Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo
Chương 95: Chương 95
Oa Qua Oa
04/01/2018
Sau khi làm xong trên người hai người đều bẩn thỉu, trên người Phó A Bảo càng rối tinh rối mù, cơ hồ không còn chỗ nào sạch sẽ, cậu phi thường chán ghét cảm giác dinh dính, Trịnh Cảnh Đồng nhìn tới rất thỏa mãn, y rất thích "Kiệt tác" của chính mình, cả người Phó A Bảo như vậy nhìn qua giống như là đã biến thành tất cả của y vậy, khiến cả trái tim y đều dâng trào lên, thỏa mãn dục vọng chiếm hữu cường liệt của y.
Bất quá chuyện như vậy y cũng không thể tùy tiện nói ra, bằng không Phó A Bảo nhất định sẽ sinh khí, thế là sau khi ổn định tâm thần Trịnh Cảnh Đồng liền đem Phó A Bảo ôm vào trong buồng tắm, hai người bọn họ đều phải hảo hảo tắm một chút.
Drap chăn gối trên giường, đều ít nhiều dính vào một ít vết bẩn, phải đổi toàn bộ, Trịnh Cảnh Đồng đã gọi điện thoại để người hầu tới thay đổi, y và A Bảo đã kết hôn, chuyện như vậy sau này sẽ thường xuyên phát sinh, không có gì phải xấu hổ, sớm muộn tất cả mọi người sẽ biết, y tin cái này đối với người trong nhà mà nói đều là hỉ nhạc văn kiến. (thích nghe ngóng, thích quan sát; vui tay vui mắt)
Trịnh Cảnh Đồng ôm Phó A Bảo ngồi ở trong bồn tắm nhu đầu gối cho cậu: "A Bảo có đau hay không? Có chỗ nào không thoải mái hay không?" Vừa nãy quá mức kích động, hiện tại y mơ hồ có chút hối hận, vẫn dùng cái tư thế kia hình như không tốt lắm, ít nhiều gì nhất định cũng tạo thành gánh nặng cho thân thể A Bảo, lần tới vẫn nên là đổi tư thế đi.
Nghĩ tới đây Trịnh Cảnh Đồng lại bắt đầu nhộn nhạo, ân...... Đổi tư thế gì tốt hơn đây? Y chính là có vài tư thế phi thường yêu thích, nhưng không biết A Bảo có thể đồng ý hay không đây, ân...... nên đồng ý đi, nếu như không đồng ý, vậy mình liền dùng chút thủ đoạn gì đó đi ~
Bất quá là quan hệ ban ngày, tinh thần Phó A Bảo coi như không tệ, sau khi làm xong cũng không có hỗn loạn, chỉ là thân thể có chút như nhũn ra, có là quan hệ tới quỳ quá lâu đi.
Sắc mặt cậu ửng đỏ nói: "Vẫn tốt." Ban ngày làm chuyện như vậy vẫn có chút xấu hổ.
Trịnh Cảnh Đồng trước kia tắm cho cậu phản ứng của cậu siêu cấp lớn, hôm nay đúng là rất biết điều, yên lặng vùi trong lồng ngực Trịnh Cảnh Đồng, để y sát bên người nhu cho cậu, nước trong bồn ấm áp bao quanh bốn phía hai người, vô hình trung gia tăng khí tức ám muội.
Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy đây là một cơ hội tốt, y tiến đến bên tai Phó A Bảo nhẹ nhàng nói: "A Bảo, em bắt đầu có chút thích anh hay không? Chỉ cần một chút là tốt rồi, một chút chút."
Sắc mặt Phó A Bảo càng thêm đỏ, cậu không biết trả lời như thế nào mới tốt, vấn đề này nếu như phóng tới trước đây cậu khẳng định không chút nghĩ ngợi mà trả lời không thích, nhưng vừa nãy xảy ra loại chuyện kia, cậu lại nói không thích, hình như có chút không cho Trịnh Cảnh Đồng mặt mũi, rất phá hoại bầu không khí a.
