Chương 15: Vùng đất mới
Thời Vọng Ngâm Nga
28/09/2023
"Bọn mày tới gần thử xem."
Moaa nghe Rin nghiến răng lẩm bẩm, hắn đã đứng lên lưng của Rein, giơ tay điều động nước, Moaa thậm chí nhìn thấy được toàn thân Rin đang phát ra ánh sáng tím nhàn nhạt. Dưới sự thôi thúc của năng lượng thần bí, vô số hạt nước thoát ly con sông bay lên trời, nhiều như thể một cơn mưa bị nhấn nút tạm dừng.
Đám động vật đều kinh ngạc nhìn đạn nước, sau đó nhìn sang Rin, mà Rin lúc này đang cố sức khống chế càng nhiều đạn nước càng tốt, hắn đau đớn đến cả gương mặt đều vặn vẹo.
Sói vương đột nhiên ngửa đầu tru một tràng dài, mà đàn gadnim cũng lập tức làm theo, sau đó xung quanh, đám động vật đều kêu lên, đó không giống như tiếng rống ầm ĩ dùng để đe dọa thường thấy, mà là một loại âm thanh nhẹ nhàng hơn, như là lời cổ vũ, động viên, an ủi.
Rin như hiểu được khích lệ của tất cả xung quanh, gương mặt hơi giãn ra, và hắn mỉm cười, hai tay giang rộng ngước mắt nhìn đám mây đen đáng sợ đang tới gần.
Đúng lúc này, con rắn lớn đang chăm chú nhìn Rin lại cúi xuống nhìn mặt nước, hé miệng khè ra âm thanh cảnh cáo, sau đó chui đầu vào nước.
Cùng lúc, xung quanh bắt đầu náo động, mười phút sau khi con thủy quái rời đi, kẻ tấn công dưới nước lại lần nữa xuất hiện, hơn nữa số lượng không hề ít.
"Là thứ có nhiều vòi vừa nãy tấn công chúng ta." - Bab nói, định nhảy trở vào nước hỗ trợ chiến đấu nhưng bị Moaa ngăn lại.
Moaa vừa quan sát mặt nước vừa nói - "Anh phải nghỉ ngơi, thứ này tôi có thể đối phó."
Hahna ở trong giỏ cũng kêu mấy tiếng ủng hộ maam, hai bông tuyết chuyển qua trước mắt Bab một cái rồi đột ngột chui vào nước, chém đứt hai cái vòi của con bạch tuộc đang níu chân Dor. Thể hình lớn giúp Dor có sức phòng ngự kinh người, nhưng cũng làm hắn chậm chạp và vụng về, những lúc thế này hắn thật sự không làm được gì nhiều.
Shan đã nhảy vào nước cùng bạch tuộc vật lộn, đàn gadnim và tất cả động vật xung quanh cũng vậy, số bạch tuộc dưới nước nhiều đến rợn người, cũng may chúng chỉ là dã thú, không thấy xuất hiện cấp bậc cao hơn.
Mặt nước lại lần nữa dậy sóng, tiếng thú kêu hòa với tiếng nước động rền rĩ nửa mặt sông. Khi cả đàn thú đang đối phó với bạch tuột, đàn dơi ninla cũng vừa tới.
Con rắn lớn đang bảo vệ quanh Rin và Rein nên hai người không bị bạch tuộc tấn công, Rin chỉ cần lo phía trên trời. Khi đàn dơi vào tầm khống chế, hai tay Rin làm một động tác hợp lại, lập tức vô số đạn nước bắt đầu di chuyển theo hình tròn, hình thành một cơn lốc xoay tròn trên không trung trên đầu đàn thú.
Đàn dơi va chạm với cơn lốc, lập tức tiếng kêu xèo xèo vang lên inh ỏi, vô số con dơi rụng xuống như lá mùa thu. Nhưng mà chúng quá đông, luôn có con may mắn xuyên qua được cơn lốc, công kích đàn thú, mà đàn thú lúc này đang gian nan chống cự lại bạch tuộc.
Moaa vừa cùng Hahna giết một con bạch tuộc tấn công Dor, nhìn thấy một con ninla lao đến chỗ mình liền rút lại thương chuyển hướng đâm lên, dễ dàng xỏ xuyên con dơi, nhưng lập tức phía sau lại có thêm con nữa, mà bên dưới, lại có hai con bạch tuộc quấn lấy Dor, hắn đang ra sức kháng cự. Hahna kêu một tiếng chuyển bông tuyết bay lên đối phó ninla để Moaa đi giúp Dor.
Đám cháy rừng đã lan đến gần bờ sông, khói đen, ánh lửa cùng âm thanh phừng phừng của nó cắt đứt hoàn toàn đường quay về, đàn thú ở trên sông chỉ có thể khổ chiến, kẻ địch không mạnh, nhưng đông đúc và không hề biết sợ.
So với lúc đánh với con thủy quái khổng lồ, trận đánh này càng thêm khốc liệt. Con thủy quái rất mạnh, nhưng có hung thú ngăn cản nó không thể giết chóc nhiều như hiện giờ. Đám thú nhỏ bị giết rất nhiều, máu đỏ loang khắp mặt sông. Đám thú cấp cao không sợ hai loài này, nhưng nếu không lên bờ trước khi kiệt sức, chúng cũng sẽ chết, mà bỏ lại đàn thú để đi trước thì chúng cũng không dám, ai biết phía trước còn thứ gì nguy hiểm nữa không. Không có đủ số lượng, hung thú cũng không dám mạo hiểm.
Bab đã không nhịn được lại nhảy xuống nước giúp đỡ Shan và Dor, bên kia Rein cũng giao Rin cho con rắn lớn, mình thì quay lại đàn gadnim hỗ trợ bảo vệ sói con, hắn đã đổi sang hình người, ở trên lưng mấy con gadnim giúp chúng đánh đuổi ninla.
Nhìn thấy Rein làm như vậy Moaa đột nhiên nghĩ tới biện pháp, hắn dặn dò Hahna một tiếng rằng không được ra khỏi cái giỏ, sau đó cầm cây thương rời khỏi lưng Dor để đi tìm sói vương. Trên đường đi hắn cứu một con laiong và một con hươu pepe sắp bị bạch tuộc kéo xuống nước, đem theo chúng đến chỗ sói vương.
Sói vương lúc này đang bận bảo vệ mấy con gadnim bị thương, nó rất bực tức vì có sức mạnh bao lớn cũng không bảo vệ được cả đàn, phải biết rằng một nửa đàn gadnim này có mang huyết thống của nó hoặc là anh chị em nó. Lần trước nó có cảm giác phẫn nộ như vầy là ngày bạn đời nó chết.
Đúng lúc này Moaa nhảy trên lưng của mấy con gadnim đi tới, còn xách theo hai con vật nhỏ. Sói vương lập tức bị Moaa hấp dẫn chú ý, nó biết nhân loại so với mình thông minh hơn, có lẽ hắn đã nghĩ ra biện pháp.
Quả nhiên Moaa đem hai con thú nhỏ đến lưng một con gadnim ngay cạnh sói vương, hai con thú ở cạnh hung thú nên run bần bật, nhưng Moaa không cho chúng chạy trốn mà vỗ vỗ chúng rồi chỉ vào một con dơi đang cố bám vào sau tai con gadnim đó. Con laiong theo bản năng thù ghét sinh vật kia, quên cả sợ mà hung hăng nhe răng nhảy lên bóp chết nó, con hươu pepe cũng nhảy sang một con gadnim khác đuổi đi con dơi đang chấp chới bay trên đầu nó, con gadnim liền tập trung xử lý con bạch tuộc đang quấn mình.
