Chương 11: Đại Thần là gay
Mạc Thiểu Niên
01/08/2015
Dường như Hàn Ngữ Yên biết Nhược Thủy Tam Thiên đang ở ngay gần đây, nên vẫn chờ trong hành Thương Lam, không chịu đi.
Sau khi giao dịch hoàn thành, Tô Y Thược vốn muốn thoát acc phụ ra, tiếp tục dùng acc Nhất Thược quay về Phù Dung cốc luyện dược, nhưng bây giờ cô cũng không biết mình nên làm gì.
[Phụ cận] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Anh cả, anh đứng đây làm gì thế ạ?
Đột nhiên, người chơi tên “Biển Xanh Một Tiếng Cười” kia đi đến bên cạnh “Tôi là Thương nhân”, hỏi người đứng sau lưng cô.
Kênh thế giới im lặng, Biển Xanh Một Tiếng Cười xong đời rồi!
Sau gáy Tô Y Thược xuất hiện một loạt sọc đen, chuyện này không liên quan đến cô.
Không biết hại chết mèo, chỉ trong chớp mắt, Biển Xanh Một Tiếng Cười đã giải quyết khó khăn của cô, có điều, bản thân cậu ta thì… phải tự cầu phúc thôi.
Thật ra, cũng không thể trách Biển Xanh Một Tiếng Cười được, cậu ta cũng chỉ vừa log in, nhìn thấy anh cả nhà mình bình thường luôn oai phong lẫm liệt, lại đứng sau lưng một thương nhân béo phệ, nhìn dáng vẻ đáng khinh đó, sao cậu ta có thể không hiếu kỳ chứ?
[Phụ cận] Nhược Thủy Tam Thiên: Hiện giờ anh có một tin tốt và một tin xấu muốn nói cho chú biết. Chú muốn nghe tin nào trước?
Biển Xanh Một Tiếng Cười đột nhiên cảm thấy từng cơn gió lạnh ập tới, đành tự an ủi mình rằng đây chỉ là ảo giác thôi.
[Phụ cận] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Nói tin tốt trước đi ạ?
[Phụ cận] Nhược Thủy Tam Thiên: Chú vừa kiếm được một trăm lượng. Cũng nhân tiện báo cho chú biết một tin xấu, tháng này, chú sẽ không có cái gì cái gì đó đâu.
Cái gì cái gì đó, chính là tiền thưởng.
Mây đen vần vũ trên đầu Biển Xanh Một Tiếng Cười, có cảm giác như đang rơi vào địa ngục.
Quan Quan Thư Cưu, trưởng lão bang Thần Long đi cùng cậu ta không chịu nổi nữa, liền vội vàng kéo Biển Xanh Một Tiếng Cười đi.
[Phụ cận] Hàn Ngữ Yên: Sao anh phải trốn em?
[Phụ cận] Nhược Thủy Tam Thiên: Cô đuổi theo tôi làm gì?
[Phụ cận] Hàn Ngữ Yên: Em thích anh!
[Bang hội] Ba Đời Ba Kiếp: Lão Đại nhiều hoa đào quá, hâm mộ hâm mộ (biểu tượng tình yêu)
[Phó Bang chủ] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Anh cả, em sai rồi, anh tha thứ cho em đi mà!!! TT^TT
[Thế giới] Bà Tám Không LogOut: Vận may hôm nay không tệ, vừa vào đã nhìn thấy thông báo trên kênh Thế giới ~~~ để các tin đồn phát triển mạnh mẽ nữa đi nào ~~~
[Thế giới] Nổ phát pháo: Cần tường thuật tại hiện trường…
[Thế giới] …
…
Mọi người đều cùng yêu cầu.
Đến giờ Tô Y Thược mới biết vì sao diễn đàn của trò chơi Vân Du Tứ Hải lại sôi động như vậy. Thì ra toàn là người tài cả, cô có thể lường trước được, bài nóng nhất trên diễn đàn ngày mai sẽ là: Tình yêu vượt biên giới của Công chúa nước Hỗ và Đại Thần nước Tuân. Cũng không biết giọng văn của “Bà Tám Không LogOut” này có đủ sắc bén không.
Thôi được, cô thừa nhận, cô đang vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
Lâm Mạc Tang nhìn acc phụ của Tô Y Thược, thế này mà không chịu giúp anh, còn dám đứng đây xem trò vui nữa chứ.
