Chương 2: Câu Dẫn Lão Đại Hắc Bang (2)
Mộc Tử Viễn
31/05/2024
Cố Diệc Linh tỉnh lại từ trên giường, cậu đã xuyên đến thế giới thứ nhất.
"233, tư liệu."
"Vâng."
Trong phòng truyền đến thanh âm đáp lại mà chỉ mình Diệc Linh nghe thấy. Khi họ từ bên ngoài đến thế giới giả tưởng lần thứ hai đã sáng tạo ra một không gian tinh thần.
233 là một hệ thống cá thể độc lập lại có tình cảm. Nó rất lười, luôn thích lấy thân thể mèo đen ở lại không gian tinh thần, dùng tinh thần cùng cậu nói chuyện, thời điểm cần mới xuất hiện.
Tư liệu dần xuất hiện ở trong đầu Diệc Linh. Đây là một thế giới hiện đại. Nguyên chủ cũng tên là Cố Diệc Linh, là con trai một của nhà họ Cố ở nước J, được người nhà cưng chiều khiến tính cách của cậu có chút cao ngạo tùy hứng.
Ông ngoại của cậu là chủ tịch tập đoàn Cố thị, vợ mất sớm nên tự nhiên cũng cực kỳ cưng chiều cô con gái duy nhất của mình, không chỉ có không tái giá, hơn nữa bởi vì không muốn cho con gái gả đi, cũng sợ con gái bị bắt nạt nên ông đặc biệt chọn một người đàn ông không hiểu kinh doanh làm con rể, tài sản trăm năm sau giao cho cháu trai duy nhất của mình là Cố Diệc Linh.
Có thể nói nguyên chủ sinh ra đã ngậm thìa vàng, gia đình giàu có hòa thuận, hạnh phúc mỹ mãn.
Nhìn đến đây, Cố Diệc Linh cười lạnh một tiếng. A, tất nhiên đó đều là biểu hiện giả dối bên ngoài!
Cha Cố là Lục Côn Bằng ngoài mặt là là một văn nhân thanh cao nho nhã, nhưng kỳ thật là tiểu nhân đê tiện vô sỉ. Ông ta chỉ coi trọng tiền của nhà họ Cố, đã sớm bất mãn cha vợ bắt bẻ con rể tớ ở rể khắp nơi, kết hôn với mẹ Cố không bao lâu đã bao nuôi tiểu tam bên ngoài, sinh ra một cô con gái riêng chỉ kém Cố Diệc Linh 1 tuổi!
Mà cô con gái đó chính là vận khí chi tử của thế giới này, Sở Nguyệt Hân.
Vận khí chi tử, xem chữ đoán nghĩa chính là người được vận khí của thế giới chiếu cố. Loại người này không cần có tài năng hơn người nhưng ở thế giới hỗn loạn này lại như cá gặp nước, cuối cùng đi lên đỉnh cao của cuộc đời.
Bởi vì phương thức tồn tại của phần lớn thế giới giả tưởng giống như trên tiểu thuyết điện ảnh ở hiện thực, thậm chí có một số thế giới lấy tiểu thuyết điện ảnh làm số mệnh vận hành, cho nên người chữa trị bug đều quen gọi những loại người này là nam nữ chủ.
Thân phận Sở Nguyệt Hân là con gái riêng, từ nhỏ đã bị cha mẹ giáo dục muốn đồ vật gì thì phải không từ thủ đoạn mà đoạt lấy. Cho nên ngoài mặt thoạt nhìn cô ta ngây thơ hiền lành, nhưng trên thực tế trong ngoài không đồng nhất, tâm tư ác độc, miệng nam mô nhưng bụng thì một bồ dao găm.
Ở cơ duyên xảo hợp cũng như là Lục Côn Bằng cố tình sắp xếp, Cố Diệc Linh, Sở Nguyệt Hân cùng vai ác của thế giới này là Thẩm Quân Lăng cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tình cảm vô cùng thân thiết. Cố Diệc Linh luôn coi Sở Nguyệt Hân là bạn thân tốt nhất của mình, hơn nữa còn yêu thầm người từng giúp mình là Thẩm Quân Lăng.
Nhưng Thẩm Quân Lăng không thích Cố Diệc Linh kiêu ngạo mà thích Sở Nguyệt Hân. Từ nhỏ hắn đã mất cha,từ sau khi mẹ gả cho cha kế, vì không chịu đựng được cha kế bạo hành mà bỏ trốn, để lại hắn mới vài tuổi và cha kế sống cùng nhau.
Cha kế của hắn thích uống rượu đánh bạc, thậm chí còn sử dụng ma túy, cuộc sống hàng này của hắn thường là ăn không đủ no, khi cha kế không vui còn hung hăng đánh hắn để xả giận. Cho lên trên cơ thể hắn lúc nào cũng toàn là vết thương.
Vì cuộc sống tối tăm, chỉ có Sở Nguyệt Hân là ánh sáng sinh mệnh của hắn. Lúc hắn đói khát cô ta sẽ đưa đồ ăn đến, bôi thuốc cho hắn khi hắn bị thương, tới sinh nhật của hắn lại tặng quà, làm hắn cảm nhận được ấm áp chưa từng có.
