Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục
Chương 5: Xung đột ở sảnh kiểm tra
Thanh Vụ Liễm Nguyệt
08/05/2023
Một tuần nhanh chóng trôi qua.
Lục Diêu ở Lục gia là tồn tại bị xem nhẹ. Tất cả mọi người đều biết Lục Viễn thiếu gia sẽ tiến vào hệ cơ giáp của học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu. Còn về Lục Diêu bị chiếm suất tiến cử thì lại bị mọi người nhất trí xem nhẹ. Lục Viễn là người có tư chất cao nhất trong thế hệ con cháu đời này của Lục gia, bất kể tinh thần lực hay thể năng đều là cấp A, ở tại tinh vực Trung Châu này cũng được xem là tư chất xuất chúng. Chỉ là Lục Viễn tuy có được tư chất xuất chúng, nhưng lại không chịu khó học tập, dù Lục An đã mời giáo viên nổi tiếng tinh vực Trung Châu dạy dỗ gã. Với trình độ trước mắt của Lục Viễn, thi vào học viện quân sự thì khả năng rớt rất cao. Mà bây giờ, suất tiến cử lấy từ phế vật Lục Diêu có thể cam đoan Lục Viễn nhất định có thể tiến vào học viện. Ở trong lòng tất cả mọi người Lục gia, điều này cực kỳ đáng giá.
Ngày 20 tháng 8.
Đây là ngày học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu công khai tuyển sinh. Là học viện quân sự ưu tú nhất tinh vực Trung Châu, tất nhiên hấp dẫn rất nhiều học sinh tới từ mọi miền.
Một chiếc phi thuyền bình thường dừng ở quảng trường học viện, so sánh với đống phi thuyền xa hoa đỗ đầy quảng trường, chiếc phi thuyền sắp bị đào thải này thật sự quá khó coi.
Một thiếu niên tướng mạo tinh xảo đẹp đẽ từ trên phi thuyền bước xuống. Y ăn mặc bình thường, nhưng khí chất trên người vừa cao quý lại sang trọng. Y vừa đi xuống phi thuyền đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
"Đó là ai vậy, tướng mạo đẹp thật đấy." Rất nhiều người nhỏ giọng nói chuyện.
Isis không thèm chú ý đến những tầm mắt nghiên cứu đó, y đi thẳng đến tòa nhà chính.
"Ớ, người đó nhìn quen mắt quá." Có tiếng nói loáng thoáng truyền vào trong tai Isis, "Người đó có phải là phế vật Lục Diêu của Lục gia không? Là cái tên mặt dày không chịu hủy hôn với Elmo Locke? Nhìn ngũ quan có chút giống."
"Không thể nào, người đó nhìn khí chất rất cao quý, giống như xuất thân từ gia tộc lớn vậy. Nghe nói khí chất của Lục Diêu vừa hèn hạ vừa u ám."
"Cậu nhìn phi thuyền và quần áo mà người đó mặc, vừa nhìn đã biết không phải người có tiền rồi, còn xuất thân từ gia lộc lớn nữa chứ, mắt mũi để đâu vậy hả, xì~"
"Mình cũng thấy bộ dáng rất giống với tên phế vật đó. Mình là fan trung thành của Iuga, đoạn video trong quán cà phê mình xem tận mấy lần, rất giống."
"Mình cho rằng đó chính là cậu ta!"
"Cậu ta? Nếu đúng là phế vật Lục Diêu, cậu ta tới đây làm gì? Chẳng lẽ còn muốn tiến vào học viện? Với tư chất phế vật của cậu ta, một hạng cấp F một hạng cấp E, còn không bằng cả người bình thường. Tới đây để tự rước lấy nhục à? Chờ chốc nữa đoán chừng sẽ xám xịt dọn đường hồi phủ thôi."
