Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 98: Chương 98

Oa Qua Oa

04/01/2018

"Em không mặc, muốn mặc thì anh tự đi mà mặc!" Phó A Bảo ném cái quần lót kia lên người Trịnh Cảnh Đồng, cậu còn lâu mới mặc loại đồ không có liêm sỉ đấy nhé! Trịnh Cảnh Đồng người này chính là quá sắc!

Trịnh Cảnh Đồng một tay đón quần lót cười nói: "Không mặc thì không mặc, không mặc em liền mặc cái áo ngủ này vào được rồi."

Phó A Bảo cầm lấy cái áo ngủ xem đi xem lại, cái áo ngủ này cũng trong suốt như thế, căn bản không thể mặc được chứ! Vậy còn không bằng đem cái quần lót kia mặc lên người, tốt xấu gì cũng nhiều thêm một tầng vải, cậu đối với chuyện như vậy không hiểu lắm, hoàn toàn không biết có đôi khi nhiều thêm một lớp vải so với không có càng có tính quyến rũ hơn.

Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục nói: "Vậy không bằng cái gì cũng đừng mặc nữa, dù sao tý nữa vẫn phải cởi, để trần cũng rất tốt, em nói đúng không?"

"Hừmmmm!" Phó A Bảo mạnh mẽ trừng Trịnh Cảnh Đồng một cái, cho dù đến lúc thật sự phải trần truồng anh cũng không cần lớn tiếng nói ra như vậy a, chuyện như vậy phải kín đáo một chút biết chưa?

Cuối cùng Phó A Bảo vẫn là cầm lại cái quần lót kia, cậu so sánh một chút, thêm hai tầng vải dù sao cũng còn tốt hơn không có gì, cái tên Trịnh Cảnh Đồng này không nguyện ý giúp cậu lại còn đi lấy áo ngủ với quần lót khác, cậu cũng không thể để trần đi ra ngoài được, rất khiến người ta xấu hổ a.

"Hừm! Mặc thì mặc có cái gì ghê gớm chứ, em mặc cho anh xem! Phó A Bảo em đây mặc qua không biết bao nhiêu trang phục cos rồi, loại này có gì đặc biệt, tiểu case được chứ!" Tính khí trẻ con của Phó A Bảo bắt đầu.

Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy bộ dáng Phó A Bảo cực kỳ đáng yêu, y nhịn xuống ở lại nhìn dáng vẻ người yêu mặc quần áo, cười híp mắt từ phòng tắm lui ra: "Em trước tiên mặc vào, anh vào phòng ngủ chờ em sấy tóc." Thừa dịp thời gian này Trịnh Cảnh Đồng đi trước sấy khô tóc mình.

Chờ thời điểm y gần như sấy khô Phó A Bảo vừa vặn từ phòng tắm đi ra, Trịnh Cảnh Đồng đầu tiên nhìn thấy Phó A Bảo mắt liền ngây dại, y xưa nay cũng không biết A Bảo của y lại mê người như thế, dưới áo ngủ bán trong suốt cả người đều tản ra khí tức "Mau tới ăn em mau tới ăn em".

Phó A Bảo vừa đi vừa kéo quần lót của mình, cậu cảm thấy cái quần lót này thiết kế rõ ràng không hợp lý, trong suốt thì thôi, cái lỗ lớn phía sau mông là chuyện gì xảy ra a? Thịt đều lộ ra được chứ!

Quần lót này nhiều hơn một cái lỗ không phải mở ra ở trước mặt, mà là ở phía sau, chỉ nhìn cái lỗ trên vải dường như không quá lớn, thế nhưng sau khi mặc vào sờ sờ phát hiện khá lớn, Phó A Bảo còn tưởng đây là hàng dởm bị rách có cái lỗ, sau khi mặc vào cái lỗ cảm giác nứt ra càng lớn.

Kỳ thực đây là ảo giác của cậu, quần lót này co dãn rất tốt, sau khi mặc vào vải dãn ra, cái lỗ liền lớn hơn, giống như kiểu tất mà nữ sinh hay xỏ vậy, nhìn cái lỗ trên tất dường như không quá lớn, sau khi xỏ vào mới phát hiện rất lớn.

Bất quá cậu cũng không cởi ra, cứ mặc như vậy đi ra ngoài đi, Trịnh Cảnh Đồng vừa nãy nói đúng, dù sao cũng phải cởi, kỳ thực mặc cái gì cũng giống nhau.

"A Bảo lại đây, anh sấy tóc giúp em một chút." Trịnh Cảnh Đồng đứng bên sofa hướng Phó A Bảo ngoắc ngoắc tay.

"Nha." Phó A Bảo vò vò tóc đi tới, ngồi xuống trên ghế salông, Trịnh Cảnh Đồng liền đứng đằng sau sấy tóc cho cậu, áo ngủ rất lớn, lại có chút trong suốt, đứng tại góc độ của y có thể nhìn thấy đầu vú bên phải trên ngực Phó A Bảo.

Trịnh Cảnh Đồng không tự chủ được nuốt nuốt nước miếng, đây thực sự là một hồi dày vò, y đã không nhịn được muốn nhào tới rồi.

Sau đó mấy phút tóc Phó A Bảo rốt cục được sấy khô, cậu quay đầu lại vừa định nói với Trịnh Cảnh Đồng cái gì đó, nhưng trước mắt choáng váng một cái đã bị Trịnh Cảnh Đồng bế lên, còn chưa có phản ứng lại người đã liền đi đến trên giường, cả người cậu đầu váng mắt hoa.

"Anh muốn làm em sợ chết hả!" Phó A Bảo bùm bụp đập Trịnh Cảnh Đồng một cái, trong nháy mắt cậu liền từ trên ghế sô pha đến trên giường, cũng không cần cấp thiết như vậy đi!

Cậu còn chưa biết mình có sức hấp dẫn lớn như thế nào với Trịnh Cảnh Đồng đâu, Trịnh Cảnh Đồng thực sự là một khắc cũng chờ không được.

Phó A Bảo nằm ngang trên giường, áo ngủ bán trong suốt mặc trên người cậu, dây lưng bên hông chỉ buộc lỏng lẻo một chút, vừa mới lên đến giường áo ngủ đã bị trượt ra, hơn nửa bộ ngực của cậu đều lộ ra, vú bên phải lộ ra trong không khí, Trịnh Cảnh Đồng nhìn quả thực muốn chảy máu mũi, một tiếng gầm nhẹ liền nhào tới, hôm nay quá mức cấp thiết cũng không có hôn môi gì cả, y trực tiếp nhào tới đầu vú của Phó A Bảo.