"233, tư liệu."
"Vâng."
Trong phòng truyền đến thanh âm đáp lại mà chỉ mình Diệc Linh nghe thấy. Khi họ từ bên ngoài đến thế giới giả tưởng lần thứ hai đã sáng tạo ra một không gian tinh thần.
233 là một hệ thống cá thể độc lập lại có tình cảm. Nó rất lười, luôn thích lấy thân thể mèo đen ở lại không gian tinh thần, dùng tinh thần cùng cậu nói chuyện, thời điểm cần mới xuất hiện.
Tư liệu dần xuất hiện ở trong đầu Diệc Linh. Đây là một thế giới hiện đại. Nguyên chủ cũng tên là Cố Diệc Linh, là con trai một của nhà họ Cố ở nước J, được người nhà cưng chiều khiến tính cách của cậu có chút cao ngạo tùy hứng.
Ông ngoại của cậu là chủ tịch tập đoàn Cố thị, vợ mất sớm nên tự nhiên cũng cực kỳ cưng chiều cô con gái duy nhất của mình, không chỉ có không tái giá, hơn nữa bởi vì không muốn cho con gái gả đi, cũng sợ con gái bị bắt nạt nên ông đặc biệt chọn một người đàn ông không hiểu kinh doanh làm con rể, tài sản trăm năm sau giao cho cháu trai duy nhất của mình là Cố Diệc Linh.
Có thể nói nguyên chủ sinh ra đã ngậm thìa vàng, gia đình giàu có hòa thuận, hạnh phúc mỹ mãn.
Nhìn đến đây, Cố Diệc Linh cười lạnh một tiếng. A, tất nhiên đó đều là biểu hiện giả dối bên ngoài!
Cha Cố là Lục Côn Bằng ngoài mặt là là một văn nhân thanh cao nho nhã, nhưng kỳ thật là tiểu nhân đê tiện vô sỉ. Ông ta chỉ coi trọng tiền của nhà họ Cố, đã sớm bất mãn cha vợ bắt bẻ con rể tớ ở rể khắp nơi, kết hôn với mẹ Cố không bao lâu đã bao nuôi tiểu tam bên ngoài, sinh ra một cô con gái riêng chỉ kém Cố Diệc Linh 1 tuổi!
Mà cô con gái đó chính là vận khí chi tử của thế giới này, Sở Nguyệt Hân.
Vận khí chi tử, xem chữ đoán nghĩa chính là người được vận khí của thế giới chiếu cố. Loại người này không cần có tài năng hơn người nhưng ở thế giới hỗn loạn này lại như cá gặp nước, cuối cùng đi lên đỉnh cao của cuộc đời.
Bởi vì phương thức tồn tại của phần lớn thế giới giả tưởng giống như trên tiểu thuyết điện ảnh ở hiện thực, thậm chí có một số thế giới lấy tiểu thuyết điện ảnh làm số mệnh vận hành, cho nên người chữa trị bug đều quen gọi những loại người này là nam nữ chủ.
Thân phận Sở Nguyệt Hân là con gái riêng, từ nhỏ đã bị cha mẹ giáo dục muốn đồ vật gì thì phải không từ thủ đoạn mà đoạt lấy. Cho nên ngoài mặt thoạt nhìn cô ta ngây thơ hiền lành, nhưng trên thực tế trong ngoài không đồng nhất, tâm tư ác độc, miệng nam mô nhưng bụng thì một bồ dao găm.
Ở cơ duyên xảo hợp cũng như là Lục Côn Bằng cố tình sắp xếp, Cố Diệc Linh, Sở Nguyệt Hân cùng vai ác của thế giới này là Thẩm Quân Lăng cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tình cảm vô cùng thân thiết. Cố Diệc Linh luôn coi Sở Nguyệt Hân là bạn thân tốt nhất của mình, hơn nữa còn yêu thầm người từng giúp mình là Thẩm Quân Lăng.
Nhưng Thẩm Quân Lăng không thích Cố Diệc Linh kiêu ngạo mà thích Sở Nguyệt Hân. Từ nhỏ hắn đã mất cha,từ sau khi mẹ gả cho cha kế, vì không chịu đựng được cha kế bạo hành mà bỏ trốn, để lại hắn mới vài tuổi và cha kế sống cùng nhau.
Cha kế của hắn thích uống rượu đánh bạc, thậm chí còn sử dụng ma túy, cuộc sống hàng này của hắn thường là ăn không đủ no, khi cha kế không vui còn hung hăng đánh hắn để xả giận. Cho lên trên cơ thể hắn lúc nào cũng toàn là vết thương.
Vì cuộc sống tối tăm, chỉ có Sở Nguyệt Hân là ánh sáng sinh mệnh của hắn. Lúc hắn đói khát cô ta sẽ đưa đồ ăn đến, bôi thuốc cho hắn khi hắn bị thương, tới sinh nhật của hắn lại tặng quà, làm hắn cảm nhận được ấm áp chưa từng có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.