Nói thế nào Trịnh Cảnh Đồng hôm nay cũng làm cho cậu thoải mái một chút, cũng coi như là có công, liền để y nếm chút ngon ngọt đi!
"Được rồi, thấy anh thỉnh cầu em như thế, em liền thích anh một chút đi." Phó A Bảo xoa xoa gò má của mình, "Anh cũng đừng quá cao hứng, chỉ một chút thôi nha, có thêm cũng không có đâu, em chính là thấy anh thích em như thế nên em chia cho anh một chút chút mà thôi, anh đừng quá đắc ý nha!"
Chuyện này đối với Trịnh Cảnh Đồng mà nói quả thực chính là thiên lại chi âm (*), ngữ khí này nghe vào giống như có chút bố thí, nhưng Trịnh Cảnh Đồng biết, Phó A Bảo chỉ là thẹn thùng mà thôi, y tin A Bảo bé nhỏ của y bắt đầu từ từ thích y rồi, từ lần trước ngay cả chạm cũng không cho chạm vào, mỗi ngày trừng mắt lạnh lùng cho đến bây giờ tiếp xúc thân mật, nghĩ như thế nào A Bảo của y cũng đã động tâm với y, chỉ là có chút ngạo kiều không chịu thừa nhận thôi, y tin không cần tới thời gian dài hai người có thể tâm ý tương thông rồi.
(Thiên lại chi âm: âm thanh thiên nhiên, âm thanh tự nhiên)
Bên này hai người đang tình ý sâu đậm, ở chỗ khác hai cái người kết thân kia lại chính là một màn cảnh tượng khác, Hạ Tình và Phó Trạch Văn hoàn toàn không có dáng vẻ kết thân, hai người vừa không có đi xem phim, cũng không có đi dạo phố, sau khi chia tay với người nhà liền tìm một phòng trà nói chuyện.
Hai người đều rất rõ ràng, mục đích cũng đều giống nhau, chính là muốn nói chuyện của Đới Tuyết Dao.
Hạ Tình không chờ Phó Trạch Văn mở miệng liền đưa điện thoại di động tới: "Cô ta vì buổi kết thân này của em phải phí không ít tâm tư đấy, em cũng không tiện từ chối ý tốt của cô ta nên đã mời cô ta tới, anh xem một chút tất cả những gì cô ta nói đi, có tin nhắn còn có điện thoại ghi âm, em đều giữ lại, việc này cùng anh cũng có quan hệ, nên cho anh biết."
Phó Trạch Văn ít nhiều cũng đã đoán được nội dung sẽ ra sao, thế nhưng trong lòng nghĩ là một chuyện, thật sự nghe thấy nhìn thấy lại là một chuyện khác, những ghi âm cùng tin nhắn vô liêm sỉ kia kích thích màng nhĩ cùng mắt hắn, hắn biết nữ nhân này ác độc, nhưng không nghĩ tới lại ác độc đến mức độ này, cô ta hại Hạ Tình một lần còn không đủ, còn muốn thêm lần nữa; nếu như hôm nay người có mặt không phải hắn, hậu quả thực sự không thể tưởng tượng nổi!
Phó Trạch Văn nỗ lực khiến mình bình tĩnh mới có thể khắc chế hỏa khí, hắn hỏi Hạ Tình: "Em đều dự bị sao?"
Hạ Tình gật gật đầu: "Đương nhiên."
"Vậy kế tiếp em chuẩn bị làm thế nào? Khởi tố cô ta sao?"
"Đương nhiên." Mặt Hạ Tình bình tĩnh, "Người như vậy em thực sự là lần đầu tiên gặp phải, chỉ ngồi vài năm tù vẫn chưa đủ, em còn muốn cô ta bồi thường phí tổn thất tinh thần cho em!"
Phó Trạch Văn nhìn điện thoại di động cười gằn, mấy năm tù, con số cô ta lừa đảo này không phải vài năm đơn giản như vậy, còn phải phạt tiền.
