Chương 378: Lựa chọn
skyhero
25/05/2021
Vấn đề Lục Tam Phong phải đối mặt, gần như là vấn đề mà tất cả các xí nghiệp đều phải đối mặt, đây là vấn đề không cách nào giải quyết được, kinh tế trong nước tăng trưởng rất nhanh, nhưng kỹ thuật lại không theo kịp.
Có được một thị trường đủ lớn, đủ tiềm lực, nhưng lĩnh vực kỹ thuật bị cản trở nghiêm trọng, khi kỹ thuật của xí nghiệp bản địa đạt tới mức chạm trần, không cách nào tiến thêm nữa, sẽ làm cho những người giàu có sự lựa chọn ưu tiên tốt hơn.
Vậy những người giàu đó sẽ chọn sản phẩm nước ngoài.
Kết quả như vậy sẽ là, lớp người phổ thông bình thường sẽ nhìn người giàu có những thứ gì, rồi lấy đó làm tiêu chuẩn, thời gian dài sẽ hình thành một loại kí ức, dùng sản phẩm nước ngoài có nghĩa là người giàu, sản phẩm nước ngoài tốt vô điều kiện, thật là một tín ngưỡng ngốc nghếch.
Đây là căn nguyên chuyện mấy chục năm sau người ta sùng bái sản phẩm nước ngoài, mê tín sản phẩm nước ngoài.
Cho dù là Wipuda, thị trường nhằm đến vẫn là thị trường cấp thấp, muốn làm một nhà xí nghiệp kiếm tiền không khó, muốn làm một nhà xí nghiệp vĩ đại, khó càng thêm khó!
Nói đến cùng, vẫn là vấn đề kỹ thuật, công nhân, thương mại cùng thương mại, công nhân, kỹ thuật, muốn có kỹ thuật, thì buộc lại tiếp nhận sản phẩm nước ngoài làm chủ cổ phần thậm chí bị thu mua, làm như vậy tuyệt đối không bằng có thể nắm được kỹ thuật của đối phương.
Nhưng làm như vậy, có thể nhanh chóng kiếm được tiền, trong thời gian ngắn hình tượng sản phẩm sẽ được nâng lên tầm cao mới, thậm chí sẽ trở thành ánh sáng của cả dân tộc, ỷ lại sẽ trở thành quán tính, nhiều năm sau chỉ sợ sẽ để lại một cái danh chó săn, môi giới của nước ngoài.
Trong lòng Lục Tam Phong có chút loạn, anh cầm bật lửa trên bàn trà lên, châm một điều thuốc, muốn ngược dòng lên thác, thì phải đi ngược lại thời đại mà lên, đối mặt với khó khăn sẽ là thứ mà anh khó mà tưởng tượng nổi.
Lục Tam Phong đột nhiên nhớ tới kiếp trước anh từng tham gia hội thảo nghiên cứu nâng cao dành cho các xí nghiệp trẻ tuổi, lần đó đơn vị điều tra học tập chính là Huawei.
Trong đó lời nói của hai vị tổng giám đốc điều hành cấp cao đã khiến Lục Tam Phong nhớ mãi không thôi, Huawei có thể đi được tới ngày hôm nay, tuyệt đối không chỉ dựa vào một mô hình quản lí đơn giản, càng không phải hệ thống đào thải tàn nhẫn, mà là học tập.
Khi không có ưu thế kỹ thuật, ưu thế thị trường, thì nên tích lũy nhiều nhân tài từ khắp nơi, kỹ thuật nước ngoài tốt, vậy thì đi nước ngoài tuyển nhân tài, trong nước thì thiết lập nghiên cứu công ty, nghiêm túc học tập với người ta.
Chỉ có thừa nhận bản thân không tốt, mới có thể bình tĩnh tiến lên phía trước, lúc này không tốt, không có nghĩa là sau này cũng không tốt, vị tổng giám đốc điều hành cấp cao đó còn dẫn ví dụ lịch sử phát triển của các nước phát triển trên thế giới, đã bao nhiêu quốc gia thông qua học tập công nghiệp hiện đại hóa mà một bước nhảy lên thành những nước dẫn đầu trên thế giới.