"Ân......" Đột nhiên bị kích thích như thế Phó A Bảo không nhịn được rầm rì hai tiếng, quá nửa là quan hệ với mang thai, thân thể cậu so với trước đây càng thêm mẫn cảm, có không hề làm gì đầu vú cũng đều sẽ hơi sưng lên, cậu còn đặc biệt sợ hãi liền hỏi Lưu Việt, cậu sợ ngực của mình trở nên lớn biến thành nữ nhân, bất quá Lưu Việt bảo cậu yên tâm, sẽ không phát sinh loại chuyện đó.

Ngực cậu hiện tại cũng rất trướng, lúc trước khi tắm có một chút xíu, nghe thấy Trịnh Cảnh Đồng nói cùng tắm bắt đầu liền phát trướng, cho tới bây giờ cậu vẫn cảm giác trướng tới phát đau, mà Trịnh Cảnh Đồng lại vừa vặn an ủi loại trướng đau này của cậu, một nụ hôn ẩm ẩm nóng nóng hạ xuống nhiều lần tại đầu vú cần thương yêu, khiến cả người Phó A Bảo không nhịn được phát ra tiếng kêu hừ hừ thư sướng, cậu thậm chí cảm thấy động tác của Trịnh Cảnh Đồng quá mềm nhẹ, cậu cần kích thích mãnh liệt hơn.

Bất quá nguyện vọng của cậu rất nhanh liền được thỏa mãn, Trịnh Cảnh Đồng đầu tiên là hôn khẽ đầu vú của cậu một cái, sau đó hé miệng ngậm toàn bộ vào, đông thời dùng lực bắt đầu hút, nếu như đặt tại trước đây Phó A Bảo có thể sẽ cảm thấy đau, thế nhưng hiện tại cậu chỉ cảm thấy thoải mái, đau đớn phát trướng đạt được trữ giải, làn da mẫn cảm cùng môi lưỡi Trịnh Cảnh Đồng chạm nhau chỉ cảm thấy từng trận khoái cảm.

Hút đầu vú một lúc Trịnh Cảnh Đồng lại buông ra, nhìn đầu vú ướt nhẹp một lúc lại tiếp tục cúi đầu liếm hôn, lúc này y nhấm nháp tới khá tỉ mỉ, đầu tiên là dùng đầu lưỡi đụng vào đù vú đã cứng ngắc, đem đầu vú cứng ngắc đứng thẳng gẩy đông gẩy tây, chơi tới thỏa thích.

Phó A Bảo vừa ngứa lại vừa thoải mái, cảm giác cậu không nói lên lời, ngược hơi hơi ưỡn lên, cậu cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng quá ý đồ xấu rồi.

Sau khi Trịnh Cảnh Đồng dùng đầu lưỡi đùa bỡn đầu vú, liền bắt đầu hướng bốn phía quầng vú màu phấn hồng, da chỗ đó mềm mại dị thường, dưới hút liếm hôn của y đã hơi sưng lên, theo đầu lưỡi trượt hơi hơi run run.

Mới thế này đã khiến Phó A Bảo không chịu nổi, nửa người dưới của cậu đã có phản ứng, hai chân đang hơi hơi ma sát thư giải, những phản ứng này của cậu Trịnh Cảnh Đồng đương nhiên đều biết, không khỏi khẽ cười ra tiếng.

Phó A Bảo hơi có chút tức giận, lúc này rồi Trịnh Cảnh Đồng hàng này như thế nào còn cười nhể, thực sự là rất quá phận! Nhưng hiện tại thoải mái chỉ có đầu vú bên phải, bên trái còn rất trống rỗng đây, thế nhưng Phó A Bảo lại không muốn nói thẳng, như vậy có vẻ cậu rất không có cốt khí.

Thế là cậu tát bốp một cái lên lưng Trịnh Cảnh Đồng lớn tiếng nói: "Anh như thế nào toàn hôn bên phải mà không hôn bên trái, bên phải đều sưng thành như vậy anh không thể đổi một lần sao, anh không biết bên phải của em đã bắt đầu đau sao!"

Trịnh Cảnh Đồng tâm nói, em thoải mái nửa người dưới cũng có phản ứng còn đau, chính là mạnh miệng, không chịu thừa nhận bên trái cũng muốn y thương yêu, thật là gia hỏa đáng yêu.

"Được được được, anh đổi bên, tất cả nghe theo em." Trịnh Cảnh Đồng đột nhiên nghĩ ra một ý kiến hay, "Em cũng biết, anh cũng chưa từng yêu đương, chuyện phương diện này không hiểu lắm, cho nên lúc nào còn muốn em chỉ điểm anh, em muốn lúc nào cũng có thể chỉ điểm anh, bằng không anh thực sự không biết tiếp theo nên làm cái gì cơ."

Lời này rõ ràng chính là gạt người, Trịnh Cảnh Đồng nếu như thật sự cái gì cũng không biết thì mấy lần trước làm như thế nào?

Y hiểu rõ ràng tâm thái cùng tính cách Phó A Bảo, lời này vừa vặn đâm tới lòng tự tôn kỳ quái của Phó A Bảo, khiến cậu bắt đầu đối với loại hành vi chủ đạo này có chút nóng lòng muốn thử rồi.

"Biết rồi, mau mau lên đi!" Phó A Bảo muốn dùng tức giận che giấu không thể chờ đợi được nữa của mình.

Trịnh Cảnh Đồng liền như ước nguyện của cậu bắt đầu di chuyển mục tiêu sang phía bên trái, khiến đầu vú bên trái thời điểm nhận được đãi ngộ giống như bên phải Phó A Bảo rên rỉ vui thích ra tiếng, sau đó dục vọng nửa người dưới càng thêm mãnh liệt, tốc độ ma sát hai chân bắt đầu nhanh hơn, đặc biệt muốn Trịnh Cảnh Đồng sờ một cái, tay Trịnh Cảnh Đồng vẫn còn rảnh đấy, nhưng cậu lại ngại ngùng không nói.