Hạ Tình tiếp tục nói: "Chính là chỗ anh trai em và cha mẹ em nói rõ không tốt lắm, chuyện này em không muốn để cho bọn họ biết, cho nên
phải cần sự hỗ trợ của anh, giúp em mời một luật sư, luật sư nhà em không thể tìm, người nhà em biết thì phiền toái, nhất định sẽ truy tìm nguồn gốc, đến lúc thực sự là loạn thành một đoàn." Cô nhớ tới chuyện sáu năm trước liền đau đầu.
Phó Trạch Văn gật gật đầu: "Đó là đương nhiên, mặc kệ chuyện gì em cũng có thể nói với anh, mặc kệ anh có làm được hay không, anh đều sẽ tận lực hỗ trợ, chuyện của em cũng là chuyện của anh."
Hạ Tình nhìn Phó Trạch Văn có chút cạn lời, "Anh sẽ không cho rằng hai chúng ta thật sự kết thân chứ? Anh hẳn có thể thấy, em hôm nay chính là kế tạm thời, hoàn toàn là muốn lập cho họ Đới một cái bẫy." Còn diễn tới nghiện nữa!
Phó Trạch Văn sấm sét giữa trời quang, lúc yêu đương chỉ số IQ liền âm, y rốt cục tin câu nói này, bởi vì vui sướng Hạ Tình đáp ứng kết thân xông lên tới hồ đồ cả đầu, hắn căn bản cũng không nghĩ về phương diện khác, cho dù muốn đặt bẫy Đới Tuyết Dao, kết thân này cũng không nhất định sẽ là giả a, hắn còn thích Hạ Tình, hắn tin Hạ Tình đối với hắn cũng không phải không có tình cảm, hai người cùng một chỗ không phải chuyện thuận lý thành chương sao, kết thân chỉ là cách cho nhau một cơ hội mà thôi.
Phó Trạch Văn khiến mình bình tĩnh, sau đó đột nhiên linh quang lóe lên: "Ân...... Anh tôn trong ý nghĩ của em, sẽ không ép buộc em là chuyện gì, thế nhưng chuyện Đới Tuyết Dao lừa đảo tống tiền không có dàn xếp trước, anh cảm thấy chúng ta vẫn là tiếp tục giả bộ làm người yêu đi, không thể để cho cô ta có thể lợi dụng cơ hội, tối thiểu trước khi cô ta vào tù chúng ta còn phải giả bộ."
Hạ Tình ngẫm lại cũng đúng, nếu như cô hiện tại với Phó Trạch Văn tan vỡ, phỏng chừng trong nhà còn có thể an bài cho cô kết thân với người khác, Đới Tuyết Dao này có thể sẽ tiếp tục nhân cơ hội quấy rối, dù sao loại kiện cáo này không phải một chốc là có thể xử lý xong, dù sao vẫn cần một quãng thời gian, chỉ cần cô và Phó Trạch Văn là quan hệ người yêu, Đới Tuyết Dao sẽ không có cơ hội hạ thủ rồi.
Quên đi, như thế nào cũng là vì bản thân, vậy thì tạm thời dùng cách của Phó Trạch Văn đi, giả làm người yêu.
Thế là cuối cùng Phó Trạch Văn thuận lợi đạt thành mục tiêu, giả làm người yêu, giả thì làm sao, giả thì không thể thành thật sao? A Bảo và Cảnh Đồng không phải là làm giả hóa thật sao, trên đời không có việc khó, chỉ sợ người có ý chí.
Hôm nay Đới Tuyết Dao bị dọa sợ, cô ta thất kinh về nhà tự giam mình trong phòng, cô ta hoàn toàn không biết nên làm gì nữa, vô cùng sợ hãi, cô đoán, Phó Trạch Văn và Hạ Tình nhất định sẽ tiến hành trả thù điên cuồng với cô ta, lừa đảo tống tiền không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa mức độ lại lớn như thế, lúc trước thời điểm thực thi ý nghĩ này triển vọng tốt bao nhiêu, hiện tại lại sợ hãi bấy nhiêu.