Lục Tam Phong còn nhớ lúc đó không ít người vì câu nói này mà cười lên, sau đó là một tràng vỗ tay.
Đã là sau nửa đêm rồi, Lục Tam Phong vươn tay sờ thuốc, một bao thuốc đã hút hết toàn bộ, anh thở dài cầm cốc nước trước mặt lên uống cạn một hơi.
“Nếu đã chọn một con đường, vậy thì chọn con đường khó nhất vậy!”
Lục Tam Phong nhìn bầu trời sao ngoài cửa sổ, giống như đang tự độc thoại, lại giống như đang nói với bản thân mình của kiếp trước, không phải ai cũng có cơ hội được lựa chọn.
...
Các công ty lớn đang thu thập rất nhiều thông tin dữ liệu về công ty điện tử Thủy Hoàn, hình thành một chuỗi số liệu hoàn chỉnh, các công ty lớn đánh giá công ty điện tử Thủy Hoàn là: đây là một công ty có thị trường mạnh cũng tiềm lực mở rộng.
Chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi nó trở thành một doanh nghiệp hạng nhất trong nước, dựa vào thực lực để đối đầu với những doanh nghiệp nhà nước hạng nhất đó, bỏ ra một chút tiền cho công ty này rất đáng giá!
Ngày hôm sau, tại Hương Giang, trong một phòng họp của tòa nhà cao cấp đang chật ních người, mỗi người đều mặc âu phục giày da, trên mặt viết hai chữ tinh anh.
Mấy phút sau một người đàn ông bốn mươi mấy tuổi sải bước đi vào, rồi ngồi xuống nói: “Hôm nay, ban tổ chức mua lại công ty điện tử Thủy Hoàn chính thức được thành lập, mở cuộc hop."
Tình hình tương tự ở các công ty sản phẩm nước ngoài như công ty chi nhánh Sony, công ty chi nhánh Sharp, công ty chi nhánh Panasonics, Phillips vân vân.
Hình thức thu mua xuyên biên giới này vô cùng phức tạp, không phải công ty trực tiếp đàm phán, cần một công ty tư vấn chuyên nghiệp làm trung gian đến giải quyết, thậm chí có công ty cổ vấn pháp luật chuyên nghiệp, công ty tài chính làm bảo đảm về tài chính.
Hơn chín giờ sáng, Lục Tam Phong mới tỉnh lại, anh tắm rửa đơn giản một cái, rồi bắt đầu xử lý núi công việc bị tích lại, trừ việc điều động một số nhân sự, thì hầu như là điều động tài chính.
Ký lên văn bản điều động tám nghìn vạn tiền vốn, hôm nay số tiền này có thể quay về tài khoản của Trường Hồng.
Trước mắt công ty điện tử Thủy Hoàn có hai mươi bảy bộ phận to nhỏ cùng mười sáu công ty con, vốn đã vô cùng lớn rồi, muốn khiến một công ty lớn như vậy linh động trở lại, linh hoạt quay đầu, thẳng về phía trước mà đi, thì những chỗ phải sửa đổi là rất nhiều.
Buổi chiều ăn cơm xong, Lục Tam Phong gọi Trương Phượng Tiên cùng Chu Hoài Đông đến phòng làm việc, hai người ngồi ở bàn làm việc có chút thấp thỏm, bây giờ cả công ty đều đang quay vần, cần đổi lại một tốp người cũ, thu nhận những người trẻ tuổi hơn vào đây.
“Có phải trong lòng đã lo sợ rồi không?”Lục Tam Phong nhìn hai người hỏi.
“Vẫn ổn, dù sao tầng quản lí của công ty cũng coi là đã trải qua sóng to gió lớn rồi.” Trương Phượng Tiên đáp.
