Chương 3:
Thời Bất Đãi Ngã
01/09/2024
Tu Di Giới tự thành một tiểu thế giới, ước chừng khoảng trăm mẫu, linh khí cực kỳ dồi dào. Trong đó, thứ quý giá nhất chính là linh tuyền tự nhiên nằm ở vị trí trung tâm của trăm mẫu linh điền. Tu sĩ sau khi uống nước linh tuyền có thể tôi luyện thân thể, bài trừ tạp chất còn sót lại trong cơ thể do việc sử dụng đan dược, có thể mở rộng khí hải, có thể tái tạo kinh mạch, điều kinh hỉ nhất chính là có thể chữa trị nguyên thần bị thương, cho dù là phóng tầm mắt ra toàn bộ Tu Tiên giới cũng là bảo vật khó gặp.
Trong linh điền của Tu Di Giới có thể trồng linh thảo, các loại linh mộc quý hiếm, nếu dùng nước linh tuyền pha loãng để tưới, một ngày bằng mười năm, còn nếu trực tiếp dùng nước linh tuyền tưới, một ngày có thể bằng cả trăm năm. Trong Tu Di Giới, theo tu vi tăng lên, có thể đặt thêm sinh vật sống, linh thảo, linh sủng có linh tính đều có thể đặt vào trong đó. Hơn nữa, sau khi linh thú chết đi, nếu thịt của chúng được đặt vào trong đó, có thể vạn năm không hư, đan dược cũng vậy.
Dung Nguyên là một tán tu, tất cả tài nguyên tu luyện đều phải dựa vào bản thân, cho nên mỗi khi nhìn thấy linh thảo, thịt linh thú hay đan dược gì đó, hắn đều cất vào trong Tu Di Giới, phòng khi cần đến. Cứ như vậy, lâu dần, trong Tu Di Giới của Dung Nguyên cất chứa rất nhiều thứ tốt.
Là đơn linh căn hệ Mộc, cộng thêm tác dụng của Tu Di Giới, tốc độ tu luyện của Dung Nguyên cực nhanh. Nhưng bởi vì hắn mang trong mình dị bảo trời sinh, lại không có bối cảnh gì, cho nên khi tu luyện phải vô cùng cẩn thận, mỗi lần đến lúc sắp đột phá đều phải cố gắng đè nén tu vi, tránh để người khác nhìn thấu. Cho dù là vậy, năm 23 tuổi hắn cũng đã đạt đến Luyện Khí kỳ đại viên mãn, lại thêm một năm thì đột phá đến Trúc Cơ kỳ, năm bốn mươi sáu tuổi thành công kết đan, một 129 tuổi phá đan thành anh.
Lúc hắn phá đan thành anh, bởi vì mang trong mình dị bảo, lôi kiếp sau khi đạt đến chín chín tám mốt đạo lại tiếp tục bổ sung thêm một đạo, đạo lôi kiếp cuối cùng kia long trời lở đất, suýt chút nữa đã đánh hắn thành tro bụi. Cũng may lúc đó bằng hữu chí giao của hắn là Phương Thiên Hữu đã hộ pháp cho hắn, mạo hiểm bị lôi kiếp đánh trúng cũng tế ra bản mệnh kiếm của mình giúp hắn chống đỡ đạo lôi kiếp kia, mà bản thân Phương Thiên Hữu lại bởi vậy mà bị tổn hại nguyên thần.
Phương Thiên Hữu nhỏ hơn Dung Nguyên ba tuổi, là biến dị song linh căn Phong Lôi, là cháu đích tôn của một vị tông chủ Kình Nguyên Tông, cũng là đệ tử hạch tâm của Kình Nguyên Tông. Lúc Dung Nguyên còn ở Luyện Khí tầng sáu, đã từng cứu Dung Nguyên một mạng, sau này cũng bởi vì có quan hệ với hắn, Dung Nguyên - một tán tu không nơi nương tựa - mới có thể sống thuận lợi hơn một chút. Bản mệnh kiếm của Phương Thiên Hữu là một thanh thiên kiếm thuộc tính Lôi.