Cô ta cho rằng hai người kia chỉ có thể thực thi trả thù cá nhân khủng bố gì đối với cô ta, xưa nay không nghĩ tới mình còn có thể sẽ có lao ngục tai ương.
Đới Tuyết Dao thế này khiến Đới Tu Văn và Lý Tú Vân không hiểu ra sao, con gái đây là thế nào? Hai hôm trước tâm tình cũng không tệ lắm, hôm nay thế nào lại tự giam mình trong phòng ngay cả cơm tối cũng không ăn, gõ cửa cũng không đáp.
Mãi đến tận mấy hôm sau lúc bọn họ nhận được lệnh gọi của tòa án mới biết đến cùng xảy ra chuyện gì, con gái bọn họ vậy mà lừa đảo tống tiền người khác, hơn nữa con số vậy mà lên tới 3000 vạn, mặc dù chưa thực hiện được, thế nhưng con số quá khổng lồ, phỏng chừng không phải đơn giản ngồi tù vài năm như vậy, phỏng chừng còn phải phạt tiền, trong nhà đã có nợ, hiện tại càng là họa vô đơn chí, xem ra nhà mới được phân không giữ được nữa, chỉ có bán phòng đi.
Đới Tu Văn tức gần chết, hơn nữa cao huyết áp phát tác phải vào bệnh viện, ông thật sự bị con gái mình làm cho tức chết rồi, trước nghe con gái nói mượn được tiền, hoàn toàn không cần lo lắng món nợ trong nhà ông còn rất vui vẻ, không nghĩ tới vậy mà lại là phương pháp vay tiền như thế, đây là muốn tự đem mình vào tù a! Mặt mũi cả nhà bọn họ đều bị cô ta vứt sạch rồi!
Ông hiện tại hận không thể chưa từng sinh đứa con gái này ra, trong nhà một chút bận rộn cũng không giúp đỡ lại còn kéo chân sau, người cả nhà đều xui xẻo theo cô ta, thành trò cười cho mọi người, ông quả thực không còn mặt mũi sống trên cõi đời này nữa rồi.
Lý Tú Vân so ra còn yêu thương Đới Tuyết Dao một chút, con gái dù sao cũng là một miếng thịt trên người rụng xuống, bà tức giận với con gái thế nào đi nữa cũng không hi vọng cô ta ngồi tù.
Hơn nữa chỉ cần người còn sau đó vẫn có hi vọng, e rằng may ra còn có thể tìm được một người thích hợp gả cho, nửa đời sau của con gái và bọn họ mới có bảo đảm, nhưng vào tù thì liền không hi vọng vào được nữa, từng ngồi tù hoàn toàn khác nhau, gia đình tốt đâu sẽ cưới về một nữ nhân đã từng ngồi tù, hơn nữa còn là bởi vì tội danh kia.
Thế là bà liền muốn đi xin tha thứ, tuy rằng người khởi tố là Hạ Tình, bà không quen biết Hạ Tình, thế nhưng bà quen Phó Trạch Văn a, Phó Trạch Văn bây giờ cùng Hạ Tình quan hệ không tệ, bà tin, nếu như đi van nài Phó Trạch Văn nói vài câu về mặt tình cảm, Hạ Tình nói không chừng sẽ hồi tâm chuyển ý, hai nhà Hạ Phó tiền bạc cái gì cũng không thiếu, mà bọn họ chỉ là dân đen bình thường, đồng cảm bọn họ một chút, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng có gì không đúng đây!
Loại ý nghĩ vô lại này của Lý Tú Vân đương nhiên không được Phó Trạch Văn tán đồng, hắn ngay cả gặp cũng không muốn gặp Lý Tú Vân, làm sao sẽ đáp ứng loại yêu cầu hoang đường này.
Vụ án vẫn chưa chính thức bắt đầu thẩm tra xử lý, thế nhưng gần đây Đới Tuyết Dao đã bắt đầu hot, trên internent xuất hiện không ít tin đồn liên quan tới cô ta.