“Chỉ là muốn cùng hai người nói chuyện một chút, đối với việc thay đổi mô hình công ty, ý tưởng của tôi là tiếp tục trao quyền cho các công ty chi nhánh, đặc biệt là công ty tiêu thụ” Lục Tam Phong trầm giọng nói.
Sắc mặt Chu Hoài Đông cũng trầm xuống, cái miệng mím thành một đường rồi khẽ gật đầu nói: “Chủ yếu là phù hợp với sự phát triển của công ty, thì mọi thứ đều không thành vấn đề”
"Các mặt marketing, tuyên truyền, kế hoạch đều trao xuống cấp dưới, cho một công ty chi nhánh trong khu vực nhiều quyền lực hơn, mỗi một địa điểm đều có một đặc điểm riêng biệt, bộ phận marketing sau này chủ yếu phụ trách marketing sản phẩm, chỉ đạo marketing, thu thập dữ liệu, đánh giá, chỉ đạo marketing cần phải làm tiếp theo!”
Chu Hoài Đông gật gật đầu nói: “Không cần tham gia làm quảng cáo nữa sao?”
“Không phải, là quảng cáo cơ sở tuyên truyền xuống, tivi, tuyền thông ngoại tuyến vẫn phải tiếp tục, có thể tài trợ những chương trình giải trí, hoặc bỏ vốn tham gia các các nội dung tạp kỹ, đơn giản mà nói, chính là phân cấp bộ phận thị trường, anh phụ trách cho phần kế hoạch, marketing, tuyên truyền cao cấp nhất, hãy đặt nhiều trọng trách lên công việc hơn nữa.
Chu Hoài Đông biết, Lục Tam Phong đang giảm áp lực cho mình, anh ta cũng cảm nhận được, đây là dấu hiệu cho sự tập đoàn hóa.
“Phương diện quản lí nội bộ của công ty, tổng giám đốc Trương có thể bồi dưỡng một vài người thích hợp, chia sẻ một phần cho đỡ nhọc, bây giờ tầng làm việc của chúng ta đều đã đầy người rồi, năm sau có khả năng sẽ chuyển sang tầng làm việc khách.
“Các bộ phận bây giờ trừ phải học cách đột phá, còn phải học cách trao việc xuống dưới, tôi quyết định sẽ tăng thêm vài bộ phận, bộ sự nghiệp, chủ yếu là để khai thác nhạy bén thị trường sản phẩm mới, đồng thời tiến hành can thiệp, còn điều phối với các nguồn lực cấp dưới của công ty, bộ phận này rất quan trọng, sau này tất cả việc điều phố nguồn lực đều được truyền xuống sau khi bộ phận này tiến hành hạch toán”
Lục Tam Phong nhìn Trương Phượng Tiên nói: “Tôi hy vọng cô có thể vươn một tay ra, tiếp nhận bộ phận này, còn có là thành lập bộ phận thu mua đầu tư, bộ phận hạch toán nợ nần, bộ phần đầu tư nước ngoài, cái cuối cùng không tính là bộ phận nhỉ, trung tâm dự trữ nhân tài.”
Trương Phượng Tiên cùng Chu Hoài Đông nhìn nhau, hai người họ nhìn thấy sự kinh sợ trong mắt đối phương, nếu nói là thành lập bộ phận sự nghiệp, Lục Tam Phong là đang định tập đoàn hóa công ty, để thuận lời cho việc sau này tiến hành quản lí tổng hợp xí nghiệp, vậy thì mấy cái bộ phận phía sau, sao có cảm giác như sắp phải điên cuồng đi mượn tiền vậy nhỉ?
“Tổng... tổng giám đốc Lục, bộ phận thu mua đầu tư là làm cái gì vậy?” Chu Hoài Đông nhỏ giọng hỏi.
“Đương nhiên là làm đầu tư rồi, chuỗi công nghiệp của chúng ta vẫn chưa hoàn chỉnh, bây giờ chỉ có một công nghiệp đồng Văn Nam, chúng ta cần nắm nhiều sản phẩm nòng cốt trong tay hơn nữa.”
