lỗ tai mèo nhỏ, nó hình cảm thấy ngứa ngứa, lỗ tai khẽ run vài cái liền lấy móng vuốt gãi gãi lên, sau đó đem một bên đầu chôn xuống gối tiếp tục ngủ.
YoSeob không đành lòng quấy phá giấc ngủ của nó, nhẹ nhàng đứng dậy, nhìn thời khóa biểu dán trên tường —— thứ sáu từ 9:00 đến 11:00, lịch sử cổ đại, giữa trưa 12 giờ còn một môn chuyên ngành, So sánh văn học trong nước với văn học thế giới. Học xong cũng là đã hai giờ chiều, Tiểu Hắc ở nhà một mình có thể hay không sẽ bị đói nha, có thể hay không cô đơn a? Bất quá con mèo này ở nhà sẽ tự tìm cái gì đó tiêu khiển đi, cũng có thể cùng với Đại Bạch chơi đùa….
Mở tủ quần áo ra, bên trong toàn là loại trang phục sáng màu.YoSeob dường như rất thích màu trắng và tím. Cậu chọn cái áo sơmi dài tay màu tím nhạt mặc vào, gài lại nút rồi xuống lầu. YoSeob lôi từ trong máy giặt mấy bộ quần áo hôm qua mới vừa giặt đem ra ban công phơi dưới ánh mặt trời.
Ngửa cổ hít thở không khí tươi mát trong lành vài lần, cậu khóa lại cửa quay người vào trong nhà, thầm nghĩ, chút nữa Tiểu Hắc tỉnh lại, nếu bất cẩn chạy ra ban công, không may ngã xuống dưới sẽ rất thảm a. (ta van ngươi, hắn là con mèo chứ không phải con người a. Có cần bảo vệ kỹ vậy không? =.=’)
Mở tủ lạnh nhìn thấy chỉ có đồ ngọt và sữa, người nào đó liền nhíu nhíu mày, mèo chắc là không ăn ngọt đâu ha? Vì thế, cậu lấy cái bát hình con gấu mà mình thường dùng (==’), đổ vào một ít sữa rồi đặt xuống đất —— mèo con của cậu nếu tỉnh dậy đi kiếm đồ ăn cũng có thể nhìn thấy sữa, ân, chút nữa hết giờ học phải ghé vào siêu thị mua chút thực phẩm dành cho mèo và cá tươi mới được.
Tiếp theo,cậu đi tới ghế sô pha, ôm lấy đống quần áo trên ghế đem trở lên lầu.
Tiểu Hắc xem ra rất thích cùng cậu ngủ chung a, vậy cũng không cần phải đi mua cái ổ cho nó nữa. Hôm qua tính toán cho nó ngủ ở trên sô pha cùng Đại Bạch, nó liền bày ra biểu tình khinh thường, ngược lại cùng cậu ngủ chung thì lại tỏ vẻ thỏa mãn hưởng thụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.