____________
Ôi sao mấy ông chồng trong bộ này đều phải dùng thủ đoạn để lừa vợ về nhà thế =.="
T chưa từng thấy màn thừa nhận tình cảm của em thụ nào lại đáng yêu như em Bảo đâu =))))
Bất quá chuyện như vậy y cũng không thể tùy tiện nói ra, bằng không Phó A Bảo nhất định sẽ sinh khí, thế là sau khi ổn định tâm thần Trịnh Cảnh Đồng liền đem Phó A Bảo ôm vào trong buồng tắm, hai người bọn họ đều phải hảo hảo tắm một chút.
Drap chăn gối trên giường, đều ít nhiều dính vào một ít vết bẩn, phải đổi toàn bộ, Trịnh Cảnh Đồng đã gọi điện thoại để người hầu tới thay đổi, y và A Bảo đã kết hôn, chuyện như vậy sau này sẽ thường xuyên phát sinh, không có gì phải xấu hổ, sớm muộn tất cả mọi người sẽ biết, y tin cái này đối với người trong nhà mà nói đều là hỉ nhạc văn kiến. (thích nghe ngóng, thích quan sát; vui tay vui mắt)
Trịnh Cảnh Đồng ôm Phó A Bảo ngồi ở trong bồn tắm nhu đầu gối cho cậu: "A Bảo có đau hay không? Có chỗ nào không thoải mái hay không?" Vừa nãy quá mức kích động, hiện tại y mơ hồ có chút hối hận, vẫn dùng cái tư thế kia hình như không tốt lắm, ít nhiều gì nhất định cũng tạo thành gánh nặng cho thân thể A Bảo, lần tới vẫn nên là đổi tư thế đi.
Nghĩ tới đây Trịnh Cảnh Đồng lại bắt đầu nhộn nhạo, ân...... Đổi tư thế gì tốt hơn đây? Y chính là có vài tư thế phi thường yêu thích, nhưng không biết A Bảo có thể đồng ý hay không đây, ân...... nên đồng ý đi, nếu như không đồng ý, vậy mình liền dùng chút thủ đoạn gì đó đi ~
Bất quá là quan hệ ban ngày, tinh thần Phó A Bảo coi như không tệ, sau khi làm xong cũng không có hỗn loạn, chỉ là thân thể có chút như nhũn ra, có là quan hệ tới quỳ quá lâu đi.
Sắc mặt cậu ửng đỏ nói: "Vẫn tốt." Ban ngày làm chuyện như vậy vẫn có chút xấu hổ.
Trịnh Cảnh Đồng trước kia tắm cho cậu phản ứng của cậu siêu cấp lớn, hôm nay đúng là rất biết điều, yên lặng vùi trong lồng ngực Trịnh Cảnh Đồng, để y sát bên người nhu cho cậu, nước trong bồn ấm áp bao quanh bốn phía hai người, vô hình trung gia tăng khí tức ám muội.
Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy đây là một cơ hội tốt, y tiến đến bên tai Phó A Bảo nhẹ nhàng nói: "A Bảo, em bắt đầu có chút thích anh hay không? Chỉ cần một chút là tốt rồi, một chút chút."
Sắc mặt Phó A Bảo càng thêm đỏ, cậu không biết trả lời như thế nào mới tốt, vấn đề này nếu như phóng tới trước đây cậu khẳng định không chút nghĩ ngợi mà trả lời không thích, nhưng vừa nãy xảy ra loại chuyện kia, cậu lại nói không thích, hình như có chút không cho Trịnh Cảnh Đồng mặt mũi, rất phá hoại bầu không khí a.
Nói thế nào Trịnh Cảnh Đồng hôm nay cũng làm cho cậu thoải mái một chút, cũng coi như là có công, liền để y nếm chút ngon ngọt đi!