Vừa rồi, anh biết cô đang bán đồ ở đây, nên mới trốn sau lưng cô. Dù sao, cô cũng không biết rằng anh đã biết Tôi Là Thương Nhân chính là cô, nên mới chạy tới trêu cô một chút, xem ra, cô gái này vẫn nghĩ cách xem làm thế nào để thoát khỏi anh, đã vậy thì đừng trách anh…
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Tôi đã thích người khác rồi.
Á… Trên kênh thế giới toàn những biểu tượng hít khí lạnh.
[Thế giới] Người Hâm Mộ Nhược Thủy Tam Thiên số 1: Nhược Thủy Tam Thiên của em, sao anh lại nỡ thích người khác chứ, anh bảo em phải làm sao bây giờ huhuhuhu…
Sau đó, trên kênh thế giới bắt đầu xuất hiện tiết mục nàng Mạnh Khương khóc đổ Trường Thành, cả kênh thế giới đều bị một lô các cô các chị ai oán chiếm lĩnh.
[Thế giới] Bà Tám Không Log Out: Kinh ngạc vì Đại thần đã sớm thuộc về một người bí ẩn!!! Các cô gái si tình đều muốn tự tử!
[Thế giới] Hàn Ngữ Yên: Là ai? Là cái gì Nhất Thược kia sao?
Tô Y Thược ngẩn người, trong lòng đột nhiên xuất hiện một cảm giác không nói rõ được.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Không phải.
Không phải ư? Đại thần đúng là Đại thần, đến cả thiên tình sử cũng vô cùng phức tạp.
Phần lớn các “fan” của Nhất Thược bắt đầu tỏ ra bất bình vì Nhất Thược bị tổn thương, trên kênh thế giới còn có người nói Nhược Thủy Tam Thiên có mới nới cũ, nhưng cũng có người bao biện cho Nhược Thủy Tam Thiên, tóm lại là vô cùng hỗn loạn, chỉ có đương sự là im lặng không nói gì.
Tuy Tô Y Thược biết chắc chắn không phải cô, nhưng khi nghe thấy câu trả lời, trong lòng vẫn có cảm giác rất khó nói.
[Phụ cận] Tôi Là Thương Nhân: Tôi đi trước.
Nhận được tin nhắn của Tô Y Thược, Lâm Mạc Tang cũng không trả lời ngay.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Nếu như cô cứ ép tôi phải nói thì… xa tận chân trời, mà gần ngay trước mắt.
Xa tận chân trời gần ngay trước mắt là sao? Đằng trước Nhược Thủy Tam Thiên chỉ có acc phụ của Tô Y Thược với vẻ mặt thô bỉ và thân hình béo gấp đôi Đại thần tên là “Tôi Là Thương Nhân” thôi. Chẳng lẽ là nó???
Mọi người đều trở nên mơ hồ.
[Thế giới] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Khẩu vị của anh cả quả nhiên không giống người thường, woa ha ha ha ha ….
[Thế giới] Bà Tám Không Log Out: Thì ra Đại thần là gay!
Lúc này, đám hủ nữ vô cùng kích động, gào thét điên cuồng!
Phần lớn những cô gái ái mộ Đại thần đều trầm mặc, tranh với phụ nữ còn được, tranh với đàn ông thì biết tranh làm sao?
Phần lớn các thanh niên ái mộ Đại thần cực kỳ vui sướng, rốt cuộc bọn họ cũng có cơ hội rồi… Bởi vậy mới nói, trong rừng sâu, chim gì mà chả có!
Rõ ràng Hàn Ngữ Yên không ngờ rằng anh sẽ nói mình thích con trai, nên nhất thời cảm thấy vì anh cố tình muốn làm cho mình xấu hổ nên mới nói như vậy.
Vậy thời gian cô theo đuổi anh lâu như vậy là cái gì?! Chẳng phải sẽ trở thành truyện cười hay sao?
[Thế giới] Hàn Ngữ Yên: Anh nói dối!
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Cô có thể hỏi cậu ấy xem, có phải chúng tôi đã ở bên nhau từ lâu rồi không.
[Thế giới] Bà Tám Không Log Out: Aaaaaa, thì ra Đại thần và người kia đã ngầm kết thành thai heo từ lâu, công chúa nước khác mới là tiểu tam sao?
Tô Y Thược nhìn tin nhắn mà Nhược Thủy Tam Thiên vừa gửi tới, trong đó chỉ có hai chữ: “Giúp tôi.”
Giúp hay không đây?