"Nghe nói cha của tên phế vật đó là thiếu tướng Lục Ninh, thiên tài có tinh thần lực cấp S, từng được nhận huân chương Thập Tự Liên Bang, có một suất tiến cử. Nếu người đó thật sư là Lục Diêu, có thể cậu ta sẽ dựa vào suất tiến cử trong tay để trực tiếp tiến vào học viện."
"Dù dựa vào tiến cử để vào được học viện, với tư chất rác rưởi của cậu ta, đoán chừng nửa năm sau sẽ bị đào thải thôi. Đúng là không biết bản thân được mấy cân mấy lạng, tự rước lấy nhục. Còn muốn tranh đoạt đàn ông với nam thần Iuga của mình, cũng không xem thử bản thân là đức hạnh gì."
"Thực ra mình thấy cậu ra rất đẹp mà. Nhưng qua đoạn video trong quán cà phê thì không nhìn ra được."
"Xì! Dù có được cái mặt không tệ, nhưng phế vật vẫn chính là phế vật."
"Cha của cậu ta không những là thiếu tướng, còn là thiên tài có tư chất cấp S! Trời ạ, đúng là không thể nào tin nổi, thiên tài mà lại sinh ra một tên phế vật. Nếu tôi là cha cậu ta, vào lúc cậu ta mới sinh đã trực tiếp bóp chết rồi, tránh cho lớn lên giám định ra tư chất phế vật lại mất mặt xấu hổ."
Tiếng nghị luận cay nghiệt tuy truyền vào trong tai Isis, nhưng không hề tạo nên chút dao động nào trong y.
Isis vào tòa nhà chính, nhìn bản đồ chỉ đường lơ lửng trên không trung, sau đó đi về phía sảnh giám định. Toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh, bước đầu tiên tuyển sinh của tất cả các học viện đều là giám định tư chất.
Quét thẻ ID thân phận, cửa sảnh giám định mở ra. Trong đại sảnh chen chúc đầy người đang sếp hàng chờ giám định.
"Yo~, nhìn xem! Đó là ai?" Một giọng nói quái đản chợt vang lên.
Tất cả mọi người đều bị giọng nói này hấp dẫn sự chú ý.
Isis nhìn về phía truyền tới giọng nói, y nhìn thấy được mấy bóng dáng quen thuộc.
Em họ của thân thể này - Lục Viễn, anh họ - Lục Tiêu, cùng với tay sai của bọn hắn. Mà người phát ra giọng điệu quái giở này chính là anh họ Lục Tiêu của Lục Diêu.
Lục Tiêu cũng là con trai của Lục An. Nhưng khác với Lục Viễn do vợ cả sinh, Lục Tiêu là con riêng của Lục An. Mẹ ruột của gã chỉ là một vũ nữ có địa vị thấp kém, dáng vẻ không tệ, lại rất biết lấy lòng Lục An, cho nên trong đám đông phụ nữ của Lục An rất được ông ta cưng chiều. Lục Tiêu là năm ngoái mới được vào gia phả, bởi vì năm ngoái gã giám định ra được tư chất tinh thần lực cấp B, thể năng cấp A. Vốn tên của gã là Lục Tiếu, vào gia phả mới đổi thành Lục Tiêu. Điều này khiến địa vị của Lục Tiêu có sự đề thăng về chất.
Lục Tiêu từ sớm đã biết được lấy lòng Lục Viễn, cho nên quan hệ với Lục Viễn khá tốt. Bởi vì khá thân với Lục Viễn, cho nên thái độ Lục Tiêu với Lục Diêu cực kỳ ác liệt. Vào lúc còn chưa tiến vào gia tộc chưa giám định tư chất, gã vẫn khá cố kỵ thân phận của Lục Diêu, sau khi giám định tư chất xong, mỗi lần gã nhìn thấy Lục Diêu, gã còn tích cực châm chọc khiêu khích hơn ai hết.
