Kế Hoạch Cưa Đổ Nam Thần Cặn Bã Toang Rồi
Chương 10:
Trường Dã Mạn Mạn
09/07/2024
Kỷ Tô có chút tức giận: "Cho dù là vậy, không trả lời tin nhắn cũng rất bất lịch sự."
"Nhưng nhìn cuộc trò chuyện của cậu, thực sự có chút nhàm chán."
Kiều Cẩm suy nghĩ một chút: "Tô Tô, cậu phải nói về những chủ đề mà tra nam quan tâm."
Kỷ Tô khiêm tốn học hỏi: "Chủ đề gì?"
"Tất nhiên là những thứ khiêu dâm rồi!"
Kiều Cẩm cười nham hiểm: "Không có người đàn ông nào có thể từ chối những thứ này, đặc biệt là những người đàn ông suy nghĩ bằng đầu dưới!"
"Cậu chắc chắn?"
Kỷ Tô nhíu mũi: "Mở đầu bằng những chuyện đó sẽ không quá..."
"Cậu xem, trang cá nhân của cậu không có ảnh đẹp, đối phương còn không biết trông cậu như thế nào, làm sao có hứng thú nói chuyện với cậu?"
Kiều Cẩm tự tin: "Cho nên bây giờ, chúng ta phải làm tên tra nam đó quan tâm trước!"
Kỷ Tô: "..."
"Đến đây, đến đây!"
Kiều Cẩm thoát khỏi WeChat, mở camera: "Chụp một tấm ngay tại chỗ."
Kỷ Tô theo phản xạ nâng tay che mặt: "Không được, chụp như vậy, nhìn vào sẽ biết ngay là con trai."
"Yên tâm, không chụp mặt cậu."
Kiều Cẩm di chuyển điện thoại, trong khung hình xuất hiện đôi chân thon dài được giấu trong chiếc quần jeans: "Chụp một bức hình chân để tên kia thèm nhỏ dãi."
Kỷ Tô nhìn theo: "Chân có gì đáng chụp?"
"Hả? cậu không hiểu!"
Vẻ mặt của Kiều Cẩm hiện lên mấy chữ "khó giải thích với cậu": "Cậu không biết đôi chân này của cậu phù hợp với thẩm mỹ của đàn ông đến mức nào đâu!"
Kỷ Tô: "..."
"Đợi đã, Tô Tô, cậu thay một cái quần ngắn đi, đừng dài quá."
Kiều Cẩm kiểm soát chi tiết nghiêm ngặt: "Tốt nhất là màu trắng."
Kỷ Tô: "Làm gì vậy?"
Kiều Cẩm: "Cậu còn muốn trả thù cho đàn chị không?"
Kỷ Tô nhìn chằm chằm đối phương vài giây, vô cảm lấy một chiếc quần ngắn màu trắng trong tủ quần áo ra, đi vào nhà vệ sinh thay.
Lúc ra ngoài, hai mắt Kiều Cẩm dán chặt vào đôi chân dài trắng như ngọc của cậu, không kiềm chế được mà huýt sáo.
Kỷ Tô: "Cút đi..."
Dưới sự hướng dẫn tận tình của đạo diễn Kiều, Kỷ Tô ngồi trên ghế, tạo dáng, chụp một tấm ảnh từ trên xuống.
Chụp xong thậm chí cậu còn không muốn nhìn nhiều, mở tài khoản phụ trên WeChat, trực tiếp gửi bức ảnh cho G: "Đã gửi."
"Fuck! Sao cậu không cho mình xem trước!"
Kiều Cẩm giật lấy điện thoại, mở bức ảnh trong màn hình, nlập tức hít một hơi thật sâu.
"Nhưng nhìn cuộc trò chuyện của cậu, thực sự có chút nhàm chán."
Kiều Cẩm suy nghĩ một chút: "Tô Tô, cậu phải nói về những chủ đề mà tra nam quan tâm."
Kỷ Tô khiêm tốn học hỏi: "Chủ đề gì?"
"Tất nhiên là những thứ khiêu dâm rồi!"
Kiều Cẩm cười nham hiểm: "Không có người đàn ông nào có thể từ chối những thứ này, đặc biệt là những người đàn ông suy nghĩ bằng đầu dưới!"
"Cậu chắc chắn?"
Kỷ Tô nhíu mũi: "Mở đầu bằng những chuyện đó sẽ không quá..."
"Cậu xem, trang cá nhân của cậu không có ảnh đẹp, đối phương còn không biết trông cậu như thế nào, làm sao có hứng thú nói chuyện với cậu?"
Kiều Cẩm tự tin: "Cho nên bây giờ, chúng ta phải làm tên tra nam đó quan tâm trước!"
Kỷ Tô: "..."
"Đến đây, đến đây!"
Kiều Cẩm thoát khỏi WeChat, mở camera: "Chụp một tấm ngay tại chỗ."
Kỷ Tô theo phản xạ nâng tay che mặt: "Không được, chụp như vậy, nhìn vào sẽ biết ngay là con trai."
"Yên tâm, không chụp mặt cậu."
Kiều Cẩm di chuyển điện thoại, trong khung hình xuất hiện đôi chân thon dài được giấu trong chiếc quần jeans: "Chụp một bức hình chân để tên kia thèm nhỏ dãi."
Kỷ Tô nhìn theo: "Chân có gì đáng chụp?"
"Hả? cậu không hiểu!"
Vẻ mặt của Kiều Cẩm hiện lên mấy chữ "khó giải thích với cậu": "Cậu không biết đôi chân này của cậu phù hợp với thẩm mỹ của đàn ông đến mức nào đâu!"
Kỷ Tô: "..."
"Đợi đã, Tô Tô, cậu thay một cái quần ngắn đi, đừng dài quá."
Kiều Cẩm kiểm soát chi tiết nghiêm ngặt: "Tốt nhất là màu trắng."
Kỷ Tô: "Làm gì vậy?"
Kiều Cẩm: "Cậu còn muốn trả thù cho đàn chị không?"
Kỷ Tô nhìn chằm chằm đối phương vài giây, vô cảm lấy một chiếc quần ngắn màu trắng trong tủ quần áo ra, đi vào nhà vệ sinh thay.
Lúc ra ngoài, hai mắt Kiều Cẩm dán chặt vào đôi chân dài trắng như ngọc của cậu, không kiềm chế được mà huýt sáo.
Kỷ Tô: "Cút đi..."
Dưới sự hướng dẫn tận tình của đạo diễn Kiều, Kỷ Tô ngồi trên ghế, tạo dáng, chụp một tấm ảnh từ trên xuống.
Chụp xong thậm chí cậu còn không muốn nhìn nhiều, mở tài khoản phụ trên WeChat, trực tiếp gửi bức ảnh cho G: "Đã gửi."
"Fuck! Sao cậu không cho mình xem trước!"
Kiều Cẩm giật lấy điện thoại, mở bức ảnh trong màn hình, nlập tức hít một hơi thật sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.