Chương 41
Phong Tử Vân
23/05/2022
Tâm ý chợt lạnh, hắn không khỏi muốn ra tay với Lý Bạch Ngọc trên khán đài nhưng vẫn nhịn xuống vì đại cục. Mắt thấy nàng rơi xuống, hắn nhanh như cắt đạp không bay đến đón lấy nàng rồi nhẹ nhàng đặt nàng xuống sàn.
Hắn ôm lấy vai nàng nhẹ giọng hỏi:” Không sao chứ?”
Nàng lắc đầu nói:” Không sao”, sát ý trong lòng của nàng cũng đã được áp xuống.
Hắn thì không như vậy, dù vẻ mặt không biểu tình như nếu nhìn kĩ thì đáy mắt vẫn đang ẩn chứa sát khí lạnh đến thấu xương. Hắn đã hứa hoặc là nói toàn tâm toàn ý không để nàng bị thương dù là nhỏ nhất, không ai được khi dễ nàng, nếu ai dám làm tổn thương nàng hắn nhất định sẽ không tha cho người đó! Nhưng Lý Bạch Ngọc ả ta đã phạm vào cấm kị của hắn, vậy thì đừng trách hắn không khách khí!
Lý Bạch Ngọc vẻ sợ hãi quỳ gối xuống:” Vương phi tha mạng, tiểu nữ thật sự không biết vương phi không thể đứng lên nên ra tay hơi nặng. Vương phi tha mạng!”
Nàng nhướn mày, ý ả ta nói rằng nàng thật sự là phế vật không chống đỡ được mấy chiêu loay hoay ấy? Nhưng ở trước mặt nhiều người như thế này nàng cũng không muốn gây khó dễ nên lên tiếng:” Không sao, ta không trách ngươi. Mau đứng dậy đi”
“ Đa tạ vương phi” Lý Bạch Ngọc cười lạnh trong lòng như giọng điệu vẫn mang vài nét lo lắng
Lý Đại Quý thức thời lên tiếng:” Trận đấu kết thúc, người thắng cuộc là Lý Bạch Ngọc!”
Nhất thời bên dưới lại rộn lên bàn tán.
“ Ô ô ô, Ngọc tiểu thư quả là tài nữ bậc nhất! Ta cảm thấy cô ấy còn giỏi hơn vị tài nữ trong kinh thành kia”
“ Đúng vậy, người thắng là Ngọc tiểu thư thì không có gì bàn cãi”
…
Nàng trên khán đài cũng không có biểu tình gì mà quay sang nói với hắn:” Chúng ta trở về được chưa?”
Hắn cúi xuống nhìn nàng rồi mỉm cười:” Được”
Lý Bạch Ngọc đối diện cũng nghe được liền nhanh chóng nói:” Để tiểu nữ đưa hai người về”
Hắn không có bất kì ý kiến, nàng cũng lười, thế là Lý Bạch Ngọc đi phía trước dẫn đường, nàng và hắn thì đi phía sau. Đến phủ, những người lúc ở khán đài cũng đã trở về, nàng và hắn ngồi trong đại sảnh, Lý Bạch Ngọc thì vẫn đứng đó nhìn chằm chằm lấy hắn ánh mắt thật sự rất nóng bỏng.
Hắn vẫn nhàn nhã mà ngồi đó thưởng trà, nàng thật sự khâm phục tinh thần “thép” của hắn a. Bất quá đợi lâu như thế Lý Bạch Ngọc cũng không nhịn được mà lên tiếng:” Vương gia, cuộc thi đấu cũng đã kết thúc, người thắng… cũng đã quyết định nhưng về phần thưởng thì vẫn chưa định được sẽ thưởng gì. Người là được kính trọng nhất ở đây, không biết người có ý định gì về phần thưởng của trận đấu này hay không?”
Nàng trong lòng thầm khen ngợi a, nói thẳng vào vấn đề luôn sao? Người này thật không có lòng kiên nhẫn mà…
Hắn vờ ngạc nhiên:” Ồ, ta có thể quyết định phần thưởng sao?”
Lý Đại Quý cũng vui mừng nói:” Đúng thế vương gia, người cứ tùy ý nói ra một thứ. Dù là thứ gì thì nữ nhi cùng tiểu nhân đều được hưởng được chút may mắn từ vương gia!”
Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi ý kiến của nàng:” Nàng nghĩ như thế nào?”
Nàng nhún vai:” Ta không biết a, huynh là người quyết định mà”
Hắn nhẹ cười:” Nếu nàng đã nói như vậy thì ta không từ chối quyền lợi này”, nói rồi hắn quay lại nhìn Lý Bạch Ngọc nói:” Ngọc tiểu thư là một người tài mạo song toàn, không biết Ngọc tiểu thư có muốn vào trong vương phủ của ta hay không? Vương phủ của ta thật sự rất hoan nghênh tiểu thư!”
Lý Bạch Ngọc thật sự bị bất ngờ, không nghĩ đến hắn lại trực tiếp cho mình vào vương phủ. Ban nãy ả ta còn đang suy nghĩ làm cách nào để tiếp cận hắn nhiều hơn, nhưng không ngờ hắn lại mở cho ả ta một con đường thuận lợi phía trước.