Sau khi hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, trên mặt Lục Tiêu lộ ra nụ cười như ý. Sau đó gã cố ý kéo dài giọng: "Đây không phải phế vật Lục Diêu có tinh thần lực cấp F, thể năng cấp E à? Cậu tới đây làm gì? Ở gia tộc đã sớm giám định ra được tư chất của cậu, cậu tới đây còn hy vọng xảy ra kỳ tích sao?"
Lời gã vừa dứt, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Lục Diêu. Phải biết, Lục Diêu gần đây cực kỳ hot trên toàn Liên Bang. Bởi vì tư chất phế vật không nói, còn mặt dày không chịu hủy hôn, thế mà còn dám khiến siêu sao Iuga hoảng sợ.
"Chính là tên phế vật đó à, thật uổng phí cái bản mặt đẹp."
"Chậc, thế mà có gan tới sảnh giám định, chẳng lẽ cậu ta không biết kết quả giám định ở đây sẽ công bố trước mặt mọi người sao? Cậu ta còn chê chưa đủ nhục à?"
"Cậu ta cho rằng đổi thiết bị giám định thì tư chất có thể tăng lên à? Thiết bị giám định của học viện tinh chuẩn hơn thiết bị của mấy gia tộc bình thường nhiều."
"Chắc là chịu kích thích, mắc chứng vọng tưởng rồi, đúng là đáng thương."
"Tôi nhớ thiếu tướng Lục Ninh là thiên tài có tinh thần lực cấp S, nếu biết mình sinh ra một thằng con trai phế vật, đoán chừng sẽ chết không nhắm mắt."
Lục Diêu không thèm để ý đến lời của Lục Tiêu, y đi về phía Lục Tiêu, sau đó đứng lại, "Tại sao tôi không thể đến? Là ai quy định tôi không thể đến?"
"Chỉ với tư chất phế vật của cậu..." Lục Tiêu giễu cợt.
"Tôi đang hỏi anh là luật lệ nào không cho phép tôi tiến vào đây? Không có thì câm miệng cho tôi." Lục Diêu ôn hòa nói.
Phản ứng của Lục Diêu hoàn toàn vượt qua khỏi dự đoán của Lục Tiêu. Lúc này chẳng phải Lục Diêu nên vẻ mặt chật vật tự động cút ra khỏi sảnh giám định sao! Phải biết Lục Diêu ở Lục gia nếu nhìn thấy bọn hắn đều sẽ tự động đi đường vòng. Ai cho tên phế vật này lá gan để dám nói chuyện với bọn hắn như vậy!
Lục Viễn đứng bên cạnh Lục Tiêu lạnh lùng mở miêng: "Lục Diêu, cho dù anh tiến vào ngành hậu cần của học viện, Lục gia cũng sẽ không chi trả học phí cho anh. Lục gia từ trước tới nay đều không không đầu tư không có lời. Tôi nghĩ là một người Lục gia, anh nên biết rõ mới đúng."
Mấy ngày nay, Lục Viễn hận không thể xé xác Lục Diêu ra. Nhưng khác với tính tình chỉ kích động là giận dữ lúc trước, Lục Diêu từ sau khi xuất viện thì tính cách có vẻ đã thay đổi nhiều, làm việc không hề sơ hở, khiến gã không thể nào tìm được cơ hội ra tay.
Lục gia có quỹ giáo dục riêng, nhưng quỹ giáo dục chỉ chi trả phí dụng cho giáo dục tinh anh. Chi phí giáo dục cơ sở là một trong những phúc lợi cơ bản của Liên Bang. Giáo dục cơ sở của Liên Bang là miễn phí, mỗi người đều được bảo đảm hưởng 10 năm giáo dục cơ sở miễn phí. Cũng chính là giáo dục từ học viện sơ cấp đến học viện trung cấp. Sau khi tốt nghiệp trung cấp, thì đã có được năng lực cơ bản để kiếm sống.