Moaa hài lòng nhìn biểu hiện của hai con thú, quay đầu nhìn sói vương.
Sói vương có hiểu ý Moaa không? Đương nhiên có, nó không có sự sáng tạo của nhân loại, nhưng cũng không ngốc. Nó liếm Moaa một cái khen ngợi rồi lập tức truyền đạt mệnh lệnh. Đó là một yêu cầu phức tạp, dùng ngôn ngữ của sói rất khó biểu thị, nhưng nó có thể làm mẫu cho mấy con sói bên cạnh xem, chúng học theo và biểu thị cho những con khác.
Không bao lâu, đàn sói đã biết phải làm gì, bắt đầu tản ra chen vào giữa đàn thú, vớt những con thú nhỏ ném lên lưng của thú lớn. Không cần ai dạy hay chỉ dẫn, đám thú nhỏ khi lên khỏi mặt nước liền thành đích ngắm yêu thích của đàn dơi, chúng sẽ tự động đi chiến đấu với kẻ địch. Những con thú cấp cao nhìn thấy hành động của đàn gadnim cũng hiểu ra, tham gia vớt thú nhỏ.
Không lâu sau, tình hình liền ổn định, tuy rằng mặt nước vẫn vì đàn thú vật lộn với bạch tuộc mà dậy sóng, nhưng đã rất ít có con bị chúng kéo xuống nước, đám thú nhỏ cũng hay rơi xuống nhưng tự chúng biết tìm cách leo trở lên, mà những con thú lớn cũng sẽ phối hợp bảo vệ chúng.
Moaa vẫn còn ở cạnh sói vương, thấy tình hình tốt lên liền gọi sói vương và giơ tay chỉ về bờ bên kia. Có đàn dơi và bạch tuộc, những loài săn mồi khác sẽ không đến gần bọn họ, lúc này tranh thủ vừa đánh vừa di chuyển là tốt nhất.
Sói vương gật đầu đồng ý, sau đó hạ lệnh đàn sói di chuyển. Những con đầu đàn khác thấy đàn gadnim di chuyển cũng vội ra lệnh di chuyển theo, những con đi lẻ càng không dám lạc đàn, đoàn quân dã thú lại lần nữa tiếp tục vượt sông.
Moaa thấy đã an ổn thì chào sói vương quay lại chỗ Dor, nhìn thấy Bab đã đổi lại hình người, đang được Rein đỡ ngồi trên lưng Dor, hắn đã nửa hôn mê. Moaa liền tới thay Rein chăm sóc Bab, để Rein đi giúp Shan và Dor, phía trên đã có Hahna đánh đuổi những con dơi tới gần. Cách bọn họ không xa, Rin vẫn đang ngồi trên người con rắn lớn, được nó bảo vệ để chuyên tâm đối phó đàn ninla.
Đàn thú chậm rãi di động về phía bờ, gian nan nhưng đã có hy vọng.
Khi cả đoàn đi được hai phần ba quãng đường, đàn ninla đã chết hơn nửa quyết định rút lui, Rin lập tức ngất xỉu, được con rắn đưa trở lại chỗ Moaa. Và khi bọn họ gần tới bờ, số lượng bạch tuộc cũng giảm bớt.
Cuối cùng, sau hơn ba giờ vượt sông, những con thú dẫn đầu cũng tới bãi sỏi của bờ bên kia.
Vách đá cao nhưng không khó leo, có một đoạn rất thoải nên đàn thú không trì hoãn, lũ lượt leo lên đỉnh vách đá.
Shan vừa đặt chân lên mặt đất lập tức ngã vật ra, bị mấy con gadnim xúm lại liếm một trận, Dor vẫn rất vững vàng, nhìn ông anh một cái rồi cõng một đống hành lí cùng Moaa, Bab và Hahna theo chân đàn thú leo dốc đá. Rein do Gadnu cõng, hắn đang ôm Rin, lúc đi ngang chỗ Shan còn hỏi hắn có sao không, Shan đáp lại bằng một tiếng rên rĩ.
Gadnu chen vào nhìn Shan một cái, thấy hắn chỉ là mệt cũng không việc gì, xung quanh còn có mấy con sói canh chừng liền mặc kệ, cõng Rein và Rin leo dốc. Sói vương đang đứng gần mép nước chờ tất cả gadnim lên bờ, lúc chia ra vớt đám thú nhỏ chúng bị tách ra khắp nơi, có nhiều con còn tụt lại phía sau.
Lúc này Dor đã leo đến đỉnh con dốc, sững người dừng lại. Trước mắt hắn, cỏ và cây bụi chỉ cao tới eo người phủ kín mặt đất thành một đại dương xanh tươi kéo dài đến chân trời, lác đác vài chòm cây cao vượt lên như những hòn đảo nhỏ. Đang mùa hoa nở nên trên cái nền xanh mênh mang đó là vô vàn màu sắc rực rỡ khác, chúng theo cơn gió lay động thành sóng, điềm mỹ làm người say mê. Trời đã về chiều, ánh nắng đậm màu xuyên qua tầng mây trắng bông, hòa tan vào không gian mênh mông vô tận thành một thứ hương vị ấm áp nồng nàn.
Moaa cũng bị cảnh trước mắt làm ngây người, Hahna thì đã kích động nhảy loi choi trong rổ, con Bum cũng nhoi theo, chủ yếu là nó muốn xuống đất đi ăn cỏ, đói bụng rồi.
Dor thấy đàn sói gadnim tụ tập ở một chỗ cách bờ vực không xa cũng đi qua, lúc này ở cùng chúng là an toàn nhất.
Moaa đỡ Bab xuống đất rồi đến giúp Rein đỡ Rin, Hahna cũng đã đổi lại hình người đến hỗ trợ Dor dở hành lí trên người xuống. Đám gadnim thấy Bab và Rin đều hôn mê thì vây lại xung quanh xem, bị Gadnu đuổi đi.
Trời đã về chiều mà tất cả đều rất mệt mỏi nên Rein và Dor chỉ dọn một chỗ trống an toàn để nhóm một đống lửa lên sưởi ấm, Hahna lấy số thức ăn dự trữ còn lại ra nướng lên cho nóng làm bữa tối, Moaa thì bận bịu lấy da thú bị ướt ra treo lên cái cây lớn duy nhất gần đó hong khô, tối nay bọn họ cần chúng để nghỉ ngơi.
Shan được một con gadnim cõng lên con dốc, tới nơi cũng chỉ nằm ườn ra chứ không có sức giúp được cái gì, bị Hahna cười nhạo một lúc. Shan cũng bất đắc dĩ, thú hình của hắn nhỏ, thể lực không so được với mấy tên kia.
Đàn sói lên đến đây đều tụ lại vây quanh nhóm bọn họ nghỉ ngơi, liếm lông cho nhau, những con bị thương thấy Hahna lấy cỏ trị thương ra kiểm tra còn chạy lên xin vài cọng.
Quanh bọn họ, đàn thú đã lên bờ cũng tụ tập rất đông, một số nghỉ ngơi một lúc liền chọn một hướng đi tiếp nhưng đa phần vẫn còn chần chờ dừng lại.