Trong căn phòng chỉ có thanh âm tiếng nước dâm mỹ, không khí dần dần nóng lên, Trịnh Cảnh Đồng vỗ về tốt hai đầu vú phát trướng sau đó liền bắt đầu đem môi chậm rãi di chuyển xuống dưới.

Bụng Phó A Bảo đã hơi có chút gồ lên, bụng mang thai 4 tháng đã không còn bằng phẳng, Trịnh Cảnh Đồng không dám dùng sức, chỉ nhẹ nhàng ở phía trên hôn vài cái, trong này có con trai của y, điều này khiến trong lòng y mềm mại vạn phần, đây là đứa con chỉ thuộc về y và A Bảo, vừa nghĩ tới trong lòng liền ngọt, y dùng ngón tay cùng môi khẽ vuốt phía trên.

Một lát sau nụ hôn của y liền di chuyển qua địa phương y đặc biệt yêu thích — rốn, y mặc kệ lúc nào cũng đều cảm thấy rốn là một chỗ phi thường vừa gợi cảm vừa đáng yêu, rốn của Phó A Bảo bộ dạng đặc biệt xinh đẹp đáng yêu, y quả thực yêu thích không buông tay.

Y trước tiên dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc, sau đó lại chọc chọc, tiếp theo lại đảo xung quanh, cuối cùng cúi người dùng đầu lưỡi bắt đầu liếm hôn, từ nhẹ tới nặng, bất quá cường độ y nắm bắt rất tốt, sẽ không ép đến bụng.

Đây là địa phương phi thường gần vị trí trọng điểm nửa người dưới, bị vừa hôn vừa sờ như thế, quả thực kích thích vạn phần, nửa người dưới của Phó A Bảo ma sát đến càng lợi hại.

Bất quá may là hôm nay quần lót vừa mỏng lại vừa mềm, ngược lại cũng sẽ không xiết quá khó chịu, oa bảo của mình cũng có cảm giác, quần lót của cậu đã có chút ướt, niêm dịch phân bố ở đỉnh dính lên, điều này khiến cậu cảm giác có chút xấu hổ, vải kia vốn rất trong suốt, hiện tại ướt rồi phỏng chừng liền càng khủng khiếp, còn may Trịnh Cảnh Đồng đang chú ý rốn cậu, bằng không nhìn thấy vẫn là khiến người ta xấu hổ.

Bất quá mới vừa nghĩ như vậy, tay Trịnh Cảnh Đồng liền sờ tới, cảm giác được vải bắt đầu ướt, Trịnh Cảnh Đồng đâu còn chỗ nào không hiểu, hơn nữa phân thân Phó A Bảo sưng tới lợi hại, này vừa nhìn chính là đang dục hỏa đốt người đây!

Thế là Trịnh Cảnh Đồng liền thỏa mãn nguyện vọng Phó A Bảo không có nói ra, bắt đầu công lược nửa người dưới của cậu.

Dây lưng áo tắm trên người Phó A Bảo được buộc bên hông, Trịnh Cảnh Đồng thời điểm công lược nửa người dưới cũng không có cởi áo tắm ra, mà là đẩy len, vạt áo lại kéo dài, lộ ra đùi trơn bóng cùng bộ vị trọng điểm được vải mỏng manh bao trùm, vải ở đỉnh phân thân của Phó A Bảo đã bị thấm ướt, cho nên cơ hồ là trong suốt, có thể thấy rất rõ ràng hình dáng cùng màu sắc của đỉnh.

Mà phần còn lại của phân thân cùng với bụng dưới lông cũng không phải quá rậm đều ẩn ẩn hiện hiện có thể nhìn thấy, Trịnh Cảnh Đồng nuốt nuốt nước miếng, đây thực sự là một hình ảnh mê người, y dùng ngón tay cách vải dệt nhẹ nhàng miêu tả phân thân sưng dưới vải dệt.



Phó A Bảo thoải mái ưỡn cao eo lên, cậu muốn càng nhiều, không chỉ là ngón tay tiếp xúc, cậu muốn đụng chạm nhiều hơn, vải vóc rất cản trở, cậu nhịn không được muốn đưa tay kéo vải dưới thân xuống, bất quá lại bị Trịnh Cảnh Đồng đưa tay ngăn trở.

"A Bảo ngoan, anh giúp em làm, người khác làm có thể so với mình làm thoải mái hơn, em yên tâm đi, anh sẽ hảo hảo chăm sóc tới mỗi một chỗ." Trịnh Cảnh Đồng cúi người dùng môi cách vải hôn phân thân Phó A Bảo một cái, còn đưa lưỡi liếm liếm liếm, còn nói câu khiến Phó A Bảo đỏ mặt không thôi, "Thơm quá, có mùi sữa tắm đấy, là hương chanh đúng không, bất quá hình như lại dính thêm một chút mùi vị của A Bảo em nữa, mùi hương rất dễ chịu nha."

Mặt Phó A Bảo bùm một cái liền đỏ, cậu đời này đều chưa từng nghe qua lời dâm đãng như thế, Trịnh Cảnh Đồng này không xấu hổ, lời này như thế nào có thể tùy tùy tiện tiện nói ra miệng, có còn liêm sỉ nữa hay không hả!

Thừa dịp thời điểm Phó A Bảo không chú ý Trịnh Cảnh Đồng từ một bên cầm lấy một tuýp thuốc bôi trơn, hôm nay y thật là có chuẩn bị mà tới.

Lại sờ sở đỉnh ướt át kia, Trịnh Cảnh Đồng rốt cục dưới ánh mắt khẩn thiết của Phó A Bảo kéo mép quần lót ra, để phân thân bên trong nhảy ra, lỗ nhỏ ở đỉnh đang rỉ ra niêm dịch trong suốt, nhìn qua đầy rực rỡ dâm mỹ.

Y hơi hơi bình tĩnh một chút, sau đó liền mở thuốc bôi trơn ra nhỏ xuống phân thân của Phó A Bảo.

"A —" Phó A Bảo kêu lên tiếng, cậu bị hoảng sợ nhảy lên một cái, vừa nãy vẫn còn tiếp xúc ấm áp hiện tại lại trở thành chất lỏng lạnh lẽo, "Đây là thứ gì?! Rất lạnh!"