Giáo dục học viện cao cấp được gọi là giáo dục tinh anh. Học viện cao cấp có hai loại: bình thường và quân sự. Muốn tiến vào học viện cao cấp thì cần phải trải qua giám định tư chất và một loạt kì thi có độ khó cao.
Tỉ lệ tuyển sinh của học viện cao cấp rất thấp, dù sinh ra tại các gia tộc lớn nhỏ, có thầy riêng phụ đạo, muốn thuận lợi thông qua kỳ thi cũng rất khó. Bằng không thì Lục Viễn sẽ không bởi vì lo lắng thi rớt nên đoạt suất tiến cử của Lục Diêu.
Quỹ giáo dục của Lục gia là để ủng hộ giáo dục con cháu tinh anh trong gia tộc. Nhưng phạm vi giáo dục tinh anh này rất hẹp, cần phải là hệ cơ giáp, hệ sửa chữa cơ giáp, hệ thiết kế cơ giáp và hệ chỉ huy của học viện quân sự. Nếu con cháu trong tộc có thể thi vào được bốn hệ này, tất cả chi phí đều sẽ do quỹ giáo dục chi trả. Nếu không phải, chỉ đành phải tự mình giải quyết.
Vào lúc Lục Diêu 1 tuổi thì Lục Ninh đã chết trận. Sau đó Lục An thừa kế, tất cả chi phí của Lục Diêu đều là được quỹ sinh hoạt của Lục gia chi trả. Quỹ sinh hoạt của Lục gia sẽ chi trả phí sinh hoạt cho người Lục gia đến 18 tuổi. Con cháu Lục gia bình thường đều sẽ có cha mẹ ủng hộ, tất nhiên sẽ không để ý có sinh hoạt phí hay không.
Đối với Lục Ninh, Lục Diêu chỉ biết ông qua miệng của những người trong Lục gia và những ghi chép trên tinh võng. Từ nhỏ đến lớn, Lục Diêu hầu như chưa từng được tiếp xúc với đồ vật cá nhân nào của Lục Ninh, chứ đừng nói là kế thừa tài sản của Lục Ninh. Một khi Lục Diêu tròn 18 tuổi, quỹ sinh hoạt của Lục gia sẽ không cung cấp sinh hoạt phí cho Lục Diêu nữa.
"Tôi nghĩ một người dựa vào chiếm suất tiến cử của người khác mới vào được hệ cơ giáp, lúc nhận chi phí của quỹ giáo dục có chột dạ không nhỉ? Không sao, cho dù không cần quỹ giáo dục của Lục gia, gia chủ cũng sẽ trả tiền cho cậu."
Người xung quanh tất nhiên đều nghe rõ được đối thoại của bọn họ, cho nên trong lúc nghe được lời này mọi người đều xì xào bàn tán. Theo đó ánh mắt nhìn về phía Lục Viễn Lục Tiêu đều lộ rõ khinh bỉ. Lục Viễn đâu chịu nổi đối xử thế này, hận không thể tiến lên vả miệng Lục Diêu mấy cái.
"Im lặng!" Giọng nói vang dội vang lên từ phía trên sảnh, "Bây giờ người đều đến đủ rồi, kiểm tra tư chất chính thức bắt đầu! Giữ im lặng, nghe tên thì lên tiến hành kiểm tra.
Sảnh lớn vốn đang náo nhiệt nháy mắt im ắng. Mọi người đều thấp thỏm, một phần học sinh bình dân bởi vì chưa từng được giám định tư chất, cho nên rất lo lắng. Dù là học sinh đã từng giám định tư chất cũng thấy khá căng thẳng. Tuy nói khả năng giám định tư chất sai rất nhỏ, nhưng cũng không phải chưa từng xảy ra.
Thiếtbị giám định của học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu có độ chính xác gầnvới thiết bị có thể giám định ra tư chất trên cả cấp S ở quân bộ, tương đương vớithiết bị giám định của học viện quân sự Đệ nhất Liên Bang, không phải thiết bịgiám định của gia tộc bình thường có thể so sánh được.