Vừa rồi chính nàng đã che chắn giúp anh, coi như là đáp lại ân tình của anh rồi.
“A ha ha ha, ngay cả acc phụ của mày mà Đại thần cũng không chịu buông tha, he he he…” Không biết Lục Hân đi vào từ bao giờ, cũng đứng cạnh cười trộm.
“Đây là người mày thích à?” Y Thược trả đòn.
“Không không không, tao chỉ sùng bái anh ấy thôi!”
Lục Hân vẫn còn đứng cười.
Không chờ Tô Y Thược trả lời, Hàn Ngữ Yên đã quay người bỏ đi, cứ như thực sự đã bị Đại thần chọc cho tức chết vậy.
Cũng tốt, tránh cho cô không kìm chế được lại bán đứng anh, Y Thược hung hăng nghĩ.
[Mật] Tôi Là Thương Nhân: Đại thần, người đẹp bị anh chọc tức nên bỏ đi rồi kìa.
[Mật] Nhược Thủy Tam Thiên: Em thích người đẹp sao?
Vì cố tình muốn thể hiện ra mình là con trai, Tô Y Thược cố ra vẻ mình thích con gái.
[Mật] Tôi Là Thương Nhân: Vớ vẩn, không thích con gái, chẳng lẽ lại đi thích con trai giống anh à?
Khóe miệng Lâm Mạc Tang méo xệch, cô nhóc này đáng yêu thật, đầu tiên là định lén lút trốn đi, giờ lại còn giả ngốc với anh nữa.
[Phụ cận] Nhứ Trần Khuynh Điềm: Có thể kết hảo hữu với tôi không?
Nhứ Trần Khuynh Điểm ngắt đứt cuộc đối thoại của hai người.
Lâm Mạc Tang ngồi trước máy tính hơi nheo mắt, trong mắt như toát ra những tia sáng nguy hiểm, không ai được phép có ý đồ với Tố Tố hết, dù cho người thành niên này có không biết thân phận thật sự của cô đi chăng nữa!
[Mật] Nhược Thủy Tam Thiên: Anh ta là ai thế?
Đương nhiên anh biết, anh ta là đệ nhất công tử nước Hỗ, chỉ là anh muốn biết suy nghĩ trong lòng Y Thược thôi.
[Phụ cận] Tôi Là Thương Nhân: Khách hàng.
Khách hàng à? Lâm Mạc Tang chỉ hơi hài lòng một chút, anh ta mà cũng có thể làm khách hàng của cô à? Vì cái gì chứ?
[Phụ cận] Nhứ Trần Khuynh Điềm: Chỉ vì tôi cảm thấy cậu rất đáng để kết bạn thôi, quen biết trong trò chơi cũng là một thứ duyên phận.
Đây là người thanh niên thứ hai sau Nhược Thủy Tam Thiên khiến cô cảm thấy không biết làm sao. Xem ra sau này nên ít đăng nhập acc phụ thì hơn, bây giờ cái đại danh của acc phụ cũng bị Đại thần nhúng chàm mất rồi.
Lại một lần nữa nhận được yêu cầu thêm hảo hữu của Nhứ Trần Khuynh Điềm, Tô Y Thược đành ấn đồng ý. Bọn họ đều là Đại thần, Đại thần đều là đại gia, cô không nên trêu chọc họ, hơn nữa, đây là acc phụ, cô cũng rất ít dùng.
Vì thế Lâm Mạc Tang nổi giận.
Nhứ Trần Khuynh Điềm thấy Tôi Là Thương Nhân đã đồng ý yêu cầu thêm hảo hữu của mình, nên cũng không nói nhiều nữa, chỉ để lại một câu “hẹn gặp lại sau” rồi cưỡi ngựa đi mất.
Nơi này chỉ còn là Tôi Là Thương Nhân đang bán hàng và Nhược Thủy Tam Thiên.
[Mật] Tôi Là Thương Nhân: Tôi đi đây.
[Mật] Nhược Thủy Tam Thiên: Cảm ơn.
Anh nghiến răng nghiến lợi nói mấy lời này, nhưng chỉ tiếc là Tô Y Thược lại không nhận ra được. Cô gái này, dám nhận lời kết hảo hữu của người đàn ông khác ngay trước mặt anh!!! Anh ghen đấy!!!
Y Thược dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt tai, lập tức đưa acc Tôi Là Thương Nhân về Phù Dung cốc rồi log out.
