Kế Hoạch Cưa Đổ Nam Thần Cặn Bã Toang Rồi
Chương 13:
Trường Dã Mạn Mạn
09/07/2024
Nghĩ vậy, trong đầu Kỷ Tô bất ngờ hiện lên khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của ai đó, cùng đôi mắt sâu thẳm như hồ băng.
Cậu tỉnh lại, xua tan hình ảnh đàn anh lạnh lùng trong đầu, tiếp tục dò la.
Manh Manh: [Vậy đàn anh tên là?]
G: [Sau này sẽ nói cho cô biết.]
Có lẽ thấy câu trả lời này có chút cứng nhắc, đối phương nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
G: [Khi nào cô sẵn lòng nói tên đầy đủ của mình.]
Manh Manh: [Vậy… đàn anh muốn em gọi anh là gì?]
G: [Gọi sao cũng được.]
Manh Manh: [Gì cũng được sao?]
G: [Ừm.]
Kỷ Tô nghĩ tra nam chắc đang muốn Manh Manh gọi hắn là "anh trai", vì cậu thấy con trai xung quanh cậu đều thích được gọi như vậy.
Manh Manh: [Vậy em sẽ tiếp tục gọi đàn anh nhé~]
Kỷ Tô lướt ngón tay lên, tự cảm thấy mình đã thành thạo sử dụng các từ ngữ và dấu ngoặc kép để biểu đạt giọng điệu đáng yêu.
Cậu gật đầu, tự công nhận khả năng học hỏi của mình.
Manh Manh: [Đàn anh, em chuẩn bị đi ngủ rồi.]
G: [Ngủ sớm như vậy?]
Manh Manh: [Manh Manh là con gái mà, phải ngủ để dưỡng nhan~]
Manh Manh: [Mèo con ngủ ngon.jpg]
Gửi xong, Kỷ Tô không chờ đối phương trả lời mà đăng xuất khỏi tài khoản phụ, chuyển sang tài khoản chính hàng ngày, báo cáo tiến độ mới nhất cho đàn chị.
Kỷ Tô: [Đàn chị, em đã nói chuyện thành công với tên tra nam đó rồi.]
Lâm Nghiên: [Tốt quá! Chị biết là em làm được mà!]
Lâm Nghiên: [Tiểu Tô Tô, đàn chị có thể rửa hận hay không là nhờ vào em cả đấy!]
Kỷ Tô: [Nếu gần đây đàn chị muốn tìm người nói chuyện, lúc nào cũng có thể tìm em.]
Lâm Nghiên: [Tiểu Tô Tô, em đúng là tốt quá đi… hu hu…]
Lâm Nghiên: [Cứ thế này, nói không chừng có ngày chị sẽ yêu em mất!]
Kỷ Tô: [Đàn chị… đừng đùa nữa.]
Lâm Nghiên: [Được rồi, được rồi, chị đi ra ngoài với bạn cùng phòng để chữa lành vết thương lòng đây, em tiếp tục cố lên nhé!]
Kỷ Tô: [Được rồi, chú ý an toàn.]
Kỷ Tô đặt điện thoại xuống, ngồi vào ghế, mở máy tính bắt đầu vẽ.
Manh Manh đáng yêu đang ngủ dưỡng nhan, nhưng Kỷ Tô phải tiếp tục vẽ bài tập chuyên môn.
Cậu tỉnh lại, xua tan hình ảnh đàn anh lạnh lùng trong đầu, tiếp tục dò la.
Manh Manh: [Vậy đàn anh tên là?]
G: [Sau này sẽ nói cho cô biết.]
Có lẽ thấy câu trả lời này có chút cứng nhắc, đối phương nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
G: [Khi nào cô sẵn lòng nói tên đầy đủ của mình.]
Manh Manh: [Vậy… đàn anh muốn em gọi anh là gì?]
G: [Gọi sao cũng được.]
Manh Manh: [Gì cũng được sao?]
G: [Ừm.]
Kỷ Tô nghĩ tra nam chắc đang muốn Manh Manh gọi hắn là "anh trai", vì cậu thấy con trai xung quanh cậu đều thích được gọi như vậy.
Manh Manh: [Vậy em sẽ tiếp tục gọi đàn anh nhé~]
Kỷ Tô lướt ngón tay lên, tự cảm thấy mình đã thành thạo sử dụng các từ ngữ và dấu ngoặc kép để biểu đạt giọng điệu đáng yêu.
Cậu gật đầu, tự công nhận khả năng học hỏi của mình.
Manh Manh: [Đàn anh, em chuẩn bị đi ngủ rồi.]
G: [Ngủ sớm như vậy?]
Manh Manh: [Manh Manh là con gái mà, phải ngủ để dưỡng nhan~]
Manh Manh: [Mèo con ngủ ngon.jpg]
Gửi xong, Kỷ Tô không chờ đối phương trả lời mà đăng xuất khỏi tài khoản phụ, chuyển sang tài khoản chính hàng ngày, báo cáo tiến độ mới nhất cho đàn chị.
Kỷ Tô: [Đàn chị, em đã nói chuyện thành công với tên tra nam đó rồi.]
Lâm Nghiên: [Tốt quá! Chị biết là em làm được mà!]
Lâm Nghiên: [Tiểu Tô Tô, đàn chị có thể rửa hận hay không là nhờ vào em cả đấy!]
Kỷ Tô: [Nếu gần đây đàn chị muốn tìm người nói chuyện, lúc nào cũng có thể tìm em.]
Lâm Nghiên: [Tiểu Tô Tô, em đúng là tốt quá đi… hu hu…]
Lâm Nghiên: [Cứ thế này, nói không chừng có ngày chị sẽ yêu em mất!]
Kỷ Tô: [Đàn chị… đừng đùa nữa.]
Lâm Nghiên: [Được rồi, được rồi, chị đi ra ngoài với bạn cùng phòng để chữa lành vết thương lòng đây, em tiếp tục cố lên nhé!]
Kỷ Tô: [Được rồi, chú ý an toàn.]
Kỷ Tô đặt điện thoại xuống, ngồi vào ghế, mở máy tính bắt đầu vẽ.
Manh Manh đáng yêu đang ngủ dưỡng nhan, nhưng Kỷ Tô phải tiếp tục vẽ bài tập chuyên môn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.