Lục Diêu ở Lục gia là tồn tại bị xem nhẹ. Tất cả mọi người đều biết Lục Viễn thiếu gia sẽ tiến vào hệ cơ giáp của học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu. Còn về Lục Diêu bị chiếm suất tiến cử thì lại bị mọi người nhất trí xem nhẹ. Lục Viễn là người có tư chất cao nhất trong thế hệ con cháu đời này của Lục gia, bất kể tinh thần lực hay thể năng đều là cấp A, ở tại tinh vực Trung Châu này cũng được xem là tư chất xuất chúng. Chỉ là Lục Viễn tuy có được tư chất xuất chúng, nhưng lại không chịu khó học tập, dù Lục An đã mời giáo viên nổi tiếng tinh vực Trung Châu dạy dỗ gã. Với trình độ trước mắt của Lục Viễn, thi vào học viện quân sự thì khả năng rớt rất cao. Mà bây giờ, suất tiến cử lấy từ phế vật Lục Diêu có thể cam đoan Lục Viễn nhất định có thể tiến vào học viện. Ở trong lòng tất cả mọi người Lục gia, điều này cực kỳ đáng giá.
Ngày 20 tháng 8.
Đây là ngày học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu công khai tuyển sinh. Là học viện quân sự ưu tú nhất tinh vực Trung Châu, tất nhiên hấp dẫn rất nhiều học sinh tới từ mọi miền.
Một chiếc phi thuyền bình thường dừng ở quảng trường học viện, so sánh với đống phi thuyền xa hoa đỗ đầy quảng trường, chiếc phi thuyền sắp bị đào thải này thật sự quá khó coi.
Một thiếu niên tướng mạo tinh xảo đẹp đẽ từ trên phi thuyền bước xuống. Y ăn mặc bình thường, nhưng khí chất trên người vừa cao quý lại sang trọng. Y vừa đi xuống phi thuyền đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
"Đó là ai vậy, tướng mạo đẹp thật đấy." Rất nhiều người nhỏ giọng nói chuyện.
Isis không thèm chú ý đến những tầm mắt nghiên cứu đó, y đi thẳng đến tòa nhà chính.
"Ớ, người đó nhìn quen mắt quá." Có tiếng nói loáng thoáng truyền vào trong tai Isis, "Người đó có phải là phế vật Lục Diêu của Lục gia không? Là cái tên mặt dày không chịu hủy hôn với Elmo Locke? Nhìn ngũ quan có chút giống."
"Không thể nào, người đó nhìn khí chất rất cao quý, giống như xuất thân từ gia tộc lớn vậy. Nghe nói khí chất của Lục Diêu vừa hèn hạ vừa u ám."
"Cậu nhìn phi thuyền và quần áo mà người đó mặc, vừa nhìn đã biết không phải người có tiền rồi, còn xuất thân từ gia lộc lớn nữa chứ, mắt mũi để đâu vậy hả, xì~"
"Mình cũng thấy bộ dáng rất giống với tên phế vật đó. Mình là fan trung thành của Iuga, đoạn video trong quán cà phê mình xem tận mấy lần, rất giống."
"Mình cho rằng đó chính là cậu ta!"
"Cậu ta? Nếu đúng là phế vật Lục Diêu, cậu ta tới đây làm gì? Chẳng lẽ còn muốn tiến vào học viện? Với tư chất phế vật của cậu ta, một hạng cấp F một hạng cấp E, còn không bằng cả người bình thường. Tới đây để tự rước lấy nhục à? Chờ chốc nữa đoán chừng sẽ xám xịt dọn đường hồi phủ thôi."
"Nghe nói cha của tên phế vật đó là thiếu tướng Lục Ninh, thiên tài có tinh thần lực cấp S, từng được nhận huân chương Thập Tự Liên Bang, có một suất tiến cử. Nếu người đó thật sư là Lục Diêu, có thể cậu ta sẽ dựa vào suất tiến cử trong tay để trực tiếp tiến vào học viện."