* * *
Lúc Bab tỉnh lại còn tưởng mình đang ở trong bộ lạc, bởi vì xung quanh rất nhốn nháo. Hahna không biết vì cái gì đang cãi nhau với mấy con sói con, bằng tiếng sói, mấy con sói ngao ngao ăng ẳng gào với con bé, Hahna cũng gâu gâu ẳng ẳng cãi lại, cũng không biết mắng cái gì. Shan đang ở cạnh hắn ôm bụng cười, Moaa thì ngồi trước mặt hắn, nghe âm thanh chắc là đang cắt thịt khô, Moaa ăn thịt luôn phải cắt nhỏ ra như vậy. Đối diện bọn họ, bên kia đống lửa là Rein và Dor đang vừa làm gì đó vừa nói chuyện, còn vừa nói vừa cười, Rin thì an ổn nằm bên cạnh Rein, vẫn còn chưa tỉnh.
Bab trở mình ngồi dậy, vết thương lúc vượt sông bị rách ra một chút, chảy máu nhiều nên hắn vẫn thấy không có gì sức lực, một động tác đơn giản như vậy cũng làm rất chậm.
Moaa phát hiện Bab tỉnh, vội buông đồ trong tay quay lại đỡ hắn.
"Anh thấy sao rồi?"
"Hơi mệt một chút, nghỉ ngơi vài ngày là ổn thôi." - Bab nhợt nhạt cười đáp.
Moaa khẽ gật đầu, nói - "Anh ăn chút rồi nhai ít cỏ trị thương. Bây giờ chỉ còn thịt khô thôi, mai mọi người mới đi săn."
"Ừ, hôm nay đều mệt quá rồi." - Bab gật đầu, cầm lấy miếng thịt Moaa đưa ăn.
Những người khác thấy Bab tỉnh đều hỏi han một chút, thấy hắn còn ăn được thì yên tâm.
Hahna đã thôi cự cãi với mấy con sói con, chạy đến xem Bab. Bab mới tò mò hỏi con bé sao lại cãi nhau với chúng.
"Tụi nó suýt nữa vồ Bum bị thương, may mà con phản ứng kịp." - Hahna hậm hực đáp.
Moaa lắc đầu - "Con cũng đập tụi nó một trận rồi, còn chưa vừa lòng?"
Hahna nhún nhún vai, dò hỏi Dor bên kia - "Anh Dor làm cái tách xong chưa?"
"Xong hai cái rồi đây." - Dor đáp, cầm hai món đồ để bên cạnh đưa qua. Bởi vì mấy món nặng và không quan trọng đều bị bỏ lại lúc rừng bắt đầu cháy, bọn họ bây giờ không có lấy một món đồ đựng, Dor tranh thủ cưa một nhánh cây, đưa cho Bum kiểm tra xem có độc không rồi ngồi dùng dụng cụ làm mấy cái tách và chén, ít nhất có đồ uống nước. Bộ dụng cụ Shan làm trước đây và cây cưa bởi vì rất quan trọng nên chưa đến cùng đường bọn họ cũng không vứt bỏ, lúc này mới có cái mà dùng.
Hahna lấy hai cái tách sang ngắm, Bab cũng xem qua, chỉ là một vật hình trụ rỗng ruột, hắn cảm thấy mình cũng làm được. Hiện tại Rin chưa tỉnh nên bọn họ muốn uống nước chỉ có thể xuống dưới vách đá lấy nước sông, chỉ là nước đó tuyệt đối không sạch. Cũng may Bum lúc đi ăn cỏ hồi chiều đã tìm được một loại củ mọng nước, hương vị khá hăng nhưng giải khát rất tốt.
Bab vừa ăn vừa nhìn quanh, thấy được thảo nguyên bao la bên ngoài cùng rất nhiều dã thú, hắn cũng thấy được cái cây lớn gần đó và mấy tấm da Moaa phơi. Nhìn mấy tấm da phất phới theo gió, hắn đột nhiên cảm thấy an ổn đến lạ. Cho dù lúc này đang ở một nơi xa lạ, bọn họ tổng cộng chỉ có bảy người, nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự bình yên nhàn nhạt đang phủ lấy xung quanh, bếp lửa tản ra hơi ấm đẩy lùi cái lạnh cùng mọi sự lo âu bên ngoài. Ở chỗ này, giữa một đàn dã thú đông đúc, hắn vẫn an toàn, hắn còn có người nhà.
Lúc Bab ăn xong mặt trời đã lặn hẳn, gió đêm bắt đầu mạnh lên, Dor và Rein phải dọn thêm cỏ ở dưới gió để tránh tàn lửa bay ra gây hỏa hoạn. Moaa lấy mấy tấm da đã khô xuống trải chỗ ngủ cho Bab nằm, hắn ăn xong mấy cọng cỏ trị thương rồi nằm xuống, một lúc sau đã ngủ thiếp đi.
Hắn ngủ không bao lâu thì Rin tỉnh lại. Hắn chưa mở mắt đã giơ tay ôm đầu. Rein phát hiện liền cẩn thận đỡ hắn dậy, giúp hắn xoa huyệt thái dương.
"Đau đầu sao?" - Rein nhỏ giọng hỏi.
Rin vẫn chưa mở mắt, rên rỉ đáp - "Lúc chiều rất đau, hiện tại đỡ nhiều rồi."
"Vậy lát ngủ sớm một chút, ngày mai chắc là ổn thôi. Cậu đói không, ăn chút nha."
"Không muốn ăn thịt, còn bánh khô không?" - Rin càu nhàu nói, mở mắt ra.
Thứ hắn thấy trước tiên là bầu trời đầy sao cùng hai cái mặt trăng trên đầu, hắn nghe thấy âm thanh đống lửa tí tách bên cạnh, còn có tiếng động vật kêu và cả tiếng côn trùng. Tất cả những thứ này gợi nhớ những lúc hắn dẫn quân đi tuần quanh biên giới bộ lạc trước đây. Khi đó hắn thường ngồi một mình cạnh đống lửa, trong khi những người khác vây quanh một đống lửa khác ở xa xa, nhỏ giọng nói chuyện như sợ hắn nghe thấy. Cũng là đống lửa, tiếng dã thú cùng côn trùng, nhưng bây giờ hắn tuyệt không cô độc nữa.
Rin so với Bab được hoan nghênh nhiều, thấy hắn tỉnh đám gadnim xung quanh lập tức ùa tới, xúm xít muốn xem hắn thế nào rồi, Gadnu phải lần nữa hung hăng đuổi tất cả đi.
Mấy người Moaa cũng hỏi han một chút rồi để Rein chăm sóc hắn. Hahna rủ Shan và Gadnu đi ra gần bờ vực hóng gió.
Sói vương kiểm tra xong cả đàn rồi cũng đến bên này, xem Rin và Bab xong, thấy Gadnu, Hahna và Shan ngồi gần mép vực nhìn bên kia sông nó cũng đi ra ngồi ở đó.
Bờ bên kia đã ngập trong lửa đỏ, khoảng cách quá xa không thấy rõ nhưng ánh sáng của lửa và khói đen bốc lên lại đủ làm người và thú đều tưởng tượng được tình cảnh bên kia, may mà ngược gió nên khói không tràn qua bên này.
Hahna ngồi dựa vào Gadnu, nhìn một hồi thì thở dài nằm bẹp lên lưng con sói. Shan khẽ cười xoa đầu cô nhỏ, an ủi - "Đừng buồn, chúng sẽ lại hồi phục, đợi vài năm sau chúng ta quay lại đây xem, nói không chừng bên đó đã xanh um rồi đấy."
Hahna đáp lại bằng một nụ cười yếu ớt.
Gadnu thấy vậy vươn đầu liếm cô nhóc an ủi, sói vương cũng thò qua liếm cho tới khi nghe Hahna cười ra tiếng mới thôi.
Rein đỡ Rin cũng tới bên này ngồi, Moaa và Dor cũng đi tới.
Dor mở miệng - "Vậy.. tiếp theo thì thế nào? Chúng ta đi đâu?"