Trịnh Cảnh Đồng cười khẽ: "Thuốc bôi trơn a, thoa cái này làm càng thoải mái, sẽ không đau, chờ một lúc em sẽ biết, đây chính là thứ tốt."

"Trơn...... Thuốc bôi trơn gì ấy em cũng biết, anh cho rằng em là nhà quê hay sao mà ngay cả thứ này cũng không biết!" Không biết tại sao Phó A Bảo vào lúc này lòng tự tôn kỳ quái lại thức dậy, kỳ thực cậu cũng chỉ là ở trên mạng tình cờ nhìn từng thấy mà thôi, thực tế cũng không hiểu quá rõ cách sử dụng thứ này, "Thời điểm hai lần trước em đã muốn kiến nghị anh mua, thế nhưng vì lòng tự tôn của anh em vẫn không nói, không nghĩ tới anh hôm nay rốt cục hiểu biết, cũng thực sự là rất không dễ dàng."

Cậu đây là rõ ràng chính là nói lung tung, Trịnh Cảnh Đồng cũng không vạch trần, chỉ tiếp tục nhỏ xuống thuốc bôi trơn lành lạnh này.

Thuốc bôi trơn mặc dù lạnh, thế nhưng Phó A Bảo lần đầu tiếp xúc thứ này, cảm giác kích thích phi thường dồi dào, phân thân của cậu vểnh cao đến càng lợi hại, cần gấp vuốt ve của Trịnh Cảnh Đồng, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng ngồi một bên không nhúc nhích, thuốc bôi trơn đã theo nhiệt độ phân thân của Phó A Bảo trở nên nóng, còn có rất nhiều giọt chảy xuống bụng dưới cùng bắp đùi Phó A Bảo, thậm chí còn chảy xuống trên giường.

Phó A Bảo nôn nóng, Trịnh Cảnh Đồng này xảy ra chuyện gì thế, sao đều đến bước này rồi cũng không tiếp tục hành động, đây là muốn cậu gấp chết à! Trước đây không phải đều rất nhanh nhẹn sao, sao hôm nay lại trì độn như vậy a!

Trịnh Cảnh Đồng đang đánh vào khẩu vị của Phó A Bảo, y hôm nay muốn tới có chút không giống, muốn công lược đến cùng đương nhiên phương thức lựa chọn cũng phải không giống nhau.

Y cứ nhìn như vậy, thỉnh thoảng dùng ngón tay tại xương hông Phó A Bảo sờ tới sờ lui, vẽ tới mức Phó A Bảo tâm ngứa ngáy.

"Anh rốt cuộc có muốn làm hay không a, không làm tự em vào phòng tắm làm! Quả thực làm lỡ thời gian của em, anh không biết nam nhân không nhịn được hả!" Phó A Bảo cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng rất quá đáng.

Trịnh Cảnh Đồng kéo mở áo tắm của mình, nửa người dưới của mình giơ cao để Phó A Bảo nhìn: "Em nhìn bộ giáng của anh giống như không muốn làm sao? Anh muốn em muốn vô cùng, có muốn sờ sờ xem không?"

Mặt Phó A Bảo đỏ lên: "Vậy anh có ý gì a, sao còn bất động, em đều chờ tới không kiên nhẫn rồi, chúng ta cũng không phải lầm đầu làm, cần phải thẹn thùng như thế sao?"

Trịnh Cảnh Đồng gật gật đầu: "A Bảo, để anh động cũng được, em mở chân ra, chúng ta dùng chút tư thế khác có được không?"

Phó A Bảo nghe không hiểu, mở chân ra? Cậu nghiêng đầu: "Cứ nằm như vậy mở ra sao?" Nói xong cậu liền đem hai chân của mình mở ra, đầu gối hơi cong, tư thế quả thực cực kỳ tốt, mắt Trịnh Cảnh Đồng lập tức liền đỏ lên.

"Nha!" Phó A Bảo vừa mới mở ra liền phát hiện không đúng, tư thế này quá xấu hổ được chứ! Quả thực so với quỳ trước đây còn muốn xấu hổ hơn, hoàn toàn đem vị trí tư mật của mình bại lộ trước mặt Trịnh Cảnh Đồng, hơn nữa tư thế này nhìn qua đặc biệt dâm đãng, mở lớn hai chân cái gì, quả thực không thể tốt liền cậu vừa mở không bao lâu lại đột nhiên khép lại, Trịnh Cảnh Đồng người này thực sự quá sắc, như thế nào có thể yêu cậu làm ra động tác sắc tình như thế đây, quả thực không thể tốt rồi!

Trịnh Cảnh Đồng vừa mới nhìn liền nóng mắt, thấy Phó A Bảo vậy mà khép chân lại, trong lòng vô cùng thất vọng, bất quá y cũng không gấp, tiếp tục dụ dỗ nói: "Chúng ta hôm nay chơi một trò chơi trước đây chưa từng chơi, em nhất định sẽ thích, tin anh, sẽ phi thường phi thường phi thường thoải mái, thuyệt đối, sẽ không khiến em thất vọng, em tin tưởng anh."

"Thật hay giả?" Phó A Bảo quăng tới một ánh mắt nghi hoặc cho Trịnh Cảnh Đồng, "Thật sự có thể thoải mái như vậy sao? Tại sao cần phải dùng tư thế này a?"

Trịnh Cảnh Đồng tội nghiệp nói: "Kỳ thực cũng không phải cần tới tư thế này, đây là không tốt cho bụng của A Bảo em a, không cẩn thận sẽ ép đến, cho nên tư thế có thể sử dụng phi thường ít ỏi, tư thế nằm này lại rất vừa vặn, cũng sẽ không ép đến em, an toàn tin cậy, em nói có đúng hay không?"

Phó A Bảo cảm thấy có chút đạo lý, cậu lại sờ sờ bụng mình, hình như đúng là có chuyện như thế, sau đó cậu lại nhìn nhìn phân thân vểnh cao nửa người dưới của mình...... Làm liền làm đi, cũng không có gì ghê gớm, dù sao trong phòng này cũng chỉ có hai người bọn họ, mất mặt bất quá chính là đối diện với nhau, hai người bọn họ ngay cả chuyện đó cũng đã làm, còn mặt mũi nào không thể quăng chứ.