"Dù dựa vào tiến cử để vào được học viện, với tư chất rác rưởi của cậu ta, đoán chừng nửa năm sau sẽ bị đào thải thôi. Đúng là không biết bản thân được mấy cân mấy lạng, tự rước lấy nhục. Còn muốn tranh đoạt đàn ông với nam thần Iuga của mình, cũng không xem thử bản thân là đức hạnh gì."
"Thực ra mình thấy cậu ra rất đẹp mà. Nhưng qua đoạn video trong quán cà phê thì không nhìn ra được."
"Xì! Dù có được cái mặt không tệ, nhưng phế vật vẫn chính là phế vật."
"Cha của cậu ta không những là thiếu tướng, còn là thiên tài có tư chất cấp S! Trời ạ, đúng là không thể nào tin nổi, thiên tài mà lại sinh ra một tên phế vật. Nếu tôi là cha cậu ta, vào lúc cậu ta mới sinh đã trực tiếp bóp chết rồi, tránh cho lớn lên giám định ra tư chất phế vật lại mất mặt xấu hổ."
Tiếng nghị luận cay nghiệt tuy truyền vào trong tai Isis, nhưng không hề tạo nên chút dao động nào trong y.
Isis vào tòa nhà chính, nhìn bản đồ chỉ đường lơ lửng trên không trung, sau đó đi về phía sảnh giám định. Toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh, bước đầu tiên tuyển sinh của tất cả các học viện đều là giám định tư chất.
Quét thẻ ID thân phận, cửa sảnh giám định mở ra. Trong đại sảnh chen chúc đầy người đang sếp hàng chờ giám định.
"Yo~, nhìn xem! Đó là ai?" Một giọng nói quái đản chợt vang lên.
Tất cả mọi người đều bị giọng nói này hấp dẫn sự chú ý.
Isis nhìn về phía truyền tới giọng nói, y nhìn thấy được mấy bóng dáng quen thuộc.
Em họ của thân thể này - Lục Viễn, anh họ - Lục Tiêu, cùng với tay sai của bọn hắn. Mà người phát ra giọng điệu quái giở này chính là anh họ Lục Tiêu của Lục Diêu.
Lục Tiêu cũng là con trai của Lục An. Nhưng khác với Lục Viễn do vợ cả sinh, Lục Tiêu là con riêng của Lục An. Mẹ ruột của gã chỉ là một vũ nữ có địa vị thấp kém, dáng vẻ không tệ, lại rất biết lấy lòng Lục An, cho nên trong đám đông phụ nữ của Lục An rất được ông ta cưng chiều. Lục Tiêu là năm ngoái mới được vào gia phả, bởi vì năm ngoái gã giám định ra được tư chất tinh thần lực cấp B, thể năng cấp A. Vốn tên của gã là Lục Tiếu, vào gia phả mới đổi thành Lục Tiêu. Điều này khiến địa vị của Lục Tiêu có sự đề thăng về chất.
Lục Tiêu từ sớm đã biết được lấy lòng Lục Viễn, cho nên quan hệ với Lục Viễn khá tốt. Bởi vì khá thân với Lục Viễn, cho nên thái độ Lục Tiêu với Lục Diêu cực kỳ ác liệt. Vào lúc còn chưa tiến vào gia tộc chưa giám định tư chất, gã vẫn khá cố kỵ thân phận của Lục Diêu, sau khi giám định tư chất xong, mỗi lần gã nhìn thấy Lục Diêu, gã còn tích cực châm chọc khiêu khích hơn ai hết.
Sau khi hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, trên mặt Lục Tiêu lộ ra nụ cười như ý. Sau đó gã cố ý kéo dài giọng: "Đây không phải phế vật Lục Diêu có tinh thần lực cấp F, thể năng cấp E à? Cậu tới đây làm gì? Ở gia tộc đã sớm giám định ra được tư chất của cậu, cậu tới đây còn hy vọng xảy ra kỳ tích sao?"
