Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo
Chương 130: Chương 130: Hoàn
Oa Qua Oa
07/01/2018
Phó A Bảo thời điểm trăng mật đã muốn có thêm một đứa con, nhưng khi đó thân thể cậu cũng không thích hợp mang thai, Lưu Việt cũng dặn dò qua cậu và Trịnh Cảnh Đồng, nói trong hai năm tốt nhất không nên mang thai, sinh mổ chính là không tốt ở điểm này, hậu kỳ khôi phục cần phải thời gian, nếu không sinh con tương đối nguy hiểm.
Phó A Bảo mơ hồ, cậu lúc làm luôn là dễ choáng váng, một khi hưng phấn liền muốn để Trịnh Cảnh Đồng trực tiếp vọt vào.
May mà Trịnh Cảnh Đồng người này tương đối đáng tin, còn nghĩ phải tiếp tục nhịn, hoặc là mang bao hoặc là bắn ra ngoài, kiên quyết không đi theo Phó A Bảo hồ nháo, y cũng không thể cầm an toàn tính mạng của A Bảo ra đùa giỡn. Lúc mang thai Tiểu Duệ Duệ y đã lo lắng gần chết, trong lòng suy nghĩ một đứa con là đủ rồi, sinh thêm một đứa lại muốn kinh hồn táng đảm một lần.
Bất quá Phó A Bảo kiên trì muốn thêm một đứa, mấy năm đầu Trịnh Cảnh Đồng vẫn như cũ là không đồng ý, Phó A Bảo sau khi tốt nghiệp đại học y mới hơi có chút buông lỏng, nhưng là tự mình vẫn như cũ mang bao, vô cùng cẩn thận, y luôn có chút sợ, nam nhân sinh con đã rất nghịch thiên, mang thai lần đầu thuận lợi cũng không đại biểu sau này cũng sẽ thuận lợi.
Loại tình huống này vẫn kéo dài đến khi Duệ Duệ lên tiểu học, Duệ Duệ càng lớn càng giống Trịnh Cảnh Đồng, không chỉ là bộ dáng, tính cách cũng có chút giống, mặc dù bé luôn ghét bỏ ông bố Trịnh Cảnh Đồng này, bởi vì cha luôn muốn cùng bé đoạt ba ba thơm thơm, không phải là người tốt! Bất quá hai người nói chuyện và vài phương thức hành động đặc biệt giống, hơn nữa Duệ Duệ còn thông minh, điểm này nhất định là theo Trịnh Cảnh Đồng, bà nội Vu Thư của bé nói, Duệ Duệ và Trịnh Cảnh Đồng khi còn bé cùng một bộ dáng, ban đầu bà nhìn thấy thói quen chảy nước miếng của hai cha con liền đã nhìn ra!
Càng ngày càng nhiều người nói như vậy, thậm chí đưa con đi học ngay cả giáo viên trong trường đều nói như vậy, Phó A Bảo mất hứng, con rõ ràng là cậu sinh, sao đều nói giống Trịnh Cảnh Đồng thế, rõ ràng là giống cậu nhiều hơn mới đúng!
Nhưng cho dù người bao che khuyết điểm giống như Phó Trạch Văn đều nói không ra điểm tương tự giữa đứa nhỏ và Phó A Bảo, nhiều nhất cũng chỉ là khuôn mặt có chút tương tự, chủ yếu vẫn là theo Trịnh Cảnh Đồng.
Thật ra thì Phó Trạch Văn cảm thấy như vậy rất tốt, đứa nhỏ giống Trịnh Cảnh Đồng thanh âm bên ngoài nghe tốt hơn chút, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đây chính là xu hướng thảo luận chính, Duệ Duệ sau này thừa kế gia nghiệp cũng sẽ không có người nói xấu.
Người bình thường nhìn ra, đứa nhỏ chỉ có thể có một cha, nếu đứa nhỏ giống Trịnh Cảnh Đồng, kia khẳng định không phải là con của Phó A Bảo, sao có thể nói đứa nhỏ giống cậu được, một đứa nhỏ có hai ông bố.
Phó A Bảo vô cùng không vui, cậu cảm giác mình nhất định phải sinh ra một đứa nhỏ giống cậu! Sinh không giống lại sinh một đứa nữa, đến khi sinh ra được mới thôi!
Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy A Bảo nhà bọn họ có thể là uống lộn thuốc, sinh con cũng không phải chơi game, đâu nói sinh là có thể sinh, hơn nữa sinh không hài lòng còn phải sinh tiếp, con cũng không phải sủng vật, nói muốn một sẽ phải một, còn có thể tốt nữa hay không!
Bất quá y cuối cùng cũng không óc cưỡng ép Phó A Bảo nữa, hai người quyết định lại sinh một đứa nhỏ nữa, trải qua kiểm tra cẩn thận, thân thể A Bảo vô cùng khỏe mạnh, cho nên tất cả biện pháp tránh thai của hai người đều tạm dừng, cả một mùa thu đều tích cực tạo người, rốt cục vào một ngày mùa đông nào đó, bụng Phó A Bảo có động tĩnh!
Tháng 9 năm sau, Phó A Bảo sinh ra đứa nhỏ thứ hai, vẫn là một bé trai, tên là Trịnh Nhạc, nhũ danh Nhạc Nhạc.
Đứa nhỏ vừa ra đời Phó A Bảo liền viên mãn, không phải là cậu nói ngoa, đứa nhỏ này cùng cậu khi còn bé chính là giống mười phần trên mười a!
Những người khác kinh hồn táng đảm, trong lòng tự nhủ đứa nhỏ này lớn lên quả thật giống A Bảo, bất quá hi vọng chỉ có bộ dáng mới tốt, nếu là ngay cả tính cách cũng giống thế, vậy cũng liền......
Không phải là A Bảo không tốt, nhưng cái thế giới này đi đâu có Trịnh Cảnh Đồng thứ hai chứ, nếu như không có Trịnh Cảnh Đồng, theo tính tình của A Bảo đoán chừng trên con đường tình cảm này còn phải đi không ít đường vòng, không thiếu được bị người lừa gạt, đến lúc đó còn có thể giữ được phần tính cách đơn thuần hiện tại hay không, còn có thể sẽ trải qua tùy ý vui vẻ như vậy nữa hay không đây?
Nếu đứa nhỏ Nhạc Nhạc này cá tính giống như A Bảo, vậy sau này đúng thật là muốn khiến người ta thao nát tâm rồi, nuôi con thì dễ, tìm chốn đi về tốt cho con mới khó a!
Chuyện trên cái thế giới này, bạn càng không muốn nó phát sinh, nó lại càng có khả năng phát sinh, đứa nhỏ Nhạc Nhạc này quả thực chính là A Bảo nhị thế! Không, so với A Bảo còn càng khiến người ta quan tâm hơn!
Lớn lên hoạt bát đáng yêu khiến người ta thương yêu, nhưng là thông minh phải chịu ưu sầu, không ngốc, nhưng là nhị a! Cũng không biết sau này có lấy vợ được hay không.
Nhìn thấy bé ai cũng nói: Đây tuyệt bích là con ruột của Phó A Bảo! Tuyệt đối, thỏa thỏa! Người khác sinh không ra như vậy!
Phó A Bảo mỗi lần nghe được đều cảm thấy rất cao hứng, nhưng lại cảm thấy kỳ quá chỗ nào đó, luôn cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng, về phần rốt cục là chỗ nào, cậu cũng không nói lên được.
Ừm...... Nghĩ làm gì, mặc kệ nó ~ chuyện nghĩ không ra liền không nghĩ nữa, đây chính là cách sống của A Bảo đại nhân cậu!
Còn đứa nhỏ Nhạc Nhạc của ta, chuyện cưới vợ như vậy đương nhiên là không có liên quan tới bé, bé so với cha bé còn "Thói xấu" hơn, cha bé Phó A Bảo là sinh viên đại học sinh con, bé cao trung (tương đương với cấp 3 của mình) liền sinh rồi! Lúc ấy là nháo tới gà bay chó chạy!
Bất quá đó là chuyện của rất râu rất lâu sau......
Một nửa khác của bé cũng không biết là người "May mắn" nào đây ~
________________________
Tác giả có lời muốn nói: ---
Văn này chính thức kết thúc, một vài nhân vật sẽ xuất hiện trong 《Kế hoạch chia tay của tổng tài bá đạo》, ví dụ Phó gia, bởi vì thông gia với Hạ gia, cho nên sẽ có đất diễn.
Sau đó là cố sự của Nhạc Nhạc, tôi còn chưa nghĩ ra, chỉ là có cấu tứ sơ bộ, có thể viết, có thể không viết, tới lúc đó có có linh cảm hay không đi.