Mọi người trầm mặc, Moaa xoay đầu nhìn thảo nguyên dài tít tắp ngoài xa, trong lòng cũng mờ mịt.
Hahna đột nhiên giơ tay chỉ hướng chếch một chút giữa hướng đông và đông nam nói - "Đi bên kia đi."
Con sông lớn bên cạnh họ chảy theo hướng tây sang đông, hơi chếch một chút qua phía bắc, hướng Hahna chỉ là ở hạ nguồn nhưng rời xa con sông một chút, bên đó, ở cuối tầm mắt có thể thấy một dãy núi đá thấp chắn ngang.
"Bên đó có cái gì?" - Shan hỏi.
Hahna cười tươi rói - "Một vị thầy thuốc, là hắn cho em và maam biết rễ cỏ trị thương."
Moaa lúc này mới nhớ ra, lúc mới tới Hahna có hỏi JP người chết cùng lúc với mình đang ở đâu, JP có chỉ vị trí, hóa ra Hahna vẫn để ý phương hướng đó. Theo khoảng cách bọn họ đã đi, hẳn là cũng gần rồi.
"Được, vậy chúng ta đi hướng đó." - Rin nghe vậy cười gật đầu.
Những người khác không có ý kiến, dù sao hiện tại đi đâu cũng không khác nhau lắm.
Đương nhiên không phải nói đi là đi, cả bọn ngồi một lát thì quay lại bếp lửa. Mọi người thay bộ đồ da, quấn miếng da thú ấm áp rồi vây quanh đống lửa ngủ, một giấc ngủ rất ngon sau mấy ngày vất vả. Đàn sói cũng vây quanh khu đó nghỉ ngơi, bên ngoài nữa là rất nhiều loài thú khác.
Đêm hôm đó không quá yên bình, trên thảo nguyên cũng có động vật bản địa, nửa đêm có vài bầy đàn bị chúng tập kích, cho nên thỉnh thoảng lại có một trận rối loạn, chỉ là không ảnh hưởng đến đám nhân loại được đàn sói bảo vệ bên này.
* * *
Mặt trời dâng lên, một ngày mới lại bắt đầu. Hahna ngủ dậy thì phát hiện Gadnu đã đi đâu mất, nhỏ đang được Bum ôm nằm giữa một cái ổ lót da thú. Lúc nửa đêm gió trên thảo nguyên mạnh lên rất nhiều nên Dor phải dập tắt đống lửa. Lửa vừa tắt không khí lập tức lạnh hẳn nên Hahna quyết định đổi sang hình thú, chui vào dưới cổ Gadnu ngủ ké Bum, mà mấy thú nhân cũng đổi sang hình thú che cho hai á thú.
Lúc này mọi người đều đã dậy, Gadnu và Rein không thấy đâu, Shan đang nhóm bếp, Moaa và Dor thì kiểm tra lại hành lí của cả bọn, Bab và Rin ngồi trên tấm da thú cạnh chỗ Hahna. Rin ngủ một giấc đã khoẻ rồi, đang ôm một con sói con đùa với nó, quanh hắn còn có mấy con khác đang nô đùa. Bab thì vẫn còn yếu, đang dựa lưng vào một con sói. Hắn bị mất máu nhiều, chưa kịp hồi phục lại phải bôn ba, vết thương còn rách lại nên cần nhiều thời gian để dưỡng thương. Xung quanh tấm da hai người ngồi có bảy tám con gadnim bị thương đang nằm, có con đang nhìn xung quanh, có con xem sói con, có con đang liếm vết thương của mình, có con liếm vết thương của bạn, có con thì liêm diêm ngủ. Số gadnim còn lại không thấy đâu, chỉ có một con hoang thú đang cảnh giác nhìn xung quanh.
Hahna và Bum cùng chui ra khỏi ổ, Hahna đi lấy váy da chui vào bụi cỏ đổi lại hình người, còn Bum thì tự mình đi kiếm ăn.
Mặc đồ xong, Hahna chạy ra xin Rin một ít nước rửa mặt, Rin liền giúp con bé tụ nước. Hahna rửa mặt xong rất vui vẻ chạy qua chỗ Moaa hỗ trợ, hỏi - "Gadnu với anh Rein đâu maam?"
"Cùng đàn sói đi săn từ tờ mờ sáng rồi." - Moaa đáp, hắn đang kiểm tra mớ tơ nhện kattai, hôm qua ngâm nước một buổi đều ướt cả, cần phải lấy ra phơi.
Đột nhiên có tiếng con Bum kêu lên, nghe rất giận dữ, trong bụi cây truyền ra âm thanh nó đang làm gì đó như là đánh nhau. Hahna và Shan đưa mắt nhìn nhau, đồng thời tò mò đứng dậy đi qua vây xem. Vạch bụi cây ra, nhìn thấy là cảnh con Bum đang nhảy loi choi, mà dưới chân nó là một con côn trùng màu đen lớn cỡ quả bóng tenis đã bị đạp nằm sấp.
"Con gì thế? Bọ cánh cứng?" - Hahna hỏi Shan.
Shan lắc đầu, hắn cũng không biết nó là con gì. Trong lúc đó, Bum xử lý xong con bọ thì lắc lắc cái đuôi to của mình quét sạch vụn cỏ trên lông, sau đó cúi người đi nhặt mấy thứ hình tròn trông như trái cây rơi trên đất, khệ nệ đi đến đưa cho Hahna.
Hahna cầm lấy một quả đưa cho Shan, hai người lật qua lật lại xem, nó có vẻ giống trái cây, màu vàng cam, phần vỏ trong suốt, bên trong giống như chứa một loại chất lỏng nào đó. Nhưng thứ này hẳn không phải trái cây, thứ nhất vì mùa này cơ bản chưa có cây nào ra quả cả, thứ hai là mấy thứ này có bề mặt hoàn toàn trơn nhẵn, không có cuốn.
"Có lẽ là trứng của loài nào đó." - Shan đoán.
"Xé ra xem thử, Bum nhặt về cho em thì chắc là ăn được." - Hahna nói rồi làm ngay, dùng tay xé thử lớp vỏ mỏng bên ngoài.
Một mùi thơm ngọt theo dòng chất lỏng trào ra lan tràn trong không khí, những người khác cách đó không xa liền chú ý bên này.
"Cái gì thế anh?" - Dor đứng dậy đi qua hỏi Shan.
Hahna nếm thử chất lỏng, chép chép miệng nói - "Là mật hoa, ngọt, thơm, vị nhạt hơn mật ong."
Nói xong Hahna liền phân cho Moaa và Rin mỗi người một quả, chính mình giữ một quả đã xé, còn lại hai quả đưa luôn cho Shan. Mỗi quả mật hoa chỉ lớn cỡ đầu ngón tay cái, bọn họ phân nhau nếm thử một chút.
"Cái này ngon thật, nếu có trái cây ăn chung còn ngon hơn." - Shan cùng Dor chia nhau một quả, ăn xong hắn vẫn còn thèm.
Hahna bế con Bum lên thơm nó một cái, hỏi - "Mày kiếm được thứ này ở đâu thế?"
Bum đương nhiên không hiểu Hahna hỏi nó cái gì, vô tội nhìn lại. Hahna nghĩ nghĩ lấy vỏ quả vừa rồi đưa cho nó, bảo nó đi tìm thêm. Lần này thì Bum đã hiểu, được đặt xuống đất liền nhảy vào bụi rậm tiếp tục sột soạt tìm. Moaa bước đến vẹt bụi cây ra xem thử bên trong có cái gì, nhưng nhìn thấy con bọ bị Bum giết bên trong hai mắt lại trợn tròn, hô lên - "Iunta!"