Sau khi bán thuốc trường sinh bất lão xong, cộng với tiền bán trang bị lúc trước, cũng được hơn năm nghìn rồi, rốt cuộc cô cũng có thể nghỉ ngơi thoải mái hai ngày.
Sau khi giao dịch hoàn thành, Tô Y Thược vốn muốn thoát acc phụ ra, tiếp tục dùng acc Nhất Thược quay về Phù Dung cốc luyện dược, nhưng bây giờ cô cũng không biết mình nên làm gì.
[Phụ cận] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Anh cả, anh đứng đây làm gì thế ạ?
Đột nhiên, người chơi tên “Biển Xanh Một Tiếng Cười” kia đi đến bên cạnh “Tôi là Thương nhân”, hỏi người đứng sau lưng cô.
Kênh thế giới im lặng, Biển Xanh Một Tiếng Cười xong đời rồi!
Sau gáy Tô Y Thược xuất hiện một loạt sọc đen, chuyện này không liên quan đến cô.
Không biết hại chết mèo, chỉ trong chớp mắt, Biển Xanh Một Tiếng Cười đã giải quyết khó khăn của cô, có điều, bản thân cậu ta thì… phải tự cầu phúc thôi.
Thật ra, cũng không thể trách Biển Xanh Một Tiếng Cười được, cậu ta cũng chỉ vừa log in, nhìn thấy anh cả nhà mình bình thường luôn oai phong lẫm liệt, lại đứng sau lưng một thương nhân béo phệ, nhìn dáng vẻ đáng khinh đó, sao cậu ta có thể không hiếu kỳ chứ?
[Phụ cận] Nhược Thủy Tam Thiên: Hiện giờ anh có một tin tốt và một tin xấu muốn nói cho chú biết. Chú muốn nghe tin nào trước?
Biển Xanh Một Tiếng Cười đột nhiên cảm thấy từng cơn gió lạnh ập tới, đành tự an ủi mình rằng đây chỉ là ảo giác thôi.
[Phụ cận] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Nói tin tốt trước đi ạ?
[Phụ cận] Nhược Thủy Tam Thiên: Chú vừa kiếm được một trăm lượng. Cũng nhân tiện báo cho chú biết một tin xấu, tháng này, chú sẽ không có cái gì cái gì đó đâu.
Cái gì cái gì đó, chính là tiền thưởng.
Mây đen vần vũ trên đầu Biển Xanh Một Tiếng Cười, có cảm giác như đang rơi vào địa ngục.
Quan Quan Thư Cưu, trưởng lão bang Thần Long đi cùng cậu ta không chịu nổi nữa, liền vội vàng kéo Biển Xanh Một Tiếng Cười đi.
[Phụ cận] Hàn Ngữ Yên: Sao anh phải trốn em?
[Phụ cận] Nhược Thủy Tam Thiên: Cô đuổi theo tôi làm gì?
[Phụ cận] Hàn Ngữ Yên: Em thích anh!
[Bang hội] Ba Đời Ba Kiếp: Lão Đại nhiều hoa đào quá, hâm mộ hâm mộ (biểu tượng tình yêu)
[Phó Bang chủ] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Anh cả, em sai rồi, anh tha thứ cho em đi mà!!! TT^TT
[Thế giới] Bà Tám Không LogOut: Vận may hôm nay không tệ, vừa vào đã nhìn thấy thông báo trên kênh Thế giới ~~~ để các tin đồn phát triển mạnh mẽ nữa đi nào ~~~
[Thế giới] Nổ phát pháo: Cần tường thuật tại hiện trường…
[Thế giới] …
…
Mọi người đều cùng yêu cầu.
Đến giờ Tô Y Thược mới biết vì sao diễn đàn của trò chơi Vân Du Tứ Hải lại sôi động như vậy. Thì ra toàn là người tài cả, cô có thể lường trước được, bài nóng nhất trên diễn đàn ngày mai sẽ là: Tình yêu vượt biên giới của Công chúa nước Hỗ và Đại Thần nước Tuân. Cũng không biết giọng văn của “Bà Tám Không LogOut” này có đủ sắc bén không.
Thôi được, cô thừa nhận, cô đang vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
Lâm Mạc Tang nhìn acc phụ của Tô Y Thược, thế này mà không chịu giúp anh, còn dám đứng đây xem trò vui nữa chứ.