“Vậy bộ phận hạch toán nợ nần thì sao?”
“Là khoản nợ tách ra từ bộ tài vụ, tiến hành hạch toán riêng, tiện cho việc công bố với bên ngoài, còn về trung tâm dự trữ nhân tài thì là dùng để mở rộng kế hoạch trường đại học, nhân tài quá ít rồi, bây giờ bát cơm sắt đã không còn là lựa chọn duy nhất nữa, chúng ta thiết lập con đường trực tiếp với trường địa học, dùng tiền lương cao để vời những nhân tài ưu tú của đại học vào, không chỉ là vời những nhân tài đại học, còn phải thu hút cả những nhân tài nước ngoài nữa."
Trương Phượng Tiên nồi đó không nói gì, chỉ suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói: “Có cần gọi tổng giám đốc Đàm bộ tài vụ đến không?”
“Thôi, thôi!” Chu Hoài Đông vội vàng xua tay nói: “Ông ý huyết áp khá cao, hôm nay cầm tám nghìn đã kí tên đi trả nợ, ông ấy vui như đứa trẻ vậy, tổng giám đốc Lục nói như vậy, tôi sợ ông ấy sẽ ngất đi mất.”
“Đầu năm sau mười lăm tỷ đến hạn, lúc cuối năm, 60 tỷ của ngân hàng cũng đến hạn đấy.” Trương Phượng Tiên nhỏ giọng nhắc nhở.
“Không cần sợ, muốn phát triển thì không được sợ mượn tiền, chỉ là 60 tỷ hơn tiền nợ mà thôi, rất dễ trả, chỉ cầm mượn thêm mấy trăm tỷ là trả lại được mà” Lục Tam Phong bày vẻ mặt chẳng sao cả ra.
Hai người không còn gì để nói, cứ thế lắc đầu mãi, đây thật sự là kẻ tài cao gan cũng lớn mà, mượn mấy trăm tý?
Bọn họ không cảm thấy Lục Tam Phong đang nói chuyện hài, từ phương hướng cải tổ xí nghiệp mà nhìn, Lục Tam Phong là đang muốn đánh quân ra thị trường nước ngoài, vấn đề là, thị trường trong nước vừa mới đứng vững!
Có được một thị trường đủ lớn, đủ tiềm lực, nhưng lĩnh vực kỹ thuật bị cản trở nghiêm trọng, khi kỹ thuật của xí nghiệp bản địa đạt tới mức chạm trần, không cách nào tiến thêm nữa, sẽ làm cho những người giàu có sự lựa chọn ưu tiên tốt hơn.
Vậy những người giàu đó sẽ chọn sản phẩm nước ngoài.
Kết quả như vậy sẽ là, lớp người phổ thông bình thường sẽ nhìn người giàu có những thứ gì, rồi lấy đó làm tiêu chuẩn, thời gian dài sẽ hình thành một loại kí ức, dùng sản phẩm nước ngoài có nghĩa là người giàu, sản phẩm nước ngoài tốt vô điều kiện, thật là một tín ngưỡng ngốc nghếch.
Đây là căn nguyên chuyện mấy chục năm sau người ta sùng bái sản phẩm nước ngoài, mê tín sản phẩm nước ngoài.
Cho dù là Wipuda, thị trường nhằm đến vẫn là thị trường cấp thấp, muốn làm một nhà xí nghiệp kiếm tiền không khó, muốn làm một nhà xí nghiệp vĩ đại, khó càng thêm khó!
Nói đến cùng, vẫn là vấn đề kỹ thuật, công nhân, thương mại cùng thương mại, công nhân, kỹ thuật, muốn có kỹ thuật, thì buộc lại tiếp nhận sản phẩm nước ngoài làm chủ cổ phần thậm chí bị thu mua, làm như vậy tuyệt đối không bằng có thể nắm được kỹ thuật của đối phương.