Moaa nghe Rin nghiến răng lẩm bẩm, hắn đã đứng lên lưng của Rein, giơ tay điều động nước, Moaa thậm chí nhìn thấy được toàn thân Rin đang phát ra ánh sáng tím nhàn nhạt. Dưới sự thôi thúc của năng lượng thần bí, vô số hạt nước thoát ly con sông bay lên trời, nhiều như thể một cơn mưa bị nhấn nút tạm dừng.
Đám động vật đều kinh ngạc nhìn đạn nước, sau đó nhìn sang Rin, mà Rin lúc này đang cố sức khống chế càng nhiều đạn nước càng tốt, hắn đau đớn đến cả gương mặt đều vặn vẹo.
Sói vương đột nhiên ngửa đầu tru một tràng dài, mà đàn gadnim cũng lập tức làm theo, sau đó xung quanh, đám động vật đều kêu lên, đó không giống như tiếng rống ầm ĩ dùng để đe dọa thường thấy, mà là một loại âm thanh nhẹ nhàng hơn, như là lời cổ vũ, động viên, an ủi.
Rin như hiểu được khích lệ của tất cả xung quanh, gương mặt hơi giãn ra, và hắn mỉm cười, hai tay giang rộng ngước mắt nhìn đám mây đen đáng sợ đang tới gần.
Đúng lúc này, con rắn lớn đang chăm chú nhìn Rin lại cúi xuống nhìn mặt nước, hé miệng khè ra âm thanh cảnh cáo, sau đó chui đầu vào nước.
Cùng lúc, xung quanh bắt đầu náo động, mười phút sau khi con thủy quái rời đi, kẻ tấn công dưới nước lại lần nữa xuất hiện, hơn nữa số lượng không hề ít.
"Là thứ có nhiều vòi vừa nãy tấn công chúng ta." - Bab nói, định nhảy trở vào nước hỗ trợ chiến đấu nhưng bị Moaa ngăn lại.
Moaa vừa quan sát mặt nước vừa nói - "Anh phải nghỉ ngơi, thứ này tôi có thể đối phó."
Hahna ở trong giỏ cũng kêu mấy tiếng ủng hộ maam, hai bông tuyết chuyển qua trước mắt Bab một cái rồi đột ngột chui vào nước, chém đứt hai cái vòi của con bạch tuộc đang níu chân Dor. Thể hình lớn giúp Dor có sức phòng ngự kinh người, nhưng cũng làm hắn chậm chạp và vụng về, những lúc thế này hắn thật sự không làm được gì nhiều.
Shan đã nhảy vào nước cùng bạch tuộc vật lộn, đàn gadnim và tất cả động vật xung quanh cũng vậy, số bạch tuộc dưới nước nhiều đến rợn người, cũng may chúng chỉ là dã thú, không thấy xuất hiện cấp bậc cao hơn.
Mặt nước lại lần nữa dậy sóng, tiếng thú kêu hòa với tiếng nước động rền rĩ nửa mặt sông. Khi cả đàn thú đang đối phó với bạch tuột, đàn dơi ninla cũng vừa tới.
Con rắn lớn đang bảo vệ quanh Rin và Rein nên hai người không bị bạch tuộc tấn công, Rin chỉ cần lo phía trên trời. Khi đàn dơi vào tầm khống chế, hai tay Rin làm một động tác hợp lại, lập tức vô số đạn nước bắt đầu di chuyển theo hình tròn, hình thành một cơn lốc xoay tròn trên không trung trên đầu đàn thú.
Đàn dơi va chạm với cơn lốc, lập tức tiếng kêu xèo xèo vang lên inh ỏi, vô số con dơi rụng xuống như lá mùa thu. Nhưng mà chúng quá đông, luôn có con may mắn xuyên qua được cơn lốc, công kích đàn thú, mà đàn thú lúc này đang gian nan chống cự lại bạch tuộc.
Moaa vừa cùng Hahna giết một con bạch tuộc tấn công Dor, nhìn thấy một con ninla lao đến chỗ mình liền rút lại thương chuyển hướng đâm lên, dễ dàng xỏ xuyên con dơi, nhưng lập tức phía sau lại có thêm con nữa, mà bên dưới, lại có hai con bạch tuộc quấn lấy Dor, hắn đang ra sức kháng cự. Hahna kêu một tiếng chuyển bông tuyết bay lên đối phó ninla để Moaa đi giúp Dor.
Đám cháy rừng đã lan đến gần bờ sông, khói đen, ánh lửa cùng âm thanh phừng phừng của nó cắt đứt hoàn toàn đường quay về, đàn thú ở trên sông chỉ có thể khổ chiến, kẻ địch không mạnh, nhưng đông đúc và không hề biết sợ.
So với lúc đánh với con thủy quái khổng lồ, trận đánh này càng thêm khốc liệt. Con thủy quái rất mạnh, nhưng có hung thú ngăn cản nó không thể giết chóc nhiều như hiện giờ. Đám thú nhỏ bị giết rất nhiều, máu đỏ loang khắp mặt sông. Đám thú cấp cao không sợ hai loài này, nhưng nếu không lên bờ trước khi kiệt sức, chúng cũng sẽ chết, mà bỏ lại đàn thú để đi trước thì chúng cũng không dám, ai biết phía trước còn thứ gì nguy hiểm nữa không. Không có đủ số lượng, hung thú cũng không dám mạo hiểm.
Bab đã không nhịn được lại nhảy xuống nước giúp đỡ Shan và Dor, bên kia Rein cũng giao Rin cho con rắn lớn, mình thì quay lại đàn gadnim hỗ trợ bảo vệ sói con, hắn đã đổi sang hình người, ở trên lưng mấy con gadnim giúp chúng đánh đuổi ninla.
Nhìn thấy Rein làm như vậy Moaa đột nhiên nghĩ tới biện pháp, hắn dặn dò Hahna một tiếng rằng không được ra khỏi cái giỏ, sau đó cầm cây thương rời khỏi lưng Dor để đi tìm sói vương. Trên đường đi hắn cứu một con laiong và một con hươu pepe sắp bị bạch tuộc kéo xuống nước, đem theo chúng đến chỗ sói vương.
Sói vương lúc này đang bận bảo vệ mấy con gadnim bị thương, nó rất bực tức vì có sức mạnh bao lớn cũng không bảo vệ được cả đàn, phải biết rằng một nửa đàn gadnim này có mang huyết thống của nó hoặc là anh chị em nó. Lần trước nó có cảm giác phẫn nộ như vầy là ngày bạn đời nó chết.
Đúng lúc này Moaa nhảy trên lưng của mấy con gadnim đi tới, còn xách theo hai con vật nhỏ. Sói vương lập tức bị Moaa hấp dẫn chú ý, nó biết nhân loại so với mình thông minh hơn, có lẽ hắn đã nghĩ ra biện pháp.
Quả nhiên Moaa đem hai con thú nhỏ đến lưng một con gadnim ngay cạnh sói vương, hai con thú ở cạnh hung thú nên run bần bật, nhưng Moaa không cho chúng chạy trốn mà vỗ vỗ chúng rồi chỉ vào một con dơi đang cố bám vào sau tai con gadnim đó. Con laiong theo bản năng thù ghét sinh vật kia, quên cả sợ mà hung hăng nhe răng nhảy lên bóp chết nó, con hươu pepe cũng nhảy sang một con gadnim khác đuổi đi con dơi đang chấp chới bay trên đầu nó, con gadnim liền tập trung xử lý con bạch tuộc đang quấn mình.