Vừa rồi, anh biết cô đang bán đồ ở đây, nên mới trốn sau lưng cô. Dù sao, cô cũng không biết rằng anh đã biết Tôi Là Thương Nhân chính là cô, nên mới chạy tới trêu cô một chút, xem ra, cô gái này vẫn nghĩ cách xem làm thế nào để thoát khỏi anh, đã vậy thì đừng trách anh…
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Tôi đã thích người khác rồi.
Á… Trên kênh thế giới toàn những biểu tượng hít khí lạnh.
[Thế giới] Người Hâm Mộ Nhược Thủy Tam Thiên số 1: Nhược Thủy Tam Thiên của em, sao anh lại nỡ thích người khác chứ, anh bảo em phải làm sao bây giờ huhuhuhu…
Sau đó, trên kênh thế giới bắt đầu xuất hiện tiết mục nàng Mạnh Khương khóc đổ Trường Thành, cả kênh thế giới đều bị một lô các cô các chị ai oán chiếm lĩnh.
[Thế giới] Bà Tám Không Log Out: Kinh ngạc vì Đại thần đã sớm thuộc về một người bí ẩn!!! Các cô gái si tình đều muốn tự tử!
[Thế giới] Hàn Ngữ Yên: Là ai? Là cái gì Nhất Thược kia sao?
Tô Y Thược ngẩn người, trong lòng đột nhiên xuất hiện một cảm giác không nói rõ được.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Không phải.
Không phải ư? Đại thần đúng là Đại thần, đến cả thiên tình sử cũng vô cùng phức tạp.
Phần lớn các “fan” của Nhất Thược bắt đầu tỏ ra bất bình vì Nhất Thược bị tổn thương, trên kênh thế giới còn có người nói Nhược Thủy Tam Thiên có mới nới cũ, nhưng cũng có người bao biện cho Nhược Thủy Tam Thiên, tóm lại là vô cùng hỗn loạn, chỉ có đương sự là im lặng không nói gì.
Tuy Tô Y Thược biết chắc chắn không phải cô, nhưng khi nghe thấy câu trả lời, trong lòng vẫn có cảm giác rất khó nói.
[Phụ cận] Tôi Là Thương Nhân: Tôi đi trước.
Nhận được tin nhắn của Tô Y Thược, Lâm Mạc Tang cũng không trả lời ngay.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Nếu như cô cứ ép tôi phải nói thì… xa tận chân trời, mà gần ngay trước mắt.
Xa tận chân trời gần ngay trước mắt là sao? Đằng trước Nhược Thủy Tam Thiên chỉ có acc phụ của Tô Y Thược với vẻ mặt thô bỉ và thân hình béo gấp đôi Đại thần tên là “Tôi Là Thương Nhân” thôi. Chẳng lẽ là nó???
Mọi người đều trở nên mơ hồ.
[Thế giới] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Khẩu vị của anh cả quả nhiên không giống người thường, woa ha ha ha ha ….
[Thế giới] Bà Tám Không Log Out: Thì ra Đại thần là gay!
Lúc này, đám hủ nữ vô cùng kích động, gào thét điên cuồng!
Phần lớn những cô gái ái mộ Đại thần đều trầm mặc, tranh với phụ nữ còn được, tranh với đàn ông thì biết tranh làm sao?
Phần lớn các thanh niên ái mộ Đại thần cực kỳ vui sướng, rốt cuộc bọn họ cũng có cơ hội rồi… Bởi vậy mới nói, trong rừng sâu, chim gì mà chả có!
Rõ ràng Hàn Ngữ Yên không ngờ rằng anh sẽ nói mình thích con trai, nên nhất thời cảm thấy vì anh cố tình muốn làm cho mình xấu hổ nên mới nói như vậy.
Vậy thời gian cô theo đuổi anh lâu như vậy là cái gì?! Chẳng phải sẽ trở thành truyện cười hay sao?
[Thế giới] Hàn Ngữ Yên: Anh nói dối!
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Cô có thể hỏi cậu ấy xem, có phải chúng tôi đã ở bên nhau từ lâu rồi không.
[Thế giới] Bà Tám Không Log Out: Aaaaaa, thì ra Đại thần và người kia đã ngầm kết thành thai heo từ lâu, công chúa nước khác mới là tiểu tam sao?
Tô Y Thược nhìn tin nhắn mà Nhược Thủy Tam Thiên vừa gửi tới, trong đó chỉ có hai chữ: “Giúp tôi.”
Giúp hay không đây?
Vừa rồi chính nàng đã che chắn giúp anh, coi như là đáp lại ân tình của anh rồi.