Editor có lời muốn nói: Vậy là sau 4 tháng 20 ngày tui cũng hoàn thành bộ này. Bộ này vẫn còn nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua và góp ý thêm cho.
Phó A Bảo mơ hồ, cậu lúc làm luôn là dễ choáng váng, một khi hưng phấn liền muốn để Trịnh Cảnh Đồng trực tiếp vọt vào.
May mà Trịnh Cảnh Đồng người này tương đối đáng tin, còn nghĩ phải tiếp tục nhịn, hoặc là mang bao hoặc là bắn ra ngoài, kiên quyết không đi theo Phó A Bảo hồ nháo, y cũng không thể cầm an toàn tính mạng của A Bảo ra đùa giỡn. Lúc mang thai Tiểu Duệ Duệ y đã lo lắng gần chết, trong lòng suy nghĩ một đứa con là đủ rồi, sinh thêm một đứa lại muốn kinh hồn táng đảm một lần.
Bất quá Phó A Bảo kiên trì muốn thêm một đứa, mấy năm đầu Trịnh Cảnh Đồng vẫn như cũ là không đồng ý, Phó A Bảo sau khi tốt nghiệp đại học y mới hơi có chút buông lỏng, nhưng là tự mình vẫn như cũ mang bao, vô cùng cẩn thận, y luôn có chút sợ, nam nhân sinh con đã rất nghịch thiên, mang thai lần đầu thuận lợi cũng không đại biểu sau này cũng sẽ thuận lợi.
Loại tình huống này vẫn kéo dài đến khi Duệ Duệ lên tiểu học, Duệ Duệ càng lớn càng giống Trịnh Cảnh Đồng, không chỉ là bộ dáng, tính cách cũng có chút giống, mặc dù bé luôn ghét bỏ ông bố Trịnh Cảnh Đồng này, bởi vì cha luôn muốn cùng bé đoạt ba ba thơm thơm, không phải là người tốt! Bất quá hai người nói chuyện và vài phương thức hành động đặc biệt giống, hơn nữa Duệ Duệ còn thông minh, điểm này nhất định là theo Trịnh Cảnh Đồng, bà nội Vu Thư của bé nói, Duệ Duệ và Trịnh Cảnh Đồng khi còn bé cùng một bộ dáng, ban đầu bà nhìn thấy thói quen chảy nước miếng của hai cha con liền đã nhìn ra!
Càng ngày càng nhiều người nói như vậy, thậm chí đưa con đi học ngay cả giáo viên trong trường đều nói như vậy, Phó A Bảo mất hứng, con rõ ràng là cậu sinh, sao đều nói giống Trịnh Cảnh Đồng thế, rõ ràng là giống cậu nhiều hơn mới đúng!
Nhưng cho dù người bao che khuyết điểm giống như Phó Trạch Văn đều nói không ra điểm tương tự giữa đứa nhỏ và Phó A Bảo, nhiều nhất cũng chỉ là khuôn mặt có chút tương tự, chủ yếu vẫn là theo Trịnh Cảnh Đồng.
Thật ra thì Phó Trạch Văn cảm thấy như vậy rất tốt, đứa nhỏ giống Trịnh Cảnh Đồng thanh âm bên ngoài nghe tốt hơn chút, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đây chính là xu hướng thảo luận chính, Duệ Duệ sau này thừa kế gia nghiệp cũng sẽ không có người nói xấu.
Người bình thường nhìn ra, đứa nhỏ chỉ có thể có một cha, nếu đứa nhỏ giống Trịnh Cảnh Đồng, kia khẳng định không phải là con của Phó A Bảo, sao có thể nói đứa nhỏ giống cậu được, một đứa nhỏ có hai ông bố.
Phó A Bảo vô cùng không vui, cậu cảm giác mình nhất định phải sinh ra một đứa nhỏ giống cậu! Sinh không giống lại sinh một đứa nữa, đến khi sinh ra được mới thôi!
Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy A Bảo nhà bọn họ có thể là uống lộn thuốc, sinh con cũng không phải chơi game, đâu nói sinh là có thể sinh, hơn nữa sinh không hài lòng còn phải sinh tiếp, con cũng không phải sủng vật, nói muốn một sẽ phải một, còn có thể tốt nữa hay không!