Thế là cậu lại lần nữa mở hai chân ra, Trịnh Cảnh Đồng hơi gợi lên khóe miệng, y thay đổi vị trí, quỳ đến giữa hai chân Phó A Bảo, Phó A Bảo có chút khẩn trương, nhưng lại cảm thấy rất kích thích, thành thật mà nói cậu còn có chút thích tư thế này, Trịnh Cảnh Đồng đây cũng là muốn trọng điểm chăm sóc phân thân của cậu.

Trịnh Cảnh Đồng xả hai đầu gối đặt bên eo Phó A Bảo, thuận tiện cho hành động của mình, sau đó hai tay liền sờ lên phân thân hồng nhạt sưng lên của Phó A Bảo, niêm dịch phên bố trên đỉnh cùng thuốc bôi trơn hai tầng chăm sóc xuống, phân trân lộng lẫy tràn đầy mê người, Phó A Bảo nhịn không được nhắm mắt lại, nhẹ giọng rên rỉ nói: "Nhanh, nhanh một chút."

Tốc độ của Trịnh Cảnh Đồng liền nhanh hơn, bất quá thời điểm y làm cho Phó A Bảo cũng không quên chuyện khác, một tay khác của y đã dính thuốc bôi trơn lên, dùng bàn tay đầy đủ ấm áp chậm rãi mò về phía huyệt khẩu nhỏ mê người kia của Phó A Bảo.

Quần lót của Phó A Bảo không cởi, cho nên huyệt khẩu nhỏ kia là nhìn thấy từ lỗ phía sau, có một loại cảm giác trùng kích thị giác mãnh liệt.

Thời điểm lót gối dưới thân Phó A Bảo Trịnh Cảnh Đồng liền nhìn thấy huyệt nhỏ kia, huyệt nhỏ màu hồng phấn xinh đẹp mê người như vậy, nho nhỏ, y quả thực không thể tin được sau đó phân thân của mình sẽ chen đi vào, vậy khẳng định sẽ mang tới khoái cảm cùng thư sướng cao nhất cho y.

Ánh mắt tối lại sau đó Trịnh Cảnh Đồng liền duỗi một ngón tay sờ tới, động tác rất nhẹ, Phó A Bảo ban đầu đều không để ý tới, thế nhưng thời điểm Trịnh Cảnh Đồng đem ngón tay chen đi vào cậu cảm thấy không đúng.

"Anh làm gì?!" Cậu lớn tiếng chất vấn Trịnh Cảnh Đồng, Trịnh Cảnh Đồng không có trả lời, tốc độ ma sát trong tay nhanh hơn, Phó A Bảo rất nhanh lại chìm đắm trong khoái cảm, cũng không có công phu đi để ý tới ngón tay bên trong huyệt nhỏ kia.

Ngón tay thon dài mang theo thuốc bôi trơn đầy đủ duỗi đi vào, càng thăm dò vào bên trong, trên căn bản cũng không gặp phải trở ngại gì, Trịnh Cảnh Đồng trong lòng hơi hưng phấn.

Ngón tay càng sâu vào bên trong, Trịnh Cảnh Đồng đồng thời tại bôi trơn đã tìm được địa phương mẫn cảm của Phó A Bảo, sau khi móc ngoáy vài cái, y chạm tới một chỗ, nửa người dưới của Phó A Bảo đột nhiên bật lên!

Trịnh Cảnh Đồng biết, y đây là tìm thấy địa phương chính xác.

Thế là y trọng điểm hướng về chỗ đó vuốt ve, ban đầu Phó A Bảo còn có chút mâu thuẫn lần này hoàn toàn từ bỏ phản kháng, bởi vì cậu phát hiện ngón tay kia của Trịnh Cảnh Đồng mang tới cho cậu khoái cảm so với ma sát phân thân của cậu lúc trước còn cường liệt hơn nhiều, mới như vậy một hồi cậu liền nghiện, tiếng rên rỉ trong miệng căn bản không ngừng lại được.

Ngay tại thời điểm cậu thư sướng Trịnh Cảnh Đồng đột nhiên rút ngón tay ra, khoái cảm đã biến thành hư không cường liệt, Phó A Bảo mê man mở mắt ra, cậu không hiểu Trịnh Cảnh Đồng vì cái gì lại rút ngón tay ra, cậu đang thoải mái lắm đấy!

Trịnh Cảnh Đồng rút ngón tay ra sau đó lại đổ một ít thuốc bôi trơn lên tay, ánh mắt y cũng không nhàn rỗi, nhìn cái tiểu huyệt khiến y khát vọng không thôi kia, tiểu huyệt vừa được y âu yếm qua kia đang hơi co rút, huyệt khẩu khép mở, giống như nói với y: "Mau vào đi, mau vào đi......"

Trịnh Cảnh Đồng tự nói với bản thân phải nhẫn nại, bây giờ còn chưa được, A Bảo vẫn chưa có thích ứng, chỗ đó chặt như vậy, một ngón tay của y đi vào đều cảm thấy rất chặt chứ đừng nói là phân thân thô to của y, A Bảo nhất định sẽ rất đau, y hiện tại phải làm chính là mở rộng, tận lực để A Bảo thích ứng.

Trước khi Phó A Bảo mở miệng hỏi thăm Trịnh Cảnh Đồng lại đem ngón ta đưa về phía tiểu huyệt, lúc này không thừa một ngón tay, mà là hai ngón, ngón ty mang theo thuốc bôi trơn lại sờ về phía địa phương khiến Phó A Bảo thoải mái không thôi kia, khiến cậu thậm chí cảm thấy hai ngón tay quá ít, cậu muốn 3 ngón 4 ngón, muốn càng kích thích điểm ma sát khiến cậu mẫn cảm kia.

Trịnh Cảnh Đồng từ từ làm mở rộng, sau đó lại từ hai ngón tay tăng lên 3 ngón tay, y nhìn vẻ mặt mê ly của Phó A Bảo liền biết đối phương đã hoàn toàn sa vào trong loại khoái cảm này, cuối cùng thời điểm tăng lên 4 ngón tay y liền cảm thấy đã gần đủ rồi, hẳn có thể thử cắm vào.

Mà nửa người dưới của Phó A Bảo hiện tại đã dính thành một đoàn, bắp đùi, phân thân, ráp trải giường dưới thân, thậm chí ngay cả gối đầu đều ướt nhẹp, bất quá những cái này hoàn toàn không sánh được với ướt át cùng lầy lội bên trong tiểu huyệt của cậu.