Lời gã vừa dứt, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Lục Diêu. Phải biết, Lục Diêu gần đây cực kỳ hot trên toàn Liên Bang. Bởi vì tư chất phế vật không nói, còn mặt dày không chịu hủy hôn, thế mà còn dám khiến siêu sao Iuga hoảng sợ.
"Chính là tên phế vật đó à, thật uổng phí cái bản mặt đẹp."
"Chậc, thế mà có gan tới sảnh giám định, chẳng lẽ cậu ta không biết kết quả giám định ở đây sẽ công bố trước mặt mọi người sao? Cậu ta còn chê chưa đủ nhục à?"
"Cậu ta cho rằng đổi thiết bị giám định thì tư chất có thể tăng lên à? Thiết bị giám định của học viện tinh chuẩn hơn thiết bị của mấy gia tộc bình thường nhiều."
"Chắc là chịu kích thích, mắc chứng vọng tưởng rồi, đúng là đáng thương."
"Tôi nhớ thiếu tướng Lục Ninh là thiên tài có tinh thần lực cấp S, nếu biết mình sinh ra một thằng con trai phế vật, đoán chừng sẽ chết không nhắm mắt."
Lục Diêu không thèm để ý đến lời của Lục Tiêu, y đi về phía Lục Tiêu, sau đó đứng lại, "Tại sao tôi không thể đến? Là ai quy định tôi không thể đến?"
"Chỉ với tư chất phế vật của cậu..." Lục Tiêu giễu cợt.
"Tôi đang hỏi anh là luật lệ nào không cho phép tôi tiến vào đây? Không có thì câm miệng cho tôi." Lục Diêu ôn hòa nói.
Phản ứng của Lục Diêu hoàn toàn vượt qua khỏi dự đoán của Lục Tiêu. Lúc này chẳng phải Lục Diêu nên vẻ mặt chật vật tự động cút ra khỏi sảnh giám định sao! Phải biết Lục Diêu ở Lục gia nếu nhìn thấy bọn hắn đều sẽ tự động đi đường vòng. Ai cho tên phế vật này lá gan để dám nói chuyện với bọn hắn như vậy!
Lục Viễn đứng bên cạnh Lục Tiêu lạnh lùng mở miêng: "Lục Diêu, cho dù anh tiến vào ngành hậu cần của học viện, Lục gia cũng sẽ không chi trả học phí cho anh. Lục gia từ trước tới nay đều không không đầu tư không có lời. Tôi nghĩ là một người Lục gia, anh nên biết rõ mới đúng."
Mấy ngày nay, Lục Viễn hận không thể xé xác Lục Diêu ra. Nhưng khác với tính tình chỉ kích động là giận dữ lúc trước, Lục Diêu từ sau khi xuất viện thì tính cách có vẻ đã thay đổi nhiều, làm việc không hề sơ hở, khiến gã không thể nào tìm được cơ hội ra tay.
Lục gia có quỹ giáo dục riêng, nhưng quỹ giáo dục chỉ chi trả phí dụng cho giáo dục tinh anh. Chi phí giáo dục cơ sở là một trong những phúc lợi cơ bản của Liên Bang. Giáo dục cơ sở của Liên Bang là miễn phí, mỗi người đều được bảo đảm hưởng 10 năm giáo dục cơ sở miễn phí. Cũng chính là giáo dục từ học viện sơ cấp đến học viện trung cấp. Sau khi tốt nghiệp trung cấp, thì đã có được năng lực cơ bản để kiếm sống.
Giáo dục học viện cao cấp được gọi là giáo dục tinh anh. Học viện cao cấp có hai loại: bình thường và quân sự. Muốn tiến vào học viện cao cấp thì cần phải trải qua giám định tư chất và một loạt kì thi có độ khó cao.