Phương Thiên Hữu và Dung Nguyên đều là người có thiên phú, tài nguyên tu luyện của hắn vô cùng phong phú, còn thường xuyên tìm cớ giúp đỡ Dung Nguyên. Tuy Dung Nguyên lãnh tình lãnh tâm, nhưng đối với người bạn tốt vẫn luôn ở bên cạnh mình, trong lòng vẫn là cảm thấy ấm áp.
Trong linh điền của Tu Di Giới có thể trồng linh thảo, các loại linh mộc quý hiếm, nếu dùng nước linh tuyền pha loãng để tưới, một ngày bằng mười năm, còn nếu trực tiếp dùng nước linh tuyền tưới, một ngày có thể bằng cả trăm năm. Trong Tu Di Giới, theo tu vi tăng lên, có thể đặt thêm sinh vật sống, linh thảo, linh sủng có linh tính đều có thể đặt vào trong đó. Hơn nữa, sau khi linh thú chết đi, nếu thịt của chúng được đặt vào trong đó, có thể vạn năm không hư, đan dược cũng vậy.
Dung Nguyên là một tán tu, tất cả tài nguyên tu luyện đều phải dựa vào bản thân, cho nên mỗi khi nhìn thấy linh thảo, thịt linh thú hay đan dược gì đó, hắn đều cất vào trong Tu Di Giới, phòng khi cần đến. Cứ như vậy, lâu dần, trong Tu Di Giới của Dung Nguyên cất chứa rất nhiều thứ tốt.
Là đơn linh căn hệ Mộc, cộng thêm tác dụng của Tu Di Giới, tốc độ tu luyện của Dung Nguyên cực nhanh. Nhưng bởi vì hắn mang trong mình dị bảo trời sinh, lại không có bối cảnh gì, cho nên khi tu luyện phải vô cùng cẩn thận, mỗi lần đến lúc sắp đột phá đều phải cố gắng đè nén tu vi, tránh để người khác nhìn thấu. Cho dù là vậy, năm 23 tuổi hắn cũng đã đạt đến Luyện Khí kỳ đại viên mãn, lại thêm một năm thì đột phá đến Trúc Cơ kỳ, năm bốn mươi sáu tuổi thành công kết đan, một 129 tuổi phá đan thành anh.
Lúc hắn phá đan thành anh, bởi vì mang trong mình dị bảo, lôi kiếp sau khi đạt đến chín chín tám mốt đạo lại tiếp tục bổ sung thêm một đạo, đạo lôi kiếp cuối cùng kia long trời lở đất, suýt chút nữa đã đánh hắn thành tro bụi. Cũng may lúc đó bằng hữu chí giao của hắn là Phương Thiên Hữu đã hộ pháp cho hắn, mạo hiểm bị lôi kiếp đánh trúng cũng tế ra bản mệnh kiếm của mình giúp hắn chống đỡ đạo lôi kiếp kia, mà bản thân Phương Thiên Hữu lại bởi vậy mà bị tổn hại nguyên thần.
Phương Thiên Hữu nhỏ hơn Dung Nguyên ba tuổi, là biến dị song linh căn Phong Lôi, là cháu đích tôn của một vị tông chủ Kình Nguyên Tông, cũng là đệ tử hạch tâm của Kình Nguyên Tông. Lúc Dung Nguyên còn ở Luyện Khí tầng sáu, đã từng cứu Dung Nguyên một mạng, sau này cũng bởi vì có quan hệ với hắn, Dung Nguyên - một tán tu không nơi nương tựa - mới có thể sống thuận lợi hơn một chút. Bản mệnh kiếm của Phương Thiên Hữu là một thanh thiên kiếm thuộc tính Lôi.
Phương Thiên Hữu và Dung Nguyên đều là người có thiên phú, tài nguyên tu luyện của hắn vô cùng phong phú, còn thường xuyên tìm cớ giúp đỡ Dung Nguyên. Tuy Dung Nguyên lãnh tình lãnh tâm, nhưng đối với người bạn tốt vẫn luôn ở bên cạnh mình, trong lòng vẫn là cảm thấy ấm áp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.