Moaa hài lòng nhìn biểu hiện của hai con thú, quay đầu nhìn sói vương.
Sói vương có hiểu ý Moaa không? Đương nhiên có, nó không có sự sáng tạo của nhân loại, nhưng cũng không ngốc. Nó liếm Moaa một cái khen ngợi rồi lập tức truyền đạt mệnh lệnh. Đó là một yêu cầu phức tạp, dùng ngôn ngữ của sói rất khó biểu thị, nhưng nó có thể làm mẫu cho mấy con sói bên cạnh xem, chúng học theo và biểu thị cho những con khác.
Không bao lâu, đàn sói đã biết phải làm gì, bắt đầu tản ra chen vào giữa đàn thú, vớt những con thú nhỏ ném lên lưng của thú lớn. Không cần ai dạy hay chỉ dẫn, đám thú nhỏ khi lên khỏi mặt nước liền thành đích ngắm yêu thích của đàn dơi, chúng sẽ tự động đi chiến đấu với kẻ địch. Những con thú cấp cao nhìn thấy hành động của đàn gadnim cũng hiểu ra, tham gia vớt thú nhỏ.
Không lâu sau, tình hình liền ổn định, tuy rằng mặt nước vẫn vì đàn thú vật lộn với bạch tuộc mà dậy sóng, nhưng đã rất ít có con bị chúng kéo xuống nước, đám thú nhỏ cũng hay rơi xuống nhưng tự chúng biết tìm cách leo trở lên, mà những con thú lớn cũng sẽ phối hợp bảo vệ chúng.
Moaa vẫn còn ở cạnh sói vương, thấy tình hình tốt lên liền gọi sói vương và giơ tay chỉ về bờ bên kia. Có đàn dơi và bạch tuộc, những loài săn mồi khác sẽ không đến gần bọn họ, lúc này tranh thủ vừa đánh vừa di chuyển là tốt nhất.
Sói vương gật đầu đồng ý, sau đó hạ lệnh đàn sói di chuyển. Những con đầu đàn khác thấy đàn gadnim di chuyển cũng vội ra lệnh di chuyển theo, những con đi lẻ càng không dám lạc đàn, đoàn quân dã thú lại lần nữa tiếp tục vượt sông.
Moaa thấy đã an ổn thì chào sói vương quay lại chỗ Dor, nhìn thấy Bab đã đổi lại hình người, đang được Rein đỡ ngồi trên lưng Dor, hắn đã nửa hôn mê. Moaa liền tới thay Rein chăm sóc Bab, để Rein đi giúp Shan và Dor, phía trên đã có Hahna đánh đuổi những con dơi tới gần. Cách bọn họ không xa, Rin vẫn đang ngồi trên người con rắn lớn, được nó bảo vệ để chuyên tâm đối phó đàn ninla.
Đàn thú chậm rãi di động về phía bờ, gian nan nhưng đã có hy vọng.
Khi cả đoàn đi được hai phần ba quãng đường, đàn ninla đã chết hơn nửa quyết định rút lui, Rin lập tức ngất xỉu, được con rắn đưa trở lại chỗ Moaa. Và khi bọn họ gần tới bờ, số lượng bạch tuộc cũng giảm bớt.
Cuối cùng, sau hơn ba giờ vượt sông, những con thú dẫn đầu cũng tới bãi sỏi của bờ bên kia.
Vách đá cao nhưng không khó leo, có một đoạn rất thoải nên đàn thú không trì hoãn, lũ lượt leo lên đỉnh vách đá.
Shan vừa đặt chân lên mặt đất lập tức ngã vật ra, bị mấy con gadnim xúm lại liếm một trận, Dor vẫn rất vững vàng, nhìn ông anh một cái rồi cõng một đống hành lí cùng Moaa, Bab và Hahna theo chân đàn thú leo dốc đá. Rein do Gadnu cõng, hắn đang ôm Rin, lúc đi ngang chỗ Shan còn hỏi hắn có sao không, Shan đáp lại bằng một tiếng rên rĩ.
Gadnu chen vào nhìn Shan một cái, thấy hắn chỉ là mệt cũng không việc gì, xung quanh còn có mấy con sói canh chừng liền mặc kệ, cõng Rein và Rin leo dốc. Sói vương đang đứng gần mép nước chờ tất cả gadnim lên bờ, lúc chia ra vớt đám thú nhỏ chúng bị tách ra khắp nơi, có nhiều con còn tụt lại phía sau.
Lúc này Dor đã leo đến đỉnh con dốc, sững người dừng lại. Trước mắt hắn, cỏ và cây bụi chỉ cao tới eo người phủ kín mặt đất thành một đại dương xanh tươi kéo dài đến chân trời, lác đác vài chòm cây cao vượt lên như những hòn đảo nhỏ. Đang mùa hoa nở nên trên cái nền xanh mênh mang đó là vô vàn màu sắc rực rỡ khác, chúng theo cơn gió lay động thành sóng, điềm mỹ làm người say mê. Trời đã về chiều, ánh nắng đậm màu xuyên qua tầng mây trắng bông, hòa tan vào không gian mênh mông vô tận thành một thứ hương vị ấm áp nồng nàn.
Moaa cũng bị cảnh trước mắt làm ngây người, Hahna thì đã kích động nhảy loi choi trong rổ, con Bum cũng nhoi theo, chủ yếu là nó muốn xuống đất đi ăn cỏ, đói bụng rồi.
Dor thấy đàn sói gadnim tụ tập ở một chỗ cách bờ vực không xa cũng đi qua, lúc này ở cùng chúng là an toàn nhất.
Moaa đỡ Bab xuống đất rồi đến giúp Rein đỡ Rin, Hahna cũng đã đổi lại hình người đến hỗ trợ Dor dở hành lí trên người xuống. Đám gadnim thấy Bab và Rin đều hôn mê thì vây lại xung quanh xem, bị Gadnu đuổi đi.
Trời đã về chiều mà tất cả đều rất mệt mỏi nên Rein và Dor chỉ dọn một chỗ trống an toàn để nhóm một đống lửa lên sưởi ấm, Hahna lấy số thức ăn dự trữ còn lại ra nướng lên cho nóng làm bữa tối, Moaa thì bận bịu lấy da thú bị ướt ra treo lên cái cây lớn duy nhất gần đó hong khô, tối nay bọn họ cần chúng để nghỉ ngơi.
Shan được một con gadnim cõng lên con dốc, tới nơi cũng chỉ nằm ườn ra chứ không có sức giúp được cái gì, bị Hahna cười nhạo một lúc. Shan cũng bất đắc dĩ, thú hình của hắn nhỏ, thể lực không so được với mấy tên kia.
Đàn sói lên đến đây đều tụ lại vây quanh nhóm bọn họ nghỉ ngơi, liếm lông cho nhau, những con bị thương thấy Hahna lấy cỏ trị thương ra kiểm tra còn chạy lên xin vài cọng.
Quanh bọn họ, đàn thú đã lên bờ cũng tụ tập rất đông, một số nghỉ ngơi một lúc liền chọn một hướng đi tiếp nhưng đa phần vẫn còn chần chờ dừng lại.
* * *
Lúc Bab tỉnh lại còn tưởng mình đang ở trong bộ lạc, bởi vì xung quanh rất nhốn nháo. Hahna không biết vì cái gì đang cãi nhau với mấy con sói con, bằng tiếng sói, mấy con sói ngao ngao ăng ẳng gào với con bé, Hahna cũng gâu gâu ẳng ẳng cãi lại, cũng không biết mắng cái gì. Shan đang ở cạnh hắn ôm bụng cười, Moaa thì ngồi trước mặt hắn, nghe âm thanh chắc là đang cắt thịt khô, Moaa ăn thịt luôn phải cắt nhỏ ra như vậy. Đối diện bọn họ, bên kia đống lửa là Rein và Dor đang vừa làm gì đó vừa nói chuyện, còn vừa nói vừa cười, Rin thì an ổn nằm bên cạnh Rein, vẫn còn chưa tỉnh.