Nhưng làm như vậy, có thể nhanh chóng kiếm được tiền, trong thời gian ngắn hình tượng sản phẩm sẽ được nâng lên tầm cao mới, thậm chí sẽ trở thành ánh sáng của cả dân tộc, ỷ lại sẽ trở thành quán tính, nhiều năm sau chỉ sợ sẽ để lại một cái danh chó săn, môi giới của nước ngoài.
Trong lòng Lục Tam Phong có chút loạn, anh cầm bật lửa trên bàn trà lên, châm một điều thuốc, muốn ngược dòng lên thác, thì phải đi ngược lại thời đại mà lên, đối mặt với khó khăn sẽ là thứ mà anh khó mà tưởng tượng nổi.
Lục Tam Phong đột nhiên nhớ tới kiếp trước anh từng tham gia hội thảo nghiên cứu nâng cao dành cho các xí nghiệp trẻ tuổi, lần đó đơn vị điều tra học tập chính là Huawei.
Trong đó lời nói của hai vị tổng giám đốc điều hành cấp cao đã khiến Lục Tam Phong nhớ mãi không thôi, Huawei có thể đi được tới ngày hôm nay, tuyệt đối không chỉ dựa vào một mô hình quản lí đơn giản, càng không phải hệ thống đào thải tàn nhẫn, mà là học tập.
Khi không có ưu thế kỹ thuật, ưu thế thị trường, thì nên tích lũy nhiều nhân tài từ khắp nơi, kỹ thuật nước ngoài tốt, vậy thì đi nước ngoài tuyển nhân tài, trong nước thì thiết lập nghiên cứu công ty, nghiêm túc học tập với người ta.
Chỉ có thừa nhận bản thân không tốt, mới có thể bình tĩnh tiến lên phía trước, lúc này không tốt, không có nghĩa là sau này cũng không tốt, vị tổng giám đốc điều hành cấp cao đó còn dẫn ví dụ lịch sử phát triển của các nước phát triển trên thế giới, đã bao nhiêu quốc gia thông qua học tập công nghiệp hiện đại hóa mà một bước nhảy lên thành những nước dẫn đầu trên thế giới.
Lục Tam Phong còn nhớ lúc đó không ít người vì câu nói này mà cười lên, sau đó là một tràng vỗ tay.
Đã là sau nửa đêm rồi, Lục Tam Phong vươn tay sờ thuốc, một bao thuốc đã hút hết toàn bộ, anh thở dài cầm cốc nước trước mặt lên uống cạn một hơi.
“Nếu đã chọn một con đường, vậy thì chọn con đường khó nhất vậy!”
Lục Tam Phong nhìn bầu trời sao ngoài cửa sổ, giống như đang tự độc thoại, lại giống như đang nói với bản thân mình của kiếp trước, không phải ai cũng có cơ hội được lựa chọn.
...
Các công ty lớn đang thu thập rất nhiều thông tin dữ liệu về công ty điện tử Thủy Hoàn, hình thành một chuỗi số liệu hoàn chỉnh, các công ty lớn đánh giá công ty điện tử Thủy Hoàn là: đây là một công ty có thị trường mạnh cũng tiềm lực mở rộng.
Chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi nó trở thành một doanh nghiệp hạng nhất trong nước, dựa vào thực lực để đối đầu với những doanh nghiệp nhà nước hạng nhất đó, bỏ ra một chút tiền cho công ty này rất đáng giá!
Ngày hôm sau, tại Hương Giang, trong một phòng họp của tòa nhà cao cấp đang chật ních người, mỗi người đều mặc âu phục giày da, trên mặt viết hai chữ tinh anh.
Mấy phút sau một người đàn ông bốn mươi mấy tuổi sải bước đi vào, rồi ngồi xuống nói: “Hôm nay, ban tổ chức mua lại công ty điện tử Thủy Hoàn chính thức được thành lập, mở cuộc hop."
Tình hình tương tự ở các công ty sản phẩm nước ngoài như công ty chi nhánh Sony, công ty chi nhánh Sharp, công ty chi nhánh Panasonics, Phillips vân vân.
