Kế Hoạch Cưa Đổ Nam Thần Cặn Bã Toang Rồi
Chương 22:
Trường Dã Mạn Mạn
10/07/2024
Cố Chiêu nhấc mí mắt lên, lời ít ý nhiều: “Không thể.”
“Được rồi, tôi không xem!” Vương Minh Triết đầu hàng: “Cậu cứ tiếp tục bận đi, tôi còn đang nhoé lại cú ném bóng vừa rồi ha ha...”
Cố Chiêu kéo ghế ngồi xuống, lấy lại điện thoại.
Ở bên kia, Kỷ Tô nhận được tin nhắn đầu tiên từ G như mong đợi.
G: [Không phải nói là mặc váy dài sao?]
Kỷ Tô căn thời gian, để hắn đợi mười phút mới trả lời.
Manh Manh: [Sao vậy đàn anh?]
Manh Manh: [Mèo con nghi hoặc.gif]
G: [Ảnh trên vòng bạn bè.]
Manh Manh: [Ồ, cái đó à...]
Manh Manh: [Vài ngày trước mặc váy dài, hôm nay mặc đồ thủy thủ.]
Kỷ Tô nhìn giao diện trò chuyện, đầu trang luôn hiển thị “đối phương đang nhập...”
Một lát sau, hộp thoại bật ra một tin nhắn mới.
G: [Thích mặc váy ngắn?]
Manh Manh: [Đúng vậy~]
Manh Manh: [Đàn anh thấy em mặc váy ngắn không đẹp sao?]
G: [Không.]
G: [Rất đẹp.]
Kỷ Tô nhướn mày, đây là lần đầu tiên G trực tiếp khen cậu.
Manh Manh: [Mèo con ngượng ngùng.jpg]
Manh Manh: [Vậy sau này em sẽ mặc váy ngắn nhiều hơn để đàn anh xem, có được không?]
G: [Ý của em là, chỉ mặc cho tôi xem?]
“Chà, tra nam nghĩ đẹp nhỉ!”
Kiều Cẩm xuất quỷ nhập thần bình luận: “Tra nam chắc chắn muốn cậu gửi ảnh đẹp cho hắn, để hắn tự mình từ từ thưởng thức.”
Kỷ Tô: “Thật vậy à...”
“Nhưng chuyện này cũng chứng tỏ hắn có ý chiếm hữu với cậu, đây là chuyện tốt.” Kiều Cẩm vuốt ve bộ râu không tồn tại.
Cho nên Kỷ Tô nhân cơ hội, bày ra một chiêu ngoan ngoãn.
Manh Manh: [Nếu đàn anh muốn vậy thì...]
Manh Manh: [Mèo con ngượng ngùng.jpg]
Bên kia không trả lời ngay, nhưng mục đích của Kỷ Tô khi đăng ảnh lên vòng bạn bè tối nay đã đạt được, đang chuẩn bị kết thúc công việc thì lại nhận được một tin nhắn mới.
G: [Ai chụp ảnh cho em?]
Manh Manh: [Đàn anh đoán xem?]
G: [Bạn trai?]
Manh Manh: [Tất nhiên là không rồi, người ta đâu có bạn trai!]
Manh Manh: [Là bạn cùng phòng chụp giúp đó.]
G: [Bức ảnh này chỉ mình tôi xem được hay tất cả mọi người?]
Tim Kỷ Tô đập mạnh, có cảm giác kỳ lạ như bị đối phương nhìn thấu qua màn hình.
Manh Manh: [Tất nhiên là mọi người đều xem được rồi, em đăng ảnh không chặn ai cả.]
G: [Ừm.]
Kỷ Tô cắn môi dưới, đã như vậy thì liều luôn, gửi thêm vài bức ảnh từ các góc khác nhau trong điện thoại cho đối phương.
Dù sao cũng đã bị xem rồi, một bức và mười bức cũng chẳng khác gì nhau.
Manh Manh: [Những bức này chỉ đàn anh mới xem được thôi đấy nhé!]
“Được rồi, tôi không xem!” Vương Minh Triết đầu hàng: “Cậu cứ tiếp tục bận đi, tôi còn đang nhoé lại cú ném bóng vừa rồi ha ha...”
Cố Chiêu kéo ghế ngồi xuống, lấy lại điện thoại.
Ở bên kia, Kỷ Tô nhận được tin nhắn đầu tiên từ G như mong đợi.
G: [Không phải nói là mặc váy dài sao?]
Kỷ Tô căn thời gian, để hắn đợi mười phút mới trả lời.
Manh Manh: [Sao vậy đàn anh?]
Manh Manh: [Mèo con nghi hoặc.gif]
G: [Ảnh trên vòng bạn bè.]
Manh Manh: [Ồ, cái đó à...]
Manh Manh: [Vài ngày trước mặc váy dài, hôm nay mặc đồ thủy thủ.]
Kỷ Tô nhìn giao diện trò chuyện, đầu trang luôn hiển thị “đối phương đang nhập...”
Một lát sau, hộp thoại bật ra một tin nhắn mới.
G: [Thích mặc váy ngắn?]
Manh Manh: [Đúng vậy~]
Manh Manh: [Đàn anh thấy em mặc váy ngắn không đẹp sao?]
G: [Không.]
G: [Rất đẹp.]
Kỷ Tô nhướn mày, đây là lần đầu tiên G trực tiếp khen cậu.
Manh Manh: [Mèo con ngượng ngùng.jpg]
Manh Manh: [Vậy sau này em sẽ mặc váy ngắn nhiều hơn để đàn anh xem, có được không?]
G: [Ý của em là, chỉ mặc cho tôi xem?]
“Chà, tra nam nghĩ đẹp nhỉ!”
Kiều Cẩm xuất quỷ nhập thần bình luận: “Tra nam chắc chắn muốn cậu gửi ảnh đẹp cho hắn, để hắn tự mình từ từ thưởng thức.”
Kỷ Tô: “Thật vậy à...”
“Nhưng chuyện này cũng chứng tỏ hắn có ý chiếm hữu với cậu, đây là chuyện tốt.” Kiều Cẩm vuốt ve bộ râu không tồn tại.
Cho nên Kỷ Tô nhân cơ hội, bày ra một chiêu ngoan ngoãn.
Manh Manh: [Nếu đàn anh muốn vậy thì...]
Manh Manh: [Mèo con ngượng ngùng.jpg]
Bên kia không trả lời ngay, nhưng mục đích của Kỷ Tô khi đăng ảnh lên vòng bạn bè tối nay đã đạt được, đang chuẩn bị kết thúc công việc thì lại nhận được một tin nhắn mới.
G: [Ai chụp ảnh cho em?]
Manh Manh: [Đàn anh đoán xem?]
G: [Bạn trai?]
Manh Manh: [Tất nhiên là không rồi, người ta đâu có bạn trai!]
Manh Manh: [Là bạn cùng phòng chụp giúp đó.]
G: [Bức ảnh này chỉ mình tôi xem được hay tất cả mọi người?]
Tim Kỷ Tô đập mạnh, có cảm giác kỳ lạ như bị đối phương nhìn thấu qua màn hình.
Manh Manh: [Tất nhiên là mọi người đều xem được rồi, em đăng ảnh không chặn ai cả.]
G: [Ừm.]
Kỷ Tô cắn môi dưới, đã như vậy thì liều luôn, gửi thêm vài bức ảnh từ các góc khác nhau trong điện thoại cho đối phương.
Dù sao cũng đã bị xem rồi, một bức và mười bức cũng chẳng khác gì nhau.
Manh Manh: [Những bức này chỉ đàn anh mới xem được thôi đấy nhé!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.