Bab trở mình ngồi dậy, vết thương lúc vượt sông bị rách ra một chút, chảy máu nhiều nên hắn vẫn thấy không có gì sức lực, một động tác đơn giản như vậy cũng làm rất chậm.
Moaa phát hiện Bab tỉnh, vội buông đồ trong tay quay lại đỡ hắn.
"Anh thấy sao rồi?"
"Hơi mệt một chút, nghỉ ngơi vài ngày là ổn thôi." - Bab nhợt nhạt cười đáp.
Moaa khẽ gật đầu, nói - "Anh ăn chút rồi nhai ít cỏ trị thương. Bây giờ chỉ còn thịt khô thôi, mai mọi người mới đi săn."
"Ừ, hôm nay đều mệt quá rồi." - Bab gật đầu, cầm lấy miếng thịt Moaa đưa ăn.
Những người khác thấy Bab tỉnh đều hỏi han một chút, thấy hắn còn ăn được thì yên tâm.
Hahna đã thôi cự cãi với mấy con sói con, chạy đến xem Bab. Bab mới tò mò hỏi con bé sao lại cãi nhau với chúng.
"Tụi nó suýt nữa vồ Bum bị thương, may mà con phản ứng kịp." - Hahna hậm hực đáp.
Moaa lắc đầu - "Con cũng đập tụi nó một trận rồi, còn chưa vừa lòng?"
Hahna nhún nhún vai, dò hỏi Dor bên kia - "Anh Dor làm cái tách xong chưa?"
"Xong hai cái rồi đây." - Dor đáp, cầm hai món đồ để bên cạnh đưa qua. Bởi vì mấy món nặng và không quan trọng đều bị bỏ lại lúc rừng bắt đầu cháy, bọn họ bây giờ không có lấy một món đồ đựng, Dor tranh thủ cưa một nhánh cây, đưa cho Bum kiểm tra xem có độc không rồi ngồi dùng dụng cụ làm mấy cái tách và chén, ít nhất có đồ uống nước. Bộ dụng cụ Shan làm trước đây và cây cưa bởi vì rất quan trọng nên chưa đến cùng đường bọn họ cũng không vứt bỏ, lúc này mới có cái mà dùng.
Hahna lấy hai cái tách sang ngắm, Bab cũng xem qua, chỉ là một vật hình trụ rỗng ruột, hắn cảm thấy mình cũng làm được. Hiện tại Rin chưa tỉnh nên bọn họ muốn uống nước chỉ có thể xuống dưới vách đá lấy nước sông, chỉ là nước đó tuyệt đối không sạch. Cũng may Bum lúc đi ăn cỏ hồi chiều đã tìm được một loại củ mọng nước, hương vị khá hăng nhưng giải khát rất tốt.
Bab vừa ăn vừa nhìn quanh, thấy được thảo nguyên bao la bên ngoài cùng rất nhiều dã thú, hắn cũng thấy được cái cây lớn gần đó và mấy tấm da Moaa phơi. Nhìn mấy tấm da phất phới theo gió, hắn đột nhiên cảm thấy an ổn đến lạ. Cho dù lúc này đang ở một nơi xa lạ, bọn họ tổng cộng chỉ có bảy người, nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự bình yên nhàn nhạt đang phủ lấy xung quanh, bếp lửa tản ra hơi ấm đẩy lùi cái lạnh cùng mọi sự lo âu bên ngoài. Ở chỗ này, giữa một đàn dã thú đông đúc, hắn vẫn an toàn, hắn còn có người nhà.
Lúc Bab ăn xong mặt trời đã lặn hẳn, gió đêm bắt đầu mạnh lên, Dor và Rein phải dọn thêm cỏ ở dưới gió để tránh tàn lửa bay ra gây hỏa hoạn. Moaa lấy mấy tấm da đã khô xuống trải chỗ ngủ cho Bab nằm, hắn ăn xong mấy cọng cỏ trị thương rồi nằm xuống, một lúc sau đã ngủ thiếp đi.
Hắn ngủ không bao lâu thì Rin tỉnh lại. Hắn chưa mở mắt đã giơ tay ôm đầu. Rein phát hiện liền cẩn thận đỡ hắn dậy, giúp hắn xoa huyệt thái dương.
"Đau đầu sao?" - Rein nhỏ giọng hỏi.
Rin vẫn chưa mở mắt, rên rỉ đáp - "Lúc chiều rất đau, hiện tại đỡ nhiều rồi."
"Vậy lát ngủ sớm một chút, ngày mai chắc là ổn thôi. Cậu đói không, ăn chút nha."
"Không muốn ăn thịt, còn bánh khô không?" - Rin càu nhàu nói, mở mắt ra.
Thứ hắn thấy trước tiên là bầu trời đầy sao cùng hai cái mặt trăng trên đầu, hắn nghe thấy âm thanh đống lửa tí tách bên cạnh, còn có tiếng động vật kêu và cả tiếng côn trùng. Tất cả những thứ này gợi nhớ những lúc hắn dẫn quân đi tuần quanh biên giới bộ lạc trước đây. Khi đó hắn thường ngồi một mình cạnh đống lửa, trong khi những người khác vây quanh một đống lửa khác ở xa xa, nhỏ giọng nói chuyện như sợ hắn nghe thấy. Cũng là đống lửa, tiếng dã thú cùng côn trùng, nhưng bây giờ hắn tuyệt không cô độc nữa.
Rin so với Bab được hoan nghênh nhiều, thấy hắn tỉnh đám gadnim xung quanh lập tức ùa tới, xúm xít muốn xem hắn thế nào rồi, Gadnu phải lần nữa hung hăng đuổi tất cả đi.
Mấy người Moaa cũng hỏi han một chút rồi để Rein chăm sóc hắn. Hahna rủ Shan và Gadnu đi ra gần bờ vực hóng gió.
Sói vương kiểm tra xong cả đàn rồi cũng đến bên này, xem Rin và Bab xong, thấy Gadnu, Hahna và Shan ngồi gần mép vực nhìn bên kia sông nó cũng đi ra ngồi ở đó.
Bờ bên kia đã ngập trong lửa đỏ, khoảng cách quá xa không thấy rõ nhưng ánh sáng của lửa và khói đen bốc lên lại đủ làm người và thú đều tưởng tượng được tình cảnh bên kia, may mà ngược gió nên khói không tràn qua bên này.
Hahna ngồi dựa vào Gadnu, nhìn một hồi thì thở dài nằm bẹp lên lưng con sói. Shan khẽ cười xoa đầu cô nhỏ, an ủi - "Đừng buồn, chúng sẽ lại hồi phục, đợi vài năm sau chúng ta quay lại đây xem, nói không chừng bên đó đã xanh um rồi đấy."
Hahna đáp lại bằng một nụ cười yếu ớt.
Gadnu thấy vậy vươn đầu liếm cô nhóc an ủi, sói vương cũng thò qua liếm cho tới khi nghe Hahna cười ra tiếng mới thôi.
Rein đỡ Rin cũng tới bên này ngồi, Moaa và Dor cũng đi tới.
Dor mở miệng - "Vậy.. tiếp theo thì thế nào? Chúng ta đi đâu?"