Hình thức thu mua xuyên biên giới này vô cùng phức tạp, không phải công ty trực tiếp đàm phán, cần một công ty tư vấn chuyên nghiệp làm trung gian đến giải quyết, thậm chí có công ty cổ vấn pháp luật chuyên nghiệp, công ty tài chính làm bảo đảm về tài chính.
Hơn chín giờ sáng, Lục Tam Phong mới tỉnh lại, anh tắm rửa đơn giản một cái, rồi bắt đầu xử lý núi công việc bị tích lại, trừ việc điều động một số nhân sự, thì hầu như là điều động tài chính.
Ký lên văn bản điều động tám nghìn vạn tiền vốn, hôm nay số tiền này có thể quay về tài khoản của Trường Hồng.
Trước mắt công ty điện tử Thủy Hoàn có hai mươi bảy bộ phận to nhỏ cùng mười sáu công ty con, vốn đã vô cùng lớn rồi, muốn khiến một công ty lớn như vậy linh động trở lại, linh hoạt quay đầu, thẳng về phía trước mà đi, thì những chỗ phải sửa đổi là rất nhiều.
Buổi chiều ăn cơm xong, Lục Tam Phong gọi Trương Phượng Tiên cùng Chu Hoài Đông đến phòng làm việc, hai người ngồi ở bàn làm việc có chút thấp thỏm, bây giờ cả công ty đều đang quay vần, cần đổi lại một tốp người cũ, thu nhận những người trẻ tuổi hơn vào đây.
“Có phải trong lòng đã lo sợ rồi không?”Lục Tam Phong nhìn hai người hỏi.
“Vẫn ổn, dù sao tầng quản lí của công ty cũng coi là đã trải qua sóng to gió lớn rồi.” Trương Phượng Tiên đáp.
“Chỉ là muốn cùng hai người nói chuyện một chút, đối với việc thay đổi mô hình công ty, ý tưởng của tôi là tiếp tục trao quyền cho các công ty chi nhánh, đặc biệt là công ty tiêu thụ” Lục Tam Phong trầm giọng nói.
Sắc mặt Chu Hoài Đông cũng trầm xuống, cái miệng mím thành một đường rồi khẽ gật đầu nói: “Chủ yếu là phù hợp với sự phát triển của công ty, thì mọi thứ đều không thành vấn đề”
"Các mặt marketing, tuyên truyền, kế hoạch đều trao xuống cấp dưới, cho một công ty chi nhánh trong khu vực nhiều quyền lực hơn, mỗi một địa điểm đều có một đặc điểm riêng biệt, bộ phận marketing sau này chủ yếu phụ trách marketing sản phẩm, chỉ đạo marketing, thu thập dữ liệu, đánh giá, chỉ đạo marketing cần phải làm tiếp theo!”
Chu Hoài Đông gật gật đầu nói: “Không cần tham gia làm quảng cáo nữa sao?”
“Không phải, là quảng cáo cơ sở tuyên truyền xuống, tivi, tuyền thông ngoại tuyến vẫn phải tiếp tục, có thể tài trợ những chương trình giải trí, hoặc bỏ vốn tham gia các các nội dung tạp kỹ, đơn giản mà nói, chính là phân cấp bộ phận thị trường, anh phụ trách cho phần kế hoạch, marketing, tuyên truyền cao cấp nhất, hãy đặt nhiều trọng trách lên công việc hơn nữa.
Chu Hoài Đông biết, Lục Tam Phong đang giảm áp lực cho mình, anh ta cũng cảm nhận được, đây là dấu hiệu cho sự tập đoàn hóa.
“Phương diện quản lí nội bộ của công ty, tổng giám đốc Trương có thể bồi dưỡng một vài người thích hợp, chia sẻ một phần cho đỡ nhọc, bây giờ tầng làm việc của chúng ta đều đã đầy người rồi, năm sau có khả năng sẽ chuyển sang tầng làm việc khách.