Cũng không biết là cậu trời sinh hay là Trịnh Cảnh Đồng khai phá rất tốt, theo ngón tay của Trịnh Cảnh Đồng trừu sáp co rút, dán tay của Trịnh Cảnh Đồng không cho y lui ra, khiến cả người Trịnh Cảnh Đồng đều muốn nổ tung.

Trịnh Cảnh Đồng nhìn nửa người dưới của mình một chút, trình độ sưng của phân thân của y không phải là 4 ngón tay có thể so được, y không hy vọng thương tổn tới Phó A Bảo, cũng không muốn để Phó A Bảo quá đau, cho nên liền nhẫn nhịn tiếp tục dùng ngón tay làm mở rộng, đến khi tiểu huyệt kia vừa mềm lại vừa nóng mới đem ngón tay rút ra.

Mà Phó A Bảo đã sắp đến cao trào, ngón tay của Trịnh Cảnh Đồng đột nhiên rời đi khiến cậu cực kỳ khó chịu, cậu híp mắt nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Nhưng thế nào không tiếp tục làm vậy? Em rất khó chịu, tiếp tục được chứ, Cảnh Đồng em van cậu anh."

Cậu từ trong miệng nói lời cầu xin, nhìn qua vô cùng đáng thương, nhưng lại có một loại cảm giác dị thường dâm mỹ, Trịnh Cảnh Đồng gầm nhẹ một tiếng xé toang quần lót tại hạ thân của mình, lộ ra phân thân tím đỏ phủ đầy gân xanh.



Bình thường có chút sợ cự vật này của Trịnh Cảnh Đồng, hôm nay cũng không biết tại sao, Phó A Bảo nhìn quái vật này lại cảm thấy có chút khát nước.

Trịnh Cảnh Đồng tại trong lòng bàn tay mình đổ một chút thuốc bôi trơn, sau đó lập tức liền đổ lên trên phân thân của y, gân xanh phía trên phân thân tím đỏ thô to dày đặc, thêm vào thuốc bôi trơn sáng lấp lánh nhìn qua giống như một quái vật, trong lòng y không khỏi lo lắng, sợ A Bảo không chịu nổi.

Bất quá y đã mở rộng tới rất tốt, hơn nữa nên đến tóm lại sẽ đến, hôm nay không khí không tệ, thần sắc A Bảo cũng rất tình nguyện, tên đã lên dây không thể không bắn.

Áo tắm màu đen trên người Trịnh Cảnh Đồng không có cởi, chỉ là không có mặc quần lót, từ phía sau lưng nhìn hắn còn giống như là áo mũ chỉnh tề, y ngồi quỳ giữa hai chân Phó A Bảo, đỡ lấy phân thân của mình nhắm ngay huyệt khẩu nhỏ vừa nóng lại vừa hồng của Phó A Bảo, đỉnh phân thân vừa mới chạm tới huyệt khẩu nhỏ mê người này liền run lên, tuy rằng vẫn chưa có chen vào, thế nhưng dựa vào tưởng tượng Trịnh Cảnh Đồng liền có khoái cảm.

Ổn định lại tâm thần, y đỡ phân thân của mình từ từ cắm đi vào, đỉnh phân thân đặc biệt tráng kiện, so với bốn ngón tay của y to hơn nhiều lắm, y mới chỉ mới tiến vào nửa cái đầu liền cảm giác nhận lấy đè ép cường liệt, rất gian nan, nhưng lại rất thoải mái, vừa nóng lại vừa chặt, quả thực chính là thiên đường của nhân gian.

Phó A Bảo lần này mới phản ứng lại, Trịnh Cảnh Đồng vậy mà vói vào không phải ngón tay! Cậu trợn mắt lên muốn Trịnh Cảnh Đồng rời khỏi, nhưng Trịnh Cảnh Đồng lại bàn tay hướng phân thân cậu ma sát, khoái cảm mãnh liệt khiến cả người Phó A Bảo đều mềm nhũn xuống, bất quá trong miệng cậu vẫn nhất quyết không buông tha nói: "Anh làm cái gì, Trịnh Cảnh Đồng, anh đây là muốn làm cái gì!"

Trịnh Cảnh Đồng gian nan nói: "Lẽ nào em không nhìn ra sao? Vừa nãy thời điểm ngón tay anh tiến vào em không phải rất thoải mái sao? Tin tưởng anh, thứ này của anh sẽ khiến em càng thoải mái."

Nói xong y lại chen chen về phía trước, toàn bộ đỉnh phân thân đều cắm đi vào, căng chặt tiêu hồn mang đến khoái cảm cường liệt, khiến Trịnh Cảnh Đồng phát rồ, y mãnh liệt hi vọng nhanh chóng trừu sáp, nhưng vẫn là nhịn được, y đến từ từ đi, bằng không nhất định sẽ lộng thương A Bảo.

"Rất trướng." Phó A Bảo cảm thấy có chút khó chịu, đây là cảm giác chính yếu nhất, sau đó còn có chút đau, cậu cảm thấy rất không thoải mái, "Đi ra ngoài được không? Cảnh Đồng anh mau đi ra, em không thoải mái, em không thoải mái, chúng ta không làm có được hay không? Anh vẫn dùng ngón tay có được hay không? Đừng cắm vào nữa." Cậu cảm thấy hành vi này của Trịnh Cảnh Đồng quá kỳ quái, nơi này căn bản không phải dùng để làm tình có được hay không!

Nhưng cũng đã cắm vào một cái đầu, Trịnh Cảnh Đồng làm sao cam lòng giữa đường dừng lại, chính yếu là A Bảo hôm nay căn bản cũng không có bị thương, cho nên y cảm thấy là cơ hội tốt, không bằng dứt khoát làm đến cùng, lần đầu tóm lại sẽ có chút không như ý, sau này quen là tốt rồi.

Thế là Trịnh Cảnh Đồng đối với tiếng gào của Phó A Bảo mắt điếc tai ngơ, đè thấp eo chậm rãi thẳng tiến, đầu tiên là đi vào 1/3, sau đó lại đi vào một chút, chầm chậm chầm chậm, sau đó toàn bộ phân thân đều đi vào.