Mọi người trầm mặc, Moaa xoay đầu nhìn thảo nguyên dài tít tắp ngoài xa, trong lòng cũng mờ mịt.
Hahna đột nhiên giơ tay chỉ hướng chếch một chút giữa hướng đông và đông nam nói - "Đi bên kia đi."
Con sông lớn bên cạnh họ chảy theo hướng tây sang đông, hơi chếch một chút qua phía bắc, hướng Hahna chỉ là ở hạ nguồn nhưng rời xa con sông một chút, bên đó, ở cuối tầm mắt có thể thấy một dãy núi đá thấp chắn ngang.
"Bên đó có cái gì?" - Shan hỏi.
Hahna cười tươi rói - "Một vị thầy thuốc, là hắn cho em và maam biết rễ cỏ trị thương."
Moaa lúc này mới nhớ ra, lúc mới tới Hahna có hỏi JP người chết cùng lúc với mình đang ở đâu, JP có chỉ vị trí, hóa ra Hahna vẫn để ý phương hướng đó. Theo khoảng cách bọn họ đã đi, hẳn là cũng gần rồi.
"Được, vậy chúng ta đi hướng đó." - Rin nghe vậy cười gật đầu.
Những người khác không có ý kiến, dù sao hiện tại đi đâu cũng không khác nhau lắm.
Đương nhiên không phải nói đi là đi, cả bọn ngồi một lát thì quay lại bếp lửa. Mọi người thay bộ đồ da, quấn miếng da thú ấm áp rồi vây quanh đống lửa ngủ, một giấc ngủ rất ngon sau mấy ngày vất vả. Đàn sói cũng vây quanh khu đó nghỉ ngơi, bên ngoài nữa là rất nhiều loài thú khác.
Đêm hôm đó không quá yên bình, trên thảo nguyên cũng có động vật bản địa, nửa đêm có vài bầy đàn bị chúng tập kích, cho nên thỉnh thoảng lại có một trận rối loạn, chỉ là không ảnh hưởng đến đám nhân loại được đàn sói bảo vệ bên này.
* * *
Mặt trời dâng lên, một ngày mới lại bắt đầu. Hahna ngủ dậy thì phát hiện Gadnu đã đi đâu mất, nhỏ đang được Bum ôm nằm giữa một cái ổ lót da thú. Lúc nửa đêm gió trên thảo nguyên mạnh lên rất nhiều nên Dor phải dập tắt đống lửa. Lửa vừa tắt không khí lập tức lạnh hẳn nên Hahna quyết định đổi sang hình thú, chui vào dưới cổ Gadnu ngủ ké Bum, mà mấy thú nhân cũng đổi sang hình thú che cho hai á thú.
Lúc này mọi người đều đã dậy, Gadnu và Rein không thấy đâu, Shan đang nhóm bếp, Moaa và Dor thì kiểm tra lại hành lí của cả bọn, Bab và Rin ngồi trên tấm da thú cạnh chỗ Hahna. Rin ngủ một giấc đã khoẻ rồi, đang ôm một con sói con đùa với nó, quanh hắn còn có mấy con khác đang nô đùa. Bab thì vẫn còn yếu, đang dựa lưng vào một con sói. Hắn bị mất máu nhiều, chưa kịp hồi phục lại phải bôn ba, vết thương còn rách lại nên cần nhiều thời gian để dưỡng thương. Xung quanh tấm da hai người ngồi có bảy tám con gadnim bị thương đang nằm, có con đang nhìn xung quanh, có con xem sói con, có con đang liếm vết thương của mình, có con liếm vết thương của bạn, có con thì liêm diêm ngủ. Số gadnim còn lại không thấy đâu, chỉ có một con hoang thú đang cảnh giác nhìn xung quanh.
Hahna và Bum cùng chui ra khỏi ổ, Hahna đi lấy váy da chui vào bụi cỏ đổi lại hình người, còn Bum thì tự mình đi kiếm ăn.
Mặc đồ xong, Hahna chạy ra xin Rin một ít nước rửa mặt, Rin liền giúp con bé tụ nước. Hahna rửa mặt xong rất vui vẻ chạy qua chỗ Moaa hỗ trợ, hỏi - "Gadnu với anh Rein đâu maam?"
"Cùng đàn sói đi săn từ tờ mờ sáng rồi." - Moaa đáp, hắn đang kiểm tra mớ tơ nhện kattai, hôm qua ngâm nước một buổi đều ướt cả, cần phải lấy ra phơi.
Đột nhiên có tiếng con Bum kêu lên, nghe rất giận dữ, trong bụi cây truyền ra âm thanh nó đang làm gì đó như là đánh nhau. Hahna và Shan đưa mắt nhìn nhau, đồng thời tò mò đứng dậy đi qua vây xem. Vạch bụi cây ra, nhìn thấy là cảnh con Bum đang nhảy loi choi, mà dưới chân nó là một con côn trùng màu đen lớn cỡ quả bóng tenis đã bị đạp nằm sấp.
"Con gì thế? Bọ cánh cứng?" - Hahna hỏi Shan.
Shan lắc đầu, hắn cũng không biết nó là con gì. Trong lúc đó, Bum xử lý xong con bọ thì lắc lắc cái đuôi to của mình quét sạch vụn cỏ trên lông, sau đó cúi người đi nhặt mấy thứ hình tròn trông như trái cây rơi trên đất, khệ nệ đi đến đưa cho Hahna.
Hahna cầm lấy một quả đưa cho Shan, hai người lật qua lật lại xem, nó có vẻ giống trái cây, màu vàng cam, phần vỏ trong suốt, bên trong giống như chứa một loại chất lỏng nào đó. Nhưng thứ này hẳn không phải trái cây, thứ nhất vì mùa này cơ bản chưa có cây nào ra quả cả, thứ hai là mấy thứ này có bề mặt hoàn toàn trơn nhẵn, không có cuốn.
"Có lẽ là trứng của loài nào đó." - Shan đoán.
"Xé ra xem thử, Bum nhặt về cho em thì chắc là ăn được." - Hahna nói rồi làm ngay, dùng tay xé thử lớp vỏ mỏng bên ngoài.
Một mùi thơm ngọt theo dòng chất lỏng trào ra lan tràn trong không khí, những người khác cách đó không xa liền chú ý bên này.
"Cái gì thế anh?" - Dor đứng dậy đi qua hỏi Shan.
Hahna nếm thử chất lỏng, chép chép miệng nói - "Là mật hoa, ngọt, thơm, vị nhạt hơn mật ong."
Nói xong Hahna liền phân cho Moaa và Rin mỗi người một quả, chính mình giữ một quả đã xé, còn lại hai quả đưa luôn cho Shan. Mỗi quả mật hoa chỉ lớn cỡ đầu ngón tay cái, bọn họ phân nhau nếm thử một chút.
"Cái này ngon thật, nếu có trái cây ăn chung còn ngon hơn." - Shan cùng Dor chia nhau một quả, ăn xong hắn vẫn còn thèm.
Hahna bế con Bum lên thơm nó một cái, hỏi - "Mày kiếm được thứ này ở đâu thế?"
Bum đương nhiên không hiểu Hahna hỏi nó cái gì, vô tội nhìn lại. Hahna nghĩ nghĩ lấy vỏ quả vừa rồi đưa cho nó, bảo nó đi tìm thêm. Lần này thì Bum đã hiểu, được đặt xuống đất liền nhảy vào bụi rậm tiếp tục sột soạt tìm. Moaa bước đến vẹt bụi cây ra xem thử bên trong có cái gì, nhưng nhìn thấy con bọ bị Bum giết bên trong hai mắt lại trợn tròn, hô lên - "Iunta!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.