“A ha ha ha, ngay cả acc phụ của mày mà Đại thần cũng không chịu buông tha, he he he…” Không biết Lục Hân đi vào từ bao giờ, cũng đứng cạnh cười trộm.
“Đây là người mày thích à?” Y Thược trả đòn.
“Không không không, tao chỉ sùng bái anh ấy thôi!”
Lục Hân vẫn còn đứng cười.
Không chờ Tô Y Thược trả lời, Hàn Ngữ Yên đã quay người bỏ đi, cứ như thực sự đã bị Đại thần chọc cho tức chết vậy.
Cũng tốt, tránh cho cô không kìm chế được lại bán đứng anh, Y Thược hung hăng nghĩ.
[Mật] Tôi Là Thương Nhân: Đại thần, người đẹp bị anh chọc tức nên bỏ đi rồi kìa.
[Mật] Nhược Thủy Tam Thiên: Em thích người đẹp sao?
Vì cố tình muốn thể hiện ra mình là con trai, Tô Y Thược cố ra vẻ mình thích con gái.
[Mật] Tôi Là Thương Nhân: Vớ vẩn, không thích con gái, chẳng lẽ lại đi thích con trai giống anh à?
Khóe miệng Lâm Mạc Tang méo xệch, cô nhóc này đáng yêu thật, đầu tiên là định lén lút trốn đi, giờ lại còn giả ngốc với anh nữa.
[Phụ cận] Nhứ Trần Khuynh Điềm: Có thể kết hảo hữu với tôi không?
Nhứ Trần Khuynh Điểm ngắt đứt cuộc đối thoại của hai người.
Lâm Mạc Tang ngồi trước máy tính hơi nheo mắt, trong mắt như toát ra những tia sáng nguy hiểm, không ai được phép có ý đồ với Tố Tố hết, dù cho người thành niên này có không biết thân phận thật sự của cô đi chăng nữa!
[Mật] Nhược Thủy Tam Thiên: Anh ta là ai thế?
Đương nhiên anh biết, anh ta là đệ nhất công tử nước Hỗ, chỉ là anh muốn biết suy nghĩ trong lòng Y Thược thôi.
[Phụ cận] Tôi Là Thương Nhân: Khách hàng.
Khách hàng à? Lâm Mạc Tang chỉ hơi hài lòng một chút, anh ta mà cũng có thể làm khách hàng của cô à? Vì cái gì chứ?
[Phụ cận] Nhứ Trần Khuynh Điềm: Chỉ vì tôi cảm thấy cậu rất đáng để kết bạn thôi, quen biết trong trò chơi cũng là một thứ duyên phận.
Đây là người thanh niên thứ hai sau Nhược Thủy Tam Thiên khiến cô cảm thấy không biết làm sao. Xem ra sau này nên ít đăng nhập acc phụ thì hơn, bây giờ cái đại danh của acc phụ cũng bị Đại thần nhúng chàm mất rồi.
Lại một lần nữa nhận được yêu cầu thêm hảo hữu của Nhứ Trần Khuynh Điềm, Tô Y Thược đành ấn đồng ý. Bọn họ đều là Đại thần, Đại thần đều là đại gia, cô không nên trêu chọc họ, hơn nữa, đây là acc phụ, cô cũng rất ít dùng.
Vì thế Lâm Mạc Tang nổi giận.
Nhứ Trần Khuynh Điềm thấy Tôi Là Thương Nhân đã đồng ý yêu cầu thêm hảo hữu của mình, nên cũng không nói nhiều nữa, chỉ để lại một câu “hẹn gặp lại sau” rồi cưỡi ngựa đi mất.
Nơi này chỉ còn là Tôi Là Thương Nhân đang bán hàng và Nhược Thủy Tam Thiên.
[Mật] Tôi Là Thương Nhân: Tôi đi đây.
[Mật] Nhược Thủy Tam Thiên: Cảm ơn.
Anh nghiến răng nghiến lợi nói mấy lời này, nhưng chỉ tiếc là Tô Y Thược lại không nhận ra được. Cô gái này, dám nhận lời kết hảo hữu của người đàn ông khác ngay trước mặt anh!!! Anh ghen đấy!!!
Y Thược dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt tai, lập tức đưa acc Tôi Là Thương Nhân về Phù Dung cốc rồi log out.
Sau khi bán thuốc trường sinh bất lão xong, cộng với tiền bán trang bị lúc trước, cũng được hơn năm nghìn rồi, rốt cuộc cô cũng có thể nghỉ ngơi thoải mái hai ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.