“Các bộ phận bây giờ trừ phải học cách đột phá, còn phải học cách trao việc xuống dưới, tôi quyết định sẽ tăng thêm vài bộ phận, bộ sự nghiệp, chủ yếu là để khai thác nhạy bén thị trường sản phẩm mới, đồng thời tiến hành can thiệp, còn điều phối với các nguồn lực cấp dưới của công ty, bộ phận này rất quan trọng, sau này tất cả việc điều phố nguồn lực đều được truyền xuống sau khi bộ phận này tiến hành hạch toán”
Lục Tam Phong nhìn Trương Phượng Tiên nói: “Tôi hy vọng cô có thể vươn một tay ra, tiếp nhận bộ phận này, còn có là thành lập bộ phận thu mua đầu tư, bộ phận hạch toán nợ nần, bộ phần đầu tư nước ngoài, cái cuối cùng không tính là bộ phận nhỉ, trung tâm dự trữ nhân tài.”
Trương Phượng Tiên cùng Chu Hoài Đông nhìn nhau, hai người họ nhìn thấy sự kinh sợ trong mắt đối phương, nếu nói là thành lập bộ phận sự nghiệp, Lục Tam Phong là đang định tập đoàn hóa công ty, để thuận lời cho việc sau này tiến hành quản lí tổng hợp xí nghiệp, vậy thì mấy cái bộ phận phía sau, sao có cảm giác như sắp phải điên cuồng đi mượn tiền vậy nhỉ?
“Tổng... tổng giám đốc Lục, bộ phận thu mua đầu tư là làm cái gì vậy?” Chu Hoài Đông nhỏ giọng hỏi.
“Đương nhiên là làm đầu tư rồi, chuỗi công nghiệp của chúng ta vẫn chưa hoàn chỉnh, bây giờ chỉ có một công nghiệp đồng Văn Nam, chúng ta cần nắm nhiều sản phẩm nòng cốt trong tay hơn nữa.”
“Vậy bộ phận hạch toán nợ nần thì sao?”
“Là khoản nợ tách ra từ bộ tài vụ, tiến hành hạch toán riêng, tiện cho việc công bố với bên ngoài, còn về trung tâm dự trữ nhân tài thì là dùng để mở rộng kế hoạch trường đại học, nhân tài quá ít rồi, bây giờ bát cơm sắt đã không còn là lựa chọn duy nhất nữa, chúng ta thiết lập con đường trực tiếp với trường địa học, dùng tiền lương cao để vời những nhân tài ưu tú của đại học vào, không chỉ là vời những nhân tài đại học, còn phải thu hút cả những nhân tài nước ngoài nữa."
Trương Phượng Tiên nồi đó không nói gì, chỉ suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói: “Có cần gọi tổng giám đốc Đàm bộ tài vụ đến không?”
“Thôi, thôi!” Chu Hoài Đông vội vàng xua tay nói: “Ông ý huyết áp khá cao, hôm nay cầm tám nghìn đã kí tên đi trả nợ, ông ấy vui như đứa trẻ vậy, tổng giám đốc Lục nói như vậy, tôi sợ ông ấy sẽ ngất đi mất.”
“Đầu năm sau mười lăm tỷ đến hạn, lúc cuối năm, 60 tỷ của ngân hàng cũng đến hạn đấy.” Trương Phượng Tiên nhỏ giọng nhắc nhở.
“Không cần sợ, muốn phát triển thì không được sợ mượn tiền, chỉ là 60 tỷ hơn tiền nợ mà thôi, rất dễ trả, chỉ cầm mượn thêm mấy trăm tỷ là trả lại được mà” Lục Tam Phong bày vẻ mặt chẳng sao cả ra.
Hai người không còn gì để nói, cứ thế lắc đầu mãi, đây thật sự là kẻ tài cao gan cũng lớn mà, mượn mấy trăm tý?
Bọn họ không cảm thấy Lục Tam Phong đang nói chuyện hài, từ phương hướng cải tổ xí nghiệp mà nhìn, Lục Tam Phong là đang muốn đánh quân ra thị trường nước ngoài, vấn đề là, thị trường trong nước vừa mới đứng vững!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.