Bất quá y cuối cùng cũng không óc cưỡng ép Phó A Bảo nữa, hai người quyết định lại sinh một đứa nhỏ nữa, trải qua kiểm tra cẩn thận, thân thể A Bảo vô cùng khỏe mạnh, cho nên tất cả biện pháp tránh thai của hai người đều tạm dừng, cả một mùa thu đều tích cực tạo người, rốt cục vào một ngày mùa đông nào đó, bụng Phó A Bảo có động tĩnh!
Tháng 9 năm sau, Phó A Bảo sinh ra đứa nhỏ thứ hai, vẫn là một bé trai, tên là Trịnh Nhạc, nhũ danh Nhạc Nhạc.
Đứa nhỏ vừa ra đời Phó A Bảo liền viên mãn, không phải là cậu nói ngoa, đứa nhỏ này cùng cậu khi còn bé chính là giống mười phần trên mười a!
Những người khác kinh hồn táng đảm, trong lòng tự nhủ đứa nhỏ này lớn lên quả thật giống A Bảo, bất quá hi vọng chỉ có bộ dáng mới tốt, nếu là ngay cả tính cách cũng giống thế, vậy cũng liền......
Không phải là A Bảo không tốt, nhưng cái thế giới này đi đâu có Trịnh Cảnh Đồng thứ hai chứ, nếu như không có Trịnh Cảnh Đồng, theo tính tình của A Bảo đoán chừng trên con đường tình cảm này còn phải đi không ít đường vòng, không thiếu được bị người lừa gạt, đến lúc đó còn có thể giữ được phần tính cách đơn thuần hiện tại hay không, còn có thể sẽ trải qua tùy ý vui vẻ như vậy nữa hay không đây?
Nếu đứa nhỏ Nhạc Nhạc này cá tính giống như A Bảo, vậy sau này đúng thật là muốn khiến người ta thao nát tâm rồi, nuôi con thì dễ, tìm chốn đi về tốt cho con mới khó a!
Chuyện trên cái thế giới này, bạn càng không muốn nó phát sinh, nó lại càng có khả năng phát sinh, đứa nhỏ Nhạc Nhạc này quả thực chính là A Bảo nhị thế! Không, so với A Bảo còn càng khiến người ta quan tâm hơn!
Lớn lên hoạt bát đáng yêu khiến người ta thương yêu, nhưng là thông minh phải chịu ưu sầu, không ngốc, nhưng là nhị a! Cũng không biết sau này có lấy vợ được hay không.
Nhìn thấy bé ai cũng nói: Đây tuyệt bích là con ruột của Phó A Bảo! Tuyệt đối, thỏa thỏa! Người khác sinh không ra như vậy!
Phó A Bảo mỗi lần nghe được đều cảm thấy rất cao hứng, nhưng lại cảm thấy kỳ quá chỗ nào đó, luôn cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng, về phần rốt cục là chỗ nào, cậu cũng không nói lên được.
Ừm...... Nghĩ làm gì, mặc kệ nó ~ chuyện nghĩ không ra liền không nghĩ nữa, đây chính là cách sống của A Bảo đại nhân cậu!
Còn đứa nhỏ Nhạc Nhạc của ta, chuyện cưới vợ như vậy đương nhiên là không có liên quan tới bé, bé so với cha bé còn "Thói xấu" hơn, cha bé Phó A Bảo là sinh viên đại học sinh con, bé cao trung (tương đương với cấp 3 của mình) liền sinh rồi! Lúc ấy là nháo tới gà bay chó chạy!
Bất quá đó là chuyện của rất râu rất lâu sau......
Một nửa khác của bé cũng không biết là người "May mắn" nào đây ~
________________________
Tác giả có lời muốn nói: ---
Văn này chính thức kết thúc, một vài nhân vật sẽ xuất hiện trong 《Kế hoạch chia tay của tổng tài bá đạo》, ví dụ Phó gia, bởi vì thông gia với Hạ gia, cho nên sẽ có đất diễn.
Sau đó là cố sự của Nhạc Nhạc, tôi còn chưa nghĩ ra, chỉ là có cấu tứ sơ bộ, có thể viết, có thể không viết, tới lúc đó có có linh cảm hay không đi.
Editor có lời muốn nói: Vậy là sau 4 tháng 20 ngày tui cũng hoàn thành bộ này. Bộ này vẫn còn nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua và góp ý thêm cho.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.