Lý Bạch Ngọc không kìm nén được vui mừng quỳ xuống hô to:” Đa tạ vương gia ban thưởng, tiểu nữ sẽ hết lòng vì vương phủ”
Hắn ôm lấy vai nàng nhẹ giọng hỏi:” Không sao chứ?”
Nàng lắc đầu nói:” Không sao”, sát ý trong lòng của nàng cũng đã được áp xuống.
Hắn thì không như vậy, dù vẻ mặt không biểu tình như nếu nhìn kĩ thì đáy mắt vẫn đang ẩn chứa sát khí lạnh đến thấu xương. Hắn đã hứa hoặc là nói toàn tâm toàn ý không để nàng bị thương dù là nhỏ nhất, không ai được khi dễ nàng, nếu ai dám làm tổn thương nàng hắn nhất định sẽ không tha cho người đó! Nhưng Lý Bạch Ngọc ả ta đã phạm vào cấm kị của hắn, vậy thì đừng trách hắn không khách khí!
Lý Bạch Ngọc vẻ sợ hãi quỳ gối xuống:” Vương phi tha mạng, tiểu nữ thật sự không biết vương phi không thể đứng lên nên ra tay hơi nặng. Vương phi tha mạng!”
Nàng nhướn mày, ý ả ta nói rằng nàng thật sự là phế vật không chống đỡ được mấy chiêu loay hoay ấy? Nhưng ở trước mặt nhiều người như thế này nàng cũng không muốn gây khó dễ nên lên tiếng:” Không sao, ta không trách ngươi. Mau đứng dậy đi”
“ Đa tạ vương phi” Lý Bạch Ngọc cười lạnh trong lòng như giọng điệu vẫn mang vài nét lo lắng
Lý Đại Quý thức thời lên tiếng:” Trận đấu kết thúc, người thắng cuộc là Lý Bạch Ngọc!”
Nhất thời bên dưới lại rộn lên bàn tán.
“ Ô ô ô, Ngọc tiểu thư quả là tài nữ bậc nhất! Ta cảm thấy cô ấy còn giỏi hơn vị tài nữ trong kinh thành kia”
“ Đúng vậy, người thắng là Ngọc tiểu thư thì không có gì bàn cãi”
…
Nàng trên khán đài cũng không có biểu tình gì mà quay sang nói với hắn:” Chúng ta trở về được chưa?”
Hắn cúi xuống nhìn nàng rồi mỉm cười:” Được”
Lý Bạch Ngọc đối diện cũng nghe được liền nhanh chóng nói:” Để tiểu nữ đưa hai người về”
Hắn không có bất kì ý kiến, nàng cũng lười, thế là Lý Bạch Ngọc đi phía trước dẫn đường, nàng và hắn thì đi phía sau. Đến phủ, những người lúc ở khán đài cũng đã trở về, nàng và hắn ngồi trong đại sảnh, Lý Bạch Ngọc thì vẫn đứng đó nhìn chằm chằm lấy hắn ánh mắt thật sự rất nóng bỏng.
Hắn vẫn nhàn nhã mà ngồi đó thưởng trà, nàng thật sự khâm phục tinh thần “thép” của hắn a. Bất quá đợi lâu như thế Lý Bạch Ngọc cũng không nhịn được mà lên tiếng:” Vương gia, cuộc thi đấu cũng đã kết thúc, người thắng… cũng đã quyết định nhưng về phần thưởng thì vẫn chưa định được sẽ thưởng gì. Người là được kính trọng nhất ở đây, không biết người có ý định gì về phần thưởng của trận đấu này hay không?”
Nàng trong lòng thầm khen ngợi a, nói thẳng vào vấn đề luôn sao? Người này thật không có lòng kiên nhẫn mà…
Hắn vờ ngạc nhiên:” Ồ, ta có thể quyết định phần thưởng sao?”
Lý Đại Quý cũng vui mừng nói:” Đúng thế vương gia, người cứ tùy ý nói ra một thứ. Dù là thứ gì thì nữ nhi cùng tiểu nhân đều được hưởng được chút may mắn từ vương gia!”
Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi ý kiến của nàng:” Nàng nghĩ như thế nào?”
Nàng nhún vai:” Ta không biết a, huynh là người quyết định mà”
Hắn nhẹ cười:” Nếu nàng đã nói như vậy thì ta không từ chối quyền lợi này”, nói rồi hắn quay lại nhìn Lý Bạch Ngọc nói:” Ngọc tiểu thư là một người tài mạo song toàn, không biết Ngọc tiểu thư có muốn vào trong vương phủ của ta hay không? Vương phủ của ta thật sự rất hoan nghênh tiểu thư!”
Lý Bạch Ngọc thật sự bị bất ngờ, không nghĩ đến hắn lại trực tiếp cho mình vào vương phủ. Ban nãy ả ta còn đang suy nghĩ làm cách nào để tiếp cận hắn nhiều hơn, nhưng không ngờ hắn lại mở cho ả ta một con đường thuận lợi phía trước.
Lý Bạch Ngọc không kìm nén được vui mừng quỳ xuống hô to:” Đa tạ vương gia ban thưởng, tiểu nữ sẽ hết lòng vì vương phủ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.