Tỉ lệ tuyển sinh của học viện cao cấp rất thấp, dù sinh ra tại các gia tộc lớn nhỏ, có thầy riêng phụ đạo, muốn thuận lợi thông qua kỳ thi cũng rất khó. Bằng không thì Lục Viễn sẽ không bởi vì lo lắng thi rớt nên đoạt suất tiến cử của Lục Diêu.
Quỹ giáo dục của Lục gia là để ủng hộ giáo dục con cháu tinh anh trong gia tộc. Nhưng phạm vi giáo dục tinh anh này rất hẹp, cần phải là hệ cơ giáp, hệ sửa chữa cơ giáp, hệ thiết kế cơ giáp và hệ chỉ huy của học viện quân sự. Nếu con cháu trong tộc có thể thi vào được bốn hệ này, tất cả chi phí đều sẽ do quỹ giáo dục chi trả. Nếu không phải, chỉ đành phải tự mình giải quyết.
Vào lúc Lục Diêu 1 tuổi thì Lục Ninh đã chết trận. Sau đó Lục An thừa kế, tất cả chi phí của Lục Diêu đều là được quỹ sinh hoạt của Lục gia chi trả. Quỹ sinh hoạt của Lục gia sẽ chi trả phí sinh hoạt cho người Lục gia đến 18 tuổi. Con cháu Lục gia bình thường đều sẽ có cha mẹ ủng hộ, tất nhiên sẽ không để ý có sinh hoạt phí hay không.
Đối với Lục Ninh, Lục Diêu chỉ biết ông qua miệng của những người trong Lục gia và những ghi chép trên tinh võng. Từ nhỏ đến lớn, Lục Diêu hầu như chưa từng được tiếp xúc với đồ vật cá nhân nào của Lục Ninh, chứ đừng nói là kế thừa tài sản của Lục Ninh. Một khi Lục Diêu tròn 18 tuổi, quỹ sinh hoạt của Lục gia sẽ không cung cấp sinh hoạt phí cho Lục Diêu nữa.
"Tôi nghĩ một người dựa vào chiếm suất tiến cử của người khác mới vào được hệ cơ giáp, lúc nhận chi phí của quỹ giáo dục có chột dạ không nhỉ? Không sao, cho dù không cần quỹ giáo dục của Lục gia, gia chủ cũng sẽ trả tiền cho cậu."
Người xung quanh tất nhiên đều nghe rõ được đối thoại của bọn họ, cho nên trong lúc nghe được lời này mọi người đều xì xào bàn tán. Theo đó ánh mắt nhìn về phía Lục Viễn Lục Tiêu đều lộ rõ khinh bỉ. Lục Viễn đâu chịu nổi đối xử thế này, hận không thể tiến lên vả miệng Lục Diêu mấy cái.
"Im lặng!" Giọng nói vang dội vang lên từ phía trên sảnh, "Bây giờ người đều đến đủ rồi, kiểm tra tư chất chính thức bắt đầu! Giữ im lặng, nghe tên thì lên tiến hành kiểm tra.
Sảnh lớn vốn đang náo nhiệt nháy mắt im ắng. Mọi người đều thấp thỏm, một phần học sinh bình dân bởi vì chưa từng được giám định tư chất, cho nên rất lo lắng. Dù là học sinh đã từng giám định tư chất cũng thấy khá căng thẳng. Tuy nói khả năng giám định tư chất sai rất nhỏ, nhưng cũng không phải chưa từng xảy ra.
Thiếtbị giám định của học viện quân sự cao cấp chòm sao Ngự Phu có độ chính xác gầnvới thiết bị có thể giám định ra tư chất trên cả cấp S ở quân bộ, tương đương vớithiết bị giám định của học viện quân sự Đệ nhất Liên Bang, không phải thiết bịgiám định của gia tộc bình thường có thể so sánh được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.