Phó A Bảo nhịn không được kêu ra tiếng, cậu muốn đứng dậy đánh Trịnh Cảnh Đồng, thế nhưng cái tư thế hiện tại này của cậu thực sự cái gì cũng không làm được, nửa người dưới chặt chẽ gắn liền với Trịnh Cảnh Đồng, căn bản không lật người dậy nổi, trong nòng vừa vội vừa giận, quả thực nước mắt đều muốn rớt ra, không có chút nào thoải mái có được hay không, cùng lúc nãy hoàn toàn khác nhau, thứ thô to như vậy liền cứ như vậy tiến vào, cậu một chút cũng không thích, thật khó chịu, đau, hơn nữa rất trướng, nghĩ đi nghĩ lại cậu liền ủy khuất lên: "Trịnh Cảnh Đồng 1 anh tên bại hoại này! Em không thích anh! Anh mau chóng lui ra ngoài em không thích anh! Chán ghét anh!"

Trịnh Cảnh Đồng tâm hơi hơi có chút đâm nhói, tâm nói mình lẽ nào hôm nay làm sai? Trong lòng rất hối hận, liền theo bản năng đem phân trân rút ra bên ngoài, thời điểm rút ra một nửa liền chạm tới chỗ mẫn cảm của Phó A Bảo.

"A —" Phó A Bảo đột nhiên kêu lên sợ hãi, huyệt khẩu cường liệt co rút lại, gắt gao phúc trụ phân thân Trịnh Cảnh Đồng, không cho Trịnh Cảnh Đồng đi ra ngoài.

Trịnh Cảnh Đồng phục hồi tinh thần, y đây là chạm đến chỗ mẫn cảm của Phó A Bảo, A Bảo bắt đầu có khoái cảm, thế là trong lòng y vui vẻ, bắt đầu hơi hơi trừu động lên, liền đặc biệt nhìn chằm chằm một chỗ này, một chỗ này khiến Phó A Bảo có khoái cảm, chậm rãi trừu sáp, chậm rãi mang tới cho Phó A Bảo khoái cảm càng nhiều.

"A...... A...... Ân...... Ân......" Ngoại trừ tiếng rên rỉ phát ra thừ trong miệng Phó A Bảo cũng không có phát ra thanh âm khác, cậu không tiếp tục kêu to khiến Trịnh Cảnh Đồng rời đi, khoái cảm mãnh liệt lan khắp toàn thân cậu, cậu hiện tại không có chút nào hy vọng Trịnh Cảnh Đồng đi ra ngoài, tuy rằng vẫn có chút trướng, vẫn là hơi có chút đau, thế nhưng nhiều hơn là khoái cảm.

Thấy A Bảo chậm rãi tiến vào trạng thái Trịnh Cảnh Đồng liền nhanh hơn tốc độ, y từ chậm rãi trừu sáp biến thành trừu sáp nhanh chóng, huyệt khẩu nhỏ sưng đỏ phun ra nuốt vào phân thân tím đỏ của y, thời điểm phân thân rút ra bên ngoài liền mang ra một chút thịt màu phấn hồng, nhìn qua đặc biệt dâm mỹ, thêm vào có thuốc bôi trơn sáng lấp lánh thủy nhuận phụ trợ, nửa người dưới của hai người nhìn qua thực sự là dâm loạn đến rối tinh rối mù.

Bên trong tiểu huyệt của Phó A Bảo vừa ướt lại vừa nóng, vừa nhỏ lại vừa chặt, khiến Trịnh Cảnh Đồng tiêu hồn không thôi, thoải mái tới mức giống như muốn lên trời, y xưa nay đều không có thoải mái như vậy, từng chút lại từng chút, eo Trịnh Cảnh Đồng giống như motor chạy bằng điện tiến lên không ngừng.

"A —" Phó A Bảo đột nhiên liền bắn đi ra, Trịnh Cảnh Đồng thậm chí đều không có giúp cậu ma sát phân thân, cậu chỉ dựa vào điểm mẫn cảm mặt sau liền bắn đi ra, khoái cảm thực sự quá cường liệt, cậu căn bản nhịn không được.

Cậu bắn ra không lâu sau Trịnh Cảnh Đồng từ trong thân thể cậu lui ra, Phó A Bảo co rằng chuyện tối nay cũng đã kết thúc, bởi vì cậu đã bắn ra, đã thoải mái qua, hoàn toàn khong có cảm giác Trịnh Cảnh Đồng mới làm được 1 nửa, thời điểm cậu thở phào nhẹ nhõm nằm ở trên giường thở dốc đột nhiên một chân bị Trịnh Cảnh Đồng kéo lên.

Trịnh Cảnh Đồng kéo một chân Phó A Bảo lên trên, để cả người Phó A Bảo biến thành nằm nghiêng, sau đó y khóa trên một đùi của Phó A Bảo, đem một đùi khác kéo lên, trực tiếp nghiêng đâm vào tiểu huyệt của Phó A Bảo.

Động tác này so với vừa nãy kích thích hơn nhiều, Phó A Bảo trợn to hai mắt, chưa kịp đợi cậu kháng nghị lên tiếng trong miệng liền phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng, cậu vừa mới bắn qua, nhưng lập tức lại có khoái cảm mãnh liệt, Trịnh Cảnh Đồng bắt được điểm mẫn cảm của cậu, mỗi một lần đều đâm tới nơi đó, thanh âm cậu liên tục phản đối đều nói không ra, bởi vì thật sự quá sung sướng.

Lại qua nửa tiếng, Phó A Bảo lại bắn ra lần nữa, cậu hoàn toàn ăn không tiêu, làm tiếp nữa cậu liền không được, vì thế trong miệng nói cầu xin: "Em không xong rồi, em không thể cùng nữa, Cảnh Đồng anh lui ra ngoài đi, không xong rồi, em dùng tay giúp anh làm được không? Không được thì em dùng miệng cũng được, nhanh kết thúc đi, em thật sự đã không được rồi......"

Nghe được hai chữ "dùng miệng" này Trịnh Cảnh Đồng nhận lấy kích thích cường liệt, tốc độ của y nhanh chóng hơn tiến lên, nhanh chóng trừu sáp mấy chục cái sau đó mới lưu luyến không rời rút phân thân của mình ra.