"Được rồi, thấy anh thỉnh cầu em như thế, em liền thích anh một chút đi." Phó A Bảo xoa xoa gò má của mình, "Anh cũng đừng quá cao hứng, chỉ một chút thôi nha, có thêm cũng không có đâu, em chính là thấy anh thích em như thế nên em chia cho anh một chút chút mà thôi, anh đừng quá đắc ý nha!"
Chuyện này đối với Trịnh Cảnh Đồng mà nói quả thực chính là thiên lại chi âm (*), ngữ khí này nghe vào giống như có chút bố thí, nhưng Trịnh Cảnh Đồng biết, Phó A Bảo chỉ là thẹn thùng mà thôi, y tin A Bảo bé nhỏ của y bắt đầu từ từ thích y rồi, từ lần trước ngay cả chạm cũng không cho chạm vào, mỗi ngày trừng mắt lạnh lùng cho đến bây giờ tiếp xúc thân mật, nghĩ như thế nào A Bảo của y cũng đã động tâm với y, chỉ là có chút ngạo kiều không chịu thừa nhận thôi, y tin không cần tới thời gian dài hai người có thể tâm ý tương thông rồi.
(Thiên lại chi âm: âm thanh thiên nhiên, âm thanh tự nhiên)
Bên này hai người đang tình ý sâu đậm, ở chỗ khác hai cái người kết thân kia lại chính là một màn cảnh tượng khác, Hạ Tình và Phó Trạch Văn hoàn toàn không có dáng vẻ kết thân, hai người vừa không có đi xem phim, cũng không có đi dạo phố, sau khi chia tay với người nhà liền tìm một phòng trà nói chuyện.
Hai người đều rất rõ ràng, mục đích cũng đều giống nhau, chính là muốn nói chuyện của Đới Tuyết Dao.
Hạ Tình không chờ Phó Trạch Văn mở miệng liền đưa điện thoại di động tới: "Cô ta vì buổi kết thân này của em phải phí không ít tâm tư đấy, em cũng không tiện từ chối ý tốt của cô ta nên đã mời cô ta tới, anh xem một chút tất cả những gì cô ta nói đi, có tin nhắn còn có điện thoại ghi âm, em đều giữ lại, việc này cùng anh cũng có quan hệ, nên cho anh biết."
Phó Trạch Văn ít nhiều cũng đã đoán được nội dung sẽ ra sao, thế nhưng trong lòng nghĩ là một chuyện, thật sự nghe thấy nhìn thấy lại là một chuyện khác, những ghi âm cùng tin nhắn vô liêm sỉ kia kích thích màng nhĩ cùng mắt hắn, hắn biết nữ nhân này ác độc, nhưng không nghĩ tới lại ác độc đến mức độ này, cô ta hại Hạ Tình một lần còn không đủ, còn muốn thêm lần nữa; nếu như hôm nay người có mặt không phải hắn, hậu quả thực sự không thể tưởng tượng nổi!
Phó Trạch Văn nỗ lực khiến mình bình tĩnh mới có thể khắc chế hỏa khí, hắn hỏi Hạ Tình: "Em đều dự bị sao?"
Hạ Tình gật gật đầu: "Đương nhiên."
"Vậy kế tiếp em chuẩn bị làm thế nào? Khởi tố cô ta sao?"
"Đương nhiên." Mặt Hạ Tình bình tĩnh, "Người như vậy em thực sự là lần đầu tiên gặp phải, chỉ ngồi vài năm tù vẫn chưa đủ, em còn muốn cô ta bồi thường phí tổn thất tinh thần cho em!"
Phó Trạch Văn nhìn điện thoại di động cười gằn, mấy năm tù, con số cô ta lừa đảo này không phải vài năm đơn giản như vậy, còn phải phạt tiền.
Hạ Tình tiếp tục nói: "Chính là chỗ anh trai em và cha mẹ em nói rõ không tốt lắm, chuyện này em không muốn để cho bọn họ biết, cho nên
phải cần sự hỗ trợ của anh, giúp em mời một luật sư, luật sư nhà em không thể tìm, người nhà em biết thì phiền toái, nhất định sẽ truy tìm nguồn gốc, đến lúc thực sự là loạn thành một đoàn." Cô nhớ tới chuyện sáu năm trước liền đau đầu.
Phó Trạch Văn gật gật đầu: "Đó là đương nhiên, mặc kệ chuyện gì em cũng có thể nói với anh, mặc kệ anh có làm được hay không, anh đều sẽ tận lực hỗ trợ, chuyện của em cũng là chuyện của anh."
Hạ Tình nhìn Phó Trạch Văn có chút cạn lời, "Anh sẽ không cho rằng hai chúng ta thật sự kết thân chứ? Anh hẳn có thể thấy, em hôm nay chính là kế tạm thời, hoàn toàn là muốn lập cho họ Đới một cái bẫy." Còn diễn tới nghiện nữa!
Phó Trạch Văn sấm sét giữa trời quang, lúc yêu đương chỉ số IQ liền âm, y rốt cục tin câu nói này, bởi vì vui sướng Hạ Tình đáp ứng kết thân xông lên tới hồ đồ cả đầu, hắn căn bản cũng không nghĩ về phương diện khác, cho dù muốn đặt bẫy Đới Tuyết Dao, kết thân này cũng không nhất định sẽ là giả a, hắn còn thích Hạ Tình, hắn tin Hạ Tình đối với hắn cũng không phải không có tình cảm, hai người cùng một chỗ không phải chuyện thuận lý thành chương sao, kết thân chỉ là cách cho nhau một cơ hội mà thôi.
Phó Trạch Văn khiến mình bình tĩnh, sau đó đột nhiên linh quang lóe lên: "Ân...... Anh tôn trong ý nghĩ của em, sẽ không ép buộc em là chuyện gì, thế nhưng chuyện Đới Tuyết Dao lừa đảo tống tiền không có dàn xếp trước, anh cảm thấy chúng ta vẫn là tiếp tục giả bộ làm người yêu đi, không thể để cho cô ta có thể lợi dụng cơ hội, tối thiểu trước khi cô ta vào tù chúng ta còn phải giả bộ."
Hạ Tình ngẫm lại cũng đúng, nếu như cô hiện tại với Phó Trạch Văn tan vỡ, phỏng chừng trong nhà còn có thể an bài cho cô kết thân với người khác, Đới Tuyết Dao này có thể sẽ tiếp tục nhân cơ hội quấy rối, dù sao loại kiện cáo này không phải một chốc là có thể xử lý xong, dù sao vẫn cần một quãng thời gian, chỉ cần cô và Phó Trạch Văn là quan hệ người yêu, Đới Tuyết Dao sẽ không có cơ hội hạ thủ rồi.
Quên đi, như thế nào cũng là vì bản thân, vậy thì tạm thời dùng cách của Phó Trạch Văn đi, giả làm người yêu.
Thế là cuối cùng Phó Trạch Văn thuận lợi đạt thành mục tiêu, giả làm người yêu, giả thì làm sao, giả thì không thể thành thật sao? A Bảo và Cảnh Đồng không phải là làm giả hóa thật sao, trên đời không có việc khó, chỉ sợ người có ý chí.
Hôm nay Đới Tuyết Dao bị dọa sợ, cô ta thất kinh về nhà tự giam mình trong phòng, cô ta hoàn toàn không biết nên làm gì nữa, vô cùng sợ hãi, cô đoán, Phó Trạch Văn và Hạ Tình nhất định sẽ tiến hành trả thù điên cuồng với cô ta, lừa đảo tống tiền không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa mức độ lại lớn như thế, lúc trước thời điểm thực thi ý nghĩ này triển vọng tốt bao nhiêu, hiện tại lại sợ hãi bấy nhiêu.
Cô ta cho rằng hai người kia chỉ có thể thực thi trả thù cá nhân khủng bố gì đối với cô ta, xưa nay không nghĩ tới mình còn có thể sẽ có lao ngục tai ương.
Đới Tuyết Dao thế này khiến Đới Tu Văn và Lý Tú Vân không hiểu ra sao, con gái đây là thế nào? Hai hôm trước tâm tình cũng không tệ lắm, hôm nay thế nào lại tự giam mình trong phòng ngay cả cơm tối cũng không ăn, gõ cửa cũng không đáp.
Mãi đến tận mấy hôm sau lúc bọn họ nhận được lệnh gọi của tòa án mới biết đến cùng xảy ra chuyện gì, con gái bọn họ vậy mà lừa đảo tống tiền người khác, hơn nữa con số vậy mà lên tới 3000 vạn, mặc dù chưa thực hiện được, thế nhưng con số quá khổng lồ, phỏng chừng không phải đơn giản ngồi tù vài năm như vậy, phỏng chừng còn phải phạt tiền, trong nhà đã có nợ, hiện tại càng là họa vô đơn chí, xem ra nhà mới được phân không giữ được nữa, chỉ có bán phòng đi.
Đới Tu Văn tức gần chết, hơn nữa cao huyết áp phát tác phải vào bệnh viện, ông thật sự bị con gái mình làm cho tức chết rồi, trước nghe con gái nói mượn được tiền, hoàn toàn không cần lo lắng món nợ trong nhà ông còn rất vui vẻ, không nghĩ tới vậy mà lại là phương pháp vay tiền như thế, đây là muốn tự đem mình vào tù a! Mặt mũi cả nhà bọn họ đều bị cô ta vứt sạch rồi!
Ông hiện tại hận không thể chưa từng sinh đứa con gái này ra, trong nhà một chút bận rộn cũng không giúp đỡ lại còn kéo chân sau, người cả nhà đều xui xẻo theo cô ta, thành trò cười cho mọi người, ông quả thực không còn mặt mũi sống trên cõi đời này nữa rồi.
Lý Tú Vân so ra còn yêu thương Đới Tuyết Dao một chút, con gái dù sao cũng là một miếng thịt trên người rụng xuống, bà tức giận với con gái thế nào đi nữa cũng không hi vọng cô ta ngồi tù.
Hơn nữa chỉ cần người còn sau đó vẫn có hi vọng, e rằng may ra còn có thể tìm được một người thích hợp gả cho, nửa đời sau của con gái và bọn họ mới có bảo đảm, nhưng vào tù thì liền không hi vọng vào được nữa, từng ngồi tù hoàn toàn khác nhau, gia đình tốt đâu sẽ cưới về một nữ nhân đã từng ngồi tù, hơn nữa còn là bởi vì tội danh kia.
Thế là bà liền muốn đi xin tha thứ, tuy rằng người khởi tố là Hạ Tình, bà không quen biết Hạ Tình, thế nhưng bà quen Phó Trạch Văn a, Phó Trạch Văn bây giờ cùng Hạ Tình quan hệ không tệ, bà tin, nếu như đi van nài Phó Trạch Văn nói vài câu về mặt tình cảm, Hạ Tình nói không chừng sẽ hồi tâm chuyển ý, hai nhà Hạ Phó tiền bạc cái gì cũng không thiếu, mà bọn họ chỉ là dân đen bình thường, đồng cảm bọn họ một chút, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng có gì không đúng đây!
Loại ý nghĩ vô lại này của Lý Tú Vân đương nhiên không được Phó Trạch Văn tán đồng, hắn ngay cả gặp cũng không muốn gặp Lý Tú Vân, làm sao sẽ đáp ứng loại yêu cầu hoang đường này.
Vụ án vẫn chưa chính thức bắt đầu thẩm tra xử lý, thế nhưng gần đây Đới Tuyết Dao đã bắt đầu hot, trên internent xuất hiện không ít tin đồn liên quan tới cô ta.
____________
Ôi sao mấy ông chồng trong bộ này đều phải dùng thủ đoạn để lừa vợ về nhà thế =.="
T chưa từng thấy màn thừa nhận tình cảm của em thụ nào lại đáng yêu như em Bảo đâu =))))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.