Bởi vì vừa mới nghe được Phó A Bảo nói dùng miệng, y liền ma xui quỷ khiến xuống giường đi tới bên kia giường, dùng ngón tay nhấc cằm Phó A Bảo lên, sau đó đỡ lấy phân thân của mình đem đỉnh để trên môi Phó A Bảo, sau khi ma sát vài cái lượng tinh dịch lớn phun ra, bắn đầy trên môi cùng hai má Phó A Bảo, rất nhiều nhỏ xuống chảy đến cằm, cổ cùng trên giường.

Cả người Phó A Bảo đều choáng váng, cậu hoàn toàn buông tay chống cự, chỉ muốn Phó A Bảo thoải mái một chút kết thúc, chỉ cần có thể kết thúc cậu chuyện gì cũng có thể đáp ứng, nam nhân này tinh lực thật sự quá dồi dào, cậu hoàn toàn không chịu nổi.

Ái tình lần đầu tiên chân chính tốt đẹp lại kích thích cuối cùng kết thúc, hai người đều vô cùng thỏa mãn, tuy rằng Phó A Bảo là thỏa mãn hơi quá......

Đây là lần ái tình điên cuồng đầu tiên của hai người từ khi ở chúng đến nay, rốt cuộc đánh ngay ở gôn của mình, Phó A Bảo hiện tại cả người đều là hư thoát, cậu xưa nay cũng không biết chuyện như vậy lại kích thích như thế, rất thoải mái, thoải mái khiến người ta sợ hãi, vừa mới bắt đầu có chút đau, nhưng là, trong chốc lát cũng chỉ còn sót lại có thư thái, đầu óc toàn bộ đều trống rỗng, ngoại trừ "làm" không có nghĩ đến cái khác.

"A Bảo, anh yêu em." Trịnh Cảnh Đồng ôm Phó A Bảo thổ lộ, y rốt cục chiếm được người yêu, đời này chưa từng thỏa mãn như thế, liền cảm giác giống như chiếm được toàn bộ thế giới vậy, rất hạnh phúc, rất hạnh phúc, rất hạnh phúc......

"Hừmmm, anh không yêu em còn có thể yêu ai? Anh đương nhiên chỉ có thể yêu em thôi!" Phó A Bảo lắc lắc mặt ngạo kiều vô cùng, cậu mới sẽ không thừa nhận chính mình lại thích Trịnh Cảnh Đồng thêm một chút đâu!

"Đúng, trừ em ra anh không có người khác có thể yêu, cả thế giới người anh yêu nhất là em."

"Hừmmmm!"

......

Hai người này đang ngọt ngọt ngào ngào, toàn bộ Trịnh gia đều nhất phái hài hòa, tất cả mọi người đang ăn mừng hỉ sự này, một nhà khác lại là một phen cảnh tượng khác, đó chính là Lưu gia, ba người Lưu gia đang ăn cơm tối, vừa ăn vừa thảo luận lễ cưới hôm nay.

Trên thư mời rất rõ ràng, hôn lễ chỉ làm buổi trưa, cho nên khách nhân bình thường đều sau khi party kết thúc liền rời đi, cũng chỉ 2, 3h, chậm một chút cũng là hơn 3h, Lưu gia một chút không có năng lực nhìn nhận, không, cũng không phải không có năng lực nhìn nhận, bọn họ chính là da mặt dày, vẫn kéo a kéo, kéo dài tới gần 5h, đã nghĩ Trịnh gia giữ bọn họ lại ăn tối, cuối cùng thực sự không có được chào đón mới không cam lòng trở về.

Kỳ thực Lưu Khải đã sớm muốn về, thế nhưng con gái và vợ không chịu, ông cũng chỉ thể theo các bà, ông kỳ thực vốn rất tán đồng với kế hoạch của con gái và vợ, thế nhưng qua hôn lễ này lại bắt đầu do dự.

Cuộc hôn lễ này vô cùng long trọng, hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của ông, Trịnh gia và Phó gia đều đối với cuộc hôn nhân này rất coi trọng, nhiều người chứng kiến như vậy, hai nhà có thể đem chuyện làm ăn là tới lớn như vậy khẳng định cũng không phải người hồ đồ, nói không chừng cũng sớm đã cân nhắc đến vấn đề người thừa kế, đôi tân nhân kia nhìn qua lại ân ái như vậy, ông cảm thấy con gái mình hẳn là không có chỗ trống chen chân.

Vì thế ông trải qua đắn đo suy nghĩ sau đó khuyên nhủ: "Nếu không chuyện kia chúng ta coi như xong đi, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không có khả năng lắm, lúc trước chúng ta nghĩ đến quá đơn giản."

Lưu Giai Giai mất hứng: "Vốn là một chuyện đơn giản được chứ! Chẳng lẽ còn có phức tạp gì sao? Không phải là sinh con, Phó A Bảo không thể sinh, con thay cậu ta sinh một đứa làm sao chứ, đó là giúp cậu ta kos khăn được chứ, bằng không Trịnh gia sau này không có con trai đều đổ lên đầu cậu ta, con nói sau đó cậu ta nói không chừng còn muốn cảm ơn con đấy!"

"Giai Giai!" Từ Thanh dùng đũa gõ gõ bàn, "Nói chuyện thế nào vậy! Thời gian này dạy dỗ con lâu như vậy làm sao vẫn là như vậy? Con nghe một chút con nói cái gì thế, giáo dưỡng đâu? Đều nói phải thục nữ, bộ dáng này của con để người Trịnh gia thấy được làm sao bây giờ? Bọn họ có thể thấy cái đức tính này của con!"

Tuy rằng bà tán thành cách nói của con gái, thế nhưng không thích thái độ cùng cách nói chuyện của con gái, ở trong nhà đối với bọn họ đúng là không sao cả, ở bên ngoài như vậy không thể được, nghĩ mặc dù nghĩ như vậy, thế nhưng không thể nói với người khác a, nếu như bình thường không dưỡng thành thói quen, dựa theo tính cách của con gái vẫn đúng là không biết một ngày kia sẽ không cẩn thận nói lộ hết ra.

"Nha." Lưu Giai Giai chẹp chẹp miệng.

Từ Thanh nheo mắt lại: "Không vội, việc này chúng ta chậm rãi tính toán, dù sao Phó A Bảo này cũng không sinh con được, chúng ta gấp cái gì, chúng ta có nhiều thời gian."

___________________

Chúc các thím ăn thịt xong ngủ ngon:**********

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook